Welcome Guest! To enable all features please Login or Register.

Notification

Icon
Error

3 Pages<123>
ĐÔNG DU KÝ
Binh Nguyen
#21 Posted : Saturday, October 30, 2010 11:14:21 PM(UTC)
Binh Nguyen

Rank: Advanced Member

Groups: Registered, Editors
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 4,947
Points: 1,587
Location: Đông Bắc Gia Trang

Thanks: 1 times
Was thanked: 36 time(s) in 35 post(s)
Cám ơn chị VHP, chị SL, TK. RoseRoseRose
BN.
Binh Nguyen
#22 Posted : Wednesday, June 15, 2011 5:16:07 AM(UTC)
Binh Nguyen

Rank: Advanced Member

Groups: Registered, Editors
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 4,947
Points: 1,587
Location: Đông Bắc Gia Trang

Thanks: 1 times
Was thanked: 36 time(s) in 35 post(s)
Tháng Năm: tháng Văn Hóa Á Châu

Ngày 29 tháng 5 năm nay, Liên hội người Việt Canada lại tổ chức ngày Văn Hóa Việt Nam ở Ottawa, thủ đô của Canada. Có khoảng hơn 300 người tham dự để làm cuộc diễn hành đi qua các đường phố gần khu phố Á Đông, đường Somerset. Đây là năm thứ ba Liên hội người Việt đứng ra tổ chức cuộc diễn hành này. Ông trời hay phụ lòng người, năm nào vào tháng này, tháng của mùa xuân, hình như Ottawa cũng đều có mưa. Vẫn biết thế nhưng lòng người Việt Nam ở nhiều nơi ở miền Đông Canada vẫn quy tụ về đây để tham dự ngày diễn hành này. Hình như thông cảm với nỗi lòng của người dân Việt Nam, thông cảm với tất cả những người diễn hành từ Montreal, Toronto, Ottawa và các vùng phụ cận đổ xô về đây, mà trời đang âm u mưa rả rích đến lúc mọi người bắt đầu cuộc diễn hành từ trường Adult School ở số 300 Rochester, thì mưa ngưng hẳn và nắng lên cao thật là rực rỡ.

Dẫn đầu cuộc diễn hành là đội quân nhạc của Đội Cứu Hỏa Ottawa. Các ông trong những bộ đồng phục quần đen, áo đỏ dẫn đầu đoàn người diễn hành trông thật oai phong và thật đẹp. Kế đó là những thiếu nữ Việt Nam trong những tà áo dài xinh xắn cầm một lá cờ vàng ba sọc đỏ thật to để giới thiệu cho mọi người biết đây là đoàn diễn hành của người Việt Nam vì lá cờ vàng ba sọc đỏ là biểu tượng của người Việt Nam tự do. Sau đó là đoàn người trong hội Cựu Quân Nhân Quân Lực Việt Nam Cộng Hòa, trong các bộ quân phục của các binh chủng khác nhau đã làm không khí càng thêm trang trọng và hùng dũng. Theo sau các chú các bác trong các bộ quân phục là đoàn Quân Nhạc Thiếu Nhi Toronto cũng trong những bộ quân phục trắng nghiêm chỉnh với giàn kèn, giàn trống rất là khí thế. Tiếp theo là trường Việt Ngữ Tây sơn ở Ottawa, các em gái trong những tà áo dài thướt tha, các em trai cũng có em trong những bộ áo dài truyền thống của dân tộc đạo mạo rất dễ thương. Đặc biệt năm nay còn có sự tham dự của đoàn Hướng Đạo Lạc Việt đến từ Montreal, các em cũng trong những bộ đồng phục quần đen, áo đỏ và khăn quàng cổ tím trông cũng lạ, cũng hay hay. Có các em trong ba bộ quần áo tượng trưng cho ba vùng Trung Nam Bắc Việt Nam và có cả những em trong những bộ quần áo của các dân tộc thiểu số của Việt Nam góp phần cho đoàn diễn hành thêm phong phú và đẹp mắt. Đoàn người sau cùng là đông đảo nhất, gồm tất cả dân chúng từ Ottawa, Montreal, Toronto và các vùng phụ cận kéo về đây để tham dự buổi diễn hành này, bày tỏ khí thế và truyền thống của người Việt Nam.

Đoàn diễn hành đi qua các con đường với rừng cờ vàng và tiếng kèn, tiếng trống đã làm mọi người hai bên đường đổ xô ra xem, có nhiều người còn thích thú đưa tay vẫy chào. Đoàn người đi thật là dài và kết thúc ở góc Preston và Somerset, góc đường mà Liên hội Người Việt đang dự trù xây dựng một viện bảo tàng thuyền nhân ở đó, để thu thập hết những hình ảnh, tin tức, kỷ niệm, vật dụng kể về một giai đoạn lịch sử của những người Việt Nam khốn khổ đã một lần bỏ nước ra đi. Đoàn diễn hành dừng lại ở đây và bắt đầu làm lễ thượng kỳ. Đoàn nhạc công của đội Cứu Hỏa Ottawa đã chơi bài quốc ca Canada một cách hùng tráng. Tưởng rằng bài quốc ca Việt Nam sẽ chỉ do những người Việt có mặt ở đó hát vì có thể người Canada không thổi bài quốc ca Việt Nam, nhưng không, ban nhạc của đội Cứu Hỏa Ottawa đã làm mọi người ngạc nhiên bằng bài quốc ca Việt Nam một cách thuần thục và tuyệt vời, không chê vào đâu được. Theo thói quen, mọi người vẫn hát theo tiếng nhạc làm không khí thêm trang trọng và đặc biệt rất Việt Nam!

Vẫn anh Nông Quốc Dũng trong bộ khăn đóng áo dài điều khiển chương trình. Anh giới thiệu nhiều quan khách lên phát biểu cảm tưởng như ông Trần Quốc Thiện, chủ tịch hội Cựu Quân Nhân VNCH vùng Toronto, ông Nguyễn Thành Danh đại diện Liên Hội Người Việt miền Đông Canada, bà Đặng Thị Danh, đại diện người Việt ở Montreal, một ủy viên thành phố Ottawa,... Ai cũng ủng hộ cho ngày truyền thống này và rất vui mừng khi thấy được sự hiện diện đông đảo của đồng bào khắp nơi đổ về. Sau phần phát biểu cảm tưởng là đến phần văn nghệ của các hội đoàn và các cá nhân trình diễn, đặc biệt nhất là bài hát "Tôi là người Việt Nam" do các em trong ban hướng đạo Lạc Việt đến từ Montreal trình bày. Xen kẽ phần văn nghệ là phần ẩm thực do các thiện nguyện viên ở Ottawa đóng góp gồm có xôi vò, bánh mì, chả giò, nước ngọt...

Được biết ngày hôm sau, Việt cộng sẽ đem 7 người trong tổ chức Việt Tân ra tòa xử nên nhân cơ hội này, Việt Tân cũng tổ chức một cuộc biểu tình ngay trước tòa Đại sứ Việt Nam ở Ottawa để kêu gọi chính phủ Việt Nam phải trả tự do cho những nhà tranh đấu này. Thế nên, sau buổi lễ Văn hóa các nước Á châu, đoàn người lại tiếp tục kéo qua tòa đại sứ Việt Nam để làm cuộc biểu tình. Những người phát biểu cảm tưởng trong cuộc tình đều hướng về cửa tòa lãnh sự như đang nói với những người trong đó là hãy kêu gọi chính phủ Việt Nam thả những nhà tranh đấu cho dân chủ ngay lập tức. Có cả sự hiện diện của các em trong đoàn Thanh Niên Phan Bội Châu, các em đã mạnh dạn đứng kế bên các bậc cha anh để kêu gọi nhà cầm quyền Cộng sản hãy thả tự do cho những người đấu tranh cho dân chủ và cho những người dân oan ở Việt Nam. Xen kẽ trong rừng cờ vàng là những biểu ngữ và cả những lá cờ của Việt Tân là nền màu xanh dương với một bông hoa trắng ở giữa. Khí thế dâng cao, đoàn người biểu tình hô to những khẩu hiệu đả đảo Cộng sản, tự do cho Việt Nam, rồi mọi người cùng hát vang những bài hát hào hùng như bài "Việt Nam Quê Hương Ngạo Nghễ" và bài "Việt Nam, Việt Nam". Mọi người chia tay ra về, ban tổ chức cuộc biểu tình ngỏ lời cám ơn các đồng bào ở xa tới đã tham gia cuộc biểu tình và cũng không quên những người cảnh sát Canada đã giúp đỡ mọi người trong suốt cuộc biểu tình. Mọi người chia tay nhau và hẹn một ngày sắp tới sẽ còn gặp nhau trong những buổi sinh hoạt đầy ý nghĩa như vầy nữa.

