Rank: Advanced Member
Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC) Posts: 9,291 Points: 11,028
Thanks: 758 times Was thanked: 136 time(s) in 135 post(s)
|
MỘT CHÚT TÂM TÌNH
Anh HPH đã post bài Cây Bông Gòn, LN đâm ra thắc mắc, không biết cây Bông Gòn có còn tên gọi là Cây Bông Gạo không, hay hai cây là hai loại khác nhau.
Bởi vì, cây bông Gạo cũng cho hoa đẹp, rồi cho trái nứt ra cũng có bông bên trong.Cứ cho là ngườii miền Nam gọi là cây Bông Gòn, còn người miền Bắc gọi là cây Hoa Gạo. Nghĩa rằng, hai tên khác nhau nhưng là một thứ cây, cũng như tên Hồng Vũ Lan Nhi, với tên Lê Hồng Diệp thì tuy khác tên mà cùng người. Nhắc đến cây Bông Gòn hay Bông Gạo, LN có kỷ niêm của thời ấu thơ.
Thuở 5, 6 tuổi, gia đình LN ở đường Cao Đắc Minh, phía sau Chùa Giám. LN rất thích lang thang thơ thẩn bên phía trong, cảnh vật hoang vu, có những cây cao to. LN đi tha thẩn trên những gò đất cao, và nhặt những trái bông Gạo, tách ra lấy bông, trong đó còn cả hột bông đen đen, mang về nhồi gối, chăn cho búp bê... Cảnh vật tĩnh lặng, khoáng mát và nắng trưa hiu hiu, buồn buồn.
LN nhớ đó là một khu đất rộng, vuông vắn, giống như Miles Square Park ở vùng Fountain Valley, nhưng bốn bên có tường xây, và có những lối đi vào, mà LN nhớ là rất nhỏ. Trong đó, còn có 1 cái hầm để tránh bom đạn, mà năm 1945, mỗi lần nghe còi hụ, báo tin có máy bay địch đến thả bom, là những gia đình chung quanh đó, dắt díu nhau chạy qua đường, vàotrong hầm trú ẩn.
LN trên đường chạy vào hầm, bắt được cái kéo nhỏ ai làm rớt, và để thử xem kéo còn sắc hay không, LN đã kéo vạt áo ra cắt...Sau khi nghe còi hụ lần 2, báo tin là mọi chuyện an bình, mọi người lại kéo nhau về nhà...Vui nhất là có hôm vứa về đến cổng nhà, lại hấp tấp chạy qua vì còi lại vừa hụ nữa...
Thời gian trôi qua, cho đến khi LN vào Huế, ở trong vùng Tây Lộc, có một cây bông Gạo rất to, tạm coi như cổ thụ, nằm ở góc vườn phía trước.
Lúc này, LN không thích nhặt trái, mà lại thích lượm hoa, Hoa Gạo đỏ rụng dưới gốc, hoa có 5 cánh. LN chẳng nhớ hoa Gạo nở mùa nào, chỉ biết mùa hoa Gạo nở, nhìn toàn cây với một màu đỏ, thật đẹp.
Thời ở Huế, LN nghe đồn cây Gạo cổ thụ đó có ma, nghe đồn thơ, còn gia đình LN ở đó, không thấy ma quái trêu chọc hay hiện lên phá phách gì.
Bây giờ nhìn cây bông Gạo, thời thơ ấu như đang hiện ra trước mắt.
Tiếc quá một thời qua.
HONG VU LAN NHI
|