Welcome Guest! To enable all features please Login or Register.

Notification

Icon
Error

NHẠY CẢM
LeBienHoa
#1 Posted : Saturday, June 24, 2006 4:00:00 PM(UTC)
LeBienHoa

Rank: Newbie

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 39
Points: 0

NHẠY CẢM


Ăn cơm mới nói chuyện cũ . Vâng đúng là như thế , chả là vì nhân một buổi họp mặt một số cựu học sinh trường Trung Học Biên Hoà tại Bắc Ca li, tôi gặp lại Xuân , người bạn gái, bạn học thân nhất của tôi những ngày xa xưa . Hỏi các bạn nghĩ thử mà coi nếu không “ăn cơm mới nói chuyện cũ” thì nói gì bây giờ hở trời , sau những câu chào, hỏi thăm nhau về sức khoẻ , về công ăn việc làm …hỏi gì nữa đây ? Hỏi về chuyện chồng con thì cũng ngại ngùng quá , nhưng không hỏi thì sợ rằng người bạn cũ của mình sẽ trách là sao quá vô tình , nên cứ vờ phải hỏi : “Xuân à , Ông ấy giờ làm gì ? Xuân vẫn cái tánh ỡm ờ , vờ vịt như ngày nào :” Hoà nói ông ấy …là ông nào vậy ?” Thì là …ông nhà Xuân chứ còn ông nào . Ai trồng khoai đất này “ . Xuân chu môi ngúyt tôi một cái dài . Cái nguýt như một lưỡi dao cùn , cùn rồi vì hai bên khoé môi đã hằn rõ những vết chân chim …đại bàng , lưỡi dao ấy vừa xước qua vết thương cũ của tôi , tôi nghe một chút đau, một chút dằn vặt và hình như nó lại bắt đầu rỉ máu , giống như những lúc trái gió trở trời , tôi vẫn mãi hoài đớn đau với nó . Tôi biết trong đôi mắt Xuân như chứa nhiều điều trách móc . Mà lạ nhỉ ? Sao lại trách móc tôi hở Xuân ? Ngày ấy nào tôi có lỗi gì ?

Ngày ấy chúng tôi thân nhau lắm , hơn mức tình bạn một chút , mặc dù chưa đứa nào dám nói với nhau điều gì về tình yêu , chưa từng biết mùi vị đắng chát của đôi môi nhau ,chỉ biết sơ sơ về dòng điện cực mạnh phát ra từ bàn tay nhau thôi . Ấy thế nhưng đứa nào cũng có cái …”nhạy cảm” , tự biết rằng hai đứa đã là của nhau , cũng đã ghen thầm, cũng đã giận hờn , nhất là Xuân , ôi thôi khi nàng giận thì trời đất cũng muốn xụp xuống , mây mù che kín bầu trời , thế giới trở nên tối tăm , mưa giăng ngập lối . Có lần như thế này thôi mà nàng giận tôi đúng một tháng trời , một tháng trời không thèm cho tôi gặp mặt , thấy tôi từ xa là nàng đã tìm đường lẫn tránh , vào lớp học nàng cố tình như không thấy tôi . Chẳng nói thì các bạn cũng biết tôi khổ sở như thế nào , tôi mất ăn mất ngủ như thế nào , tôi ốm o gầy mòn ra làm sao …Câu chuyện thế này : Hai đứa tôi đang ngồi trong một quán kem , tôi ngâm nga theo câu hát đang phát ra từ dàn Akai của quán :“Ôi tóc em dài đêm thần thoại …”Đúng vào lúc có hai cô gái tóc thề bước vào quán , thế là nàng vùng vằng , nàng bảo tôi là coi thường nàng , có nàng ngồi đây mà còn …dám tung lời ong bướm với những cô nàng khác …Thật là ngang ngược , tôi giải thích thế nào cũng không chịu nghe , cuối cùng tôi xuống giọng xin lỗi , nàng cũng không tha lại còn kết tôi tôi thêm :” Đấy nhận rồi nhá , vậy mà còn cãi “ . Nói rồi ngùng ngoằng nàng bỏ ra khỏi quán đi một mạch , bỏ lại mình tôi ngồi trơ gan cùng tuế nguyệt . Rồi giận mãi .