Bình Nguyên
Tháng 5, 2011.
Tonka
#23 Posted : Wednesday, June 22, 2011 12:11:33 PM(UTC)
Tonka

Rank: Advanced Member

Groups: Administrators
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 9,649
Points: 1,542

Thanks: 95 times
Was thanked: 204 time(s) in 192 post(s)
quote:
Gởi bởi Binh Nguyen
Đoàn nhạc công của đội Cứu Hỏa Ottawa đã chơi bài quốc ca Canada một cách hùng tráng. Tưởng rằng bài quốc ca Việt Nam sẽ chỉ do những người Việt có mặt ở đó hát vì có thể người Canada không thổi bài quốc ca Việt Nam, nhưng không, ban nhạc của đội Cứu Hỏa Ottawa đã làm mọi người ngạc nhiên bằng bài quốc ca Việt Nam một cách thuần thục và tuyệt vời, không chê vào đâu được. Theo thói quen, mọi người vẫn hát theo tiếng nhạc làm không khí thêm trang trọng và đặc biệt rất Việt Nam!



ApproveApprove
Binh Nguyen
#24 Posted : Saturday, July 30, 2011 2:13:35 PM(UTC)
Binh Nguyen

Rank: Advanced Member

Groups: Registered, Editors
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 4,947
Points: 1,587
Location: Đông Bắc Gia Trang

Thanks: 1 times
Was thanked: 36 time(s) in 35 post(s)
BUỔI GÂY QUỸ CHO ĐẠI HỘI TRẺ THẾ GIỚI LẦN 6

Năm 1999, mạng lưới Lên Đường đã tổ chức một đại hội quy tụ tất cả các thanh niên Việt Nam trên toàn thế giới về Melbourne, Úc để các bạn trẻ có thể cùng nhau chia sẻ và học hỏi những kinh nghiệm, những sáng kiến hầu có thể giúp cho dân tộc Việt Nam có thể có được nền dân chủ thật sự và đất nước Việt Nam có thể có được nền văn hóa và kỹ thuật văn minh và tân tiến hơn. Sau đó, cứ mỗi hai năm mạng lưới vẫn tiếp tục tổ chức các đại hội như vậy ở nhiều thành phố khác nhau trên thế giới như Paris, Sydney, San Diego, Kuala Lumpur,... càng những năm về sau, càng có sự tham gia của chính giới trẻ Việt Nam ở ngay trong nước, cùng ra nước ngoài để học hỏi, chia sẻ với các bạn Việt Nam trên toàn thế giới.

Năm nay, đại hội VI sẽ được tổ chức ở Manila, Philippine, từ ngày 4 đến ngày 8 tháng 8, năm 2011 với chủ đề: "Vượt tường lửa, hoạt động mạng, cùng thay đổi xã hội." Để có tài chánh cho một số bạn trẻ ở Toronto đi dự đại hội này, đoàn Thanh Niên Phan Bội Châu ở Toronto đã tổ chức một buổi tiệc Buffet "All you can eat dinner" vào ngày 23 tháng 7 năm 2011 để kêu gọi các mạnh thường quân ủng hộ tiền bạc giúp đỡ các em kiếm được một số tiền cần thiết để có thể trang trải cho việc các em đi dự đại hội.

Vào đầu chương trình là phần ẩm thực. Các em trong đoàn Phan Bội Châu đã đi gõ cửa từng mạnh thường quân nổi tiếng nấu ăn ngon trong vùng để xin đóng góp các món ăn hầu có thể cung cấp đầy đủ cho buổi tiệc Buffet. Các em đã được ủng hộ số đồ ăn rất nhiệt tình, bởi lẽ, ủy lạo thức ăn hình như dễ ủy lạo hơn tiền bạc vì người ta có thể lấy công của chính bản thân đổi thành tiền bạc một cách dễ dàng hơn bằng cách chế biến các món ăn. Có rất nhiều món ăn trong buổi tiệc hôm nay và chất lượng rất cao như là mì xào, miến xào, gà chiên, chả giò, bò kho, thịt quay, gỏi, rau câu, bánh bò, vân vân và vân vân... Bia và nước ngọt được bày bán 5 đồng và 1 đồng đã được khách tham dự ủng hộ nhiệt tình vì trời đang là mùa hè, nóng nực, ăn từng đó các món ăn mà không uống thì làm sao mà chịu cho nổi? Mọi người ăn uống, giỡn đùa, trò chuyện vui vẻ như một lần họp mặt bạn bè rất là thân thiết và ấm cúng.

Sau đó là phần nghi lễ chào cờ, cựu chủ tịch cô Trần Thiên Mây lên giới thiệu mục đích của buổi tiệc này. Các em trong đoàn Thanh Niên Phan Bội Châu gồm những em sinh ra và lớn lên ở xứ người, có em còn chưa biết nước Việt Nam ra sao, chưa được thấy tận mắt cuộc sống của người Việt Nam trong nước hiện tại như thế nào nhưng các em đã tự tìm hiểu, học hỏi và ý thức được những người Việt Nam trong nước đang sống dưới chế độ Cộng sản thường bị bịt tai, che mắt vì chính quyền Cộng sản đã cố gắng bưng bít mọi thông tin bằng các Tường Lửa (Firewall). Chính quyền Cộng sản đã ra tay đàn áp những người trong nước, những người muốn vượt những Tường Lửa đó để tranh đấu cho nhân quyền, cho quyền tự do căn bản của con người, nhất là quyền tự do ngôn luận. Tuổi trẻ lớn lên ở đây, các em đã được dạy để có lòng thương người, tình yêu quê hương, những đức tính thật thà, biết phát huy những sáng kiến đem lại lợi ích cho xã hội. Nhà trường và các bậc phụ huynh luôn luôn tôn trọng và khuyến khích các em phát huy những sáng kiến này. Đoàn Thanh Niên Phan Bội Châu đã dám đứng ra thực hiện những gì mà các em nghĩ là việc làm đúng đắn để có thể giúp đỡ cho đất nước Việt Nam, nơi cha mẹ, ông bà của các em đã được sinh ra mà hiện tại vẫn đang khốn khổ bởi chế độ Cộng sản, cho nên ông bà, cha mẹ các em đã phải bỏ nước ra đi và sinh ra các em ở cái quê hương thứ hai này. Bây giờ các em muốn góp sức các em để có thể giúp đỡ cho cái quê hương Việt Nam khốn khổ ấy!

Hai MC duyên dáng và trẻ trung Quách Bảo và Kim Vy trong phần điều khiển chương trình đã làm hội trường sống động hẳn lên bằng những tràng cười thoải mái khi Quách Bảo thách thức Kim Vy rao bán vé số bằng tiếng Bắc với tiếng Nam để bán thêm được nhiều vé số hầu có thêm tiền ủng hộ cho buổi gây quỹ. Em Kim Vy rất dễ thương và hoạt bát trong vai trò người điều khiển chương trình nhưng qua những câu nói của em khán giả có thể thấy được em vẫn là một cô gái trẻ trung, ngây thơ, chưa vướng bụi đời. Không phải chỉ có Kim Vy mà hầu như tất cả các em trong đoàn Thanh Niên Phan Bội Châu đều ở lứa tuổi đó, thế mà các em đã dám nghĩ, dám làm và điều đó mới là điều phấn khởi và đáng khuyến khích.

