Tác giả B.N.N
Gởi: Thu Aug 12, 2004 10:03 am
Cô Ba Bông.
Yên chí, có tiếp viện tới nè.
Ông Anh Ba và ông Chín Út thân mến.
Cô Ba Bông cổ straigth hay cổ Les hay cổ Bi thì ... so what ??? Hổng lẽ vì vậy mà chuyện cổ nói nó thay đổi vấn đề !!!.
Tui hiểu vầy nha. Cô Ba Bông nói ‘tình yêu đồng giới tánh là cao điểm của chủ nghĩa cá nhơn, vì nó phục vụ cá nhơn trước hết’. Điều này phải hiểu như là :
Cái khuynh hướng tình dục nó đã có đó và có từ lâu, nhưng vì xã hội không chấp nhân, chưa chấp nhận, thành ra vì gia đình anh em bè bạn thân thích, người ta đã phải kiềm nó xuống bằng cách tà tà chui vào closet ngồi chơi (và khóc một mình) !
Nay xã hội đã khác nên người ta rủ nhau đi ra, out of the closet. Người ta quyết định sống tự nhiên và sống cho chính mình (vì cuộc đời quả là ngắn ngủi).
Điều này có nghĩa chủ nghĩa cá nhơn đã trên đường đi vào hiện thực.
Ý kiến của tui về việc này ha ? Tui đã có những người bạn đồng sự đồng-giới-tánh, cả trai lẫn gái, họ vui vẻ dễ thương và họ rất tốt. Họ là những người bình thường như ta và họ làm việc đóng thuế y chang ta. Thành ra kỳ thị họ là phạm vào tội ác !
Hồi xưa tui hổng hề phân biệt họ, nhưng tui thiệt mong muốn đám con mình đừng bao giờ giống họ, trời giống vậy khổ tụi nó quá !!
Nhưng sống lâu rồi thì cái phylosophy của mình nó đổi, tui nghĩ : Nó khổ vì xã hội còn kỳ thị nó nhưng xã hội đang và sẽ thay đổi. Nhìn chuyện sướng khổ của nó bằng những tiêu chuẩn của chính mình sợ rằng có lệch lạc chăng ? Tui chỉ mong các con tui có hạnh phúc, với ai thì thiệt là ... số phần của nó, mình có muốn cũng hổng được mà, chưa kể sợ rằng muốn thế là tham lam quá !
Chuyện tui thắc mắc là : Nếu tình yêu quả thực là tình yêu, thì việc người ta có nhau đã là đủ. Thành ra tính toán làm chi với tờ giấy hôn thú. Tình yêu đích thực hổng cần tờ giấy đó, có nó hay không cũng vậy thôi. Những lợi ích xã hội do tờ giấy mang lại thiệt hổng đáng khi mối liên hệ này không tạo hoa trái nghĩa là đẻ và nuôi con (máu thịt của cả hai người).
Sau đây tui xin bonus 1 chuyện có thực :
Gia đình hàng xóm cũ của tui thiệt vô vàn hạnh phúc với 3 đứa con đã khôn lớn. Rồi sau 28 năm chung sống thì ông chồng bị đổi đi làm việc xa, cách nhà 4 tiếng lái xe. Ông đi làm đầu tuần và trở về cuối tuần.
1 năm sau, ông được đổi về nhưng ông tiêu điều ủ dột ...
Rồi ngay trong buổi tiệc sinh nhựt của vợ, có hoa nến và đèn cày, chỉ hai người với nhau, ông thú nhận hiện đang chung sống với một người đàn ông khác !! Rồi ông đề nghị : Họ vẫn là vợ chồng trong tuần, cuối tuần thì ... ông thuộc về người khác. Bà hổng chịu. Ông xin được phép ở lại nhưng ở riêng dưới basement. Bà vẫn hổng chịu. Rồi bà khóc lóc và depressed. Rồi bà dọn ra ở riêng để nhà lại cho ông trong khi chờ đợi li dị. Ông về ở lại căn nhà cũ nhưng chịu hổng nổi cái nhìn xoi mói của hàng xóm nên rồi cũng dọn đi. Bây giờ thì họ li dị đã xong.
Tháng 7 vừa rồi, tui trở về thăm vợ chồng nó mới hay tự xự, thiệt cũng hổng biết an ủi con Michelle thế nào. Nó tì tì khóc và hỉ mũi xồn xột !!!
Tui nói với nó : Michelle à, chắc Georges nó hổng sướng gì nha, dám nó còn khổ hơn mày nữa lận. Nó khổ trong suốt 28 năm vì phải sống trái ý, bây giờ nó khổ vì ‘phản bội’ mày... Nhưng con Michelle hổng nguôi ngoai, nó nói nó bị lừa gạt trong suốt 28 năm. Phải chi Georges bỏ nó để theo 1 người đàn bà khác thì có thể nó chấp nhận dễ dàng hơn . Phải chi thằng Georges nói sớm thì mọi chuyện đã khác, chờ chi 28 năm sau, lỡ dỡ hết cả 5 cuộc đời (dà, 5 cuộc đời lận vì 3 đứa con nó cũng khổ y chang má chúng!).
Hỏi thăm tới mới hay Georges đang ở cùng thành phố với tui, trong khu ‘đồng giới tánh’, và từ khi bỏ vợ (hay bị vợ bỏ) nó đã vắt vai thêm đâu đó 4 mảnh tình !! Nó hiện làm giám đốc nhà banhk !!
Tui nghĩ về Goerges hoài. Nó sướng hay khổ ? Nó đã chịu đựng được ngần ấy năm, sao hổng ngồi trong cái closet đó cho yên, chui ra làm chi cho thêm rắc rối ?
Rồi con Michelle, vết thương lòng lớn vậy thì biết chừng nào mới quên, , tội nó quá thể !!!