Đã lâu qúa mới gặp lại nhau . Đã lâu qúa chả hề nghe tin nhau . Đã lâu qúa để lạc mất nhau trên đường đời . Tình cờ hôm nay gặp lại , những tháng năm cũ như sống dậy và tự dưng tưởng như mình trẻ lại như xưa . Ngày xưa hai đứa sau khi xong bặc trung học cùng rủ nhau vào học sư phạm . Tôi thì thú thật là cũng chả ham gì cái nghề dạy học đâu , vì tôi sớm biết đó là cái nghề bạc bẽo mà , tôi vào sư phạm là để tránh đi lính , đơn giản thế thôi , còn nàng thì muốn gần tôi như chim liền cánh , như cây liền cành thế nên nàng theo tôi ra đi . Chúng tôi ra tận mãi Qui Nhơn , quê hương Hàn Mặc Tử , vì tôi có gia đình ông cậu ở đó , vả lại lúc đó vào trường Sư Phạm Qui Nhơn có phần dễ dàng hơn . Nàng ở nội trú . Gọi là nội trú chứ nàng vẫn “dù” đi chơi khuya với tôi hoài . Chỉ đi chơi thôi , đi uống cà phê, đi nghe nhạc, đi coi phim …và vẫn chỉ tay trong tay , mắt trong mắt , chứ môi vẫn chưa trong môi chứ đừng tơ tưởng những chuyện khác . Thằng tôi cù là như rứa . Có lẽ cũng tại cái mùi dầu cù là trong tôi mà tôi đã lỡ một cơ hội , đã nghìn năm ôm mối hận lòng khôn nguôi .Sau này khi chia tay nàng có nói với một người bạn khác của tôi :” Tại Xuân thấy Hoà thế nào ấy …Hoà chả nói gì , Hoà cũng chả …làm gì . Hoà đi chơi với mình cứ y như là một người bạn thông thường …” . Trời khi tôi nghe được những điều đó thì …đã muộn màng . Chả là vì khi học ở Qui Nhơn nàng có quen một nam giáo sinh . Anh chàng tướng tá rất nghệ sĩ , viết nhạc khá hay, chơi đàn cũng giỏi ….nói như thế để thấy là đối thủ của tôi hơn tôi vài bậc . Tôi đã từng ghen mấy độ với tay này . Vì là tánh tình của một nghệ sĩ cộng với cái tánh tinh nghịch nên anh chàng giáo sinh nhạc sĩ này cũng phá phách ghê lắm , hắn chỉ phá ngầm thôi , nhưng ông cụ bà vãi ta ngày xưa đã nói “tẩm ngẩm, tầm ngầm mà đấm chết voi “. Hắn cũng là một tay uống rượu rất cừ . Có đêm hắn say mèm bò về tới nhà trọ trên đường Gia Long thì hết sức không vào nhà được, lăn ra ngủ ngoài thềm cửa . Sáng ra chủ nhà dậy sớm thấy khách trọ của mình quần áo xốc xếch, ói mửa tùm lum …thấy ghê quá bèn bịt mũi bỏ chạy vào nhà trong xách nước ra dội rửa thềm hè phố .

Một dạo trong nhóm giáo sinh nữ cứ thì thầm, xôn xao mà bọn con trai chúng tôi chả hề biết điều gì xảy ra . Chúng tôi gạn hỏi vài người bạn nhưng những cô bạn ấy chỉ tủm tỉm cười ra điều rất ư là bí mật không chịu thố lộ gì hết . Một hôm tôi về nhà đang ngồi mơ màng soạn giáo án thực tập thì nghe đứa em gái con ông cậu tôi đang nói chuyện xì xào nhỏ to với cô bạn của nó ở nội trú mới ra :” Thằng cha cà chớn , thiệt bậy bạ “ Rồi chúng cười khúc khích . Tôi tò mò lắng nghe .”Thằng cha ấy viết tên của chả ngay đáy quần lót của tao , tao bị hai cái rồi đó mày “ . “ Chắc thằng chả …mê mày rồi “ . “ Ai mà thèm mê thằng chả chứ .”” Thằng chả coi cũng được, đàn hay, hát giỏi và nhất là biết viết thơ, viết nhạc mày còn …chê chỗ nào “ . Thế rồi hai đứa đấm nhau thùm thụp cười như nắc nẻ . Tôi ngỡ ngàng tự hỏi thằng chả nào đây cà …hay là thằng chả nhạc sĩ giáo sinh trong trường mình . Và đúng như thế , người giáo sinh tài hoa ấy cứ vớ được cái quần lót nào của nội trú sinh phơi trong khu nội trú là chàng ta cứ “ịn” cái tên mình vào đó , vào ngay chỗ đó thế mới độc chứ và làm cho khối những nàng giáo sinh “nhạy cảm” cứ tưởng rằng chàng lãng du kia khoái mình nên đem tình trêu ghẹo . Các cô chả cô nào tiết lộ cái điều bí mật ấy ra nên ai cũng chỉ nghĩ là …chỉ mình dành được đặc ân ấy cho riêng mình . Xuân của tôi ngày xưa ấy cũng “nhạy cảm” y như thế , và từ đó nàng rời xa tôi , mỗi ngày mỗi xa để theo người về cuối trời . Cuối cùng thì chàng hào hoa một đời yêu mưa gío kia chả thương cô nào . Cô nào cũng được anh hát tặng cho những bài tình ca bất hủ . Cô nào anh cũng nháy mắt cười bằng đuôi con mắt mà người đời gọi là lẳng lơ . Nhưng đến giờ này ngồi suy cho kỹ, nghĩ cho cùng , thì chàng kia cũng chả có lỗi phải gì . Có chăng là do cái tánh nhạy cảm của người đời và cái phá phách ngông cuồng của một cuồng sĩ . Ta có thể trệu trạo mà nói rằng :” Hắn ta là của mọi người “ .Hắn chẳng của riêng Xuân , nên Xuân vỡ mộng , Xuân buồn , Xuân cũng ngượng ngùng chẳng dám gặp lại tôi . Xuân thất tình , Xuân ra trường xin về miền núi dạy trong mấy buôn làng của người dân tộc thiểu số . Từ đó hai đứa tôi mất liên lạc với nhau . Đứng nhìn em khăn gói lên xe thổ mộ về vùng hoang vắng là …”biết xa nghìn trùng “ .