Mở đầu chương trình văn nghệ là ban tam ca vừa được thành lập lấy tên là Ban Nhạc Ba Sọc Đỏ, tức là ba sọc đỏ trên nền cờ vàng, lá cờ tự do của người Việt Nam tị nạn Cộng sản. Các em này là ba em Jessica Châu, William và Edison Dietrich, còn nhỏ hơn cả những em trong đoàn Thanh Niên Phan Bội Châu, các em còn ở trong lứa tuổi tiểu học và trung học mà đã ý thức được việc tham dự những buổi gây quỹ như thế này, điều này đã làm cho khán giả vô cùng phấn khởi. Em Jessica và em William chơi đàn guitar, còn em Edison chơi trống rất thành thạo không thua bất kỳ một ban nhạc chuyên nghiệp nào.

Bản Làng Tôi đã được em Minh Thùy trình bày một cách thanh thoát, nhẹ nhàng như một ca sĩ thính phòng thực thụ. Các em lớn lên ở đây trình bày một bài tiếng Việt hoàn hảo lưu loát đã là một kỳ công, trình bày được xuất sắc như em Minh Thùy phải kể đến công sức của cha mẹ em đã dạy dỗ em một cách chu đáo để em không quên cội nguồn và văn hóa, cũng như tiếng Việt. Vì đa số các em lớn lên ở đây, nên tiếng Việt không rành bằng tiếng Anh, nên đa số các bài hát các em trình diễn trong buổi văn nghệ này thường là những bài hát bằng tiếng Anh. Vì thế cho nên, khi em Nam Phương lên trình bày bài dân ca miền Nam, Lý Quạ Kêu, em đã được tán thưởng nhiệt liệt. Mọi người ca ngợi em nhiệt tình vì em không chỉ trình bày bản dân ca tiếng Việt một cách xuất sắc, rặt tiếng Nam bộ, mà em còn là ca sĩ trẻ nhất trong buổi văn nghệ này. Em Nam Phương mới 12 tuổi, xinh xắn và dễ thương trong chiếc áo dài vàng, trình bày bản dân ca lưu loát và rõ ràng một cách tự nhiên và thoải mái nên tất cả khán giả đều ngạc nhiên và thích thú, hoan hô em một cách nhiệt tình.

Xen kẽ là những bài hát khác đa số là tiếng Anh do các em trong đoàn Thanh Niên Phan Bội Châu trình bày, như các em Thiên Mây, Duy Nam, Nam An, v..v..., có cả những bài do chính các em sáng tác và trình bày như bài My Home Land của em Đinh Hoàng Nam An. Những dòng nhạc tuy chưa chuyên nghiệp nhưng ý nghĩa của những lời hát chứng tỏ các em rất tự tin. Có một màn vũ Chiến Tranh Tâm Lý do hai em Natalie Vương và Linh Nguyễn trình bày thật sống động và khác lạ nói lên sự suy tư của các em về cuộc sống và suy nghĩ của con người trên thế giới này.

Buổi gây quỹ được tiếp tục với màn xổ số, giải nhất là chiếc máy chụp hình Digital camera trị giá 250$. Giải nhì và giải ba là gói quà từ nhà thuốc Hoa Đà, gồm các thứ thuốc bổ, dầu xanh trị giá từ 100 đến 150$. Ngoài ra còn có các giải tư, năm, sáu có giá trị tương tự hoặc ít hơn. Trong lúc rút thăm xổ số, hai MC đã pha trò một cách rất tự nhiên làm cho hội trường sôi động hẳn lên bởi những tràng cười thoải mái của khán giả. Ban tổ chức cũng xướng danh những nhà hảo tâm đã đóng góp các món thức ăn ngày hôm nay và mời họ lên sân khấu nhận những bông hồng từ ban tổ chức, điều này chứng tỏ các em rất chu đáo trong việc cám ơn những người đã giúp đỡ các em. Buổi gây quỹ đã kết thúc với số tiền lên đến hơn 5300$, tuy chỉ bàng một nửa mục tiêu của các em đề ra nhưng nói chung cũng đã khá thành công rồi.

Mọi người thơ thới ra về. Một số người tiếp tục tới mua số đồ ăn còn lại để ủng hộ các em. Một số phụ huynh ở lại giúp các em dọn dẹp để trả hội trường lại cho nhà thờ Sacred Heart of Jesus Parish, đã có nhã ý cho các em mượn hội trường để làm buổi tiệc và văn nghệ gây quỹ này. Xin thành thật cám ơn những nghĩa cử cao đẹp, đã giúp cho dân ở Toronto và các vùng phụ cận được thưởng thức một buổi văn nghệ và một bữa ăn tối đầy ý nghĩa, chứng tỏ sự lớn mạnh và ý thức đúng đắn của các em trẻ lớn lên ở đây.

Bình Nguyên
Tháng 7, 2011.

Binh Nguyen
#25 Posted : Friday, September 23, 2011 2:58:09 AM(UTC)
Binh Nguyen

Rank: Advanced Member

Groups: Registered, Editors
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 4,947
Points: 1,587
Location: Đông Bắc Gia Trang

Thanks: 1 times
Was thanked: 36 time(s) in 35 post(s)
TÂM SỰ KẺ LƯU VONG

Một ngày thứ bảy đẹp trời, nắng thật đầy nhưng không nóng, gió thổi từ bờ hồ vào mát rượi, làm tâm hồn mọi người cảm thấy phơi phới. Tết Trung Thu cho các cháu thiếu nhi ở Toronto đã được tổ chức ở Habour Front Centre, ngay bên bờ hồ Ontario trong một ngày đẹp trời như vậy. Chúng tôi đến ngay địa điểm rồi nhưng phải tiếp tục chạy vòng vòng để kiếm chỗ đậu xe, vì chúng tôi đang ở gần trung tâm thành phố Toronto, một trong những thành phố lớn nhất của Bắc Mỹ, lại ngay kế bên bờ hồ trong một ngày mùa thu đẹp trời, quả là không dễ dàng để kiếm một chỗ đậu xe và không có nhiều sự lựa chọn. Có một chỗ đậu xe để giá "Flat Rate $20", chúng tôi vẫn đậu vào dù biết rằng nó có thể mắc hơn ở một số chỗ khác. Bước vào khu vực Habour Front Centre, tôi nói hình như chỗ này để tổ chức cho tất cả người Á châu, chứ không chỉ cho người Việt Nam vì tôi chẳng thấy lá cờ Việt Nam ở đâu cả. Thường thì những lễ hội của dân tộc nào, người ta trương cờ của dân tộc đó để người dân của họ dễ nhận thấy từ xa. Người Việt Nam ở đây thường dùng lá cờ vàng ba sọc đỏ, lá cờ tượng trưng cho sự yêu chuộng tự do, lá cờ đã bị đánh mất khi miền Nam Việt Nam bị chiếm bởi Cộng sản vào tháng 4, năm 1975. Từ sau ngày đó, hàng loạt người Việt Nam bỏ nước ra đi, chạy trốn chế độ phi nhân bản của Cộng sản, chạy trốn sự nghèo đói của quê hương mình và tha phương cầu thực khắp nơi trên thế giới. Rồi theo dòng thời gian, thế hệ con cháu tiếp nối, người ta vẫn cố gắng giữ gìn những phong tục, tập quán, văn hóa của mình bằng những buổi lễ, những ngày kỷ niệm như vậy và người Việt Nam vẫn không quên xuất xứ tại sao người ta đến đây, nhất là những dịp gặp lại người đồng hương là lại nhớ, và vì cái xuất xứ đó người ta không thể quên được màu cờ. Thế mà, buổi lễ Trung Thu năm nay, bước vào nơi tổ chức Trung Thu, không có một bóng cờ làm tôi lầm lẫn với tổ chức của các dân tộc khác, thật là tủi phận lưu vong!

