Welcome Guest! To enable all features please Login or Register.

Notification

Icon
Error

40 Pages«<1213141516>»
Paris, Người nhớ gì sau một lần đã tới?
viethoaiphuong
#261 Posted : Tuesday, March 25, 2008 7:33:20 PM(UTC)
viethoaiphuong

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 9,291
Points: 11,028

Thanks: 758 times
Was thanked: 136 time(s) in 135 post(s)
Trái Tim Một Thuở Dại Khờ !!

**
Mén ơi, ca khúc này của Ngô Thụy Miên rất hay được hát tại các cuộc văn nghệ ở Paris . Và Ngơ cũng nhớ một kỷ niệm không thể quên với bài này & ca sĩ MC, người Huế 100% khi lần đầu tiên Ngơ có mặt trong giới văn nghệ sĩ Paris , tháng 6/2005 ( và tập thơ riêng về Huế = TT đầu tiên của Ngơ, đã ra đời đề tặng MC người Huế này đây ).

Hai Au
Em Còn Nhớ Mùa Xuân
Sáng tác Ngô Thụy Miên
Tiếng hát Thái Hiền




Em có bao giờ còn nhớ mùa xuân
Nhớ tháng năm xưa của tuổi dại khờ
Nhớ tiếng dương cầm giọng hát trẻ thơ
Có thấy bơ vơ ngày tháng đợi chờ.

Nơi ấy bây giờ còn có mùa xuân
Có dáng nghiêng nghiêng nụ cười thật gần
Có mắt nai vàng ngời sáng tình xanh
Em có bao giờ thấu cho lòng anh.

Trời Sài gòn chiều hôm nay còn nhiều mây bay
Nhiều niềm đau thương bi hận tràn đầy
Gượng nụ cười giọt lệ trên môi
Nhìn đất nước tơi bời một thời em có hay.

Những thành phố em sẽ đi qua
Đây Ba-Lê, đây Luân Đôn, đây Vienne
Nhưng có đâu bằng Sài gòn hôm qua
Nhưng có đâu bằng Sài gòn mai sau
Em có mơ ngày hát câu hồi hương.


Em nhé khi nào chợt nhớ mùa xuân
Nhớ lá thư xanh và chuyện tình hồng
Nhớ nắng hanh vàng nhuộm áo Hà Đông
Anh ở nơi này vẫn luôn chờ mong.


Roseheart

Lại nhớ hôm rồi chị BH nói với Ngơ : một người nào đó nói với chị là khi đi giữa Paris thì rất nhớ SaiGon, có lẽ tại Paris và SaiGon có kiến trúc hơi giống nhau . Ngơ nói với chị BH, đại ý là : cái nỗi nhớ SaiGon ấy không hẳn nằm nơi kiến trúc giống nhau kia đâu ? Như khi em đi bất cứ nơi đâu, thì em đều có những khoảnh khắc thấy Paris ở nơi này . Vậy theo chị BH thì sao đây ta ? Hình như chị BH chưa trả lời Ngơ điều này thì phải ?!

Ngơ nhớ SaiGon, nhớ Hà Nội, nhớ Vienne, nhớ Luân Đôn ...nhớ nhiều nơi lắm, bất kể nơi nào bước chân Ngơ đã đi qua ( khoảng chừng gần 30 nước trên thế giới ). Nhưng không hiểu sao nỗi nhớ Huế vẫn là nhất nhất ở trong lòng, mặc dù chưa một lần đặt bước chân ngơ trở về giữa thành Huế . Chỉ có nàng-thơ làm cho Ngơ những cuộc hành trình chữ nghĩa, ngôn từ và nhạc điệu đến, đi và ở lại với đất Thần-Kinh.

-- Thiếu những dòng chữ hóm hỉnh của LĐ thì cũng buồn lắm đó, vậy ra người mắc chuyện áo cơm tớ những hai tuần lễ sao ? Nhưng cũng may là còn Ớt canh chòi cùng Ngơ và các Tý&Tí . Nhưng LĐ có biết câu này : Người em ở lớp lòng em ở nhà !

-- Oh, "cậu nhãi" nhà Ớt dễ thương nhỉ ? Con nhà Ngơ : đứa chị thì tiếng VN rất ok. Đứa em thì chút tiếng VN đủ xài cho nó, khi ở giữa những người không biết tiếng Pháp. Cả hai đứa bé đều thích người VN lắm. Và, chúng đều cho biết mình là gốc VN, khi ở giữa người những người không phải là VN.

-- Ngơ cũng giống Ớt và Mơ, chờ cái nụ kia nở thì hình dáng bông ấy ra sao và màu gì ? Thường loài hoa xương rồng này có gam màu rất đẹp ?

-- Người Trăm Năm đi lên núi tìm Thơ à? thả nào im ắng tới mấy hôm liền, khắp các cõi ảo chẳng thấy bóng người-thơ ! Bữa nay về "đổ bộ" toàn là phong cảnh thiên nhiên quá đẹp !! Ngơ cũng thích phong cảnh nhiều hơn cả, hay là hình các con thú, chim muông, cá ...Ngơ save tất cả các hình mọi người post lên đây vào máy của Ngơ, không hiểu bao lâu nữa thì phải "tăng lực" cho mấy ổ đĩa cứng . Cũng may là máy của Ngơ chỉ giữ chữ, giữ nhạc và giữ hình ảnh chụp này thôi ( chứ không lưu trữ phim bộ ).

Sáng sương mù vào rừng chờ gọi nắng
[img]http://i146.photobucket.com/albums/r253/hnvuong_photo/Nangmai3_Seahurst.jpg?t=1206504690
[/img]
Sáng mù sương đi săn ... ảnh. Chỉ có người tramnam trên bờ, đàn hải- âu dưới biển.
[img]http://i146.photobucket.com/albums/r253/hnvuong_photo/SangSuongmu_Seahurst.jpg?t=1206499052[/img]
[img]http://i146.photobucket.com/albums/r253/hnvuong_photo/Seahurst.jpg?t=1206498791.
[/img]

Lên núi tìm .. thơ

[img]http://i146.photobucket.com/albums/r253/hnvuong_photo/DinhNui4.jpg?t=1206497599
[/img]

[img]http://i146.photobucket.com/albums/r253/hnvuong_photo/DinhNui7.jpg?t=1206498274
[/img]

[img]http://i146.photobucket.com/albums/r253/hnvuong_photo/Hiking1.jpg?t=1206498372
[/img]

[img]http://i146.photobucket.com/albums/r253/hnvuong_photo/DinhNui14_thacdo2.jpg?t=1206506726[/img]

[img]http://i146.photobucket.com/albums/r253/hnvuong_photo/DinhNui15.jpg?t=1206506865[/img]


-- Và, sáng nay phải nói là Ngơ suýt chết ngất, khi ở dưới cùng của chương trình nhạc ngày thứ Ba hôm qua là SCARBOROUGH FAIR ! Mới bữa Chúa Nhật rồi, có ca sĩ Thu Hà - Paris, gửi cho một slide về tình-bạn rất là hay, toàn là lời vàng, ý ngọc, hình ảnh rất đẹp : toàn là các loài hoa tượng trưng cho tình bạn . Và, bản nhạc nền thì Ngơ không thể nhớ tên, nhớ loáng thoáng ít lời Việt Nam, loáng thoáng ít lời Anh . Phải nói với TH hỏi ai sành nhạc thì tìm cho Ngơ tên bài hát đó . Nên vừa thấy bóng Trà-Mai, đã biết là có nhạc mới. Và ngoạn mục hơn nữa là chính bản nhạc Ngơ đi tìm kia !! Thế là Ngơ được trọn cả sáng này trong rừng youtube và đẫm mệt với giọng ca quá tuyệt vời của Simon & Garfunkel.

TRA-MAI
Mời các Tý & Tí thưởng thức Tây Ta đề huề


SCARBOROUGH FAIR(monochord-DANBAU)



Simon & Garfunkel - Scarborough Fair



Cám ơn Trà-Mai, cám ơn Mén, cám ơn Mơ, cám ơn Ớt&LĐ, cám ơn Trăm Năm, cám ơn Hoài-Thu ...!! Đã cho Ngơ những ngày này niềm vui, sung sướng và hạnh phúc thật sự dễ thương trong Thơ&Nhạc !

Ngơ mời lại cả nhà nghe hai ca khúc khác cũng đã là bất hủ của hai chàng tài tử này nhỉ. Có lẽ ở lứa tuổi chúng mình sàn sàn ngang nhau này, thì hẳn một thời những ca khúc này đã nằm trọn trong tim của cái thuở dại khờ ??

Chúc cả nhà Tý&Tí một ngày mới an lành, vui vẻ !!
Tý Ngơ


Simon and Garfunkel - El CONDOR PASA
http://www.youtube.com/w...r1N8VHg&feature=related

&&

Paul Simon and Art Garfunkel - The Sounds of Silence Lyrics
http://www.youtube.com/w...kZ6Fngw&feature=related

Góc Nhạc Cali&Paris, GiaLong - VietBao - 26-03-2008
viethoaiphuong
#262 Posted : Wednesday, March 26, 2008 3:47:09 AM(UTC)
viethoaiphuong

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 9,291
Points: 11,028

Thanks: 758 times
Was thanked: 136 time(s) in 135 post(s)
"Trésor de la sérénité. Mon âme égale et silencieuse"
(pour mes deux petits choux, Alex et Nico)

Rose
Phục sinh vui vẻ, tràn đầy phước hạnh chị nhé!
Tiểu Vũ Vi
MGP- 03-24-2008, 09:14 PM



Chị Thy cám ơn Vi nhiều nhiều !
Mùa lễ Phục Sinh của chị năm nay thật là ý nghĩa. Con gái chị đã nhận lễ Baptêm với sự có mặt cả ngàn người nơi nhà Thờ công-giáo tối thứ Bẩy. Nó bây giờ ở trong tay Chúa & Đức Mẹ là điều chị làm chị yên lòng hơn cả. Chị nói với nó : ngày hôm nay con mới thực sự được sinh ra làm người. Và, quãng đời làm người còn lại của con hoàn toàn do con tự làm nên mình. Điều quan trọng là con biết yêu lời Chúa. Chúa dạy con người ta rất nhiều điều, nhưng cuối cùng có hai điều đáng nhớ nhất, phải được ghi vào tâm khảm mình, đó là : kính Chúa và thương người. Và, trong hai điều này thì nhớ phải đặt "thương người" là trước nhất.
Hôm đó tại nhà Thờ nơi thành phố của chị, có Alex vừa tròn 18 tuổi và một bà Tây 71 tuổi nhận lễ Baptêm.
Bà người Pháp thay mặt cho mẹ đỡ đầu của Alex ( một người bạn của chị đang ở Tân Đảo ) đã tặng cho Alex cuốn sách nhỏ : "Trésor de la sérénité. Mon âme égale et silencieuse". Với trang đầu tiên ghi:

La sérénité, n'est-ce pas ce à quoi chacun de nous aspire? Cette attitude où l'agitation n'a pas de prise sur nous : c'est le fruit du détachement; de la liberté, quand nous somme délivrés du stress de devoir faire tout à la perfection... Aller en réunion sans être écrasé par l'angoise. Cesser de me préoccuper sur la façon dont le rendez-vous, la recontre ou l'examen peuvent se dérouler. Lâcher prise, sans plus me demander comment les autres me perçoivent, comment faire tout sans faute : lâcher prise, et se laisser conduire par ce qui advient.
Il s'agit pour moi d'être libre dans le moment présent, disponible pour ce qui se présente.

Và, bên cạnh là một photo chụp nơi một hồ nước trong đến độ phía trên là bầu trời xanh với mây trắng thì phía dưới mặt hồ cũng i hệt một trời xanh mây trắng ấy. Điều duy nhất cho ta phân biệt khoảng phân chia này đó là nhờ có những lùm cây xanh rì, phía xa là một dãy đồi...
Trang cuối cuốn sách là photo một thác nước chảy từ ra từ các núi đá cũng xanh rì là cỏ dại, mà nhìn như là thác mây vậy ! Thật là ngoạn-mục. Trang bên cạnh ghi thế này:

La plus difficile, c'est de se détacher de soi-même. Il faut bien dire que notre ego veut se mêler de tout...Quand je parle, mon ego m'empêche de dire ce qui monte de mon coeur, ce qui fait que souvent, je parle pour obtenir quelque chose, pour me faire ramarquer, pour répondre à des attentes. Tandis que la sérénité laisse de l'espace à ma réalité profonde. Elle laisse régner la vérité. Quand mon esprit est serein, je permets aux choses d'exister, simplement. Sans vouloir les plier à ma propre vision de la réalité. Faire lâcher prise à l'ego en pensée, en parole et par action, est un devoir constant.
Quand j'arrive à maîtriser mon ego, j'accéde peu à peu à la sérénité, qui est source de Paix, de Liberté et d'Amour.

Và ở trang bìa phía sau, có dán một trang giấy gấp lại, nửa bên trái là một bài thơ của Thomas Merton :

Je crois que la vie
n'est pas une aventure
à vivre dans la banalité.
Il faut au contraire s'engager
à réaliser le projet que Dieu a
sur chacun de nous :
un plan d'amour qui bouleverse nos existences.
Je crois que la plus grande joie
pour un homme,
c'est de rencontrer Jésus Christ,
Dieu fait homme.
En lui toutes choses,
les misères, les erreurs, l'histoire, l'espérance,
prennent une nouvelle dimension
et un nouveau sens.
Je crois que tout homme peut renaître
à une vie authentique et digne
à tout moment de son existence
en accomplissant la volonté de Dieu,
il peut non seulement se libérer,
mais encore maîtriser le mal.
Thomas Merton

Còn nửa kia của trang giấy gấp này là câu của Albert Schweitzer : "Ce que tu peux faire ne représente qu'une goutte d'eau dans l'océan. Mais c'est cette goutte qui donne un sens à ta vie."

Sáng nay, chị Thy ngồi chép lại đoạn tiếng Pháp này là tặng Vi cùng mấy nhỏ nhà Vi luôn đó.

Chúc Vi ngày tốt lành,
Chị Thy


&&

Veillee Pascale
22 Mars 2008 - Baptêm Alexandra

Chant d'entrée :

Peuple de baptisés, marche vers ta lumière
Le Christ est ressuscité ! Alleluia ! Alleluia !

1) Notre Père nous aime avec tendresse
Et son amour est vivant pour les siècles !
Que son peuple le dise à l'univers
Il rachète et rassemble tous les hommes !

2) Proclamons la bonté de notre Père et las merveilles de Dieu pour les hommes
Plus de faim, plus de soif et plus de peur car sans cesse il nous comble avec largesse

3) Rendons gloire et louange à notre Père, à Jésus-Christ qui rachète les hommes
A l'Esprise qui demeure dans nos coeur maitenant, pour toujours et dans les siècles !

Chant de la création :

R/ Mon Dieu, Tu es grand ! Tu es beau ! Dieu vivant ! Dieu très haut !
Tu es le Dieu d'amour !
Mon Dieu, Tu es grand ! Tu es beau ! Dieu vivant, Dieu Très-Haut
Dieu présent en toute création !

1) Par les cieux devant Toi, splendeur et majesté
Par l'infiniment grand, l'infiniment petit
Et par le firmament, ton manteau étoilé
Et par frère soleil, je veux crier ...R/...
2) Par tous les océans et par toutes les mers
Par tous les continents et par l'eau des rivières
Par le feu qui te dit comme un buisson ardent
Et par l'aile du vent, je veux crier ...R/...
3)Par toutes les montagnes et toutes les vallées
Par l'ombre des forêts et par la fleur des champs
Par les bourgeons des arbres et l'hebre des prairies
Par le blé en épis, je veux crier ...R/...
4) Par tous les animeaux de la terre et de l'eau
Par le chant des oiseaux, par le chant de la vie
Par l'homme que tu fis juste moins grand que Toi
Et par tous ses enfants, je veux crier ...R/...
5) Par cette main tendue qui invite à la danse,
Par ce baiser jailli d'un élan d'espérance,
Par ce regard d'amour qui relève et réchauffe,
Par le pain et la vin je veux crier ...R/...

Chant du "Gloire à Dieu" (Sonnierie des cloches)

R/ Glory, glory alleluia !(ter)
Le Seigneur nous a sauvés !

1) Chantons la vie de Jésus-Christ ressuscité ! Nos corps témoignent de sa gloire !
Chantons la vie de Jésus ressuscité et la croix de sa victoire !
2) Chantons la joie de Jésus-Christ ressuscité contre la haine et la misère
Chantons la joie de Jésus-Christ ressuscité dans l'éclat de la lumière !
3) Chantons l'amour de Jésus-Christ ressuscité ! Ouvrons nos bras à tous nos frères !
Chantons l'amour de Jésus-Christ ressuscité et la paix sur cette terre !

Méditation :

R/ Ce jour que fit le Seigneur est un jour de joie ! Alleluia !

Rendez grâces au Seigneur : il est bon ! Eternel est son amour !
Qu'ils le disent ceux qui craignent le Seigneur ! Eternel est son amour !

Le bras de Seigneur se lève, la bras du Seigneur est fort !
Non, je ne mourrai pas, je vivrai pour annoncer les actions du Seigneur !

La pierre qu'on rejetée les bâtisseurs est devenue la pierre d'angle
C'est là l'oeuvre du Seigneur, la merveille devant nos yeux !

Acclamation à l'Evangile :

Alléluia, Jésus Seigneur, Alléluia nous t'acclamons !
Alléluia, tu parles aux coeurs, Alléluia, nous te croyons !
Fils de Dieu montre-nous ton visage ! Conduits-nous au chemin de la vie !

Bénédiction de l'eau baptismale :

R/ Pour tes merveilles alleluia !

R/ L'eau vive du baptême
Sur nos lèvres et sur nos fronts
L'eau vive du baptême
A gravé en nous ton nom
Nous sommes un peuple né de Toi
Marqué du signe de la croix
Ta croix signe d'amour !

1) Pour aller de l'ombre à la lumière et passer de la mort à la vie !
Pour aller de l'ombre à la lumière, nous avons fait confiance à l'Esprit !

2) Pour aller profond dans ta parole et passer de la peur à l'amour !
Pour aller profond dans ta parole, nous avons pris la route au grand jour !

3) Pour aller plus près du coeur des hommes et passer de désert au Jourdain !
Pour aller plus près du coeur des hommes, nous avons mis nos pas dans le tiens !

Aspersion des fidèles + Chant "Batisés dans la lumière de Jésus"

1) Baptisés dans la lumière de Jésus,
Tu renais avec Lui du tombeau
Pour que s'éclaire chacune de tes nuits
Dieu te prend aujoud'hui par ta main
Tu es son enfant bien-aimé !

2) Baptisé dans le passage de Jésus
Tu traverses avec lui les désert
Pour que tu brises les forces de la mort
Dieu te donne aujoud'hui son Esprit
Tu es son enfant bien-aimé !

3) Baptisé dans l'Evangile de Jésus
Tu découvres avec lui un tréror
Pour que tu trouves les mots de liberté
Dieu te donne aujoud'hui la parole !
Tu es son enfant bien-aimé !

4) Baptisés dans la lumière de Jésus
Tu inventes avec lui ton chemin
Pour que tu cherches les sources de la vie
Dieu te donne son peuple choisi !
Tu es son enfant bien-aimé !


RoseRose
heartheart

Se découvrir en verité : nous avons beaucoup de bon en nous parce que nous sommes aimés de Dieu et appelé à aimer. Par ton baptême, Alexandra, tu es devenue Enfant de Dieu le 22 mars 2008. Que le Seigneur te bénisse et te garde. Bonne route!
Genevievè et Michel
& Moi, ta maman


25 - 03 -2008
Việt Hoài Phương
ThyThyHoàngThyMaiThảo
viethoaiphuong
#263 Posted : Thursday, March 27, 2008 12:09:08 AM(UTC)
viethoaiphuong

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 9,291
Points: 11,028

Thanks: 758 times
Was thanked: 136 time(s) in 135 post(s)
Trời bên ấy có mưa...?? Và mây có phiêu bồng lớp lớp...???

[img]http://img.photobucket.com/albums/v301/ngocanh32/poppy.jpg?t=1206142073[/img]

NgocAnh
Chào cả nhà tý tí mình ơi Smile
Bên Paris , như tý Ngơ cho biết mới bắt đầu mùa xuân, ngộ ghê chưa . Ở đây đang nửa chừng xuân đó Ngơ à , hoa lá gì cũng nở hết trơn hết trọi kìa , trừ cây phượng tím thì lá vàng úa , cành trơ trọi khẳng khiu thấy tội nghiệp, nhưng ... chờ ít tháng nữa đi nhà ngưoi , lá sẽ từng tàng xanh mướt, rồi bông tím từng chùm sẽ tím ngát đất trời , cho mà ngắm tha hồ lưu luyến

TLĐ ui, tý Mơ nghễng ngãng đã lâu , cho nên mang cái tên mơ đó , sợ chi ai Approve
Hỏng nhớ sao , tối ngày chỉ lo mơ chiện trên trời, chiện dưới đất như mấy xe cảnh sát hú còi rượt ...tý Ngơ , Mơ coi như hỏng nghe hỏng thấy Cooling
Cái bùng binh không lối thoát , ở đây Mơ thấy có 1 cái thui, và nhớ có lần mình đi ngang qua , tới nhà bạn , cũng kẹt vòng vòng không lối thoát y chang dzị . Vòng vòng cái rồi tẻ ra được mừng hết lớn, chạy thêm miếng nữa ngơ ngơ "Úa , sao giống con đường ...dzìa nhà dzị ta ơi " chời wơ ,!!! "Cooling
Lại phải quay trở lại và kẹt trong cái vòng lẫn quẫn của tí Lạc Đà Tongue

Mơ hỏng thích nhạc thất tình, cho nên hỏng ưa bài Dạ Khúc miếng nào hết . Laị thấy giọng ca của QG nữa thì ...thui hỏng nghe . Duy Trác ca cũng hay nhưng , hỏng thích lời nhạc thê thảm quá đi !!!
Mơ thích nhạc vui, nhạc trữ tình , nhạc buồn , quá lắm chỉ là ...chiều hôm qua lang thang trên đường nhớ nhớ buồn buồn ...réo réo âm thanh Smile
Mơ rất thích giọng ca Lệ Thu , xưa thích, giờ vẫn còn thích

À, tý Ngơ cho Mơ yêu cầu bài Giòng sông xanh qua giọng hát của ca sĩ Pháp được hông ??? Mơ nghe hoài giọng cô Thái Thanh , cũng rất hay

Tí Lạc Đà hôm nay có chụp thim được tấm hình ":ngó cửa sổ nhà người ta " hông ??? cho cả nhà thưởng thức dzí
Từ bữa được coi mấy tấm hình rất nghệ thuật về những khung cửa sổ , Mơ lái xe, tự nhiên lại ưa ngó những khung cửa sổ nhà thiên hạ thay vì ngó khu vườn phía trước như nào zờ . Thiệt tình là khám phá ra có rất nhiều khung cửa sổ đẹp mắt , nhưng không thể , và không có lý do để đứng trước cửa nhà thiên hạ mà bấm hình , bộ mình là CIA à Tongue
sợ chó cắn nữa Sad

Tý Ớt ngồi đàng sau xe motor sợ lạnh cẳng à , xời ui . Tý Mơ thì hỏng sợ, cứ nhắm nghiền hai con mắt , ôm thiệt chặt , đặt sinh mệnh mình trong tay người , còn gì để sợ ta ơi ApproveApprove
Tự nhiên nhớ chiện xưa ...xưa ơi là xưa , để kể cho nghe nè
Chiện dzí cái người "Somewhere my love" của Mơ đó. Lần nào Mơ ghé ngồi sau yên chiếc xe Honda của chàng, thùy mỵ vén tà áo dài, thò tay nắm cái yên xe thì luôn luôn chàng hét to " ôm cho chặt , anh phóng đây "
Nói là làm , chiếc xe rồ máy ...ph ó . nn...ggg .!
Chời đất ui !!! biết làm sao cho khỏi té ngoài chiện ... ôm cho chặt Sad , áp má sát lưng cho hết sợ !
Thiệt đúng là người thông minh biết lợi dụng tình thế "khẩn trương " !!!

