Welcome Guest! To enable all features please Login or Register.

Notification

Icon
Error

138 Pages«<7778798081>»
Quán tào lao thiên địa
Khánh Linh
#1561 Posted : Friday, August 20, 2010 2:01:43 AM(UTC)
Khánh Linh

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 1,775
Points: 1,317

Thanks: 139 times
Was thanked: 110 time(s) in 98 post(s)
quote:
Gởi bởi Tonka

Chèn ơi TK diễu dở quá nên chị Khánh Linh không cười được hở. Tính mấy ngày một nụ cười mà cũng không xong. Big Smile

Tiểu TK sẽ đi học ngày 30. Còn Chicky thì sau Labor Day mới đi học. Mấy đứa cháu ở county khác thì đã đi học rồi. Mỗi học khu có thời khóa biểu khác nhau. Năm nay chắc TK để cho Chicky lái xe đi học một mình bởi vì nó có lớp lúc 7:00 giờ sáng và đến 12:30 là nó tan học rồi. Khoảng thời gian này thường không có đông xe lắm nên chắc để nó lái cũng không sao. Mấy hôm nay TK sai nó đi chợ, đi ngân hàng, ra bưu điện, v.v..., để cho nó tự tìm đường và học hỏi thêm kinh nghiệm. Trẻ con ở nhà thì mình bận một cách, mà chúng đi học lại thì mình lại chạy theo thời khóa biểu của nó cũng mệt tắt thở luôn. Mới đầu năm đó, rồi nghỉ hè đó, rồi hè hết và lại sắp cuối năm Big Smile




Tui không biết là Tonka muốn diễu, nên phải cải chính để tránh cái chuyện “ông nói gà bà nói vịt.”

Chicky tự lái xe đi học thì Tonka không phải đưa đón, khỏe re. floating
Gần đây thiên hạ hay có cái trò texting (cell phone) trong khi lái xe. Thiên hạ sự đang bàn tán rầm rĩ trên net, về bác sĩ giải phẫu thẩm mỹ (Dr. Frank Ryan) vừa bị tử nạn xe hơi trong khi lái xe trên xa lộ ở Malibu, Calif. đó. Nghe nói rằng ổng “texting while driving” nên xe bị rớt xuống vực đá.

Trên đường tới trường con tui vắng xe, nhưng có một ngã tư vì vắng cho nên người ta coi thường, vì vậy xảy ra tai nạn hoài. Tonka nhắc nhở Chicky phải cẩn thận, đừng có vội vã sợ trễ giờ học rồi lái xe tốc độ nhanh.

Tonka
#1562 Posted : Friday, August 20, 2010 9:24:23 AM(UTC)
Tonka

Rank: Advanced Member

Groups: Administrators
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 9,643
Points: 1,524

Thanks: 95 times
Was thanked: 201 time(s) in 189 post(s)
Từ ngày Calif ra luật cấm chỉ sử dụng phone khi lái xe hay “texting while driving” là TK có cái cớ khỏi nghe phone luôn. Nếu có tiểu TK ngồi trong xe thì TK sẽ bảo nó nghe phone và trả lời "Mẹ đang lái xe", còn không thì phải để lại lời nhắn nếu họ muốn TK gọi lại. Nhưng thường thì phone nằm trong cái ví có sound proof rồi nên cũng ít khi nghe thấy lắm Big Smile
Mà sao dùng phone khi lái xe lại hay xảy ra tai nạn vậy ta? Người ta làm đủ thứ việc khác khi lái xe thí dụ như xem bản đồ chỉ đường, tô son kẻ mắt, ăn bánh mì, lục lọi đồ ngăn tủ trong xe kiếm cái gì đó, ngoái đầu ra băng sau lấy cái nọ cái kia hay chơi với baby ngồi ở phía sau, v.v... Bất cứ việc nào trong đây cũng có thể làm cái đầu mình chuyển hướng cùng sự tập trung trong tích tắc và gây tai nạn được hết á.
Tonka
#1563 Posted : Friday, August 20, 2010 9:28:36 AM(UTC)
Tonka

Rank: Advanced Member

Groups: Administrators
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 9,643
Points: 1,524

Thanks: 95 times
Was thanked: 201 time(s) in 189 post(s)
quote:
có thể làm lại từ đầu, nhưng không, nàng vẫn miên man trong cái vòng luẩn quẩn!


Cô Thủy Tiên này sống trong cái xã hội nào mà bảo thủ giữ vậy ta? Ngay cả suy nghĩ của cô, một người ở cái tuổi này, cũng bảo thủ luôn nữa. Chính cô đã tự trói cô lại rồi Eight Ball
Khánh Linh
#1564 Posted : Friday, August 20, 2010 11:35:41 AM(UTC)
Khánh Linh

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 1,775
Points: 1,317

Thanks: 139 times
Was thanked: 110 time(s) in 98 post(s)
quote:
Gởi bởi Binh Nguyen
Nàng không thích thú với việc nấu ăn, không kiên nhẫn, không tập trung, nên cuối cùng Tuấn phải chịu thua nàng, chàng nấu luôn cho được việc. Thôi thì, thay vì nấu cho một mình chàng ăn, nấu thêm một phần cho Thủy Tiên cũng không phải chuyện lớn, có thể vì vậy mà chàng cứ tiếc cuộc sống độc thân cho đến bây giờ chăng? Nhìn Tuấn nấu ăn, Thủy Tiên nhớ lại thời huy hoàng với Truyền, chiều nào cũng đi ăn tiệm, đến lúc Truyền bị bệnh thì lại đặt cơm đem tới nhà, nàng không phải làm gì hết.


