Welcome Guest! To enable all features please Login or Register.

Notification

Icon
Error

Tháng Ba 2009
Vũ Thị Thiên Thư
#1 Posted : Sunday, March 1, 2009 4:00:00 PM(UTC)
Vũ Thị Thiên Thư

Rank: Advanced Member

Groups: Administrators
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 5,033
Points: 2,430
Woman
Location: Thung Lũng Lá Rơi

Thanks: 231 times
Was thanked: 87 time(s) in 84 post(s)



Bằng hữu chi giao
Vũ Thị Thiên Thư
#2 Posted : Sunday, March 1, 2009 11:30:57 PM(UTC)
Vũ Thị Thiên Thư

Rank: Advanced Member

Groups: Administrators
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 5,033
Points: 2,430
Woman
Location: Thung Lũng Lá Rơi

Thanks: 231 times
Was thanked: 87 time(s) in 84 post(s)


Muộn màng tuyết rơi


Cành qua đêm nở đầy hoa trắng
Trời tháng ba giọt nắng êm đềm
Thướt tha nhạc lụa bên hiên
Tay ai trải thảm thần tiên xuống trần

Gió nhẹ thổi hương mai vương vấn
Cuối chân trời tuyết trắng tinh mơ
Cuối đông ngủ giấc ơ hờ
Chút duyên trần thế xin chờ kiếp sau

Vũ Thị Thiên Thư
viethoaiphuong
#3 Posted : Monday, March 2, 2009 9:42:44 AM(UTC)
viethoaiphuong

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 9,342
Points: 11,181

Thanks: 761 times
Was thanked: 136 time(s) in 135 post(s)

Tìm mùa thu nơi Thác Snoquamie, WA _ tháng 10, 2008 _ photo by NgocThe


Sự Va Chạm của Cảm Xúc

Trong thế giới nội tâm của con người ta, cảm xúc là một trong những điều kỳ diệu rất đỗi ngạc nhiên, mà con người thường không kịp định nghĩa là gì, khi chính bản thân mình ở trong trạng thái nầy? Và, hình như nhiều người vẫn không hiểu và không thể đặt tên cho nó, sau những biến động tình cảm? Mặc dù họ cố gắng giữ nó cho mình. Càng cố gắng bao nhiêu người ta càng tuyệt vọng bấy nhiêu. Và, theo thói quen thông thường là, người ta muốn lặp lại sự việc cũ để tìm kiếm tên gọi. Nhưng thực ra, đó chỉ là một ý niệm mà người ta gán ghép cho ra "tên gọi" và tự mình sống trong ảo vọng hão huyền. Để rồi đến một ngày người ta mất hết, quên hết và tất cả chỉ còn là điều vô nghĩa lý mà thôi.

Muốn gọi được tên của "cảm xúc", phải trước nhất giữ lại được chính nó.
Vậy bằng cách nào để giữ lại cảm xúc?
Thực ra điều nầy dễ mà khó. Khó là phải có phương tiện. Dễ là chỉ cần thức tỉnh chính mình. Nhưng cả hai điều kiện này lại phải cùng đồng hành và tạo thế cân bằng. Bởi tất cả mọi sự gì không tạo ra trạng thái cân bằng sẽ bị phá hủy sau đó. Tỉ như, hành tinh trái đất cũng như mọi tinh cầu khác, nếu mất đi sự cân bằng chính nó sẽ tự mình nổ tung.

Nhưng giữ được cảm xúc, không có nghĩa là còn nó, nếu như chẳng đem lại một ý nghĩa gì? Giống như một loài cây: phải nảy mầm rồi lớn thành cây để đơm bông và kết trái. Nếu chỉ một mùa thôi mà không có cách hồi sinh ở những mùa kế tiếp, tự nó có đẹp và có thơm ngon mấy đi nữa thì cũng chỉ sống một lần. Trong khi quãng thời gian thuộc về Sự Sống là mùa nối tiếp mùa vô tận?

Một điều hiển nhiên, khi cảm xúc có mặt nơi thế giới loài người, giữa lòng nhân loại sẽ tất yếu có những cách để gìn giữ nó, biểu thị nó và nuôi sống nó bằng cách nầy hay cách khác. Và, chính vì thế mà các "thiên thần" Nghệ Thuật mới được sai phái bay lượn nơi cõi trần gian. Đôi cánh "thiên thần" khởi đầu công việc của mình là gieo vào tâm hồn con người ý tưởng. Và, khêu gợi trí tưởng người ta làm việc. Khi trí tưởng đủ để diễn tả ý tưởng, chính lúc đó "thiên thần" sẽ đậu trên ngón tay người nghệ-sĩ. Để làm nên nốt nhạc, lời thơ, nét phác họa... Việc làm của người nghệ sĩ chính là sự trả lại cảm xúc cho thế giới bên ngoài, từ chính những gì mà thế giới nội tâm của mình "thu nhận" được, mà chắc chắn phải từ bên ngoài, qua một tác nhân nào đó. Mà tác nhân này chính là một "thực thể" của vẻ đẹp, của niềm tin và của những gì làm nên nỗi niềm hạnh nguyện, dù nhỏ bé hay lớn lao của mỗi con người, qua hai chữ: Yêu Thương.

