Welcome Guest! To enable all features please Login or Register.

Notification

Icon
Error

Lê Đỗ Thị Ninh - Người vợ trẻ trong "Màu Tím Hoa Sim " - Hữu Loan
xv05
#1 Posted : Tuesday, September 18, 2007 4:00:00 PM(UTC)
xv05

Rank: Advanced Member

Groups: Registered, Editors
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 5,044
Points: 3,390
Woman
Location: Lục điạ hình trái táo

Thanks: 340 times
Was thanked: 45 time(s) in 44 post(s)

Màu tím hoa sim
----------------------------Hữu Loan

Nàng có ba người anh đi bộ đội
Những em nàng
Có em chưa biết nói
Khi tóc nàng xanh xanh

Tôi người Vệ quốc quân
xa gia đình
Yêu nàng như tình yêu em gái
Ngày hợp hôn
nàng không đòi may áo mới

Tôi mặc đồ quân nhân
đôi giày đinh
bết bùn đất hành quân
Nàng cười xinh xinh
bên anh chồng độc đáo
Tôi ở đơn vị về
Cưới nhau xong là đi
Từ chiến khu xa
Nhớ về ái ngại
Lấy chồng thời chiến binh
Mấy người đi trở lại
Nhỡ khi mình không về
thì thương
người vợ chờ
bé bỏng chiều quê...

Nhưng không chết
người trai khói lửa
Mà chết
người gái nhỏ hậu phương
Tôi về
không gặp nàng
Má tôi ngồi bên mộ con đầy bóng tối
Chiếc bình hoa ngày cưới
thành bình hương
tàn lạnh vây quanh

Tóc nàng xanh xanh
ngắn chưa đầy búi
Em ơi giây phút cuối
không được nghe nhau nói
không được trông nhau một lần

Ngày xưa nàng yêu hoa sim tím
áo nàng màu tím hoa sim
Ngày xưa
một mình đèn khuya
bóng nhỏ
Nàng vá cho chồng tấm áo
ngày xưa...

Một chiều rừng mưa
Ba người anh trên chiến trường đông bắc
Được tin em gái mất
trước tin em lấy chồng
Gió sớm thu về rờn rợn nước sông
Đứa em nhỏ lớn lên
Ngỡ ngàng nhìn ảnh chị
Khi gió sớm thu về
cỏ vàng chân mộ chí

Chiều hành quân
Qua những đồi hoa sim
Những đồi hoa sim
những đồi hoa sim dài trong chiều không hết
Màu tím hoa sim
tím chiều hoang biền biệt
Có ai ví như từ chiều ca dao nào xưa xa
Áo anh sứt chỉ đường tà
Vợ anh chưa có mẹ già chưa khâu
Ai hỏi vô tình hay ác ý với nhau
Chiều hoang tím có chiều hoang biết
Chiều hoang tím tím thêm màu da diết
Nhìn áo rách vai
Tôi hát trong màu hoa
Áo anh sứt chỉ đường tà
Vợ anh mất sớm, mẹ già chưa khâu...

Màu tím hoa sim, tím tình trang lệ rớm
Tím tình ơi lệ ứa
Ráng vàng ma và sừng rúc điệu quân hành
Vang vọng chập chờn theo bóng những binh đoàn
Biền biệt hành binh vào thăm thẳm chiều hoang màu tím
Tôi ví vọng về đâu
Tôi với vọng về đâu
Áo anh nát chỉ dù lâu...

(1949, khóc vợ Lê Đỗ thị Ninh)


xv05
#2 Posted : Wednesday, September 19, 2007 3:24:36 PM(UTC)
xv05

Rank: Advanced Member

Groups: Registered, Editors
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 5,044
Points: 3,390
Woman
Location: Lục điạ hình trái táo

Thanks: 340 times
Was thanked: 45 time(s) in 44 post(s)

Hữu Loan và Hoa Sim

"Nàng có ba người anh đi bộ đội
Những em nàng có em chưa biết nói
Khi tóc nàng xanh xanh..."




Tôi sinh ra trong một gia đình nghèo, hồi nhỏ không có cơ duyên được cắp sách đến trường như bọn trẻ cùng trang lứa, chỉ được cha dạy cho dăm chữ bữa có bữa không ở nhà. Cha tôi tuy là tá điền nhưng tư chất lại thông minh hơn người, nhờ ông mà năm 1938 - lúc đó tôi cũng đã 22 tuổi - tôi chơi ngông vác lều chõng ra Hà Nội thi tú tài, để chứng tỏ rằng con nhà nghèo tự học cũng có thể đỗ đạt như ai. Tuyệt nhiên tôi chẳng có ý định dấn thân vào chốn quan trường.