Đi sâu vào thì chúng tôi nhận thấy có vài lá cờ Việt Nam nho nhỏ của một số khách tham dự cầm trên tay, chứ còn ngay trên sân khấu không thấy có một lá cờ nào, chỉ có vài cái lồng đèn treo lơ lửng, tẻ nhạt, người chung quanh tương đối thua thớt và có cả một số dân bản xứ và các dân tộc khác, chứ không chỉ có người Việt Nam. Một nhóm chỗ này vẽ mặt (face painting), các em nhỏ ở đây vẫn thích hóa trang như vậy, rất đông các em tụ lại ở đây, một nhóm chỗ kia phát lồng đèn, chỉ cho các em dưới 12 tuổi thành ra mấy em lớn thích chơi lồng đèn tỏ ra không vui. Dẫu biết tiền chính phủ cho các em để vui tết Trung Thu có giới hạn nhưng giới hạn cái tuổi để chơi lồng đèn tôi thấy cũng có hơi bất công và thấy tội nghiệp cho các em tuổi "Teen" vì nhiều em vẫn còn rất thích chơi lồng đèn, các em đã cố ý theo cha mẹ đến đây, một số đến là để làm thiện nguyện mà lại bị từ chối không cho chơi lồng đèn, kể ra cũng có hơi buồn. Một chỗ khác bán các món ăn Việt Nam, như bánh mì, bánh dầy, chả giò, nem nướng... Ngay trung tâm là một sân khấu vòng tròn, được quây lại bởi vài cái rào tạm, để cho mọi người có thể chiêm ngưỡng từ mọi phía. Chương trình bắt đầu với màn chào cờ Canada và Việt Nam như bao nhiêu buổi lễ khác ở đây, một cô bé đứng trên sân khấu hát cả hai bài quốc ca, nhưng ban tổ chức không biết là không cho hay không nhận thấy là trên sân khấu thiếu mất bóng cờ, cả cờ Canada lẫn cờ Việt nam. Thấy có hai vị trung niên cầm hai lá cờ này ở phía ngoài và đối diện sân khấu trong khi cô bé hát quốc ca đứng trơ trọi một mình trên sân khấu và đội Quân nhạc Thiếu nhi Toronto trong những bộ đồng phục màu trắng với tiếng trống hùng dũng cũng phải đứng ngoài sân khấu. Khi hai người điều khiển chương trình đang hướng dẫn chương trình thì cứ thấy có một cô lao công người Canada cứ cầm cái chổi quét qua, quét lại trên sân khấu, ngay sau lưng hai người MC, trông thật là mất thẩm mỹ nếu không nói là kỳ cục!

Sau đó là đến phần văn nghệ do các em nhỏ trình diễn, những bài hát, khúc vũ của các em thật hay và hồn nhiên và không thiếu phần sáng tạo, nhất là những màn vũ rất độc đáo. Những bài hát thì các em trộn lẫn, tiếng Anh có, tiếng Việt có, tránh làm sao được khi các em được sinh ra và lớn lên ở đây, sử dụng tiếng Anh nhiều hơn tiếng Việt, làm sao các em nói và hát hoàn toàn tiếng Việt được? Tôi không trách các em chuyện đó, cái ngôn ngữ các em dùng nhiều thì nó dễ dàng cho các em hơn, miễn là các em thấy vui và có thiện chí tham dự giúp vui là được rồi, không cần cứng nhắc bắt buộc các em làm theo khuôn rập, nhất là những khuôn rập của người lớn sẽ mất vui đi. Như chuyện cái cờ, có phải chăng đó là chuyện của người lớn? Con nít không cần biết đó là cái cờ nào, miễn có chỗ vui chơi là được rồi, chuyện đó của người lớn cứ để người lớn lo? Thân phận của kẻ lưu vong thật là buồn, mình đang ở nước nào, tại sao lại phải trương cờ? Tại sao mỗi lần nói chuyện lá cờ thì nỗi đau vẫn còn y nguyên đó vì người dân trên thế giới vẫn cứ lầm lẫn không hiểu tại sao lại có biểu tượng của hai màu cờ cho cùng một nước? Mà biểu tượng của Việt Nam Cộng sản có cần phải giương ra ở các xứ tự do này không? Được bao nhiêu người thích Cộng sản và hiểu rõ về chế độ Cộng sản để ưu tư về giá trị của một lá cờ? Tôi thấy buồn, kẻ bàng quan thì quá nhiều mà kẻ không hiểu và không chịu tìm hiểu còn nhiều hơn nữa. Không biết làm sao để giải thích cho một người bản xứ về lá cờ tự do, tôi chỉ tóm tắt ngắn gọn: "Chúng tôi không thích chế độ Cộng sản, lá cờ vàng là lá cờ của người Việt yêu chuộng tự do!" Những người không chịu hiểu, không muốn hiểu, thật tình không biết phải giải thích với họ làm sao, thôi thì cứ để mặc họ như để mặc những đứa trẻ tuổi "Teen" kia, chơi Trung Thu mà niềm vui không trọn vẹn! Lác đác thấy có mấy vị phụ huynh rủ nhau đi về, có người cố ngồi nán lại chơi thêm tí nữa để "cho hết 20 đồng gởi xe" vì đàng nào cũng mất từng đó tiền rồi.

Bình Nguyên
Tháng 9, 2011.
Binh Nguyen
#26 Posted : Friday, October 21, 2011 11:37:14 PM(UTC)
Binh Nguyen

Rank: Advanced Member

Groups: Registered, Editors
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 4,947
Points: 1,587
Location: Đông Bắc Gia Trang

Thanks: 1 times
Was thanked: 36 time(s) in 35 post(s)
NHẠC THÍNH PHÒNG "NIỀM TIN & HY VỌNG"

Thứ bảy, lại một ngày đẹp trời của những ngày đầu thu tháng 10 ở Canada, gió hơi se se lành lạnh, chỉ có nằm ngủ vùi trong chăn ấm là sướng nhất! Một cú điện thoại gọi tới, người bạn hỏi chiều nay có làm gì không, ơ hay sao lại không làm, con người ta lúc nào mà chẳng làm, kể cả làm... biếng? Người bạn hỏi đi coi văn nghệ "Niềm Tin và Hy Vọng" không, có biết về buổi văn nghệ này không? Nói với người bạn: "Có phải buổi văn nghệ do nhóm thiện nguyện chùa Pháp Vân ở Mississauga tổ chức không, chương trình nhạc thính phòng đấy phải không?" Thắc mắc buổi văn nghệ do Phật tử tổ chức thì chắc Phật tử của chùa sẽ là những người ủng hộ nhiều nhất chứ, vé phải không còn mới phải chứ, vì chiều nay hát rồi còn gì? Người bạn phàn nàn, mọi người đi thọ bát quan trai ở xa hết rồi, nên vé ủng hộ thì có mà không có người đi coi, uổng quá. An ủi người bạn, nói thiệt ra, nhạc thính phòng chẳng có mấy người thích nghe đâu, có người còn kêu nhạc thính phòng buồn ngủ lắm! Biết phải làm sao? Ừ, đi thì đi, cho các trẻ em nghèo, lại còn khuyết tật nữa một chút miềm tin và một chút niềm hy vọng, sao lại không đi? Đã vậy, bao nhiêu người đã bỏ tâm huyết vào đó để có thể tổ chức được một buổi văn nghệ với ba ca sĩ nổi tiếng từ Hoa Kỳ qua, thêm một phần nhỏ xíu của mình mà chẳng lẽ cũng còn tiếc rẻ hay sao?

Ba ca sĩ đó là Y Phương, giọng hát mượt mà, điêu luyện của trung tâm Asia, Trần Thái Hòa, giọng ca trầm ấm của trung tâm Thúy Nga và giọng ca sôi động trẻ trung của ca sĩ Nguyễn Hồng Nhung cũng từ trung tâm Asia. Qua những lời chân tình của ca sĩ Nguyễn Hồng Nhung, khán giả được biết rằng chương trình văn nghệ này sẽ hoàn toàn do ba ca sĩ này đảm trách thôi, chứ không có một ca sĩ nào ở địa phương và cũng không có bất kỳ bài nói chuyện của bất cứ ai, nó chỉ thuần túy là một buổi văn nghệ và chỉ có văn nghệ do các ca sĩ chuyên nghiệp trình diễn mà thôi. Điều khiển chương trình là chị Khánh Lan, một xướng ngôn viên của đài SBTN tại Toronto, tha thuớt trong chiếc áo dài mài tím, chị lên cám ơn tất cả các mạnh thường quân đã đóng góp tài chánh và công sức cho buổi văn nghệ này và sau đó chị đưa ra mục đích của buổi văn nghệ là xin tiền ủng hộ cho một quỹ từ thiện để giúp đỡ các trẻ em nghèo khuyết tật.

