Rank: Newbie
Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC) Posts: 57 Points: 0
|
Kính chị Huệ, Rất vui thấy chị vẫn tiếp tục theo dõi. Câu hỏi của chị bao giờ cũng "nặng ký", tuy nhiên TD sẽ cố gắng trả lời trong phạm vi hiểu biết (rất khiêm tốn) của mình: quote:
Trải bao thăng trầm, tạo lập từ trước công nguyên, kinh qua những trận giặc rừng man rợ, rơi vào tay đế quốc, bị chiếm đóng bởi những nước láng giềng, dân số giảm mất một nửa sau trận Black Death của thế kỷ 14, rồi kinh tế suy thoái, ngành ngân hàng xưa hưng thịnh, huy hoàng, nay bỗng chốc tiêu tan, vậy mà sự giàu có phất lên của giòng Medici (hình như nhờ con đường tơ lụa) cộng với sự tình cờ những nhân tài lỗi lạc, nhà văn, nhà thơ, nhà kiến trúc, kỹ sư, nhà buôn, nghệ nhân, họa sĩ, người đẹp, xúm lại mà ra đời ở cái miếng đất nhỏ xíu đó trong thế kỷ 15, đã làm Florence trở thành một kỳ công bất tử.
Dạ như chị nói, nhiều công trình kiến trúc của nhân loại đứng vững theo thời gian dù sự tàn hại của thiên nhiên và con người (chiến tranh.) Tuy nhiên, với một lực lượng hùng hậu hàng sư đoàn du khách mỗi ngày, và trong số họ những người có tiền (để đi du lịch và mua sắm) rất nhiều nhưng hiểu biết lại không bao nhiêu (sờ mó, khắc tên lên di tích, vẽ bậy, chụp hình với flash, nhai gum rồi dán lên hiện vật....) thì TD e rằng một ngày nào đó thế hệ con cháu của chúng ta chỉ còn được nhìn ngắm các di tích này qua ảnh. Dù người ta có tu bổ nhưng tốc độ sửa chửa không bằng tốc độ phá hoại. TD có đi thăm một toà lâu đài ở Naples, vé vào cửa bằng giá vé ở Louvre nhưng gần như bị bỏ hoang, tượng bị bẻ tay, vẽ bậy, cây cỏ xác xơ, rác rưởi gần như khắp nơi. quote:
Cái Dome có tám múi là một phần của nhà thờ Duomo phải không ạ? Nghe nói cái nhà thờ chính bắt dầu xây từ thế kỷ 13, tới thế kỷ 15 mới xây thêm cái Dome. Nghe nói người ta đang chạm trổ phía ngoài của một trong tám cái múi, phía đế chân, thì nhà họa sĩ kiêm kiến trúc sư Michelangelo phê cho một câu rằng coi nó tầm thường quá thể. Thời đó, lời nói của Michelangelo là thần, là thánh, là luật, là lệ, khiến cái công trình của người ta bị ngắt ngang, không ai dám làm tiếp nữa, cho tới ngày nay bảy cái múi còn lại kia phía ngoài (ở dưới chân) cũng chỉ trần trụi màu gạch thôi, không chạm trổ gì thêm (mà vẫn đẹp), phải không anh?
Hôm TD đến đây người ta đang sửa sang một phần của giáo đường nên TD không thể đi quanh. Nếu chị đã đọc/học Lịch sử Mỹ thuật, chị sẽ thấy vô cùng thú vị khi tận mắt nhìn thấy những thứ chỉ được hình dung qua sách vở hay hình ảnh. quote:
Anh ngán món mì Ý chớ tôi ưa lắm
Dạ TD từ bé đã không quen ăn những món ăn nhiều dầu mỡ, chất béo. Gia đình TD ăn uống rất thanh đạm, chỉ rau và cá. Nhờ vậy nên ba của TD không phải vất vả nhiều trong trại cải tạo. Nếu chị để ý chị sẽ thấy món mì Ý của TD toàn cheese, món mà TD rất sợ, nhưng vô tiệm Ý ở trên đất Ý cũng khó mà chọn lựa. quote:
Vậy mà những người chồng, những người cha, những người con trai Ý, và cả những cô con gái Ý nữa, người nào người nấy (dạ, thôi thì đa số) cao ráo, gọn gàng, tóc đen nhánh, mắt to trong, dễ coi thiệt là dễ coi. Anh Tú Đề qua bên đó có thấy họ có bí quyết gì không? Cách sống và thói quen ăn uống của họ khác người Mỹ nhiều không anh? Nếp sống của người Florence nói chung có phong lưu không ạ?
Dạ về nhân dáng thì phần lớn người Ý có chiều cao trung bình, TD không phải loại "sếu vườn" nhưng qua đó vẫn cao hơn nhiều người. Có lẽ người Ý nói riêng và người Âu nói chung có thân hình thon thả hơn người Mỹ do họ đi bộ nhiều và ít ăn fast food. TD chỉ ở mỗi nơi vài ngày nên không dám lạm bàn về cách sống của từng địa phương, nhưng khi về Rome, khách sạn nơi TD ngụ nằm ngay cạnh một rạp hát và giới phong lưu người Ý quả là phong lưu, ngày nào TD cũng thấy khán giả là những nam thanh, nữ tú, ăn vận đúng thời trang, lịch lãm và phần lớn đi taxi (rất mắc ở Rome) do khó tìm được parking. Có chuyện này xin kể hầu chị cùng quý anh chị. Hôm TD đi tàu từ Florence về Rome, đang khi sắp hàng lên tàu TD có giúp một phụ nữ Ý mang hành lý của bà vừa to, vừa nặng, mà lối đi lên thì hẹp vậy mà có một quý ông người Ý ăn mặc chững chạc ra vẻ thương gia, tay xách cặp da từ sau lẻn lên mà không một tiếng xin lỗi. Đến khi lên tàu gặp thêm mấy anh chàng khác cũng người Ý cầm cell nói chuyện lớn tiếng như gây lộn làm như chỉ có họ là có cell phone. Khi tàu đến Rome, hành khách chưa kịp xuống thì một nhóm khác (cũng người Ý) nhào lên cùng hành lý của họ bịt hết lối đi. Thật hết ý! Dạ chị phục các bà nội trợ Ý chứ TD thì phục duy nhất các bà nội trợ Việt Nam thôi (phụ nữ Việt Nam nâm bờ oanh ) Hy vọng TD đã trả lời các câu hỏi của chị. Mong chị luôn vui và tiếp tục theo dõi. Cám ơn chị.
|