Rank: Advanced Member
Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC) Posts: 9,291 Points: 11,028
Thanks: 758 times Was thanked: 136 time(s) in 135 post(s)
|
Trả lời PhoNang và HSG ngày 5 Janvier 2009
Thưa quý Vi Hữu - PhoNang và Hương SG, ThyThy cảm phục HƯƠNG SG viết lời "công đạo" rất chí lý chí tình. Riêng phần tôi từ khi tham dự diễn đàn toàn cầu, bản thân tôi học thêm được tính kiên nhẫn : mỗi ngày cả hàng ngàn email gửi vào, ngay cả những email trùng lặp ... thì cũng không làm phiền gì tôi cả - chỉ việc đọc tựa đề trước nhất rồi giữ lại để đọc sau đó, hay là xóa đi. Và vẫn như thường lệ - qua những bài mà tôi đọc, điều gì tốt là mình học thêm sự tốt. Còn điều gì thấy là xấu thì mình tránh được sự xấu đó. Công nhận là có những người họ nhầm lẫn giữa những điều thuộc về lời nói "công đạo", hay những "đối luận" với việc chỉ trích, cưỡng ngôn rất xằng bậy. Nhưng chắc trong những diễn đàn có tranh luận vấn đề "nghi án văn học / thơ Vô Đề" thì ai cũng còn nhớ - có một nhóm người tự cho mình là "tử tế" và họ đã ngang nhiên xếp những người không theo được ý thích của họ là người "thiếu tử tế" ? Có nhiều người còn mất công chất vấn lại nhóm "tử tế" kia là vì sao họ dám cho họ quyền hành đó? Riêng tôi thấy có gì phải ngạc nhiên đâu, vì ai chả biết có một bọn vô thần là csVN ấy, cũng i chang giọng điệu như thế, thường kết án những người đối kháng với chúng là : phản cách mạng, chống chế độ và thường chụp cái mũ : thế lực thù địch? Thế rồi chúng bắt bỏ tù những người dám nói lời "công đạo" bênh vực lẽ phải và công bình. Đúng là bọn vừa ăn cướp vừa la làng. Riêng về việc thấy những người tôi đều quý mến và trân trọng ngang bằng nhau, khi có những điều tế nhị mà va chạm và bất đồng ý kiến đến gay gắt ...thì tôi rất đau buồn . Khi đó tôi lại nghĩ : thế mới biết nỗi đau buồn của Thượng Đế phải là trời bể đến nhường nào ( Thượng Đế chỉ có một mà thôi, nhưng ở mỗi một phương trời con người ta gọi Ngài bằng một tên gọi có thể nói là khác nhau về từ ngữ tôn giáo, nhưng chắc chắn đều giống nhau ở nghĩa tận cùng của những điều thuộc về Tốt Lành và Thánh Thiện - hay còn gọi là Chân Lý ! ). Vì chúng ta mới chừng mươi người thôi mà đã mệt mỏi đến thế vì những giận hờn, buồn bực lẫn nhau bởi không làm hài lòng nhau? Thì thử hỏi Thượng Đề chịu đựng tất cả 5 tỉ người cùng là con cái Ngài - thôi thì đủ cả : những đứa con biết nhìn nhận Ngài cũng có (?) + những đứa con chối bỏ Ngài cũng có(?) + những đứa con lơ tơ mơ cũng không phải ít (?) -- Sức chịu đựng của Ngài là vô cùng, vô tận !! Không phải là tôi không có gì để nói với một hay nhiều người nào đó mà tôi muốn trao đổi, nhưng rồi tôi chọn sự im lặng - yên tĩnh cho tất cả mọi người và cho tôi được thêm sức chịu đựng. Tôi thường nghĩ : giữa khoảng cách từ một ngọn gió đi tới và một ngọn gió trở lại bắt buộc phải có một ngọn gió thẳng tắp nối chiều hai ngọn gió để làm nên một cơn gió chung cho sự hiểu và rồi mới đến một sự biết nào đó đúng nhất. Muốn thế hai ngọn gió đi và đến đều cần phải có khoảng "lặng"! Đôi khi là rất "lặng" !! Hôm nay bên Paris tuyết rơi nguyên một ngày khi nhặt, khi thưa...ThyThy rất thích nhìn tuyết rơi. Khi chú ý nhiều đến thiên nhiên ThyThy suy nghĩ được dễ dàng hơn. Và, trong khi đi tìm một bài cũ trong nhà cõi ảo kia, ThyThy tình cờ thấy lại bài viết mùa Giáng Sinh năm trước. Đã một năm trôi qua, nhưng tất cả những gì thuộc về tâm tư vẫn không cũ, bên cạnh những buồn đau còn thêm phần chồng chất, những hi vọng đã khởi sáng hơn. Xin gửi đến HSG và quý vi hữu ít dòng suy tư, chỉ là để chia sẻ những cảm nghĩ của riêng ThyThy Đa tạ và chúc tất cả cùng an hòa và vui vẻ Trân trọng ThyThy