Theo ý riêng của KLinh tui thì nàng Thủy Tiên sướng về cái khoản không phải lo bữa ăn mỗi ngày.

Chồng số 1: đi ăn tiệm. Approve
Chồng số 2: thích nấu ăn. ApproveApprove
Vợ: khỏe re. floating



Tonka
#1565 Posted : Friday, August 20, 2010 11:51:31 AM(UTC)
Tonka

Rank: Advanced Member

Groups: Administrators
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 9,643
Points: 1,524

Thanks: 95 times
Was thanked: 201 time(s) in 189 post(s)
Cái này đúng là mỗi ngày một nụ cười á Big Smile
Binh Nguyen
#1566 Posted : Monday, August 23, 2010 4:02:11 AM(UTC)
Binh Nguyen

Rank: Advanced Member

Groups: Registered, Editors
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 4,945
Points: 1,581
Location: Đông Bắc Gia Trang

Thanks: 1 times
Was thanked: 36 time(s) in 35 post(s)
quote:
Gởi bởi Tonka
[Cô Thủy Tiên này sống trong cái xã hội nào mà bảo thủ giữ vậy ta? Ngay cả suy nghĩ của cô, một người ở cái tuổi này, cũng bảo thủ luôn nữa. Chính cô đã tự trói cô lại rồi Eight Ball




quote:
Gởi bởi Khánh Linh
[Chồng số 1: đi ăn tiệm. Approve
Chồng số 2: thích nấu ăn. ApproveApprove
Vợ: khỏe re. floating



Bình rất thích các chị bàn luận và phân tích về các truyện Bình viết. Cooling
Phải có phản ứng của độc giả thì tác giả mới có hứng để viết tiếp chứ? Blush
Các chị bàn rất đúng! Bất cứ chi tiết nào trong truyện cũng đều có lý do của nó, không phải ngẫu nhiên Bình để vô đâu. Bình cà kê cũng vì lý do là đang cố gắng xây dựng tính cách của từng nhân vật, một việc làm rất khó lúc viết truyện, chứ hỏng phải tại Bình cà kê dề ngỗng để quảng cáo đâu! Hi hi hi...

BN.
linhvang
#1567 Posted : Monday, August 23, 2010 7:09:26 AM(UTC)
linhvang

Rank: Advanced Member

Groups: Moderator, Editors
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 4,933
Points: 1,248
Woman
Location: University Place, Washington State, USA

Thanks: 23 times
Was thanked: 45 time(s) in 43 post(s)
Tâm lý nhân vật: một yếu tố quan trọng trong việc viết truyện.
Bình ơi, dạo này chị bận quá nên không vào bàn luận được.
mèo mù
#1568 Posted : Tuesday, August 24, 2010 4:07:07 AM(UTC)
mèo mù

Rank: Newbie

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 489
Points: 0

Đi lượm về từ Việt Báo

Một ngày không vội vã...


Mỗi năm một lần , tôi về thăm Mẹ và các em hiện đang sống ở Montréal , Canada . Năm nay cũng như thuờng lệ, tôi về thăm nhà 2 tuần cuối tháng 6. Nói sao cho hết niềm vui gặp lại gia đình. Montréal vào mùa hè thật nóng bức, có ngày lên đến hơn 100 độ F, nên cả nhà thường rủ nhau đi ra ngoài chơi cho mát mẻ.

Tôi còn nhớ sáng hôm đó, cả nhà định dẫn mấy đứa cháu ra công viên cho tụi nhỏ hưởng chút khí trời . Tôi thì đã thay quần áo từ lâu, cứ chờ mãi mà mọi người cứ " xàng qua xàng lại ", gần 9 giờ vẫn chưa xong, nhất là mấy đứa nhóc thì cứ lăng xăng chơi game, không ai chịu thay quần áo.

Thế là tôi bắt đầu nổi quạu " Nhà mình sao làm gì cũng như rùa bò vậy ? Có đi hay không thì bảo ... ?

Cô em tôi nhỏ nhẹ " Thì từ từ, vacation mà lị , chị sống ở Mỹ riết rồi quen thói " stress out " hà ... ".

Cậu em trai thì nói " Chị làm gì mà dữ vậy, chị có biết hôm nay là " ngày không vội vã " hôn ?

Tôi ngạc nhiên, tưởng tai mình nghe lầm, nên hỏi lại " Ngày gì ? Không vội vã là sao ? " .

Thế là Má tôi bật tivi lên. Trên màn ảnh, đài nào cũng đang nói về cái ngày đặc biệt này. Ồ, thì ra là từ vài năm nay, mỗi năm chính phủ Canada chọn ra một ngày, thường là vào mùa hè, một ngày cuối tuần, và năm nay rơi vào ngày 26 tháng 6, gọi là " một ngày không vội vã ".

