Rank: Advanced Member
Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC) Posts: 984 Points: 171
Thanks: 1 times
|
Cho Anh...
Em nghe thấu tiếng lòng anh rất ấm Rất diệu kỳ như huyền thoại đêm trăng Nhưng chỉ dám ở mù xa mà ngắm Sợ đến gần ... như anh nói...còn chăng?
Sáng thức dậy đọc bài thơ ... em khóc Thấy hồn mình buồn ngơ ngác làm sao! Em chẳng biết vừa làm anh ...hoen mắt Hay tự mình lại cứa tim mình đau!
Chỉ xin anh thôi đừng nhen đốm lửa Để lòng em thanh thản giữa cuồng lưu Chuyện đời xưa... chuyện vui buồn em kể Vẫn mỗi ngày... như anh vẫn ... thích nghe
Anh đừng .. em đứng tim mà chết Ngang làm chi bướng nào có được gì Bảo... thương quý sao còn làm em khóc Như bây giờ... nước mắt lai rưng rưng...
Trúc Giang
|
|
|
|
Rank: Advanced Member
Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC) Posts: 984 Points: 171
Thanks: 1 times
|
Cho Anh
......................................
Suối đã khiến cây trơ lá đổi Chim xa về hót gọi bình minh Hoa tình nở cánh ngà khẽ nép Hương tỏa thơm đẹp giấc mộng Quỳnh
Tiếng yêu thương chẳng bao giờ cũ Em nghe hoài mà vẫn ...thèm như Một ngày thiếu buồn ghê lắm đó Thú thật rồi.... tự trách mình... hư !!!!
Trúc Giang
|
|
|
|
Rank: Advanced Member
Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC) Posts: 984 Points: 171
Thanks: 1 times
|
Cho Anh ...
Rất mỏng manh hồn em anh đã biết Có chỗ lành chỗ trầy xướt còn đau Tình yêu anh như chất thuốc nhiệm màu Em phó hết Thầy Lang nhân ái trị
Tại hôm qua thuốc Thầy cho...hai thứ Lại để gần độc dược với linh đơn Bệnh nhân buồn quạnh quẽ bỗng lên cơn Uống phải cốc Thầy diệt tà ...theo phá
Lúc tỉnh trí thấy Anh ngồi buồn bã Bao yêu thương khỏanh khắc chợt dâng trào Tha thứ nhé... vòng tay chòang thật khẽ Thêm nụ hôn lên .... má phính ngọt ngào
Thôi ngủ đi... không cần kê thuốc nữa Bù hôm qua lẩn quẩn những u buồn Cứ yên giấc ..để bệnh nhân hầu quạt Nhưng nhớ đừng theo mộng ...chấp bay luôn...
Trúc Giang
|
|
|
|
Rank: Advanced Member
Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC) Posts: 984 Points: 171
Thanks: 1 times
|
Cho Anh...
Thôi nào ...nếu muốn vùi say Thì em chuốc chén rượu Mai ấm nồng Đừng buồn những chuyện đâu không Mặc đời dâu biển Ta lòng chẳng lay Lau đi dòng lệ cay cay Mở ra một cõi riêng hai chúng mình Bão giông bốn phía rập rình Nương nhau chèo chống nghĩa tình keo sơn Niềm tin đừng để phai sờn Mới mong tìm thấy vẹn tròn ước mơ Tình mình mãi mãi là thơ Ngày xưa Anh nói tôn thờ nâng niu Từng vần từng điệu dấu yêu Sao giờ nỡ để nhuốm nhiều ưu tư Trái tim xưa rất hiền từ Bây giờ ... đã làm ...hư mất rồi....
Trúc Giang
|
|
|
|
Rank: Advanced Member
Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC) Posts: 984 Points: 171
Thanks: 1 times
|
Em chỉ thích...
Anh phả hồn em ngọn gió êm Mơn man nắng ấm trãi tơ mềm Cành nhung rộ nở khoe màu sáng Sóng biển thì thầm ru bóng đêm Dù chẳng cung tiên vườn thượng giới Cũng là ngự uyển cảnh hòang kim Nhưng em chỉ thích khung trời nhỏ Một góc bình yên một...trái tim ...