Nơi điểm gặp gỡ của những tâm hồn đồng điệu, tạo ra sự va chạm của cảm xúc. Khi đó con người trải nghiệm một lọat trạng thái đối ngược chồng chất lên nhau: dịu hiền mà dữ dội, ngọt ngào mà đắng cay, yếu mềm mà cứng cỏi... Nhưng trên hết là sự đắm say, mê li của vẻ đẹp nào đó nơi tiềm thức đã thức tỉnh. Linh hồn dắt lối cho linh hồn gõ nhịp, để cánh cửa vườn địa đàng tình ái mở bung ra rất nhẹ và tựa như sự lơ đãng không hề chủ tâm.

Một sự thật là, chỉ khi nào có sự va chạm của cảm xúc, nơi đó một linh hồn sẽ gọi tên được cảm xúc nào đó của chính mình: Yêu Thương hay Đau Thương.

Nếu là Yêu Thương, người ta những muốn cảm xúc này còn mãi, còn hòai. Nếu là Đau Thương, hiển nhiên người ta chỉ mong sao nó sớm chấm dứt. Mặc dù vậy, sự tồn tại của hai nỗi niềm trái ngược nầy luôn là vĩnh viễn. Bởi khi cảm xúc của con người ta, một khi đã hòa quyện vào được với Thương Yêu hay Đau Thương của đồng loại, là tự nó mang ý nghĩa vạn vật đồng nhất thể. Và, vì thế nếu một người được bớt đi Đau Thương, sẽ có một người hay nhiều người gánh thêm Đau Thương. Cũng vậy, nếu một hay nhiều người phải bớt đi Yêu Thương, mới có một người được nhiều hơn Yêu Thương. Thế là ắt có sự bùng nổ, vỡ đổ. Nếu tất cả cùng ở tình trạng đó trong cùng một khoảnh khắc nào đó - sẽ là sự hủy diệt thê lương!

Điều quan trọng còn lại, mỗi con người yêu được bao nhiêu mà thôi, yêu mình nơi người mình yêu và yêu mình nơi đồng loại.

Một lần đã cùng dạo chơi nơi vườn tình thơ diễm lệ...Nếu người ở lại mãi nơi đây, không có lý gì tôi sẽ bỏ ra đi?!

Cám ơn bản nhạc Stay With Me của người-nhạc Ngọc Thể, đã cho tôi cảm xúc tràn ắp khi viết lại chính những gì đang rất yếu mềm nơi khúc tâm hồn tôi đây. Tôi nghiêng mình trước những điều thuộc về cõi tâm hồn và trái tim của người nghệ-sĩ, biết yêu thương và yêu thương nhiều như tháng cùng năm của tất cả loài người!

02 Mars 2009
ThyThy_HoàngThyMaiThảo




pensee - photo by NgocThe

STAY WITH ME

lời nhạc - hòa âm - trình bày : Ngọc Thể

No one else can make me feel beautiful inside-out, until I met you.
No one else can make me see the colors of life until the moment you’re near.

Stay with me and keep our love alive
Stay with me and let the sadness goes by..

My love for you is deeper than blue sea
your eyes tell me your love is real as can be!
And the wonder of it all. I’m too much in love with you!

Feb 28, 2009


&_&

Reste avec moi

Personne ne m'a jamais rendue belle à l'intérieur comme à l'extérieur, jusqu'à ce que je te rencontre
Personne ne m'a jamais fait contempler les couleurs de la vie, jusqu'à ce que je sois à tes côtés
Reste avec moi et préserve notre amour en vie
Reste avec moi et fais s'évanouir/s'en aller la tristesse

Mon amour pour toi est plus profond que l'océan
Tes yeux me prouvent que ton amour est aussi véritable que possible
Et toutes ces merveilles. Je suis trop éprise de toi!

Alexandra Vo


Vũ Thị Thiên Thư
#4 Posted : Friday, March 6, 2009 11:48:58 AM(UTC)
Vũ Thị Thiên Thư

Rank: Advanced Member

Groups: Administrators
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 5,033
Points: 2,430
Woman
Location: Thung Lũng Lá Rơi

Thanks: 231 times
Was thanked: 87 time(s) in 84 post(s)







Tấm lòng của Mẹ


- Jan, lâu quá , bận rộn hay sao không thấy bà đến họp mặt?
- Mùa đông lạnh lẽo, ngại ra đường cũng có, nhưng một phần vì bận rộn nên không đến thường xuyên được.
- Các cháu ra sao? Chúng nó ngoan cả chứ?
- Ấy, các cháu ngoan, nhưng bố chúng nó vắng nhà nên tôi phải đến phụ với con dâu chăm sóc .
- Roy công tác xa nhà ?
- Đơn vị hắn đang đóng quân ở A Phú Hãn.
- Oh ! Vậy sao ? Roy đi viễn chinh từ bao giờ ?
- Hơn sáu tháng nay rồi, hy vọng sẽ chóng mãn hạn trở về.
- Đánh nhau hoài, thật là khổ . Tôi cầu nguyện cho Roy được an lành, sớm về đoàn tụ với gia đình
- Cảm ơn bà.

Jan là thành viên trong nhóm thiện nguyện hàng tuần . Các bà tuổi đã hơn lục tuần, nhưng vẫn hăng say hoạt động. Rất hiếm khi các bà vắng mặt, dù mùa đông dài lê thê, trừ những ngày bão tuyết đường xá đóng kín. Những câu chuyện kể lại cho nhau nghe, từ lúc thành phố chỉ có con đường duy nhất xuyên qua, ngôi thánh đường với gác chuông cao vút, bên cạnh ngôi trường trung học cuả quận lỵ. Con đường lịch sử chạy dài từ đông sang tây, bao nhiêu lần trùng tu , khơi rộng. Trong ký ức muôn màu, câu chuyện kể lại như những manh vải nối kết nhau, biến thành tấm quil * trên khung mượt mà những mũi kim thêu tuyệt mỹ.