5 Janvier 2009 Một Mùa Giáng-Sinh, Lời Chúc Mừng và Lời Cầu Xin!!
Một mùa Giáng-Sinh, năm nay với tôi, không thể còn trọn vẹn nghĩa mùa Giáng-Sinh như tất cả những năm trước đây nữa! Lời chúc mừng tôi buộc phải cắt đi hai phần ba, chỉ để lại hai chữ "an lành", còn rút đi hai từ "vui vẻ" và "ấm cúng" ! Không phải tôi không cầu chúc cho người thân hay bạn bè cõi ảo cũng như cõi thật tất cả những điều đó đầy đủ. Mà vì lòng tôi đang nát tan!! Tôi thật sự không thể cảm thấy mình còn có thể vui vẻ hay ấm cúng trong góc nhỏ của mình được, nên tôi sợ chúc vậy thì sẽ nhận lại những lời chúc ấy cũng rất vô tư hay như một thói quen, mà nếu không nhận thì không phải "đạo" với người còn nghĩ tới mình.
Một nửa trái tim tôi cùng chảy máu với đồng bào tôi :
Nơi những người dân oan vẫn ngày ngày kêu la thảm thương, như chỉ như kêu giữa đồng không hoang vắng...tuyệt vọng!!
Nơi những người đang tranh đấu cho Tự Do, Dân Chủ của quê hương tôi đã bị kết án với tội "phản cách mạng = chống nhà nước XHCN tốt đẹp", đang trong ngục tù lao lung...hẳn ngút ngàn uất ức!!
Nơi những người dân lành, khốn khó vẫn lặng câm nín nhịn và chịu đựng những khốn cùng của mình...trước những răn đe, hăm doạ của bọn người bất lương, vô nhân bản...chắc chắn vẫn đợi chờ một thế sự đổi thay!!
Nơi những chàng trai và cô gái lớp thanh niên của Tổ Quốc hôm nay đang hiên ngang đòi cho mình được cất tiếng nói yêu nước mà đang bị rình rập, đàn áp...tương lai gì dành cho các em nếu cuộc xuống đường này sẽ trong biển máu? Hay rồi cũng lại chiu bó tay trước sức mạnh của bạo quyền ( như Thiên An Môn của chính lớp trẻ Trung Cộng ngày ấy?). Chỉ có các em mới biết ngày mai các em sẽ đi về đâu, chứ không phải những người già nua bảo thủ và cố chấp quyền lực chỉ các em đi con đường họ lựa chọn sẵn cho các em : xuống địa ngục và tội lỗi !! .... Và một ngày tôi đi lễ nhà Thờ, tôi sống lại cùng ngày Chúa của tôi hai nghìn bẩy năm về trước đã giáng lâm xuống cõi trần để cùng loài người như tôi chia sẻ khổ đau. Và để rồi sau đó Ngài cũng bị chết vì khổ đau và tội lỗi của loài người ấy. Nhưng Ngài đã để lại cho tôi bài học về khổ đau và tội lỗi, để tôi được làm người hôm nay. Và tôi biết chia sẻ cùng khổ đau của đại đa số đồng bào tôi kia. Và tôi biết tội lỗi của một nhóm người cũng mang tiếng là người Việt Nam tôi đó: những người cầm đầu chính quyền, nhà nước mà bạo ngược, độc ác, đê hèn, bạc nhược...chỉ là hại dân và phản Quốc. Khi về đến nhà, tôi xem tin tức...thấy những mầm mống cấm đoán, đàn áp, khủng bố (vẫn rất mưu mô quỷ quyệt, rất csvn!) đối với những nổi dậy của thanh niên ở những thành phố chính. Tôi chỉ biết ứa nước mắt và đã bật khóc như một đứa trẻ, khi chìm sâu vào suy tư: con người và tội lỗi!! Chương trình cứu rỗi của Thượng Đế, qua hình ảnh Đức Chúa Jesus chào đời, rồi Ngài bị chết, rồi Ngài sống lại, và rồi Ngài thăng thiên!!
