Welcome Guest! To enable all features please Login or Register.

Notification

Icon
Error

2 Pages12>
GÓC CỦA MỌI NGƯỜI
nhoc
#1 Posted : Friday, November 5, 2004 4:00:00 PM(UTC)
nhoc

Rank: Newbie

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 28
Points: 0

Nếu trên đời tình yêu một người con trai có thể dành cho người con gái là bao nhiêu thì anh dành cho chị bấy nhiêu.Không biết trên đời này còn bao nhiêu người có thể yêu như anh, yêu thật sự và quên hết bản thân, anh chăm sóc và lo lắng cho chị từng ly từng tí, từ cái nhỏ nhất đến cái lớn nhất.
Anh hơn chị tất cả mọi thứ, từ trình độ, việc làm, vị thế gia đình, quan hệ xã hội......
Chị bình thường như mọi người con gái khác, nhìn có duyên, nhanh nhẹn và có cái vẻ thông minh, chị lại "người lớn hơn anh".
Người ta nói hình như từ bé anh đã được bao bọc trong một gia đình tương đối đầy đủ nên anh trẻ mà thậm trí trẻ con nữa.
Anh nghe lời chị, người ta trách anh chiều chị quá, chiều thế sau này về khó nói lắm!Anh chỉ cười.
Mà tính chị khó chịu thật, chị rất giỏi giao tiếp xã hội, nhã nhặn và lịch sự, quan hệ xã hội rộng không thua bất cứ một "ông bự" nào, nhưng đối với anh chị bắt bẻ từng chút một, tôi thấy anh chiều chị mà mệt, sao anh lại có sức chịu đựng giỏi đến thế, tôi nghĩ nếu không gặp anh thì chị sẽ có tìm ra một người nào nữa có thể chịu được chị, ngay cả gia đình bên chị còn thấy thương anh thế mà anh không than vãn một lời nào, lúc nào bên chị nhìn anh cũng hạnh phúc rạng ngời ,dù có cố gắng che dấu nó cũng lộ hết ra ánh mắt và khuân mặt,
anh cố gắng làm cho chị vui, anh muốn bù đắp cho chị những ngày xa anh, dù chị vẫn sống vui vẻ và mạnh mẽ thế nhưng anh nghĩ chị luôn nhỏ bé, yếu đuối, và còn non nớt lắm giữa cuộc đời, nên anh phải che chở cho chị. Anh nói tôi nghe nhiều khi giận chị lắm nhưng anh nhớ lại lời chị nói :" anh phải nhường nhịn và thương em chứ, em nhỏ hơn anh mà!!"___ chỉ có bấy nhiêu mà vì nó anh quên hết, tôi nghĩ thấy lạ , một câu nói như thế thì động lực của nó ở đâu để anh quên hết ưu phiền, giận hờn mệt mỏi thế??
Tôi không giải thích được tình cảm anh dành cho chị, hình như nó hơn cả tình yêu, nó trở thành sự si mê, anh chẳng suy nghĩ gì, chẳng biết mọi người nói gì, chỉ biết yêu chị và được ở bên chị, đó là hạnh phúc của anh
********
không biết thế là tốt hay xấu??, người ta sẽ nói anh ngốc nghếch???
Nhưng tôi biết không điều gì làm giảm đi tình yêu anh dành cho chị được
Tôi cũng thầm nghĩ sao anh yêu mù quáng thế? nhưng sâu thẳm trong tâm hồn cũng mong được yêu một người nhiều như vậy, cũng mong........

