Xứ Mỹ cũng có những điều lạ kỳ?
SL mới nhận được bài thơ vui này do bạn gửi đến, xin mời quý bạn đọc cho vui.
Chuyện lạ bên Mỹ Cái xứ gì đâu thiệt lạ kỳ
Có xe hơi đẹp chẳng chịu đi
Còng lưng ra sức đạp xe đạp
Để giữ cho người khỏi mau . . đi
Cái xứ gì đâu thiệt lạ đời
Nhà rộng phòng to bỏ không chơi
Kéo nhau bồng bế ra bên suối
Nằm đất nhìn lên đếm sao trờiCái xứ gì đâu chán gớm ghê
Thịt thà gà vịt đến ê hề
Thèm lắm đi ngang không dám liếc
Chỉ sợ mai này bác sĩ chê
Cái xứ gì đâu lạ ghê ta
Biết bao vải vóc với lụa là
Thế mà ngoài phố bao nhiêu kẻ
Áo quần thiếu vải hở luôn da
Cái xứ gì đâu thiệt lạ lùng
Nhà băng nắm hết của cải chung
Làm được đồng nào không đút túi
Giao hết nhà băng , chẳng dám dùng
Cái xứ gì đâu ngán làm sao
Phương phi to lớn mặt hồng hào
Sợ béo nhịn ăn thành que củi
Rõ thật xứ gì chán biết bao
Cái xứ gì đâu , nghĩ ngán thầm
Tiếng Việt cháu con cứ như câm
Ông ,bà , cô, chú kêu “ You” tuốt
Chào hỏi kêu “ Hi” mỗi một âm
Cái xứ gì đâu lạ lắm đây
Sát nhân trộm cướp cả một bầy
Ra toà mặc Vest trông bảnh chọe
Trong tù tập tạ khoẻ phây phây
Cái xứ gì đâu chẳng xài tiền
Chỉ dùng thẻ nhựa cà liên miên
Không có một đồng trong cái ví
Thẻ cà thì chục cái mới nguyên
Cái xứ gì đâu giả quá trời
Phụ tùng thân thể giả khơi khơi
Chẳng riêng hình dáng làm cho giống
Tình nghĩa bên trong cũng dở hơi
Cái xứ gì đâu thấy nực cười
Chó được cưng nuôi sướng hơn người
“Rựa mận” mất tiêu không thấy bóng
“Lòng dồi " đi kiếm đỏ con ngươi
Cái xứ gì đâu bắt đủ bằng
Nghề gì cũng phải có Ba Tăng
Câu cá lòng tong bằng không có
Lơ mơ bị phạt đến nhăn răng
Cái xứ gì đâu thiệt lạ lùng
Đàn bà hách dịch , phán lung tung
Gởi sang Trung Đông học một khóa
Để biết đàn ông qúy vô vàn
Cái xứ gì đâu lạ lắm thôi
Trả thù khủng bố tận xa xôi
Thức ăn thả xuống cùng bom đạn
Vừa nhai vừa núp đạn trên đồi
Chỉ có xứ này mới thế thôi
Cái xứ cờ Hoa bấy lâu rồi
Không có chiến tranh cùng đói khát
Nên giờ mới lắm cái lôi thôi ...
HNQ.
(Nguồn:email bạn gửi)
Mời quý bạn đọc tiếp chuyện vui kế tiếp nhé. Nhất là quý bà có con trai nên đọc để rút kinh nghiệm.
Xin Đừng Nói Dối Mẹ Là sinh viên năm thứ ba trong ngành kỹ sư cơ khí, Bryan rất hãnh diện khi vừa đi làm vừa đi học, và tự thuê đuợc căn phòng nhỏ xinh xắn trong khu chung cu gần truờng. Hai năm truớc, khi mới bắt đầu cuộc sống sinh viên, Bryan ở trong ký túc xá của truờng, giống nhu khung cảnh trại lính, 4 chàng sinh viên trong một phòng lớn, bàn học và giuờng ngủ riêng ở mỗi góc nhưng chung nhau phòng tắm giặt, vệ sinh. Mẹ của Bryan hàng tháng phải gửi tiền để Bryan trả tiền ký túc xá và chi tiêu ăn uống.
Lên năm thứ ba, đuợc truờng giới thiệu vừa đi làm vừa học việc trong một công ty lớn chuyên đóng tầu chiến cho Bộ Quốc Phòng, Bryan báo tin vui này cho mẹ và khẳng định từ nay Bryan tự lo liệu đuợc tiền ăn ở, không xin mẹ nữa.
Bryan còn khoe với mẹ đa thuê đuợc căn chung cư hai phòng ngủ vì có nguời ở chung chia tiền thuê rẻ hon là thuê căn chung cư một phòng ngủ để ở một mình. Điều khiến cho mẹ Bryan luu tâm nhất là nguời chung tiền nhà với Bryan lại là một cô sinh viên học cùng truờng !