Tý Trăm năm ơi
Trên ấy có mưa hôn ??? và mây có phiêu bồng lớp lớp ...?
Bàn tay ngà vẫn dùng hạn chế, vì cô út vẫn nhứt định nằm vạ than đau đau đau , tức ơi , nhưng đã bớt sưng rồi .

Tý Mén kiếm nhạc rất tài tình , hình ảnh cũng đẹp wá chừng . Mơ thích tấm hình cô gái chơi vĩ cầm thổi ra những âm thanh đẹp như hoa rơi, khiến chim muôn tụ về

Tý Ớt ui, đừng tủi thân , chừng nào trái đu đủ chín , Mơ xẻ cho phân nữa nghen , còn phân nữa chia cho tất cả . Má trồng hai cây đu đủ, cây nào cũng đeo đầy trái . Mai Mơ ghé nhà má sẽ chụp hình hai cây đu đủ nầy cho nhà tý mình ơi, đứa nào muốn ăn cứ leo lên hái nghen Smile
Thứ bảy (ngày mơi đó ) mấy chị em sẽ đưa má ra công viên chơi cho khỏe, sau những ngày má nằm bịnh.
Mơ thích ăn gỏi đu đủ lắm . Nhưng đặc biệt kỳ nầy , để cửa sổ cho nó chín .
Nhánh bông dễ thương trồi 7 cái nụ bông tròn xanh mướt , nhưng vẫn còn e ấp , chưa cho thiên hạ biết dung nhan

Tý Ngơ có mấy đứa con gái dễ thương ghê . Mơ cũng có cô con gái , tên Mai , nói tiếng Việt rất giỏi, nhưng hỏng biết viết . Tuy vậy , đi nhà hàng Việt thì nó đọc thực đơn rót rót Big Smile
Nó là cánh tay đắc lực của Mơ khi Mơ thắc mắc những chiện "đời thường " Clown , hỏng sao hén mấy tý tí, con hơn mẹ nhà có phúc .

Về cái phim "La Boum" của ¨Pháp , làm cách nào để coi đây ???
Thui ngày đã lên , bình minh đang sáng , chúc cả nhà ngày thứ sáu vui thiệt là vui Smile

Tý Mơ sửa sọan đi làm


&&

HTMT

Chiều Mưa ...

Chiều nay mưa rơi
Ướt đôi vai gầy
Gió ru hững hờ
"Khúc xưa gieo mùa"

Tôi đi trong mưa
Xót cơn mưa này
Tôi nghe bên mưa
Tiếng ai dạo đàn

Đàn Anh đứt khúc
Nhức câu thơ về
Hồn như hoang vắng
Kiếp thân phũ phàng

Thêm chi cho nhau
Nhớ nhung ngang đời
Mang chi thương đau
Chất lên cây đàn

Người ơi tôi xin
Cất đi nhọc nhằn
Với bao tủi hờn
Bước qua cõi đời

Quên đi nghe Anh
Chính câu thơ này
Xa đi nghe Anh
Chính cung nhạc này

Đời chưa tắt nắng
Bến chưa muộn màng
Còn ai vẫn ngóng
Bóng Anh bên nàng

Thôi ta chia xa
Những cơn mơ thừa
Xin mong cho nhau
Bước chân nhẹ nhàng

Lòng tôi xin khắc
Áng thơ thật tình
Và thêm câu nhắc
Cám ơn chân tình

Vui nhé ơi người!!!


00h10 - 08/05/2006
*một chiều mưa trong nắng ..
Hoàng Thy Mai Thảo

* phổ nhạc 01 -Trần Hải Bằng
** phổ nhạc 02 - Nguyễn Minh Châu

http://emavaban.com/foru...hread.php?t=4341&page=2
&&

Trên ấy có mưa hôn ??? và mây có phiêu bồng lớp lớp ...?
Ai biểu Mơ nhắc chi đến Mưa ?
Và những dòng:

LamVien
Còn một phim nữa về "tình yêu" mà TLÐ chấm là phim "Baran" của Iran năm 2000 thì phải . Trong phim họ diễn tả một mối tình thật cao thượng, thanh khiết của một cô gái tị nạn chiến tranh từ A Phú Hản (Afghanistan) ở trại tị nạn Iran . Cuộc sống khốn khổ của con người trong hoàn cảnh chiến tranh, lẽ sống trong một đất nước tạm dung, tình người, tình yêu, ngôn ngữ, sự nghèo nàn và lòng hy sinh .... Nếu có những giọt nước mắt tuôn chẩy trên gò má mình khi xem phim đó chính là "Những phần đời mình đã trải qua ....."
Chữ Baran người A Phú Hản gọi là Mưa , cô gái tên Mưa ....

&&

Nên giờ này Ngơ mở bài nhạc Chiều Mưa của Thơ - Ngơ, mà người dịch ý nghĩ của Ngơ là nhạc sĩ Nguyễn Minh Châu . Khi Ngơ có điều chi "chết lặng" ở trong lòng mình, thì Ngơ kiếm bài này ra nghe . Nhìn nửa-vơi của một câu mà Lạc Đà viết bỏ lửng sau cùng: " Những phần đời mình đã trải qua..."? Về những giọt nước mắt tự nó biết tuôn chảy...Để chia sẻ một điều gì đó thật nhất nơi cuộc sống, với một con người nào đó thoáng lướt qua bên cạnh cuộc đời mình. Hôm mới rồi Mơ nói rất đúng : người ta không thể ngồi mà tưởng tượng ra một điều gì đó, chỉ để mà viết thành Thơ hay thành Nhạc ?

Khi viết tới đây thì lo một chuyện khác xen vô giữa chừng, phải trả lời ngay . Rồi sau đó mất đứt dòng chảy tư duy .

Nhưng hồi đầu giờ chiều lối chừng 13h30 bên này, dưng không có một cơn mưa giồng đến là dự dội . Trời đất tối mù mịt, gió thật to và thành mưa đá . Khi đó cậu út nhà Ngơ lon ton chạy đi học sớm, mà Ngơ không kịp gọi với nó trở lại . Thấy mưa vậy thì xót hết cả ruột gan, phải gọi ba nó lấy xe đi tìm con trên đường . Những lúc vậy mới cảm được nỗi đau nơi người mẹ ra sao , và lại thấy thương mẹ của mình hơn!! Bởi vậy, người ta hay ví von : người nam giới thương mẹ ngoài da và chỉ đơn thuần cảm tính . Còn người nữ giới thương mẹ trong máu thịt xương tủy, hồn linh ...bởi nỗi đau ấy được kéo dài từ người mẹ sang người con nhiều thế hệ . Không biết các Tý & Tí nhà mình có đồng ý ít, nhiều vậy không ? Và lạ lùng là con bé lớn, khi tối trễ mới về đến nhà, Ngơ vừa kể chuyện cơn mưa giông hồi trưa, nó nói liền : oh! khi đó con nhìn ra ngoài cửa sổ của giảng đường , thấy mưa đá và gió khủng khiếp vậy thì cũng lo cho em Ti, không biết nó đi ra khỏi nhà chưa, ướt thì "chết mẹ" !! Trong vốn liếng tiếng Việt để sợ điều gì nó chỉ có mỗi câu đó thôi . Và, là nó học lỏm ở bà ngoại, khi lo lắng gì cho cháu thì nói vậy .

Ah! Mơ ơi, nhà Tý Ngơ chỉ có một cô nàng Tý đó thôi, còn đứa sau là một Tí đó chứ ? Nó cũng giống bé Tý Mai nhà Mơ đó, nói tiếng VN giỏi gần như mình vậy, đọc cũng tàm tạm, viết tàm tạm và đi nhà hàng cũng đọc thực đơn rót rót . Nhưng nó giống Ngơ, thường chỉ ăn một vài món mình ưa thôi, nên đôi khi nó đã thuộc lòng rồi ).

Trong chiện xưa ơi là xưa của Mơ í mà, thì ai là người thông minh hơn ai giữa Mơ với người "somewhere my love" ??

Thấy Mơ hỏi Trăm Năm đúng với tôn điệu của người - thơ lắm đó . Và khi viết ít dòng "thi - ký - sử GiaLong - VietBao" hôm nay thì như TLĐ cũng nhắc tới Mưa nữa, nên Ngơ lấy luôn câu của Mơ vào đề hỏi Trăm Năm, mà đặt tựa đề : "Trời bên ấy có mưa...?? Và mây có phiêu bồng lớp lớp...???" . Vậy cho dễ nhớ màu thời gian mỗi một ngày đi qua nơi đây nhỉ ? Mai sau đọc lại, ngày sẽ sống trở lại và linh hồn chúng ta sẽ lại về bên nhau ?

Oh, mà Mơ đòi nghe bài Giòng sông xanh qua giọng ca sĩ Pháp í hả ? là bài nào ta ?? Có phải là sông Seine blue ?? Ngơ thua rồi !!

Ngày mai Mơ qua nhà Má đem hai cây đu đủ về đây là Ngơ sẽ nhờ ai trèo lên hái cho mấy trái thật xanh, rồi làm gỏi đãi Mơ và cả nhà. Thử tài nữ công gia chánh của Tý Ngơ cái nhể ??hihi!! ( Ngơ đang cười quá trời nè, vì tính "phá" Mơ và Ớt và Trăm Năm ...í mà, nhưng dừng lại được !) .

Bên này phải tới giữa tháng 5 mới có nhiều bông Poppy như của bên đó . Và Ngơ cũng rất thích loài hoa dại đó . Ở Dalat ngày xưa cũng nhiều loại bông này mọc dọc hai bên đường những dốc là dốc. Và, cũng vào mùa tháng 3 này thì phải. Nắng nhiều. Gió lắm. Cánh hoa dại thì quá mỏng manh... nhìn rất thương !!

Khi nào mà Mơ yêu những khung cửa sổ nhiều hơn nữa...Khi ấy, Mơ sẽ tìm ra cách nào chụp được photos, mà không hề ngại bị nghi là CIA đâu, và người ta cũng không bao giờ nghĩ Mơ đang làm CIA cả ? Có khi họ còn chạy ra mở cửa mời Mơ vô nhà để chụp những hình đẹp hơn nhìn từ phía trong cửa sổ ra bên ngoài ? Bởi thường người ở trong khung cửa sổ ưa nhìn ra ngoài, nên biết góc nào từ nơi đó nhìn ra xung quanh là đẹp nhất ? Như Ngơ, khi đêm thật khuya, Ngơ thích tắt đèn và mở nhạc khe khẽ ... Rồi đứng ngó ra ngoài trời . Đó là khi Ngơ sướng nhất. Chỉ cần nghĩ về điều gì đó đang nằm sâu lắng trong trái tim mình... Rồi kệ tâm hồn bay ra khỏi khung cửa sổ...Lang thang đi tìm kiếm chi đó theo tầm mắt của mình...Và hình như một quãng sau của thời gian, hồn linh quay trở lại tìm mình, ấy là khi một melody nào đó chạy ra mờ mờ ... rồi đậm dần...cuối cùng chảy thành môt dòng liên tục . Như thể một suối nhạc vậy. Thế rồi, nàng-thơ làm việc của mình, như đi gọi lại những rơi vụn của tâm hồn mình đâu đó... Trở Về !! Như thể :

Mưa Lối Đời

Trở về mái nhà xưa / Vẫn đó cơn mưa vừa / Hạt mưa thừa rớt lại / Kỷ niệm nhắc tên nhau / Màu hoang vắng tường rêu //

Ngàn năm xưa chưa cũ / Giấc mơ xưa chưa tàn / Lời thơ ngây vụng dại / Khóc bên mưa nhạt chiều / Nhớ thương nhau thật nhiều //

Ta Đi Qua Đời Nhau // Thơ đi qua mùa Thơ // Mây trôi qua ngàn mây // Gió theo về trên tay // Mà nào ai có hay ...//

Người nơi đâu có nhớ / Bóng mây bay ngập ngừng / Nửa đường khuya ngần ngại / Gót chân Thơ dừng lại / Mưa lối đời còn đây ...//

Mưa khóc dài cơn say...!!



Ca khúc này Ngơ đề tặng cả nhà Tý&Tí mình nhỉ ? Và lấy luôn tên " Trở Về " !! hay " Mưa Lối Đời " ??

Bây giờ là 00h40 ngày 22 Mars 2008. Tính chỉ ví dụ tí tẹo thôi, mà ai dè thành một dòng nhạc thiệt tình . Hơi buồn, nhưng buồn này cho ta sống và hi vọng tốt lành đó thôi ?! Đó là cái lãng mạn của ngôn từ khi ghép lại thành Thơ và cất tiếng lền thành Nhạc ??
Ngơ post lên rồi đi thu âm lại melody, kẻo mà Mưa làm xóa đi nốt nhạc mưa ...!!??

Ngơ nói vầy chứ lo đi thu âm trước rồi , nghe ngồ ngộ, hơi buồn buồn mà cũng hơi nhớ nhơ, bơ vơ...như thể: " Somwhere My Love " kiểu Mơ giống Ngơ , thấp thoáng là bóng Trăm Năm, thật xa xăm là dáng của Tý Ớt trong lá vàng tơi tả bữa Thu kia ??? (( bài này dành riêng cánh Tý nhen quý Tí ? bữa nào mình làm tặng riêng các Tí một bài hay hơn ??))
Và đã là 1h25 rồi đó ...chao ơi là thời gian !? giờ thì Ngơ ôm ca khúc mới toanh này đi ngủ cùng giấc mơ những là Mưa ...!!
Chúc cả nhà Tý&Tí vui vẻ hết cuối ngày bên đó nha,
Tý Ngơ

&&

* "Trở Về"...
" Khi gửi thư cho chị rồi, em đi viết cho xong cái tùy bút hồi chiều dở dang với Ngọc Anh bên GiaLong-VietBao.
Và sau đó cũng vẩn vơ nghĩ tới chị .... Rồi cuối cùng thì em có "ra" một ca khúc nho nhỏ . Tự nhiên trong đầu cái tựa đề thư chị gửi cho em hôm nào đó "Trở Về" còn "dính" trong chuỗi thư từ trao đổi giữa 2 chị em mình đây. Nên tự nhiên khi viết đến đoạn cuối sắp chạy ra thành Nhạc thì có chữ Trở Về của chị .
Và trong âm hưởng của ca khúc này có những đoản khúc mấy đứa bọn em trong GL viết chung ít lâu nay, thì vô tình đã có cả chị cùng theo vào (( nơi ý tưởng của em ))
Em copy 1 đoạn trước khi ra ca khúc đó để chị đọc cho vui nhỉ ?
Ừ, chị nói rất đúng . Quên đi những chuyện rắc rối ấy mà người đời làm chị mệt mỏi ?
Bên em đã 2h40 rồi, em chạy lên nhà nằm nghỉ đây ." - à chị BH


**A3 phổ nhạc 26-03-2008
http://emavaban.com/foru...hread.php?t=4341&page=2
viethoaiphuong
#264 Posted : Thursday, March 27, 2008 9:53:32 PM(UTC)
viethoaiphuong

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 9,291
Points: 11,028

Thanks: 758 times
Was thanked: 136 time(s) in 135 post(s)
Và, thế là lại đã một thứ Sáu nữa...

Như thường lệ tôi lại vội vàng đi mở cửa phòng nhạc Cali&Paris...

Tý Ngơ mời tất cả nghe bài hát dưới đây ...tựa đề là " Cho tất cả những cô gái mà tôi thương trước đây " ( nghe đã thấy cánh nam-nhi "họ" tham quá trời nhỉ ??). Bài này rất nổi tiếng ở Pháp quãng những năm 90 trước .
Hổng biết các Tí xem DVD bài này thì có nhớ những người xưa của mình không ? Và các Tý mình nữa ? chẳng nhẽ trong tim ta chỉ có duy nhất một bóng hình ( điều này dám chắc Ớt không chừng ?? ) Như Mơ nhà mình đây, ít nhất mới khai tới người thứ 3 đó thôi ? Để lát nữa Ngơ có rảnh không dịch lời bài hát chút xíu nhỉ ? còn không sẽ viết đại ý thôi cũng được nhể ? Nhưng quả tình lời bài này dịch được thành thơ thì rất hay .
Ngơ nghe bài này mỗi lần là lại thấy tả tơi rơi rụng hồn vía ...vì biết người ta còn nhớ tới mình nhiều, mà khổ nỗi không phải một người kia ...!! Bởi vậy bây giờ bị Thơ đày ...!! ( Mơ đang cười Ngơ đúng không ? Trăm Năm thì cảm thông ? Ớt thì nói : hổng sao đâu Ngơ ơi, vì Ớt tính ra thì ... cũng khó nói quá à ...!! TLĐ sẽ bảo : thôi, chuyện cũ tính làm chi, bây giờ tất cả để máy đếm về Zero hết là huề cả làng ?!)
Tý Ngơ thấy câu dưới này của Khalil Gibran rất đúng :
"Tous ceux qui ont vécu dans le passé vivent avec nous à présent. Certes, personne parmi nous ne voudrait les acceuillir en leur manquant de grâce."
(Tất cả những người đã từng chia sẻ trong quá khứ, đều sống với chúng ta trong hiện tại . Tất nhiên, có những người không có mặt giữa chúng ta, bởi họ thiếu ơn phước .)



Didier Barbelivien & Félix Gray - A toutes les filles ...
http://youtube.com/watch?v=hZKyxmSrUug

Paroles: Félix Gray. Musique: Didier Barbelivien 1990 duo:
Félix Gray et Didier Barbelivien



A toutes les filles que j'ai aimées avant
Qui sont devenues femmes maintenant
A leur volcan de larmes
A leur torrent de charme
Je suis resté adolescent

Cho tất cả những cô bé mà tôi thương ngày xưa
Bây giờ đã trở thành những người thiếu nữ
Cho những dòng lệ như mạch núi lửa ngầm của nàng
Cho vẻ quyến rũ tràn trề của nàng
Tôi vẫn thể một cậu bé mới lớn


A toutes les filles que j'ai aimées avant
Des cours de lycée en jardin d'enfants
Aux lettres déchirées
A leurs baisers volés
Je suis resté adolescent

Cho tất cả những cô bé tôi thương ngày xưa
Trong sân trường thời trung học thơ ngây
Cho những lá thư bị xé
Cho những nụ hôn vụng dại
Tôi vẫn thể một cậu bé mới lớn


{Refrain:}
Elles avaient, elles avaient,
Des océans au fond des yeux
Elles dansaient, elles dansaient,
Pour nous garder plus amoureux
Elles disaient, elles disaient,
Que l'amour c'est toute une vie à deux
Elles avaient dans un sourire moqueur
Quelque chose de secret
Elles gravaient nos deux cœurs
Sur les arbres des forêts
Elles pleuraient comme on pleure
Quand on a trop aimé

Nàng có cả một đại dương nơi tận cùng đáy mắt
Nàng nhảy diệu vũ,
Cho chúng tôi đều thấy yêu thật nhiều
Nàng nói,
Tình yêu là tất tận một cuộc sống cho cả hai
Nàng có nụ cười chế giễu
Chứa đựng nhiều điều bí ẩn
Nàng khắc trái tim của hai chúng tôi
Lên những cây rừng
Nàng khóc như người ta được khóc
Khi yêu quá nhiều


Des océans au fond des yeux

A toutes les filles que j'ai aimées avant
Qui sont devenues femmes maintenant
De leurs éclats de rire
A nos nuits de plaisir
Je suis resté adolescent

Những đại dương nơi tận cùng đáy mắt

Cho tất cả những cô bé tôi thương ngày xưa
Bây giờ đã trở thành người thiếu nữ
Với nụ cười rạng ngời
Cho những đêm của chúng tôi diệu vợi
Tôi vẫn thể như cậu bé mới lớn


A toutes les filles que j'ai aimées avant
De plage, de soleil, en dîners dansants
Aux secrets murmurés
Aux passions déchirées
Je suis resté adolescent

Cho tất cả những cô bé tôi thương ngày xưa
Cho bãi biển, cho mặt trời, cho những dạ tiệc
Cho những điều thầm kín khẽ rên rỉ
Cho những đam mê ngút trời
Tôi vẫn thể như cậu bé mới lớn


{au Refrain}

Des océans au fond des yeux
Những đại dương nơi tận cùng đáy mắt

{au Refrain}

Des océans au fond des yeux
...

A toutes les filles qu'on a aimées avant...



Tìm đọc những dòng tâm sự còn nóng hổi của bạn bè :

NgocTran, vẫn những câu chuyện về cuộc sống quanh nơi tổ ấm đôi uyên ương nguyên vẹn của mình. Rất nhẹ nhàng và thư thả, như đã thân tình từ kiếp nào nơi những người bạn lâu ngày gặp lại, kể nhau nghe hoài không hết nguồn cơn...Phải, những gì thuộc về sự sống nơi bạn đã thuộc về sự sống nơi tôi thật là hiển nhiên. Tôi được đi trên thuyền cùng câu cá, cùng được những khoảnh khắc bắt buộc phải im lặng để không làm cho đàn cá dưới mặt hồ bị hoảng sợ...Được chứng kiến giây phút thấy đụng đậy cái phao của dây câu và hồi hộp cho chú cá nào sẽ được nhấc lên khỏi mặt nước...Được lo âu cho chú cún Mi Nô khi nuốt móc câu suýt chết và được ngậm ngùi cùng bạn khi đặt Mi Nô nằm nghỉ ngơi yên tĩnh nơi gốc hồng mà chú thích nằm trốn nắng thường ngày...Được hiền hòa như con Pít to đùng mà chịu nhường Mina láu lỉnh, rất đáng yêu vì biết được cưng chiều...

NGƠ thấy Mina chụp chung với Pít ,Pít to gấp mấy lần Mina ,vậy mà tội Pít lắm ,Mina được cưng nên ăn hiếp Pít ra mặt . Vì là con Pít hay rụng lông nên Ớt chỉ giới hạn Pít không được lên nhà trên ,mà mỗi lần trốn lên nhà là Mina đang nằm trên ghế salon nhảy xuống liền ,chạy tới , vừa xô vừa đẩy con Pít,Mina miệng thì sủa inh ỏi ,còn nhìn lại mẹ như kể công trạng nữa chứ !... Không nuôi thì thôi nuôi rồi cũng bận bịu như nuôi một đứa trẻ con vậy , tới lúc nó đi thì buồn vô tả ,một sự mất mát mà mình đã biết trước ,cũng phải lâu sau mới quên ,con chó trắng lúc biết nó đau nhiều không giữ được nữa , nhìn LĐ vừa đóng cho Mi Nô một cái thùng gỗ để yên giấc nghìn thu ...hai đứa không cầm được nướt mắt ,chôn Mi Nô ngay chỗ mỗi buồi chiều Mi Nô thích nằm hóng mát cạnh bụi hoa hồng .