Trúc Giang 04.4.08
|
|
|
|
Rank: Advanced Member
Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC) Posts: 984 Points: 171
Thanks: 1 times
|
Cho Anh…
Trong tim ấm em còn mơ chi nữa Tiếng thơ rung dìu dặt khúc ân tình Chiều Bến vắng thuyền trăng nhè nhẹ tấp Chở đôi hồn bay lượn giữa không thinh
Nếu ngủ say sẽ về mơ một giấc Buồn không len hạnh phúc chắt chiu cùng Bao mong đợi tan òa theo nỗi nhớ Từ giây nầy quấn quýt nẽo đường chung
Hẹn kiếp trước sao bây giờ mới gặp Muộn màn rồi …khoảng trống chuỗi ngày qua Anh rong chơi … thú cuộc đời… quên lãng Bỏ mình em … dâu biển… lệ chan hòa
Em trái tính… dỡ ươn thành bất trị Bước dương trần vất vưỡng tựa hồn ma Người không thấy… chỗ u linh chờ đó Yêu làm chi ..thôi cứ mặc đi mà
Bởi không tin nên khắp nơi …phòng thủ Rào chân trời…che góc biển …thóat ..còn lâu Em cầm chắc sẽ thân chôn kỳ trận Với anh yêu …sống lại mộng ban đầu
Trúc Giang
|
|
|
|
Rank: Advanced Member
Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC) Posts: 984 Points: 171
Thanks: 1 times
|
Nhé Anh...
Thôi ...ngủ ngon ...nầy em ru nhé Đừng giận hờn suy nghĩ quẩn quanh Thực mơ em lẩn bên anh Từng hơi thở nhẹ đã thành thân thương
Vắng một bữa ...biết rồi ...rất nhớ Những mươi ngày...ồ ...ráng chịu nha Chờ cơn khủng hỏang trôi qua Lời ru lại sẽ hiền hòa ngân lên
Không được đóan lung tung đủ chuyện Giọng buồn hiu khoắc khoãi trông chờ Em nào đâu có thờ ơ Chỉ vì cuộc sống làm mờ ý thơ
Sáng thức dậy nhìn qua cửa sổ Có nụ hồng em mới gởi sang Nhớ hôn lên thật nồng nàn Một ngày yêu dấu tỏa lan đầy hồn....
nhé Anh...
Trúc Giang 10.4.08
|
|
|
|
Rank: Advanced Member
Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC) Posts: 984 Points: 171
Thanks: 1 times
|
Nửa tỉnh...nửa Chiêm bao
Em mệt mõi giữa dòng nước xóay Muốn bình yên xuôi trở cội nguồn Lại nuối tiếc chút tình nhân thế Cứ quay nhìn không nỡ tay buông
Lúc tỉnh giấc đêm đen hốt hỏang Tiếng muôn trùng réo gọi miên man Kia bàn tay vẫy hối lên đàng Nọ ai níu Nhỏ ơi đừng vội
Hồn mở mắt thấy Anh vời vợi Bờ xa xa lòa ánh mặt trời Cách biển rộng mây che nhạt bóng Lời nghẹn ngào chẳng thóat âm hơi
Nếu là một ..chắc Người nghe thấu Về bên em mở cửa vườn mơ Khép mộng ấm cho em bớt sợ Hết chập chờn rũ rượi vần thơ...
Trúc Giang 14.4.08
|
|
|
|
Rank: Advanced Member
Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC) Posts: 984 Points: 171
Thanks: 1 times
|
An Phận
Em ở tim anh...cuộn giấc nồng Mặc đời bão nổi với mưa giông Đêm che bóng tối vờn tan mộng Ngày chắn phong ba gợn nát lòng Yêu dấu anh cho trời lớn rộng Ân tình em được biển mênh mông Kiếp nầy chẳng biết sao đền đáp Chỉ có yêu thương mãi chất chồng...
Trúc Giang 25.4.08
|
|
|
|
Rank: Advanced Member
Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC) Posts: 984 Points: 171
Thanks: 1 times
|
Vẫn là...