Nào ngờ hôm nay gặp lại . Chuyện cũ tưởng như còn mới trong đầu , nhưng khác một điều là dầu cù là trong tôi đã nhạt mùi theo số tuổi đời chồng chất . Lợi dụng lúc mọi người cười nói râm rang tôi ghé sát tai Xuân nói cho vừa đủ nghe :”Giá mà lúc xưa mình bạo gan bạo phổi hơn một chút thì …” . Xuân phá lên cười :” Ừ giá mà Xuân , lúc đó dám hỏi thẳng Hoà là “ Hoà ơi Hoà có yêu Xuân không “ trước khi quyết định chuyện …”cuộc đời đó có bao lâu mà hững hờ” thì có khi bây giờ đã khác… Chắc vết thương cũ cũng tấy nhẹ trong da thịt nàng . Chém cha cái gọi là nhạy cảm . Thực hư cứ như là cái tổ con chuồn chuồn chả ai biết nó ở đâu .

( Viết cho Xuân xưa )

LBH

Song Anh
#2 Posted : Sunday, June 25, 2006 5:06:32 PM(UTC)
Song Anh

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 1,004
Points: 18

quote:
Gởi bởi LeBienHoa

NHẠY CẢM



Anh Hòa ,
Hết " giận " rồi hén...TongueBig Smile,
" Ăn cơm mới nói chuyện cũ " ... cũng có vẻ hấp dẫn lắm đó... Blush,
Cho phép S.A đọc "lén" không ???



beerchug
LeBienHoa
#3 Posted : Monday, June 26, 2006 2:01:11 AM(UTC)
LeBienHoa

Rank: Newbie

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 39
Points: 0

SA
Hihi...giận dỗi gì cơ chứ. (nhưng nếu trẻ lại hơn một chút thì nhất định đã giận...SA và các bạn...vì không ai chịu về phe mình...). Viết ra để mong có...nhiều người đọc mà SA mặc dù đề là viết cho Xuân. He he...Xuân biết thừa những điều này rồi và chắc chắn nàng còn nhớ...nên nói là viết cho X thì thiệt là thừa. SA đọc đi nha. Cám ơn SA đã ghé.

lbh
Từ Thụy
#4 Posted : Monday, June 26, 2006 8:38:01 AM(UTC)
Từ Thụy

Rank: Advanced Member

Groups: Moderator, Editors
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 1,394
Points: 39
Woman

Thanks: 2 times
Was thanked: 3 time(s) in 3 post(s)
Đọc xong có cảm tưởng như anh LeBienHoa còn ấm ức lắm cái mùi dầu cù là hồi xưa sao mà nó đậm đặc thế Tongue.

Dù gì cũng là kỷ niệm đẹp mà phải không anh Hoà? Blush

Hmm... có người xài nhạc của TCS hơi nhiều đó nghen Wink
LeBienHoa
#5 Posted : Monday, June 26, 2006 10:34:31 AM(UTC)
LeBienHoa

Rank: Newbie

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 39
Points: 0

Tu Thuy

Bơỉi thế cho nên mới có chuyện để nói chứ TT. Ấm ức suốt đời đó. Hồi đó thật ra thì Hoà có biết mô tê gì về...tình tang đâu. Cứ thấy nó nhẹ nhàng nó lâng lâng...(ảnh hưởng của những tác phẩm của Tự lực văn đàn đó mà). Giá hồi đó mà được đọc những tác phẩm của Nguyễn thị Hoàng , Nguyễn thị Thụy Vũ...hay của...Dỗ Hoàng Diệu bây giờ thì may ra đã học được vài chiêu để hạ knock out nàng rùi...hihi Âu cũng là số phận. Hoà chỉ xài từng câu một thôi , không dám xài cả bài đâu...mắc nghẹn trợn mắt mà...chít....Cám ơn TT nhiều.
lbh
Từ Thụy
#6 Posted : Monday, June 26, 2006 12:55:17 PM(UTC)
Từ Thụy

Rank: Advanced Member

Groups: Moderator, Editors
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 1,394
Points: 39
Woman

Thanks: 2 times
Was thanked: 3 time(s) in 3 post(s)
"Một miếng trầu cay, hỡi chàng
Chàng ơi chàng hỡi, nào khó?

Một miếng trầu cay, hỡi chàng
Chàng ơi, khó gì?"


Hôm nào đem bài hát Nụ Tầm Xuân tặng anh Wink.

Hình như ở cái tuổi mới lớn và là cuộc tình đầu đời thì mới hay bị dầu cù là nó hành. Mà cũng có lẽ ở thế hệ trước mới vậy thôi, chứ Thụy thấy thanh niên bây giờ... dễ sợ lắm kìa.

Thật ra chưa chắc bạo dạn đã là điều tốt. Phải biết cô nàng có... tình trong như đã mặt ngoài còn e thì mới được, chứ bạo gan quá có ngày cô nàng cho ăn... guốc chứ không chơi Tongue.