Với mảnh bằng tú tài Tây trong tay, tôi rời quê nhà lên Thanh Hóa dạy học. Nhãn mác con nhà nghèo học giỏi của tôi được bà Tham Kỳ chú ý, vời về nhà dạy kèm cho hai đứa con nhỏ. Bà là vợ ông Lê Đỗ Kỳ, tổng thanh tra canh nông Đông dương, sau này đắc cử dân biểu quốc hội khóa đầu tiên. ở Thanh Hóa, bà Tham Kỳ có một cửa hàng bán vải và sách báo, tôi thường ghé lại xem và mua sách, nhờ vậy mới được bà để mắt đến (theo Lê Thọ Bình).



Bà Tham Kỳ là một người hiền lành tốt bụng, đối xử với tôi rất đàng hoàng, tử tế, coi tôi chẳng khác người nhà. Nhớ lại ngày đầu tiên khoác áo gia sư,bà gọi mãi, đứa con gái - lúc đó mới 8 tuổi - mới chịu lỏn lẻn bước ra khoanh tay, miệng lí nhí: "Em chào thầy ạ!" Chào xong, cô bé bất ngờ mở to đôi mắt nhìn thẳng vào tôi. Đôi mắt to , đen láy, tròn xoe như có ánh chớp ấy đã hằn sâu vào tâm trí tôi, theo tôi suốt cả cuộc đời. Thế là tôi dạy em đọc, viết. Tên em là Lê Đỗ Thị Ninh, cha làm thanh tra nông lâm ở Sài Gòn nên sinh trong ấy, quen gọi mẹ bằng má. Em thật thông minh, dạy đâu hiểu đó nhưng ít nói và mỗi lần mở miệng là cứ y như một "bà cụ non". Đặc biệt, em chăm sóc tôi hàng ngày một cách kín đáo: em đặt vào góc mâm cơm chỗ tôi ngồi ăn lúc thì vài quả ớt đỏ au, lúc thì quả chanh mọng ướt em vừa hái ở vườn; những buổi trưa hè, nhằm lúc tôi ngủ trưa, em lén lấy áo sơ mi trắng tôi treo ở góc nhà đem ra giếng giặt....

Có lần tôi kể chuyện "bà cụ non" ít nói cho hai người anh của em Ninh nghe, không ngờ chuyện đến tai em, thế là em dỗi! Suốt một tuần liền em nằm lì ở buồng trọng không chịu học hành... Một hôm bà Tham Kỳ dẫn tôi vào phòng nơi em đang nằm thiếp đi. Hôm ấy tôi đã nói gì, tôi không nhớ nữa, chỉ nhớ là tôi đã nói rất nhiều, đã kể chuyện cho em nghe, rồi tôi đọc thơ... Trưa hôm ấy, em ngồi dậy, ăn một bát to cháo gà và bước ra khỏi căn buồng. Chiều hôm sau, em nằng nặc đòi đưa tôi lên khu rừng thông. Cả nhà không ai đồng ý: "Mới ốm dậy, còn yếu lắm, không đi được đâu!" Em không chịu, nhất định đòi đi cho bằng được. Sợ em lại dỗi nên tôi đánh bạo xin phép ông bà Tham Kỳ đưa em lên núi chơi....

Xe kéo chạy chừng một giờ mới tới được chân đồi. Em leo đồi nhanh như một con sóc con, tôi đuổi theo muốn đứt hơi! Lên tới đỉnh đồi, em ngồi xuống và bảo tôi ngồi xuống bên em. Chúng tôi ngồi thế một hồi lâu, chẳng nói gì. Bất chợt em nhìn tôi, rồi ngước mắt nhìn ra tận chân trời.Không biết lúc đó em nghĩ gì. Bất chợt, em hỏi tôi:

- Thầy có thích ăn sim không?

Tôi nhìn xuống sườn đồi, tím ngắt một màu sim. Em đứng lên đi xuống sườn đồi, còn tôi vì mệt quá nên nằm thiếp đi trên thảm cỏ... Khi tỉnh dậy, em đã ngồi bên tôi với chiếc nón đầy ắp sim. Những quả sim đen nhánh, chín mọng.

- Thầy ăn đi!

Tôi cầm quả từ tay em đưa lên miệng và trầm trồ:

- Ngọt quá!

Như đã nói, tôi sinh ra trong một gia đình nông dân, quả sim đối với tôi chẳng lạ lẫm gì nhưng thú thật, tôi chưa bao giờ được ăn những quả sim ngọt đến thế!



Cuối mùa đông năm ấy, bất chấp những lời can ngăn, hứa hẹn can thiệp của ông bà Tham Kỳ, tôi lên đường theo kháng chiến. Hôm tiễn tôi, em theo mãi ra tận đầu làng và lặng lẽ đứng nhìn theo. Tôi đi.... Lên tới bờ đê, nhìn xuống đầu làng, em vẫn đứng đó, nhỏ bé và mong manh. Em giơ bàn tay nhỏ xíu như chiếc lá sim ra vẫy tội Tôi vẫy trả và lầm lũi đi... Tôi quay đầu nhìn lại... Rm vẫn đứng yên đó... Tôi lại đi và nhìn lại cho tới khi không còn nhìn thấy em nữa...