Thiếu vắng Anh một ngày dài lắm Đêm càng nghe sâu thẳm biển buồn Vào mơ không có nụ hôn Quẩn quanh bấy nỗi suy luôn bao điều Biết chẳng thể ...ít nhiều cũng ...nghĩ Ừ... phải rồi...có ...lý có nguyên Bắt đầu cảm thấy không yên Bắt đầu nhuốm bệnh ưu phiền đâu đâu Vừa thủ thỉ chưa lâu...lại nhớ Thoáng lặng im...bỗng sợ phôi pha Thời gian ơi chớ vội qua Buồn vui muôn nỗi vẫn là niềm chung
Trúc Giang
|
|
|
|
Rank: Advanced Member
Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC) Posts: 984 Points: 171
Thanks: 1 times
|
Sáng mai thức dậy ....
Anh biết không, trong im vắng em vẫn nghe lời anh thủ thỉ ...trầm bỗng những âm thanh sáng trưa chiều tối như quyện lấy hồn em....thân thương đến chẳng ngờ....
Hôm nọ bất thường hun hút tin anh lòng em hờn giận tim em khắc khoãi buồn vương... cứ nghĩ vẩn vơ hay là ... một đêm thao thức không yên...
Bây giờ cố vui với những gì mình đang có dù một phút một giây vẫn lung linh diễm tuyệt...Em sẽ không làm cho lòng anh chùng đau u ẩn mà thay vào đó là nhè nhẹ hương yêu...
Đừng nhắc đến chia lìa anh nhé dẫu đã biết rồi không sao thoàt được ...vòng lẩn quẩn đời người....Một ngày kia...vẫn không hình dung đươc em sợ quá anh ơiiiii... ....
Trúc Giang
|
|
|
|
Rank: Advanced Member
Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC) Posts: 984 Points: 171
Thanks: 1 times
|
Lời thầm
Yêu rất yêu dòng thơ buổi sáng Tựa như men vừa nhấp đã say Anh không biết sao hoài đưa chuốc Uống thật nhiều mạch tắt hồn bay
Nếu lỡ say chìm vào mộng đẹp Em thì thầm kể chuyện anh nghe Xưa thượng giới một vì sao lạc Hẹn trần ai duyên kết tơ se
Đi ngược hướng suốt đời không gặp Mất thật nhiều ngày tháng thanh xuân Trần ai đã sắp về cõi giác Bỗng một ngày tim nhịp bâng khuâng
Nhắc lại buổi hẹn thề kiếp trước Trách hờn anh sao chóng quên rồi Khi bước xuống thế trần sắc tục Chuyện đời xưa gió thoảng mây trôi.
Giờ héo hắt chẳng còn mấy nữa Tia nắng chiều sắp tiễn ngày đi Chén rượu cay buồn thêm thấm thía Tình yêu nầy triệu kiếp không di
Hạt linh đơn giữ lòng ấm mãi Khi cận kề ... thức tỉnh cơn mê Lúc mệt mõi là nguồn diệu lực Nhớ mang theo những lúc đi về...
Trúc Giang
|
|
|
|
Rank: Advanced Member
Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC) Posts: 984 Points: 171
Thanks: 1 times
|
Phải không...
Đêm buồn chìm giữa mông mênh Hồn em lần bước về bên anh mà Đang khi kề giấc mơ hoa Chợt con buớm đậu cánh ngà mơn man Mấy lới âu yếm hỏi han Nửa khuya rụng xuống muôn ngàn ánh sao Ngời lên tia sáng nhiệm màu Theo em vào giâc chiêm bao muộn màng Niềm vui nhè nhẹ bước sang Em nghe cả tiếng nhịp nhàng tim anh....
Trúc Giang
|
|
|
|
Rank: Advanced Member
Groups: Moderator, Registered Joined: 6/24/2012(UTC) Posts: 5,669 Points: 28 Was thanked: 4 time(s) in 4 post(s)
|
Cám ơn chị Trúc Giang đã cung cấp tiểu sử và ảnh của Trúc Giang và đồng ý để PNV mang vào mục Nhân Vật.
Thân ái.
|
|
|
|
Rank: Advanced Member
Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC) Posts: 984 Points: 171
Thanks: 1 times
|
Thân mến cám ơn PC đã quan tâm chăm sóc trang thơ Trúc Giang !
Trúc Giang
Hỏi Anh...
