Lẩn Thẩn
tim ngỡ lợm lì với nỗi đau
không hờn, không tủi, chẳng khát khao
không buồn, không giận, không tha thiết
không tiếc, không nuối, chẳng lao đao
tàn giấc mơ tình, ta chợt biết
lòng người hữu hạn, những nông sâu
yêu thương xoay vòng như nhật nguyệt
hò hẹn muôn đời, chẳng gặp nhau
(khi gặp được, mùa đang nhật thực
khi gặp được, mùa đang nguyệt thực
quấn quýt cùng nhau, một thoáng mau!)
sương khói chập chờn vờn cõi mộng
cuồng chân bước hụt, hẫng mơ đời
tay lạc vòng tay, ôm khoảng trống
tim chừng hóa thạch, bỗng chơi vơi
ở nơi vùng trời, nghịch khác mùa
ở nơi Đông lạnh, gió buốt lùa
thiên lý dặm trường, hoang vó ngựa
vách đời đối bóng, nhớ nhung chưa (?)