Khoảng chừng vài tuần truớc đó, là báo chí, các cơ quan truyền thông đều loan báo và nhắc nhở để mọi người chuẩn bị. " Ngày không vội vã " bắt đầu từ 8 giờ sáng cho đến 9 giờ tối. Mọi người được khuyên là " Bạn hãy ngủ cho thẳng giấc, thức dậy khi nào mình muốn. Hãy nhâm nhi tách cà phê , và ngồi ngắm khu vườn của bạn, nghe tiếng chim hót líu lo . Hãy đi ra ngoài nếu bạn thích, vào ăn trưa ở một restaurant nào mà bỗng dưng bạn muốn. Còn nếu không, bạn có thể mời bè bạn đến nhà làm BBQ. Bạn cũng có thể chạy xe đạp một vòng thành phố, hay nằm dài trên bãi cỏ của một công viên gần nhà, vân vân và .. vân vân " .

Tóm lại, chính phủ khuyến khích người dân : " Hãy enjoy từng phút giây hạnh phúc, bình an của ... một ngày không vội vã. Hãy biết sống và tận hưởng Hạnh phúc ở quanh ta ", như lời của một người phóng viên trên đài tivi đang nói.

Rồi còn có các màn phỏng vấn vài người dân , hỏi xem họ dự định sẽ làm gì trong cái ngày đặc biệt này trong năm, thì đa số câu trả lời đều là " spend time với gia đình, người thân ".

Có một cảnh trên màn hình làm tôi nhớ mãi. Hình ảnh một cụ già tóc bạc phơ, lụm cụm trả lời phỏng vấn với nụ cười móm mém " Tôi luôn mong đợi và yêu nhất cái ngày này trong năm, vì đó là ngày duy nhất mà tất cả con cháu tôi không ... bận rộn, chúng nó tề tựu đông đủ để họp mặt với tôi. Cám ơn chính phủ, cám ơn ân nhân nào đã " đặt ra " cái ngày ý nghĩa này ... " .

Thế là bỗng dưng tôi đổi ý . Tôi bảo gia đình " Hôm nay là ngày đặc biệt, vậy thôi mình làm chương trình gì special đi nhe .. " .

Thế là cả nhà nhao nhao hưởng ứng, người thì bảo " khỏi nấu cơm, đi ăn tiệm cho khỏe ", kẻ thì nói " nhà hàng đông lắm, đi xuống downtown chơi ".

Em trai tôi thì muốn đi xe đạp ( ở Montréal có rất nhiều bãi cho mướn xe đạp, bạn chỉ cần " quẹt " cái credit card vô là có thể lấy xe đạp đi ngay ) .

Mấy cháu nhỏ lại muốn đi tàu BateauMouche. Rồi lại có ý kiến đi câu cá, hay đi xe ngựa một vòng thành phố. Và thế là giơ tay biểu quyết. Cuối cùng thì đa số thắng thiểu số : đi xuống Vieux-port ( khu phố cổ ) chơi và sẽ đi tàu BateauMouche. Thế là chúng tôi lên đường , thảnh thơi, không vội vã ...

Đường xuống phố đông nghẹt, và kẹt xe, thế mà không một xe nào bóp kèn. Thiên hạ ngồi trong xe, an nhiên chờ đợi, còn mở cửa kiếng xuống nhìn nhau cười, và vẫy tay " No hurry ! Be happy ! ". Tôi thật sự " thấm " được thế nào là ý nghĩa của 3 chữ " không vội vã ! ".

Đến chừng xếp hàng mua vé đi tàu, thì lại là một hàng thật dài, trong cái nắng gắt của mùa hè. Vậy mà ai ai cũng cười, cũng nói, cũng bắt tay, với cả những người ... không quen biết. Dường như con người ở đây, ngày hôm nay, không ai bị stress cả. Cả một thế giới hoà bình, thanh thản quanh tôi ...

Lúc bước xuống tàu, David, thằng cháu nhỏ 5 tuổi hối hả muốn chạy đến dành chỗ, thì bị Christina - cô cháu 4 tuổi , " chỉnh " ngay : " David ! Bữa nay là " No hurry day " mà, sao David cứ hurry hoài vậy ? ", làm cả nhà cùng cười. Tôi cũng bật cười theo vì sự nhận thức dễ thương của cô bé này .

Trưa đến, đói bụng, chúng tôi ghé vô một nhà hàng Tàu. Lại đông nghẹt khách, nhưng ai ai cũng vui vẻ xếp hàng đợi đến lượt mình. Đang đứng chờ thì người bên cạnh tôi, một phụ nữ Quebécois bắt chuyện hỏi tôi đã làm gì ngày hôm nay. Tôi kể lại một ngày vui chơi với gia đình cùng các cháu. Bà cười , chỉ hai người con " Chồng tôi mất lâu rồi, năm nào vào ngày này, tôi cũng để tụi nó quyết định muốn đi đâu, làm gì... Cuộc sống mà, có gì mà phải vội vã ...". Rồi bà tiếp " Như trưa nay nè, bỗng dưng con gái tôi thèm ăn món lẩu Tàu, thế là chúng tôi vô đây, xếp hàng, nghe nói nhà hàng này món nào cũng ngon lắm .. " . Tôi gật đầu đồng ý và cảm thấy vui vui trong lòng......

Ăn no xong, thì đến chiều. Không ai muốn về nhà, thế là kéo nhau ra park chơi. Nhìn quanh, thiên hạ đông như kiến , tự dưng tôi thấy lòng mình vui chi lạ.Trải tấm chiếu trên bãi cỏ, tôi nằm xoải người, vươn vai một cái thật đã . Dường như hơn 10 năm sống trên đất Mỹ, tôi chưa hề có được cái " đã " nào như thế này . Cứ để mặc tụi nhỏ tha hồ chơi xích đu, cầu tuột, chạy chơi, la hét ... tôi nằm đeo cặp mắt kính mát, tận hưởng từng làn gió thoảng qua một cách khoái chí, do ... nothing , lim dim ... ngẫm nghĩ sự đời. Kể cũng lạ, nhờ có cái ngày này, mà tôi mới nhận ra là hình như trong đời , tôi chưa hề bao giờ có được một ngày không ...vội vã ...