Những năm tháng ở chiến khu, thỉnh thoảng tôi có nhận tin tức ở quê lên, cho biết em vẫn khoẻ và đã khôn lớn. Sau này, bạn bè còn kể lại, khi em mới 15 đã có nhiều chàng trai đến ngỏ lời cầu hôn nhưng em cứ trốn trong buồng, không chịu ra tiếp ai bao giờ...


(Còn tiếp)

xv05
#3 Posted : Wednesday, September 19, 2007 3:28:30 PM(UTC)
xv05

Rank: Advanced Member

Groups: Registered, Editors
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 5,044
Points: 3,390
Woman
Location: Lục điạ hình trái táo

Thanks: 340 times
Was thanked: 45 time(s) in 44 post(s)
(tiếp theo)

Hữu Loan và Hoa Sim


Chín năm sau, tôi trở lại nhà... Về Nông Cống tìm em. Hôm gặp em ở đầu làng, tôi hỏi em, hỏi rất nhiều nhưng em không nói gì chỉ bẽn lẽn lắc hoặc gật đầu. Em giờ đây không còn là cô học trò Ninh bướng bỉnh nữa rồi. Em đã gần 17 tuổi, đã là một cô gái xinh đẹp...

Yêu nhau lắm nhưng tôi vẫn lo sợ vì hai gia đình không "môn đăng hộ đối". Mãi sau mới biết việc hợp hôn của chúng tôi thành công là do bố mẹ em ngấm ngầm "soạn kịch bản".

Một tuần sau đó chúng tôi kết hôn. Tôi bàn việc may áo cưới thì em gạt đi, "không đòi may áo cưới trong ngày hợp hôn", bảo rằng là: "Yêu nhau, thương nhau cốt cái tâm và cái tình bền chặt là hơn cả". Tôi cao ráo, học giỏi, làm thơ hay lại... đẹp giai nên em thường gọi đùa là anh chồng độc đáo.

Đám cưới được tổ chức ở ấp Thị Long, huyện Nông Cống, tỉnh Thanh Hóa của gia đình em, nơi ông Lê Đỗ Kỳ có hàng trăm mẫu ruộng. Đám cưới rất đơn sơ nhưng khỏi nói, hai chúng tôi hạnh phúc hơn bao giờ hết!

Hai tuần phép của tôi trôi đi thật nhanh, tôi phải tức tốc lên đường hành quân, theo sư đoàn 304, làm chủ bút tờ Chiến Sĩ. Hôm tiễn tôi lên đường, em vẫn đứng ở đầu làng, nơi chín năm trước em đã đứng. Chỉ có giờ đây em không còn là cô bé Ninh nữa mà đã là người bạn đời yêu quý của tôi. Tôi bước đi, tôi quay đầu nhìn lại... Nếu như chín năm về trước nhìn lại chỉ thấy một nỗi buồn man mác thì lần này, tôi thật sự đau buồn. Đôi chân tôi như muốn khụy xuống.

Ba tháng sau, tôi nhận được tin dữ: vợ tôi qua đời! Em chết thật thảm thương: hôm đó là ngày 25 tháng Năm âm lịch năm 1948, em đưa quần áo ra giặt ngoài sông Chuồng (thuộc ấp Thị Long, Nông Cống), vì muốn chụp lấy tấm áo bị nước cuốn đi nên trượt chân té xuống sông chết đuối! Con nước lớn đã cuốn em đi vào lòng nó, cuốn đi của tôi người bạn lòng tri kỷ, để lại cho tôi nỗi đau không có gì bù đắp nổi! Nỗi đau ấy, gần 60 năm qua, vẫn nằm sâu thẳm trong trái tim tôi.

Nỗi đau ấy tôi phải dấu kín trong lòng, không được cho đồng đội biết để tránh ảnh hưởng đến tinh thần chiến đấu của họ. Tôi như một cái xác không hồn…

Dường như càng kìm nén thì nỗi đau càng dữ dội hơn. May sao sau đó có đợt chỉnh huấn, cấp trên bảo ai có tâm tư gì cứ nói hết ra. Chỉ chờ có thế, cơn đau trong tôi có dịp bung ra. Khi ấy, chúng tôi đang đóng quân ở Nghệ An, tôi ngồi lặng đi ở đầu làng. Hai mắt tôi đẫm nước, tôi lấy bút ra ghi, chép. Chẳng cần phải suy nghĩ, những câu những chữ mộc mạc cứ trào ra:


Nàng có ba người anh đi bộ đội
Những em nàng có em chưa biết nói
Khi tóc nàng xanh xanh...
... Tôi về không gặp nàng...