LeBienHoa
#7 Posted : Monday, June 26, 2006 9:50:21 PM(UTC)
LeBienHoa

Rank: Newbie

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 39
Points: 0

quote:
Gởi bởi Từ Thụy

"Một miếng trầu cay, hỡi chàng
Chàng ơi chàng hỡi, nào khó?

Một miếng trầu cay, hỡi chàng
Chàng ơi, khó gì?"


Hôm nào đem bài hát Nụ Tầm Xuân tặng anh Wink.





..."nụ tầm xuân nở ra xanh biếc
Em có chồng rồi anh tiếc lắm thay..."

Hoà thích bài ca dao này lắm. Vì Hoà tiếc lắm TT ạ. Hoà đã âm thầm cho ra rất nhiều và cũng...hy vọng rất nhiều...nhưng cũng mãi chỉ như...giấc mộng Nam kha , bừng con mắt dậy thấy mình tay không. Hoà cũng đã một thời bị tình vật , Hoà chết lên chết xuống...cho đến mãi bây giờ...
LeBienHoa
#8 Posted : Tuesday, June 27, 2006 2:06:29 AM(UTC)
LeBienHoa

Rank: Newbie

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 39
Points: 0

Bà đầm của tôi

Từ khi “xa nghìn trùng” với Xuân, tôi như kẻ mất hồn . Tôi buông xuôi mọi thứ, người tôi rã rượi, người tôi bần thần như một cảm giác say rượu . Tôi đi đứng thất thểu, quần áo xốc xếch . Tôi nhớ Xuân quay quắt, tôi nhớ Xuân liên miên, mặc dù lúc nào tôi cũng cố tự an ủi mình, tự vỗ về, mơn trớn cái tự ái của mình “Ôi tiếc chi một kẻ vô tình . Tiếc chi một người con gái đang tâm quay lưng , bỏ quên bao nhiêu kỷ niệm êm đềm. Tiếc chi một kẻ bạc tình, phụ tình. Này Hoà ơi, con gái thiếu gì , nhơn nhởn trước mắt . Mày đâu đến nỗi tệ lắm đâu, chả lẽ không đủ sức để kiếm nổi một người …”. Lúc nào cũng thì thầm với chính mình như thế, nhưng cái “mình tôi” nó chẳng chịu nghe tôi, nên dạo đó tôi buồn, tôi buồn kinh khủng. Tôi với nàng ai buồn hơn ai ?

Nàng về mạn ngược, tôi về mạn xuôi . Tôi dạy ở trường tiểu học Vạn Ninh được một niên khoá. Ở đây cuộc sống thầm lặng quá, cái thầm lặng như những hạt muối chà xát trên vết thương tôi làm nhức nhối ngày đêm. Tôi lơ là trong công việc, tôi bê bối trong những sinh hoạt thường ngày . Ban giám hiệu trường đôi lần khiển trách, cảnh cáo . Tôi bất cần, sa thải thì đã sao nào, vào lính là cùng , chết là cùng thôi …Cuối cùng tôi bị đẩy về vùng cao nguyên và tôi chợt thấy yêu bài hát “Phố núi cao, phố núi đầy sương …Anh khách lạ đi lên đi xuống . May mà có em, đời còn dễ thương …” Đúng như thế , may mà có em …Ở nơi đây tôi đã gặp nửa mình của tôi : nhà tôi bây giờ .

Nhà tôi là một …”bà đầm” . Tôi gọi nàng là “đầm” vì nàng là dân Tây, nàng có Quốc tịch Pháp . Thế không gọi là “đầm” thì gọi là gì phải không các bạn .Có một điều là nàng không có …”tóc vàng sợi nhỏ”, nàng không có mắt xanh mũi lõ, mà mắt nàng màu nâu đậm, tóc nàng đen, da nàng ngâm ngâm , nhưng nhìn chung coi cũng bắt mắt lắm . Bạn bè tôi hồi đó thường nói với tôi “ Con nhỏ bồ mày là đầm xứ Sénégal . Tôi chả hiểu cái xứ xa lạ đó ra sao . Bạn tôi bảo vì nước da của nàng không giống đầm Paris . Tôi bực dọc về cái nhận xét của bạn mình nên tôi cáu :” Xứ nào cũng được, miễn là …”đầm” là ngon rồi …Với lại bồ tao người xứ ngoài , cái tên ngoại quốc rõ ràng , xứ Pleiku , mày không thấy điều đó sao”. Bạn tôi cười cười gật gù cái đầu trông giống như con chim bồ câu đang “gù” mái . Mà thôi để tôi kể cho bạn nghe tôi đã gặp bà đầm của tôi như thế nào nhé .