Ví dụ nhé... Anh... Sông hiền dịu Em đất cằn cỏ héo hoa khô Bờ cách trở khoảng dài dâu biển Khát khao chờ con sóng nhấp nhô
Sông uốn lượn từ nguồn... quanh quẩn Tưới vườn xa ... xanh mướt ruộng gần Vẫn không rẽ vào lòng cõi vắng Mây ngập ngừng ...mưa nắng phân vân
Có giọt mát cũng rơi về lại Chẳng bao giờ phung phí hơi sương Nên vẫn mãi cây trơ gốc rã Cát bụi vùi buồn lã một phương
Nếu ... thôi nhé... Sông ơiiii ...hỏi khẽ Dòng trôi êm năm tháng xuân thì Thấm làm sao xanh hoài bốn tiết Góc vườn mơ trỗ đẹp như khi....
Trúc Giang 27.5.08
|
|
|
|
Rank: Advanced Member
Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC) Posts: 984 Points: 171
Thanks: 1 times
|
Vẫn kín niềm đau
Mảnh hồn em - bầu trời ủ dột Nắng vàng thưa... nuối một thời xa Nhánh khô gục gãy là đà Trong ngoài hoang phế xác hoa đầy vườn
Hơi ấm áp mộng thường tan khuất Rớt âm u đáy vực bờ ghềnh Sông dài thuyển tưởng nhẹ thênh Bỡi cơn sóng nộ trơ nền tiêu sơ
Giờ sa mạc trùng trùng ngăn lối Hạt Cát bay vương rối lòng ai Sầu dâng ngập giấc liêu trai Vòng tay ma quái vẫn hoài không hư
Sợ chân bước chần chừ đất hứa Sợ từ khi ... dâu bể... phai lòng Bây giờ mộng chẳng còn trong Ngậm ngùi số phận ...đời không thiết gì
Trúc Giang 25.7.08
|
|
|
|
Rank: Advanced Member
Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC) Posts: 984 Points: 171
Thanks: 1 times
|
VỀ MẸ
Ngày Cuối năm
Đêm qua chập chờn khó ngủ Nửa khuya chòang dậy mấy lần Cứ lo giờ nầy Má đợi Trăng soi lạnh thấu mộ phần
Trên cao nhìn con lạy khấn Mắt Má tràn đầy yêu thương Nụ cười bao dung dịu ấm Luôn hướng theo con đời thường
Không gian nhạt mờ hương khói Hồn con bỗng nhẹ thóat bay Nghẹn ngào rưng rưng ngấn lệ Má chòang ôm trọn vòng tay
Bao nhiêu tủi hờn cuộc sống Đường dài con một mình đi Trái tim vết trầy đau xướt Má xoa êm ái diệu kỳ
Ngày Xuân rồi qua mau lắm Năm năm lặng lẽ đi về Tết càng buồn hơn biết mấy Từng giờ trống vắng lê thê…
Trúc Giang 01.02.08
Mẹ ơiiii.... Không phải mộng
Tháng tư đó... trong âm thầm nỗi nhớ Nước mắt trào dường rã nát đường tim Trong cơn mơ con khoắc khoãi đi tìm Khao khát được một lần ôm bóng Mẹ
Nhìn khói hương con một mình lặng lẽ Nghe lòng mình trĩu nặng những đau thương Rời bến mê Mẹ đã đến thiên đường Thân sạch bụi thoát nẽo đời khúc chiết
Tháng tư đó... con khóc sầu ly biệt Phủ tim mình vầng khăn trắng tang thương Tiếng cầu kinh nghe rời rã chán chường Hồn ngất lịm nỗi đau lìa mất Mẹ
Nghĩa ơn sâu Mẹ hiền sao xiết kể Cả cuộc đời vất vả chỉ vì con Tuổi thanh xuân theo cuộc sống hao mòn Hy sinh đó tim con hằn sâu vết
Tháng tư nầy ... đã hai mùa ly biệt Mà trong con Mẹ vẫn sống như xưa Từng âm thanh vẫn tha thiết vang đưa Con không nghĩ.... Mẹ ơi... đâu phải mộng.