Về viếng mộ nàng, tôi dùng chiếc bình hoa ngày cưới làm bình hương, viết lại bài thơ vào chiếc quạt giấy để lại nhà một người bạn ở Thanh Hóa. Anh bạn này đã chép lại và chuyền tay nhau suốt những năm chiến tranh. Đó là bài thơ Màu Tím Hoa Sim.

Đến đây chắc bạn đọc đã biết tôi là Hữu Loan, Nguyễn Hữu Loan, sinh ngày 2-4-1916, hiện tai đang ở nhà trông vườn ở làng Nguyên Hoàn - nơi tôi gọi là "quê đẻ của tôi đấy" thuộc xã Mai Lĩnh, huyện Nga Sơn, tỉnh Thanh Hóa.

Em Ninh rất ưa mặc áo màu tím hoa sim. Lạ thay, nơi em bị nước cuốn trôi dưới chân núi Nưa cũng thường nở đầy những bông hoa sim tím. Cho nên tôi mới viết nổi những câu chiều hành quân / qua những đồi hoa sim / những đồi hoa sim dài trong chiều không hết / màu tím hoa sim / tím chiều hoang biền biệt chiều hoang tím có chiều hoang biết / chiều hoang tím tím thêm màu da diết...

....

Tôi khóc người vợ tử tế của mình, người bạn đời hiếm có của mình. Lúc đó khóc như vậy nó cho là khóc cái tình cảm riêng... Y như trong thơ nói đấy: Tôi lấy vợ rồi đi bộ đội, mới lấy nhau được có hơn tháng, ở nhà bà ấy đi giặt rồi chết đuối ở sông... Tôi thấy đau xót, tôi làm bài thơ ấy tôi khóc. Bài thơ ấy, lúc bấy giờ nó cho là phản động, làm thơ là phải làm về cộng sản (...) chớ không được khóc cái đau riêng của mình... Cái đau khổ riêng của con người tại sao lại không được khóc!?

....

Vào tuổi gần đất xa trời, cuối năm 2004, công ty Vitek VTB đột nhiên ra đề nghị mua bản quyền bài Màu Tím Hoa Sim của tôi với giá 100 triệu đồng. Họ bảo đó là một hình thức bảo tồn văn hóa. Thì cũng được đi.
(...) Sau vụ này, cũng có một số công ty khác xin ký hợp đồng mua mấy tập thơ khác nhưng tôi từ chối, thơ tôi làm ra không phải để bán!

Hữu Loan


Nguồn: Việt Luận 14/9/2007



Nhà thơ Hữu Loan





xv05
#4 Posted : Wednesday, September 19, 2007 3:36:29 PM(UTC)
xv05

Rank: Advanced Member

Groups: Registered, Editors
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 5,044
Points: 3,390
Woman
Location: Lục điạ hình trái táo

Thanks: 340 times
Was thanked: 45 time(s) in 44 post(s)


Tác quyền Màu tím hoa sim: 100 triệu đồng


TT - Mới đây, việc nhà thơ Hữu Loan ở tuổi gần 90 bất ngờ nhận được 100 triệu đồng tiền tác quyền cho bài thơ nổi tiếng Màu tím hoa sim từ Công ty điện tử Vitek VTB được coi là một sự kiện.

Từ trước tới nay chưa có bài thơ nào được mua tác quyền với giá cao đến thế. Tuổi Trẻ đã đi tìm câu trả lời từ ông Lê Văn Chính, giám đốc Công ty Vitek VTB.


* Điều mà nhiều người thấy lạ: vì sao một doanh nghiệp lại đi mua bản quyền thơ?

- Tôi muốn dùng từ “chuyển nhượng” thay cho từ mua bản quyền. Đây là một hình thức thể hiện sự trân trọng của một doanh nghiệp kinh doanh sản phẩm văn hóa với một tác phẩm nghệ thuật. Dĩ nhiên là việc chuyển nhượng này còn nhằm mục đích kinh doanh. Nhiều doanh nghiệp tham gia các sự kiện văn hóa - thể thao với mục đích phát triển thương hiệu.

Nhưng với các doanh nghiệp điện tử tại VN thì hầu hết là doanh nghiệp liên doanh với nước ngoài, họ có thiệt thòi là không biết tiếng Việt nên không hiểu được người VN thích gì, rung động trước cái gì. Họ chỉ nhận biết những gì hữu hình như người mẫu nổi tiếng, ca sĩ hát hay, một siêu sao bóng đá và đầu tư cho những đối tượng này.

Tuy nhiên, giọng hát, nhan sắc hay đôi chân cầu thủ không phải là những giá trị lâu dài. Vitek là doanh nghiệp trong nước, cảm nhận được những giá trị vô hình chính là lợi thế cạnh tranh của chúng tôi. Thơ là sự lắng đọng, khêu gợi sự rung cảm. Lý do chúng tôi chọn mua tác quyền bài thơ là như vậy.



* Thưa ông, tại sao lại là Màu tím hoa sim mà không phải một tác phẩm nào khác?

