Rank: Advanced Member
Groups: Moderator, Editors Joined: 6/24/2012(UTC) Posts: 3,437 Points: 1,167 Thanks: 85 times Was thanked: 35 time(s) in 34 post(s)
|
Năm nay lần đầu tôi đi hội Xuân không có anh bên cạnh. Hội Xuân tự dưng buồn hiu, dù mọi người vẫn chào hỏi tôi thân ái , không quên hỏi :"chú ấy đâu?, anh đâu chị, sao đi một mình thế này?" tôi không đi một mình, bên tôi có ba cô bạn học từ thời trung học. Không có anh, người ta nhất quyết tôi chỉ một mình.
Năm nay Tết trùng vào mùa chay, mùa hãm mình, mùa xám hối. Ngày đầu năm là ngày thứ tư lễ tro. Tôi đi nhà thờ cũng một mình. Từ lâu khi vào nhà thờ , tôi không bao giờ cầu xin những điều dường như đòi hỏi thượng đế như :"ban cho con hạnh phúc, ban cho con sang giàu, ban cho con chức tước v.v" mà tôi chỉ dám cúi đầu cảm tạ những gì tôi đang có và xin vâng theo những gì thượng đế sẽ sắp xếp cho tôi.
Chỗ anh đang làm, một nhân viên ca tối, nghỉ ở nhà vì sanh con nhỏ, nên anh phải làm giúp cô trong thời gian ít nhất 3 tháng. Tôi không giúp anh được trong công việc anh làm, chỉ biết chăm sóc anh từng bữa cơm đơn giản, từng bữa sáng bữa trưa. Thứ bảy tôi vẫn đi hội Xuân cùng bạn, mà rõ ràng đầu óc của tôi không ở hội Xuân, nó đang ở nơi anh . Cô bạn bảo :"cất ông ấy đi, làm gì mà nhắc hoài" , tôi biết rõ sự khác nhau giữa thời con gái và bây giờ. Thượng Đế khi liên kết người nam và người nữ cho nên một, là làm cho họ luôn nghĩ và nhớ đến nhau. Tôi và anh, khi hoạn nạn lúc gian nan đều bên nhau khăng khít, nên tôi thật trơ trọi khi lang thang trong hội Xuân vắng anh.
Anh có nhiều bạn, các bạn anh quý tôi , nơi nào có anh, là có tôi bên cạnh. Năm nay diễn hành tại SJ lần thứ 8. Trong lời giới thiệu người ta quên mất tên của ban tổ chức diễn hành Xuân cộng đồng Việt Nam lần thứ nhất. Mọi khởi điểm đều khó khăn. Năm đầu và cả 3 năm kế tiếp sau đó, liên hội cựu quân là thành phần nồng cốt trong những buổi diễn hành, khi ấy các thương vụ chưa tích cự tham gia quảng cáo. Bây giờ sự thành công - tuy chưa được như mong muốn, đã lan rộng vào cộng đồng người bản xứ. Những người cựu quân nhân đã lùi vào hậu trường, để thế hệ con cháu bước dọc theo đại lộ chào đón Xuân, dưới ánh nhìn khích lệ, mến phục của dân bản xứ, và niềm tự hào của cha ông.
Bóng các anh sắp xếp âm thầm cho buổi lễ, những chiếc ghế, những cổng chào, khán đài danh dự, nhân lực sắp xếp cho buổi diễn hành , trời lạnh, mưa, sáng sớm 6.30 các anh đã có mặt. Chỉ cần góp đôi tay mọi việc nhẹ nhàng không hấp tấp. Chẳng cần thông báo, chẳng cần kêu gào, đến giờ là có mặt , xem cần gì, cứ thế mà góp bàn tay.
Khi dân chúng tụ tập đến xem diễn hành là công tác được xem như đã xong, cũng trong dịp này, tay bắt mặt mừng chúc nhau một mùa Xuân mới an khang thịnh đạt. Đời sống tất bật, chỉ những ngày Xuân mới có dịp gặp được nhau trong hội Xuân đất khách. Tôi trân trọng những sự đóng góp thật nhỏ nhoi của từng cá nhân để tạo được một ánh nhìn hữu cảm từ mọi phía gởi đến cộng đồng dân Việt.
Tôi cúi nhặt mảnh giấy ai đó vứt trên đường sau buổi diễn hành, thênh thang về nhà, chuẩn bị bữa ăn họp mặt cho gia đình. Mùa Xuân còn mãi với tôi hết tháng giêng này, chưa kể ngày lễ tình yêu vừa đến, tháng ba là tháng kỷ niệm ngày cưới của vợ chồng tôi.
Tôi biết không gì có thể chia cắt tôi và anh. Các bạn anh biết thế, bạn tôi cũng biết thế. Chúng tôi là đôi sam.
|