Với khán giả Việt Nam, cái tên Lynda Trang Đài và Tommy Ngô đã để lại những dấu ấn đặc biệt. Sau hai lần về nước “hát thăm dò”, Lynda Trang Đài đã đi đến quyết định chuẩn bị cho live show của mình vào tháng 6 năm nay. Đây là những tâm sự dài trong một chuyến đi ngắn ngủi.
Lynda Trang Đài và Tommy Ngô, những giọng hát để lại ấn tượng đẹp cho người yêu âm nhạc
PV: Nhiều người nói Lynda Trang Đài đang nỗ lực về nước biểu diễn là do tại hải ngoại đã hết đất sống?
Linda Trang Đài: Thật may mắn khi chúng tôi vẫn sống được bằng tiền cát-xê trong suốt thời gian đi hát, hàng tuần chúng tôi vẫn có đất diễn. Ngay như album New wave (Làn sóng mới) do trung tâm Lynda thực hiện, vừa được Thúy Nga phát hành hơn một tháng, cũng đã bán được hơn 5.000 đĩa, điều này minh chứng sự "sống được" của chúng tôi. Trong rất nhiều xuất phẩm của mình, suốt 20 năm qua, tôi có một may mắn là đa phần đều bán được.
- Năm 2006, chị về nước lần thứ 2 kể từ khi ra đi năm 1978, lần thứ nhất chị về trong dịp nào?
Chương trình Duyên dáng Việt Nam 2005. Và đây là chuyến trở về vì lời hứa, chứ không phải vì tiếng tăm hay tiền bạc, bởi Duyên dáng Việt Nam đã mời tôi từ 3 - 4 năm trước, nhưng do quá bận rộn nên chưa thu xếp được. Tuy nhiên, là khách mời của một đại nhạc hội gần như lớn nhất Việt Nam, ai cũng có một chút hãnh diện, thích thú. Với riêng tôi thì càng vui hơn khi ban tổ chức và báo Thanh Niên đã khá chu đáo trong việc tổ chức đi lại, ăn ở. Tôi đã được gặp trực tiếp đồng bào của mình.
- Là một nghệ sĩ trưởng thành tại Mỹ, với một lối sống khác xa ở Việt Nam, về nước chị có gặp khó khăn gì không?
Đi xa khỏi nơi mình sống, dù đó là nơi nào đi nữa thì cũng có một chút khó khăn, nhất là ở thói quen sinh hoạt. Tôi thì quan niệm thế này: đi đến nước nào thì phải tôn trọng nề nếp, tập quán và luật pháp của nước đó. Là một khách mời, lại sống trong một thời gian quá ngắn, nên tôi không dám nói những điều mình không biết. Nhưng theo tôi, trong xã hội thông tin và hòa nhập như bây giờ, chắc sẽ không có vấn đề gì nghiêm trọng.
- Chắc bằng một cảm nhận như vậy mà chị quyết định sẽ tổ chức một live show vào tháng 6 năm nay?
Lynda Trang Đài và Tommy Ngô
Dự tính là tháng 6, chẳng biết thời tiết và sự chuẩn bị có kịp không, nhưng có một điều chắc chắn là nó sẽ diễn ra trước tháng 11. Thật lòng mà nói, ngay từ 10 -15 năm trước, tôi đã có rất nhiều khán giả của mình tại Việt Nam, và chính họ là động lực để cho tôi làm việc, theo đuổi nghề nghiệp đến tận ngày hôm nay. Một live show được tổ chức, không chỉ là để thỏa ước mơ lâu nay, mà nhân đây, gởi một lời cảm ơn trân trọng đến những khán giả của mình, và mong muốn mọi người được sức khỏe, vui vẻ.
- Và chị vẫn giữ nguyên phong cách sôi động, "sexy" của mình?
Tất nhiên, nhưng sẽ có nhiều thay đổi. Lúc trước còn trẻ nên ít để ý, cốt sao khán giả cuồng nhiệt là được, bây giờ thì “đánh” vào cái sang trọng và gợi cảm bề sâu. Và cũng xin quý độc giả hiểu từ “sexy” ở nghĩa rộng và khoáng đạt của nó. Nhạc của tôi mà không sexy thì sao thể hiện được.
- Có khi nào tại hải ngoại chị bị lên án vì điều này không?
Lúc đầu khi tôi mới hát kèm theo vũ đoàn, có nhiều người hỏi: Lynda hát hay múa vậy ta? Khi tôi mặc áo lòi lỗ rún, có nhiều người lại hỏi: Lynda hát hay thi thời trang áo tắm vậy ta?… Nhưng bây giờ, tất cả điều đó đã trở thành điều bình thường tại các sân khấu, ngay cả trong nước. Rất ít ca sĩ bây giờ hát mà không có phần múa minh họa.
- Chị sẽ bỏ tiền túi ra làm live show hay tìm kiếm nhà tổ chức và tài trợ? Những ai sẽ là khách mời?
Tôi đang liên hệ nhà tổ chức và tìm kiếm tài trợ. Khách mời sẽ có Hương Lan, Tommy Ngô, Elvis Phương, Henry Chúc, Đàm Vĩnh Hưng, Hồ Ngọc Hà,… và một số ca sĩ trong, ngoài nước.