- Trong thế kỷ trước, dấu ấn đậm nhất của thế giới về VN là chiến tranh cách mạng. Có rất nhiều bài thơ viết về chiến tranh, nhưng theo chúng tôi, Màu tím hoa sim là bài thơ nhiều giá trị. Chiến tranh luôn kéo theo mất mát, đau khổ.

Trong những năm 1950 người ta cần nhiều bài thơ hô hào, những tiếng xung phong. Nhưng khi chiến tranh đã đi qua, người ta cần nhìn về nó với cái nhìn nhân bản hơn. Nỗi khổ mà chiến tranh gây ra không phải là nỗi khổ của người lính ra chiến trận mà là sự chờ đợi của những người phụ nữ ở nhà, không biết khi nào chồng, cha, anh, em mình mới trở về.

Một khi bài thơ này dịch ra tiếng Anh và đem ra với thế giới, người nước ngoài sẽ có một ấn tượng khác hơn về một VN trong chiến tranh - thổn thức và lắng đọng hơn. Bài thơ là tiếng thở dài, tiếng khóc của một người lính khóc vợ. Người vợ của anh chết trẻ, do lỗi gián tiếp thuộc về chiến tranh.


* Bài thơ này sẽ được sử dụng như thế nào?

- Chúng tôi đưa bài thơ đã được diễn ngâm vào một sản phẩm của chúng tôi. Bài thơ sẽ như một dấu ấn văn hóa của một sản phẩm VN, đi cùng sản phẩm này ra thị trường trong và ngoài nước. Trong tương lai, chúng tôi có dự định mua tác quyền của những tác phẩm khác nữa, tổ chức các hoạt động văn hóa như thi ca khúc, thi thơ, thành lập quĩ phát triển văn hóa để bày tỏ sự trân trọng, biết ơn của mình đối với những tác phẩm nghệ thuật.

Đây cũng là một hình thức bảo vệ sản phẩm văn hóa. Cụ thể, chúng tôi sẽ lưu giữ và phổ biến bản chuẩn nhất để tránh tình trạng có rất nhiều dị bản của cùng một tác phẩm có thể sẽ khiến tác phẩm bị mai một.


* Kéo theo việc mua tác quyền bài thơ Màu tím hoa sim sẽ là một loạt hoạt động liên quan, chẳng hạn như một đơn vị, cá nhân nào đó sẽ xin phép dùng bài thơ để phổ nhạc, diễn ngâm hoặc xuất bản... Vitek sẽ xử lý những việc này như thế nào?

- Tiền tác quyền thu được từ việc sử dụng bài thơ sẽ được chuyển vào quĩ phát triển văn hóa của chúng tôi.

* Xin cảm ơn ông.


Lê Thương thực hiện

Nguồn: Tuổi Trẻ Online 9/12/2004
xv05
#5 Posted : Wednesday, September 19, 2007 4:01:58 PM(UTC)
xv05

Rank: Advanced Member

Groups: Registered, Editors
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 5,044
Points: 3,390
Woman
Location: Lục điạ hình trái táo

Thanks: 340 times
Was thanked: 45 time(s) in 44 post(s)

Điều ít biết về 'Màu tím hoa sim' của Hữu Loan


Đến nay, "Màu tím hoa sim" được xem là một trong những bài thơ tình hay nhất của thế kỷ 20 và là bài thơ đầu tiên được mua bản quyền bởi một doanh nghiệp với giá 100 triệu đồng. Nhưng quanh sự kiện này, cũng không ít độc giả còn thắc mắc về bản cũ và bản mới chỉnh sửa sau này của bài thơ.


Tại Sài Gòn, trước năm 1975, giới văn nghệ sĩ cũng như đông đảo bạn đọc yêu thích thơ nhạc đều rất quen thuộc với bài Màu tím hoa sim của nhà thơ Hữu Loan. Tuy bấy giờ tác giả đang sống ngoài Bắc, nhưng tác phẩm ấy đã chiếm một chỗ đứng trong lòng người yêu thơ miền Nam. Bài thơ được giới thiệu không những qua sách báo, mà còn được phổ nhạc, hát rộng rãi trên đài phát thanh, các buổi trình diễn văn nghệ trên sân khấu đương thời, nhất là vào những năm thập niên 60 của thế kỷ 20. Bản Màu tím hoa sim thời ấy ngắn hơn bản tác giả công bố sau này. Nghĩa là dừng lại, chấm hết ở mấy câu:

"Tôi hát trong màu hoa
Áo anh sứt chỉ đường tà
Vợ anh mất sớm, mẹ già chưa khâu"


chứ không có thêm:

"Màu tím hoa sim, tím tình trang lệ rớm
Tím tình ơi lệ ứa
Ráng vàng ma và sừng rúc điệu quân hành
Vang vọng chập chờn theo bóng những binh đoàn
Biền biệt hành binh vào thăm thẳm chiều hoang màu tím
Tôi ví vọng về đâu
Tôi với vọng về đâu
Áo anh nát chỉ dù lâu...”