... Sinh ra và lớn lên ở Saigòn, trong một gia đình nghèo, nên tôi biết rất rõ là chỉ có ráng học thì mới có thể giúp tôi thoát khỏi cái kiếp nghèo muôn thuở đó. Ngay từ nhỏ tôi đã rất hiếu học. Từ lớp tiểu học, đến phổ thông, rồi đại học, cả đời tôi chỉ biết có sách vở, và suốt ngày chỉ cắm đầu cắm cổ mà học. Tuổi thơ tôi chưa hề có một ngày không vội vã. Hôm nào cô giáo bệnh , được nghỉ và về sớm , trong khi các bạn bè cùng trang lứa lăng xăng tìm chỗ đi chơi, hay la cà các hàng quán , thì tôi lại vui mừng vì .. có thêm giờ để học bài. Tôi hối hả đạp xe về nhà, rửa mặt vội vàng và ngồi vào ngay bàn học. Bài thi nào cũng vậy, được 9 điểm là tôi buồn, vì phải điểm 10 cơ thì tôi mới chịu. Mọi người luôn bảo là tôi thích sự tuyệt đối, và như vậy thì đời tôi sẽ khổ...

Vào đại học, 5 năm, tôi lại chưa hề có được một ngày không vội vã. Lúc nào tôi cũng bận rộn, với bài vở và với những cuộc thi . Tôi luôn tham lam, mong muốn mình phải đạt điểm 10 trong mọi bài thi. Tôi sẵn sàng thức khuya , dậy sớm, miễn sao đạt được điểm tối đa là tôi vui. Có lần nhỏ bạn thân bảo tôi một câu chí lý " Học mà không chơi giết mòn tuổi trẻ, Chơi mà không học giết cả tuơng lai .. ". Tôi nói ngay " thì bởi vậy, tao học nè , chỉ có cái học mới giúp mình thoát ra khỏi nghèo khó ", nhỏ bạn cười " Tao thì chọn ... cả hai, vừa học vừa chơi, miễn sao không thi lại là " đủ xài " rồi, rồi mai này mày sẽ hối tiếc khi tuổi trẻ trôi qua uổng phí ... ". Tôi chỉ cười, nhưng bây giờ mới nhận ra là nó có lý ...

Ra trường ở Canada, đi làm, tôi lại lao vào công việc, làm thật nhiều, để mong kiếm thật nhiều tiền trong thời gian ngắn nhất. Tôi tình nguyện là 7 ngày 1 tuần, mỗi ngày 13 tiếng. Ròng rã 3 năm thì tôi đuối sức, nên đành giảm bớt chỉ làm 5 ngày. Mười năm trời, tôi dành dụm đựơc một số tiền, và nỗi ao ước, làm giàu, thật nhanh , đẩy tôi vào thị trường chứng khoán. Tôi say mê chơi stock, nên ngày nào tôi cũng luôn bận rộn với Wallstreet, với giá cả và những con số lên xuống của từng công ty. Trúng stock, chỉ qua một đêm, tôi bỗng nhiên thành triệu phú. Ấy thế mà tôi vẫn chưa có được một ngày không bận rộn. Ngay hôm đó, đầu tôi lại tính toán cách đầu tư nào để nhân đôi, nhân ba số tiền tôi đang có. Thế là lại mạo hiểm, lại chơi những ván bài to hơn . Ông bà ta đã có câu " Có gan làm giàu kia mà ". Tôi đã có gan, và tôi đã giàu, thì bây giờ nếu muốn giàu hơn, tôi cần phải có gan hơn ...

Thị trường chúng khoán sụp đổ, tôi trở tay không kịp, thế là mất trắng . Tôi không nản " không sao, còn sức khoẻ, còn quyết tâm , ta có thể làm lại từ đầu, thì sẽ có tất cả " . " Có chí thì nên " , nên tôi quyết định qua Mỹ, vì Hoa kỳ là đất nước của cơ hội. Tôi lại lao vào công việc, cần cù, ký cóp ... để dành tiền.

Vào những năm sau 2000, ngành dược và computer đang lên cơn sốt thiếu người. Thế là thiên hạ ùn ùn đổ sang Mỹ, vì làm việc nhiều tiền hơn. Tôi lại đi làm full time, 5 ngày một tuần , và luôn sẵn sàng làm overtime bất cứ khi nào công ty cần. Tôi đi làm từ sáng đến tối, ăn thì " cơm chỉ " , food to go, không xài gì cả, cắc ca cắt củm để dành từng đồng xu, hy vọng sẽ có cơ hội đổi đời ... Và rồi thì cơ hội đến thật, khi cơn sốt bất động sản bùng nổ. Giá nhà cửa tăng vùn vụt , từng ngày. Hễ ai chậm tay là ... sorry, ráng mà chịu khó ngồi nhìn " căn nhà mơ ước " vuột khỏi tầm tay, bạn nhé. Và tôi lại bị cuốn xoáy vào cơn lốc này, như hàng triệu người ở xứ Mỹ .