nhoc
#2 Posted : Friday, November 5, 2004 4:50:50 PM(UTC)
nhoc

Rank: Newbie

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 28
Points: 0

Ngày xưa, anh và chị yêu nhau, tình yêu đẹp đến nỗi khi anh chị chia tay mọi người thở dài tiếc nuối, mắt anh quầng đỏ và chị câm lặng suốt một thời gian, anh và chị chia tay không phải vì không thương nhau nữa mà vì quá thương mới phải làm thế __để tương lai của một trong hai tốt đẹp hơn!__
*******
Nửa tháng nữa anh lấy vợ_vợ anh không phải là chị, anh lấy vợ_ người anh cũng yêu, nhưng tình yêu ấy khác ngày xưa nhiều lắm!
*******
Nửa tháng nữa anh lấy vợ, anh xin chị cho anh gặp lại chị lần cuối, chị đồng ý, với chị tất cả chỉ còn là kỷ niệm.
Đêm ấy, anh và chị thức trắng, ngồi bên nhau và nói thật nhiều,anh vẫn nói về tình cảm anh dành cho chị, chị thở dài, chị khuyên anh hãy làm tròn trách nhiệm của mình, đừng tiếc cái ngày xưa để làm khổ anh và khổ cả người anh lấy làm vợ, nếu thế chị là người tội lỗi nhất.
Anh ngồi nhìn chị, chị không khác ngày xưa là mấy, có điều lạ là càng chịu nhiều thử thách nhìn chị càng cứng cỏi, càng đẹp, anh thấy nao lòng khi thỉnh thoảng có cơn gió hất tung mái tóc chị, tóc chị dài đẹp và thơm lắm, cả đời anh cũng sẽ không thể nào quên được điều ấy.
Anh muốn ôm chị vào lòng như ngày xưa, nhưng anh sợ chị, anh biết và hiểu chị, và dù sao anh cũng sắp có một gia đình.
Gần đến lúc họ chia tay, anh biết, chị biết....từ giờ phút ấy họ thật sự mất nhau, anh luống cuống, chị quay mặt đi đôi mắt to đen sâu thăm thẳm.Chuyện họ gặp nhau đêm ấy đã là có lỗi với những người khác_những người yêu thương anh chị hết lòng, thế nhưng, cả anh, cả chị, vẫn không sao tránh được.Anh ôm chị thật chặt__ anh hôn chị, nụ hôn dài và say đắm, nụ hôn chất chứa tất cả, tình yêu, đau đớn và sự chia biệt.
******
Nửa tháng nữa anh lấy vợ
******
Chị hỏi tôi :" em có nghĩ rằng anh chị đáng trách lắm không? chị tệ quá phải không em?"
******
Làm sao tôi trả lời chị khi bản thân tôi không sao hiểu được anh chị đã trải qua những gì, làm sao tôi hiểu anh chị dành cho nhau nhiều đến thế nào, làm sao tôi có thể trả lời khi nghĩ rằng, nếu tôi ở trong hoàn cảnh đó tôi sẽ làm thế nào, tốt đẹp hơn cả hai sao?
******
Anh đi lấy vợ, và chị cũng sẽ có chồng, nhưng trong một góc nào đó của tâm hồn, vẫn thấy nhói đau khi bóng hình xưa lướt qua, và quay lưng...đi...............
Phượng Các
#3 Posted : Saturday, November 6, 2004 1:40:27 AM(UTC)
Phượng Các

Rank: Advanced Member

Groups: Administrators
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 18,432
Points: 19,233
Woman
Location: Golden State, USA

Was thanked: 646 time(s) in 606 post(s)
Mèn ơi, nhoc có viết lộn hông chớ góccủa mọi nguời là thiên hạ cứ ào vào viết đó nghe!
nhoc
#4 Posted : Sunday, November 7, 2004 2:46:14 PM(UTC)
nhoc

Rank: Newbie

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 28
Points: 0

chị ơi, những gì nhóc viết ra, là chuyện của mọi người, có thể là bất cứ một ai, thế nên nó không phải của riêng nhóc, nếu chị và mọi người cùng viêt với nhóc thì nhóc sẽ vui và cảm động biết bao nhiêuShy
nhóc chúc chị sức khoẻ
cảm ơn chị
nhoc
#5 Posted : Monday, November 8, 2004 1:09:10 PM(UTC)
nhoc

