Khi Suối và Mẹ về đến nơi, là đã 6 ngày sau khi cơn bão đi qua. Nhìn chung quanh dường như im lặng hơn, vì người dân ở đây vẫn còn chưa hết bàng hoàng. Nhưng người trẻ thì bảo "từ nhỏ tới lớn chưa tưởng tượng ra thế này" đến những ông bà cụ trên dưới 70 tuổi cũng bảo "cỡ như tao còn chưa bao giờ biết, huống chi là tụi nhỏ như bây".
Nhưng thân dừa cao, tán lá tròn từng đi vào thơ ca thì nay, nó chỉ còn trơ góc, những cây khoẻ hơn hoặc nằm ngoài luồn gió xoáy thì cũng không còn sức sống. Nhìn những thân dừa gãy ngang, Suối không biết phai nói thế nào mới diễn tả hết được. Theo kinh nghiệm "sống chung với dừa" của người dân nơi đây thì một thời gian nữa, 1 hoặc 2 năm, xứ này sẽ trụi dừa. Bắt đầu sau bão, những trái dừa gần tới ngày thu hoạch sẽ bị rụng hết, và những trái con cũng không lớn thêm được, cũng sẽ rụng dần và cây sẽ chết. Và một điều tệ hại nữa là những thương lái dừa bắt đầu ép giá người dân. Sau bão, đi đâu cũng thấy dừa rụng, thế là họ mua giá thấp, nếu người dân không chịu bán thì cũng dành bỏ, vì ai ai cũng có, nhà nào cũng có dừa rụng... bình thường, giá một chục trái dừa khô là khoảng 1.5USD, giờ chưa tới một nữa.