Tý Xuân, cứ như điệu người thích thú ra sao khi nghe Bambino ngày xưa và bây giờ, cũng như vẫn còn mê mải si-mê chàng ca sĩ mù người Ý - Andrea Bocelli trong bài Besame Mucho...thì Ngơ thấy chị BH đặt cho TX cái tên "Mùa Xuân Non"... ý nhầm : "Mùa Xuân Nhỏ" ( mới đúng chứ nhỉ?) - thật là chính xác cả hai tên này ?? Mà theo Ngơ tên Mùa Xuân Non ý nhị hơn cũng nên (?) phải không chị BH và cả nhà?
TX có thích Dalida hát Besame Mucho này không, ấy là Ngơ hỏi :

Trời ơi thích lắm chớ , nhứt là nghe thêm bản Bambino , bản này hồi nhỏ mình khóai khỏi chê, tối ngày cứ ong ỏng bam bí nô bam bí nô ... nhớ dễ sợ
Cám ơn Ngơ nha .
Nhưng vẫn nhớ Andrea . Y ca Besame theo mình thấy thì hổng ai ca truyền cảm bằng y


TrămNăm, người này nói nghe Thơ mà chí lý chi đâu về cuộc đời, con người :
Đời sống là những hợp tan tan hợp. Tất cả rồi sẽ qua đi, duy tình yêu, nhân nghĩa, thì còn lại, trường tồn... Nâng niu trân quí những hạnh phúc ta có được hôm nay, để mai kia khi đến lúc phải chia lià, kẻ ở người đi, thì người ra đi sẽ thanh thản, người ở lại cũng nhẹ nhàng, biết rằng mình đã cho nhau trọn vẹn.
Chúc các tý tí mình luôn vui, bình an trong cuộc sống. Cám ơn niềm vui của chúng ta cho nhau hôm nay, trong cõi ảo tình chân này. Mong ước những đoá hoa ân tình hôm nay còn thắm mãi trong nhau. Tramnam


NgocAnh, người không ít tương tư như Ngơ nơi cuộc sống và chữ nghĩa. Sáng nay rất khó khăn Ngơ mới xóa nổi cái link hôm qua, mà Mơ chiều Ngơ thì chào một buổi sáng rất chi là dễ thương : chụp cái hình còn ngái ngủ mà đã cưới tít mắt... rồi còn hỏi :
"nhắn riêng dzí Ngơ , cho thắc mắc của nàng thơ , tặng nụ cười đầu ngày , không biết cười bằng môi hay bằng mắt đây ?"
Hồi đêm qua, khi Ngơ ngủ khì khì, thì Mơ ta viết đoạn này mới hay làm sao. Đúng như Tý Ớt đã nhận xét : thơ văn của Mơ nhẹ nhàng như nụ cười của Mơ vậy?! Làm Ngơ tính không biết nên đem nguyên si chuyện tình thời áo trắng của Mơ đi theo vết chân Ngơ khắp các cõi ảo không ta? Muốn hỏi Mơ đó chứ, nhưng rồi lại nghĩ : đã nói với bạn : Mơ thật là hiểu ý Ngơ = Ngơ thật hiểu ý Mơ? Vậy thì chắc Mơ cũng đồng ý trót vương vấn với Ngơ qua chữ nghĩa rồi thì ráng chịu đòn nóng - lạnh nơi cuộc đời chứ biết phải sao? Bởi Ngơ vẫn hay nói với Mơ về những chia sẻ kia thôi??
Dẫu sao Ngơ cũng sẽ hỏi Mơ xem ok hay không việc này nhỉ? Chúng mình thẳng thắn, thật thà với nhau vẫn hơn là bằng mặt mà không bằng lòng, đúng không?!

Tí Lạc Đà & Ớt , Ngơ ui
Mơ vừa coi đọan phim về Đà Lạt những ngày tháng cũ , kiếm mõi mắt sao hông thấy hoa vàng Mimosa ??? Cô bạn nói Mimosa rất thơm
Thứ sáu vừa qua đưa học trò tới vườn Miles square , có mấy khóm bông rất giống Mimosa, cô bạn ngồi xuống bứt vài bông hửi, nói không phải hắn .

Mơ có mối tình với người Đà Lạt , mấy tý tí có ai biết làng Lạc Lâm (Đơn Dương ) hôn ???
Mơ nhớ có kể cho người "somewhere my love" về mối tình đầu , người ấy nói "tình đầu tình tan ..."
Cây dạ lý má trồng trước sân nhà Mơ ở Phú Lâm, là do người ấy mang tặng một nhánh từ vườn nhà ở Lạc Lâm , về sau thành bụi, nở bông thơm cả cư xá
Một hôm buồn, Mơ viết ...

Tình đầu …Tình tan
Ngọc Anh

Đối với nàng, Đà lạt là một giấc mơ cứ trở đi trở lại, mơ hồ như vòm trời mưa bụi lất phất bay, phủ mờ cảnh vật .
Mơ hồ như giấc mơ.
Đơn Dương, cách Lạc Lâm mười bảy cây số, và cách Đà Lạt bao xa, nàng chưa từng được biết.
Cứ mỗi lần cây dạ lý trổ nụ trắng cành, rồi thả hương ngây ngất là nàng lại trở về cơn mơ cũ, với mùi hương dạ lý từ đất Đơn Dương cắm sâu trong hồn nàng từ thuở thanh xuân.

Trong giấc mơ nàng thường không có trọng lượng, nhẹ tênh, bay bềnh bồng theo những đám mây trắng, trên bầu trời rất trong rất xanh, nhiều tầng mây lớp lớp. Ngó xuống bên dưới những ô vuông xinh xắn, đủ màu xanh, xanh đậm, xanh tươi, xanh pha màu vàng của bông cúc, xanh pha màu bạc của phấn trắng, xanh pha màu cỏ non, màu cải trời, màu bông bí …những luống cải ướt đẩm sương.

"Anh sẽ đem em về đây, xây căn nhà nhỏ bên suối, phía sau nhà có cái thác nhỏ rì rào quanh năm. Mỗi buổi sáng mình sẽ cùng nhau đón mặt trời mọc, đẹp lắm em, buổi chiều, mặt trời lặn, anh chắc không nơi nào đẹp bằng ráng chiều Đơn Dương trên rẩy. Buổi tối mình đón trăng lên. Anh sẽ đưa em về rẩy nhà anh, rẩy vườn đang chờ bàn tay anh , anh sẽ đem em về với anh …"

Nàng ứa nước mắt, ngay cả trong giấc mơ.
Giấc mơ nào cũng có màu xanh của rẩy từ làng Đơn Dương qua tới làng Lạc Lâm.
Nàng chưa bao giờ đặt chân tới.
Có một lần, nàng đi con đường đèo quanh co từ Nha Trang qua Đà Lạt, không gian trên lối khúc khuỷu bốc một mùi, mùi rẩy, mùi đất.
Chiếc xe jeep ngừng trên một con dốc cao.
Trời mưa lất phất.
Những hạt mưa bay xiên, như sương, lạnh giá buốt phả vào mặt, phủ ướt mái tóc dài.
Nàng đứng thẳng, nhìn đồi, nhìn núi, nhìn thông, nhìn dốc cao, nhìn lũng thấp, nhìn mây…
Lòng tự hỏi Đơn Dương ở hướng nào?
Lòng thê thiết !
Anh đang ở đâu?
Vườn rẩy, ngôi nhà của chúng ta, dòng thác phía sau …suốt chiều dài cuộc đời nàng, những giấc mơ thỉnh thoãng trở về bay lượn trên bầu trời Đơn Dương.
Ngôi nhà đó, nay chắc đã mục rã? Rẩy vườn đó, bàn tay anh có còn vun xới? Chiều chiều, anh có ngồi ngắm ráng chiều rực rỡ sau những rặng thông?.

Những giấc mơ bay lượn, tưởng chừng mới đêm qua trên bầu trời Đơn Dương, một nơi nàng chưa bao giờ đặt bàn chân lên đất …
(nhớ H. )
Ngọc Anh


LamVien,
Kính chào chị Bích Huyền, cám ơn chị đã đặt chân vào đây để thấy các em và các bạn cười khúc khích
Thưa chị, trước đây khi mà hệ thống "internet" chưa được thông dụng lắm, gia đình Lâm Viên vẫn thường xuyên đón nghe các chương trình Việt Ngữ phát thanh qua các làn sóng ngắn . Các đài VOA, BBC, RFI, Australia, Trung Hoa Tự Do (Taiwan)... Nhưng vào giữa thập niên 90 thì các chương trình này có nhiều sự thay đổi . T. Hạnh từ Úc sang Luân Ðôn làm trưởng ban Việt Ngữ và sau đó nhạc hiệu thường xuyên của BBC Việt Ngữ bị TH bỏ xuống, phần nhạc hiệu nầy đã được chọn từ ngày ban VN BBC được thành lập và nhiều sự thay đổi khác nên LV "turned off" tần số của BBC, LV nghe Thuỵ Khuê từ đài RFI trả lời "thư thính giả" cùng một luận điệu nên "làn sóng" của RFI trong radio LV cũng "yếu hẳn đi" không còn nghe được nữa .
LV rất thưởng thức chương trình của đài VOA vào thời ấy, thích nghe chương trình "Nghệ Sĩ Và Ðời Sống" của Trường Kỳ, các bài đặc biệt về những ngày lễ ở Hoa Kỳ của chị Ngọc Lan...
Kể từ năm 2001 LV không còn cái thú để nghe chương trình Việt Ngữ "short waves" nữa . Với sự tiến triển không ngừng của "mạng lưới toàn cầu", tại các nước tân tiến việc nghe các chương trình phát thanh Việt Ngữ trên toàn thế giới không còn bị giới hạn về thời gian, dộ nhiễu sóng nữa . Mình có thể nghe khi có thì giờ rãnh rỗi và âm thanh thì tuyệt hão . Ngồi viết cho chị BH mà tai vẫn đang nghe chương trình " Những Ca Khúc Về Rừng Núi" của chị.


Oh, khi mà HTMT nghe bài này của chị BH, không hiểu sao trong đầu liên tưởng về Dalat một thuở chưa xa ! Và thường khi nghe chương trình Thơ&Nhạc nào đó của chị BH, thì HTMT cũng hay viết cho chị đôi dòng...nhiều khi sa đà vào những suy tư nào đó, về cuộc đời, con người, thơ, nhạc... Rồi lại vội vàng xin lỗi làm chị mệt mỏi thêm không chừng...!!
Hôm qua khi xem trong cái link TLĐ gởi, Tập 3 về Dalat, thấy tác giả nhắc đến tên chị BH và tác phẩm "Lối cũ chẳng sao quên" đúng ở đoạn xe chạy ngang cầu ông Đạo của Dalat... Ngơ vội vã viết cho chị đúng 2 dòng. Sau đó nhận ít dòng chị kể : tác giả làm phim đó hồi xưa cũng hay nghe chương trình Thơ&Nhạc của chị, đến độ một hôm ông thầy mải mê với mp3 nào đó, sao mà tông luôn cả cái xe vào trường học, may mà chỉ là bức tường...!! Oh, chuyện thính giả nghe radio với chị BH thì nhiều lắm, để bữa nào Ngơ có giờ liệt kê ra nhỉ? Cũng vui chứ, tự nhiên chỉ từ một người mà ra rất nhiều người mình biết thêm về những điều tốt nơi cuộc sống của họ...!?


=====

23h_ 28-03-2008


Mùa Xuân Nho Nhỏ vẫn còn xanh non ...ơi,
Tý Ngơ chiều bạn hiền lắm đó, nên mới lặn lội vào tận hang-cọp "rinh" được cái link này về cho TX đây nì !!
Chúc TX chiều nay được tương tư cùng Besame Mucho bên anh chàng ca sĩ tài hoa này nha !!
Mến,
Tý Ngơ



Andrea Bocelli & Besame Mucho
http://www.mediamungo.co...f?media=50480&fs=1003930
viethoaiphuong
#265 Posted : Sunday, March 30, 2008 9:34:24 PM(UTC)
viethoaiphuong

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 9,291
Points: 11,028

Thanks: 758 times
Was thanked: 136 time(s) in 135 post(s)
"Tự Sự Ký" dã ngoại Cali thứ Bẩy 29-03-2008


Tý*tí …mình ơi 
Tý Ớt ui, bài thơ thiệt dễ thương. Chắc vì được quá nhiều chăm chút , nên “Venus” chưa chịu cười thiệt tươi và cành thì cứ thanh mảnh vươn dài ra
- Oh, mà Ngơ quên hỏi thăm xem cái ngón tay út ít của Mơ đến bữa nay "nó" đã hết "nhõng nhẽo" chưa vậy ta ??

Thăm “bé Vi” ghé qua , ở lại chơi nghen
- Ngơ đã nhắn lại cô bé Tường Vi Mưa bên MGP :"Bên GL-VB, chị tý Mơ bạn chị nhắn bé Vi tới thăm nhà bọn chị luôn nha? Ở đó vòng tay các anh và các chị luôn mở rộng với bé Mưa và thơ-văn...!!"

Tý Ngơ ơi , tức cười cái tật …ngơ ! bữa hổm cứ ghẹo Mơ vụ đổi giờ
“Savoir sourire” nghĩa là gì dzậy ???
- Ah, nhà người nhớ dai lắm thôi ! Bữa qua cũng kể cho anh bạn chở Ngơ từ nhà Thờ về nhà : chuyện Mơ bị "lúng túng" hoài với vụ đổi giờ này bên Cali . Vì chính anh ấy cũng quên đứt chuyện đổi giờ này, nên hồi sáng CN chính Ngơ gọi anh ta nói đã trễ giờ anh ấy hẹn đón Ngơ và mấy người khác ở thành phố kế bên . Và, Ngơ nói : thật phiền hà và đôi khi là đáng tiếc cho vụ đổi giờ này đây . Sao không stop đi nhỉ ?
- " Savoir sourire " = biết mỉm cười ! Để lát nữa Ngơ tìm bài mà Ngơ đã dịch ra tiếng Việt Nam hồi 3 năm trước, khi mới ti toe tập làm thơ !


Florent Pagny - Savoir Aimer
Paroles: Lionel Florence. Musique: Pascal Obispo 1998

http://www.youtube.com/w...zos090o&feature=related

Savoir sourire,
À une inconnue qui passe,
N'en garder aucune trace,
Sinon celle du plaisir
Savoir aimer
Sans rien attendre en retour,
Ni égard, ni grand amour,
Pas même l'espoir d'être aimé,
{Refrain:}
Mais savoir donner,
Donner sans reprendre,
Ne rien faire qu'apprendre
Apprendre à aimer,
Aimer sans attendre,
Aimer à tout prendre,
Apprendre à sourire,
Rien que pour le geste,
Sans vouloir le reste
Et apprendre à Vivre
Et s'en aller.

Savoir attendre,
Goûter à ce plein bonheur
Qu'on vous donne comme par erreur,
Tant on ne l'attendait plus.
Se voir y croire
pour tromper la peur du vide
Ancrée comme autant de rides
Qui ternissent les miroirs

{Refrain}

Savoir souffrir
En silence, sans murmure,
Ni défense ni armure
Souffrir à vouloir mourir
Et se relever
Comme on renaît de ses cendres,
Avec tant d'amour à revendre
Qu'on tire un trait sur le passé.

{Refrain}

Apprendre à rêver
À rêver pour deux,
Rien qu'en fermant les yeux,
Et savoir donner
Donner sans rature
Ni demi-mesure
Apprendre à rester.
Vouloir jusqu'au bout
Rester malgré tout,
Apprendre à aimer,
Et s'en aller,
Et s'en aller...


Làng tôi nghiêng mình soi bóng Hương Giang
Những đêm trăng sáng long lanh giòng sông
Dáng ai giặt yếm bên bờ dịu dàng
Thả tiếng "khoan hò" theo nhịp chèo vọng xa

- oh, Ngơ cũng "bắt" nhất ý thơ đoạn này ! Có sông nước, có ánh trăng, có người con gái rất đẹp và có âm hưởng rất Huế qua Hò - Huế ...và bước chân tìm về miền thiên thai ?!

Giờ nầy ngoài trời lâm râm và lạnh . Mưa suốt đêm qua
Hôm qua đi chơi, thời tiết báo sẽ có mây nhưng không mưa
Trước giờ lên đường, bầu trời u u , không nắng
Tới nơi , gần 10 giờ mà như chưa sáng
- Bởi vậy Ngơ mong sao trời bên Cali có nắng nhiều, gió đủ vừa rung nhẹ cánh hoa dại Poppy ( hoa thuốc phiện ?) ...cho Mơ và bọn trẻ con được hưởng một ngày trọn vẹn đẹp đẽ và sung sướng với thiên nhiên, cảnh vật ...

[img]http://i67.photobucket.com/albums/h285/thacmo/flowersfield08002-1.jpg?t=1206895196[/img]

hửi mùi hương thui nhỏ ui, đừng hái Shy

[img]http://i67.photobucket.com/albums/h285/thacmo/flowersfield08040.jpg?t=1206895703[/img]

đợi chờ, từ …trăm năm Smile
[img]http://i67.photobucket.com/albums/h285/thacmo/flowersfield08046.jpg?t=1206895783[/img]


Mấy hình này Ngơ "chịu" nhất + hình hoa đậu giống TLĐ cũng thích đó !

Trong vườn peas, bông đậu đẹp quá . Ngộ cái là nó cho ra cùng một loại đậu tròn mình hay ăn, nhưng bông thì có tới mấy màu khác nhau, từ trắng, hồng, tới tím, đỏ , rất đẹp

[img]http://i67.photobucket.com/albums/h285/thacmo/flowersfield08027.jpg?t=1206895420[/img]

Vườn nầy tuy đẹp, minh mông là bông hoa , trồng từng luống mượt mà vén khéo . Nhưng hữu sắc mà vô hương .
- ừ, đúng rồi, đó là do người ta chuyển "gen", ghép giống sao đó, nên đại đa số đều vầy : nhìn đánh lừa mắt mình thôi ? Bởi vậy Ngơ vẫn thích hoa dại nơi đồng nội và trong núi rừng nguyên thủy ...

Mơ nhớ cánh đồng bông Tulips , thủy tiên trên Seatle, xứ mây trắng và mưa hoài ngàn năm , nơi có thành phố với bảy ngọn đồi. Vườn tulips trên đó thơm lắm mấy tý ui . Mùi thơm của thủy tiên của tulips bay trong không gian, giữa mênh mông trời đất , làm mình nhớ hoài .

Sau khi viếng khu vườn nầy, Mơ chạy dọc theo con đường ven biển có tên gọi Pacific Coast Hy , thấy nhiều nét đẹp mùa xuân tươi thắm , đầy kỳ hoa dị thảo, dọc theo lộ trình
Đẹp hơn khu vườn mình vừa viếng rất nhiêù , có lẻ vì có mùi …mùi biển Approve
Bông hoa nở tưng bừng tha hồ mà ngắm, nhưng không thể chụp hình được, tiếc lắm !. Cuối tuần người người tuôn ra vùng biển, nên rất khó tìm ra được chỗ đậu xe.
Lái xe dọc theo bờ biển hơn ba tiếng đồng hồ, len lõi những con đường nhỏ quanh co lên xuống rất ngọan mục. Nhà nhà bông nở từ cửa sổ, leo trên mái nhà , vườn trước , bờ tường …đâu đâu cũng có bông đẹp quá trời .
Chia sẻ nhau vài hình ảnh một ngày dã ngọan của Mơ
Bây giờ, Mơ nghe mấy bản nhạc các tý tí gởi dzô nhà mấy bữa nay nghen
Cám ơn mấy tý *tí nhiều lắm , còn thêm một ngày vui cuối tuần .*
- Cám ơn Mơ đã chia sẻ những dòng "tự sự ký" rất thật và rất thơ này !
Tý Mơ

&&
Tý Ngơ
Edited by - Hoang Thy Mai Thao on 03/31/2008 06:02:06 - VietBao
viethoaiphuong
#266 Posted : Sunday, March 30, 2008 10:00:54 PM(UTC)
viethoaiphuong

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 9,291
Points: 11,028

Thanks: 758 times
Was thanked: 136 time(s) in 135 post(s)
Hoàng - Anh "Venus" Sa Mạc Đời

...Nụ xương rồng Venus ấy có phước quá ? Hổng biết cô nàng có chịu hé mắt ra nhìn lại mấy đứa mình lúc tơ lơ mơ không nhỉ ?

Trên "phi thuyền không gian" bay ngang qua bầu trời Cali đêm qua, Ảnh từ "viễn vọng kính" chụp lại qua khung cửa sổ nhà Tý Mơ, đoá xương rồng Venus mờ mờ, ảo ảo do ống kính bị "out of focus"

Ngơ đang hỏi : thế còn đâu khung cửa sổ của Trăm Năm và của Ngơ kia hở Ớt ơi ??

TLĐ phải "tân trang" lại những căn nhà của Tý Ngơ, và Tý Trăm Năm . Những căn nhà đó phải gắn thêm cửa sổ mới chứ các nàng thơ nhìn những căn nhà "một cõi đi về" mà hồn thơ đã biến sạch thì khổ quá
.....
.....
Bên Ngơ trời mưa to, gió lớn và lạnh ...Nhưng đó cũng là một trạng thái thiên nhiên làm cho hồn thơ thêm phần yếu đuối . Và nếu yên tĩnh để viết gì thì thât hơn cả ? Nỗi buồn của thiên nhiên khi chạm được vào nỗi buồn của nhân thế = nhân thế thành thiên nhiên, vật thể thành sự sống với một sắc màu rất lạ , rất thuỷ chung ??

Tý Ngơ có những nhận xét và nhiều ý tưởng rất là nên thơ, trước đây nàng thơ viết

"...Quả tình, Thượng Đế đã ban phát cho loài người quá nhiều ưu đãi . Những điều đã thuộc về Chân Lý, ở tận cùng của Chân - Thiện - Mỹ : bên trong là tâm-hồn con người của sự hoàn mỹ nơi tâm linh và tri thức làm người và bên ngoài là vẻ đẹp hoàn mỹ của thiên nhiên vạn vật ? Thơ-Văn-Nhạc-Hoạ ... những gì thuộc về nghệ - thuật phải có đủ những đường nét cả bên ngoài lẫn bên trong..."
TLĐ rất đồng ý với Tý Ngơ

Mén đưa bài hát có hình ảnh một miền quê Việt Nam (?) đẹp quá ( Thiên Mụ - Huế (?)! Nhìn phong cảnh nên thơ, rồi lại thêm đau cho nỗi đau đớn, oằn oại của Mẹ Việt Nam hôm nay đang rên xiết trong tay bạo tàn csvn độc tài, đảng trị, cuồng mê với lỗi lầm và tội ác ...??

Một hình nữa hình như là Đèo Ngoạn Mục? (Belle De Vue) trên đường từ Đà Lạt đi Phan Rang? Cám ơn Mén nhiều nha .

Bên Ngơ hôm nay đổi giờ . Ngơ quên đứt đêm qua phải cho đồng hồ chạy nhanh lên 1 giờ . Sáng nay nhờ nhìn vào góc phải của màn hình vi tính, mới biết đã trễ giờ đi lễ nhà Thờ ......
.......
.......
Big Smile
Chúc cả nhà an lành và vui vẻ
Tý Ngơ

&
Tí Lạc Đà


Hoàng - Anh "Venus" Sa Mạc Đời

Sa Mạc Đời và Venus

Ta đã đi qua gần hết sa mạc đời
Để tìm em, người tình nhân diệu vợi
Giữa trùng trùng, lớp lớp của bụi cát thời gian nằm yên ngủ
Chẳng thấy em đâu ?
Nhưng ta chợt thấy chính mình
Đang vẫy vùng nơi đại dương mênh mông, chào bình minh
Nhân loại khóc, cười
Muôn ngàn năm không thay đổi nổi một bài ca...!?
Rồi ta chất vấn chiếc bóng mình ngã sãi dài nơi phía trước bao la
Thử hỏi bước chân ta đặt nơi nào, giữa những gọi mời lời sự-sống ??
Mặt trời bỗng dịu êm như vỗ về lòng biển sâu cuộn sóng
Giai điệu một mùa Xuân mang hơi thở Đất & Trời lành
Bài thơ màu xanh
Trôi theo áng mây xanh
Khẽ rung lay bởi cơn gió trắng, choàng trên vai hững hờ một dải lụa mỏng nhạt xanh
Sa mạc bỗng thổi tung trận bão cát lạc loài
Quét sạch vết tháng năm xưa
Và,
Kìa nụ xương rồng đã hé nở
Màu vàng - anh * trong con mắt rất trẻ thơ...!!