Rank: Newbie

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 28
Points: 0

Sinh ra và lớn lên ở vùng đất miền trung xa xôi, nắng gió, hình như tất cả mọi người đều biết rằng càng trong khó khăn, con người các có cái khát khao và nghị lực mãnh liệt, anh cũng thế, như mọi người, anh tự hứa với mình sẽ cố gắng hết sức để tạo dựng sự nghiệp, anh bảo " đời anh ghét nhất là cái nghèo, nó làm người ta khổ và nhiều khi đánh mất chính mình!"__ anh nói đúng đấy chứ, làm sao người ta hiểu được điều ấy nếu không phải chính người ta đã từng trải nghiệm.
Anh nói thế và anh đã làm được, anh theo ngành y, anh đã lấy xong bằng cao học ở nước ngoài, anh đi đây đó rất nhiều nơi, anh bảo rằng làm trong ngành này là phải học suốt đời, nhỏ nghĩ rằng, bất cứ ngành nào muốn phát triển chính mình thì bất cứ ai cũng phải học suốt đời, đúng không anh?
******
Lớn tuổi rồi mà anh có nhiều điều ngây ngô quá chừng, ngồi nói chuyện với anh không lúc nào không cười, anh bảo rằng "anh thấy em là lạ" nhỏ hỏi anh "ý là anh nói em là người bất bình thường? tức là em bệnh thần kinh sao?"___ anh tròn mắt ngạc nhiên :" sao em suy luận khủng khiếp quá vậy?" rồi anh phá lên cười, nhỏ thấy tức anh ách, anh không thích giải thích nhiều.
******
Nhỏ hỏi anh " đã bao giờ anh lấy tiền của bệnh nhân chưa?" anh trầm ngâm :" nếu bảo không thì là nói dối, trong khi điều đó đã trở thành một vấn đề trong ngành, anh đã từng nhận tiền của người nhà bệnh nhân, nhưng khi anh thấy thật sự mình xứng đáng với điều đó, nó làm cho người ta cảm thấy đỡ bứt rứt hơn em ạ, nhưng bác sỹ mà chỉ khám bệnh lấy tiền thì không đủ sống, em sẽ không hiểu được áp lực công việc mà những bác sỹ phải gánh, đấy là cả cuộc đời, là mạng sống của người bệnh, nếu em chỉ cần sai một chút, không biết một chút, chỉ là "một chút" thôi cũng đủ đánh đổi cả tính mệnh của một con người , em sẽ phải trả giá cho hành động của mình, điều đó không nhỏ, có khi em mất tất cả,chưa kể lương tâm của em sẽ không để em yên suốt quãng đời còn lại___ đó chỉ là một phần nhỏ trong công việc, hình như người ta cho rằng bác sỹ quan liêu và hách dịch, cũng có người như thế, nhưng không phải là tất cả..."
******
nói chuyện với anh, toàn nói vấn đề chuyên môn, nhỏ nghe chỉ biết cười, thật sự nhỏ không am hiểu về lĩnh vực của anh, thế nên im lặng và nghe là thượng sách
*****
Mổi con người và mỗi ngành nghề đều có cái khổ riêng , làm sao để mình không thấy hổ thẹn và thanh thản là được đúng không anh
Anh Ba
#6 Posted : Saturday, November 13, 2004 11:54:33 PM(UTC)
Anh Ba

Rank: Newbie

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 953
Points: 0

quote:
Mổi con người và mỗi ngành nghề đều có cái khổ riêng , làm sao để mình không thấy hổ thẹn và thanh thản là được đúng không anh

Đúng rồi Nhóc à...

Ủa? Nhóc đâu có hỏi mình đâu mà mình trả lời ngon ơ vậy cà...Sad..Hic...chưa thấy ai dzô dziên như mình...
floatingfloating
nhoc
#7 Posted : Monday, November 15, 2004 10:57:15 AM(UTC)
nhoc

Rank: Newbie

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 28
Points: 0

anh Ba à, đừng có nhăn nhó thế chứ, nhóc chưa thấy ai dễ thương như anh Ba đóWinkBig Smile
nhoc
#8 Posted : Thursday, November 18, 2004 2:39:42 PM(UTC)
nhoc