Tôi tới xứ sương mù vào một tối mù sương . Đúng như bài hát diễn tả, phố núi quả là cao, trời thấp ghê lắm , đưa tay lên quờ một cái , tôi có thể nắm được những sợi mây lơ lửng trên đầu . Đường phố đèn mờ, dạo phố là những người lính với đủ màu sắc quân phục, những anh chàng không quân bay bướm, những anh lính dù, lính biệt động hào hoa…nhiều lắm nên thành phố còn được mệnh danh là phố lính .Tôi mừng thầm, thành phố dễ thương quá, may ra ta quên được nàng để bắt đầu cho một cuộc sống mới chăng . Tôi ghé về khách sạn Mimosa và thiếp vào giấc ngủ ngay vì cuộc hành trình có phần mệt nhọc . Trong giấc ngủ đêm ấy tôi mơ mình lạc động thiên thai quen được một nàng tiên, nàng tiên ấy thương yêu tôi ngày đêm, chiều chuộng tôi suốt cuộc đời, tôi cứ tưởng như mình sẽ hạnh phúc mãi bên nàng, hạnh phúc cho đến ngày xuôi tay nhắm mắt , nhưng hình ảnh nàng tiên cuối cùng lại là Xuân làm tôi giật mình ngơ ngác và thức giấc. Tôi buông thả thân mình trên nệm và thở dài …Sáng hôm đó tôi tới trình diện nhiệm sở mới với tâm trạng ngầy ngật của những cuộc giao hoan với tiên vừa cảm giác ngai ngái khi phát hiện ra nàng tiên không ai xa lạ . Một cảm giác nao nao khó diễn tả, một cảm giác nửa vời như khi người ta chưa đạt được cái thoả mãn cùng đích , nên trông tôi có vẻ bơ phờ . Thày hiệu trưởng sau vài câu chào hỏi xã giao cho tôi nghỉ vài ngày để lo sắp xếp chỗ ăn chỗ ở . Tôi cám ơn ông và bước ra phố . Tôi thì có gì đâu mà cần sắp xếp cơ chứ . Tôi đi kiếm một nhà trọ với giá phải chăng và nhờ chủ nhà nấu cơm tháng dùm luôn thế là xong . Tôi đi dạo phố …mùa đông . Ở đây cái gì thấy cũng lạ, quán cà phê nhiều như nấm , người ta ra đường với chiếc áo ấm mỏng như một kiểu thời trang . Những cô gái Pleiku đúng là má đỏ môi hồng , da cô nào cũng đẹp, cũng mơn mởn như những trái táo chín , trông chỉ muốn cắn . Những tà áo trắng nữ sinh trên con phố cao coi thơ mộng và lãng mạn hơn nhiều so với miền xuôi .Tôi đi lang thang mãi tới gần rạp hát Diệp Kính nhìn trên bờ tường có dán những tờ giấy quảng cáo . Tôi dừng lại đọc một tờ “Cần người kèm trẻ “ . Tôi thấy vui vui khi nghĩ rằng để giết những thì giờ rảnh, nhàn cư vi bất thiện , rảnh lại hay nghĩ về nàng, mình nên kiếm cái việc làm thêm này. Thế là tôi tìm đến địa chỉ đó . Tôi đứng trước một toà biệt thự khá lớn toạ lạc trên một con đường yên tĩnh có hai hàng me cao vút rợp mát . Tôi ngần ngừ mãi mới đưa tay bấm chuông . Một lúc sau có một bà xồn xồn ra mở cổng :

- Có chuyện chi không cậu ?

- Tôi muốn xin kèm trẻ .

Người đàn bà “à” một tiếng rồi nhìn tôi từ đầu tới chân làm tôi cảm thấy nhột nhạt quá , sau đó bà mời tôi vào nhà. Tôi ngồi chờ trong phòng khách rộng mênh mông , trang trí bằng những bức tranh tuyệt đẹp và những chậu hoa thơm ngát . Tôi khớp với phong cách giàu sang của chủ nhà nên ngồi khép nép , hồi hộp . Rèm cửa phòng khách rung động, một cô gái trạc tuổi bẻ gẫy sừng trâu hiện ra, cô ta dịu dàng cười nụ gật đầu chào tôi . Tôi đứng lên cúi đầu chào lại . Cô ta mời tôi ngồi rồi bước lại ngồi xuống đối diện tôi tự giới thiệu cô tên là Pako nhưng người ta hay gọi cô là Giang . Tôi ngơ ngẩn một chút nhưng cũng bập bẹ vào đề ngay :

- Tôi tên Hoà , giáo viên từ miền xuôi mới đổi về đây , muốn xin kèm trẻ tư gia …

- Vâng ba mẹ tôi muốn kiếm một người kèm cho cậu em tôi . Năm nay nó sẽ thi vào lớp sáu mà nó yếu về toán và về văn quá . Ba mẹ tôi hôm nay không có nhà , nhưng tôi cũng có thể quyết định được .

Cái giọng của cô ta lơ lớ , ngọng ngọng, ấy thế mà sao tôi nghe lại rất hay . Tôi khẩn khoản :

- Vậy thưa cô tôi có hy vọng …được cô để mắt xanh tới không ạ ?

Cô bé phá lên cười , tiếng cười trong như pha lê thắp sáng trong tôi một niềm vui :

- Thế anh nghĩ sao ? Anh có nghĩ là tôi sẽ thay Ba Mẹ tôi để nhờ anh kèm cho em tôi không ?

- Tôi nghĩ là chắc chắn …

- Anh tự tin thật …và tin thì sẽ được .

