Chao ui!
Cái mục tường trình nầy coi bộ hôi khó à nghen! Hồi nào đến giờ không quen làm phóng viên chiến trường...
Thôi thì ráng đến đâu hay đến đó. Cho dông dài chút nghen:
Ngày hôm qua phone cho Tonka, hẹn giờ để sáng nay cùng đi lấy đứa con cưng từ nhà in về. Vì chưa quen lại giờ giấc cho nên cả ngày hôm qua ráng thức, nhưng mãi dến 4 giờ sáng nay vẫn chưa ngủ được. Vừa chợp mắt đến khoảng chừng 7.30AM, con gái mở cửa phòng vào cho 2 đứa cháu ngọai bất đắc dĩ nhảy lên giường.....ngủ tiếp!
Giật mình vì chuông điện thoại reo:
-Chị VH ơi ! Em trên đường đi đó nghen.
Chỉ lại đường cho Tonka một lần nữa rồi nhào xuống giường, thay vội quần áo, vệ sinh và phóng xuống nhà dưới. Hai đứa cháu ngọai lẻo đẻo theo sau, chun vô chuồng......
Đóng cửa nhà xe, phóng xe đi được nữa đường, tìm điện thọai không thấy; chắc là vội vả nên quên ở nhà rồi. Sợ Tonka gọi không được nên phải quay về lấy điện thọai mới thấy tin nhắn của Tonka là đã đến nơi rồi.....sorry....
Tonka theo tui về nhà, bưng mấy thùng vào để chuẩn bị gói. Tìm không ra băng keo nên 2 tên bôi chạy ra Target mua chớp nhoáng. Tất cả 8 hôp flat rate trong nước, 1 thùng xe đò Hoàng, 2 thùng international lớn và 1 hộp flat rate int....Phải làm cho kỷ vì sợ thấm nước. Mệt quá....Đã hơn 12 giờ. Từ sáng đến giờ chưa ăn gì nhưng Tonka ăn chay cho nên còn Mỳ Quảng hôm qua sinh nhật nấu cho mấy đứa con ăn, không dám mời. (thiệt tình! sinh nhật mà phải tự mình đi nấu ăn, cũng vì cái tội mỗi lần đi VN về là không muốn ai xài tiền nhiều, không muốn đi ăn tiệm vì thấy cái gì cũng mắc hơn bên đó.) Hai nàng chật lên xe, chạy ra bưu điện gần nhà. Lúc tới thấy ít người cũng mừng, điền mấy cái form international xong thì cũng vừa hết khách. Bà nhân viên "đen" có tật ở chân nên làm chậm rãi, cũng tội! Tự nhiên người ta đến đông, hai đứa cảm thấy guilty vì mình chiếm thì giờ của người ta lâu quá. Cũng may có một ông nhân viên khác ra làm việc nên cũng đỡ. Mấy gói flat rate thì không sao, nhưng gởi đi nước ngòai mắc quá, le lưỡi luôn. May mà mình ở đây!
Xong xui (???) hết, cảm ơn bà bưu điện và ra về. Chia tay nhau, còn hẹn lần tới,,,,một ngày không xa....