Rank: Newbie

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 28
Points: 0

Thật lâu cho những tháng ngày, thật quá ngắn để bắt đầu một tình yêu từ đấy.
Ngày xưa có hai vương quốc sinh được một hoàng tử và một nàng công chúa. Hoàng tử thông minh, học rộng tài cao, nàng công chúa xinh xắn ngoan ngoãn, sắc đẹp của nàng làm ngây ngất muôn hoa, đức độ của nàng làm người ta cúi mình thán phục
Chẳng ai không mơ yêu được một chàng trai như thế,chẳng một chàng trai nào không muốn gắn đời mình với một người con gái như thế.
Điều dĩ nhiên như bao nhiêu câu chuyện khác là hoàng tử cũng tìm đến vương quốc của nàng công chúa, họ dạo chơi bên nhau, họ dành cho nhau những gì tốt đẹp nhất,và sau đó....họ chia tay, chàng hoàng tử quay về vương quốc kế tục sự nghiệp của vua cha, mang theo lời hứa............ sau đó không biết bao giờ gặp lại, rất ít ai có khả năng bắt tim mình không thổn thức, rất ít ai có thể bảo trái tim đừng lỗi nhịp khi gặp người mình thương mến, bạn cũng thế thôi, phải không?!
bạn để trái tim đi lạc trong suốt những tháng ngày người ấy ở bên, bạn biết tình cảm đó là thứ không thực, là không có độ "an toàn", thế nhưng chịu thôi, cũng vẫn giận hờn khi người ấy sai hẹn, vẫn bật cười hài lòng khi người ta cưng chiều, thương mến, vẫn để tay bạn nằm trong tay người ấy ngoan ngoãn, vẫn đón nhận những nụ hôn thật ngọt ngào say đắm, tình cảm của hoàng tử là thật, của nàng công chúa cũng thế,
nhưng kết thúc câu chuyện cổ tích này không có hậu, hoàng tử và nàng công chúa không có một đám cưới, họ không sống với nhau mãi mãi cho đến tận bây giờ........mà họ chia tay nhau mãi mãi cho đến tận bây giờ, hình như hoàng tử vẫn lạc lối mãi trong rừng sâu, hình như nàng công chúa cứ mãi giấc ngủ dài triền miên không ai đánh thức.
hình như cả hai đều đau khổ!
Người ta không thích đọc một câu truyện có nội dung bất hạnh, vì cuộc đời vốn vẫn thế, người ta mơ nó đẹp hơn và khác đi......................!!!
nhoc
#9 Posted : Saturday, November 20, 2004 3:08:27 PM(UTC)
nhoc

Rank: Newbie

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 28
Points: 0

Eo ơi!! điều gì cứ cuốn lấy con người, như là nỗi buồn, như là niềm tiếc nuối........sao tất thảy cứ trộn lẫn, khó tả và khó chịu !!!
Sáng ấy__chia tay với một nỗi buồn, hình như chen đâu đó trong nỗi buồn là một chút gì đó chán ngán, vui__ừ có vui! bao nhiêu là kỷ niệm,bao nhiêu là ngọt ngào, bao nhiêu vòng tay, bao nhiêu lời yêu thương giờ hất tung vào trong gió.
Mà tất cả là gì? chẳng là gì cả__chỉ là bọt nước, chỉ là mây là gió, người ta đến với nhau như thế ấy, nồng nàn mà cũng thật mong manh.
Người ta bảo con người thường có những phút giây tâm hồn không ngủ yên như thường lệ, bỗng dưng một phút nào đó gào thét đòi yêu thương, đòi nổi loạn, đòi một chút gì khác đi bình thường.
Người ta muốn gặp một ai đó__không phải là những người thường ngày vẫn ở cạnh bên. Và khi người ta quay về, tâm hồn lại mang theo một vết thương mới, dại dột quá!! khờ khạo quá người ơi !
Những phút giây ấy đi qua rồi,đừng vấn vương, đừng tiếc nuối, giữ làm kỷ niệm thì cứ, giữ làm nỗi đau trong lòng thì đừng.
Sáng mai, ngủ dậy! hãy quên đi một nỗi buồn.....!