Giọng ca Y Phương thánh thót, mạnh mẽ làm mê hoặc lòng người nghe với những bản tình ca như Sài Gòn Vĩnh Biệt của nhạc sĩ (n/s) Nam Lộc, Cơn Mưa Hạ của n/s Trúc Hồ, Nửa Hồn Thương Đau của n/s Phạm Đình Chương, Bài Tình Ca Cho Em của n/s Ngô Thụy Miên, ... Trần Thái Hòa với giọng trầm buồn, ấm áp đã lấy lòng người nghe với những bản như Anh Còn Nợ Em của n/s Anh Bằng, Lá Thư của n/s Đoàn Chuẩn & Từ Linh,... Ca sĩ Nguyễn Hồng Nhung tuy có hơi mệt mỏi nhưng cũng cố gắng khuấy động sân khấu lên bằng vài câu đùa làm khán giả cảm thấy thư giãn một tí bằng những tràng cười. Ca sĩ Nguyễn Hồng Nhung tâm sự là cô cảm thấy hơi lạnh, thứ nhất là vì cô phải hát một mình không được hát song ca như Y Phương và Trần Thái Hòa. Thứ hai là tuy cái áo cô mặc rất rực rỡ, nhất là cái thứ hai cô mặc trong phần 2 của chương trình nhưng những cái áo này có hơi mỏng manh so với thời tiết bên ngoài của Canada, nên cô cảm thấy lạnh là phải. Cuối cùng thì cô cũng cảm thấy ấm áp trở lại khi được hát chung với hai ca sĩ kia bài Và Con Tim Đã Vui Trở Lại của n/s Đức Huy để kết thúc chương trình văn nghệ này. Mọi người vui vẻ ra về mà vẫn còn luyến tiếc. Thật cám ơn những người thiện nguyện của chùa Pháp Vân đã tổ chức một buổi văn nghệ thật hay và ấm áp tình người.

Bình Nguyên
Tháng 10, 2011.
Binh Nguyen
#27 Posted : Monday, October 24, 2011 2:12:00 AM(UTC)
Binh Nguyen

Rank: Advanced Member

Groups: Registered, Editors
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 4,947
Points: 1,587
Location: Đông Bắc Gia Trang

Thanks: 1 times
Was thanked: 36 time(s) in 35 post(s)
HOA TÌNH THƯƠNG TORONTO

Mỗi năm đến độ thu về, khi lá đổi màu xanh, đỏ, tím, vàng nâu, làm nên những bức tranh mùa thu tuyệt đẹp, khi những thảm lá điệp vàng trải đều trên lối đi làm sáng rỡ những con đường trong thành phố, và làm lòng người xao xuyến bồi hồi trước vẻ đẹp của thiên nhiên thì cũng là lúc nhóm Hoa Tình Thương ở Toronto tổ chức buổi ăn tối gây quỹ để yểm trợ cho những người thương phế binh Việt Nam Cộng Hòa (TPBVNCH). Công việc này là công việc hằng năm của nhóm Hoa Tình Thương để chia sẻ và giúp đỡ cho những người TPB ở quê nhà, và năm nay cũng được tổ chức ở số 85 đường Chiristie, Toronto, vào ngày thứ bảy 15 tháng 10, năm 2011.

Mùa thu ở Toronto thường có mưa to, gió lớn, bằng chứng là năm ngoái cũng buổi gây quỹ này mưa đã rất to, năm nay tuy không mưa nhưng gió cũng rất lớn, gió thổi cây lá ngả nghiêng, thổi những tà áo dài của những ca sĩ bay phần phật, gió thổi mạnh làm ngại lòng người khi đi ra ngoài nhưng đã không cản trở được tình thương của những người dân Toronto dành cho những người thương phế binh VNCH, khách tham dự vẫn tới đông đảo mặc cho gió lớn, mưa to!

Vẫn là những món ăn thường thấy ở các buổi tiệc như bánh mì bò kho, mì xào, bánh ướt chả lụa, chả giò, gà chiên,... năm nay đặc biệt còn có thêm món chè bưởi để tráng miệng, mọi người ăn uống chuyện trò vui vẻ trước khi bước vào chương trình. Mở đầu chương trình văn nghệ là hai bài hát Đáp Lời Sông Núi và Cám Ơn Anh của nhạc sĩ Trúc Hồ và Trầm Tử Thiêng, do ban nhạc diễn hành Toronto (The Toronto Vietnamese Marching Band) trình bày, ban nhạc này là đội Quân Nhạc Thiếu Nhi Toronto trước kia, gồm các em nhỏ từ 6 đến 16 tuổi, đã trình bày nhạc sống, và hát sống như một ban nhạc chuyên nghiệp đã làm sống động sân khấu hẳn lên. Bài Đáp Lời Sông Núi đã từng được nhiều nhóm văn nghệ ở khắp nơi thực hiện, nhất là trong thời gian vừa qua khi phong trào biểu tình của người Việt Nam ngoài cũng như trong nước dâng cao để phản đối sự xâm lược của Trung Cộng đối với Việt Nam về hai hòn đảo Trường Sa và Hoàng Sa. Ở đó, đã từng đổ máu của những người lính VNCH để bảo vệ quê hương vậy mà giờ đây chính quyền Cộng Sản Việt Nam (CSVN) lại đê hèn im lặng để cho Trung cộng tác oai, tác quái. Bài hát Cám Ơn Anh đặc biệt giành riêng cho những người lính VNCH, "Cám ơn anh kịp lớn giữa thù hằn, thắp đôi vai gồng gánh nỗi điêu linh", nỗi điêu linh của dân tộc Việt Nam, của những người lính VNCH oai hùng đã gánh trước đây và hiện tại là những người thương phế binh đang sống vất vưởng ở quê nhà, những người đã bỏ những phần thân thể của mình trên khắp các chiến trường Việt Nam, để mong đem lại ấm no, hạnh phúc cho người dân miền Trung và miền Nam Việt Nam nhưng ước nguyện đã không thành. Bây giờ, những người thương phế binh vẫn sống nhưng sống trong nghèo khổ, lê lết, lạc loài vì chính quyền Việt Nam không cho họ bất kỳ một ưu đãi nào. Cuộc sống của những người dân bình thường còn đói khổ, chụp giựt, thì cứ tưởng tượng cuộc sống của những người TPB còn khổ đến chừng nào khi họ không có đôi tay để làm, không có đôi chân để đi, không có cặp mắt để nhìn, tất cả đều chìm trong tăm tối! Những hình ảnh trong phần trình chiếu slide show làm tất cả những người tham dự nghẹn ngào thương cảm, sao mà các anh khổ đến thế? Các anh chỉ còn được an ủi nhờ những đồng tiền của người dân Việt Nam hải ngoại gởi về, trong đó có nhóm Hoa Tình Thương của Toronto, một nhóm đã làm việc cật lực để phần nào chia sẻ sự đau đớn, khổ cực của các anh.

Trong năm vừa rồi, nhóm Hoa Tình Thương đã gởi về được cho 283 anh TPB, mỗi người một trăm đồng, số tiền quả là nhỏ nhoi so với nỗi thống khổ của các anh nhưng các anh vẫn cảm động và tri ân nhóm Hoa Tình Thương và những người dân ở Toronto rất nhiều. Nhóm Hoa Tình Thương đã cố gắng xem xét kỹ lưỡng hồ sơ của các TPB để tránh những trường hợp cạo, sửa và đã cho người đi tới tận nhà của các TPB để chụp hình, tìm hiểu. Hiện tại, nhóm Hoa Tình Thương đã có những người thiện nguyện ở ngay tại Việt Nam để giúp đỡ, tìm hiểu và chuyển tiền dùm cho những người hải ngoại. Trong năm nay, nhóm đã giúp đỡ lên đến gần 180 người TPB, tất cả đều là do công lao của nhóm, của những người thiện nguyện và nhất là của những người dân hảo tâm của Toronto đã chân thành ủng hộ.