Bài học hôm nay trong giờ giảng lời Chúa, là "câu chuyện sự trở về của người con hoang đàng" mà chính Chúa Jesus kể lại. Bức tranh minh hoạ là của một hoạ sỹ nổi tiếng (tôi không nhớ tên người hoạ sỹ này, mặc dù có được nhắc tới!). Thể hiện nghệ thuật của nghệ thuật chủ yếu bằng ánh sáng và bóng tối! Ánh sáng rọi tất cả vào người cha, phía trước người cha là người con hoang đàng (đầy tội lỗi xấu xa) trở về nhà đang phủ phục dưới chân cha mình. Trong bóng tối là hình ảnh của người anh lớn suốt một đời làm lụng vất vả và luôn ở cạnh cha mình, đang giận dữ trách móc chính người cha đã bất công với mình, khi thấy cha thương yêu đứa em hư hỏng quay về nhà. Câu chuyện ấy, Chúa nói là của Thượng Đế đang nói với hai loại người cùng là con người, con của Thượng Đế : một hạng người có Đức Tin và một hạng người không có Đức Tin. Tất nhiên là tôi phải suy gẫm và còn được suy gẫm lâu hơn nữa rất nhiều ngày, rất nhiều tháng, rất nhiều năm ý nghĩa gì (??) của câu chuyện đó mà Chúa muốn dạy cho tôi.
Nên, khi rơi vào dòng tin này từ diễn đàn tin tức, thấy sống rõ ràng những nỗi bất hạnh của đồng bào tôi đó cùng với tiếng hát trong nghẹn nấc của ca sĩ Lê Huy Phong, thì tôi như bị đẩy xuống vực sâu thẳm với tất cả mọi đắng cay và tủi nhục của Dân Tộc tôi đó.
Bạn hỡi, tôi biết phải viết gì cho đúng nhất với tâm trạng của tôi giờ phút này để bạn hiểu và chia sẻ được nỗi đau kia cùng đồng bào mình? Nếu bạn chưa thể hiểu, chưa thể chia sẻ thì có nghĩa cây bút của tôi còn chưa thấm đẫm bằng máu của trái tim tôi :
Trái tim của một đứa con từ bụng Mẹ Việt Nam ra, con được khóc lúc chào đời, con được bắt đầu cuộc sống.
Trái tim của một đứa con từ nôi Mẹ Việt Nam con được nương gượng và cưng chiều sống tuổi ấu thơ thật êm đềm.
Trái tim của một đứa con từ lòng Mẹ Việt Nam con được dung dưỡng, dạy bảo...sống tiếp cuộc sống được ăn học, bắt đầu sự hiểu biết...có bắt đầu nghĩ suy.
Trái tim của một đứa con từ hồn Mẹ Việt Nam con được sống suốt những ngày tha hương, mấy chục năm có lẻ...thêm vào sự hiểu biết, để suy tư, trăn trở với cuộc-đời.
Và, hôm nay trái tim ấy của một đứa con Mẹ Việt Nam đã từng biết thế nào là sự chết đi và thế nào là sự sống lại.
Để sống một kiếp làm người cho đúng nhất những ý nhị : ĐỜI, NGƯỜI, TÔI, CON !!
Mùa Giáng-Sinh nay, bởi vậy, tôi càng muốn những lời cầu xin được trọn vẹn nhất : cầu xin Ơn Trên đổ hồng ân xuống cho tất cả và tất cả cùng được hưởng an lành trong những ngày lễ. Cùng được vui trong niềm vui nào bạn còn mong đợi. Cùng được sung sướng trong niềm sung sướng nào bạn hạnh nguyện. Còn điều lớn nhất mà tôi cầu xin đó là quê hương Việt Nam mình sớm có ngày Tự Do, Dân Chủ thực sự. Toàn dân hết cực khổ, được an bình: nơi cuộc sống tinh thần và vật chất.
Việt Hoài Phương thythyhoangthymaithao 00h20 -- 24/12/2007 0000000
chuyển tiếp, mời các bạn cùng nghe và cùng xem những video clips này !