nhoc
#10 Posted : Monday, November 22, 2004 9:33:49 PM(UTC)
nhoc

Rank: Newbie

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 28
Points: 0

nào cứ khóc thật to lên, gào thét lên..nếu có thể, người lại đến và ra đi để lại trong trái tim người ấy một khoảng trống lớn lao quá, người ấy đau khổ lắm, người ấy đã khóc trên tay mình thật nhiều,
Hai người yêu nhau kia mà, hai người thương nhau lắm cơ mà, nhưng hai người không thể vứt bỏ tất cả để đến bên nhau, tại sao thế,tại sao thế??? ngàn lần người ấy không thể trả lời, người ấy bảo với mình, trái tim người ấy nát vụn khi người bước lên máy bay.
Một tuần hai người ở bên nhau đủ để cả thế giới dậy sóng, tình yêu làm người từ cõi chết trở về, còn người ấy như lấy lại được niềm tin từ cuộc sống. Nhìn hai người bên nhau bao nhiêu người ghen tị, hai người xinh xắn, yêu thương, ngọt ngào quá, hai người chăm sóc cho nhau đến nỗi bao người sửng sốt.........
Thế rồi, khi nghe tin người gặp nạn, người ấy ngã quỵ giữa đường, người bình an quay về, người ấy giận phát điên vì người không cẩn thận đến suýt mất mạng,
người ơi, người ấy yêu người thật mất rồi, người có quay về với người ấy không?
Người bảo người ấy yêu đi, đừng bất công với chính mình, thế còn người? người sẽ làm gì với tình yêu của người ấy?
Người ấy cắt phăng mái tóc óng ả mượt như suối, người ấy bảo để giã từ tinh yêu của người ấy với người, tôi đau giùm cho hai bạn.
Hai bạn đừng bất công với nhau nữa, có được không
nhoc
#11 Posted : Wednesday, November 24, 2004 11:23:38 PM(UTC)
nhoc

Rank: Newbie

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 28
Points: 0

Chưa bao giờ mà cảm thấy xui xẻo như lúc này. Nghe nói có người rủ đi ăn thế là nhịn đói từ sáng tới tối để đi ăn cho ngon, có ngờ đâu, tới nơi phát hiện ra đó toàn là những thứ mình không thể nào ăn được, thế này thì biết làm thế nào ngoài việc đứng dậy ra về để ăn món khác cho hợp lý, hay là ngồi chịu trận cho đến khi tiệc tàn, hay là ráng ăn những thứ mình không thích??? Ôi khổ thật! chỉ vì ham ăn mà phải khổ như rứa đó, nhóc ơi là nhóc tội quá nhóc ơi.......
Anh Ba
#12 Posted : Thursday, November 25, 2004 2:08:21 AM(UTC)
Anh Ba

Rank: Newbie

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 953
Points: 0

Ừa, xui thiệt hén...Tongue Nhưng lâu lâu nếm thử món mình không thích một chút coi sao, biết đâu lại thấy ngon?.
Sống với cái thói quen là cái tai hại cho những người trẻ tuổi. Chuyện ấy xin dành riêng cho mấy người dôn dốt như anh nè...Cooling
Để lát nữa kêu thằng ấy dắt Nhóc đi ăn nghen...Wink
Ấy ơi, ấy à...TongueTongue
nhoc
#13 Posted : Friday, November 26, 2004 1:02:04 AM(UTC)
nhoc

Rank: Newbie

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 28
Points: 0

tối nay, lại có dịp rảnh rang để ngồi nhấp nháp một điều mơ hồ nào đó, thấy lòng trống vắng quá, biết rõ rằng mình không thích hợp với sự nhàn rỗi, mà nếu không.....??
Mưa lại rớt lãng đãng vài giọt, làm một vài người sợ hãi, luống cuống,....đến khi núp được vào mái hiên, mặc được cái áo mưa vào người thì mưa tạnh, ngộ nghĩnh thật......đáng giận nữa chứ, nhưng làm sao trách được..??
Cơn mưa lại mang nỗi nhớ vụt qua, ném vào khoảng không không một ánh mắt thảng thốt, buồn bã.......một tâm hồn như mãi chẳng bình yên, đêm qua tình cờ đọc lại mẩu chuyện : chiếc lá cuối cùng, đột nhiên nhận ra rằng niềm tin và hy vọng dù mong manh thế nào cũng vẫn luôn tồn tại và là một động lực mãnh liệt giúp người ta vượt qua niềm đau, sự thất vọng, cái chết...........
Đúng thế, nhưng ai giúp cho họ nhận ra điều đơn giản ấy, ai có thể tìm lại niềm tin và sự hy vọng cho ai???
nhoc
#14 Posted : Friday, November 26, 2004 1:08:11 AM(UTC)
nhoc