* Bông xương rồng màu vàng-anh có tên Venus
27/03/2008
ThyThyHoangThyMaiThao




Owh !
Lam Vien & Ngoc Tran da tang cho HTMT va Ngoc Anh & ca nha Ty&Ti mot mon qua tuyet voi !! tuyet voi !!
Chang biet noi gi hon .
Ngo da dat ten cho tac pham roi do . Vay ok khong ?
Va da gui cho Ngoc Anh dau tien .
Bai phuc con mat Nghe Thuat va cam men trai tim Doi cua LamVien&NgocTran !!
Cam ta Thuong De cho Ngo con duoc ton tai tren trai dat loai nguoi nhung ngay nay de duoc lam ban nghe-thuat & tinh-doi voi NT&LV !!
Chuc cuoi ngay Chua Nhat that an lanh nha,
Ngo di lam com toi bay gio day. Da sap 20h ma con chua dut ra duoc khoi cai man hinh !!
Moi nguoi dang e ngai co 1 ngay thay Ngo chet guc tren ban phim ... voi nhung dong chu do dang ...!! Va Ngo tra loi : neu duoc vay thi la mot hanh nguyen lon nhat va tron ven cua Ngo kiep nay !
Chieu nay, luc dua Ngo ve nha tu nha Tho. Mot anh kia ke chuyen phim bo cua Dai Loan, Hong Kong ... va nhac den tai tu Hoang Dung cua Tau. Nguoi nay bao : HD ngoai doi rat dep, giau co va rat gioi, nghi luc lam trong phim anh, vay ma co ay da tu tu vi yeu mot nguoi nao do ma khong den cung cuoc tinh ( hinh nhu nguoi kia bo di ). Anh ban noi: that la uong phi cuoc doi ? Ngo tra loi : that ra do la cai chet dep nhat, neu qua tinh HD yeu nguoi kia that su . Boi chon cai chet cho dieu minh lua chon de song thi khong co gi phai tiec ca? Diem phuc cho cuoc tinh ay ? Va nhu Ngo yeu "chu nghia" ma chet vi "chu nghia" thi co chi de tiec dau ? Va tu nhien anh ban dong y : "chi noi co ly that !!" hihi!!
Ngo gui tang lai LV&NT tac pham "Hoang - Anh "Venus" SaMacDoi" nha ?? == van la mot tac pham rieng va chung cua ca group nhi ??

Ty Ngo


* Dư Âm Hồn Thu "ra" sau ít dòng này ...

&&



HAPPY ANNIVERSARY
Tí Lạc Đà&Tý Ớt


33+67 MÙA HẠNH PHÚC Smile


tý Mơ

&&



Dư Âm Hồn Thu

Nhìn nắng chiều nhạt phai
Vàng quá một mùa Thu
Bên gió khẽ rung lay
Muôn lá rớt tơi bời

Trong mắt Thu vợi vời
Soi bóng dáng thiên đường
Nghiêng xuống đôi vai gầy
Tặng Đời niềm yêu thương

Ôi ! Mênh mông thêm chiều vắng
Lung linh thêm hạt nắng
Cung nghinh khuông nhạc trắng
Gọi mời mây trôi ngang

Lòng gió bỗng thênh thang
Trầm lắng nốt nhạc mềm
Thầm nhắc giấc muộn màng
Một thời xưa xa xăm

Ta cho nhau dài lâu
Dấu thương, đau đậm sâu
Nhớ nhung ân tình đầu
Dư âm thành hồn Thu


*bài Thơ-Nhạc, riêng tặng Ngọc Trân & Lâm Viên
Kỷ Niệm Mùa Hạnh Phúc thứ 33

Roseheart
Paris, chiều tối 30 Mars 2008
ThyThyHoàngThyMaiThảo



viethoaiphuong
#267 Posted : Tuesday, April 1, 2008 1:06:56 AM(UTC)
viethoaiphuong

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 9,291
Points: 11,028

Thanks: 758 times
Was thanked: 136 time(s) in 135 post(s)
Originally posted by TRA-MAI

MỘT THỜI CHINH CHIẾN






&&

Cám ơn Trà Mai lắm ! Sáng nay, góc này Tý Ngơ "ngã" vào đầu tiên cho một ngày mới 01 - 04 !! Ngơ xem hết youtube này rất chăm chú . Sau đó Ngơ tìm bên cạnh màn hình phần 4 của "81 Biệt Cách Nhảy Dù" . Rồi tiếp đến Ngơ nghe thử mấy cái khác, có cái nghe được âm thanh,có cái thì không . Sau cùng Ngơ vẫn trở về với ca khúc "trong tim" của Ngơ là "Người ở lại Charlie" , và giờ này Ngơ vẫn còn nghe bài Charlie . Ngơ copy trọn bộ Slide " 81 Biệt Cách Nhảy Dù " gửi cho n/s CT đầu tiên để n/s tìm người thân quen của mình trong đó . Rồi Ngơ gửi cho Lúa9 bạn của Ngơ bên ngọn đồi bơ vơ mà một nửa chân nàng - thơ bên đất Pháp, còn nửa bàn chân khác lang thang trên địa danh của Đức quốc ...với những chuyện mộng mơ dài bất tận của người - thơ này ! Ngơ chỉ gửi chi ca sĩ chị Thu Hà - Paris của mình bài Charlie với ghi chú : HP lúc nào cũng nghe được bài này, rất thích và rất thích ! Có lẽ bởi trong đầu HP đã nằm sâu góc nào đó một khoảng trời thơ mộng nhất là "người hùng Charlie" chăng ? Và chỉ khi viết đến đây thì bỗng hiểu tại sao ... ?? rồi HP bật cười khoái chí ! Sở dĩ HP không gởi " 81 Biệt Cách Dù" cho THa, là vì chị sanh đẻ bên Pháp, tiếng Việt của chị chỉ là trong văn chương thôi . Nhưng những gì từ góc VietBao này của nhà Tý&Tí thông thường thi thoảng Ngơ vẫn gởi chị và các bạn của chị cùng đọc "cho biết" thế giới của cánh thi-sĩ lãng đãng ra làm sao ( ấy là Ngơ hay thêm mấy chữ vậy ).
Sau tất cả là Ngơ chạy vào Trang Nhà của Tí Lạc Đà và Tý Ớt để kiểm tra lại trí nhớ của mình ! ok !!
Nên đem dán thêm vào đây phần 4 và dán lại " Người ở lại Charlie" cho Tý Ớt và Tí Lạc Đà tìm người quen nha, Ớt chỉ cho Ngơ xem chỗ nào có hình người ta của Ớt thời áo trắng nhỉ ?? ( tội nghiệp chi đâu, mới 17 tuổi mà đã phải lòng "họ" rồi tương tư với nàng - thơ đến rụng trái sầu Đông, rớt trái sầu Tây ...lã chã những trang Thơ !! Thơ mộng quá ?? )
Ah, mà tên Trà Mai, ngay hôm đầu Ngơ thấy đã gợi cho Ngơ nhớ tới tên " Trà Mi " = một nửa của cặp đứa bé sinh đôi, con của cô-chú ở chung nhà với Ngơ một thời thơ ấu, chú này đàn và hát rất hay . Cô vợ chú thì rất hiền lành . Trà Mi rất dễ thương, nó chỉ có một mình lúc đó , còn nửa kia chị / em của nó đã chết khi mới sơ sinh . Nhưng không hiểu sao, mặc dù chỉ biết Trà Mi khi bé đã 3 tuổi, ấy vậy mà nửa sinh đôi kia của bé thơ luôn được Ngơ nhớ đến, như thể nó vẫn tồn tại đâu đó trong hình bóng của Trà Mi ? Cái đầu Ngơ nó vậy đó, cái gì đã vào mà đẹp đẽ và trắng trong thì cứ ở lại đó hoài suốt đời Ngơ !

** ah, trong " Một Thời Chinh Chiến" của Trà Mai, thì ngay mở đầu clip chút xíu thôi, Ngơ đã nhận ra một cái tên rất quen thuộc trong đầu mình, đó là Chuẩn tưởng Lam Sơn ! Ông là ba của Lê Đình Anh Kim, một người bạn ( gọi Ngơ là Chị ) hồi Ngơ vừa đặt chân tới Paris . Ngày đó mỗi khi gặp nhau là Kim hay kể những "truyền thuyết" bất hủ của cha mình trong mọi mặt cuộc đời . Nếu như cuộc đời binh nghiệp của vị tướng này nổi danh oai hùng bao nhiêu (!) Thì cuộc đời ái tình của ông cũng lẫm liệt nhiều lắm, nơi lòng nhiều người đẹp . Hồi đó, Ngơ hay nói với Kim : cha nào con nấy ! Mà chỉ là nơi cuộc đời không có bóng dáng người hùng nơi trận mạc = nơi chỉ có dáng những nhành Mai : mai trắng, mai vàng, mai hồng, mai tím ... khi đó Kim đang thương Caroline một cô bé Đầm rất dễ thương và hièn lành ... nhưng Kim ăn hiếp người ta để bao che cho cái gọi là "số đào hoa" của mình !... oh, chuyện về Kim cũng dài mấy chục trang là ít nhất ...??

===



81 Biet Cach Du Slide Show Part 4
http://youtube.com/watch...cGlEWjA&feature=related

&&&

Người Ở Lại Charlie
http://youtube.com/watch...j-ihEQw&feature=related

& bonus &

K : Hồi nãy giờ đang xem lại hình ảnh những "người chiến sỹ tự-do "...Ngậm ngùi...!!!

Chuẩn tướng Lam-Sơn (người Huế), là bà con của má K. Năm nào cúng 30 Tết dù bận hành quân liên miên...vẫn ghé về nhà Ông Bà ngoại để cúng. Là bạn thân và rất thương Ba của K. Cứ gọi là anh Lang+chị Bảnh ( tên mọi người thường gọi má K. trong nhà ).

Hồi đó K. còn nhỏ, nhưng thường nghe Ba nói về tên của các vị chỉ huy khi họp "chỉ huy tối cao " của Quân lực VNCH,


==

TH : coi video Charlie lại nhớ đến anh bạn hát bài này đến nỗi mình thuộc làu. Vì TH may mắn không biết đến chiến tranh, nên nhìn cảnh này vừa sợ, vừ buồn !
viethoaiphuong
#268 Posted : Tuesday, April 1, 2008 4:47:23 AM(UTC)
viethoaiphuong

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 9,291
Points: 11,028

Thanks: 758 times
Was thanked: 136 time(s) in 135 post(s)
Những Con Chữ Không Chạm Đất...!!
( 31/03 & 01/04 // 2008 )

Thăm cả nhà , chào ngày mới bình an Smile

Sáng sớm Mơ thích mở đầu một ngày cho những ý tưởng tinh khôi , dù có rất ít thời gian . Buổi tối có nhiều thời gian hơn, lại không thích viết , có lẻ vì một ngày vất vả với đời sống, mình mất đi chút ít trong sáng chăng ???

Tý Trăm năm ơi
Xứ mây vùng tây bắc đó rất wen thuộc với Mơ . Có một thời gian dài Mơ bay lên đó hầu như suốt bốn mùa
Mơ yêu con đường thơm mùi rong, mùi củi mục chung quanh hồ yên tỉnh . Vào mùa xuân thường có chim én . Nó cứ bay lượn chung quanh mình như đòi đùa giởn Smile
Và khi hơn ba ngàn cây anh đào cùng đua sắc, thì mình chỉ muốn được chết ngất giữa ngàn cánh bông tung bay
Kỷ niệm ấy hôm nay xa rồi
thời gian cuốn như dòng nước trôi ...
Hôm bữa Mơ hỏi : mây trên ấy có phiêu bồng lớp lớp ...
Người ta thường dùng vần bằng, cho nhẹ nhàng như lớp lớp phiêu bồng, còn Mơ thì vần trắc ...nghẹn lời ...phiêu bồng lớp lớp . Hàng mây như đứng lại!
Thôi , buổi sáng , hãy cho mây bay há tý TN

Thăm tý Ớt dễ thương ơi
Ớt luôn cho thấy một tấm lòng nhân hậu vô bờ , với con người , với thú vật , và ngay cả với cỏ cây .

Ngơ là nàng thơ , là những con chữ lướt thướt bay bay không chạm mặt đất , cứ lững lơ giữa trời
- Mà trời thì nhiều mây, lắm gió ... Bão tố liên miên . Những giấc ngoan hiền chỉ mãi trong cơn mê những là Thơ, những là Nhạc, và một Thời xa xăm ...!?

Tí Lạc Đà ơi , hôm qua nghe tiếng chuông reng reng suốt buổi , thiệt tình là Mơ thấy , mà hông dám gọi vì ...TongueCooling
Chờ tới sau đó, in như Lạc đà nằm yên vì quá mệt Clown
Cám ơn tí chăm chút cho tác phẩm Hoàng Anh Venus Sa mạc đời ...quá sức đẹp mắt .
- Thế thì Ngớ xin cám ơn giùm cho tất cả và tất cả, vì điều này đã làm Mơ hài lòng nha !?

Đúng rồi , dã ngoại = rong chơi vùng thôn dã " , nhưng ở đây thôn dã cũng do bàn tay người uốn nắn và chăm nom .cho nên Mơ lại chạy về vùng biển
- Ngơ cứ nghĩ Mơ đi tới nơi có cánh đồng Poppy hoang dã kia đó, nên có ý chờ ...!! Nhưng ngoài tưởng tượng, Mơ đem về những hình ảnh và suy nghĩ trên đây cũng thật là đẹp đó chứ ? Ngơ thích nhất hai photos trong này (??) mà trong đó có 1 hình ảnh là một cô bé đang chu mũi ra hửi bông hoa, và mấy bé gái khác đứng cạnh con mắt chúng cũng chỉ hướng về những bông hoa mà bàn tay con người cùng với thiên nhiên làm nên, đẹp quá và thơ quá !! Cho Ngơ cảm giác một thời đã qua của mình như sống lại ! Và những gì sẽ vẫn còn nối tiếp mãi mãi ngàn vạn năm sau : như thể " Hư vô là hư vô! Tất thảy đều hư vô ! Những gì hôm nay có, ngàn xưa và đời đời đã có ..." ( một đoạn trong kinh-thánh mà Ngơ rất thích !!)
Thế Mơ có biết còn photo thứ nhì kia Ngơ thích nhất trong số 4 photos mà Ngơ copy lại ở bài trả lời trên kia không ? Có ai trả lời Ngơ không nhỉ ?? haha!!
Lại nhớ bên Net MGP, có nhỏ Trần Tường Vi ( Tiểu Thảo ) "hắn" trả lời rất thật, khi bị Ngơ hỏi gì trong một vài đôi điều phải lựa chọn , rằng " thôi, em chả dám đoán đâu, vì sợ sai !!" .
Trong khi có đứa thì chúng lờ đi coi như không biết, không thấy và không nghe chi chi chi cả ( ??)
Còn Thảo Bé nó trả lời chị Thảo+ đáo để chưa : "để mờ mờ, ảo ảo không rõ câu trả lời thì mới hay ? chứ thực ra bọn em út MGP đều rất thông minh và hiểu câu hỏi lắm !" ==> Ngơ được cười khoái chí trong khi lắc đầu .


Tý Ngơ ui, Ngơ dán tấm tranh vô bài thơ minh hoạ nghen , được hông
- Có phải ý của Mơ là như Ngơ đã sửa đó không ?

Tý Ngơ ui, hong hiểu sao bài Thiên thu lệ mẹ, Mơ làm 5 lần 7 lượt vẫn chưa nghe được ???
- Mơ bấm vào link này lại xem nha :
http://emavaban.com/forums/showthread.php?t=5118

Giờ nầy Mơ phải lên đường ,
Chúc cả nhà vui vẻ nhen


Tý Ngơ

Posted - 03/31/2008 : 09:21:15

==

Originally posted by Hoang Thy Mai Thao

Hôm nay Ngơ mời quý bạn nghe một ca khúc có tựa đề :" Nơi đó tôi sẽ đưa em tới " vẫn qua giọng ca sĩ Florent Pagny mà Ngơ rất ái mộ !

Chúc cả nhà ngủ ngon bên đó, và thức dậy sẽ đón một ngày thật an lành !

Tý Ngơ


LÀ OÙ JE T'EMMÈNERAI - FLORENT PAGNY
Nơi Mà Tôi Sẽ Đem Em Tới


http://www.youtube.com/w...8hrK_x0&feature=related

C'est au bout du regard
Là où les bateaux quittent la mer
Là où l'horizon est tellement plus clair
Sous la belle étoile celle qui te dit que la vie ici
ne sera jamais rien que ton amie

Đó là tận cùng của tầm nhìn
Nơi có những con tàu rời biển
Nơi phía chân trời quá đỗi trong trẻo
Dưới một vì sao đẹp, ai đó nói với em rằng sự sống là ở đây
Sẽ không gì hơn ngoài làm một người bạn của em


C'est au fond de tes yeux
là, où le monde effleure tes rêves
Là, où le bonheur n'est plus un mystère

Đó là tận cùng đáy mắt của em
Nơi, trần gian khẽ chạm vào những ước mơ em
Nơi, niềm sung sướng không còn là một điều bí ẩn


C'est là que je t'emmènerai sur la route
et si le soleil le savait
mais j'en doute, il viendrait
Là, où je t'emmènerai
Aucun doute, il s'inviterait
pour nous éclairer

Đó là nơi con đường tôi sẽ đưa em đi trên đó
Và nếu như mặt trời biết điều này
Nhưng mà tôi nghi ngờ, mặt trời sẽ tới
Nơi mà tôi sẽ đưa em tới đó
Không một hồ nghi, mặt trời sẽ tự tới thăm
Để rọi sáng cho chúng ta


Nous longerons la mer
nos vies couleront sans un hiver
comme un matin d'été, un courant d'air
Et tout au long de ta vie
que s'écartent les nuages
je serai là à chaque fois que tu auras besoin de moi
Regarde là-bas

Chúng ta sẽ thả bộ dài theo bờ biển
Cuộc đời chúng ta sẽ trôi đi không mùa Đông
Giống như một buổi sáng mùa Hạ, như một cơn gió lạ
Và suốt chiều dài của đời em
Mây mù sẽ tự tránh xa
Tôi sẽ ở nơi đó mỗi khi em cần tới tôi
Xin hãy nhìn về phía đó


C'est là que je t'emmènerai sur la route
et si le soleil le savait
mais j'en doute, il viendrait
Là, où je t'emmènerai
Aucun doute, il s'inviterait
pour nous réchauffer
pour nous accompagner

Đó là con đường tôi sẽ đưa em đi trên đó
Và nếu như mặt trời biết điều này
Nhưng mà tôi nghi ngờ, mặt trời sẽ đến
Nơi mà tôi sẽ đưa em tới đó
Không một hồ nghi, mặt trời sẽ tự tới thăm
Để sưởi ấm cho chúng ta
Để đồng hành cùng chúng ta


Là où je t'emmènerai
Aucune peur, ni aucun doute
Le monde est toujours en été
Pas de douleur et pas de déroute
C'est là que je t'emmènerai
Sur ma route
pour te réchauffer et te protéger
Sans t'étouffer
Je t'emmènerai

Nơi tôi sẽ đưa em đến
Không một sợ sệt, không một ngờ vực
Chốn gian trần luôn là những ngày của mùa Hạ
Không khổ đau và không ngõ cùng
Đó là nơi mà tôi sẽ đưa em
Trên con đường của tôi
Để sưởi ấm cho em và để che chở cho em
Không làm em ngợp thở
Tôi sẽ mang em đi.



Cám ơn Ngơ nhiều nhiều , đã dịch thoáng rất đẹp , những lời tình du dương.
Mơ đang nghe , giọng ca của Florent Pagny thật đáng ái mộ

Và bây giờ đang nghe Cát Tường và THIÊN THU LỆ MẸ (nghe được rồi Ngơ ơi )
Buồn ơi là buồn
Tháng tư lại tới, như mọi năm, nỗi buồn nhân thêm bình phương!


Posted - 03/31/2008 : 16:19:31

==


MỘT THỜI CHINH CHIẾN






posted by TRA-MAI

&&

Cám ơn Trà Mai lắm ! Sáng nay, góc này Tý Ngơ "ngã" vào đầu tiên cho một ngày mới 01 - 04 !! Ngơ xem hết youtube này rất chăm chú . Sau đó Ngơ tìm bên cạnh màn hình phần 4 của "81 Biệt Cách Nhảy Dù" . Rồi tiếp đến Ngơ nghe thử mấy cái khác, có cái nghe được âm thanh,có cái thì không . Sau cùng Ngơ vẫn trở về với ca khúc "trong tim" của Ngơ là "Người ở lại Charlie" , và giờ này Ngơ vẫn còn nghe bài Charlie . Ngơ copy trọn bộ Slide " 81 Biệt Cách Nhảy Dù " gửi cho n/s CT đầu tiên để n/s tìm người thân quen của mình trong đó . Rồi Ngơ gửi cho Lúa9 bạn của Ngơ bên ngọn đồi bơ vơ mà một nửa chân nàng - thơ bên đất Pháp, còn nửa bàn chân khác lang thang trên địa danh của Đức quốc ...với những chuyện mộng mơ dài bất tận của người - thơ này ! Ngơ chỉ gửi chi ca sĩ chị Thu Hà - Paris của mình bài Charlie với ghi chú : HP lúc nào cũng nghe được bài này, rất thích và rất thích ! Có lẽ bởi trong đầu HP đã nằm sâu góc nào đó một khoảng trời thơ mộng nhất là "người hùng Charlie" chăng ? Và chỉ khi viết đến đây thì bỗng hiểu tại sao ... ?? rồi HP bật cười khoái chí ! Sở dĩ HP không gởi " 81 Biệt Cách Dù" cho THa, là vì chị sanh đẻ bên Pháp, tiếng Việt của chị chỉ là trong văn chương thôi . Nhưng những gì từ góc VietBao này của nhà Tý&Tí thông thường thi thoảng Ngơ vẫn gởi chị và các bạn của chị cùng đọc "cho biết" thế giới của cánh thi-sĩ lãng đãng ra làm sao ( ấy là Ngơ hay thêm mấy chữ vậy ).
Sau tất cả là Ngơ chạy vào Trang Nhà của Tí Lạc Đà và Tý Ớt để kiểm tra lại trí nhớ của mình ! ok !!
Nên đem dán thêm vào đây phần 4 và dán lại " Người ở lại Charlie" cho Tý Ớt và Tí Lạc Đà tìm người quen nha, Ớt chỉ cho Ngơ xem chỗ nào có hình người ta của Ớt thời áo trắng nhỉ ?? ( tội nghiệp chi đâu, mới 17 tuổi mà đã phải lòng "họ" rồi tương tư với nàng - thơ đến rụng trái sầu Đông, rớt trái sầu Tây ...lã chã những trang Thơ !! Thơ mộng quá ?? )
Ah, mà tên Trà Mai, ngay hôm đầu Ngơ thấy đã gợi cho Ngơ nhớ tới tên " Trà Mi " = một nửa của cặp đứa bé sinh đôi, con của cô-chú ở chung nhà với Ngơ một thời thơ ấu, chú này đàn và hát rất hay . Cô vợ chú thì rất hiền lành . Trà Mi rất dễ thương, nó chỉ có một mình lúc đó , còn nửa kia chị / em của nó đã chết khi mới sơ sinh . Nhưng không hiểu sao, mặc dù chỉ biết Trà Mi khi bé đã 3 tuổi, ấy vậy mà nửa sinh đôi kia của bé thơ luôn được Ngơ nhớ đến, như thể nó vẫn tồn tại đâu đó trong hình bóng của Trà Mi ? Cái đầu Ngơ nó vậy đó, cái gì đã vào mà đẹp đẽ và trắng trong thì cứ ở lại đó hoài suốt đời Ngơ !

** ah, trong " Một Thời Chinh Chiến" của Trà Mai, thì ngay mở đầu clip chút xíu thôi, Ngơ đã nhận ra một cái tên rất quen thuộc trong đầu mình, đó là Chuẩn tưởng Lam Sơn ! Ông là ba của Lê Đình Anh Kim, một người bạn ( gọi Ngơ là Chị ) hồi Ngơ vừa đặt chân tới Paris . Ngày đó mỗi khi gặp nhau là Kim hay kể những "truyền thuyết" bất hủ của cha mình trong mọi mặt cuộc đời . Nếu như cuộc đời binh nghiệp của vị tướng này nổi danh oai hùng bao nhiêu (!) Thì cuộc đời ái tình của ông cũng lẫm liệt nhiều lắm, nơi lòng nhiều người đẹp . Hồi đó, Ngơ hay nói với Kim : cha nào con nấy ! Mà chỉ là nơi cuộc đời không có bóng dáng người hùng nơi trận mạc = nơi chỉ có dáng những nhành Mai : mai trắng, mai vàng, mai hồng, mai tím ... khi đó Kim đang thương Caroline một cô bé Đầm rất dễ thương và hièn lành ... nhưng Kim ăn hiếp người ta để bao che cho cái gọi là "số đào hoa" của mình !... oh, chuyện về Kim cũng dài mấy chục trang là ít nhất ...??