Tiếp theo phần văn nghệ là phần trình diễn của ca nhạc sĩ Tùng Nguyên, Phan Ni Tấn với những bài hát làm cảm động lòng người và cuối cùng là những bài hát sống động cho phần dạ vũ do các ca sĩ nổi tiếng ở Toronto trình bày như Đoan Nguyên, Bích Yến, Huy Nhật, My My,... làm sân khấu sôi động hẳn lên, người ra sàn nhảy cũng không ít, làm gì thì làm, giúp người thì vẫn giúp nhưng nhảy múa, hát hò vẫn là cái tự nhiên của con người, ngay như các anh, những người thương binh VNCH, dù thân thể không lành lặn nhưng các anh vẫn hát, những lời hát từ những người thương phế binh mới thật thương tâm làm sao, có thế mới làm cảm động những người dân Toronto mỗi độ thu về. Xen kẽ trong phần văn nghệ là phần xổ số và bán đấu giá, một chiếc nhẫn hột xoàn với trị giá $2,700 đã được đem ra bán và cuối cùng đã có một ân nhân ủng hộ với giá một ngàn năm trăm đồng. Phần thưởng cho xổ số ngoài các chai rượu đắt tiền do các bác sĩ trong vùng ủng hộ còn có một cái đồng hồ trị giá $350, một bữa ăn ở nhà hàng $150, một máy ép trái cây $150, một cặp kiếng mát $400, v... v... Vé số năm nay bán hết sạch trong vòng nửa tiếng đầu chứng tỏ người tham dự tới đây cốt ý là để ủng hộ các thương phế binh chứ không vì ăn uống hay văn nghệ gì, mọi người đều nhận thấy mình đều có trách nhiệm và bổn phận đối với các anh TPB vì các anh đã hy sinh quá nhiều. Buổi gây quỹ ủng hộ đã được kết thúc vào lúc một giờ đêm trong phần dạ vũ vui vẻ. Cám ơn những người hảo tâm Toronto và cám ơn một lần nữa các anh thương phế binh VNCH!

Bình Nguyên
Tháng 10, 2011.
Binh Nguyen
#28 Posted : Sunday, October 30, 2011 12:27:31 PM(UTC)
Binh Nguyen

Rank: Advanced Member

Groups: Registered, Editors
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 4,947
Points: 1,587
Location: Đông Bắc Gia Trang

Thanks: 1 times
Was thanked: 36 time(s) in 35 post(s)
Binh Nguyen
#29 Posted : Sunday, August 26, 2012 5:05:36 AM(UTC)
Binh Nguyen

Rank: Advanced Member

Groups: Registered, Editors
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 4,947
Points: 1,587
Location: Đông Bắc Gia Trang

Thanks: 1 times
Was thanked: 36 time(s) in 35 post(s)
TRẠI ÂN TÌNH

Tôi đi dự Trại Ân Tình của đoàn thanh niên Phan Bội Châu tổ chức ở Vallens Conservation Area cách Toronto khoảng 80 cây số về hướng Tây. Các bạn thanh niên tổ chức thật chu đáo và ý nghĩa. Những trò chơi sống động về những câu chuyện lịch sử và ngụ ngôn của Việt Nam như Ăn Khế Trả Vàng, Sự Tích Bánh Dầy Bánh Chưng, Sự tích Trầu Cau, Sự Tích Trái Dưa Hấu, thật tình làm tôi cảm động. Các bạn trẻ đã biết lồng những câu chuyện vào những trò chơi, không chỉ để người lớn tham gia mà còn để các bạn trẻ, bạn nhỏ học hỏi. Chúng tôi là những người lớn, những câu chuyện cổ tích của Việt Nam, không cần đọc lại cũng có thể kể lại, nhưng những em nhỏ thì bắt buộc phải đọc những sự tích đó bằng tiếng Anh để kể lại cho mọi người nghe. Mà các em còn tính thời gian, chỉ cho thời hạn là bao lâu để suy nghĩ và đọc thôi, thì mới có thể thắng được trong trò chơi, những câu chuyện cổ tích của Việt Nam cho dù chỉ là những câu chuyện ngắn, nhưng lại hơi mất thời gian một chút để suy nghĩ thì mới hiểu được. Các em đã chia ra bốn đội để tham dự trò chơi, hai đội người lớn và hai đội con nít, mỗi lần bắt phải kể lại những sự tích tôi cảm thấy tội nghiệp mấy đứa nhỏ không biết tụi nó sẽ mất bao lâu để đọc và hiểu câu chuyện, nhưng khi đến những phần trèo tường, leo dây, hay truờn, bò dưới đât, tôi lại thấy tội nghiệp cho những đội người lớn chúng tôi. Tụi nó còn trẻ, còn dẻo dai, chạy hay đu dây không phải là vấn đề lớn, nhưng những người lớn thì có thể là đã hơi lớn tuổi nên thân thể có hơi nặng nề, có hơi chậm chạp và chắc chắn là không thể dẻo dai như bọn trẻ để trườn, bò, chạy, nhảy nhanh như bọn chúng được!

Mọi người tham gia trong tinh thần vui vẻ và hợp tác, tuy có hơi khó khăn như vậy nhưng cuối cùng thì mọi người vẫn hoàn thành một cách tốt đẹp. Chúng tôi vứa mệt, vừa vui, thấy các em nhỏ tham gia nhiệt tình, người lớn cũng nhiệt tình theo, và tham dự một cách sôi nổi, thi đua bằng hết sức mình, khi xong cuộc thi mọi người đều mệt nhoài nhưng ai cũng đều cười nói vui vẻ.

Xong phần trò chơi lớn mọi người cùng nhau góp đồ ăn vào ăn tối. Không khí các nhà bếp sôi động hẳn lên, người thì nấu bún riêu, người thì đổ bánh cuốn, người thì đứng nướng thịt, kẻ thì xào thịt bò, người thì xào xà lách xoong, cứ nhộn nhịp và ồn ào nhốn nháo, cho đến khi tất cả được đem bày hết ở trên cái bàn dài thì có nhiều món đã bắt đầu nguội lạnh. Tuy thế, các món ăn vẫn rất ngon. mọi người ăn uống và trò chuyện sôi nổi, đây đó vang lên những tiếng cười. Trời bắt đầu sụp tối, gió bắt đầu lạnh lạnh mà trong lòng mọi người ai cũng thấy ấm cúng, gần gũi. Hai nồi chè lớn, chẻ đậu và chè chuối, được đem ra tráng miệng, tôi vốn ít ăn ngọt thế mà cũng rán ăn được cả hai bát đầy của cả hai loại, mọi người cười tôi tham ăn nhưng mà đâu có sao đâu? Không khí vui vẻ như vậy, ăn được như vậy, mà không ăn thì tiếc quá!

