Rank: Advanced Member
Groups: Registered, Editors Joined: 6/24/2012(UTC) Posts: 4,945 Points: 1,581 Location: Đông Bắc Gia Trang
Thanks: 1 times Was thanked: 36 time(s) in 35 post(s)
|
Đến giờ coi phim, không phải đi làm, tôi thường ngồi coi phim. Đứa con gái nhỏ 9 tuổi xin phép chạy qua chơi với con bạn hàng xóm, tôi để cho nó đi. Một lúc sau, nó về nhà, xin phép tôi cho nó đi chơi với con bạn, ra ngoài tiệm convenient store, cách xa hai nhà chúng tôi khoảng 200 thuớc, để mua cái gì đó. Tôi hỏi đi với ai, nó nói đi với đứa bạn thôi, tôi bảo, chỉ có hai đứa thôi, thì đợi mẹ, mẹ coi xong phim, mười phút nữa, mẹ sẽ dẫn đi, hoặc mẹ bạn con dẫn đi, hoặc mẹ dẫn đi, phải có ít nhất một người lớn đi chung mới được.
Mười phút sau, tôi ra đón hai đứa đi, tôi thấy con bé con tôi, đang từ nhà bạn nó đi ra thui thủi một mình, không nói gì, nhưng nhìn nó, tôi biết nó sắp sửa khóc. Thế là tôi biết, con bạn con bé đã đổi ý, không muốn đi nữa. Tôi có thể đoán chuyện gì đã xảy ra, nhưng vẫn hỏi, thế là nước mắt nó trào ra, bảo: "Anisha không muốn đi nữa, vì không muốn mẹ đi với tụi con." Tôi ôm nó vỗ về: "Không có việc gì phải khóc, bạn không muốn đi thì thôi, chứ hai đứa không thể đi một mình được. Mẹ tính đi đằng sau hai đứa để trông chừng thôi, chứ đâu có tính dắt hai đứa đi đâu. Con có biết người xấu hay bắt cóc con nít lắm không? Bố mẹ của bạn con không hiểu chuyện đó, thì con cũng không nên buồn, biết không?"
Thế là con bé nguôi ngoai, đi về nhà, nhưng tôi vẫn áy náy, là nó vẫn đang giận bạn nó. Không thấy nó đòi qua chơi với bạn từ hôm qua đến hôm nay, nhưng nghĩ đi rồi nghĩ lại, tôi vẫn chỉ có thể làm như vậy, đâu ai biết người xấu, người tốt ra làm sao, và đâu ai biết họ xuất hiện lúc nào? Cách nay ba năm, có một phụ huynh nhờ tôi dẫn con bà ta về nhà tôi, rồi cho nó tự động đi bộ về nhà nó, cũng chỉ cách nhà tôi khoảng hai trăm thuớc, nhưng tôi không nhận lời, mà kêu bà ta nhờ người khác, cũng ở chung chung cư với bà, tôi nghĩ, như thế tiện hơn. Nếu phải dắt về, thì phải dắt về tận nơi, cái khoảng hai trăm thuớc, mình rời mắt bọn chúng, lỡ có chuyện gì xảy ra thì sao? Nghĩ cho mình, nhiều khi còn phải nghĩ cho người ta mới phải. Nếu anh chị nào có con nhỏ, khi nhờ ai làm giúp hoặc làm giúp ai chuyện gì có dính dáng đến con nhỏ, thì nên nghĩ cho mình và nghĩ luôn cho tụi nó nữa.
BN.
|