===


81 Biet Cach Du Slide Show Part 4
http://youtube.com/watch...cGlEWjA&feature=related

&&&

Người Ở Lại Charlie
http://youtube.com/watch...j-ihEQw&feature=related

& bonus &

K : Hồi nãy giờ đang xem lại hình ảnh những "người chiến sỹ tự-do "...Ngậm ngùi...!!!

Chuẩn tướng Lam-Sơn (người Huế), là bà con của má K. Năm nào cúng 30 Tết dù bận hành quân liên miên...vẫn ghé về nhà Ông Bà ngoại để cúng. Là bạn thân và rất thương Ba của K. Cứ gọi là anh Lang+chị Bảnh ( tên mọi người thường gọi má K. trong nhà ).

Hồi đó K. còn nhỏ, nhưng thường nghe Ba nói về tên của các vị chỉ huy khi họp "chỉ huy tối cao " của Quân lực VNCH,


==

TH : coi video Charlie lại nhớ đến anh bạn hát bài này đến nỗi mình thuộc làu. Vì TH may mắn không biết đến chiến tranh, nên nhìn cảnh này vừa sợ, vừ buồn !


Posted - 04/01/2008 : 02:47:04

==

Mơ hôm nay bận, vì là cuối tháng , giấy tờ rì pọt hơi nhiều . Chiều dzìa cơm nước xong nằm đọc sách , nghe nhạc . Bi giờ lại tỉnh queo nên ghé thăm mấy tý tí một chút trước khi ngủ .... hông mộng mỵ Smile
- ah, khi Ngơ nhìn giờ mà Mơ dạo trong này, thì cũng hơi thắc mắc : bữa đêm rồi, chắc "ngọc thể" người ta nó không "an toàn" lắm, nên giờ ni còn chưa "lên chuồng" hẳn ? Nhưng cầu sao ngày nào cũng thế, để Mơ còn viết "chu du ký" cho Ngơ và cả nhà Tý&Tí được theo các cuộc tình lãng mạn của Mơ chứ ?
- thế có nghĩa là bình thường Mơ hay bị mộng mị ?? chỗ này hơi khó hiểu đây nha !!


Ngơ ui
Sáng Mơ chỉ có mươi phút phù du trước khi đi làm, nên viết lia lịa những gì thóang ngang qua đầu , thiếu trước mất sau
- từ mai trở đi, xin Mơ để chuống báo thức sớm hơn mươi phút nha, vậy là có gấp đôi phần phù du con chữ ...!! Đôi khi cái gì nằm trong sự thiếu trước mất sau nó mới là điều đáng quí ...vì là ...?? Mơ trả lời tiếp nha!

Tý Ngơ thức khuya quá chừng à. Mơ mờ thức kiểu đó thì sáng dậy sẽ lãng đãng lắc lư con tàu say sóng hết làm kí dzì được Cooling
-thế có nghĩa là theo như Mơ : sáng nào cũng thấy những gì Ngơ viết đây mỗi sáng, như giờ này chẳng hạn, thì nó đều "lãng đãng lắc lư như con tàu say sóng" ?? mà Mơ tửng bị say sóng biển chưa ? ( quên chưa hỏi hồi đó Mơ vượt biên chạy csvn bằng cách nào ? lạy Chúa sao cho Mơ đừng nếm cảnh bão gió, hải tặc trên Biển Đông nhuộm máu đào dân Việt kia nhỉ !!). Ngơ bị say sóng biển thật ngoài đời 1 lần rồi, khiếp tới bây giờ . Khi đó nó ói ra mật xanh, mật vàng ...đến khi không còn mật chi nữa vẫn cứ ói tiếp = tức là có cảm tưởng ruột gan mình nó sẻ chui ra phía đằng miệng để thoát kiếp thân đọa đày ! Cảm giác này lúc nào cũng còn, nếu nhắc đến hai chữ "say sóng" . Còn "say sóng ...khác" thì cũng đã từng nếm mùi vị . Nhưng "say Thơ" thì dễ chịu vô cùng = đẹp đẽ và trắng trong ! "Say Chúa" là hạnh phúc, sung sướng nhất = như tất cả sự sống của mình trên hành tinh này mới thật sự được đặt cho một cái tên thật nhất : Hồi Sinh làm Người !!

( phải đi làm cơm đã, con trai sắp đi học về ..! )

Mơ cần giấc ngủ , và Mơ ngủ hỏng thèm mộng mỵ chi hết, ngủ như em bé, và thức như công chúa bình minh Approve
-Mơ cần giấc ngủ hay giấc ngủ nó cần Mơ ??
-Mơ hổng thèm mộng mỵ hay mộng mỵ nó hổng thèm cái người bị ma ngủ bắt ??
-Ngủ như em bé và thức như công chúa bình minh (?) sao mà "khôn" thế nhỉ ? Mơ làm Ngơ cười hì hì tới đoạn này vì lại nghĩ tới chiện xưa thật xưa, trong nhà Mơ mọi người đặt tên cho Mơ cái tên " Tư nhão" cũng không sai tí nào ? quả tình nhà người "lớn mãi mà không già" ... haha!!


Cám ơn Ngơ hỏi thăm, ngón tay út bớt đau , nhưng ...sáng nay lúc vô trường, anh N. Nôi gặp, bắt tay lia lịa , hơi mạnh dạn , cho nên ...lại đau chút chút . Thiệt tình !!! đàn ông sao mờ họ mạnh tay mạnh chân quá trời !!!
-đoạn này tính trả lời ít chữ, mà lại thôi ...!! Nhưng sẽ nhớ mãi cho mà coi, một ngày biết đâu sẽ moi ra để "bàn loạn" tiếp không chừng ?!
-nhưng mà, thấy thương tiếp cái ngón tay Venus của Mơ ( sướng nhỉ, tự nhiên nhờ đau đớn chút chút mà được Tí Lạc Đà lăọ lội trong cõi ảo tìm cho ra cái tên rõ là Thơ - Thơ cho cô nàng !!


Ngơ đố hình nào trong mấy hình Mơ gởi dzô, tấm nào Ngơ thích nhứt , Mơ đóan là tấm cô bé ngồi nhỏ tí tẹo trên cái ghế và cái bàn thiệt lớn . Đúng hôn ??? Bữa đó Mơ cũng ngồi ngay đó, con bé chạy lung tung , rùi chạy tới , nhảy gọn lên ghế ngồi, ngó Mơ , hai con mắt ngây thơ tròn vo . Mơ đứng lên , lùi ra sau và chụp ngay Smile
Hình đó đẹp vì chung quanh tự nhiên vắng lặng . Mờ giờ đó thiên hạ đông lắm
Chỗ đó là khu vườn hồng
-Bái phục Mơ !! Dẫu sao đó cũng là một cách trả lời ??
-Cô bé học trò của Mơ đó thật dễ thương, cho Ngơ cám ơn cô nhỏ bằng một big kiss lên trán bé nha ( Mơ thực hiện dùm Ngơ khi ngày mai tới lớp với các bé nhỉ ? và nhớ khen mấy bé đang lom khom hửi bông bữa đó nha + tất cả những ai có mặt trong chừng ấy photos mà Mơ ghi lại ). Nếu hồi xưa Ngơ được như cô bé đó, hẳn Ngơ cũng làm vậy : Ngó Mơ bằng hai còn mắt trong veo !!
-Hồi xưa ở Dalat thì Ngơ rất thích khu vườn hồng nơi phía sau của viện đại học nằm ngay cạnh Đồi Cù, nơi có sân chơi golf của Bảo Đại hay ông Diệm ( ? ) - Ngơ chỉ nhớ láng máng tên người, nhưng tên có sự tích gì đó thì Ngơ nhớ kỹ !


Mơ hỏng biết bông Poppy có phải là bông của cây thuốc phiện ( có ai biết tên khoa học của cây thuốc phiện hôn ??? )
Bông Poppy ở đây mọc tràn bờ, mọc đầy đồng, mọc tràn lan trên hai bên xa lộ nhiều lắm , có lẻ vì hạp thủy thổ , cho nên được đặt tên là bông của tiểu bang California đó Ngơ ui . Mơ thích Poppy vì nó hơi giống tulip , mà Mơ thì yêu bông tulip lắm , Ngơ có thấy cái bông tulip nhỏ xíu ở chữ ký của Mơ hôn ???
- Ngơ thích lối dùng từ của Mơ ở đoạn này, với 2 lần từ "tràn" , xen kẽ là một từ "đầy" để tả về bông Poppy quý phái kia !! ( Ờ mà Ngơ đặt tên bông Poppy là "loài hoa quý phái" . Tiếng Pháp bông bày tên " coquelicot", mà hình như tên VN của nó lấy từ tên Pháp ra thì phải = hồi vào Dalat thì lần đầu tiên Ngơ mới biết bông hoa dại này và tên VN của nó " cô li cô " (?)
-Bông Tulip nhỏ xíu xiu của Mơ bên góc trái màn hình vi tính, tất nhiên là Ngơ chú ý ngay từ lần đầu tiên thấy nó . Ngơ cũng yêu loài hoa này . Những người mà Ngơ thương mến, hình như đều yêu Tulip . Nhớ hồi kia, có cô bé tiếp viên hàng không VN tên Hằng _ , cô bé này đã làm cho Ngơ một màn nhớ ngoạn mục luôn . Đó là mùa hoa Tulip này đây . Bữa đó nó tới nhà Ngơ chơi, đám cháu trai của Ngơ mới lớn ( kém chị H cả 5 - 7 tuổi, nhưng chúng đều "si" chị H này ( vì H nổi tiếng là đẹp nghiêng nước nghiêng thành một thời mới vô tiếp viên hàng không VN, khi này H vẫn đẹp như tài tử minh tinh màn bạc ). Khi thấy chị H nhà ta thích hái Tulip, chúng dẫn nhau cả chị, cả em là 4 mạng đi ra con đường kế bên nhà Ngơ ỏ, men theo sân golf ... đến trễ lắm, trời đã đen mít mịt mà chẳng thấy bóng dáng đứa nào cả . Trong khi đã đến giờ phải đưa H về hotel để sáng mai nó bay sớm . Mãi sau chúng về : trời ơi là trời ! thấy lễ mễ trong người chúng mỗi đứa một ôm hoa Tulip đủ các kiểu , có thứ còn nguyên cả gốc rễ . Ngơ hỏi : ở đâu ra mà dữ dội vậy ? chúng cười ngây ngô trả lời : thì hoa dại ngoài đường đó mà ! Ngơ mới cho một tăng đến nơi đến chốn : bộ thấy ngoài đường thành hàng thành lối, có người tưới tắm chăm bẵm mỗi ngày ...mà gọi "bỏ không" sao ta ? May cho các con, không có cảnh sát họ đi rà hôm nay, nếu không vào "bót" hết lượt : sau đó họ sẽ dẫn ra san bay hết cả đám rồi làm tờ giấy "trục xuất" ...khi đó các con mới học được bài học thành người đáng nhớ nhất nơi xứ văn minh này cho mà xem ??
Hôm sau H ta đem lên "bô ing" 767 của bọn HK-VN những là Tulip . Nghe đâu về tới SaiGon thì chỉ nửa ngày sau tất tận những bông Tulip tội nghiệp kia đều chết nóng . Thế nên mỗi khi đến mùa Tulip lại nhớ chuyện này . Ấy mà H nó còn "say Tulip" lắm ... bởi vậy sau này nó mắc nợ một cậu cháu khác ( không phải mấy đứa em dạo trước ) ...cậu cháu này nó còn "say tình" kiểu ngoạn mục hơn đám đàn em nhỏ dại khù khờ kia : màn đầu tiên khi quen H, nó đưa lên xe cho chạy môt mạch qua xứ sở Tulip = Amsterdam, Hòa Lan . Rồi thì nó "nghĩ mưu" đủ cách : từ bên Paris, mà mỗi chiều thứ Sáu, nó qua internet đều gởi đến thẳng nhà H : lần đầu tiên là 100 bông hồng nhung màu đỏ thắm, hương ngạt ngào . Sau đó thì nào bông, nào gatô, nào gấu bông, chó bông ...vì nó biết H yêu mấy con thú lắm ! Chưa xong, nó còn sưu tầm thơ Paul Verlain tiếng Pháp về và nói Ngơ dịch ra tiếng Việt cho nó, để nó gởi tặng nàng ... Và chính nó cũng làm thơ "say" gởi tặng cô bé . Kết cục là cô bé H mắc nợ chi đó ...rồi thành vợ cậu chàng giang hồ bạt tử này luôn . Bây giờ 2 đứa có 1 đứa con gái rất dễ thương . Chúng đặt tên là Vi An ( vì Cường thì mê tài tử Vivien trong vai Scalet "cuốn theo chiều gió" . Và H thì quả tình đẹp như Scalet và tính cũng gần thế, lại hơi có máu ghen cũng "ớn" luôn ...!! ). Baby Vi An nó phải gọi Ngơ là Bà ( bà - trẻ ) . Ngơ hay nói với ba mẹ của nó : làm cháu của bà - trẻ thì để bà dạy cho làm thơ tình ướt sượt nhỉ ? Ah, ,mà đoạn này thì bi giờ cả hai đứa làm ba, mẹ kia đều hơi ái ngại ...là vì sợ con gái mình mai sau mà giống bà - trẻ rồi khổ như bà ! Để Ngơ gởi cho Mơ hình Vi An và Ngơ chụp cuối hè rồi khi mẹ con nó bồng bế nhau qua đây để "canh" ông cháu bất trị kia nha ? H nó sang đây mấy tuần thôi, mà nó làm Ngơ cũng điêu đứng theo chúng nó ! Thiệt tình là cái của nợ nó quàng vào Ngơ . Nên con gái Ngơ nó nói : ai bảo ngày xưa mẹ cứ vun vào cho anh chị í ??
-Chuyện Tulip này còn nhiều lắm, mà toàn là ngoạn mục cả ...


Mén tội nghiệp quá chừng , bị tí LĐ bóp cổ đổ rịu bữa đó , say chắc tới hôm nay ngất ngư nên tý tí chi cũng gật Cooling
Dzị mờ Mén vẫn cứ tỉnh bơ, hôm nào cũng thả nhạc tìm hình ảnh đẹp cho tý tí mình thưởng thức .
Mén ui . tý Mơ cũng tưởng đó là Poppy Field, tới đó mới biết hỏng phải, nhưng xa quá, đành thôi. Tên chỗ đó là Carlsbad Flowers Field, cũng rất nổi tiếng thuộc vùng San Diego , chỉ mở có một mùa xuân vài tuần lể cho du khách viếng , vừon rất rộng , minh mông tý Mén à . Ai thích chụp hình thì chỗ đó rất lý tưởng

và tý Ớt chắc hôm nay bận rộn hơn mọi hôm ??? giờ nầy chắc đã rung chuông leng keng ...Ớt ơi ...Lạc Đà ơi ...đi ngủ ...Cooling
- cả chiều qua, Ngơ thấy mùi xôi bắp và bánh cuốn cứ phảng phất quanh cái màn hình vi tính này đây !! bánh cuốn ( bánh ướt ) là thứ Ngơ thích số 1 . Xôi bắp là Ngơ thích cũng số 1+ luôn đó . Mẹ của Ngơ biết Ngơ thích nhất hai món này nên đôi khi có ai qua lại mẹ hay tìm cách gởi cho Ngơ . Bạn bè của Ngơ sau này biết Ngơ thích hai món này thì khi tới nhà đều cố tình làm đãi Ngơ . Nhưng mà Ngơ làm biếng đi đâu lắm kể từ khi mắc nợ Thơ ; rồi đâm ra "thẩn" luôn ( Ngơ nghĩ trong đầu mọi người hầu như nghĩ vậy, có điều mọi người tránh nói ra, sợ Ngơ buồn chắc ? mà Ngơ nói trước cho rồi : HP bị Thơ vật; nên hết còn là HP của mọi người ngày xưa, tuy không thay đổi gì cả . Chỉ là vì mọi người không kịp bay theo HP trên cõi nhiều mây phiêu bồng lớp lớp ...hihi - lấy ngay cách gọi của Mơ với Trăm Năm đó thôi ? )

Trà Mai thỉnh thỏang ghé , tặng đôi dòng nhạc , rồi lẳng lặng đi ra , chả bao giờ hé môi ShyQuestionEight Ball
- chắc tính Trà Mai giống Ngơ đó . Mới quen thì Ngơ cũng im ru bà rù . Đến độ những người xung quanh không hiểu chi nữa, nhất là trong đầu Ngơ cái gì nó "chạy ra" khi mọi người nói cười như bắp nổ . Nhưng khi biết đúng người trước mặt mình là ai = có thể hiểu điều gì mình sẽ nói ... thì khi đó " ra di o hết biết stop " ! Mơ nhớ hồi cách đây 2 năm, Mơ có gọi Ngơ vào VietBao nhập hội nhà Tý&Tí đó thôi ? vậy mà Ngơ sợ hết vía . Thấy bà con vui vẻ quá = như một tổng thể quá hòa hợp rồi . Nên Ngơ e ngại sự có mặt của mình sẽ làm mất đi không khí thường ngày của mọi người . Rồi không khéo lại dở hơn thì tội tình cho tất cả ?
- bây giờ Ngơ làm Mơ cũng mệt mỏi đôi khi í nhỉ ?? đảm bảo Mơ sẽ nói : khen cho nhà người hiểu lòng bạn !!


Hôm nay không thấy tý Trăm năm ghé nhà ? chắc bận làm thơ với họa thơ cùng ...thơ thơ
-người ta đây nì Mơ ơi là Mơ ! Người nào mà Ngơ đã muốn đi tìm thì trốn nơi đâu Ngơ cũng sẽ có cách để thấy ...Bởi vậy Ngơ hay nói : nếu muốn tìm cho ra nỗi nhớ của mình, có trăm vạn ngã đường ...!! Thế Mơ và Trăm Năm biết tại sao lại thế không ? và là gì đây ta ơi ??

Mặc niệm Tháng ba

Cuối tháng ba mưa khóc
Ngày sông núi điêu linh
Bao mảnh đời nằm xuống
Còn bao mảnh linh đinh!

Cuối tháng ba tuyết đổ
Trắng xóa một khung trời
Cánh chim nào vội vã
Dong ruổi chở mộng rời

Tháng ba nghe tiếng khóc
Bàn chân đẩy biển người
Giữa hỗn mang điạ ngục
Phật Chúa cũng xa đời

Tháng ba trời phủ trắng
Mịt mù bóng quê hương
Mưa trời hay lệ đổ
Nhạt nhoà màu khói sương

Đất trời im thinh lặng
Hàng cây đứng rũ tàng
Nhớ tháng ba gãy súng
Tuyết hàng hàng giăng giăng


vhn
03/28/2008
(Tây Bắc ngày tuyết đổ)


Xưng mới gởi dzô câu chiện xưa hơn bốn chục năm về trước . Sao tý Xưng có trí nhớ hay wá chừng ta ơi . Tý Mơ chỉ nhớ tới tình đầu tình cuối là thấy wờ wạng lắm rùi Tongue

Tý 7Mộng ơi, sao hông ghé chơi cho dzui , tý Mơ đã save lại trạm dừng chân bên bờ biển mặn của tý rùi , sẽ tái ngộ nhan , hy vọng tý Hét sẽ có dịp nhúng chân xuống biển dzí mình
Thời gian đó tý Nhác (Nga ) hình như đi chơi xa , tý 7 nhớ Nhác hôn ???
Tý sửa sọan cho chuyến viễn du thiệt hứng thú há

Thui Mơ buồn ngủ rùi
Chúc mấy tý tí ngủ ngon ngon ngon


&
Ngơ


Posted - 04/01/2008 : 03:42:15

==
Elle tu l'aime - Hélène Segara
http://youtube.com/watch?v=C7asfuBtADo

Elle tu l'aimes si fort si fort
Au point, je sais que tu serais perdu sans elle
Elle tu l'aimes autant je crois que j'ai besoin de toi

Moi j'enferme ma vie dans ton silence
Elle tu l'aimes c'est toute la différence

Elle tu l'aimes au point sûrement
D'avoir au cœur un incendie qui s'éternise
Elle tu l'aimes et moi sans toi en plein soleil j'ai froid

Plus ma peine grandit en ton absence
Plus tu l'aimes c'est toute la différence

Elle tu l'aimes si fort si fort
Au point, je sais que tu pourrais mourir pour elle
Elle tu l'aimes si fort, et moi je n'aime toujours que toi


&&

Người con gái anh yêu

Anh yêu mãi một ai
Bằng tình yêu vô bến
Như cõi đời sẽ mất
Nếu không còn người kia

Như thể chính nơi Em
Đang yêu Anh vậy đó
Trong nỗi niềm câm lặng
Không thấy đâu bến bờ

Ôi! tình kia cháy lửa
Con tim nào đớn đau !
Mà không Anh Em thấy
Rét lạnh dưới nắng trưa !

Nỗi đau nào trong Em
Lớn dần theo năm tháng
Em chạy theo Anh đó
Anh chạy theo bóng nào ...

Anh sẽ chết một mai
Nếu không còn người ấy
Mà tình Em vẫn thể
Chỉ một mình Anh thôi!!


04h_ le 24/1/2005
ThyThyHoangThyMaiThao


* bài này hồi đó tới bây giờ Ngơ vẫn thích ! Nhưng khi nhìn lại những gì mà mình dịch ra nghĩa VN kia thì chỉ biết cười !! Nếu là bây giờ thì Ngơ dịch theo lối thơ của Pháp !

Posted - 04/01/2008 : 06:27:23
==
Xé tờ lịch mỏng, chào vội bình minh Smile

Hôm nay 1 tháng tư hay 25 tháng hai âm lịch
ngày xuân phân cho nên

én bay thấp, mưa ngập bờ ao
én bay cao, mưa rào lại tạnh


Nếu có dịp ghé vườn bốn dặm, chắc sẽ thấy những con chim én bay thấp la đà ngọn cỏ đùa dỡn với mình , vì ngày mai , mưa sẽ ngập bờ ao đó mấy tý tí à Smile
Buổi sáng hôm nay , dạo quanh nhà , đọc những dòng của tý Ngơ là Mơ khoái chí quá xá rồi , và cũng hết thì giờ phù du buổi sáng .
Ừa, Mơ sẽ vặn đồng hồ sớm hơn nửa tiếng nữa để thức sớm ơn , tha hồ viết

tý Mơ


Oh, Tý Mơ ơi !
Ngơ vừa thấy bóng Mơ, khi nghĩ vào "bứng" cái mớ bòng bong hồi sáng về PNV . Và lạ lùng thay : phát hiện 1 điều này mà chẳng biết phải nghĩ sao bây giờ : đó là bài "Hoàng - Anh "Venus" - Sa Mạc Đời" í mà . Thì hôm qua khi post vào đó đã thấy là lạ là sao mấy chữ này để dưới cái photo kia lại có màu vàng ánh sáng đúng i chang vâng - anh ngoài đời vậy ? Hôm qua Ngơ vẫn nghĩ có thể khi đó cái màn hình vi tính này có ánh sáng mặt trời phản chiếu sao đó đúng góc độ nên được màu ấy . Vì sau vào đây, hay vào taongo ( là nơi Ngơ cũng dán vô bài này ) thì không thấy chữ màu vàng - anh như vậy, mặc dù Ngơ thấy gam màu cài trong 3 trang web này là như nhau cả ? Nhưng rồi Ngơ cũng cho là đầu óc mình sao đó nên mới nhìn ra làm vậy . Hôm nay, khi chợt thấy điều này nữa đập vào mắt mình thì Ngơ lại đi một lượt các Web để kiểm tra . Và, kết quả còn ngoạn mục hơn : ở PNV mấy chữ ấy cứ như đùa giỡn với Ngơ vậy = màu vàng - anh đẹp tuyệt vời !! Vậy nên Ngơ copy cái link ấy bên PNV về đây cho Mơ và quý bạn nào muốn kiểm chứng xem điều kỳ bí này xem sao nhỉ ? Nếu các bạn thấy như Ngơ, hay không thấy như Ngơ đã thấy ? Thế thì điều này nằm ở đâu ta ??

http://www.phunuviet.org...IC_ID=3752&whichpage=19

Còn về chuyện Mưa ngập bờ ao hay Mưa rào kia mà Mơ thấy trong tờ lịch sáng này ? Ngơ hẳn thích cơn mưa rào đó, nhưng làm ngập bờ ao ! Thế thì câu kế tiếp là ra làm sao hở Mơ ? hở Ớt ? hở Trăm Năm ? và hỏi quý Tý & Tí khác nữa đó ???

