quote:
Gởi bởi samantha
Chào bà "Chủ Quán",
Hôm nay mới có dịp ghé thăm quán của Cúng Chùa, Quán vui vẻ và ấm cúng lắm
Chúc Cúng Chùa buôn may bán đắt nha.
A, Sám Ché dạo này trốn đâu mất biệt vậy? Hôm qua, tự nhiên cứ nghĩ đến Sám Ché, định bụng sáng nay thế nào cũng phải vô phần Trau giồi ngôn ngữ Quan Thọai để hỏi Sám Ché về chữ "Uy tín" và "Tận tâm" bằng tiếng quan thọai cho ra lẽ. Sáng nay, ra quán là đã thấy bao nhiêu người ghé thăm, và đặc biệt là có cả Sám Ché, Bình thấy thật hay, thật ấm, té ra, mình thần giao cách cảm, người này có thể "cảm" được người kia muốn làm cái gì, Bình mới nghĩ trong đầu thôi, là Sám Ché đã "cảm" được rồi.
Cám ơn Sám Ché chúc buôn may, bán đắt. Thật ra, Bình có đọc ở đâu đó, một người đi phát những tấm flyer quảng cáo về "Bữa ăn trưa tuyệt vời", nhưng người đó chẳng nấu, chẳng bán thức ăn trưa gì cả, mà chỉ làm mỗi công việc là giới thiệu hai người của một thương vụ nào đó gặp nhau. Nhờ quen biết nhiều, nên anh ta biết kiếm được người nào cho người nào, và hẹn cho họ gặp nhau tại quán ăn trưa, còn công việc của từng người thì anh ta hoàn toàn không can dự vào. Thế mà anh ta thành công dữ lắm, nên Bình bắt chước.
Cái quán này, pot luck, ai muốn đem món nào đến thì mang, bác sĩ có quyền hẹn gặp bệnh nhân ở đây không cần đem tới phòng mạch (Cầm-Pu-Tơ), ai có nỗi buồn đem chia sẻ, sẽ có người an ủi, và đem chia lại niềm vui cho đỡ buồn, ai muốn làm gì thì làm, nói gì thì nói, mà không sợ lắm cái việc mình nói cái gì sai, làm cái gì không đúng. Ngu ngơ, hay thông minh gì cũng được hết, mà nói ra chẳng sợ ai cười, vì ai cười thì sẽ hở mười cái răng, hi hi hi...
Cho nên, thay vì phải lặn lội lại phòng Trau Giồi Ngôn Ngữ xa xôi, kiếm cái lớp Quan Thọai của Sám Ché, Bình xin hỏi ở đây luôn, Sám Ché cho Bình biết chữ "uy tín", với chữ "tận tâm" đọc làm sao trong tiếng Quan Thọai và cả tiếng Quảng Đông, để Bình giải thích cho một người, mà Bình đã giải thích bằng tiếng Anh rồi, nhưng mà ổng không chịu, hay tại tiếng Anh của Bình hay quá? Hi hi hi. Ông ta biết tiếng Quan Thọai, Bình muốn nói chữ đó để giải thích cho ổng.
Cám ơn anh Cà "chê" cái máy của Bình còn tệ hơn cái máy "sè-cân-hen." Hổng phải ông đóc mát tay mà tại ổng may mắn gặp một bịnh nhân bịnh nhứt trong mấy người bịnh đó anh, nhứt là bịnh cầm piu tơ.
Mai mốt gặp Bình có hỏi câu nào "ngu" quá, về computer, anh đừng thắc mắc giống cô em chồng của Bình nghen, cổ nói: "Em tưởng chị Bình hỏi câu gì khó trả lời lắm, cái chuyện đó dễ quá trời đi, mà chị cũng không biết hả?" Mèn ơi, như dzậy là nói tui "dở quá" chứ còn gì nữa? Hi hi hi
BN.