Roy, là con trưởng, vợ chồng anh có hai con nhỏ, tôi không thể hình dung anh chàng giáo sư nói năng nhỏ nhẹ đó có thể cầm súng trên chiến trường nóng bỏng Trung Á. Không khác gì thế hệ cuả chúng tôi, khi còn xanh tóc ở quê nhà, tuổi thanh niên rực rỡ, sách vở cầm tay, con đường tương lai đầy hứa hẹn, nhưng con đường nào cũng đưa về quân trường khói súng. Những ngày tháng học tập qua nhanh, một đôi ngày thành phố hoa đèn, đổi lại đêm đêm ngủ dưới vòm sao cùng tiếng đại bác thay cho tiếng hát ru ngọt ngào. Bài học lịch sử cay đắng, mối hận nước mất nhà tan, nối những chuỗi ngày tha hương đi tìm sự sống còn.

Vùng đất sa mạc, gió cát, sinh tử cận kề, chiến tranh lần nữa về gần, nỗi ám ảnh triền miên chết chóc. Tin tức hàng ngày, những cánh thư, viết bằng mạng điện tử, hình ảnh xuyên qua màn hình vi tính, từ một nửa địa cầu gởi từng lời nhắn nhủ về cha mẹ già, vợ dại con thơ. Cho dù tất cà các phương tiện tối tân nầy, vẫn không thể thu ngắn được khoảng cách không gian, thời gian, để được ôm con trẻ vào lòng, hôn lên đôi má nhăn nheo cuả mẹ, nhìn vào đôi mắt âu lo cuả vợ mà xoá tan đi những đám mây u ám đợi chờ.

“ Roy, sắp đến Mùa Giáng Sinh, các cửa hàng đang chưng bày rực rỡ, Mẹ lại nhớ những ngày con còn thơ và lá thư cho Saint Nicolas… Hôm nay Jack đang gò gẫm từng câu để gởi lên Cực Bắc, Mẹ hứa sẽ gởi đi nếu hắn viết xong … Julie lên mặt chị cả, chê em viết chưa ngay hàng thẳng nét…”
“ Mẹ, có phải là cuộc đời luôn tái diễn, và lập lại không ?? Cái tuổi thơ ngây, bao nhiêu là huyền thoại, tấm bánh và ly sữa để cạnh lò sưởi lót đường cho bầy nai và thánh Nicolas viếng thăm, những gói quà giấy màu điểm tô cho tuổi thơ thêm rực rỡ. Ôi ! Nhớ tấm bánh làm bằng nho khô và lúa mạch quá chừng…”

Chỉ một câu nói thường cũng làm lòng mẹ bồn chồn, thương nhớ con đoài đoạn. Jan gọi bạn bè hỏi thăm, tìm cách gởi bánh cho Roy. Nghĩ đến con mình, và nghĩ luôn những bạn bè đồng đội cuả hắn . Tất tả đi chợ, mua đường bột các thức, về cắm cúi nhồi nướng, quay quần với bọn trẻ con trong nhà, chia ra từng hộp nhỏ, đóng thùng để gởi đi…
“ Mẹ, các bạn không biết nói gì hơn, chúng nó cắn từng hạt ngọt ngào, nghĩ đến công lao khó nhọc…”

Jan lại nghĩ đến những khuôn mặt hắt hiu nhớ, nghĩ đến niềm vui mong manh, tấm bánh nhỏ mang theo niềm vui trọng đại, Ngày Lễ Giáng Sinh không được xum họp cả gia đình, nhưng ít nhất cũng đủ ấm lòng. Miếng bánh chở chuyên gởi gấm bao nhiêu ngôn từ thầm lặng, cho dù đang an bình hạnh phúc ở quê nhà, cũng không quên người chiến sĩ bên kia dặm ngàn gió cát .
“ Mẹ ơi! Nhớ món spaghetty * quá, bao giờ về phép chắc phải ăn một bửa thỏa thê…”

Jan nghe mà xót xa, lại đi mua các thứ và gói ghém để gởi sang cho cả đội, không quên dặn dò cách thức nấu nướng, phân lượng rõ ràng. Nhìn bức ảnh gởi về, Roy khoe tài nấu nướng đãi cả bọn, món quà quí do chính tay mẹ gởi sang, đọc những lời cảm ơn chân tình từ bọn trẻ, Jan vui mừng rơi nước mắt.