Nhạc phẩm "KHÓC CHO NGƯỜI DÂN OAN" do Ca Nhạc Sĩ Lê Huy Phong mới sáng tác xin gởi tặng đến đồng bào Dân Oan trong nước để chia sẻ nỗi đau thống khổ của đồng bào Dân Oan là những nạn nhân dưới chế độ phi nhân Việt gian Cộng Sản.
Này kẻ cướp nước, người giải phóng cho ai. Người nói tự do, sao ta bị tù đày. Người nói ấm no, sao ta bị đói rét. Người nói hạnh phúc, sao ta bị khổ đau. Là kẻ nói láo sao lại bắt ta tin. Đoàn kết toàn dân, sao ngươi gây hận thù. Độc đảng độc tôn, sao ngươi gọi dân chủ. Người nói công lý, nhưng lại chơi luật rừng.
KHÓC CHO NGƯỜI DÂN OAN http://www.youtube.com/watch?v=znbvQoxVaso
Thảm cảnh dân oan: http://www.youtube.com/watch?v=MBO-fPJVyIU
00000002009/1/5 huong Saigon <-->
Kính thưa qúi vị,
Hôm nay có chút giờ rảnh, Hương SG kiểm mail, chợt thấy bài viết dưới đây của ông Trần Q. Công, "Xin Lỗi nhà văn Chu Tất Tiến về sự chậm trể này" (TQC). Nội dung bài viết đả kích cá nhân vi hữu Ngô Túy Phượng, đặc biêt là về việc gởi bài "truyền đạo" lên net . Bài viết này do lời yêu cầu của nhà văn Chu Tất Tiến nhờ TQC nói lên lời công đạo. ("Xin anh Tran Qui Cong noi len vai loi Cong Dao gium. Cam on anh. chu tat tien").
Kính thưa qúi vị,
Thường HSG không để ý đến những vấn đề cá nhân, nhưng trong trường hợp nầy hai chữ "công đạo" làm cho HSG chú ý và thấy cần lên tiếng cho Công Đạo thật sự.
Thưa ông Trần Q. Công,
Ông viết:
"Theo tôi nếu chỉ gom góp đâu đó những bài nói về đạo của mình rồi đưa lên diễn đàn bắt mọi người phải đọc thì đó chì là chuyện tào lao, thùng rỗng, ngoài ra không nói lên được một chút giá tri thiết thực nào cả! Nếu thật sự TP có lòng muốn rao giảng đạo Chúa của mình thì TP hãy sống theo tinh thần chúa dạy, sống khiêm nhường và nhất là phải biết làm gương. Vì khi làm gương xấu không những có tội mà là tội rất nặng, lời Chúa đã nói "Kẻ làm gương xấu phải tròng đá vào cổ mà ném xuống biển"cơ mà." (TQC)
Quan niệm trên của ông không là công đạo chút nào cả . Trước hết, ông rất sai lầm cho rằng vi hữu Túy Phượng (TP) "bắt mọi ngưới phải đọc" những gì TP đưa lên diễn đàn này. Ông vẫn biết rõ rằng trên các diễn đàn liên mạng , mọi người tự nguyện ghi danh gia nhập và có quyền viết lên những gì mình muốn viết. Các thành viên trong nhóm (groups) tùy tiện khi nhận bài, nghĩa là có quyền lựa chọn : đọc hay không đọc hoặc xóa bỏ. Ngoài ra, các thành viên của groups còn có thể "block" hoặc "spam" email của bất cứ thành viên nào mà họ không thích. Do đó, việc ông cáo buộc vi hữu TP "bắt mọi người phải đọc" là một buộc tội phi lý và phi công đạo.
Cũng trong chiều hướng đó, ông cho rằng đưa lên diễn đàn "những bài nói về đạo" là "chuyện tào lao, thùng rổng, ngoài ra không được một chúc thiết thực nào" . Khách quan mà nói, đây là suy nghĩ riêng tư của ông và ông có quyền đó, nhưng ông nên giữ riêng cho ông. Ở đây, ông dùng phán đoán hẹp hòi (không có lý và cớ) riêng tư để đả kích cá nhân người khác thì không công bình và rõ ràng là phi công đạo. Chẳng những ông không bênh vực cho công đạo mà còn vi phạm công đạo bởi lẽ ông đả kích quyền tự do ngôn luận và quyền tự do tuyên xưng đức tin của vi hữu TP. Tôi không có giờ để đọc tất cả các email gồm những "bài nói về đạo" của vi hữu TP, nhưng tôi dám đoán rằng những bài nầy không thể là "tào lao" hay "không một chút thiết thực nào". Ông TQC cần biện minh những khẳng định của ông. Ông TQC nên cho độc giả biết những bài về tôn giáo đó "tào lao" như thế nào. Nếu ông hoặc các thành viên khác của diễn đàn không muốn đọc mail của vi hữu Túy Phượng thì chỉ cần xóa đi hoặc block email của TP là xong.