Gia đình này chắc là theo đạo Tin lành, tôi nghĩ như vậy .Tôi bước ra về lòng thơ thới hân hoan nghĩ về Giang , không tôi thích gọi cô ta là Pako nghe có vẻ hay hay hơn . Cô ta cũng lém lỉnh ghê đi chứ , lém lỉnh hơn cả những cô miền xuôi , chắc là sống ở thành phố lính nên người ta có phần lanh lợi hơn chăng ? Thế là từ đó sau những giờ dạy ở trường tôi xách đít tới nhà Pako để dạy kèm . Chủ nhà chỉ cần tôi tới ba ngày một tuần thôi , nhưng tôi tới cà sáu ngày , có khi tới cả ngày chủ nhật nữa mà không đòi hỏi thêm lương lậu gì cả . Sau giờ kèm cho cậu em tôi kèm luôn cho cô chị .Lúc này tôi biết cô chi đang học lớp mười một . Kèm cô chị chỉ là một cái cớ để tôi nán lại nhà nàng thôi . Sách vở cũng để ngay ngắn trên bàn trước mặt nhưng tôi kèm cho nàng về cổ văn, về truyện Kiều của Nuyễn Du rồi Truyện Kiều của tôi nhiều hơn. Nàng có vẻ thích thú nghe tôi nói Kiều lắm . Nàng bảo tôi khi nào đưa nàng về Nam chơi , nàng thích lối sống của các cô gái Nam lắm. Tôi hứa với nàng điều đó..Sau một năm được tôi kèm thì cậu con trai của ông bà chủ đã thi đậu vào lớp sáu , học lực tăng tiến thấy rõ, cô chị thì học lực không biết có tiến triển hay không nhưng thấy vui hơn và yêu đời hơn rất nhiều . Khi người ta yêu đời thì trông lại có phần đẹp ra thêm , duyên dáng thêm thế nên tôi bắt đầu có uy đối với gia đình . Ông bà chủ quí mến tôi nhiều hơn , khen tôi rối rít nào là thày có tài , thày bảnh trai , thày có gia đình chưa , nếu chưa tôi làm mai cho nếu thích gái đất sương mù ….Tôi dạ dạ và mừng như trở cờ trong bụng , tôi liếc liếc qua phía Pako để thấy trong mắt nàng như nói lên những điều hứa hẹn . Khi có uy tín rồi thì tôi xin phép Ông bà chủ đưa Pako và cậu em đi pát phố , đi chơi, đi ngắm phong cảnh dễ dàng hơn , nhất là bà Mẹ của nàng hầu như giành nhiều sự dễ dãi cho tôi. Tôi suốt đời thầm cám ơn bà . Lúc đầu đi chơi còn có cậu em đi theo về sau thì tôi tìm mọi cách để gạt cậu em ra rìa, hai đứa tôi đi chơi riêng vui hơn, hì hì …

Ngày tháng dần trôi, tình yêu đã và đang triển nở giữa hai đứa chúng tôi mặc dù có đôi lúc tôi vẫn nhớ về Xuân , nhưng rồi hình bóng xưa lại mờ nhạt rất nhanh khi có Pako xuất hiện . Tôi nắm tay Pako và tôi đã biết những ngọt bùi của bờ môi người bạn gái, có lẽ nhờ bài học vỡ lòng năm xưa mà tôi không muốn mình lỡ thêm một cơ hôi chăng .Chúng tôi yêu nhau cũng vẫn vụng trộm thôi mặc dù tôi linh cảm là Mẹ của Pako đã biết . Và chuyện đời diễn tiến không ngờ : Vào một ngày đầu xuân, gia đình Pako mời tôi về làng ăn lễ hội . Tôi nhớ mãi những ngày ấy , những ngày thần tiên ấy . Chuprong ngôi làng hẻo lánh thơ mộng nằm thoai thoải trên một triền đồi, phía dưới kia con suối chảy róc rách tao nên một cảnh đẹp như cõi tiên . Dân làng đang rộn rịp chuẩn bị cho những cuộc vui lễ . Chiếc xe chở gia đình Pako và tôi về tới làng, tôi sững sờ trước những cô gái ngực trần, trên người chỉ quấn chiếc “sà rông” màu sặc sỡ nhí nhảnh chào đón chúng tôi , họ rất thản nhiên vô tư không ngại ngùng không e thẹn trước khách lạ . Những cặp vú căng tròn của các cô tuổi dậy thì xen kẽ những đôi vú quả mướp của các mẹ gìa . Mọi người hoà đồng như một không phân biệt trai gái . Ơ kìa …điều làm tôi ngạc nhiên nhất …Pako của tôi kìa …đã thay bộ quần áo hợp thời trang của thành phố để mặc “quốc phục” của nàng . Tôi như nằm mơ khi Pako bước lại gần tôi , kéo tay tôi : Thấy em thế nào ? Có đẹp lắm không ? Tôi như mất hồn , đâu ngờ mình được ngắm bộ ngực của nàng rõ ràng và dễ dàng như thế . Bộ ngực tròn trịa có núm trắng hồng hồng, ngộ hơn so với những cô gái khác ở đây . Này anh , sao thế ? Có nghe em nói không ? Tôi đưa tay dụi mắt . Em đẹp lắm làm anh ngẩn ngơ , không ngờ em lại đẹp như thế . Nàng cười và kéo tôi chạy băng xuống suối . Tới bờ suối vắng tôi ôm hôn nàng, nụ hôn này ngàn đời tôi không quên .