ở cuối bài như sau này.


So với bản Màu tím hoa sim "nay" thì bản "xưa" tuy ngắn hơn nhưng ý thơ đi rất trọn nghĩa, trọn tình, không trúc trắc, không khiến người đọc phải dừng lại suy nghĩ. Nhà thơ có quyền sửa thơ của mình, hoặc thêm vào những đoạn mới. Song về phía những độc giả đã cảm nhận, yêu thích, hoặc có những kỷ niệm gắn bó với Màu tím hoa sim theo bản cũ thì khó "làm quen" với những đoạn mới, chữ mới, với hơi thơ có vẻ xa lạ với bài thơ từng biết.

Do vậy, một số độc giả đã tỏ ra tâm đắc với bài Màu tím hoa sim trước kia. Nhưng dù Màu tím hoa sim bản "xưa" hay "nay" vẫn chỉ để viết về một người, một mối tình.


Đó là người vợ trẻ Đỗ Thị Lệ Ninh đã mất sau ngày cưới không lâu vì chết đuối. Các anh của “nàng”, theo tài liệu của Hàn Anh Trúc là 3 người có thực ở chiến trường Đông Bắc. Đó là Đỗ Lê Khôi - tiểu đoàn trưởng hy sinh trên đồi Him Lam, Đỗ Lê Nguyên nay là Trung tướng Phạm Hồng Cư và Đỗ Lê Khang - nguyên Thường vụ Trung ương Đoàn. Hữu Loan kể và Hàn Anh Trúc ghi lại trong một cuốn biên khảo văn học rằng, bố vợ ông trước kia làm thanh tra nông lâm ở Sài Gòn nên “vợ mình sinh ở trong ấy, quen gọi mẹ bằng má”, bài thơ mới có câu “má tôi ngồi bên mộ con đầy bóng tối”. Hàn Anh Trúc viết là Hữu Loan sáng tác bài thơ ngay tại mộ người vợ trẻ, rồi: "ghi vào chiếc quạt giấy để lại nhà một người bạn ở Thanh Hóa. Bạn anh đã chép lại và chuyền tay nhau suốt những năm chiến tranh". Điều đó đã được chính nhà thơ Hữu Loan xác nhận.


(Theo Thanh Niên)

Huệ
#6 Posted : Saturday, February 16, 2008 12:20:12 AM(UTC)
Huệ

Rank: Newbie

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 2,105
Points: 0

quote:
Gởi bởi xv05


Điều ít biết về 'Màu tím hoa sim' của Hữu Loan
Đó là người vợ trẻ Đỗ Thị Lệ Ninh đã mất sau ngày cưới không lâu vì chết đuối. Các anh của “nàng”, theo tài liệu của Hàn Anh Trúc là 3 người có thực ở chiến trường Đông Bắc. Đó là Đỗ Lê Khôi - tiểu đoàn trưởng hy sinh trên đồi Him Lam, Đỗ Lê Nguyên nay là Trung tướng Phạm Hồng Cư và Đỗ Lê Khang - nguyên Thường vụ Trung ương Đoàn. Hữu Loan kể và Hàn Anh Trúc ghi lại trong một cuốn biên khảo văn học rằng, bố vợ ông trước kia làm thanh tra nông lâm ở Sài Gòn nên “vợ mình sinh ở trong ấy, quen gọi mẹ bằng má”, bài thơ mới có câu “má tôi ngồi bên mộ con đầy bóng tối”. Hàn Anh Trúc viết là Hữu Loan sáng tác bài thơ ngay tại mộ người vợ trẻ, rồi: "ghi vào chiếc quạt giấy để lại nhà một người bạn ở Thanh Hóa. Bạn anh đã chép lại và chuyền tay nhau suốt những năm chiến tranh". Điều đó đã được chính nhà thơ Hữu Loan xác nhận.

(Theo Thanh Niên)

Báo Thanh Niên đã ghi tên người vợ trẻ trong bài thơ Màu Tím Hoa Sen là Đỗ Thị Lệ Ninh và tên ba người anh của nàng thành họ Đỗ. Thật ra, tên của họ là Lê Đỗ Thị Ninh (họ Lê chứ không phải họ Đỗ), Lê Đỗ Khôi, Lê Đỗ Nguyên, Lê Đỗ Khang (đây cũng là Vũ Quang, từng là Bí Thư Đoàn Thanh Niên CS những năm 197X). Lê Đỗ Khang cưới ca sĩ Diệu Thúy của đài phát thanh Hà Nội. Bà Diệu Thúy là thầy dạy thanh nhạc của nhiều ca sĩ nổi tiếng đương thời ở Việt Nam (như ca sĩ Mỹ Linh).