- Jan, làm sao bà có thể gởi ngần ấy thứ sang cho Roy vậy ?
- Cước phí gởi đi đắt hơn là tiền mua vật liệu, lần trước gởi vật liệu làm Taco*, tôi tìm được một công ty hảo tâm, họ tặng bánh Tortillas *, gia vị, tổng cộng mười thùng, tôi gởi sang, Roy nấu đãi cả đội hai lần mới hết.
- Hay quá, làm sao Jan biết nguồn mà tìm vậy?
- Không khó đâu bà, đặt chúng ta vào tình huống, chúng ta sẽ làm được ngay mà, không phải phụ nữ là nội tướng đó sao?
- Nhưng tôi phục Jan thật đó, bà đúng là người Mẹ yêu con hết lòng
- Có người Mẹ nào lại không yêu con? Tôi không thể cản bước cuả Roy, hắn có bổn phận với quốc gia, tôi có bổn phận làm mẹ, mỗi người cố gắng trong cương vị cuả mình. Con tôi đang ngoài chiến trường, tôi sẽ chăm sóc tiểu gia đình cho hắn, như vậy thì hắn mới an tâm thi hành nhiệm vụ chứ.
- Ít người ý thức được điều nầy, tôi rất cảm phục Jan.
- Không ít đâu, chỉ vì chúng ta chưa gặp đúng lúc thôi, Bà biết không, hôm nọ, khi tôi đến bưu điện để gởi quà sang cho Roy và đồng đội, sau khi xếp hết các hộp, tổng cộng số tiền hơn bốn chục đồng lận đó, tôi đang móc ví lấy tiền ra trả, chợt phía sau có bàn tay đặt lên quày tờ giấy bạc hai chục đồng, tôi chưa hiểu thì bà ấy nói với cô nhân viên :
“ Tôi trả một phần số tiền cước phí cho bà, xem như món quà nhỏ tặng cho những anh hùng đang bảo vệ chúng ta”
Tôi quay lại cảm ơn, bà ta mĩm cười xua tay, từ chối không cho tôi biết danh tính để tôi bảo Roy viết thư cảm tạ.
Tôi nhìn thấy giọt lệ long lanh trong đôi mắt cuả Jan, niềm cảm động vì nghĩa cử cuả người phụ nữ như luồng sinh khí lan tràn.

Cuộc sống tất bật bon chen, thời đại vi tính điện tử, ở bờ đông hay bờ tây bên kia, cuộc chiến nào cũng luôn có những chiến sĩ âm thầm dũng cảm, và những tấm lòng yeu con cuả người Mẹ vẫn không bao giờ thay đổi, tình thương trong con người vẫn chưa mất đi .


Vũ Thị Thiên Thư.


• Quilt : chiếc mền nối từng manh vải, lót bong chính giữa
• Spaghetty : Món ăn cuả Ý, gồm có sợi mì và sốt cà chua, thịt, rau …tuỳ khẩu vị.
• Taco : món ăn cuả Mễ Tây Cơ, thịt nấu với sốt , gia vị, ăn với bánh bột bắp dòn hay bánh bột mỏng tortillas.
• Totillas : bánh làm bằng bột mì nhồi với mỡ cán dẹp dùng để gói thịt , thức ăn thường ngày cuả người Mễ Tây Cơ.
Cô Năm Sài Gòn
#5 Posted : Sunday, March 8, 2009 2:36:58 AM(UTC)
kimnguyen

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 323
Points: 6
Woman
Location: Southern California


[img]http://i56.photobucket.com/albums/g165/hph2/cyclamen_eye_2152.jpg [/img]




Con Mắt Của Một Loài Hoa


viethoaiphuong
#6 Posted : Sunday, March 8, 2009 9:25:50 PM(UTC)
viethoaiphuong

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 9,342
Points: 11,181

Thanks: 761 times
Was thanked: 136 time(s) in 135 post(s)
bầu trời tuyết phủ _ đường về nhà...mùa đông 2008 _ photo by NgocThe


Như tình-thơ trong bài thơ

Hình như ta biết em
...qua mùa thu lá đổ
...qua từng cơn gió khổ
...tiễn lòng chiều vu vơ...

Hình như ta nhớ em
...qua ngày Đông tuyết trắng
...qua bài thơ quãng vắng
...cuối đoạn trường phong ba...

Hình như ta vấn vương
...nhạc trùng dương nổi sóng
...bóng con thuyền ước mộng
...đem tình xuân sang sông...

Hình như ta đã thương
...khúc tâm hồn đồng cảm
...hóa dòng mưa thanh lãm
...ướt đẫm thời nắng nôi...

Phải chăng ta là em
...một ngày mưa trong nắng
...một mùa mưa lang thang
...ngàn năm mưa ngỡ ngàng

......rơi trên đầu nhân gian......
......đánh thức người nhân gian......
......hát ru đời nhân gian......
......lời yêu thương vỗ về......

Ơi, tình-thơ trong bài thơ...!?_!?


Paris, Kristianinota _ 09 Mars 2009
ThyThy_Hoàng Thy Mai Thảo
viethoaiphuong
#7 Posted : Thursday, March 12, 2009 9:59:22 PM(UTC)
viethoaiphuong

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 9,342
Points: 11,181

Thanks: 761 times
Was thanked: 136 time(s) in 135 post(s)
Le Pont Mirabeau

Sous le pont Mirabeau coule la Seine
Et nos amours
Faut-il qu'il m'en souvienne
La joie venait toujours après la peine

Vienne la nuit sonne l'heure
Les jours s'en vont je demeure

Les mains dans les mains restons face à face
Tandis que sous
Le pont de nos bras passe
Des éternels regards l'onde si lasse

Vienne la nuit sonne l'heure
Les jours s'en vont je demeure

L'amour s'en va comme cette eau courante
L'amour s'en va
Comme la vie est lente
Et comme l'Espérance est violente

Vienne la nuit sonne l'heure
Les jours s'en vont je demeure

Passent les jours et passent les semaines
Ni temps passé
Ni les amours reviennent
Sous le pont Mirabeau coule la Seine