Rank: Newbie

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 28
Points: 0

quote:
Gởi bởi Anh Ba

Ừa, xui thiệt hén...Tongue Nhưng lâu lâu nếm thử món mình không thích một chút coi sao, biết đâu lại thấy ngon?.
Sống với cái thói quen là cái tai hại cho những người trẻ tuổi. Chuyện ấy xin dành riêng cho mấy người dôn dốt như anh nè...Cooling
Để lát nữa kêu thằng ấy dắt Nhóc đi ăn nghen...Wink
Ấy ơi, ấy à...TongueTongue



anh Ba à, để bữa nào nhóc cố gắng làm điều "to lớn" ấy đi___nhưng mà hổng ai kiu đi ăn hết trơn á, kể cả là món không thích, người ta bảo "cơ hội chỉ đến có một lần", còn nhóc đợi từ hổm rày tới giờ, có thấy "ấy " của anh dắt nhóc đi đâu !!1Eight BallBlack Eye
nhoc
#15 Posted : Friday, November 26, 2004 1:31:31 AM(UTC)
nhoc

Rank: Newbie

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 28
Points: 0

Mẹ, con cám ơn bố mẹ và cám ơn cuộc đời đã sinh con ra và nuôi con khôn lớn như ngày hôm nay, chỉ cho đến sáng nay con mới thấy rằng, có một cuộc sống như con, một thân thể khoẻ mạnh,lành lặn.....là điều hạnh phúc biết bao nhiêu!!!
Mẹ ơi, chỉ khi con tiếp xúc với bao nhiêu bệnh nhân, bao nhiêu người vì những lý do nào đó không còn giữ được thân thể toàn vẹn, con mới thấy cuộc sống này có ý nghĩa nhường nào, con mới thấy, con và bao nhiêu người có được niềm hạnh phúc và may mắn.....mà con chỉ thấy được trong ánh mắt khát khao đến cháy bỏng của những người bệnh kia.
Mỗi sáng, mọi người thức dậy thật sớm, cố gắng tập đi từng bước, từng bước một, cố gắng vì sự đau đớn đang từng chút từng chút một cào xé trong tâm hồn và thể xác, những người không thể có một đôi chân lành lặn, mẹ ơi, chỉ khi chứng kiến những điều ấy, con mới thấy giọt nước mắt của con có ý nghĩa hơn bao giờ, không phải con rơi nước mắt vì thương hại ai cả, và con cũng thừa biết, bao nhiêu người đang từng bước, từng bước đau đớn và mạnh mẽ kia, có thừa niềm tin, nghị lực..để không cần lòng thương hại của ai cả , con khóc là vị con nhận ra một điều giá trị mà từ bấy lâu con chưa biết quý trọng,
Mẹ ơi, những bệnh nhân kia chỉ ước ao là có thể đi được bằng chính đôi chân và sức lực của mình, họ để cho xương thịt quen dần với cảm giác đau đớn khi tì lên thanh gỗ, để họ có thể bước đi mà không cần dựa dẫm vào ai cả,...những điều họ làm được phi thường hơn bất cứ điều gì con biết. Mẹ ơi, con mong tất cả mọi người sẽ vượt qua bất hạnh, con mong mọi người sẽ tiếp tục bước đi, sẽ có niềm vui và hạnh phúc mà họ xứng đáng được hưởng.
Mẹ ơi, con cám ơn bố mẹ đã sinh ra con và cho con một hình hài.
nhoc
#16 Posted : Wednesday, December 1, 2004 2:57:33 PM(UTC)
nhoc

Rank: Newbie

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 28
Points: 0

Nửa đêm thức dậy rồi ngồi cho đến sáng, cố ghìm lại nhưng nước mắt cứ lã chã rơi, đau không chịu được và khóc là vì tủi thân, xung quanh không có gì ngoài một màn đêm đen dày đặc, những lúc như thế mới cảm nhận đầy đủ những thứ mà tạo hóa đã ban tặng cho con người, tuổi già, sự cô đơn, đau ốm, buồn bã.....sẽ là bạn đồng hành của nhau, nếu không cố gắng vượt lên nó sẽ kéo người ta xuống một cái hố sâu hun hút, người ta rơi mãi, rơi mãi.....đến khi không còn cảm giác gì nữa !!!
Những lúc như thế thấy cô đơn và buồn lắm, đâm ra giận dỗi tất cả mọi thứ!!
Mà con người không dễ đầu hàng thế đâu!

