quote:
Gởi bởi tonka
quote:
Gởi bởi Binh Nguyen
Dấu phẩy trước chữ "và" là để ngắt vế sau ra khỏi vế trước, nếu không, gặp "con mẹ" nói dài, nói dai như Bình Nguyên, thì chắc là tắt thở mất.
Chừng nào "nó" tắt thì kêu tui thức dậy nhe
Dậy, dậy chị Tonka!!! Mặt trời lên đến ba sào rồi kìa! Chà, Bình vừa nói không ngừng nghỉ trong quán Thượng Uyển, đã quá! Bình đã không nói thì thôi, nói thì nói cho hết, "đả" "dể" sợ! Cái gì cứ ấm ức trong lòng, không nói ra được, Bình cứ bứt rứt không yên. Tối qua, nói xong, đi ngủ mà vẫn trăn trở, không ngủ được vì vẫn còn ấm ức. Sáng nay, nhất định vô nói nữa, nói cho hả, cho người ta hiểu cái lòng mình, mới thôi, hi hi hi...
Ở đây, đang vào mùa thu, lá bắt đầu đổi màu, và rụng trên những thảm cỏ, trông tuyệt đẹp! Nhiệt độ hôm nay xuống thấp, 8 độ C, ra đường đã phải diện áo khoác mỏng. Trời cứ u u, ám ám như muốn mưa, làm cho "thi nhân" cảm thấy buồn! Cái buồn bên ngoài, không bằng cái buồn bên trong, khi người ta không hiểu được mình. Ấy thế, mà nàng thơ vẫn không trở lại với "thi nhân".
Thôi, chị kể chuyện gì dzui dzui cho mọi người nghe đỡ buồn đi! Bên chị, phượng tím có đổi màu lá chưa?
BN.