Mỗi tuần chỉ có được hai ngày nghĩ làm, tôi rời nhà từ 8 giờ sáng đến 9 giờ tối , lái xe khắp mọi ngõ ngách, để tìm xem có căn nhà nào " For sale by owner " không, hay có căn nào trông lụp xụp mà mình có thể tân trang chút đỉnh lại rồi " flip ", kiếm vài chục ngàn bỏ túi . Có những bữa tôi không có cả thời giờ để ăn cơm, mua vội vàng chút food to go bỏ bụng . " Thảy " 1 căn nhà, wow , ngon ăn quá, tôi làm căn thứ nhì, rồi thứ ba. Lòng tham con người là không đáy kia mà . Thì đùng một cái, cái " bong bóng " nhà đất nổ tung . Bao nhiêu kẻ mất nhà, tay trắng, và có tôi trong số đó . Từ một triệu phú ( lần thứ hai ) , tôi trở thành người mang nợ ngập đầu. Và thế là tôi phải đi làm bù đầu bù cổ để ráng cầm cự mấy căn nhà. Đến chừng thật sự đuối, thì tôi đành phải buông - trong cay đắng, vì không còn sự lựa chọn nào khác. Tôi shortsale mấy căn nhà, trước khi để nhà bank kéo . Rồi giờ thì tôi phải tiếp tục đi cày , cả đời , để mà trả nợ. Một bài học .. suốt đời không thể nào quên. Cho đáng kiếp mày, một kẻ tham lam ...

Hôm nay nằm dài trên bải cõ, hít thở bầu không khí trong lành của một ngày nắng ấm, chẳng có việc gì phải làm, thế mà tôi thấy lòng mình , tâm mình sao mà thảnh thơi chi lạ. Giờ phút này, tôi không giàu, nhưng sao tôi lại có được sự bình an, điều mà đã hai lần là triệu phú, tôi hoàn toàn chưa bao giờ có được. Thật sự tôi phải cám ơn chính phủ Canada, hay cám ơn người ân nhân " trí tuệ " nào đó, đã nghĩ ra cái ngày đặc biệt này trong năm, để giúp người dân biết trân quý sự thanh thản mà cuộc sống ban cho chúng ta. ...

Bỗng dưng tôi chợt nhớ mới cách đây vài tuần , tôi tình cờ gặp lại cô bạn củ hồi trung học, khi vô tiệm food to go ở Cali mua đồ ăn . Hai đứa chỉ kịp chào hỏi vài câu, thì cô bạn vội vã về đón con, còn tôi thì lật đật đi ra xe sợ trễ giờ làm. Cô bạn than " Sao cuộc sống tụi mình lúc nào cũng tất bật quá há, chỉ khi nào hết thở thì mới hết ... bận rộn ... ".

Tôi chỉ cười " Xứ Mỹ mà lị ... " .

Cô bạn tự dưng hỏi xin địa chỉ email của tôi, rồi bảo rằng " sẽ email gửi cho bồ một bài ý nghĩa lắm ", rồi cô cười nói thêm " nhưng đọc thì hay, mà làm có được hay không lại là chuyện khác . .. ".

Tối đó check mail, tôi nhận được ngay , với vài dòng nhắn nhủ " Bồ ráng cố gắng thực hành theo lời khuyên trong bài này nhé, còn mình thì ... đời vẫn lăng xăng .. ".

Tôi bật cười , và click vô đọc bài viết ngắn của cô bạn :

BẬN RỘN làm cho ta không có bình an và hạnh phúc

BẬN RỘN làm cho sự hành xả của ta vụng dại

BẬN RỘN làm cho cái hiểu biết của ta khô cằn

BẬN RỘN làn cho sự sống của ta ngắn lại

BẬN RỘN khiến ta không thấy được cái đẹp của người ta thương yêu

BẬN RỘN khiến ta đi trên đường như ma rượt ...

Đời sống bận rộn là đời sống ... bất hạnh nhất trên đời ... !

Thế đấy, nhưng con người ai ai cũng luôn tìm đủ mọi lý do để mà ... BẬN RỘN.

Và rồi một ngày kia, thử hỏi có ai mang theo được cái " BẬN RỘN " về bên kia thế giới ?

Hãy biết dừng lại -Hãy biết ngơi nghĩ - Hãy tập thanh thản và buông xả, thảnh thơi ... thì khi cái ngày ấy đến , chúng ta mới có thể ra đi với cái tâm ... KHÔNG ... BẬN RỘN .... !!!

Đúng vậy, dường như chúng ta , ai ai cũng luôn tự tìm cho mình một " lý do " để mà bận rộn , mà chưa hề bao giờ biết cách " nếm " được hương vị cuộc sống của mỗi ngày. Tôi chợt nhớ đến cô Kim Anh , cô cũng đã bảo tôi câu này khi bác sĩ cho biết là cô chỉ còn vài tháng để sống, và cô đã nói với tôi " Mỗi người đều có số phần, cô cũng mừng là cô còn " vài tháng ", thì ít nhất cô cũng sẽ có được vài tháng sống trong bình an, không vội vã.. ".

Chiều xuống, trời bắt đầu ngã tối. Thiên hạ lần lượt rời công viên. Cả nhà tôi cũng lục đục thu xếp đồ lại.

Bé Tina có vẻ nuối tiếc, bé hỏi bà chị tôi " Mommy, ngày mai có còn là " No hurry day " hôn ? " .