Sau bữa ăn tối, chúng tôi bắt đầu đốt lửa trại, ngọn lửa được bùng lên, tiếng củi tí tách như reo vui, chúng tôi quây quần chung quanh ngọn lửa để nhận được hơi ấm từ nó vì đêm xuống trời đã bắt đầu trở lạnh hơn, ở ngay giữa rừng, không có tí đèn điện nào thì cái máy sưởi lại càng không có, ai cũng bắt đầu thấy lạnh. Chúng tôi tụm lại quanh ánh lửa, giới thiệu tên từng người và bắt đầu kể những tâm tình, đa số những người lớn ai cũng cám ơn các bạn trẻ Phan Bội Châu vì đã tổ chức một buổi trại quá ý nghĩa. Các bạn trẻ chưa tham gia trong đoàn Phan Bội Châu cũng cám ơn các bạn của mình vì họ cũng được tham gia một buổi cắm trại quá vui và quá ý nghĩa! Các em nhỏ hơn thì không nói gì nhưng cha mẹ các em ngồi đến đâu thì các em cũng ngồi đến đó, và cứ ngóng tai nghe, mặc dù giỏi lắm các em cũng chỉ hiểu được năm mươi phần trăm những câu tiếng Việt là cùng. Các bạn trẻ Phan Bội Châu làm mọi người tham dự ngạc nhiên và cảm động khi các em kêu gọi mọi người tham gia giúp đỡ cho các nhà đấu tranh dân chủ ở trong nước. Các em hỏi mọi người đã có nghe đến chuyện của những bà mẹ Việt Nam như bà Đặng Thị Kim Liêng, mẹ của blogger Tạ Phong Tần, người đang bị cầm tù vì chị đã dám nói lên những ý nghĩ trung thực của mình trong blog của mình chưa? Trước khi chị Tạ Phong Tần bị đem ra xử cho một cái tội hết sức vô lý như vậy thì bà Đặng Thị Kim Liêng đã tự thiêu mình để phản đối cho phiên tòa vô lý đó. Cái chết của một bà mẹ Việt Nam đánh động đến giá trị của tự do ngôn luận trên thế giới ở thế kỷ này. Sao lại có những cái chết vô lý đến như vậy được? Các em Phan Bội Châu đã kêu gọi mọi người cho dù vui vẻ trong không khí tự do ở đây cũng đừng quên đến quê hương Việt Nam của mình, đến những người Việt Nam đang bị tước đoạt những quyền căn bản nhất của con người, như là quyền tự do ngôn luận. Tinh thần của các em thật đáng khâm phục, vui đây nhưng vẫn không quên những chuyên buồn ở quê nhà, tình yêu thương của các em thật đáng tự hào, các em lớn lên ở đây, được cha mẹ đùm bọc đầy đủ mà các em vẫn không quên đến những người đau khổ khác, các em vẫn quan tâm đến những mảnh đời đau khổ khác, thật đúng là Trại Ân Tình. Tôi muốn khóc khi các em nhỏ sinh ra và lớn lên ở đây bày tỏ tình cảm và quan điểm của các em dạn dĩ và cảm động trước mặt mọi người. Thế hệ những người già có mất đi thì chắc chắn các em sẽ là những công dân rường cột nhất luôn nhớ về nguồn cội của mình.

Bình Nguyên
Tháng 8, 2012
ngodong
#30 Posted : Wednesday, September 12, 2012 7:41:17 PM(UTC)
ngodong

Rank: Advanced Member

Groups: Moderator, Editors
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 3,452
Points: 1,212
Woman

Thanks: 93 times
Was thanked: 35 time(s) in 34 post(s)
Binh Nguyên ơi! đi chơi về chưa ? ? ?
Binh Nguyen
#31 Posted : Saturday, September 15, 2012 7:17:35 AM(UTC)
Binh Nguyen

Rank: Advanced Member

Groups: Registered, Editors
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 4,947
Points: 1,587
Location: Đông Bắc Gia Trang

Thanks: 1 times
Was thanked: 36 time(s) in 35 post(s)
Originally Posted by: ngodong Go to Quoted Post
Binh Nguyên ơi! đi chơi về chưa ? ? ?

Em về rồi nè chị Ngô Đồng ơi, nhưng quá bận rộn sau mấy ngày nghỉ dài nên không có thời gian lên đây, hay nói đúng ra là có lên nhưng không có thời gian viết trả lời chị. Cứ đọc thấy đó rồi lại chạy, nên không trả lời được. Em sẽ nhớ mãi căn nhà xinh xắn của chị, em rất hãnh diện là chỉ có mình em trong đoàn được chụp hình ở viện bảo tàng thuyền nhân VN ở San Jose, đều là nhờ ơn chị dẫn đi. Em rất thích món bún măng vịt mà chị đã mua cho em ăn, chà, bây giờ mà có thêm được một tô đó thì hết xẩy! Em cám ơn chị lắm lắm, đã cho em một ngày thật vui, ăn quá no và ngon, hôm đó là hôm em được ăn ngon nhất trong mấy ngày ở đó. Đi đâu thì đi, làm gì thì làm em vẫn thích món ăn Việt Nam, chị ạ. Gặp mấy món sợi sợi, nước nước, hay nước mắm là đúng gu của em, em ăn nhiều đến nỗi thiên hạ sợ luôn đó, hi hi! Có thời gian em sẽ post hình lên đây, còn bây giờ thì vẫn còn bận quá chị ơi! BigGrin

BN.
ngodong
#32 Posted : Saturday, September 15, 2012 12:49:08 PM(UTC)
ngodong

Rank: Advanced Member

Groups: Moderator, Editors
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 3,452
Points: 1,212
Woman

Thanks: 93 times
Was thanked: 35 time(s) in 34 post(s)








không biết ai với ai đây nè
linhvang
#33 Posted : Friday, September 21, 2012 11:08:03 PM(UTC)
linhvang

Rank: Advanced Member

Groups: Moderator, Editors
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 4,933
Points: 1,248
Woman
Location: University Place, Washington State, USA

Thanks: 23 times
Was thanked: 45 time(s) in 43 post(s)
BN ơi, chị LV cũng thích món bún măng vịt - sau bún bò.
Ba Tê
#34 Posted : Sunday, September 23, 2012 9:09:48 PM(UTC)
Ba Tê

Rank: Advanced Member

Groups: Moderator, Editors
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 2,175
Points: 423
Woman
Location: San Diego

Thanks: 15 times
Was thanked: 23 time(s) in 23 post(s)
@ BB :
Oh , Bình Bông qua Cali ghé nhà Ngô Đồng hồi nào vậy ta ?
Sao năm nay không xuống miền nam để chị Ba Tê có dịp gặp mặt tặng hoa và đãi một tô bún măng vịt Sa Đéc cho nhà văn vừa thắng giải há .Rose


@LV :

Ở Sa Đéc có quán cháo vịt và bún măng vịt ngon hết sẩy đấy LV ơi .
Các bạn chị ở trên OC ( trong đó có Vi Hoàng nữa đó nha) đã mấy lần kéo nhau xuống đây "nhậu" xong còn mua to-go mang về nữa đó .
Bất cứ bạn nào trong PNV khi ghé xuống Sa Đéc mà báo cho 3T biết , sẽ được chủ quán Ếch mời một chầu cháo vịt và bún măng vịt đấy .

xv05
#36 Posted : Sunday, September 23, 2012 9:27:00 PM(UTC)
xv05

Rank: Advanced Member

Groups: Registered, Editors
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 5,044
Points: 3,390
Woman
Location: Lục điạ hình trái táo

Thanks: 340 times
Was thanked: 45 time(s) in 44 post(s)
Lâu ghê em khg ăn bún măng vịt, khg nhớ cái mùi của nó ra sao nữa Crying
Bún măng vịt Sa Đéc người ta nấu luôn da hở chị BaTe?

Chị Bình là người sung sướng nhứt trên đời, được ăn, được chị N Đ cưng nữa.
linhvang
#35 Posted : Sunday, September 23, 2012 10:24:12 PM(UTC)
linhvang

Rank: Advanced Member

Groups: Moderator, Editors
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 4,933
Points: 1,248
Woman
Location: University Place, Washington State, USA

Thanks: 23 times
Was thanked: 45 time(s) in 43 post(s)
Originally Posted by: Ba Tê Go to Quoted Post

@LV :
Ở Sa Đéc có quán cháo vịt và bún măng vịt ngon hết sẩy đấy LV ơi .
Các bạn chị ở trên OC ( trong đó có Vi Hoàng nữa đó nha) đã mấy lần kéo nhau xuống đây "nhậu" xong còn mua to-go mang về nữa đó .
Bất cứ bạn nào trong PNV khi ghé xuống Sa Đéc mà báo cho 3T biết , sẽ được chủ quán Ếch mời một chầu cháo vịt và bún măng vịt đấy .