Vienne la nuit sonne l'heure
Les jours s'en vont je demeure


Guillaume Apollinaire (1880 - 1918)



le pont Mirabeau - Paris

Dưới chân cầu Mirabeau

Dưới chân cầu Mirabeau nước dòng Sein vẫn chảy
Và, tình yêu của chúng ta
Tôi lục tìm trong ký ức
Niềm vui trở về sau đớn đau

Trở về trong đêm thời gian gọi thức
Tháng ngày trôi, riêng mình tôi ở lại

Những bàn tay trong nhau nhìn nhau tận mặt
Mặc cho những vòng tay chúng mình đã rời xa
Dưới chân cầu đời này qua đời khác
Những gợn sóng vĩnh hằng nghìn năm nhìn mệt mỏi

Trở về trong đêm thời gian gọi thức
Tháng ngày trôi, riêng mình tôi ở lại

Tình yêu ra đi giống như dòng nước chảy
Tình yêu ra đi giống như cuộc đời chậm rãi
Mà niềm hi vọng lại tựa hồ như giông tố

Trở về trong đêm thời gian gọi thức
Tháng ngày trôi, riêng mình tôi ở lại

Đã qua những ngày và đã qua những tuần lễ
Quá khứ không quay về
Những người tình không trở lại
Dưới chân cầu Mirabeau dòng Seine vẫn chảy

Trở về trong đêm thời gian gọi thức
Tháng ngày trôi, riêng mình tôi ở lại


Paris, 11 Mars 2009
ThyThy_ Hoàng Thy Mai Thảo chuyển sang Việt ngữ
ngodong
#8 Posted : Friday, March 13, 2009 12:35:25 PM(UTC)
ngodong

Rank: Advanced Member

Groups: Moderator, Editors
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 3,452
Points: 1,212
Woman

Thanks: 93 times
Was thanked: 35 time(s) in 34 post(s)
Hụi Hè

Đọc được trên diễn đàn:

“Tỷ phú Mỹ Bernard Madoff bị FBI bắt ngày 11 tháng 12 vừa qua vì tội lừa gạt người đầu tư 50 tỷ đô la... chuyện cũ mèm ai mà chả biết, đem vô hỏi "bạn có biết" làm gì... ấy ấy khoan khoan, vậy chớ "bạn có biết" là 50 tỷ Mỹ kim là bao nhiêu không?

Để biết số tiền đó là bao nhiêu, bạn hãy tưởng tượng là 50 tỷ đô la đó toàn là tiền giấy 100 đô và bạn cứ nhẩn nha đếm 500 triệu (500 000 000) tờ giấy bạc đó trong tám tiếng đồng hồ mỗi ngày, mỗi giây một tờ (lẹ hơn đem tiêu xài hay đem đốt) thì phải mất hơn 47 năm!

Này nhé, mỗi giây đếm một tờ, 8 giờ x 60 phút x 60 giây x 365 ngày x 47 năm = 494 064 000 tờ thôi hà. Còn lại 5 936 000 tờ, bạn phải tốn thêm 206 ngày 53 phút và 20 giây nữa để đếm nốt.”

Lừa gạt tiền bạc kiểu này, từ đâu nên nỗi, có phải vì ham lợi nhuận chăng? Không nhớ chính xác năm nào nhưng chắc chắn phải sau năm 1980, ở Sài Gòn có ông Nguyễn Văn Mười Hai, người tạo nên cơ sở nước hoa Thanh Hương, ông kêu gọi mượn vốn của người dân để sản xuất xà bông, nước hoa, trả tiền lời rất cao. Dân chúng ùn ùn đến gởi tiền để lấy lời, các văn phòng được xây dựng rất đẹp, các cô thư ký xinh xắn đếm tiền thoăn thoắt cột lại bằng dây thun, xếp vào bao tải, khỏang thời gian ấy Sài Gòn dân số trên dưới bốn triệu người, đang bắt đầu chuyện mở cửa làm ăn cùng nước ngoài, nguồn viện trợ từ ngoại quốc rót về liên tục, nhà nào cũng được tiếp tế không quà mỗi năm, thì cũng tiền gởi chui. Nhiều nhà sau khi nhận được quà vội vã mang đến cơ sở Thanh Hương gởi lấy lời đong gạo, vốn còn nguyên đó, đùng một cái đầu năm 1990 cơ sở Thanh Hương khai phá sản, ông chủ cơ sở Thanh Hương bị bắt bỏ tù. Đến khi ấy nhiều gia đình bị mất trắng tiền để dành, được kêu đến trả lại bằng các sản phẩm xà bông, dầu gội đầu, nước hoa. Nhìn các sản phẩm như thế, làm sao có lời đủ, để trả cho các con nợ thiêu thân, mờ mắt vì ánh đèn “tiền lời 20%.”
Biết được sự thật, tiền của người mới gởi vào, trở thành tiền lời để trả cho người đã đóng từ trước thì chì chài cũng đã mất, người thân ở ngoại quốc biết chuyện, lại phải ky cóp gởi thêm về cho đong gạo tiếp.
Khỏang thời gian ấy, câu chuyện lường gạt tiền bạc nhiều lắm, vì chẳng có luật lệ nào kiểm soát được. Lâu lâu lại nghe câu “bị giựt hụi” rồi cũng thôi, đi thưa ra tòa lấy gì làm bằng chứng, mà bắt được người cũng chẳng còn tiền để lấy lại. Người chủ hụi là người đi thu, đi giao, người chơi hụi chẳng biết mình đang chơi hụi cùng ai nữa.