Chị tôi cười " Hết rồi con, mỗi năm ở Canada có một ngày hà .. ".

Na phụng phịu " Na muốn every day đều là " No hurry day " cơ... ".

Chị tôi nói ngay " Dễ thôi con , nếu mỗi ngày mà con biết enjoy, thư thả, con đừng làm việc gì gấp gáp hết, thì mỗi ngày sẽ là " No hurry day " rồi.. .".

Tôi đứng đó, nuốt từng lời bà chị nói, và cảm thấy " ganh tỵ " với đứa cháu của mình, vì chỉ mới 4 tuổi, mà cháu đã được học một bài học quý giá nhất trên đời, còn tôi , gần nữa đời người mới được học bài học đó ...

Lên xe, cậu em trai mở nhạc, vặn thật lớn bài hát mà tôi rất thích :

... " Nếu chỉ còn một ngày để sống
Chợt nhận ra cuộc đời quá đẹp
Phải chăng ta sống quá vội vàng
Nên ra đi chưa được bình an ... "

Đúng thật , cả một đời tôi luôn sống quá vội vàng , thì làm sao có thể ra đi bình an ? Một lần nữa, xin cám ơn cái ngày đặc biệt này, đã giúp tôi có một cái nhìn mới , khác hơn về cuộc sống ...

Tự dưng tôi nhớ đến hai cô bạn thân. Cô bạn đạo Chúa thì chủ nhật nào cũng đi nhà thờ, hễ rảnh là đọc cuốn Thánh kinh nhỏ lúc nào cũng kè kè trong bóp. Cô hay nói với tôi " Chúng ta nên làm theo lời dạy của Ngài, thì lúc ra đi, mình sẽ được lên Thiên đàng với Chúa .. ".

Nhỏ bạn đạo Phật thì hễ rảnh là đến Chùa, niệm Phật, nó nói tôi " Ở lành, giữ ngũ giới, làm từ thiện, thì chắc chắn sẽ được về với Phật .. ". Còn giờ phút này, tôi hiểu ra một điều " Nếu như chúng ta biết tự làm cho mỗi ngày của mình thành " MỘT NGÀY KHÔNG VỘI VÃ " , thì chúng ta sẽ có được 365 ngày một năm đang sống ở Thiên đàng, hay Niết bàn ... rồi đó ...

Chúc mỗi người trong cuộc đời, luôn có được những ngày ... không vội vã ...

Hoàng Thanh

hongkhackimmai
#1569 Posted : Wednesday, August 25, 2010 10:37:03 AM(UTC)
hongkhackimmai

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 1,788
Points: 774

Thanks: 3 times
Was thanked: 103 time(s) in 89 post(s)
Mục tào lao thiên địa này coi bộ xôm tụ quá heng !
ngodong
#1570 Posted : Wednesday, August 25, 2010 11:49:43 AM(UTC)
ngodong

Rank: Advanced Member

Groups: Moderator, Editors
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 3,437
Points: 1,167
Woman

Thanks: 85 times
Was thanked: 35 time(s) in 34 post(s)
quote:
Gởi bởi hongkhackimmai





Cháu Thiên Kim lớn quá - so với hình ngày nào chị gởi lên cháu chỉ lên năm sáu. Cám ơn chị cho em ngắm hình thật đẹp, nhiều ý nghĩa.
Binh Nguyen
#1571 Posted : Thursday, August 26, 2010 12:22:45 AM(UTC)
Binh Nguyen

Rank: Advanced Member

Groups: Registered, Editors
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 4,945
Points: 1,581
Location: Đông Bắc Gia Trang

Thanks: 1 times
Was thanked: 36 time(s) in 35 post(s)
Hoan hô đại gia đình chị Hồng Khắc Kim Mai. Approve floating RoseRoseRose
Cám ơn chị Mèo đã cho mọi người Một Ngày Không Vội Vã. Blush

BN.
viethoaiphuong
#1572 Posted : Thursday, August 26, 2010 1:16:02 AM(UTC)
viethoaiphuong

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 9,291
Points: 11,028

Thanks: 758 times
Was thanked: 136 time(s) in 135 post(s)

VHP cảm phục lắm những gì chị Mai Mai quyết chí thể hiện,
và cầu chúc công việc thiện nguyện của đại gia đình chị HKKM được tốt lành,
em gửi tới cô bé thần đồng Thiên Kim một bisou đầy tình yêu thương trong Đấng Christ+
VHP
Liêu thái thái
#1573 Posted : Thursday, August 26, 2010 10:05:39 PM(UTC)
Liêu thái thái

Rank: Advanced Member

Groups: Moderator, Editors
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 2,677
Points: 786
Woman
Location: thôn bọ ngựa

Thanks: 8 times
Was thanked: 38 time(s) in 38 post(s)
quote:
Gởi bởi Binh Nguyen

Hoan hô đại gia đình chị Hồng Khắc Kim Mai. Approve floating RoseRoseRose
Cám ơn chị Mèo đã cho mọi người Một Ngày Không Vội Vã. Blush
BN.