Vừa nãy đang viết trả lời này thì có điện thoại . Mà Mơ với các bạn biết là ai gọi Ngơ không ? Đó là chị MC người Huế 5 / 5 ( có nhớ bài hôm trước khi nhắc chị BH là Ngơ có nhắc tới Huế, rồi mới nhắc sang chị MC ? ) Chao ơi, cả 2 năm nay mới nghe qua điện thoại ( hồi tháng 10 năm rồi gặp anh và chị ở lễ tưởng nhớ nhạc sĩ Xuân Lôi, nhưng sau đó chỉ viết bài cảm nghĩ tặng chung tất cả và trao đổi chút xíu qua anh PĐL phu quân của chị MC ) . Nói chuyện chừng một giờ thôi, ấy vậy mà giờ này vẫn còn run...vì cảm động ! Chị MC thật là dễ thương . Nghĩ đến chị MC là Ngơ luôn liên tưởng đến một hoàng hậu đúng với tất cả những í nhị đẹp đẽ và quý tộc nhất . Có lẽ cũng bởi chị đã thừa hưởng ở Mẹ của chị những nét đẹp thùy mị mà quyến rũ, thêm tính đoan trang hiền dịu của chị nữa ?! Ah, mà hồi xưa đáng ra là vua Bảo Đại đã chọn mẹ của anh PĐL làm hoàng hậu rồi đó chứ, nghe kể bà rất đẹp. Nhưng về sau, không hiểu vì lý do gì là chính mà vua Bảo Đại cưới Nam Phương Hoàng Hậu (?) Có lẽ vì điều này phù hợp hơn với Vua Bảo Đại tân thời, học ở Pháp về và Nam Phương Hoàng Hậu theo giòng Đạo Chúa.
Còn ba của chị MC thì đã chấm mẹ chị từ khi ông mới đậu tú tài. Ông học rất giỏi, nên khi ở lễ trao bằng thì nhà nào cũng muốn chọn ông làm rể. Ông ngoại chị MC khi ấy có mấy cô con gái, cô chị lớn tính được ra mắt chàng thủ khoa. Nhưng khi tới thăm nhà, chàng thanh niên nhìn thấy một cô bé đầu tóc còn rối bù, hớt hải chạy từ đâu về và vục gáo nước giếng uống ngon lành. Thế là chàng si tình cô bé mới 12 tuổi ấy và xin được làm rể ( Ngơ được chị MC cho xem bài thơ của ba chị làm tặng mẹ chị hồi đó. Ghi nhận cảm xúc của chàng thanh niên trẻ, khi lần đầu nhìn thấy cô bé bên giếng nước ) . Thế là cô bé đi học toàn bị các bạn chọc quê...Cô bé thật thà viết thư kể chuyện khổ sở với bọn bạn mình kia. Làm chàng sinh viên Y Khoa nghĩ là cô có ý không đồng ý chàng, nên chàng phải bỏ học từ Hà Nội để về Huế cưới vợ liền. Khi đó cô bé mới 14 tuổi. Và chị MC được sinh khi mẹ chị mới 16 tuổi ! Oh, mà chuyện này cũng dài dòng lắm thay ! Chỉ biết là khi quen biết chị MC và anh PĐL rồi thì Ngơ hay "chọc" anh PĐL : hồi xưa đáng ra anh là hoàng tử ? Nhưng nếu như là con của Vua Bảo Đại thì chắc gì bây giờ anh đã có được một chị MC - hoàng hậu hơn cả ? Thôi thì mẹ không phải làm hoàng hậu, nhưng con trai lại được cưới hoàng hậu ? Thế là tốt mọi đường ?? Anh PĐL được cười khoái chí ! Mà anh có tiếng cười thật to và thật rộng tình người, đến độ con trai của Ngơ nó nhớ tới bác PĐL là nó luôn kèm thêm câu :" bác có tiếng cười bằng cả trăm người khác "!
Mọi người biết thiên tình sử của anh PĐL với chị MC sao không ? Hồi đó anh học bên Pháp. Một bận tới thăm một anh bạn cũ của anh là giáo sư trường quốc học Huế, qua tu nghiệp bên Pháp. Anh bạn này hỏi anh PĐL muốn lấy vợ Huế không, để anh giới thiệu cho một cô học trò của mình : con nhà gia giáo và là người đẹp nhất đất...
viethoaiphuong
#269 Posted : Wednesday, April 2, 2008 1:29:05 AM(UTC)
viethoaiphuong

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 9,291
Points: 11,028

Thanks: 758 times
Was thanked: 136 time(s) in 135 post(s)
Et je serai poussière
Pour toujours demain.

Và ngày mai tôi sẽ mãi mãi là cát bụi !!

Oh, bữa nay Ngơ chỉ kịp vào mở cửa phòng nhạc bằng bản nhạc đã làm Ngơ chết giấc suốt chiều tối qua tới tận hơn 1 giờ khuya !!
Rồi thì lo viết lách chút xíu đôi điều làm Ngơ bận tâm mấy bữa nay nơi bạn bè khác của mình . Vì tự nhiên thấy ai cũng kêu "chán đời, buồn ...". Trong khi Ngơ nhà ta thì cắm đầu cắm cổ nhả tơ lòng nơi đây cùng Tý&Tí có biết chi đâu là chán, là buồn ...?? Ngơ luôn nói : Ngơ không có giờ "để chán" hay "để buồn" quá một điều gì, chỉ đủ vừa cho thành "nỗi đau nghệ thuật" !

Ớt ơi, nhìn bàn tiệc của Ớt với các bạn bè mình ngoài đời mà Ngơ cảm phục tài nữ công gia chánh của Ớt nha & người nào làm nên tác phẩm : bánh cam kia !! Đó cũng là "món" Ngơ rất thích . Photo ở giữa, Ngơ ghi chú " Hoàng-Anh "Venus" & bánh cam - bàn tiệc Ớt đãi bạn ngày 31 - 03 - 2008"

Ờ, mà các Tý&Tí không phát hiện ra điều gì nơi Ớt nhỉ ? Ngơ nghĩ Ớt là gốc Bắc kỳ đó nha, khi mà khi thấy Ớt dùng từ "thổi xôi", chứ không phải "làm xôi" ( như Ngơ lại quen dùng từ này ). Còn bánh cam thì Ớt gọi là bánh rán ...Thế thì ba, má của Ớt là người vùng nào miền Bắc vậy ? không khéo mà hai đứa mình họ hàng với nhau cũng nên ??
Chú chim sẻ to đùng trước "tố gỗ" kia thấy cuộc đời se sẻ vậy chứ sung sướng hơn mình nhiều lắm ?! Không có vẻ sợ hãi điều chi từ xung quanh nó ? Bên này như mọi năm cũng đã nghe tiếng chim hót líu lo ngoài sân trước, vườn sau rồi đó . Mà năm nay hình như lạnh hơn, nên im ắng, hay tại Ngơ ít để í chi nữa rồi, mà cửa sổ mới thay loại hai lớp kiếng chồng ồn. Nên khi không mở cửa ra là bên trong lặng thinh !! Hôm rồi bà hàng xóm cũng bảo: từ khi thay cửa kính mới, mãi tao mới quen . Mấy hôm đầu tao cứ thi thoảng lại phải mở cửa sổ ra để nghe xem là nhờ cửa kính hai lớp mà yên ắng vậy, hay tại tai của tao nó mới bị điếc ?? Làm Ngơ và con gái Ngơ cười quá trời !! Người Mỹ không biết sao, chứ người Pháp họ rất lặng, nhưng khi họ đã nói gì với mình thì cảm giác rất thân tình, không có chi là vội vã qua loa cả . Ngơ ở bên này lâu rồi cũng như nhiễm tính đó của họ.

"Ngơ hỏi chỉ cho Ngơ " người ấy " của "Đời chinh chiến " ,Ốt chỉ sợ chỉ cho Ngơ biết "người thật" rồi Ngơ khiếp quá chạy trốn mất khỏi thế giới ảo này thì các Tý Tí bắt đền Tý Ốt chết . Cám ôn NGơ đã chia xẻ những kỷ niệm xa xưa của Ngơ với những người bạn ,kỷ niệm dù vui hay buồn luôn luôn được trân quí trong tâm tưởng chúng ta ,và khi có dịp được nhắc lại ,chúng ta như được " sống " lại những ngày xa xôi ấy"
-Oh, thế thì Ớt và mọi người chưa biết Ngơ là ai rồi nha ? Tại sao Ngơ phải sợ khi được biết "dung nhan" phong trần của LĐ ?
Thế Ớt và quý Tý&Tí có biết câu này Chúa nói không :
"Kẻ nào sinh bởi xác thịt sẽ là xác thịt
Kẻ nào sinh bởi tâm linh sẽ là linh thánh"

-Còn mọi điều khác Ớt nói đều rất đúng tâm ý của Ngơ ! Người nào tự quên kỷ niệm của mình, có nghĩa sống mà không phải sống đâu, mà là đã chết !!?? Còn người nào biết trân quý kỷ niệm của người khác, là đã sống thêm được một phần đời mình không có may mắn ở trong đó !

Bây chừ để Ớt mời Ngơ và cả nhà Tý Tí mình ăn sáng bánh cuốn nóng mới tráng với xôi bắp ,ăn xong còn có bánh dán và bánh bông lan ( do chị bạn làm )tráng miệng nữa . CHúc cả nhà ăn ngon ,Tý Xưng nhớ cắt thêm mấy lát ớt cho thêm vào nước mắm cà cuống nhen .
Các Tý tí vừa ăn vừa nhìn ra ngoài cửa sổ xem chim di đang ríu rít về làm tổ ....








- Ớt mời bọn này ăn sáng kiểu ni ...em rằng những người xung quanh cõi-thật của Ngơ họ càng có thêm lý do để muộn phiền vì Ngơ đó nha. Họ vốn đã hay nói Ngơ không còn chăm lo cho họ như họ được trước đây. Khi đó, Ngơ chỉ trả lời : sướng trước khổ sau, đã là quy luật rồi ? Nên bây giờ chịu khổ chút xíu đi mai mốt sẽ được sướng ! Ngơ thích bánh cuốn chay ( người Bắc gọi là "bánh cuồn trần" , nhưng nước chấm họ làm rất công phu, kiểu cách quá !) và thường cũng ăn với chả lụa hay chả chiên ( giò, chả ). Mà Ngơ thì chỉ thích bánh cuốn chay suông thôi ( không giò, cũng không chả ). Mình dễ ăn là thế, mà toàn bị mọi người kêu là khó tính có mệt không chứ ??

Mơ có tham dự đêm thắp nến&văn nghệ yểm trợ dân oan bên nhà theo lời kêu gọi của Thầy Thích Quảng Độ , và chụp được tấm hình nầy
Ca sĩ tí hon Trần Thiện Anh Chí và Mẹ với bài hát của Cha , Người Ở Lại Charlie



-Mơ chụp được tấm hình này thiệt là đẹp ! Và cũng như trời xui í nhỉ, để tặng Ngơ hôm nay nơi cõi-ảo này đây ?? Cám ơn Mơ nhiều nha, bằng chi đây ta ? thôi bằng một mi mi nơi ngón tay "Venus" còn bị đau chút chút bữa rồi đó nha. Xem có ai dễ thương một chút ở kế Mơ ấy thì nhờ họ làm việc này giùm Ngơ cái nhỉ ? haha!!

Nàng Venus vẫn mơn mởn xanh tươi, chưa chịu hé tí ti nào hết tý Ớt à . mà hình như Ớt đóan đúng, chắc nàng rất trắng . Sao lạ kìa , hôm bữa rõ ràng màu vàng anh rất ngọt. Thui mình đành chờ chừng nào nàng hé mắt nhìn mình thì biết ngay.
- Mơ dùng từ ác ôn luôn ta !! Venus màu trắng là đủ, thêm "rất" ở trước nghe đã thành hư ảo ?? Vàng-anh đã Thơ ? thêm phía sau "rất ngọt" thì ôi thôi ...!! Khỏi phát biểu chi chi thêm được nữa nha !! Không trách Ngơ cứ lúng túng với hàng chữ dưới hình Venus nơi nhà ảo PNV với nơi đây hay taongo là phải ?? Làm sáng nay mở mắt ra bật máy , nhào vô Net là lo đi kiểm tra sự lạ kia còn hay đã hết ! Vẫn thế ! Trong khi cả nhà mình không thấy ai ư hữ gì cả ? nghĩa là sao ta? Chẳng lẽ Tý&Tí cũng nghĩ rằng Ngơ lãng-linh thật sao ?? Vô lý !! Vì khi nào Ngơ còn gõ được bàn phím vi tính để chạy ra " những con chữ không chạm mặt đất" này thì có nghĩa Ngơ còn tỉnh trí hơn tất cả những người tự cho mình là tỉnh táo đó nha !!
-Ờ mà, khi thấy mấy đĩa đồ ăn của Ớt mời "gọi gió" đây, thì Ngơ cũng đã biết thế nào Mơ nhà ta cũng bị con mắt nó hành cái bụng cho mà xem ! Tội chi đâu !! Để khi nào gặp Ngơ, cho Mơ ăn xôi bắp với bánh ướt với bánh cam đến khi chỉ cần nhắc tên thôi đã lắc đầu !!

Tí Trà Mai ui!!!!Mở cửa hậu chi cho lộ hết chỗ đóng quân dị trời , thui còn mấy phút nữa TLÐ đành chia tay vĩnh viễn với trang này . Xin gửi lời chào vĩnh biệt các Tý Tí
-Gớm LĐ nói vĩnh biệt làm Ngơ đã buồn, chẳng hiểu chi cả? chỉ sợ có lỗi của mình ? Vẫn không nhớ ra hôm qua là ngày cá tháng Tư ! Khi Mơ nhắc thì mới yên dạ !

" MỘT THỜI CHINH CHIẾN ".Đó là những hình ảnh chúng tôi trân quý nhất không thể nào quên được .
-Trà Mai yên tâm đi, những hình ảnh này đâu chỉ có trân quý nhất với những người từng tham gia chiến cuộc giữ gìn Đất Nước mình cho tự do, dân chủ thực sự ? Mà là đối với tất cả mọi con người . Trà Mai thực ra không biết, chứ về việc những hình ảnh này quý nhất ở Trà Mai và các chiến hữu của mình chẳng hạn, thì có khi nó cũng quý ngang bằng hay hơn thế nữa với một hay nhiều người khác kia ? Lý do thì làm sao ta có thể hiểu được hay biết được, đúng không ? Bởi có người thì biết nói ra hay viết ra ? Còn có người thì chỉ để nó duy nhất trong tim hay trong óc ??
Hôm qua bên vườn 9 bài viết của Huy Phương rất hay .
Chuyện trò cùng đồng đội: Người lính vô danh
Người Việt - Monday, March 24, 2008
-Không hiểu sao khi đọc bài này thì cũng nghĩ đến những người làm clip "81 Biệt Cách Dù" , mà người trong nhà này thì có LĐ và TM ( Trà Mai ). Đã tính viết ít dòng ngày chiều qua mà rồi lu bu với những việc dở dang khác.

Bây giờ mời các Tý cùng thưởng thức .

NHỎ ƠI !!
.

[IMG]http://i30.tinypic.com/sxivti.jpg" alt=""/>
-Thế trong hình có ca khúc gọi "Nhỏ Ơi!!" đây thì có Ớt hay Mơ hay Tý nào nhà mình trong đó không TM và LĐ ? Tấm hình trắng đen này quá đẹp !!

Ngơ giỏi nghe, biết nơi đâu có dấu chân Thơ người mộng. Khi nao thấy tramnam vắng mặt ít lâu, thì điệp viên Ngơ sẽ rà ống dòm một vòng hỉ, đừng để tramnam đã về lại cõi trăm năm rồi mà không nghe tiếng hú theo của nhóm mình thì buồn chít.
- thế thì Trăm Năm cũng nhớ đừng để Ngơ các bạn Tý&Tí mai mốt đã về cõi trăm năm rồi mà không nghe tiếng gọi với theo của chính Trăm Năm đó nha !

Cám ơn tý Ớt đã mời bánh cuốn và xôi bắp. Tý làm khéo quá. Giờ khuya này mà nhìn dĩa bánh cuốn chỉ muốn bay qua ... màn hình .
- ý nghĩ của Trăm Năm sao mà giống với Ngơ và khi Ngơ chợt nhớ tới Mơ ! LĐ được cưng nhất nhà này nhỉ ?? Hổng trách dám bỏ 450US ra tặng Ớt món quà đẹp như là viễn tưởng luôn ??

Định bỏ bài thơ SaMacĐời-Venus của Tý Ngơ vào bức ảnh Venus cho có đôi, nhưng tấm ảnh không đủ lớn chưá bài thơ dài.
-Thế thì Trăm Năm cho tờ giấy to hết cỡ đi, hoặc cho chữ nhỏ bớt lại , hoặc để hình Venus nhỏ lại chút xíu xiu , vì Ngơ làm được kia mà ?

Bài "Mon Amie La Rose", khi Ngơ nghe tới đoạn này là hồn vía Ngơ nó như tan ra ...!!
Ngơ viết cho ca sĩ chị ThuHa là người gửi cho Ngơ nghe TH hát bài này, lúc đầu còn chưa biết tên bài hát. Sau biết tên " Mon amie la rose" rồi thì Ngơ viết cho TH ít chứ :
"Phần tâm hồn" ok lắm, rất tuyệt vời !!! Phải là ai đã từng "chạm vào" cảm nhận này thì mới thấy hết cái đẹp của lời bài hát và dòng nhạc ?
"Phần trái tim" thì HP không có ý kiến !

On est bien peu de chose
Et mon amie la rose
Me l'a dit ce matin
Vois le dieu qui m'a faite
Me fait courber la tête
Et je sens que je tombe
Et je sens que je tombe
Mon cœur est presque nu
J'ai le pied dans la tombe
Déjà je ne suis plus


Tu m'admirais hier
Et je serai poussière
Pour toujours demain.

Mơ và Trăm Năm ơi,
Ở thành phố của Ngơ đây họ trồng nhiều lắm anh đào Nhật. Ngay sân trước nhà Ngơ hồi trước cũng có mấy cây. Họ chặt đi hồi 4 năm trước mất rồi, lúc đó đau gần chết luôn! Nhưng là cây thuộc về thành phố, mình đâu có quyền chi ?? Mùa này bồng nó nở, đẹp dã man luôn !! Chỉ thấy bông là bông, không có lá . Bông chi chít, chì chịt ...!! Khi mới nở màu hồng đậm, sau đó nhạt dần, đến khi cánh hoa rụng xuống thì gần như màu trắng !!

"em ơi Ba Lan mùa tuyết tan
đường Bạch Dương sương trắng nắng tràn
em đi nghe tiếng đàn (Chopin) xưa ấy
ca nghìn năm Ba Lan ,... Ba Lan"


Owh !! SuongThu ở đâu mà xuất hiện với bốn câu thơ này nhỉ ? Bài thơ này khi xưa Ngơ thuộc lòng ! Hồi đó chưa hế biết tuyết ra làm sao, nhưng nghe qua bài thơ đã thấy thật đẹp, thật mền và kỳ bí đâu đó rồi, mùa Đông Âu châu và Tuyết !!
Cám ơn SuongThu nhiều thật nhiều !
Mong ST sẽ đem về đây thật nhiều thơ và nhạc cùng những tâm tình !!
Rất hài lòng vì Ngơ được là người thứ nhất chào ST nơi đây!!

Vậy mà đã 18h30 rồi, Ngơ phải dừng chút đây .
Chúc cả nhà mình vui bất tận nha !
Thân mến,
Tý Ngơ
Posted - 04/02/2008 : 09:36:46

viethoaiphuong
#270 Posted : Sunday, April 6, 2008 7:17:25 PM(UTC)
viethoaiphuong

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 9,291
Points: 11,028

Thanks: 758 times
Was thanked: 136 time(s) in 135 post(s)


Prends le temps...

http://www.youtube.com/watch?v=oZ1XtVDg6C8

Prends le temps d'aimer...
C'est le secret de l'éternelle jeunesse !

Hãy giữ lấy thời gian để yêu thương...
Đó là bí mật của sự trẻ trung lâu dài !

Prends le temps de rire...
C'est la musique de l'âme !

Hãy giữ lấy thời gian để cười...
Đó là tiếng nhạc của tâm hồn !

Prends le temps de pleurer...
C'est l'émotion d'un grand coeur !

Hãy giữ lấy thời gian để khóc...
Đó là cảm xúc của một trái tim lớn !

Prends le temps de lire...
C'est la source du savoir !

Hãy giữ lấy thời gian để đọc...
Đó là suối nguồn của sự hiểu biết !

Prends le temps d'écouter...
C'est la force de l'intelligence !

Hãy giữ lấy thời gian để lắng nghe
Đó là sức mạnh của sự thông tường !

Prends le temps de penser...
C'est la clef
de la réussite !

Hãy giữ lấy thời gian để suy nghĩ...
Đó là chìa khóa
của sự thành công !

Prends le temps de jouer...
C'est la fraîcheur de l'enfance !

Hãy giữ lấy thời gian để vui chơi...
Đó là sự tươi tắn trẻ thơ !

Prends le temps de rêver...
C'est un souffle de bonheur !

Hãy giữ lấy thời gian để mơ ước...
Đó là một làn hơi của niềm hạnh nguyện !

Prends le temps de vivre,
car le temps passe vite...
...et ne revient jamais !

Hãy giữ lấy thời gian để sống,
Vì thời gian đi rất nhanh...
...và không bao giờ trở lại !

suis ton chemin...
...Vas, vie et deviens.

Hãy theo con đường của bạn...
...Hãy đi, sống và trở nên sự sống.



&&
version với đàn dương cầm :

http://www.youtube.com/watch?v=aeKA7VhKRO0

==
Trước khi đi mở cửa phòng nhạc hôm nay, HP nhân được mấy pps từ chị ThuHa . Nên HP mới gửi ít chữ dưới đây cho chị :

"Gửi ThuHa nghe cái này nhỉ ?
HP đang nghe, vì tính dịch ra lời Việt cho các bạn Net của HP cùng chia sẻ !
Cuộc đời của HP nằm trọn vẹn trong những điều như thế này đây . Và, HP vẫn còn "bơi lội" trong này, giữa khổ đau và hạnh nguyện của kiếp người trần gian !!"
viethoaiphuong
#271 Posted : Monday, April 14, 2008 4:27:38 PM(UTC)
viethoaiphuong

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 9,291
Points: 11,028

Thanks: 758 times
Was thanked: 136 time(s) in 135 post(s)

Có Tý - Tí nào dám bước lên mấy nhịp cầu tre này không nè!?

Mấy Nhịp Cầu Tre
Sáng tác Hoàng Thi Thơ
Tiếng hát Duy Khánh




Làng tôi, nghe đu đưa mấy nhịp cầu tre
làng bên, băng qua kinh nối tình miền quê
Buồn vui dân trong làng ra nghỉ trưa hè
lặng mà nghe ai hát đêm về.

Hỏi rằng, ai nâng niu mấy nhịp cầu tre
lặng nghe, ai ca trong nắng chiều vàng hoe
Cầu tre bao nhiêu hè vui một câu vè
để lòng ai quên hết não nề.

Ai đem bắt nhịp cầu tre
cho chàng là chàng làng bên ấy
thương em là em ở bên này
ờ ơ ớ ớ ờ hơ...

Cầu tre, tích tịch tình tang
Cầu tre tích tịch tình tình
Rằng nhớ ở đây
thương nhau mà thương nhau
cởi áo cho nhau về nhà mẹ hỏi
qua cầu, qua cầu
thưa, rằng thưa, rằng thưa
qua cầu gió bay...


