Chị S Lam và chị Huệ, thì ra là dzậy
thiệt là em cũng có vô tìm lời bài Bà Mẹ Quê mà đọc tới hai lần, mà cũng hổng có nghĩ ra là bởi trong lòng cứ nghĩ đến bà già... móm (mẹ quê thì chưa biết đeo răng giả) cho nên đọc tới lui mà hổng có thấy bà mẹ móm đâu hết. Cái rồi lại nghĩ lẩn thẩn... Tại sao thở miệng lại bị móm vậy cà... Và lại càng mù tịt thêm ...
Chúc hai chị vui...
Mà ngộ ha mấy chị, sao người ta hứa (xã giao) cho mình cái gì rồi khg cho mà mình buồn ha? Ai mà khơi khơi hứa cho em cái chi thì em... sợ lắm, mau mau năn nỉ đừng cho, khi khổng khi không mà lấy của ng2 ta thì mang nợ biết lấy gì trả nổi !
Còn cái chuyện ăn uống cũng nhiêu khê. Em làm trên lầu, có con nhỏ làm chung nhg dưới lầu, hồi mới quen nó cứ đem đồ ăn vô ép em ăn, không nhiều mỗi lần chừng 1 chén, khi chè khi cháo lúc cà ri... "em nấu sẵn mang cho chị luôn"... em nói giỡn nó " Ch mần ơn đừng đem cho tui ăn nữa mắc công tui mập , mà tui khg biết nấu ăn để mời lại"... nói vậy mà nó cũng chưa chịu, nó cứ một hai "chị sao khách sáo quá trời, em thiệt tình mời mà chị khách sáo..." (trời ơi nó = tuổi mình mà chứ nhứt định kêu mình bằng chị xưng em ngọt xớt, vậy mà mình gọi (giỡn) nó = chị thì nó giãy nãy lên tại sao kêu nó = chị, là trù ẻo nó mau ... chết
. Trời đất, vậy mà nghe kể có người nhứt định đòi ng` khác bằng tuổi kêu mình bằng chị thì mới chịu (???!!!)
thiệt nghĩ wài hông ra...) đến noel em mua cho nó hộp kẹo gói giấy bông cột nơ đẹp đẽ đem cho nó coi như có qua có lại, nó xài xễ rằng em làm vậy coi khg được, coi kỳ cục quá, nó nói chừng 100 lần là em làm vậy là kỳ cục , là khg tốt
đến nỗi mình cảm thấy m` cho kẹo nó là tội lỗi xấu xa ! cuối cùng , em bèn nói... giỡn: "đừng cho tui ăn nữa, cho tui ăn rồi mơi mốt hai đứa... gây lộn, Ch đòi tui trả lại tui biết lấy gì trả đây , ra cây ra cỏ ra sông ra biển hết ráo rồi"........... vậy mà nó mắng em vầy "chị sao khóóóóóóó chịu quááááááá đi." Từ đó thoát cái nợ ăn uống, bớt 1 cái phiền.
Thiệt, đâu đâu cũng có... anh hùng![}:)]