Applause
Chị nhớ bỏ ống để đãi em bún măng vịt nha. Chưa có nhu cầu để đi Sa Đéc vì hè nào gia đình cậu em cũng về chơi trên này. Nhưng vì tô bún măng vịt mà không chừng em sẽ xuống sớm đấy.
Binh Nguyen
#37 Posted : Tuesday, September 25, 2012 6:28:28 AM(UTC)
Binh Nguyen

Rank: Advanced Member

Groups: Registered, Editors
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 4,947
Points: 1,587
Location: Đông Bắc Gia Trang

Thanks: 1 times
Was thanked: 36 time(s) in 35 post(s)
Đang vừa coi VN Quê Hương yêu dấu, vừa trả lời các chị đây. Cái dĩa VNQHYD mua từ hôm nọ mà đến hôm nay cũng chưa coi được, cứ chạy suốt thế này thì làm sao có thì giở để mà coi? Đang coi Vết Thù Hằn Trên Lưng Ngựa Hoang do LĐL hát, dáng của anh này không cao ráo lắm, không bằng dáng của Trần Quang đóng trong phim đó ngày xưa. Phải mà anh ta trình diễn mạnh mẽ hơn tí nữa thì hay hơn, cái tính Bình vẫn vậy, coi văn nghệ hay xét nét hình thức lắm, giọng hát là một chuyện còn phải có ngoại hình và cách trình diễn nữa. Như cái hình của chị N Đ với BN ở trên đó, chị N Đ bảo "Để chị đem cái hình em đang hái táo tàu đưa phía "đằng sau" ra như vầy cho mấy chỉ coi chơi, cho mấy chỉ cười mi cho "quê" luôn!" Hà hà, tưởng chỉ hù, té ra chỉ làm thiệt, chị Ngô Đồng có biết ngày hôm đó, mấy chị bạn trong nhóm em, cứ chọc em "Bình làm cái chi mà cái phẹc-mơ-tuya cứ tụt xuống, coi chừng nó tụt xuống luôn đó nghen!" Hi hi, hi hi ... Tại bún măng vịt ngon quá! BigGrin Hôm trước mấy chị cứ hỏi sao không thấy B ăn gì hết, hôm nay ăn bù sao mà ăn dữ vậy? Báo hại đi Mỹ về vừa rồi lên 2 ký lô là ít! Blushing Tại chị ... Ngô Đồng, hi hi ... Hông có ai để đổ thừa, mình đổ thừa cho chị Ngô vậy! BigGrin Để tí nói tiếp chuyện sân khấu hen, giờ chạy cái đã. Quên, XV, tui đi đâu cũng đuọc cưng hết, tại mình dễ ... "cưng" quá mà, hi hi. Chị Ba Tê, em cũng muốn xuống Nam Cali, để ra mắt các chị và bạn của em nữa, nhưng tại đi chơi có ít ngày quá chị ơi, hổng dám chạy đi đâu nữa hết. Thôi, để hẹn kỳ sau đi mỗi Nam Cali thôi, mà phải là lúc tụi nhỏ cũng đi cùng thì mình đỡ lo hơn, hoặc phải đợi cho đến lúc tụi nó bằng con chị thì may ra, hi hi hi ...
Binh Nguyen
#38 Posted : Tuesday, September 25, 2012 2:01:04 PM(UTC)
Binh Nguyen

Rank: Advanced Member

Groups: Registered, Editors
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 4,947
Points: 1,587
Location: Đông Bắc Gia Trang

Thanks: 1 times
Was thanked: 36 time(s) in 35 post(s)
BÀN CHUYỆN TỨC MÌNH

Người ta tổ chức bao nhiêu là thứ, nào là những buổi dạ vũ, nào là những buổi nói chuyện của nhân vật này, diễn giả nọ. Tôi không được nhờ viết bài tường thuật và cũng làm biếng nên cũng không viết gì cả. Mà thường viết bài cho báo, nói thiệt mà nói, cho dù không hay cũng phải nói hay, không đẹp cũng phải khen đẹp, nếu không người ta sẽ chửi cho tắt bếp! Chửi người viết đã đành còn có thể chửi luôn nhà báo nữa thì lúc đó sẽ tha hồ mang hoạ, kỳ sau đố ai dám nhờ mình viết nữa, rồi làm sao mà có tiền nhuận bút? Ủa, mà có tiền nhuận bút đâu ta? BigGrin

Nhưng cái mục văn nghệ thì tôi thích có ý kiến lắm. Mèn ơi, thiên hạ hình như có xu hướng muốn thành bà Susan Boyle hết hay sao đó mà. Chị nào, cô nào, bà nào lên sân khấu cũng tròn hết biết luôn, hay tại đồ ăn xứ này ngon quá, nên người ta quên coi cái ngoại hình của mình trước khi lên sân khấu? Vậy chứ lên hát ngoại hình cũng quan trọng lắm chứ không chơi, lỡ như mình có hơi tròn một tí thì cũng nên mặc cái gì đó tối tối để che đi, chứ sao lại thênh thang "áo nàng vàng anh về yêu hoa cúc" vầy nè trời??? Mèn ơi, chỉ dám nói xấu sau lưng thôi, chứ nói thiệt, thành bài bản đàng hoàng, tiếng lành đồn xa, tiếng dữ đồn xa, thì tôi sẽ hết đất sống, người ta sẽ đánh cho phù mỏ luôn. Nhưng bực quá đi, không nói không được mà, mấy ca sĩ này coi thường khán giả quá đi! Mà thôi, họ ca hay thì mình cũng còn có thể châm chước được, nhưng có nhiều người còn không biết là mình ca không hay, mà chắc đàn nghe cũng dở, mà suốt ngày cứ đòi lên sân khấu, văn chương bình dân gọi là "hát lấy được" (chắc là để giành lấy giải ... "can đảm"!)

Mà thôi, cứ coi như ngoại hình họ đẹp đi, tiếng hát của họ cũng hay đi, mình cứ ráng thì phần trình diễn của họ cũng sẽ qua. Nhưng cái mục này tôi đã càm ràm nhiều lần rồi nhưng hình như không ai thèm nghe cả, họ vẫn cứ thế mà làm. Đã đi lên sân khấu để hát hợp ca thì phải hát đàng hoàng, mình hát hợp ca, số đông mà, đằng này họ cứ để cho máy hát chung, nghe toàn tiếng hát trong máy của các ca sĩ thượng thặng, còn ca sĩ lên sân khấu cốt ý chỉ để khoe quần, khoe áo, rồi nhép miệng hát theo. Chán không thể tưởng được, cái đó ngưới ta gọi là lường gạt mà lường gạt một cách lộ liễu! Sao không cứ để máy cho người ta nghe được rồi, đâu cần phải leo lên sân khấu làm gì, để rồi mang tiếng lường gạt? Tôi phàn nàn với chị kế bên, chị cũng đồng ý với tôi, chị bảo, nếu không có nhạc, thà họ hát không, nghe còn đỡ tủi hơn là họ làm như vậy, họ thật coi thường khán giả, thành ra khán giả có chê dở thì cũng phải thôi.
Nguyệt Hạ
#40 Posted : Tuesday, September 25, 2012 4:00:23 PM(UTC)
Nguyệt Hạ

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 7/12/2012(UTC)
Posts: 81
Points: 243
Woman
Location: Phố Núi

Thanks: 19 times
Was thanked: 16 time(s) in 15 post(s)


Em chào các chị và cô chủ nhà Bình Nguyên,

Vậy là thấy chị Ngô Đồng và Bình Nguyên rồi đó nghen, vui vẻ quá chừng... Cô nhà văn đi chơi đã ghê ha.


Nghe mấy chị nói món bún măng vịt mà thèm, ở đâu ngon hơn nè? nơi chị Ngô Đồng hay chỗ chị Ba Tê? Có dịp đi, NH sẽ thử hết hai nơi cho biết RollEyes




xv05
#39 Posted : Tuesday, September 25, 2012 5:59:15 PM(UTC)
xv05

Rank: Advanced Member

Groups: Registered, Editors
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 5,044
Points: 3,390
Woman
Location: Lục điạ hình trái táo

Thanks: 340 times
Was thanked: 45 time(s) in 44 post(s)
Originally Posted by: Binh Nguyen Go to Quoted Post
người ta sẽ chửi cho tắt bếp!
Là chửi quá nên nước miếng văng tùm lum làm ướt cái bếp ---> tắt cái bếp hả chị Bình?
Users browsing this topic
Guest
3 Pages<123>
Forum Jump  
You cannot post new topics in this forum.
You cannot reply to topics in this forum.
You cannot delete your posts in this forum.
You cannot edit your posts in this forum.
You cannot create polls in this forum.
You cannot vote in polls in this forum.