Trúc Giang 13.5.05
|
|
|
|
Rank: Advanced Member
Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC) Posts: 984 Points: 171
Thanks: 1 times
|
Má ơi… con nhớ
(23-03)
Má ơi, tiếng Má ngọt ngào Thơm làn môi nhỏ ngày nào con thưa Mặc đời sao lắm gió mưa Thương con thân má sớm trưa chẳng màng
Một đời má quá gian nan Tuổi thơ lạnh lẽo thở than một mình Dòng đời xuôi ngược mưu sinh Một thân con gái dặm nghìn xót xa
Lọan ly chia cách mẹ cha Nổi trôi nương tựa vào nhà người dưng Đêm nằm tủi phận rưng rưng Nhủ lòng cố vượt vô chừng nổi đau
Rồi thời gian cũng qua mau Con vừa khôn lớn xôn xao tuổi hồng Má già tóc nhuộm thu đông Công ơn của má mênh mông biển trời
Nhìn con vững bước vào đời Nụ cười mãn nguyện trên môi hao gầy Tưởng rằng thanh thản từ đây Mẹ con hạnh phúc vui vầy bên nhau
Má ơi, đời có lẽ nào Ngày vui ngắn ngủi khổ đau miên trường Vòng tay ấm áp yêu thương Má đành khép lại … con vương lệ sầu
Con chưa đền đáp ơn sâu Trái tim vỡ vụn theo câu kinh buồn Bóng hình hương khói vương vương Má ơi ... còn có đoạn trường nào hơn
Con giờ quạnh quẽ cô đơn Nhìn đâu cũng thấy chập chờn nổi đau Mong sao có một chiều nào Con về thấy má ra vào ngóng trông
Con đi xa má nóng lòng Một câu trách nhẹ cũng không bao giờ Má ơi, nay chỉ là mơ Niềm đau miên viễn con thơ nát lòng…
Bạch Nga 16.7.03
Ngày đêm tiếng Má vỗ về Trong con Má vẫn chưa hề đi xa Buồn đau giữa cõi ta bà Lúc nào Má cũng dìu qua an lành Sông sâu sóng bủa tròng trành Thuyền con Má dẫn công thành Má đưa
Trúc Giang 30.6.08
Nỗi lòng của Mẹ
Con bỏ quê hương đêm sầu vọng quốc Đất Mẹ buồn ngóng đợi dấu chân xưa
Biết tìm đâu tiếng ru tình dịu ngọt Cánh nhạn bay chìm khuất nẽo sông hồ Ngóng tin xa lệ buồn dâng hoen mắt Tháp cô đơn nào khác chốn lao tù
Ba mươi năm mõi mòn trong ly tán Mẹ đêm ngày theo từng bước con đi Thương nhớ, âu lo chất chồng kiếp sống Tuổi già nua thêm héo hắt môi cười
Đếm xuân qua mơ niềm vui gặp mặt Chiều lịm dần hy vọng chẳng hề phai Thiêng liêng quá chữ thâm tình huyết nhục Đợi con về.... run rẩy siết vòng tay
Như giọt mưa nhiệm màu tô sắc lúa Tia nắng hồng tha thiết sưởi cội thông Vườn xanh tươi gió mơn man cành lá Con Mẹ về ... xoa dịu nỗi sầu đong
Thỏa lòng Mẹ trông chờ bao hôm sớm Mắt rưng rưng tràn ấm lệ thân tình Cây tàn héo chợt bừng lên sức sống Móm mém môi cười rạng nét tinh anh
Câu hàn huyên bập bùng bên lửa ấm Biết bao nhiêu dâu biển tháng năm dài Kẻ ở người đi .... gánh đời trĩu nặng Hết thuở khốn cùng rồi cũng ... lên voi
Tiếng cười vui hoà thanh âm thút thít Ngoài trời khuya bàng bạc ngát hương cau Trăng dịu sáng xoá đêm sâu mờ mịt Đã qua thời áo vá cởi mình trâu
Vẫn thơm ngon cây trái miệt sông Tiền Trong trẽo giọng cườiø con gái Mỹ An Lâu quá không về... quê xưa giờ đã Xanh ngát bầu trời tan bóng mây đen