Riêng về vấn đề NCT, những lời ông nói dưới đây cũng chẳng công đạo chút nào. Ông viết
"Tuy nhiên khi nói về con người NCT thì căn cứ qua thời gian ông NCT ở Mỹ, để ý thì tôi không tìm được bất cứ điều gì đáng chê trách nơi ông Thiện cả, Tôi chỉ biết rõ ràng một điều là ông NCT đứng chung với những người chống cộng, yêu chuộng tư do vì thế tôi rất mến ông Thiện dù chưa một lần gặp gỡ. Nay TP toa rập với một số người, múa may quay cuồng trên diễn đàn dùng nhiều lời lẽ quá độc địa, nham hiểm để đánh ông NCT, công bình mà nói, xin hỏi ông NCT có lỗi lầm gì với những vị đó mà phải hứng chịu những lời phỉ báng quá sức như thế? Từ chửi ông NCT sau đó TP chửi lan sang những người ủng hộ tinh thần ông NCT, như bài thơ dưới đây TP đã nhập nhằng gán ghép bà Bút Vàng, ông CTT với những kẻ tiện nhân dơ bẩn khác là cộng nô, tham đô la, đây là hành động hết sức rắn độc của TP". (TQC)
Ông "không tìm được bất cứ điều gì đáng chê trách nơi ông Thiện " không có nghĩa là không có ! Một lần nữa, đây là quan niệm riêng của ông. Nhưng ông dựa vào quan niệm và sự hiểu biết hẹp hòi của ông để đả kích người khác là một điều vô lý và thiếu công đạo. Có rất nhiều việc ông "không tìm thấy", "không biết" hoặc "không hiểu" vẫn hiện hữu ông a!
Ông mến ông Thiện là quyền của ông, nhưng ông không có quyền gì để đả kích những người không mến ông Thiện. Nếu người ta có vi phạm ông Thiện, thì chính ông Thiện có quyền phản bác hoặc tự vệ, chứ ông không có quyền gì để đả kích người khác viện cớ là vì ông muốn bênh vực cho ông Thiện. Ông không phải là nhà "cầm quyền" hay nhà "cầm luật", hoặc là luật sư riêng hoăc là người phát ngôn viên của ông Thiện.
Thật tình mà nói, ông rất thiên vị và luôn bênh vực "nhóm" của ông, những người mà ông Tôn Thất Sơn cho là "tử tế". Bằng chứng trước mắt là trong email dưới đây, vi hữu Đổ thị Thuấn đã viết lên những điều qúa tàn nhẩn đối với vi hữu TP, nhưng ông không đề cập đến, không phê phán và cũng không ngăn cản. Ông hoàn toàn yên lặng. Người ta thường nói "yên lặng là dấu hiệu của sự đồng loả" đấy ông a.
Công đạo của ông, ông để ở đâu ông nhỉ ?
Sau cùng ông nói: "tôi là Trần Quí Công hoàn toàn không có liên hệ với ông Chu Tất Tiến hay bà Đỗ Thuấn cả, xin đừng hiểu lầm hai vị đó". Thật là tội nghiệp, thật oan cho ông. Đìều nầy làm tôi nhớ lại là ông luôn quả quyết HSG là BS Hoàng măc dù chính HSG và BS Hoàng, cả hai đều xác nhận là không đúng. Điều nầy cho thấy ông luôn đòi hỏi người ta tin ông là "thật thà" và "tử tế", còn những người không đồng quan niệm với ông (hoặc nhóm" cuả ông) là giả dối và "thiếu tử tế". Ông nghĩ rằng ông đã thấy cọng rát trong mắt người, nhưng thật ra ông không thấy được cây đà đang nằm ngay trong con mắt của ông .
Thưa qúi vị, CÔNG ĐẠO của TQC và "nhóm" của ông ấy là thế đó.
Chúc tất cả một năm mới anh khang thinh vượng và , riêng ông TQC, ngày càng sáng suốt hơn.
Kính
Hương SG
|