- Cùng về nước 2 lần, sao ca sĩ Tommy Ngô không cùng chị "phu xướng phụ tùy" tại Sài Gòn?
Trong lần về đợt này, Tommy có cùng tôi biểu diễn tại một số tụ điểm ở Hà Nội. Riêng Sài Gòn, Tommy muốn để dành sự bất ngờ, mới mẻ đó cho chương trình live show sắp tới. Với lại trong những lần đầu về thăm quê hương, đi chơi là chính, đi hát chưa nằm trong kế hoạch.
- Đi đây đi đó, chị thấy đời sống của người dân Việt Nam bây giờ thế nào?
Nhìn chung là có nhiều đổi khác, nhưng cũng có nhiều trường hợp rất đáng thương, vì nghèo khó, bệnh tật… Tôi ước gì mình trúng số độc đắc để có thể giúp được những hoàn cảnh ấy. Tôi là dân gốc Huế, sinh ra tại Đà Nẵng; các thành phố như Đà Nẵng thì có quá nhiều khoảng cách về mức sống với các vùng thôn quê, dù thôn quê thì vẫn ở gần đó, chỉ cách vài chục cây số.
- Chị mặc những bộ đồ thời trang đắt tiền, ngay đến đôi giày cũng đã hơn 2.000 USD, và hát nhạc Mỹ. Rốt cuộc chị là ca sĩ của cộng đồng người Việt hay người Mỹ?
Có một thực tế không thể phủ nhận là tôi qua Mỹ từ năm 9 tuổi, thụ hưởng nền giáo dục tại đó, nghe chủ yếu nhạc trẻ của Mỹ, tiếng Anh quen hơn tiếng Việt, nên lớn lên hát nhạc Mỹ cũng là điều bình thường. Nhưng tôi nghĩ, hát nhạc gì không quan trọng, mà chính yếu là hát cho ai nghe, tôi vẫn hát cho người Việt nghe, vậy tôi là ca sĩ của người Việt. Chưa nói là tôi vẫn hát rất nhiều nhạc Việt, và luôn có mong muốn là cả hai loại nhạc này làm nên Lynda Trang Đài. Tôi không bao giờ và không thể quên gốc rễ của mình. Còn chuyện ăn mặc ư, tôi nghĩ điều đó chẳng quan trọng gì, hãy ăn mặc theo khả năng thực tế của mình.
- Và chị có nghĩ mình thành công với mong muốn đó không khi đa phần khán giả đều cho rằng Lynda hát nhạc Mỹ hay hơn?
Riêng bản thân thì tôi thấy thành công. Nhưng với khán giả, đặc biệt tại hải ngoại, thì do có ít ca sĩ hát nhạc Mỹ, nên ưu ái cho “cái sự ít” ấy của tôi thôi. Bản thân tôi là người sống rất thoải mái, ai nói tốt cũng vậy, mà nói xấu cũng vậy; quan trọng nhất là làm sao phải sống vui, sống cho mọi người cùng vui.
- Trong quan niệm của chị, một ca sĩ thành công là như thế nào? Điều gì với chị lúc này là quan trọng?
Ca sĩ thành công là người có thể sống hết lòng với đam mê của mình. Còn thành công đến mức nào thì lại phụ thuộc vào sự may mắn. Để có được ngày hôm nay, tôi đã sống bằng công thức: sự cố gắng hết sức cộng sự may mắn kịp thời. Đến bây giờ tôi vẫn thấy tiền không phải là thứ quan trọng nhất, quan trọng hơn cả là làm một người Việt, một gia đình Việt sống tại Mỹ, làm sao để giữ cho được nề nếp, lối sống và hạnh phúc của mình.
- Con chị có biết nói tiếng Việt không?
Con tôi mới gần 2 tuổi, đang thời kì tập nói, và ở nhà thì chúng tôi nói toàn tiếng Việt, gia đình tôi có nhiều thế hệ. Quên tiếng Việt là điều xấu hổ và nhục nhã nhất, vì tự mình xa lánh gia đình, ngôn ngữ và dân tộc của mình. Có lần một đài phát thanh hỏi tôi, chị mong gì ở con mình sau này, không cần suy nghĩ, tôi trả lời ngay: Con đừng quên tiếng Việt!
- Trong khi có không ít Việt kiều Mỹ ngại xuất hiện trên báo chí ở Việt Nam vì sợ phiền hà khi trở lại Mỹ, chị nghĩ gì khi trả lời bài phỏng vấn này?
Tôi thấy rất bình thường, vì mình chỉ nói toàn sự thật, không có gì phải ngại. Những gì mà chúng tôi có được ngày hôm nay là do tấm lòng rộng mở của toàn thể người Việt trên khắp thế giới, đó là một diễm phúc mà chúng tôi sẽ phải mang ơn suốt đời. Chúng tôi thấy sung sướng và mãn nguyện, đến mức không dám nhìn lên, không dám đòi hỏi gì hơn nữa, chỉ dám nhìn xuống và thấy may mắn lắm rồi.
- Cảm ơn chị. Chúc chị và gia đình luôn hạnh phúc. Live show được thành công.
V.B
nguoivienxu