Cúng Tết - Mẹ lên đây chi vậy ? Nóng lắm , sao Mẹ Không nằm nghỉ ?
- Mẹ định lên xắt thịt luộc .
- Con xắt được rồi
- Thịt ba rọi phải xắt thật mỏng, khi trụng lại con phải chờ cho nước thật sôi mới thả thịt vào, như vậy miếng thịt mới trong và cuốn bìa lại
- Con chưa quên mà, Mẹ đừng lo, Ngoại thường nhắc tụi con, từ hồi còn nhỏ xíu , năm nào Tết về Ngoại chẳng có món thịt ba rọi luột cuốn bánh tráng, rau sống.
- Châu nó chẳng biết xắt thịt luột, cứ xắt dầy như tấm mo, nhìn không ngon chút nào hết.
- Mẹ à, Châu nó đâu có thì giờ mà ngồi xắt mỏng như giấy quyến .
- Ý Mẹ muốn nói là nó không biết làm bếp núc đó mà .
- Mẹ à ! con là con gái trong nhà, Mẹ dạy con từ tấm bé, mấy chục năm, con làm mà Mẹ còn chưa vừa mắt thì huống gì Châu, hắn là con người khác, về làm dâu nhà mình chỉ có mấy năm nay thôi , làm sao mà vừa ý Mẹ cho được ??
- Ừ,thì cũng phải để ý để tứ mà học hỏi thêm chứ.
- Mẹ, Châu nó ngoan như vậy, nhà mình đại phước rồi, Mẹ thử nhìn chunh quanh coi, có bao nhiêu gia đình được như vậy ? Mẹ chưa biết, mấy bà bạn của con, người nào cũng than thở , ai cũng có con trai con dâu , nhưng được bao nhiêu người thật hạnh phúc ? Không khéo lại tái diễn cảnh mẹ chồng con dâu, như vậy Mẹ có thấy vui vẽ trong nhà không ?
Tép luột xong, vớt ra, chờ nguội, Thơ bóc vỏ xếp theo vòng tròn trên dĩa, chính giữa là thịt ba rọi đã trụng nước sôi, miếng thịt trong vắt, vành ngoài là lớp da mỏng cong cong, giống y như những ngày Tết thời thơ ấu về quê Ngoại cúng mùng hai .Mẹ nhìn lên bàn, Thơ lặng lẽ dọn các thức ăn, bánh trái, hoa quả, Mẹ luôn miệng nhắc, mang thức nầy, xếp thức kia, cái bàn dài không còn chỗ chứa …
- Mẹ, con đã bày xong các thứ, Mẹ lại xem đã vừa ý chưa ?
- Ừ, cũng đủ rồi, con nói Ba vào thắp nhang cúng đi
Thơ thở nhẹ, như vậy là đã qua được ải kiểm soát của Mẹ. Mấy chục năm, mới lại dọn bàn để cúng Tết. Những ngày thơ ấu theo Mẹ về Ngoại, từ lúc còn bé thơ, đứng kiểng chân cũng chưa vói tới chạn xếp chén diã trong bếp, mãi đến lúc lớn lên, khi đi xa về, hàng năm cúng Tết…
- Tội nghiệp mấy đứa nhỏ, không có con ở nhà tụi nó ăn Tết ra sao đây?
- Mẹ à! Tụi nhỏ ở xứ người, không có ý niệm nhiều về ngày Tết, thuở chúng còn nhỏ dại, con ở nhà trông nuôi, hàng năm còn bày ra nấu nướng theo ngày Âm lịch, nhắc nhở các con ngày Tết là ngày đầu năm, mỗi người sẽ được tăng thêm một tuổi, nhưng chúng nó chỉ mừng vì được phong bì đỏ lì xì, được mặc quần áo mới. được vào lớp khoe với cô giáo, riêng chúng bạn trong lớp không có phong tục Tết, chúng nó mừng Lễ Giáng Sinh rất tưng bừng nhộn nhịp, cả nước đều nghỉ ngơi, thăm viếng, họp mặt gia đình .
- Bên đó không đón Tết , đầu năm như mình sao ?
- Tết Dương Lịch thôi Mẹ à! Nhưng không về chúc Tết như mình,vì hầu hết đều về họp mặt vào ngày Giáng Sinh, còn Tết thì đi chơi, ăn uống, nhậu nhẹt, khiêu vũ …Mấy năm đầu con còn sang bên Bác cúng kiến, sau đó thì bận bịu với tchuyện học hành cuả tụi nhỏ, Tết Âm Lịch vào mùa đông, bên ngoài đầy tuyết trắng, thường nhằm vào ngày giữa tuần, hai con phải đi làm,, các cháu đi học, tha chúng nó đi chúc tết thì trể nãi giờ giấc, quần áo dăm ba lớp dầy cộm, áo dài mỏng tanh, áo tứ thân váy chùng… gió lạnh buốt, chúng nó lại cảm lạnh càng thêm khó khăn. Chính Bác cũng than với hai con “ Thôi thì, mình nhập gia tùy tục, ăn mừng Lễ Giáng Sinh lớn hơn ăn Tết Âm Lịch…”
Ít nhất lúc ấy các cháu được nghỉ học, chờ sang Tết ta thì chúng nó đã nhập học, bài vở đa đoan
Chúng ta lạc mất Tết ở quê người .
Vũ Thị Thiên Thư