Ông mặt trời khuất sau dãy núi xa xa . Màn đêm đang về trên làng , tôi hỏi Pako đêm nay tôi ngủ chỗ nào . Nàng mỉm cười bí mật . Lo chi điều đó anh . Thế rồi nàng đưa cho tôi bộ “quốc phục” nam, chắc là của em trai nàng và bảo tôi anh thay đồ ra đi . Tôi thật sự sững sờ . Nàng dục tôi : nhanh đi mà . Tôi ôm bộ đồ đó vô trong nhà , tôi lúng túng chả biết mặc như thế nào , cuối cùng thì cũng xong , tôi ngượng nghịu bước ra ngoài . Nàng nheo mắt nhìn tôi : Cởi cái áo ra chứ anh, ai lại mặc áo bao giờ …Rồi nàng sửa lại cái “khố” cho tôi, vừa sửa vừa khen : trông anh vạm vỡ, đẹp hơn con trai làng nhiều ….Xong nàng kéo tôi đi . Tôi hỏi nàng đi đâu giờ này, tối rồi em . Thì mình đi ngủ chứ đi đâu . Đi ngủ ? Ừa , ở làng có lệ con trai con gái tới tuổi cặp kê là không được ngủ ở nhà phải ra “nhà làng” để ngủ , mình ra đó ngủ , vui lắm . Tới nhà làng , một căn nhà dài ngoằng, tôi thấy nhiều trai, nhiều gái ở tuổi chúng tôi đã tụm năm túm ba ở đó nô đùa vui vẻ . Đêm hôm đó đúng là đêm tôi lạc vào động thiên thai . Tôi nằm ôm Pako mình trần ngủ say mê . Chả nói thì các bạn cũng hiểu , ngủ say mê là không ngủ được , nhưng đừng có nghĩ bậy bạ nhá , nếu ai phạm vào cái khoản kia là sẽ bị phạt nộp trâu bò cho làng và bị đuổi ra khỏi làng . Coi như là một tội rất nặng . Đêm ngủ ấy cứ ám ảnh tôi hoài . Khi về lại thành phố tôi vẫn thường rủ Pako : mình về làng ngủ đi em , nhưng Pako luôn nói : Anh đừng ham .

Khi Pako học hết lớp 12 , tôi lo lắng quá vì gia đình nàng muốn lo cho nàng đi du học Pháp . Nếu thế thì một lần nữa “tiễn em đi là biết xa nghìn trùng “. Tôi liều mạng tỏ ý với Mẹ của Pako là xin cưới Pako . Bà thì vui vẻ chấp thuận, nhưng bà nói Ba của Pako sẽ không chịu đâu, vì ông muốn nàng đi du học . Tôi bàn với Pako “mình ăn cơm trước kẻng” tạo ra chuyện đã rồi …Lúc đầu nàng cự tuyệt ghê lắm nhưng sau có lẽ vì quá thương tôi nên nàng nhắm mắt gật đầu …Và thế là Pako đã cưới tôi . Vâng đúng thế , chúng tôi làm đám cưới linh đình theo tục lệ bên nhà vợ . Gia đình vợ tôi rất khá giả , co hai đồn điền cà phê và vốn liếng khá nhiều ở vài công ty xuất nhập khẩu ở Saigon . Chúng tôi sống hạnh phúc bên nhau cho đến ngày nay . Gia đình tôi toàn là người nước ngoài, nói tiếng Việt lơ lớ, các con tôi thì là người Mỹ, chỉ riêng mình tôi là người Việt chính cống . Đôi lúc nhớ cội, nhớ nguồn cũng muốn có một bà vợ người Việt rặt tông, ăn "tà cô beo" mấy chục năm rồi đôi lúc thấy thèm một tô canh "rau đay nấu với cua đồng ", nhưng chả biết làm sao .Bà đầm tôi cũng ba bà bốn chuyện như các bà Mít chả khác gì . Thỉnh thoảng cũng tra gạn hỏi tôi về Xuân , tôi cũng nói thật , và nàng cũng nói mong có lần được gặp chị Xuân xem chị thế nào mà cho anh leo cây …có bôi mỡ…

Lần họp mặt bạn bè trường cũ vừa qua tôi giới thiệu hai người với nhau, bà đầm của tôi nói với Xuân là “Anh Hoài thiệt quá dại đã để đánh rơi mất chị . Đó là một bất hạnh lớn nhất trong đời anh ta” . Bà đầm của anh ơi , nhưng anh lại có một diễm phúc lớn lao hơn là có bà đầm mãi mãi ở bên cạnh anh . Một bà đầm tuyệt vời . Tôi ôm bà đầm của tôi và nói :” Cám ơn em , bà đầm của anh “ . Vợ tôi đẩy tôi ra :” Đừng làm em mắc cỡ . Chị Xuân đang cười mình kìa .

