quote:
Gởi bởi Ba Tê
Chỉ còn quán tào lao là xôn xao , bởi vì :
Bình Bông buồn quá đi dô
Nói chiện 1 mình rồi lại đi ra
B B vừa mới đi ra
Chợt thấy Tôm Càng bèn lại trởdô
Thế là ..a- lát- xô !
Biết các chị bận, việc chùa, việc chiền, ý quên "tiền" (work for "tiền" chứ chẳng lẽ work for "food"?) nên lúc nào rảnh là em lại tranh thủ vô giữ quán, để không bà chủ đất... đuổi!
Nhưng chắc là em không nói chuyện một mình đâu, thế nào cũng có người nghe, còn trả lời hay không thì... hạ hồi phân giải, có thời gian mới giải được chớ? Thay vì phải viết thành tùy bút, hay truyện ngắn, hay đoản văn, phải câu cú, chính tả đàng hoàng, thì Bình lựa cái quán này để "chia sẻ nỗi niềm" với các chị dễ dàng hơn mà cũng thoải mái hơn, nhiều người nghe càng tốt, không có ai nghe cũng tốt, quán lúc nào cũng welcome, nhưng cũng phải có lúc ế chở? Như hôm nay, các chị thấy không, phòng nào cũng sáng trưng, chỉ có phòng này là tối thui, thế là:
Bình bông lại buồn quá đi dzô...Hi hi hi, các anh chị cười chưa?
BN.