Để tỏ lòng hiếu thảo và biết ơn, Bryan mời mẹ đến căn chung cư của mình ăn bữa com tối cũng xem nhu là mừng tân gia. Không chần chờ hơn đuợc nữa, mẹ Bryan đến ngay, mà còn đến sớm gần hai tiếng đồng hồ, để phụ giúp cho Bryan và cô bạn thuê chung nhà một tay sửa soạn cho bữa com tối đuợc thịnh soạn và đầy đủ.
Di nhiên là mẹ Bryan đến thăm con và bạn của con với rất nhiều quà cáp, thức ăn đa nấu sẵn và nhất là bó hoa lớn thật đẹp cho Jennifer, nguời bạn thuê chung nhà của Bryan.
Mẹ Bryan không thể tin đuợc ở chính đôi mắt của mình nữa, Jennifer quá đẹp, quá duyên dáng và thật là dễ thuong, lời ăn tiếng nói, cách cu xử nhẹ nhàng và lịch thiệp lắm, hết lòng chiều chuộng Bryan và mẹ Bryan.
Bữa com tối giữa ba nguời thật là thân mật, ấm cúng với các thức ăn ngon và Jennifer đa đem bộ dao muỗng nia gia bảo bằng bạc thật đẹp ra để dùng trong bữa ăn, đặc biệt là trong bộ đồ ăn này có một chiếc muỗng lớn dùng để múc nuớc sauce trạm trổ rất công phu. Jennifer hài lòng lắm khi mẹ Bryan trầm trồ và hết lời khen ngợi chiếc muỗng bạc hiếm có này.
Nhân lúc Jennifer vào phòng thay quần áo, mẹ Bryan ngỏ lời thắc mắc về sự liên hệ “trong sáng” giữa hai nguời… Bryan trấn an và trả lời ngay là mẹ đừng lo, hai nguời chì là bạn chung tiền thuê nhà thôi, phòng ai nguời ấy ở, giuờng ai nguời ấy ngủ!
Hai ngày sau bữa cơm tối, Jennifer nói với Bryan :
-Anh oi, em không nói là mẹ anh không lấy cái muỗng bạc, em cũng không dám nói là mẹ anh lấy…nhung thực tế là sau bữa com tối ấy, em không thấy chiếc muỗng bạc đâu nữa, em không biết phải làm sao…anh giúp em nhé…
Nghe Jennifer tâm sự “chết nguời” nhu thế, Bryan bần thần cả nguời và suy nghi mông lung lắm. Sau cùng, Bryan viết email đến mẹ như sau:
“ Mẹ yêu quí,
Cám on mẹ đã đến ăn tối với con và Jennifer.
Con cũng cám ơn mẹ đa xử sự lịch thiệp và thân tình với Jennifer. Con có chuyện khó nghĩ nên xin ý kiến của mẹ: có thể là mẹ muợn cái muổng bạc của Jennifer để làm kiểu mẫu đặt làm một cái giống nhu vậy nhưng mẹ quên nói với con, cũng có thể là mẹ bỏ quên cái muỗng ở đâu đó….nhưng thực tế là sau bữa cơm tối ấy, Jennifer và con không thấy cái muỗng nữa, dù chúng con đa tìm khắp nhà…”
Gửi thư xong, cả Bryan lẫn Jennifer đều thắc thỏm chờ thu trả lời. Ngay Bryan và cả Jennifer cung không thể đoán đuợc là mẹ Bryan sẽ trả lời nhu thế nào….Không ai dám nghi là mẹ Bryan lấy, nhung cái muỗng đâu thể tự nhiên biến mất đuợc.
Ngày qua rồi lại ngày qua, vẫn không có thu của mẹ, Bryan sốt ruôt quá nhưng không muốn và cụng không thể làm gì hơn….
Chờ đúng một tuần không có thu mẹ, Bryan đành viết thư cho mẹ lần nữa và thật vắn tắt: “Mẹ ơi, sao mẹ không trả lời thư con…?.”
Ngay tối đó, Bryan nhận đuợc email trả lời của mẹ, và cùng mở ra xem với Jennifer.
Thư mẹ Bryan viết như sau:
“ Bryan yêu quí của mẹ, Mẹ vẫn muốn tin rằng con và Jennifer ai ngủ giuờng nấy, mẹ vẫn không nghi là con …đôi lúc …ngủ trên giuờng của Jennifer…
Nhung thực tế là trong suốt tuần qua nếu con ngủ trên giuờng của con thì con yêu quí của mẹ oi, con đẵ thấy cái muỗng tuyệt đẹp đó rồi. Mẹ để cái muỗng ấy trên giuờng con, ngay duới cái chăn…. Con không cần phải viết thư hỏi mẹ….đến hai lần !
Mẹ của con…..”
Tháng 3, 2011
Cung Nhật Thành luợc dịch
(nguồn::email bạn gửi)
Chúc quý bạn vui nhiêèu cuối tuần nhé!