úi 4B nói y chang cái tui sắp noái!
ApproveRose
Tonka
#1574 Posted : Friday, August 27, 2010 12:14:03 AM(UTC)
Tonka

Rank: Advanced Member

Groups: Administrators
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 9,643
Points: 1,524

Thanks: 95 times
Was thanked: 201 time(s) in 189 post(s)
Ít nhời nhiều ý Approvebeerchug Cooling
Tonka
#1575 Posted : Friday, August 27, 2010 11:25:28 AM(UTC)
Tonka

Rank: Advanced Member

Groups: Administrators
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 9,643
Points: 1,524

Thanks: 95 times
Was thanked: 201 time(s) in 189 post(s)
quote:
Gởi bởi Binh Nguyen
Bình rất thích các chị bàn luận và phân tích về các truyện Bình viết. Cooling


Đọc tới đây thì tui thấy bực cái cô TT này quá. Nhưng mà vì là "người thật việc thật" nên ngại không nói mạnh miệng Big Smile
Nhưng mà phải nói là tui có cái hoa tay làm bếp của cô TT. Tui đi lấy bột nếp rang để làm bánh dẻo thử xem sao nhưng mà sao trướt hướt Big Smile Tới trung thu chưa vậy ta? Hôm nọ đi ngang tiệm bánh thấy nói $9 một cái bánh nướng, chắc là thứ vừa vừa thôi, chứ mà đặc biệt vi viếc gì thì có đến mấy chục đồng một cái quá.
Khánh Linh
#1576 Posted : Saturday, August 28, 2010 5:39:02 AM(UTC)
Khánh Linh

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 1,775
Points: 1,317

Thanks: 139 times
Was thanked: 110 time(s) in 98 post(s)
quote:
Gởi bởi Tonka
Tới trung thu chưa vậy ta? Hôm nọ đi ngang tiệm bánh thấy nói $9 một cái bánh nướng, chắc là thứ vừa vừa thôi, chứ mà đặc biệt vi viếc gì thì có đến mấy chục đồng một cái quá.



Còn tới gần 1 tháng nữa mới tới Trung Thu lận. Nhà tui hổng có ai ham bánh TT hết, chỉ có một người thích, mà một mình tiêu thụ cả bánh dẻo lẫn bánh nướng thì e vòng eo lại phát triển, phải tăng thời gian đạp xe, chạy bộ lỡ tiêu luôn móng chân, Trời ạ!Eight Ball
Loại bánh nướng thập cẩm thơm ngon nhưng mất công gỡ lấy lạp xưởng và mấy cục màu trắng (trong) ra, chẳng biết là mỡ heo hay mứt bí, thứ nào cũng hại cả. Còn bánh dẻo thì cũng ngon mà... ngọt thiệt là ngọt.Tongue

Bên Calif. bánh TT nhãn hiệu nào ngon vậy Tonka sư muội! Question
Tonka
#1577 Posted : Saturday, August 28, 2010 7:21:44 AM(UTC)
Tonka

Rank: Advanced Member

Groups: Administrators
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 9,643
Points: 1,524

Thanks: 95 times
Was thanked: 201 time(s) in 189 post(s)
Mấy năm nay nhà TK không ăn bánh TT. Tiệm nổi tiếng xưa giờ thì có Bảo Hiên Rồng Vàng nhưng có một lần em gái TK mua cái bánh dẻo ở đây, nó nhão nhoẹt tới độ khi cắt bánh thì bánh dính hết vào dao như là cháo đặc. Thế là từ đó không mua nữa. Bánh nướng thì có Đông Hưng Viên và Van Bakery. Nhưng thú thật là nếu có ăn thì chỉ ăn một cái nên đâu biết ai ngon hơn ai, còn ngọt thì như nhau cả. Mấy năm sau này thấy bánh bày bán trong chợ, và ngay cả trong Costco, được nhập cảng từ Trung Hoa sang. Không biết ngon dở thế nào, chỉ nhìn là thấy no rồi Clown
Bánh nhân thập cẩm thì đỡ ngọt hơn chút xíu, nhưng như chị KL nói đó, không biết mấy cái miếng trăng trắng là cái gì, rồi lại nghe hột dưa được cắn vỏ như thế nào với bao nhiêu huyền thoại về nó Big Smile
Binh Nguyen
#1578 Posted : Saturday, August 28, 2010 3:57:52 PM(UTC)
Binh Nguyen

Rank: Advanced Member

Groups: Registered, Editors
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 4,945
Points: 1,581
Location: Đông Bắc Gia Trang

Thanks: 1 times
Was thanked: 36 time(s) in 35 post(s)
quote:
Gởi bởi Tonka

Mấy năm nay nhà TK không ăn bánh TT. Tiệm nổi tiếng xưa giờ thì có Bảo Hiên Rồng Vàng



Thế chị Tonka và chị Khánh Linh có biết BHRV ngày xưa lấy bánh ở tiệm nào không? Eight Ball
Hồi em mới qua, bà nội em kêu em đem bánh dẻo bỏ ở mấy tiệm ở chợ VN, họ bán không hết trả về, trong nhà có một mình em là còn có thể tiêu thụ được, cho nên hễ nhìn thấy nó là em ngán đến tận cổ. Ý là bánh ngon lắm đó nghe, nổi tiếng ở SG mờ, chỉ có điều, mèn sao mà nó ngọt thế? Mà Bình thì không... hảo ngọt! Chỉ thích cay và mặn như... Bình Nước Mắm thôi, hi hi hi... Đã vậy bánh dẻo lại hay có mùi nước hoa bưởi, sao mà khó chịu quá, không thích tí nào. Cả chè cũng vậy, ai mà bỏ cái mùi dầu chuối vào là em đều không thích. Bánh nướng thì ngày xưa em thích bánh đậu xanh hay hột sen với trứng, nhưng sau này ăn thập cẩm lại thấy ngon ngon. Cả năm giỏi lắm ăn có một lần, một lần giỏi lắm ăn được một miếng. Cứ vào tiệm bánh nào cũng được lựa cái thứ mắc tiền nhất thì hy vọng là nó ngon, còn nếu nó không ngon thì coi như mình... xui đi. Big Smile