Chơi hụi là một hình thức để dành tiền rất vui và hữu dụng, khi có một nhóm bạn thân tín cùng chơi với nhau. Trong gia đình tôi, ngay từ lúc hiểu biết, tôi đã có dịp đi khui hụi (miền bắc gọi là hội) cùng mẹ, dịp này là dịp các bà các bác các cô gặp nhau, uống trà ăn bánh, nói chuyện, nhất là làm mai làm mối cho con trai con gái. Trong nhóm chơi hụi này cũng là nơi các bà bán cho nhau hạt xoàn, hay các vàng vòng không thích đeo nữa. Thuở ấy chồng đi làm là chính, các bà ở nhà lo việc nội trợ chăm sóc con cái. Chợi hụi là một hình thức để dành tiền riêng, mua vàng hay sắm sửa thêm vật dụng cho gia đình, ngay cả mua xe gắn máy. Cách chơi hụi rất đơn giản, có một người đứng ra làm chủ, mời các “con hụi” . Thí dụ dây hụi 100 đồng, có mười thành viên, thì người hốt hụi chót sẽ được lấy trọn vẹn 1000 đồng sau mười tháng, chỉ cho người chủ hụi 10 đồng hoa hồng. Lãi là mỗi tháng không phải đóng trọn 100 đồng, chỉ đóng số tiền mà người mua hụi tháng ấy đã chịu lãi. Trong ngày khui hụi, các thành viên viết một con số vào tờ giấy nhỏ, sau đó bà chủ hụi sẽ mở ra ai chịu trả lãi nhiều thì được hốt hụi tháng ấy.
Chị của mẹ tôi đứng chủ hụi, tất cả các chị em trong nhà cùng chơi, nên rất vui, mỗi tháng một lần gặp nhau, nói chuyện đùa giỡn như ngày còn con gái, ai cần tiền thì nói trước, mọi người sẽ nhường cho hốt hụi. Tôi nhớ năm 1969, mẹ tôi nói với bác nhà tôi muốn mua cái tủ lạnh, thế là các bác cho mẹ hốt hụi rất rẻ, khỏang 2% thì phải, cao nhất chỉ 5% là hết. Các bà chơi hụi kiểu này để dành được nhiều tiền , các ông không ngờ khi cần chi dụng món tiền lớn, hỏi vợ là có ngay. Lý do tại sao ngày xưa các ông hay gọi vợ là “tay hòm chìa khóa.” Tôi nghe các bác kể, hụi hè này xuất phát từ bên Tàu, người cùng họ giúp đỡ giây chuyền lẫn nhau. Khi học trung học, trong lớp tôi cũng có cô bạn làm chủ hụi, tôi nhớ mình cũng tham gia, hình như hụi 50 đồng một tháng thì phải, hốt hụi xong sắm áo dài lụa, sắm quần tây, hay đóng tiền đi học cắm hoa, đi học làm bánh.

Sau năm 1975, giật gấu vá vai, chuyện bán quần áo trả góp, bán vải trả góp, bán mọi thứ trả góp là chuyện thường gặp trong một nhóm các bà biết nhau, rồi rủ nhau chơi hụi, khỏang thời gian này chuyện lường gạt xảy ra có khi vì bất khả kháng, đang chơi hụi ngon lành, bỗng và tay hụi con bỏ xứ vượt biên, bà chủ hụi ú ớ lấy tiền đâu đắp vào, trong xóm tôi ở, có con bé nhỏ xíu khỏang 16 tuổi, đến chiều đi một vòng gom hụi trong chợ, hụi không còn là hụi tháng nữa, nó biến thành hụi tuần, hụi ngày. Bà chủ hụi chỉ cần nhiều con hụi, là đủ tiền chi dụng, miễn sao nắm được đằng cán, nhất là phải đủ dữ dằn để cao giọng đòi tiền.

Hiện nay, tại đất nước người ta, trong cộng đồng Việt Nam việc chơi hụi vẫn tồn tại, chuyện bị “xù” xảy ra như cơm bữa, những món lợi 20% vẫn hấp dẫn không biết bao nhiêu người, có lẽ bài toán nhẩm trong đầu luôn là con số 20 đồng lời, mà quên mất đi con số thật sự đưa ra là 80 đồng cho người khác giữ, chuyện số tiền ấy còn tồn tại trở về được với mình hay không lại là điều hên xui may rủi. Các bà thích rủ rê, nên dây hụi càng đông thêm, có khi kéo dài cả năm ròng, nếu đông người thì chia thành hai ba dây, ui chao nhẩm tiền lời mỗi tháng nhiều quá, lợi quá, gởi vào ngân hàng chỉ có 3% là hết cỡ, chơi hụi khơi khơi lời 20% .
Món lợi trước mắt đã gây nên cuộc hí trường tài chánh, rúng động nước Mỹ, qua sự việc này không biết các bà thích chơi hụi có thôi không thèm dính vào 20% tiền lời nữa không, hụi 100 chỉ đóng có 70 đồng thì trước sau gì cũng bị giật, đừng chơi nữa nha, có mắm ăn mắm, có muối ăn muối cho rồi.

viethoaiphuong
#9 Posted : Friday, March 13, 2009 7:20:16 PM(UTC)
viethoaiphuong

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 9,342
Points: 11,181

Thanks: 761 times
Was thanked: 136 time(s) in 135 post(s)

những ban cho của mùa xuân không đòi trả giá...


