quote:
Gởi bởi tonka
Giải mộng có được cái giải gì không?
Bữa sau tui khăn gói ra sa-lông nằm một mình cho nó sướng
Nè, coi cái ghế sa-lông của tui nè, kế bên hai cái giường đó:
Chị muốn giải gì có giải đó!
Cái khách sạn gọn ghẽ, đẹp đẽ quá ha chị Tonka! Mấy sao vậy chị?
Để kể chuyện hồi nẳm lại cho chị nghe, tiếp theo chuyện "Đầu đình tới cuối xóm." Cái hôm sau khi từ chối ở nhà có cây phượng tím trước cửa bên Cali, gia đình bác Tám đi mướn motel, gần cái motel ở chỗ tập trung với bạn để đi Las Vegas
(nộp tiền cho tụi nó!), gia đình bác Tám được "hân hạnh" ở cái motel "dơ" nhất nước Mỹ, chưa thấy cái motel nào dơ hơn cái motel đó, ở bất cứ nơi nào trên thế giới, mà nó lại ở ngay nước Mỹ! Vừa bước vào cửa, thấy một cái cửa khác, giống như cái cửa để ăn thông qua phòng kế bên, kiểu joinning room, bèn mở ra coi thử. Trời đất ơi, toàn là rác ở giữa hai cái cửa, cứ giống như cái thùng rác vậy. Bụi đời cỡ như mình mà cũng chịu không nổi, không ngờ cũng có lúc mình lạc vào cái motel như vậy. Tiền trả rồi, không thể thối lui, cũng chỉ còn vài tiếng nữa là trời sáng, bấm bụng ngủ luôn. Mấy đứa nhỏ mở to mắt ngạc nhiên: What is this? Bà Tám trấn an: Không sao đâu con, tuổi đời của mẹ hơn con rất nhiều, mà đây cũng là lần đầu tiên mẹ thấy đó, thôi cứ ráng ngủ đi, ngày mai mình đi chỗ khác! Giấc ngủ không trọn vẹn, khăn trải giường hơi hôi hôi, quanh phòng có mùi thuốc lá, ẩm mốc, cái phòng tắm mang dép vào, chân vẫn thấy ngượng ngùng. Cạch, một lần cho tởn tới già. Kỳ sau, phải vào nhìn phòng trước rồi hãy mướn. Nhưng khổ nỗi, có ai mà cho mình đi coi phòng trước?
Hôm rồi, tính đi đại náo gia trang của chị VTTT, nhưng lại thấy ngại, vẫn là nỗi ngại thường tình của Cali năm trước. Lại nữa, tuy nhà chị TT có gần nhà người chị họ hơn, nhưng với người lạ, thì vẫn còn xa lắm, đến 2 tiếng đồng hồ lái xe lựng! Nên, chạy vòng vòng đi kiếm cái motel gần đó. Cái motel nhìn bên ngoài khá sạch sẽ, có cửa kiếng ở bên ngoài hành lang, vừa tránh được bụi bặm cho các phòng, vừa để mình đứng ngoài cũng có thể xem xét cái phòng sơ sơ trước khi bước vào. Lại nữa, cái motel này gần nhà người chị, chỉ một đoạn đường, khỏi sợ lạc! "Anh hùng xa lộ", mà không có cái bản đồ hay map quest thì cứ nên "ăn chắc mặc bền". Ông Tám hỏi bà Tám, chẳng biết khách sạn này có mấy sao? Bà Tám gạt: Gớm, chỉ cần cái chỗ trú chân 1, 2 đêm, mấy sao làm gì, đi nãy giờ đâu có thấy cái nào gần hơn nhà chị họ đâu? Vả lại, nhìn nó vẫn còn hơn cái bên Cali chán! Sao, sào, sáo mà làm gì? Ông Tám rầy bà Tám: Em sao cheap quá!
Cuối cùng, nó chẳng có sao nào, vẫn charge 90 đồng một đêm, ông Tám le lưỡi, bà Tám cười hì hì, thế mà còn đòi sao này, sao nọ. Muốn nhiều sao thì dễ thôi, ở đâu mùa hè chắc cũng dễ kiếm khách sạn "ngàn sao"! hi hi hi.
BN.