Bây giờ thì hình như là mình lời nhiều mà ý lại ít ấy nhỉ? Tongue Wink

BN.
Khánh Linh
#1579 Posted : Sunday, August 29, 2010 6:29:24 AM(UTC)
Khánh Linh

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 1,775
Points: 1,317

Thanks: 139 times
Was thanked: 110 time(s) in 98 post(s)


quote:
Gởi bởi Tonka

Mấy năm sau này thấy bánh bày bán trong chợ, và ngay cả trong Costco, được nhập cảng từ Trung Hoa sang. Không biết ngon dở thế nào, ....



Mấy năm trước tui đã ăn thử bánh TT của Trung Hoa, họ làm nhân thập cẩm có vị mặn Tonka ơi!

quote:
Gởi bởi Binh Nguyen
Thế chị Tonka và chị Khánh Linh có biết BHRV ngày xưa lấy bánh ở tiệm nào không? Eight Ball



Nếu Bình biết thì bật mí đi nhen! Question

quote:

Hồi em mới qua, bà nội em kêu em đem bánh dẻo bỏ ở mấy tiệm ở chợ VN, họ bán không hết trả về, trong nhà có một mình em là còn có thể tiêu thụ được, cho nên hễ nhìn thấy nó là em ngán đến tận cổ. Ý là bánh ngon lắm đó nghe, nổi tiếng ở SG mờ, chỉ có điều, mèn sao mà nó ngọt thế? Mà Bình thì không... hảo ngọt! Chỉ thích cay và mặn như... Bình Nước Mắm thôi, hi hi hi... Đã vậy bánh dẻo lại hay có mùi nước hoa bưởi, sao mà khó chịu quá, không thích tí nào. Cả chè cũng vậy, ai mà bỏ cái mùi dầu chuối vào là em đều không thích. Bánh nướng thì ngày xưa em thích bánh đậu xanh hay hột sen với trứng, nhưng sau này ăn thập cẩm lại thấy ngon ngon. Cả năm giỏi lắm ăn có một lần, một lần giỏi lắm ăn được một miếng. Cứ vào tiệm bánh nào cũng được lựa cái thứ mắc tiền nhất thì hy vọng là nó ngon, còn nếu nó không ngon thì coi như mình... xui đi. Big Smile

Bây giờ thì hình như là mình lời nhiều mà ý lại ít ấy nhỉ? Tongue Wink

BN.



Hồi ở SG, nhà tui hay mua bánh đậu xanh và bánh khảo của BHRV. Một phong bánh đậu xanh hình chữ nhật cắt thành các hình vuông nhỏ, chỉ cần ăn một viên vuông ngọt lịm là tui đã lơ tơ mơ, hổng biết họ có bỏ thuốc chi vô bánh không hén Bình!Eight Ball
Bánh nướng đậu xanh hay hạt sen ăn mau ngán lắm, vì vậy người ta hay ăn bánh TT và uống nước trà nóng. Bánh dẻo cần có mùi nước hoa bưởi mới thơm chớ, nếu không thì thành bánh bột dẻo rồi.
Đối với tui bánh nào ít ngọt là bánh... ngon. Hihi!
ngodong
#1580 Posted : Sunday, August 29, 2010 8:45:23 AM(UTC)
ngodong

Rank: Advanced Member

Groups: Moderator, Editors
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 3,437
Points: 1,167
Woman

Thanks: 85 times
Was thanked: 35 time(s) in 34 post(s)
quote:


Hồi ở SG, nhà tui hay mua bánh đậu xanh và bánh khảo của BHRV. Một phong bánh đậu xanh hình chữ nhật cắt thành các hình vuông nhỏ, chỉ cần ăn một viên vuông ngọt lịm là tui đã lơ tơ mơ, hổng biết họ có bỏ thuốc chi vô bánh không hén Bình!Eight Ball
Bánh nướng đậu xanh hay hạt sen ăn mau ngán lắm, vì vậy người ta hay ăn bánh TT và uống nước trà nóng. Bánh dẻo cần có mùi nước hoa bưởi mới thơm chớ, nếu không thì thành bánh bột dẻo rồi.
Đối với tui bánh nào ít ngọt là bánh... ngon. Hihi!




Chị Khánh Linh ơi, bánh đậu xanh đó có rất nhiều mỡ, hồi đó em làm hoài bây giờ hết rồi - Em vừa làm bánh dẻo bánh nướng xong - làm ở nhà em bớt 1/2 lượng đường cũng như không cho dầu mỡ - nhân là mứt em làm từ chanh tắc mận bí trong vườn - nên chắc chắn là bổ ngon không độc. Buồn ha, càng ngày mình càng mất đi thú ăn uống .
Users browsing this topic
Guest (32)
138 Pages«<7778798081>»
Forum Jump  
You cannot post new topics in this forum.
You cannot reply to topics in this forum.
You cannot delete your posts in this forum.
You cannot edit your posts in this forum.
You cannot create polls in this forum.
You cannot vote in polls in this forum.