Một nghìn năm sau nữa...
Xin hẹn Em, Nàng Thơ Nghệ-Thuật

Trong giấc ngủ của loài người một nghìn năm sau nữa, ta sẽ lại trở về đậu trên mắt em Thơ, khẽ lén trong mơ lay động bến hải hồ, cho em thấy giữa mùa xuân nhân loại, lạc vào gam màu xanh rất lạ .. không phải là màu xanh của cỏ cây hoa lá rung lay trong khoảng trời bao la, mà là màu xanh của màu xanh sự sống rất mới .. khẽ bay bay trên cung điệu đàn chơi vơi...!!

Nếu ta đến với cõi đời không phải vì Đời, đành vì Thượng Đế. Nếu ta yêu người không phải vì Con Người, đành vì Thượng Đế chọn Thương Yêu.

Ngoài ý cuộc đời và ngoài ý con người. Duy nhất có một sự thật là, chỉ vì ý của Thượng Đế thật đã muốn đặt ta vào giữa lòng nhân gian. Để cùng nhân gian tìm cho ra lý lẽ người nhân gian nơi cõi sống thế gian sau những năm dài lao khổ mà đau khổ...

Nên ta đớn đau vì Đời, vì Người… !!

Con người yêu con người bằng tình yêu loài người, nên tình yêu con người luôn theo hướng đổ ngang và chảy ra ngoài sự sống. Qua mấy lần sớt qua sớt lại với những hỏi đòi, mặc cả giá "nhận", "cho"...nước sẽ chảy qua kẽ các ngón tay, mà lạc vào lòng đất đá sỏi muộn phiền đời trăm năm. Bởi thế, nên trong lòng cuộc sống ấy chẳng để lại gì. Và, con người luôn mau cạn nguồn yêu thương, mà luôn thấy thiếu thốn tình yêu thương??

Thượng Đế yêu con người bằng tình yêu Thiên Thượng. Từ trên cao mà đổ xuống, chảy vào lòng sự sống làm đầy ắp sông suối và tràn ngập khắp cánh đồng của sự sống đợi hồi sinh...Vì Thượng Đế luôn tồn tại mà nguồn nước mát lành mãi mãi tồn tại, ứ tràn và đầy ắp yêu thương, dư giã cho muôn loài và muôn vật.

Đấng Nhân Từ vẫn mòn mỏi đợi chờ con người tới uống nước của suối nguồn Ngài.

Và, hỡi người em Thơ một thuở, ta chỉ muốn yêu em bằng tình yêu Thiên Thánh :

Như nước từ dòng sông tìm hướng chảy về cánh đồng...
...Chờ lúa trổ thành bông cho em hiểu chữ ngọt ngào .. khi bỗng thấy không gian bừng thức tỉnh bởi sự dịu êm của hương thơm mùa lúa mới .. ngát ngao đất trời !!!

Như bài hát ru em bên cuộc đời ngày cõi sống nổi trôi, mà đi qua bão táp đoạn sóng đời lênh đênh...
...Lời bài ca là những câu thơ màu thời gian rất nhớ, khẽ chao trên lòng bàn tay em như sương sớm thuở ngày xưa...những mênh mang gọi mời... nối miên man dịu vời !!!

Ta sẽ lại hỏi em lời thật khẽ :
Có bao giờ tự em hỏi hoàng hôn chiều trong mơ, nơi một bài thơ : Gió một thời đơn lẻ, Mây một đời lang thang .. Và, vì sao ta bỗng nhớ vẫn một dáng hình rất Thơ...?!


ThyThy_HoangThyMaiThao
nguoitutramnam
#10 Posted : Saturday, March 14, 2009 1:47:39 AM(UTC)
nguoitutramnam

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 222
Points: 12
Woman

Thanks: 4 times

[img]http://i146.photobucket.com/albums/r253/hnvuong_photo/GiaBang.jpg?t 1206894274[/img]



Mặc niệm Tháng ba


Tháng ba trời mưa khóc
Ngày sông núi điêu linh
Bao mảnh đời nằm xuống
Còn bao mảnh linh đinh!

Tháng ba buồn tuyết đổ
Trắng xóa một khung trời
Cánh chim nào vội vã
Dong ruổi chở mộng rời

Tháng ba nghe tiếng khóc
Bàn chân đẩy biển người
Giữa hỗn mang điạ ngục
Phật Chúa cũng xa đời

Tháng ba trời phủ trắng
Mịt mù bóng quê hương
Mưa trời hay lệ đổ
Nhạt nhoà màu khói sương

Đất trời im thinh lặng
Hàng cây đứng rũ tàng
Nhớ tháng ba gãy súng
Tuyết hàng hàng giăng giăng


vhn






viethoaiphuong
#11 Posted : Sunday, March 15, 2009 11:30:24 PM(UTC)
viethoaiphuong

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 9,342
Points: 11,181

Thanks: 761 times
Was thanked: 136 time(s) in 135 post(s)

LOVING YOU

lời - nhạc - hòa âm - trình bày: Ngọc Thể

Don’t want you to see me crying,
Missing you my heart is trying
to forget your face many times in my mind,
but your name arises again..

I know you think of us just good friends
I hesitate to show my love
How should I let you know deep inside I love you,
need you!

I give you my heart and my soul.
I give you all my life with-in your hands.
I give you all the love that I have.
Loving you is hard to forget!