Hải Âu

==

4h44 sáng nay và chuyện về thói quen ...

Giờ này là 5h35 bên Paris . Tý Ngơ tự nhiên hai con mắt mở chong chong . Ngơ có thói quen là rất để ý đến giờ mình thức dậy . Như hôm nay lúc đó là 4h44 .
Hồi trước khi Ngơ kể chuyện về thói quen nhìn giờ thức dậy của mình, thì rất buồn cười là sư phụ của Ngơ đã gần 90 tuổi cũng reo lên :
- Oh, thế thì bác cũng giống con điều này !
Khi đó Ngơ bảo thầy :
- Dạ, vậy là con giống thầy đó ạ ?
Thế là thầy cười và nói :
- Không có điều gì chạy qua cái đầu HP mà "dễ dàng" cả ?
- Dạ, bởi thế nên cuộo sống của con luôn đã rất khổ với chính bản thân mình .
Khi Ngơ trả lời vậy, thấy sư phụ còn đang suy nghĩ gì đó, thì Ngơ nói tiếp :
- Khi nào con khó khăn cho bản thân con, nghĩa là con sẽ dễ dàng với mọi người .
Thế là ông cụ cười phá lên . Và gật gù :
- Vậy thì bác sẽ học con cách trả lời này .
Mãi thật lâu sau, khi Ngơ gặp ba nuôi của mình ( Ba kêu sư phụ là anh, vì ba kém đúng 10 tuổi và hay nói với Ngơ : "ngày xưa ba học cùng thầy với ông anh ấy đấy !" ) Ngơ kể câu chuyện đối đáp giữa hai thầy trò của Ngơ cho ba nghe . Thay vì la con gái mình sao dám hỗn với sư phụ của mình, thì ba lại xoa đầu Ngơ mà nói :
- Nếu là ba thì cũng sẽ như thầy của con .
Ngơ nhe răng ra cười và trả lời ba:
- Tại vì ba và bác ấy hồi xưa học cùng thầy mà .
Ai dè ba làm cho một câu xanh rờn :
- Bởi vậy, đến giờ hai ông cụ già còn cụng phải với cái trán bướng bỉnh của con .

Mơ sẽ là người đầu tiên lên tiếng :
- Ngơ ơi có chuyện chi hôm qua phải không ?
- Đúng rồi, khi mò xuống nhà bật máy, nhào vô nhà T's là tính gọi xem Mơ còn thức đó không để nói chiện đời !
Nhưng khi nhìn thấy bài hát mấy nhịp cầu tre với cái hình chiếc cầu tre đúng là lắt lẻo trên sông và thấy Mén hỏi :
- Ai dám bước lên không ?
- Ngơ bước lên trước tiên đây Mén ơi . Mà còn nhắm mắt nữa kia .
Ngơ sẽ đánh rơi nhẫn nha .
Thế còn Mơ và các Tý nhà mình ??
Bài hát này Ngơ thấy hay lắm đó .
Mà buồn cười là khi nhìn tên tác giả Hoàng Thi Thơ, làm Ngơ nhớ ngay đến ông xã của người - thơ SM, khi lần đầu tiên biết Ngơ là bạn của SM . Anh ấy hỏi :
- Thế Hoàng Thy Mai Thảo là con gái của Hoàng Thi Thơ phải không ?
Thú thật khi đó Ngơ còn chưa biết Hoàng Thi Thơ là ai cả . Nên chỉ trả lời :
- Đâu có, em là con của ba mẹ em . Mẹ em thì cũng họ Hoàng . Nhưng trong nhà em không ai là Hoàng Thi Thơ cả .
Đến hôm rồi, gặp ông anh NT bên Thuỵ Sĩ qua . Ông anh hỏi :
- Tại sao em lại lấy tên Mai Thảo là người anh rất ái mộ !
- Thế ông Mai Thảo ấy là ai vậy anh ? Sao hồi kia anh không liệt kê tất cả những tên "phạm huý" ra cho em nhờ ! Nhưng mà này, khi nào nghe tên HTMT thì anh chỉ việc ghi nhớ một điều rõ ràng : đó là VHP như anh muốn trước giờ (?) thế là anh khỏi phải mệt óc thêm . Chuyện nhỏ í mà . Quan trọng là những cái gì nó chạy ra trong đầu em thì hoàn toàn không dính dáng gì tới tên tuổi của ai cả là ok rồi ? Mà chính anh mới là lạ lùng đó nha, một bên là Mai Thảo, một bên là Hoàng Thy Mai Thảo, chả có gì liên quan tới nhau quá thể ?
Cũng may bữa đó chưa có chuyện bến Đà Giang và câu trả lời của cậu cháu Ngơ : bến Đà Giang nghĩa là phải ở sông Đà . Nếu không Ngơ chỉ cần kể lại câu chuyện bài hát của Mén thôi là đủ ?
Mơ sẽ lại hỏi Ngơ :
- Thế thì chiện gì hôm qua vậy hở Ngơ ?
Bây giờ Ngơ sẽ trả lời tiếp nhỉ . Nhưng Mơ và mấy T's thử đoán xem câu chuyện gì Ngơ sẽ kể tiếp ???
Nhưng chắc chắn là Ngơ sẽ kết thúc sau cùng mấy chữ thế này :
- Thiệt tình là đời !!

==

Úi chao, post xong rồi mới nhìn giờ , đúng 1 giờ đã đi qua !
Giờ thì Ngơ đi coi phim "Les Parapluies de Cherbourg" mà ST kể sơ sơ cho Ngơ nghe kia kìa !
Rất cám ơn ST
Rất cám ơn Mén

Rất cám ơn các T's giờ này còn bị Ngơ "tra tấn" !!
( thì ai biểu vướng qua ngã đời Thơ của Ngơ làm chi hở ?)

viethoaiphuong
#272 Posted : Friday, April 18, 2008 7:12:04 PM(UTC)
viethoaiphuong

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 9,291
Points: 11,028

Thanks: 758 times
Was thanked: 136 time(s) in 135 post(s)
Một Sáng Thứ Bẩy Tháng Tư, Thơ&Nhạc và Người Di Tản Buồn.


Mơ cũng thích nghe tân cổ giao duyên . nhạc loại nầy vừa gần gụi vừa dễ thương lắm
Ừa , đôi nghệ sỹ Phi Nhung&Mạnh Quỳnh rất đẹp đôi qua thể loại tân cổ giao duyên
Như Quỳnh có bài gì Mơ quên tựa rồi ...thành phố buốn, nhớ không anh? ngày chúa nhật, ngày của đôi mình ...nghe nhớ đất trời Đà Lạt lắm

Ừa , Mơ cũng chấm bài Sài Gòn Ơi Vĩnh Biệt , sẽ tiếp tục nghe thêm

Tiếp mùa tháng tư
Mời cả nhà nghe và nhìn lại những hình ảnh đẹp ngày xưa

Tình Ca Cho Nguyễn Thị SàiGòn

Qua giọng ca của Việt Dzũng

http://www.youtube.com/w...DSEUxDHk&feature=related



- Mơ biết không, Ngơ bị cái tật là đã trót "thương" ai rồi, là không có cách nào để có lý do "hết thương" người đó . Tỉ như, mọi người có thể nay thích người này, mai mốt thấy thiên hạ ùa theo tán thưởng người khác là hát hay ... Và, lại cho người sau này mới là số 1 ... Nhưng Ngơ thì không thể bắt con tim của Ngơ nó nói sai điều gì thật nhất trong Ngơ . Sau này họ bảo cô nào đó hay hơn , có duyên hơn Phi Nhung, rồi thì anh nào đó giỏi hơn Mạnh Quỳnh ? Hoặc với Như Quỳnh cũng vậy ? Hay như với Hương Lan ( người mà Ngơ ái mộ từ khi đặt chân tới Pháp ) Hay là Vân Khánh ( đang ở VN ), Khánh Ly thì khỏi cần bàn luận, vì gần như nhắc tên người ca sĩ này là chạm vào một thuở thương người cũng chẳng hểu vì sao (rất nhiều người, chứ chẳng hẳn riêng Ngơ ?). Ái Vân : không thể phủ nhận cô ấy không vừa đẹp, lại vừa có duyện sân khấu (?) nên vì thế, giọng hát của cô tự nhiên thành hài hòa với nét đẹp thuộc về con người và nghệ thuật ( bởi khi nhìn thấy Ái Vân trên sân khấu rồi thì còn đâu thời gian để phân tích rạch ròi điểm gì hơn, hay kém ở cô ấy ? ) ...Tất nhiên không phải vì mến mộ những người này rồi Ngơ phủ nhận những người khác . Ngơ là người luôn chịu khó tìm hiểu cái đẹp của nghệ thuật và cái đẹp của con người thể hiện nghệ thuật, cũng như người thưởng thức nghệ thuật . Riêng sự "đánh bóng" nghệ thuật hay con người qua các MC thì Ngơ không chú ý, coi như MC chỉ là người dẫn chương trình và họ có nghề của họ là để cho "chạy" chương trình của những ông chủ và bà chủ của họ ? Không có ai là sai cả , nhưng mức độ đúng nhiều hay đúng ít, tuỳ thuộc vào sự hiểu biết và tấm lòng cũng như lương tâm nơi mỗi con người, tự nó lên tiếng khi đối diện với điều gì đó ?
Nếu được im lặng cho những cảm nghĩ của mình, thì Ngơ sung sướng được im lặng ... Để không làm người khác mất đi niềm vui nào đó họ đang có được . Còn nếu phải bắt buộc trả lời, hay được yêu cầu trả lời, thì Ngơ đều tìm cách trả lời thẳng thắn nhất . Nhưng luôn nhấn mạnh đó chỉ là ý kiến của riêng Ngơ . Và có lẽ, Ngơ hơi khác hay khác quá mọi người ở cái gu nghệ thuật và sự thương mến con người. Ngơ không yêu mến điều gì chỉ vì yêu mến người đang đối diện ? Ngơ chỉ có thể yêu mến vì chính bản thân Ngơ nó thấy cần được yêu mến điều nào đó và ai đó . Nhưng Ngơ luôn động viên con người hãy biết yêu mến nhau và biết yêu mến càng nhiều càng tốt. Ngơ bị cái tội là thương mến rất nhiều, gần như bất kể trước ai, Ngơ cũng có thể tìm ra nét dễ chấp nhận ở họ . Những gì không làm con tim của Ngơ đồng ý nơi họ, thì Ngơ chấp nhận như sự khác nhau là không có gì lạ nơi mỗi con người . Hẳn người ta cũng thấy ở Ngơ có nhiều hơn những điều họ không thể chấp nhận đó thôi ? Và rất có thể điều đó khiến người ta buồn thêm nơi cuộc đời này ? Chính vì lý do đó mà đôi khi Ngơ ít muốn đi đến giữa đám đông, hay gặp gỡ người chưa quen, ngay cả bạn bè cũ, mới của Ngơ. Nhưng nếu có cơ hội gặp gỡ, thì Ngơ đều rất chân tình. Ai là người trao đổi ý kiến với Ngơ nhiều nơi thơ nhạc thì đều hiểu và chấp nhận được Ngơ điều này . Như chị Thu Hà, chị ấy cũng phải đồng ý, sau rất nhiều lần gợi ý mời Ngơ đi ăn chung cùng các bạn của anh chị, hay đi văn nghệ cùng mọi người, mà đều không nhấc được Ngơ rời khỏi cái máy vi tính này . Chị Thu Hà viết :... "HP là người lựa chọn sự cô đơn của mình !" .
Không có gì ảnh hưởng tới những ý nghĩ của Ngơ về những điều Ngơ đã khẳng định với giá trị của nghệ thuật, cũng như những giá trị con người. Ngơ thích lấy những chuẩn mực từ những lời trong kinh thánh hay thuyết nhà Phật để làm tâm điểm. Rồi từ đó soi rọi và tỏa ra xung quanh những con người, cùng sự việc nào đó mà Ngơ đối diện. Nhưng không phải để phán xét hay đánh giá gì đó ở bất kể ai, mà chỉ là để mình chấp nhận được dễ dàng những gì ở cuộc đời và nơi con người mà mình đang cùng chung sống dưới một mái nhà khổng lồ. Khổng lồ đến mức không có một giới hạn kích cỡ nào cả. Đó là mái nhà "bầu trời"!! Thế nên, hẳn đâu đó mọi người hay nghe Ngơ nhắc câu : "Thượng Đế sinh ra con người là để sống giữa loài người, và như ý nguyện của Ngài là : người với người sống để thương yêu nhau ?".
Ah, Ngơ lại sa đà nữa rồi ?!
- Bài "Tình Ca Cho Nguyễn Thị SàiGòn" thật là hay, không thể chê một chữ nào nơi bài hát ? Người trình bày cũng rất đạt yêu cầu, giọng ấm và truyền cảm lắm. Hình ảnh clip này toàn là ý nghĩa rất í nhị, sâu sa và rất sống ( bởi vì nó rất thật, không dàn dựng trong phim trường hay trên sân khấu ) Ngơ thích nhất hình ảnh diễu hành cờ vàng trên đại lộ nào đó của Cali (?) - áo dài trắng của các cô gái, í phục trắng của các chàng trai và màu vàng tươi của rừng cờ trong bầu trời tràn ngập không khí tự do của nước Mỹ - rất đẹp! Kế đến là hình ảnh mấy cô gái trẻ đang rất xúc động ôm lá cờ vàng tức tưởi hay gào hét đòi trả lại hai tiếng Việt Nam ( như thể "Trả Ta Sông Núi" - một ca khúc mà Ngơ rất thích nghe những khi suy tư nhiều về chuyện tranh đấu ). Tiếp đến, hình ảnh một bà cụ già ngồi bệt bên lề đường trong tay một lá cờ vàng, mặt còn rất nhiều kiêu hãnh và mãn nguyện. Và, hình ảnh một bà cụ được đẩy trên chiếc xe lăn ... Đó là năm 2005, không biết đến năm nay bà cụ còn sống để lại được chứng kiến tấm lòng của đám con cháu mình vọng về Quê Hương thêm một thiết tha và hiểu rằng "ngày tàn của bạo chúa cộng sản đã điểm" ? Tất cả những hình ảnh đó thật là cảm động và khơi dậy niềm tự hào, cũng như niềm thương đau của Mẹ Việt Nam nằm trọn vẹn nơi những đứa con viễn xứ hôm nay.
*Mơ đã tặng cho riêng Ngơ một sáng thứ Bẩy thật tốt lành và thật là êm dịu. Cám ơn người bạn hiền thơm thảo và rất hồn nhiên, chân tình ( như thể là chính Ngơ vậy ? Điều này thì phải nhờ chị Xưng "phán" cho vài câu nhỉ ? Chị "mùa Xuân nho nhỏ" ơi, chị thấy hai đứa lơ tơ mơ của nhà T's này, chúng giống nhau nhiều không hở chị ??)

Người Di Tản Buồn & Nam Lộc & Khánh Ly

Vô cùng xúc động mỗi khi nghe lại nhạc phẩm này .
Chân thành cám ơn Nhạc Sĩ Nam Lộc và Ca Sĩ Khánh Ly .
Hải Âu


Người Di Tản Buồn
Sáng tác Nam Lộc
Tiếng hát Khánh Ly




Chiều nay có một người đôi mắt buồn
nhìn xa xăm về quê hương rất xa
Chợt nghe tên Việt Nam ôi thiết tha
và rưng rưng lệ vương mắt nhạt nhòa

Bạn ơi đó là người di tản buồn
ngày ra đi lặng câm trong đớn đau
Và đêm khuya về trong đôi mắt sâu
Đời như chôn vào con phố u sầu

Cho tôi xin lại một ngày
Ở nơi nơi thành phố cũ
cho tôi xin lại một đời
một đời sống với quê hương

Cho tôi đi lại đọan đường
hàng cây vương dài bóng mát
cho tôi an phận ngàn đời
bên bờ đê vắng làng tôi


Chiều nay có một người di tản buồn
gọi tên ai gởi theo cơn gió bay
Tình yêu ơi còn đâu những ngất say
người yêu ơi giờ thương nhớ dâng đầy

Này em có bao giờ em biết rằng
ở nơi đây mùa thu rất ngỡ ngàng
Chiều rơi nhanh và đêm xuống rất mau
thời gian không còn những phút nhiệm màu

Cho tôi xin lại nụ cười
nở trên môi người yêu dấu
cho tôi yêu lại từ đầu
khi vừa chớm biết thương đau

Cho tôi xin lai cuộc tình
từ lâu tôi hằng mơ ước
xin cho tôi gởi lòng này
đến người yếu dấu ngày xưa


Chiều nay có một người di tản buồn
gọi anh em còn ai hay mất ai
còn bao nhiêu thằng xông pha chiến khu
và bao nhiêu nằm trong những lao tù

Ở đây có những chiều mưa rất nhiều
nhiều hơn khi hành quân trong tháng mưa
Buồn hơn đêm rừng thưa vang tiếng bom
ngày vui ơi giờ đâu nữa không còn

Cho tôi xin lại ngon đồi
ở nơi tôi dừng quân cũ
cho tôi xin lại bờ rừng
nơi từng chiến đấu bên nhau

Cho tôi xin một lần chào
chào bao nhiêu người đã khuất
xin cho tôi một mộ phần
bên ngàn chiến hữu của tôi


- Mén ơi, ai nói gì thì họ cứ việc nói thôi ? Chứ không thể không yêu mãi giọng hát Khánh Ly và những ca khúc quá đẹp về nghệ thuật mà Khánh Ly đã thể hiện ? Bài này Ngơ đang nghe giùm cho tất cả bạn bè di tản của riêng mình, cũng như cho 2 triệu người vượt biên đến được bến bờ tự do ( trong đó hẳn có các T's nhà mình, giờ này chắc đang say giấc nồng bên nửa trời Bắc Mỹ ?). Và, nghe giùm cho 2 triệu người vượt biên đã bỏ mình trên biển cả hay mọi dải biên giới khác ...
Buồn thật nhiều và thương cũng thật nhiều ... những người di tản buồn !


"Thành phố nào nhớ không anh?
Nơi chúng mình tìm phút êm đềm
Thành phố nào vừa đi đã mỏi
Ðường quanh co quyện gốc thông già " (Lam Phương)

ST


- Oh, St làm Ngơ bị "quê" nữa rồi . Vì Ngơ thấy Mơ ta nhắc mấy câu Như Quỳnh hát . Xuống dưới này thấy ST để tên rõ to "Thành phố buồn" rồi chép lại 4 câu thơ rất Dalat này . Thế là Ngơ ta đưa "con chuột nhắt" rà khắp nơi . Không thấy có "bàn tay magic" đâu cả. Đành đưa thử vào cái pizza rõ to ( mà có vẻ pizza chay thì đúng hơn ? ) - mặc dù nghĩ không có gì liên quan giữa tên bài hát "thành phố buồn" với cái pizza này ( vì Dalat chỉ nhiều bắp nướng hay trái susu hay rau cải thảo hay dâu tây hay bông Actiso ...?? Chứ hồi nào tới giờ người Dalat đâu có biết món pizza Ý này đâu, đúng không ?). Thế nhưng cũng không thấy chi cả . Vậy là "tự biên tự diễn" cho mình trong vai cô ca sĩ duyên dáng Như Quỳnh, phải không ST ? Vậy thì Ngơ gọi Mén thôi đó . Mén là trùm về nhạc Việt Nam ở nhà T's ? Hay là Tí Trà Mai vậy ?
- Ngơ cũng chúc cả nhà T's một ngày Samedi thật vui vẻ và làm được nhiều việc nhà ? Để ngày mai Chúa Nhật thì có nhiều giờ cho những điều còn tốt lành hơn và ý nghĩa hơn; trong đó có bạn bè nhỉ ?
thân mến,
Tý Ngơ
viethoaiphuong
#273 Posted : Saturday, April 19, 2008 7:38:02 AM(UTC)
viethoaiphuong

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 9,291
Points: 11,028

Thanks: 758 times
Was thanked: 136 time(s) in 135 post(s)
Paris, Chiều Thứ Bẩy nhớ người...!!


Tặng Ngơ, và T's hình ảnh nầy, của một buổi chiều vàng nhạt nắng

Ngơ ui
Những bài hát về Saigon buồn quá, nên MƠ đem màu vàng tươi về cho đở ảo não chút .


Màu mắt đêm hoang đàng nghe buồn lắm, nhưng thật là hay . Mơ nghe đi nghe lại mấy lần . Tâm hồn của Ngơ phong phú quá
quote:
Ngơ thích lấy những chuẩn mực từ những lời trong kinh thánh hay thuyết nhà Phật để làm tâm điểm. Rồi từ đó soi rọi và tỏa ra xung quanh những con người, cùng sự việc nào đó mà Ngơ đối diện. Nhưng không phải để phán xét hay đánh giá gì đó ở bất kể ai, mà chỉ là để mình chấp nhận được dễ dàng những gì ở cuộc đời và nơi con người mà mình đang cùng chung sống dưới một mái nhà khổng lồ. Khổng lồ đến mức không có một giới hạn kích cỡ nào cả. Đó là mái nhà "bầu trời"!! Thế nên, hẳn đâu đó mọi người hay nghe Ngơ nhắc câu : "Thượng Đế sinh ra con người là để sống giữa loài người, và như ý nguyện của Ngài là : người với người sống để thương yêu nhau ?".
HTMT (tý Ngơ)


Ngơ ui , Mơ cũng sống như vậy đó, nhưng không biết cách diễn tả như Ngơ,
Không có gì là sa đà hết mà rất chuẩn xác . Mơ quote lại , để nhớ Smile


gợi nhớ cho loài người có một lần tên năm tháng
khắc lên chiều buồn màu băng giá kín không gian (HTMT)


- Mơ ơi, hình này nhìn Mơ rất là lãng tử đó nha . Ngơ khi nãy vào đây nhìn thấy đã giật mình ...!! Nhưng may nhận ra bàn tay phải đúng là của Mơ nhà T's ! Vậy là ngón út ít bị đau hồi tháng trước nay đã lành rồi , nên Mơ mới đàn ghita được chớ ?
Nghĩ cũng tức cười ghê nha Mơ .
Khi đó Ngơ ta cũng vừa mới bực bội vì chuyện bài nhạc đang làm dở dang hôm trước, nên sai cậu con trai út của Ngơ cho mượn cây ghita của nó để thử mò lại nốt xem sao . Và, nói nó rằng : có lẽ mẹ sẽ tự học lại ghita chút đỉnh đủ để đàn cho một mình mẹ nghe khi buồn, tất nhiên là chỉ dám "bắt nạt" mấy bài nhạc của chính mình thôi? ( hồi năm trước cũng quyêt tâm học lại piano mà rồi cũng bỏ luôn, vì trẻ con chúng không có giờ mấy khi. Mà đi học ở trường thì mình ngại lắm, mất thời gian .) "Món" ghita này may ra học lại được xíu xiu ? Thế Mơ đàn giỏi không ta ? hay Mơ dạy "cách không" cho Ngơ với nhỉ ? Bởi thế khi vào thấy Mơ ta đứng tựa gốc cây táo (?) với cây đàn buông lơi , tóc cũng thả lơi kệ gió & mây ... người mộng hẳn đang thả hồn tận đẩu tận đâu ?? thế thì mới bất ngờ cho Ngơ đó chứ ?
Thế khoảng không gian trước mắt Mơ lúc đó có màu băng giá kín mịt không hay những là nắng hanh vàng thư thả ??
Cám ơn Mơ nhiều thật nhiều nha !



Đà Lạt Sương Mù

Thành Phố Buồn
Sáng tác Lam Phương
Tiếng hát Thế Sơn


Đà Lạt nhìn từ Hồ Xuân Hương

Thành phố nào nhớ không em
nơi chúng mình tìm phút êm đềm
Thành phố nào vừa đi đã mỏi
đường quanh co quyện gốc thông già
Chiều đan tay nghe nắng chan hòa
nắng hôn nhẹ làm hồng môi em
Mắt em buồn trong sương chiều..
anh thấy đẹp hơn..

