Bị mí chị em PNV cứ xúi đi BS, nên tớ lóc cóc đi tìm thầy lang chuyên về đường ruột và bao tử. Thầy phán tớ nên.... soi ruột.
Vì vậy cả ngày hôm qua tớ nghỉ ở nhà , nhịn đói từ sáng đến tối, chỉ được uống thuốc xổ. Buồn tình thì tớ bơi.... bơi... bơi... trong hồ nước dưới trời nóng trên 110 độ . Đến chiều thì tớ bận rộn quá sá quà sa, vì cứ ít phút lại phải đi thăm thằng cha.... toa lét
. Mệt đứt hơi con bọ chét , đói muốn chít.
Nhưng thật ra cũng thấy khoẻ vì đã tống đi hết tất cả những gì bám trong ruột non ruột già từ mí chục năm nay.
Sáng nay, xã xệ nhờ một người quen lái xe đưa đi làm Upper Endoscopy , và Colonoscopy vì BS không cho tớ lái xe sau khi bị thuốc mê.
Năm giờ sáng đã rời nhà rồi.
Tớ ngồi băng sau. Phía trước, tài xế là một ông Bắc cờ sồn sồn quê quán ở Hà Đông, nơi sản xuất nhiều sư tử hạng nặng
. Bên cạnh chàng là ông Bắc cờ già, quê quán ở Sơn Tây , nơi sản xuất nhiều đôi mắt.... ghèn
Tớ ngồi im, nghe hai ông hót
Ông Hà Đông khoe mới dìa VN chơi, đi từ Nam ra Trung, ra Bắc trong vòng 30 ngày. Ăn chơi thả giàn. Nhưng ở chỗ nào quyền cao chức trọng đều bị (
BỊ) người Bắc nắm giữ cả. Phố phường nào nhà cửa cao ráo, sang trọng thì chủ nhân đều là người Bắc Kỳ. Ông Hà Đông gật gù , đúng là chúng nó đã xâm chiếm miền Nam.
Ông Sơn Tây im re
Ông Hà Đông nói tiếp "Mà kỳ quá à , sao tụi nó nói tiếng Bắc tôi nghe không lọt lỗ tai. Giọng gì mà cứ the thé, đứa nào cũng nói ngọng, Hà Nội thành Hà Lội cả " (nguyên văn)
Ông Sơn Tây không còn bênh người xứ ông nữa, bởi vì cái ông Hà Đông bên cạnh và chính ông ta đều là người mièn Bắc... xưa kia.
Tớ cười thầm. Hóa ra người Bắc xưa và người Bắc nay có nhiều điều hổng giống nhau
Thế thì là mà rằng, người Việt xưa (đang ở hải ngọai) và người Việt (trong nước) đến lúc nào thì sẽ có những điều khác nhau ????
Than ôi !
Kết quả của những khám nghiệm kể trên là tớ an toàn trên xa lộ, không tìm được vết tích của bất cứ chướng ngại nào.
Thank God !
.