Bài thơ Màu Tím Hoa Sim trước năm 1975 chỉ phổ biến ở miền Nam và được nhiều nhạc sĩ phổ nhạc. Màu Tím Hoa Sim đã động đến tấm lòng của những người đọc bài thơ vì tình yêu của đôi vợ chồng có thật trong thời chinh chiến. Tại miền Bắc, bài thơ này đã bị chỉ trích vì tính lãng mạn, ủy mị, nặng giai cấp tiểu tư sản, không được phổ biến và nhà thơ (Nguyễn) Hữu Loan đã bị kiểm điểm. Nhưng cuối cùng, sau năm 1975, người dân miền Bắc lại được đọc Màu Tím Hoa Sim và nghe những bản nhạc phổ từ bài thơ, khi hai miền Nam Bắc không còn biên giới nữa. Từ đó, những điều chưa biết đến đằng sau bài thơ được tìm hiểu và phổ biến.
xv05
#7 Posted : Sunday, February 17, 2008 7:09:08 AM(UTC)
xv05

Rank: Advanced Member

Groups: Registered, Editors
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 5,044
Points: 3,390
Woman
Location: Lục điạ hình trái táo

Thanks: 340 times
Was thanked: 45 time(s) in 44 post(s)

Hello chị Huệ, lúc trước em cũng có thấy lạ ở cái phần chị nêu trên, nhưng vẫn giữ theo nguyên văn.
Hơn nữa, lúc xưa mấy ông theo Việt Minh thường thay đổi tên họ nên người ta không biết đâu mà lần.
Huệ
#8 Posted : Sunday, February 17, 2008 10:26:56 AM(UTC)
Huệ

Rank: Newbie

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 2,105
Points: 0

XV làm đúng rồi, khi trích dẫn hay đăng lại, tôn trọng nguyên văn của tác giả là điều quan trọng, Huệ chỉ góp thêm chút chi tiết mà Huệ biết rõ vì bên ngoại Huệ cũng thuộc họ Lê Đỗ này đó mà, chỉ có điều là nhánh Lê Đỗ của gia đình Huệ thì di cư vào Nam năm 1954.
xv05
#9 Posted : Sunday, February 17, 2008 10:36:19 AM(UTC)
xv05

Rank: Advanced Member

Groups: Registered, Editors
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 5,044
Points: 3,390
Woman
Location: Lục điạ hình trái táo

Thanks: 340 times
Was thanked: 45 time(s) in 44 post(s)
Thì ra Lê Đỗ là một tộc họ hở chị Huệ ( giống như Hồng Khắc )? Em cứ tưởng là họ của bà Lê Đỗ thị Ninh là ghép từ Lê của họ cha và Đỗ của họ mẹ (như thỉnh thoảng mình vẫn thấy).
Vậy chị có họ xa với bà Lê Đỗ thị Ninh không?

Những chi tiết bổ sung của chị thật hay, làm cho những bài trong mục này càng thêm giá trị ha.
  • Huệ
    #10 Posted : Sunday, February 17, 2008 11:43:34 AM(UTC)
    Huệ

    Rank: Newbie

    Groups: Registered
    Joined: 6/24/2012(UTC)
    Posts: 2,105
    Points: 0

    quote:
    Gởi bởi xv05
    Thì ra Lê Đỗ là một tộc họ hở chị Huệ ( giống như Hồng Khắc )? Em cứ tưởng là họ của bà Lê Đỗ thị Ninh là ghép từ Lê của họ cha và Đỗ của họ mẹ (như thỉnh thoảng mình vẫn thấy).Vậy chị có họ xa với bà Lê Đỗ thị Ninh không?
    Những chi tiết bổ sung của chị thật hay, làm cho những bài trong mục này càng thêm giá trị ha.




  • Thời xưa, có người họ Đỗ ở Thanh Hóa theo Bình Định Vương Lê Lợi đi đánh giặc Minh. Khi Bình Định Vương Lê Lợi lên ngôi, nhà vua ban họ nhà vua, họ Lê, cho rất nhiều người theo ngài. Người họ Đỗ này thành ông tổ của họ Lê Đỗ từ đó. Nhiều thế kỷ sau, họ Lê Đỗ vẫn còn. Ông ngoại chị Huệ là Lê Đỗ Huy, chú ruột của ông Lê Đỗ Kỳ. Ông Lê Đỗ Kỳ cưới bà Đới Thị Ngọc Chất, sinh ra tám người con là Khôi, Nguyên, Khang, Ninh, nếu chị Huệ không nhớ lầm thì những người em của Lê Đỗ Thị Ninh là An, Cát, Tường, và Anh Đào. Bà Ninh (hưởng dương 16 tuổi) thuộc thế hệ mẹ của Huệ, nhưng thuộc vai chị họ của Huệ. Nói cách khác, ông nội của Lê Đỗ Thị Ninh là anh ruột của ông ngoại Huệ. Bữa nay chị Huệ khai hơi nhiều, khai cả tông ti họ hàng.
    xv05
    #11 Posted : Sunday, February 17, 2008 11:53:42 AM(UTC)
    xv05

    Rank: Advanced Member

    Groups: Registered, Editors
    Joined: 6/24/2012(UTC)
    Posts: 5,044
    Points: 3,390
    Woman
    Location: Lục điạ hình trái táo

    Thanks: 340 times
    Was thanked: 45 time(s) in 44 post(s)
    quote:
    Gởi bởi Huệ

    Bữa nay chị Huệ khai hơi nhiều, khai cả tông ti họ hàng.