Tóc Mẹ bạc phơ đâu còn sương muối Từ con đi ... thui thủi bám thôn làng Giữ mái tranh xưa giữ tươi màu đất Bao nhiêu năm đêm vọng tiếng ru buồn
Giờ sum họp con mừng vui quấn quýt Bên mẹ hiền cảm động cả trời cao Không còn lạnh những đêm mưa rã rích Tâm sự vơi đầy... thoả dạ ước ao
Trái tim Mẹ -hoa Từ Mẫu tinh anh Nở bất tử giữa mưa gào thác cuộn Trong nôi ấm mẹ nâng từng giấc mộng Khi trưởng thành đưa đến bến bình an
Trúc Giang 10.12.05
|
|
|
|
Rank: Advanced Member
Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC) Posts: 984 Points: 171
Thanks: 1 times
|
Nhớ Mẹ
Thắp nén hương lòng Con dâng kính Mẹ… Theo khói trầm bay hồn tủi rưng rưng
Bước con đi vẫn kề bên bóng Mẹ Ơn chở che riêng phủ một góc trời Đời lắm tuổi …có khi còn vụng dại E lỡ lầm sóng lụy cuốn chìm khơi
Hôm khóc Mẹ xác thân về với đất Mắt lệ nhòa hồn lạc một bến sông Con ngơ ngác trước khúc đời đổi mới Ngày chập chờn đêm lạnh vắng mênh mông
Hương khói tỏa khép cuộc đời lận đận Bảy mươi năm nhân chứng biết bao trò Quằn lưng gánh áo cơm từng buổi chợ Lo con thơ …đơn độc hướng con đò
Chôn thật kín khỏang trời riêng hiu hắt Nắng sớm mưa chiều trút nặng rát vai Xa lạ gương soi nhạt màu má phấn Năm tháng xoay mau rời rã vóc hài
Con lớn lên …Mẹ kể nghe về Ngọai Mới chào đời số phận đã lao đao Ước trong mơ đấng mẫu từ chưa gặp Ngọai xuôi tay… còn xa xót giọt đào
Vừa oe khóc thấy đường đời định ngã Hạnh phúc xa mù hồn vướng sầu đâu Giữa gian truân chỉ có phép nhiệm màu Thương con trẻ Mẹ còn an ủi được
Đưa con đến bờ tương lai phía trước Lòng Mẹ yên…chuyến cuối đợi quay về Lực tâm mòn da thịt xé từng ly Nỗi đau đớn đêm ngày con đối mặt
Con tiếp đi vết thương chưa hề cũ Đêm mưa buồn tiếng Mẹ giữa trời lưng Linh hồn con tíu tít nói không ngừng Ôm bóng Mẹ …Mẹ ơi… đừng đi nữa
Con vẫn ngỡ mình luôn kề cận Mẹ Sớm tối đi về quấn quy't cạnh bên Xác thân Mẹ nay dẫu tan vào đất Vẫn trong con nguyên vẹn mới hôm nào…
TrúcGiang 25.8.07
Xuân vắng Mẹ
Chầm chậm mãi tháng năm buồn vời vợi Gió may về hiu hắt lắm người ơi Ai cũng vui chan chứa vẻ yêu đời Mình nén chặt tiếng thở dài nhè nhẹ
Đã mấy xuân đêm ngồi mơ bóng mẹ Đợi giao thừa cùng thức trắng canh thâu Tựa bên nhau kể chuyện chẳng đưôi đầu Lòng thật ấm... mẹ con mừng đón tết
Đời vô thường... vừa nắng trong chợt rét Xuân nay về bóng mẹ quyện trầm hương Kia bờ mê, bến giác cách đôi đường Con hụt hẩng ...còn mong gì thấy lại
Cây thay lá, hoa nở chào xuân mới Biết bao giờ tim ấm đợi mùa sang Biết bao nhiêu ân nghĩa chẳng cũ càng Nên quạnh quẽ nhốt hồn ta riêng cõi
Chiều cuối năm lời nguyện cầu con gởi Khói nhang buồn mang trọn nỗi niềm thương Mẹ an siêu vui hưởng cảnh thiên đường Con ở lại đếm từng xuân khóc nhớ...
