Dạ có hỏi rồi nhưng thầy...không nói Thầy hà tiện lời ???? chứ lẽ nào thầy..... giấu nghề ?????
Hôm bữa em chạy ngang ngôi chùa nhỏ đó xem thử có đúng không thì thấy có hoa đào mầu hồng nở thiệt.Nghi lắm à nhen ! vì chạy ngang thì làm sao biết được thiệt hay giả ?
Tớ cũng có đến sân chùa này chùa nọ , thấy mai và đào nở tùm lum, lại gần mới thấy là... giả
Nhưng cũng có thể cây đào của chùa Tonka là thiệt , vì khí hậu ở Cali ấm hơn các nơi khác.
Hiện tớ có cây đào ở ngòai sân có đầy nụ, nhưng có lẽ tháng sau chúng mới nở , vì ngòai trời đang lạnh lắm. Hai hôm nay nước rơi xuống là đóng đá ngay. Cũng may là nụ không rụng.
Những cành hồng mai của tớ (đang chưng trong tiệm) nở quá đẹp. Ai đi ngang qua cũng đứng nhìn. Có nhiều người còn sờ tay xem thật hay giả. Và khi biết là thật, ba bốn bà và một ông Tàu đòi mua, nhưng tớ không bán.
Cô em gái từ Hànội qua thăm, cũng kêu là lần đầu tiên thấy hồng mai đẹp như vậy. Cô nói ở Hà Nội cũng có, nhưng mầu sắc thua xa.
Sao chị nghĩ ra được cách làm như vậy, hay quá. Cho nó nhịn ăn nhịn uống, tới ngày thì mới tưới cho một ít Cây cối cũng như người. Cưng quá thì hư !
Chị không tự nghĩ ra, mà tìm đọc trong net (trong các forums ngọai quốc bàn về cây cỏ ) rồi thì áp dụng. Thời bây giò không có gì là bí mật cả. Có người giấu nghề, thì cũng có người khác nói ra cho mình biết.
Internet là một trường đại học vĩ đại nhất, đa dạng nhất. Nếu mình muốn đi theo con đường tốt, thì mình có thể trở thành siêu nhân
. Còn nếu mình có tâm địa evil, thì mình sẽ dễ dàng biến thành quỷ.
Hôm nào đó chị có nói chuyện với Huệ. Rằng đấng Tạo Hóa rất công bằng. Ngài cho mọi người có mọi thứ - tinh thần- giống nhau (all men are equal on Earth). Người biết khai mở trí tuệ thì làm được điều này điều nọ. Còn người
không chịu hay không cố gắng khai mở (người đạo Phật gọi là ngộ---->nhìn thấy sự sáng láng) thì bị dậm chân tại chỗ, rồi viện cớ này cớ nọ để tự chê mình. Tuy nhiên, chữ ngộ của nhà Phật cao siêu hơn , trong khi sự khai mở của con người bình thường chỉ đạt được một mức nào thôi, nếu không tu .
Chị dạy các con. Rằng khi con thấy người kia làm được điều gì đó mà con hâm mộ. Thì con cũng sẽ làm được như họ
nếu con quyết tâm Ví dụ một đoạn đối thọai giũa hai mẹ con
Cô ta nói "Con thích tranh của me lắm "
"Thì con cũng làm như me đi "
"Nhưng me có tài, còn con thì không "
"Sao con tự cho là con không có tài? Tại con chưa biết khai thác cái tài nằm tiềm ẩn trong con đấy thôi. Nếu con cố gắng thì con sẽ làm được như me, hoặc có thể hơn cả me nữa "
Sau đó thì cô ta đi học ở trường dạy vẽ. Học rất say sưa. Ít tháng sau, về khoe :
"con rất ngạc nhiên, là tranh của con, ai đi ngang qua cũng khen là hay là lạ hơn tranh của những người khác. Tại sao vậy me? "
"tại vì con đã để tâm hồn con vào khi con làm điều con muốn. Cho nên sản phẩm tạo nên (của con) có hồn "
Cũng giống như những người tàn tật. Đa số đều cam phận, rồi sống ỷ lại vào thân nhân hay xã hội. Nhưng chúng ta cũng thấy không thiếu gì những người tàn tật có ý chí phấn đấu rất mạnh. Họ cụt chân hoặc cụt tay nhưng vẫn vẽ được những bức tranh thần sầu. Ở Portland Oregon, chị thấy tận mắt một cô Chinese còn trẻ cụt hai tay, mà lái xe bằng chân rất tài tình (hello Loan, em biết chị nói ai rồi chứ? )