    Hay quá chừng đi chị Huệ, nghe ghiền luôn á ! Em còn chờ nghe nữa nè.
  • xv05
    #12 Posted : Sunday, February 17, 2008 12:08:10 PM(UTC)
    xv05

    Rank: Advanced Member

    Groups: Registered, Editors
    Joined: 6/24/2012(UTC)
    Posts: 5,044
    Points: 3,390
    Woman
    Location: Lục điạ hình trái táo

    Thanks: 340 times
    Was thanked: 45 time(s) in 44 post(s)
    Vậy những người anh em cuả bà Lê Đỗ thị Ninh giờ như thế naò? Chị có dịp naò gặp ông Hữu Loan không (sau năm 75)?
    PC
    #13 Posted : Monday, February 18, 2008 1:45:54 AM(UTC)
    PC

    Rank: Advanced Member

    Groups: Moderator, Registered
    Joined: 6/24/2012(UTC)
    Posts: 5,668
    Points: 25
    Woman

    Was thanked: 4 time(s) in 4 post(s)
    quote:
    Gởi bởi Huệ
    Bữa nay chị Huệ khai hơi nhiều, khai cả tông ti họ hàng.


    Chắc chị cũng tắm máu rồng rồi nên mới dám khai dòng dõi ra đó hén. Big Smile Nói đùa đó nghen, nhưng hy vọng là chị có ngày ra mặt cho bà con biết chị là ai đi, để chị cứ kêu PC và Linh Vang đoán coi chị là nhân vật nào?
    Huệ
    #14 Posted : Monday, February 18, 2008 7:27:35 AM(UTC)
    Huệ

    Rank: Newbie

    Groups: Registered
    Joined: 6/24/2012(UTC)
    Posts: 2,105
    Points: 0

    quote:
    Gởi bởi PC
    quote:
    Gởi bởi Huệ Bữa nay chị Huệ khai hơi nhiều, khai cả tông ti họ hàng.
    Chắc chị cũng tắm máu rồng rồi nên mới dám khai dòng dõi ra đó hén. Big Smile Nói đùa đó nghen, nhưng hy vọng là chị có ngày ra mặt cho bà con biết chị là ai đi, để chị cứ kêu PC và Linh Vang đoán coi chị là nhân vật nào?


    Khà khà, có ai nghe câu "dục tốc bất đạt" chưa hè? Từ từ Huệ sẽ khai thêm mà, không ai phải đoán đâu. Nào bạn bè, nào cô giáo, nào sư huynh, nào sư tỷ, bao nhiêu người xếp hàng trình diện rồi nè, đón coi bên MNTCMNV có mục "còn tiếp" mà. Chỗ này là để nói chuyện những nhân vật như Lê Đỗ Thị Ninh thôi.
    XV ơi, "ba người anh từ chiến trường Đông Bắc" hiện làm gì thì báo Thanh Niên đã nói sơ qua rồi (Huệ cũng không dám nói thêm, thông cảm nghe). Những "đứa em nhỏ lớn lên ngỡ ngàng trông ảnh chị" hiện làm gì thì không ai kể Huệ không nghe lóm được. Cậu của Huệ ở Sài Gòn có về Thanh cùng thân tộc lập gia phả, để Huệ hỏi xem sao, không dám hứa nha. Huệ không có vinh dự được gặp nhà thơ Nguyễn Hữu Loan. Huệ rất kính trọng con người bất khuất của ông.
    xv05
    #15 Posted : Monday, February 18, 2008 7:38:30 AM(UTC)
    xv05

    Rank: Advanced Member

    Groups: Registered, Editors
    Joined: 6/24/2012(UTC)
    Posts: 5,044
    Points: 3,390
    Woman
    Location: Lục điạ hình trái táo

    Thanks: 340 times
    Was thanked: 45 time(s) in 44 post(s)

    Dạ, chị Huệ. Em chỉ thắc mắc chút thôi.
    Những điều chị cho biết hôm qua thật bất ngờ và thú vị Rose
    Users browsing this topic
    Guest (5)
    Forum Jump  
    You cannot post new topics in this forum.
    You cannot reply to topics in this forum.
    You cannot delete your posts in this forum.
    You cannot edit your posts in this forum.
    You cannot create polls in this forum.
    You cannot vote in polls in this forum.