Trúc Giang 29.01.06
|
|
|
|
Rank: Advanced Member
Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC) Posts: 984 Points: 171
Thanks: 1 times
|
Tháng Bảy Vu Lan
Hương trầm nghi ngút, hương hoa thoảng Kinh nguyện Vu Lan thấm nghẹn lòng Cài đoá bạch hồng lên ngực áo Con nghe nước mắt đọng quanh tròng
Trong khói nhang bay bỗng sáng lòa Bóng hình mẹ hiện giữa ngàn hoa Lau dòng lệ tủi, con thầm khấn Được nép vòng tay ấm dịu hòa
Con mồ côi Mẹ hai mùa lễ Hoa trắng cài lên bạc mái đầu Vắng tiếng mẫu từ... đêm khắc khoải Con buồn chưa đáp được ơn sâu
Tháng Bảy ... Mẹ ơi,chốn bụi hồng Hồn con lạc lỏng giữa mênh mông Người dâng hoa đẹp mong tròn hiếu Con kính hoa tim, kính trọn lòng
Đời con, chữ hiếu chưa đền đáp Sống giữa nhân gian thẹn kiếp người Dẫu mẹ khoan dung, lòng biển cả Công ơn sinh dưỡng chẳng mong bồi
Con lắng hồn theo tiếng nguyện kinh Thiên đường ẩn hiện sáng lung linh Mẹ về ơn phước đời đời hưởng Con lạc trần gian khóc phận mình
Trúc Giang 30.8.04
Xuân nhớ mẹ
Lâu lắm hình như chẳng thấy xuân Bốn mùa lạnh lẽo lướt không ngừng Ngoài kia nắng ấm ai chân sáo Mình ước đường dài gót nhẹ lâng
Lặng lẽ góc trời một bóng em Đi về chỉ tiếng gió ru êm Gởi niềm tâm sự vào trang giấy Canh thẳm thì thầm với bóng đêm
Em sợ những ngày đông giáp tết Người vui mình thấy chạnh lòng đau Cứ nghe văng vẳng thanh âm mẹ Thảng thốt cơn mê... khóc nghẹn ngào
Tết nào nhà cửa tràn hơi ấm Vang tiếng ra vào nhịp gậy tre Mẹ ngắm mai vàng trong nắng sớm Nụ cười còn lẫn quất bên hè
Xa lạ phố phường vui rộn rã Thu mình cõi vắng ngập đầy mưa Nhìn di ảnh mẹ mờ trong nước Tưởng ánh sao buồn rụng giữa trưa
Bây giờ... mau quá, lại sang xuân Giông bão miên man chẳng chịu ngừng Cội chết cành khô vùi cát bụi Mầm non tàn rụi , hết bâng khuâng...
Trúc Giang
Tôi
Buồn vương từ lúc nằm nôi Tiếng ru vời vợi rã rời âu lo Mẹ mình lặn lội thân cò Cha mình chẳng chút đắn đo nghĩa tình
Tuổi thơ ai cũng yên bình Tim non đầy ắp bóng hình thần tiên Còn bao nhiêu nỗi ưu phiền Theo dòng trôi xuống nghiêng nghiêng đời mình
Đến trường đồ nét chữ xinh Là đồ ơn mẹ quên mình vì con Sương khuya nắng sớm mõi mòn Để con ăn học lớn khôn bằng người
Khi mình mười tám đôi mươi Tương lai rạng rỡ… mẹ vui thoả lòng Dù không sánh được đóa hồng Cũng ôm giấc mộng trắng trong vào đời
Mẹ mình được phút nghĩ ngơi Sống trong hạnh phúc cuối đời bình yên Mình đi …có mẹ dạy khuyên Mình về…có mẹ kề bên ấm lòng
Mình biết yêu… mẹ phập phồng Sợ lo con gái lạt lòng khổ đau Đàn ông bạc bẽo như nhau Mình không nghe mẹ…lệ trào nát tim
Bây giờ biết mẹ đâu tìm Kể cho mẹ biết con chìm bể sâu Yêu người con nuốt lệ sầu Đêm qua thức trắng canh thâu tủi lòng
12.5.04 Trúc Giang
|
|
|
|
Forum Jump
You cannot post new topics in this forum.
You cannot reply to topics in this forum.
You cannot delete your posts in this forum.
You cannot edit your posts in this forum.
You cannot create polls in this forum.
You cannot vote in polls in this forum.