quote:
Gởi bởi ductriqueanh
quote:
[i]Được "cô tiên", sướng hơn được "cô voi" chứ, hí hí hí! Thấy TT 2005, chị ĐTQA có 3 truyện ngắn liên tiếp đọc cũng đặng lắm.
BN.
Thấy có nhắc tên em nên em... xía dzô . Hình như luật đổi từ TT 2006 lúc chỉ in toàn là truyện. Còn TT 2005 gồm thơ và truyện cho nên có rất nhiều tác giả được... "nhiều chuyện" nếu gửi truyện ít chữ (hoặc góp thơ). Em không in TT 2006 phần vì bận, phần vì thấy chỉ nhận mỗi tác giả một truyện. Truyện người ta thì 5-10 trang thấy xôm tụ lắm, còn truyện của em dài lắm là 2 trang, độc giả có đọc chắc cũng... quên, thôi khỏi in.
Sang TT 2007, em ham dzui muốn góp mặt nên phải đổi "xì tai", viết truyện nhiều chữ, nhưng cũng chỉ "đẻ" được một truyện 4 trang thôi, nếu mà ban biên tập bắt em "nặn" thêm cho đủ 15 trang chắc em chết! Ai biểu em hỗng biết viết truyện dài, ráng chịu thui hà...
Người ta nhắc tên "em" có nghĩa là người ta có... "
nhớ"
(biết em từ lâu lắm, hi hi hi!). Tui ưng đọc 3 truyện ngắn trong 15 trang hơn là đọc một truyện dài trong 15 trang, vì chính là, nhiều khi thời gian không cho phép, chứ không phải tại nội dung câu chuyện.
Bình nghĩ, cứ cho cái giới hạn là
10 trang 81/2 X 11, rồi in thành 20 trang sách là vừa. Nếu muốn đưa hơn thành 15 trang (cho 2 truyện) như Bình "xin" ở trên thì phải tự động "xin" trả tiền thêm cho việc in ấn như Bình nói, vì Bình nghĩ, ai ở đây cũng "nghèo", không thể bắt người khác phải đa mang thêm cho mình được.
Thí dụ như TT Thơ, thì dễ, cứ cho mỗi người 14 trang, dư thì cứ việc rút bớt bài ra (Bình đã được rút bớt lại một bài, thì phải vậy thôi, ai biểu viết nhiều, hi hi hi), thiếu thì cứ việc thêm vào, còn không thì thiếu cũng được (vì cạn ý, ráng chịu!). In TT Văn mà bắt giới hạn số trang như vậy thì cũng hơi khó, nhưng mà có vậy mới phải chọn lọc, còn nếu nói chưa hết ý, thì nên "xung phong" trả tiền thêm như Bình cho công bằng.
Các chị viết (đã khó!), in, (còn khó hơn), tất cả đều từ tấm lòng yêu văn chương, yêu nghệ thuật, thành ra khi làm chung trong một tập thể, thì Bình nghĩ phải cố gắng nghĩ cho người khác nữa, thì mới công bằng và vui vẻ.
Trở lại chị ĐTQA, thơ, văn của chị, đều xúc tích, ngắn gọn, dễ hiểu, có thể bây giờ Bình đã quên nội dung, nhưng lúc Bình đọc, Bình nhớ, Bình rất cảm động. Thí dụ khác: Truyện Việt Kiều của ông NNN, mới đầu Bình còn theo dõi, về sau thấy dài, dai, luẩn quẩn, chẳng đi tới đâu, Bình không còn thích đọc nữa và... Bình hay chọc một đứa nhỏ, con Bình như vầy: "What is your point?"... Cứ phải đợi hòai cái "point" như vậy, nhiều khi rất bực mình.
Chị LV hay nói Bình thẳng thắn, nếu Bình quá thẳng thắn, mà chị nào không cùng quan điểm với Bình, cũng đừng giận nhé?
BN.