LBH
linhvang
#9 Posted : Tuesday, June 27, 2006 10:52:12 AM(UTC)
linhvang

Rank: Advanced Member

Groups: Moderator, Editors
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 4,933
Points: 1,248
Woman
Location: University Place, Washington State, USA

Thanks: 23 times
Was thanked: 45 time(s) in 43 post(s)
Trong diễn đàn này có một chị cũng học Sư Phạm Qui Nhơn đó. Không chừng là bạn của cô Xuân? Big Smile
Tonka
#10 Posted : Tuesday, June 27, 2006 11:23:37 AM(UTC)
Tonka

Rank: Advanced Member

Groups: Administrators
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 9,643
Points: 1,524

Thanks: 95 times
Was thanked: 201 time(s) in 189 post(s)
Một happy ending Cooling
Song Anh
#11 Posted : Tuesday, June 27, 2006 4:30:58 PM(UTC)
Song Anh

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 1,004
Points: 18

quote:
Gởi bởi LeBienHoa
... Hoà cũng đã một thời bị tình vật , Hoà chết lên chết xuống...cho đến mãi bây giờ...



"...Tưởng rằng đã quên...lại càng nhớ thêm..."WinkBig Smile
Liêu thái thái
#12 Posted : Tuesday, June 27, 2006 5:13:17 PM(UTC)
Liêu thái thái

Rank: Advanced Member

Groups: Moderator, Editors
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 2,677
Points: 786
Woman
Location: thôn bọ ngựa

Thanks: 8 times
Was thanked: 38 time(s) in 38 post(s)
quote:
Gởi bởi tonka

Một happy ending Cooling

Blush tonka! chị cũng ưng đọc những truyện như vầy, nó khoan khoái cái đầu!
merci anh LBH Rose
beerchug
Từ Thụy
#13 Posted : Wednesday, June 28, 2006 8:08:08 AM(UTC)
Từ Thụy

Rank: Advanced Member

Groups: Moderator, Editors
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 1,394
Points: 39
Woman

Thanks: 2 times
Was thanked: 3 time(s) in 3 post(s)
quote:
Gởi bởi LeBienHoa
Bà đầm của anh ơi , nhưng anh lại có một diễm phúc lớn lao hơn là có bà đầm mãi mãi ở bên cạnh anh . Một bà đầm tuyệt vời . Tôi ôm bà đầm của tôi và nói :” Cám ơn em , bà đầm của anh “ .


Có vậy chứ. Happy ending và mùi mẫn thật đấy Cooling.
Song Anh
#14 Posted : Wednesday, June 28, 2006 4:54:38 PM(UTC)
Song Anh

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 1,004
Points: 18

quote:
Gởi bởi LeBienHoa


...nhưng nếu trẻ lại hơn một chút thì nhất định đã giận...SA và các bạn...vì không ai chịu về phe mình...

lbh



..."Độc tài"...cũng vừa vừa chớ...WinkBig Smile

Ai biểu ngày xưa " Anh làm thinh...nên chị Xuân mới tưởng anh vô tình "....Big SmileBig SmileBig Smile
Phượng Các
#15 Posted : Wednesday, June 28, 2006 7:35:19 PM(UTC)
Phượng Các

Rank: Advanced Member

Groups: Administrators
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 18,432
Points: 19,233
Woman
Location: Golden State, USA

Was thanked: 646 time(s) in 606 post(s)
quote:
Gởi bởi linhvang

Trong diễn đàn này có một chị cũng học Sư Phạm Qui Nhơn đó. Không chừng là bạn của cô Xuân? Big Smile


chị hả?
LeBienHoa
#16 Posted : Thursday, June 29, 2006 12:59:42 AM(UTC)
LeBienHoa

Rank: Newbie

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 39
Points: 0

quote:
Gởi bởi linhvang

Trong diễn đàn này có một chị cũng học Sư Phạm Qui Nhơn đó. Không chừng là bạn của cô Xuân? Big Smile



Nếu là bạn của Xuân thì...có thể cũng là bạn của Hòa. Ai vậy ta? Gặp..."cố nhân" mà sao đành ngảnh mặt làm ngơ?

Cám ơn các chị , nhất là Thái Thái đã dời gót ngọc ghé thăm tệ xá.

Từ Thuỵ và Song Anh ơi ời. Không phải là "độc tài đâu mà là chỉ cảm thấy..."cô đơn" nên dễ...giận dễ hờn chút thôi mà , nghe nhột nhạt qúa đi hả hề hề... "Lúc cố quên là khi lòng nhớ hơn..."

Cám ơn ,
linhvang
#17 Posted : Thursday, June 29, 2006 1:51:26 AM(UTC)
linhvang

Rank: Advanced Member

Groups: Moderator, Editors
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 4,933
Points: 1,248
Woman
Location: University Place, Washington State, USA

Thanks: 23 times
Was thanked: 45 time(s) in 43 post(s)
quote:
Gởi bởi Phượng Các

quote:
Gởi bởi linhvang

Trong diễn đàn này có một chị cũng học Sư Phạm Qui Nhơn đó. Không chừng là bạn của cô Xuân? Big Smile


chị hả?


Không phải LV. Chị Xuân Yên á!
Users browsing this topic
Guest (7)
Forum Jump  
You cannot post new topics in this forum.
You cannot reply to topics in this forum.
You cannot delete your posts in this forum.
You cannot edit your posts in this forum.
You cannot create polls in this forum.
You cannot vote in polls in this forum.