nhoc
#17 Posted : Saturday, December 4, 2004 4:35:34 PM(UTC)
nhoc

Rank: Newbie

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 28
Points: 0

Tối ấy trời mưa tầm tã, núp được vào mái hiên thì cũng ướt mem. Đứng cùng là một đôi bạn trẻ, chàng trai đưa tay vuốt những hạt nước mưa đọng trên mái tóc cô gái,cô gái khe khẽ mỉm cười, tự nhiên mình thấy đỡ lạnh hơn một chút, thế là hạnh phúc đấy !
******
Trời càng lúc càng nặng hạt, có những đôi vai gầy cứ run lên từng chập sau từng cơn gió, chiếc áo mỏngmanh không đủ mang lại hơi ấm,đôi mắt ánh lên dấu hỏi thật to và đầy lo lắng :"đêm nay dưới mái hiên nào không ướt,đêm nay liệu còn mưa không?!"___ trời khẻ khẽ lắc rắc vài hạt rồi tạnh hẳn, đôi vai kia bớt run,đôi mắt sáng lên một chút, đêm nay không phải ngủ trong giá lạnh. thế là hạnh phúc!

nhoc
#18 Posted : Saturday, December 4, 2004 4:57:09 PM(UTC)
nhoc

Rank: Newbie

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 28
Points: 0

Hà Nội mùa này lạnh rồi, nói với dì sẽ ra chơi noel ngoài HN vì nhớ quá và muốn tìm lại cảm giác giá lạnh ấy ra sao, bé quá chẳng thể nào nhớ nổi, vả lại chỉ toàn ra vào những ngày nắng nóng ! Nhưng nhóc thì không chịu được lạnh, bạn nói rằng,xứ Bắc đặc trưng là cái lạnh, nếu không nếm cái đặc biệt ấy thì có gì nữa đâu để nhớ, thấy cũng có lý!
Ngoài đường thấy người ta chuẩn bị cho ngày lễ nhiều lắm rồi, tưng bừng,ồn ào và náo nhiệt,sáng nay ra phố bạn nói rằng, không khí bắt đầu có chút gì giống ngày tết rồi, ậm ừ vì cho rằng tết bây giờ buồn hơn thời mình còn bé nhiều lắm, sáng nay không khí vui hơn!
Nôn nao trong dạ, không biết mình có đủ can đảm ngược ra xứ lạnh cho đỡ nhớ?! Nhưng liệu khi quay về có đỡ nhớ hơn không hay nỗi nhớ còn cồn cào hơn nữa!?!
Chỉ còn 19 ngày nữa thôi.........................
Anh Ba
#19 Posted : Saturday, December 4, 2004 5:48:42 PM(UTC)
Anh Ba

Rank: Newbie

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 953
Points: 0

quote:
Tối ấy trời mưa tầm tã, núp được vào mái hiên thì cũng ướt mem. Đứng cùng là một đôi bạn trẻ, chàng trai đưa tay vuốt những hạt nước mưa đọng trên mái tóc cô gái,cô gái khe khẽ mỉm cười, tự nhiên mình thấy đỡ lạnh hơn một chút, thế là hạnh phúc đấy !
******

Biết ngay là nhỏ này sẽ " tâm sự lòai cua biển " ở bên này...Mới ở bền dzìa mà...
Công nhận cái thằng kia nó lỳ kinh khủng hén Nhóc...Anh em mình gào rát họng mà hổng thấy :" đưa tay vuốt những hạt nước mưa đọng trên mái tóc cô gái"...
Lỳ ớn lạnh... để Anh Ba đi nắm đầu dzìa đây lau tóc cho Nhóc nha...TongueTongue
Sắp đi Bắc? Đi vui vẻ nghen...hi`hi`...đở một mối...Tongue
nhoc
#20 Posted : Sunday, December 5, 2004 2:38:17 PM(UTC)
nhoc

Rank: Newbie

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 28
Points: 0

anh Ba à, nhóc tính ra bắc chơi noel thử xem cảm giác lạnh thế nào, anh thấy được không? nhưng mà sợ lạnh, ai biết nhóc không đi, anh đỡ "mối" gì thế?__nhóc không chịu đâu à nhe, nhất định phải có phần nhóc á!
Users browsing this topic
Guest (11)
2 Pages12>
Forum Jump  
You cannot post new topics in this forum.
You cannot reply to topics in this forum.
You cannot delete your posts in this forum.
You cannot edit your posts in this forum.
You cannot create polls in this forum.
You cannot vote in polls in this forum.