A kiss makes me feel so completed.
Only your kiss brings fantasy.
Just lead me to your world,
You and I can start a new!

I never want to let you go.
I love you more than you would know.
Love never fades
from now and then,
Until the end …


2009




Je t'aime

Je ne veux pas que tu me voies pleurer,
Tu me manques. Mon coeur essaye à plusieurs reprises
d'effacer ton visage de mon esprit,
Mais ton nom revient/résonne encore...

Je sais que tu nous penses juste bons amis
J'hésite à te dévoiler mon amour
Comment devrais je te laisser savoir qu'au plus profond de moi je t'aime,
et j'ai besoin de toi!

Je te donne mon coeur et mon âme
Je mets ma vie toute entière entre tes mains
Je te donne tous l'amour que j'ai
T'aimer est difficile à oublier!

Un baiser me rendrait si comblée
Seul ton baiser émerveille mes jours.
Mène moi juste à ton monde,
Toi et moi sommes capables d'un renouveau!

Je ne voudrai jamais t'abandonner
Je t'aime plus que tu ne pourrais l'imaginer
L'amour ne s'évanouit jamais
Maintenant,
et pour toujours...


traduit par Alexandra Vo
le 14 Mars 2009
viethoaiphuong
#12 Posted : Friday, March 20, 2009 11:57:07 PM(UTC)
viethoaiphuong

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 9,342
Points: 11,181

Thanks: 761 times
Was thanked: 136 time(s) in 135 post(s)

ThiHạnh

Bài thơ chắc là Thảo em vừa mới "chạy ra" sáng này bên xứ tuyết có đêm trắng và đầy ắp mộng phù du ...?
Bài thơ tuyệt vời về ý tưởng, ngôn từ, nhạc điệu phải nói là rất hoang đàng & liêu trai ...
Làm hồn thơ của chị Thảo+ chấn động diệu vời nha !
Cảm phục ThiHạnh lắm lắm !!

Roseheart
viethoaiphuong
#13 Posted : Sunday, March 22, 2009 8:46:45 PM(UTC)
viethoaiphuong

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 9,342
Points: 11,181

Thanks: 761 times
Was thanked: 136 time(s) in 135 post(s)
Nơi Mà Tôi Sẽ Đem Em Tới
audio - đọc thơ trên nền nhạc


Địa Trung Hải - phía Tây Nam Thổ Nhĩ Kỳ, Kusadasi _ mùa hạ 2008 _ photo by HTMT

Roseheart

Đó là tận cùng của tầm nhìn
Nơi có những con tàu rời biển
Nơi phía chân trời quá đỗi trong trẻo
Dưới một vì sao đẹp, ai đó nói với em rằng sự sống là ở đây
Sẽ không gì hơn ngoài làm một người bạn của em

Đó là tận cùng đáy mắt của em
Nơi, trần gian khẽ chạm vào những ước mơ em
Nơi, niềm sung sướng không còn là một điều bí ẩn

Chúng ta sẽ thả bộ dài theo bờ biển
Cuộc đời chúng ta sẽ trôi đi không mùa Đông
Giống như một buổi sáng mùa Hạ, như một cơn gió lạ
Và suốt chiều dài của đời em
Mây mù sẽ tự tránh xa
Tôi sẽ ở nơi đó mỗi khi em cần tới tôi
Xin hãy nhìn về phía đó

Nơi tôi sẽ đưa em đến
Không một sợ sệt, không một ngờ vực
Chốn gian trần luôn là những ngày của mùa Hạ
Không khổ đau và không ngõ cùng
Đó là nơi mà tôi sẽ đưa em
Trên con đường của tôi
Để sưởi ấm cho em và để che chở cho em
Không làm em ngợp thở
Tôi sẽ mang em đi.


Paris, Kristianinota_ 03 Avril 2008
ThyThy_Hoang Thy Mai Thao _ chuyển sang Việt văn



&_&

La ou je t'emmenerai
Florent Pagny

C'est au bout du regard
Là où les bateaux quittent la mer
Là où l'horizon est tellement plus clair
Sous la belle étoile celle qui te dit que la vie ici
ne sera jamais rien que ton amie

C'est au fond de tes yeux
là, où le monde effleure tes rêves
Là, où le bonheur n'est plus un mystère

Nous longerons la mer
nos vies couleront sans un hiver
comme un matin d'été, un courant d'air
Et tout au long de ta vie
que s'écartent les nuages
je serai là à chaque fois que tu auras besoin de moi
Regarde là-bas

Là où je t'emmènerai
Aucune peur, ni aucun doute
Le monde est toujours en été
Pas de douleur et pas de déroute
C'est là que je t'emmènerai
Sur ma route
pour te réchauffer et te protéger
Sans t'étouffer
Je t'emmènerai



viethoaiphuong
#14 Posted : Monday, March 30, 2009 3:28:48 AM(UTC)
viethoaiphuong

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 9,342
Points: 11,181

Thanks: 761 times
Was thanked: 136 time(s) in 135 post(s)

Dấu Yêu Một Đời

nhạc - lời - hòa âm - trình bày : Ngọc Thể




Users browsing this topic
Guest
Forum Jump  
You cannot post new topics in this forum.
You cannot reply to topics in this forum.
You cannot delete your posts in this forum.
You cannot edit your posts in this forum.
You cannot create polls in this forum.
You cannot vote in polls in this forum.