Một sáng nào nhớ không em
ngày chủ nhật ngày của riêng mình..
Thành phố buồn nằm nghe khói tỏa
người lưa thưa chìm dưới sương mù
Quỳ bên em trong góc giáo đường
tiếng kinh cầu dệt mộng yêu đương
Chúa thương tình sẽ cho mình
mãi mãi gần nhau.

Rồi từ đó vì cách xa duyên tình thêm nhạt nhòa
Rồi từ đó chốn phong ba, em làm dâu nhà người
Âm thầm anh tiếc thương đời,
Đau buồn em khóc chia phôi
Anh về gom góp kỷ niệm tìm vui.


Thành phố buồn lắm tơ vương
cơn gió chiều lạnh buốt tâm hồn
Và con đường ngày xưa lá đổ..
giờ không em sỏi đá u buồn..
giờ không em hoang vắng phố phường..
Tiếng chuông chiều chậm chậm thê lương
tiễn đưa người quên núi đồi,
quên cả tình yêu…




- owh ! Mén ơi, còn khi nhìn thấy 2 photos này quả tình là Ngơ đã chảy nước mắt ! Không còn làm được gì từ khi đó nữa . Trong đầu lởn vởn những kỷ niệm và nỗi nhớ khôn nguôi . Con đường bên bờ Hồ Xuân Hương ấy là Ngơ đi qua ngày xưa hầu như mỗi ngày . Mặt nước nơi hồ ấy bao giờ cũng lặng . Hình đó chụp hẳn là vào mùa khô này đây, chứ mùa mưa thì hiếm lắm sắc trời như vậy ?
Bài hát này buồn quá !! Ngày xưa hát ê a cả ngày chỉ thấy hay và tràn đầy lãng mạn . I như nghe chuyện của người nào đó vậy . Còn bây giờ thì mình là nhân vật chính trong đó ... thấy xót xa và không khỏi ngậm ngùi !?
Tự nhiên Ngơ đi tìm ra bài thơ viết cho một người Dalat hồi mới chập chững trở lại với nàng - thơ .
Post đây các T's lãng đãng cùng đọc cho biết nhỉ ?


Đà lạt, mưa... mưa...

(Tặng R.)

Chiều Hạ
mây chơi vơi...
gió lạnh,
mưa rơi...
trời buồn hoang vắng...

Người mệt nhoài
chẳng còn muốn đong đếm thời gian !?

Lặng lẽ...
...u mê...
......cạn dần như suối vắng
.........người khẽ khàng:
............Thôi hãy để ta yên !

Đà lạt
mùa mưa lại về
chân em bơ vơ...
.............tìm về
.............dĩ vãng !
Ai gọi em đêm nay
.........để rừng thông
.............khắc khoải
................đợi trông...

Mưa bay bay...
sương khói bay bay...
lời mưa ru
năm tháng cũ.
Mưa theo ai
ta theo mưa
về với nhớ nhung xưa !

Hồ lặng...
.......thông reo...
..............con đường vòng veo
.............................đưa đón...

Đêm
......mưa
.........buồn !
ta nhớ mãi người ơi!!


Paris, chiều 8/7/2005
ThyThyHoangThyMaiThao


Chúc cả nhà T's bên đó vui vẻ hết nửa cuối ngày thứ Bẩy này nha,
Hai bài thơ và hai khung hình của Trăm Năm và Ớt rất đẹp và nghệ thuật lắm !
Mến,
Tý Ngơ

viethoaiphuong
#274 Posted : Sunday, April 20, 2008 1:44:17 AM(UTC)
viethoaiphuong

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 9,291
Points: 11,028

Thanks: 758 times
Was thanked: 136 time(s) in 135 post(s)
Bắt đầu một trang "Nhật Ký Tháng Tư"- VB - 20/04/2008

Mơ chỉ biết gọi "bánh dầy, bánh chưng, chớ chưa bao giờ biết "bánh giầy " ???

Dư luận phẫn nộ vì sự "cung tiến" Vua Hùng với bánh giầy dỏm
Người Việt online
Friday, April 18, 2008

*Cả bánh giầy, bánh chưng đều nặng mùi và mốc

PHÚ THỌ 18-4 (TH).- Khi cắt bánh chia lộc thì người ta mới khám phá ra là chiếc bánh giầy khổng lồ nặng gần một tấn chỉ có chút vỏ mốc bên ngoài. Bên trong đều là "mút xốp" tức "foam" thường thấy dùng trong các thùng hàng hóa để tránh vỡ.

Ðây là chuyện xảy ra ở lễ hội đền Hùng năm nay tại tỉnh Phú Thọ.

Thành phố Sài Gòn, CSVN đổi lại thành tên Hồ Chí Minh từ khi chiếm được miền Nam, "cung tiến" một cặp bánh chưng, bánh giầy khổng lồ để cúng tổ. Báo chí trong nước đưa tin trịnh trọng về một trong những lễ hội quan trọng mà nhà nước CSVN tuyên truyền ầm ĩ về cặp bánh kỷ lục này.

"Chiều ngày 14 tháng 4, cặp bánh chưng, bánh giầy khổng lồ (ảnh) do nhân dân Saigon cung tiến đã vượt qua chặng đường hơn 2,000 km về đến sân trung tâm lễ hội Ðền." Báo Tuổi Trẻ ngày Thứ Ba 15 tháng 4, 2008 viết. "Chiếc bánh chưng có trọng lượng 2 tấn được làm từ 900kg gạo nếp, 200kg đậu xanh, 100kg thịt lợn, kích thước: 1,8mx1,8mx0,7m và chiếc bánh giầy có trọng lượng 1 tấn, đường kính 1,8m cùng một số sản vật của miền Nam đã góp phần phong phú cho các hoạt động của lễ hội năm 2008".

Theo truyền thống, sau khi lễ hội "cung tiến" xong, hai chiếc bánh được ban tổ chức cắt để "chia lộc" cho mọi người như mọi năm. Nhưng sự việc đã xảy ra làm ngỡ ngàng ban tổ chức địa phương và các người hiện diện.

Tờ Tuổi Trẻ kể chuyện: "14 giờ ngày 14 tháng 4, cặp bánh khổng lồ được hạ từ xe lạnh. Ông Nguyễn Tiến Khôi - trưởng ban quản lý khu di tích lịch sử Ðền Hùng, phó ban tổ chức giỗ tổ Hùng Vương năm 2008 tỉnh Phú Thọ - khẳng định: 'Ngày 15 tháng 4 (tức 10 tháng 3 Âm Lịch) sau khi dâng tiến các Vua Hùng, hai lễ vật đặc biệt này sẽ được ban tổ chức cắt, chia đều cho khách hành hương về dự lễ và thưởng lộc'. Tuy nhiên, không như dự kiến, hai chiếc bánh khổng lồ đã không được cắt trong ngày 10 tháng 3 để 'chia lộc' cho con cháu về nguồn, do bánh giầy bị... mốc. Ban tổ chức đã cho di dời hai chiếc bánh về đặt tại sân UBND xã Hy Cương.

"Sáng 16 tháng 4, chúng tôi có mặt để chứng kiến hàng chục người dân trong xã 'mổ' chiếc bánh chưng. Bánh chưng đã vữa và lên men, có mùi khó chịu, còn bánh giầy bị mốc xanh, bên ngoài là một lớp mỏng bột, bên trong bánh hoàn toàn được làm bằng... mút xốp. Anh Hoàng Hữu Nghị - phó ban công an xã Hy Cương - một tay cầm con dao dài 25cm thọc sâu vào trong ruột bánh và xẻ xung quanh, tay kia rút ra miếng xốp dày 20-25cm."

Chiếc bánh giầy nặng gần một tấn, theo lời ông Nguyễn Hữu Trung, phó giám đốc công viên văn hóa Ðầm Sen, đơn vị làm ra hai chiếc bánh. Nếu trừ ra khung sắt và đế của bánh thì "riêng khối lượng nguyên liệu làm bánh (bột nếp) xấp xỉ 500kg", ông này nói.

Nếu đúng như lời ông này thì tờ báo đã không nói bánh giầy khổng lồ chỉ có một lớp vỏ mỏng.

Khi tin tức này được tờ Tuổi Trẻ tường thuật và tờ Tiền Phong lấy lại phóng trên Internet, độc giả hai báo này đã rất tức giận khi thấy quan chức của "thành phố mang tên bác" đã lừa cả tổ tiên.

Một độc giả của tờ Tuổi Trẻ viết là "đối xử với tổ tiên đến thế là cùng". Một độc giả của báo Tiền Phong viết là "Không nên dùng trò dối trá trắng trợn: sắt + xốp + bột = 1 tấn để lừa tổ tiên như vậy."

Một độc giả khác của báo Tiền Phong viết: "Tôi không thể nói nên lời vì tôi không tin đó là sự thật nhưng tiếc thay đó chính là sự thật. Hỏi mấy ông ở công viên văn hóa Ðầm Sen đạo đức các người để ở đâu?"

Trước sự tức giận của dư luận, báo Người Lao Ðộng ngày 19 tháng 4, 2008 loan tin "Lãnh đạo công ty TNHH một thành viên Du Lịch Phú Thọ: Chúng tôi thành thật xin lỗi, xin rút kinh nghiệm sâu sắc và tự phê bình nghiêm túc".

Còn ông Trung của công ty Ðầm Sen giải thích với báo Tuổi Trẻ là "phần xốp chỉ để tạo hình. Chúng tôi cũng cố gắng tạo nên bánh thật nhưng nếu đổ cả tấn bột để làm bánh giầy thì... phí quá!".

Ông này còn cho báo Pháp Luật Saigon biết là "đã thống nhất với ban tổ chức lễ hội là không cắt bánh giầy để ăn mà để cúng tượng trưng".


==

Oh, Mơ ơi, đúng là vì tên đổi từ "bánh dầy" thành qoái dị "bánh giầy" + thêm mọi trò ma mị dối trá của thói cs nhố nhăng ... nên mới ra làm vậy ??
Điều làm Ngơ thấy lạ lùng, là sau tất cả những chuyện rõ ràng như ban ngày là lừa bịp ấy rồi ? Mà đại đa số người ta cứ chịu để bị lừa bịp mãi, hay còn tìm cách hùa theo để lý giải về một điều gì đó thật là phi lý ???
Nên thực tình nhiều khi cứ nghe chuyện bên VN hối lộ thế này, nhũng đoạn thế kia, ức hiếp dân lành kiểu này, thâm độc với người đối lập chính kiến thể kia ... thì Ngơ ta chỉ ngao ngán mà tự nói : Chuyện đó thì có gì là lạ nữa đâu , thế mới gọi là csvn độc tài, tàn ác, ngu si và phản dân hại nước .
Còn như thể bài dưới này Ngơ vừa thấy trong Net , cũng có lạ lùng gì ? ấy là chưa kể mình đọc để hiểu không có một sự thật nào nơi những con chữ tăng trưởng kinh tế mà người ta hay rêu rao hoài vậy đó ? Không thể nói tỉ số tăng trưởng là thế nào, dù chỉ 1%, nếu như đời sống và tinh thần của đại đa số người dân VN cứ triền miên lo sợ và thực tình không lối thoát ? Đâu phải mấy cái nhà cao ốc mọc kêch cỡm giữa lầm than cơ cực ở sâu bên trong các thành phố và làng xóm ?...
Nhưng thiết nghĩ post lại bài vở nào đó vào đây, cũng chỉ là để mọi người tự nhìn thấy điều gì thật sự đằng sau hay đằng trước hay bên trái và bên phải của những con chữ và tâm ý của người viêt ra ?
Ngơ nhường lại suy nghĩ nơi các T's nhỉ ??


=======================
18 Tháng 4 2008 - Cập nhật 14h30 GMT

VN điều chỉnh tăng trưởng

Phó chủ tịch ADB, Lawrence Greenwood
Mới đây chính phủ VN đã quyết định giảm mục tiêu tăng trưởng kinh tế năm 2008 từ mức tương đương hoặc bằng năm ngoái xuống còn 7%.
Đây là một mức giảm lớn từ tỷ lệ trên 8% hồi năm ngoái.

Quan ngại lớn nhất lúc này là tỷ lệ lạm phát đã tới ngưỡng cao nhất trong suốt hơn một thập niên qua.
...
...
===

Nhật Ký Tháng Tư



Hai mươi tháng tư tiễn em đi Mỹ
Ta biết dễ dàng mất bé từ đây
Em lên máy bay, ta về đơn vị
Đất Biên Hòa buồn… chết điếng cỏ cây

Hai mốt tháng tư ta vào Quân Đoàn
Ngồi nghe thuyết trình, nhận lệnh hành quân
Tay áo xăng cao một đời thám kích
“ Kiến lửa bu đầy”, nhột cả đôi chân

Hai hai tháng tư… ta vào Đại An
Chứng kiến cảnh dân bỏ xóm bỏ làng
Dân chạy đến đâu… địch bò đến đó
Đâu được như em chừ đã thênh thang

Hai ba tháng tư… ta ngược Đồng Nai
Sương ôm mặt sông lau sậy thở dài
Địch xua quân tràn giữa đêm vắng lặng
Ta chỉnh pháo… và thây giặc chồng thây.

Ta lạc mấy ngày trong lòng đất địch
Gọi đã khàn hơi chẳng thấy bạn bè
Thằng nào cũng đang giử từng tất đất
Đâu có thì giờ để cứu ta ra

Hai tám tháng tư… ta ra lộ một
Gặp ông Tướng Vùng thị sát thăm dân
Ông nói lung tung, Ông thề sống chết
Ông nói xong rồi, Ông bay biệt tăm

Hai chín tháng tư… Biên Hòa xơ xác
Ta về Sài Gòn ngang qua nghĩa trang
Ta đứng nghiêm chào bạn ta đã chết
Như tự chào mình - nát cả tim gan.

Ba mươi tháng tư… Ta ôm mặt khóc
Trên cầu Sài Gòn - Cạnh phố Hùng Vương
Mười năm binh đao… Mười ngày kết thúc
Ta, còn nguyên, mà… mất cả Quê Hương !


Trạch Gầm


Hải Âu

==

Hôm nay đúng là ngày 20 tháng Tư đây = ngày bắt đầu của "nhật ký Tháng Tư" của người - thơ Trạch Gầm . Bắt đầu trang nhật ký Tháng Tư mới chỉ nghiệm thấy là mình sẽ " mất em " .
Mén à, Ngơ rất ngưỡng mộ thơ của Trạch Gầm, nhớ là hồi "trinh nữ 3 chồng" còn chưa "chết", lâu lâu mới thấy TG post bài . Thường thì Ngơ đọc trong lặng lẽ vậy thôi . Ngoại lệ lắm Ngơ mới pm cho tác giả, đôi khi vì lỗi chính tả (?)... Đôi khi vì sự nhầm lẫn nào đó về ngày tháng (?)... Đôi khi vì thấy cần lên tiếng để khích lệ điều gì đó riêng về nghệ thuật hay ý nghĩa cao hơn lẽ đời thường ... Và, nhớ là với TG, thì một vài tuần trước khi "trinhnu.net" biến mất khỏi màn hình vi tính, thấy TG có bài thơ rất hay . Đại để người - thơ nói : ai cũng gào lên là mình yêu đất nước mình nhất (!?)... Tranh nhau mà yêu nước (!?)... Không muốn người khác được quyền yêu đất nước của chung mọi người VN (!?)... Sở hữu hai từ Đất Nước như của riêng họ (!?)... Ây vậy mà đất nước vẫn nát tan cho tới tận hôm nay ...!! Nếu không nhầm thì TG nói thay cho tâm tư của một người thương phế binh đang lay lất tại quê nhà . Bài thơ đó phải nói là rất hay, từ ngôn từ cho đến ý tưởng và trí tưởng ... Nên Ngơ có pm xin phép TG cho post lại bài thơ vào các Net khác, nơi còn được Ban Điều Hành họ "giả bộ làm ngơ" hay "bực bội làm ngơ" ... Và cho đưa vào bài vở gọi là thể loại "chính trị" , trong khi tiêu chỉ của họ luôn rõ to :" diễn đàn phi chính trị " !!
Hình như TG sau đó có pm lại cho Ngơ là vui lòng chấp nhận nhã ý của Ngơ ( hay là Ngơ nhớ nhầm với những ai đó cũng được Ngơ xin đem thơ của họ đi Net khác ??).
Bài " Nhật Ký Tháng Tư " này của TG từ hôm qua Ngơ đã mạn phép post lại mấy Net khác rồi đó . Hi vọng TG không có phản đối gì . Vẫn là nơi topic có tiêu đề "những bài thơ làm cho tôi được nghiêng mình cảm phục" , hay "đãi "chữ - vàng" trong biển - Net = tìm "tình - người" trong nhân - gian" của Ngơ ít lâu nay .
Cám ơn Mén và nhà thơ Trạch Gầm nhỉ !
Một sáng Chúa Nhật tươi hồng và an lành cho cả nhà T's !
Tý Ngơ


==

Cám ơn ST với Ngơ đã chỉ cho cách trồng cà chua ,hy vong năm nay LĐ & Ớt có đủ cà ăn ,nếu có nhiều ,Ớt cũng cất vào ngăn đá để dành kho đậu hoặc nấu canh . Ngày xưa Ớt cũng có trồng dâu nhưng bị sên ăn hết nên sau này Ót chán không trồng nữa . Bên Pháp Ngơ có thấy ai trồng được hồng dòn không ,chứ ỏ CA Ót thấy đa số nhà người Việt Nam (nhất là ở San Jose) trồng nhiều lắm ,còn chỗ Ót ở cũng có vài người trồng nhưng không được sai quả lắm ,có vẻ khó trồng ,hai năm trước Ớt nhờ một anh bạn mua hộ gửi qua ,cây trồng qua được một mùa đông rồi cũng chết khô luôn .
Ngơ viết ... " Nếu được im lặng cho những cảm nghĩ của mình, thì Ngơ sung sướng được im lặng ... Để không làm người khác mất đi niềm vui nào đó họ đang có được " . Ớt cũng một phần nào giống Ngơ ở điểm này ,một thí dụ nhỏ : Ớt có người bạn đôi lúc người ấy nói sai một điều gì đó ( Ớt biết chắc chắn là sai vì cùng một câu chuyện mà lúc trước họ nói khác ) , có thể người bạn này không đủ tự tin ,nên phải nói thêm hơn sự thật ,tưởng vậy để người khác tin mình hơn . Nếu câu chuyện người này nói không thiệt hại đến người khác thì Ớt giữ im lặng .
Còn có những người ngày xưa Ớt thích lắm như N/S Phạm Duy ,nhưng bây giờ thì Ớt không muốn hát nhạc của ông ta nữa .
Cám ơn Ngơ đã post cho đọc bài thơ " Đà Lạt ...Mưa..Mưa .." Ngơ sống ở Đà Lạt lâu nên thơ của Ngơ rất...Đà Lạt là đúng rồi Ngơ nhỉ !
Bản nhạc "Sài Gòn niềm nhớ không tên " thì điệu nhạc nghe buồn hơn " Sài Gòn ơi vĩnh biệt " ,nhưng lời hai bản nhạc này Ớt đều thích .
**
Mơ à ,hôm nay Ớt được nghỉ ,ngày mai cũng nghỉ luôn ,cả buổi chiều LĐ với Ớt đi thăm một vườn cây đào chụp được một ít hình ,LĐ sẽ bỏ lên khoe mấy T' sau nhé ,cây đào sau nhà hôm nay nụ bắt đầu nở rồi đó Mơ . Chậu đậu que của Mơ còn cần cái khung sắt giống chậu cà chua ,sợ mai mốt cây đậu lớn cành nặng lắm đa .Ớt thấy cách trồng ngược này coi cũng hay hay ,nhưng khi nghĩ đến mùa đông mang vào nhà lại phải tìm chỗ treo (đóng móc lên trần nhà ) coi bộ hơi khó đấy Mơ ơi .
Tấm hình Mơ chụp coi nghệ sĩ lắm đó , rất hài hòa người và cảnh .
Ngọc-Trân


- Ớt ơi, ở dưới miền Nam nước Pháp thời tiết ấm áp nhiều hơn phía Bắc và có nhiều nắng lắm, nên như vào tháng này là người VN mình nếu ai chăm chỉ làm vườn đã có đủ mọi thứ rau VN để ăn rồi đó . Họ còn trống cả cây Lá Gai để làm bánh Gai đó mà ( các T's có ai thích bánh Gai người Bắc không ? phải là bánh Gai vùng Ninh Giang - Hải Dương mới là ngon nhất !). Mướp VN tới tháng 6 là treo lủng liểng đầy giàn dễ thương lắm . Nhà bác kia mà Ngơ tới ở trọ một tuần cách đây 17 năm, thấy bác trồng được "hồng dòn" , trái sai trĩu trịt ! Bạn thơ của Ngơ ở Houston hay Florida cũng thường chụp hình vườn trái cây gửi qua Net cho Ngơ coi, thôi thì không thiếu chi cả . Mọi người còn đem được giống bưởi Biên Hoà sang đó trồng nữa kia .Ở kế nhà Ngơ, thấy có người khoe nhà hàng xóm VN của cô ấy trồng được hồng dòn ngon như táo tây vậy . Mà nào Ngơ có giờ chạy qua để xem đâu ? Theo như Ngơ nghĩ thì Paris này trồng được "hồng dòn" nếu đất chỗ đó nhiều nắng mặt trời . Như mùa này phía sân trước nhà Ngơ đã rất nắng nóng, nếu ngày có mặt trời . Phía vườn sau nhà Ngơ là hướng Bắc ít nắng hơn . Nhưng bé con gái bữa nay nó giặt đồ mà hỏi Ngơ hồi sáng : " mẹ ơi lát nữa con phơi đồ ngoài vườn được không ?" Ngơ nói nó là ok rồi . Ngơ rất thích đồ phơi ngoài trời nắng . Nhưng kiểu phơi đồ của Ngơ cũng bị gọi là "khó tính" chỉ có con gái Ngơ nó làm gần đúng ý của Ngơ từ cách lấy đồ ra khỏi máy giặt, đến cách mắc đồ trên dây phơi, đến lượt thu đồ lại ... Nếu không là thà để Ngơ tự làm lấy hên một mình . Người thứ hai chiều được Ngơ sự khó khăn này là mẹ của Ngơ thôi đó . Cũng bởi cái tính nghề nghiệp khoa học cũ xưa nó ảnh hưởng tới Ngơ đó mà .
- Ớt ơi, khi nhìn cách trả lời bài trên Net kiểu Ớt là Ngơ ta biết " người này mình sẽ thấy nhiều lý sự đời giống với mình là chắc " !? Còn như n/s Phạm Duy ấy thì quả tình từ khi ông ta về lại VN rồi tuyên bố linh tinh và rất "dở hơi " ( xin lỗi phải dùng từ này )- thì Ngơ không bao giờ nghe nhạc của ông ấy nữa . Cũng như trường hợp của Trịnh CS vậy . Nếu những gì thuộc về đời tư của họ thì Ngơ không có ý kiến, nhưng nếu những gì thuộc về nhân bản con người trước công chính, dù chỉ mới là công chính cõi đời thường mà nó "chọi" với những bài thơ hay bài nhạc của họ thì Ngơ rất coi thường . Con người ta chỉ có một đường tơ kẽ chỉ để làm nên nét riêng mình mà vẫn chung với đồng loại ? Nếu bảo người ấy chỉ mới "rơi" vào tay cs thì ok, có thể còn ngu ngơ chưa hiểu gì ? Chứ mà đã thấy tận mắt, nghe tận tai ... cả hơn 30 năm nay, mà còn phát biểu những điều như họ từng phát biểu hay họ sống và sáng tác để ngợi ca sự bất nhân che đậy sau tấm màn nhung cho nắm tay sắt ... thì quả là ấu trĩ ??
Cũng như, thường con người ta nói rất hay, rất đúng ...nhưng nếu chỉ một việc làm nào đó thôi mà trái với điều họ nói đó, thì coi như những gì nói chỉ để mà nói cho họ nghe là chính ? Bởi thế mới có câu : " mọi sự tại tâm "? Và " suy cho thấu đáo, từ suy nghĩ ra đến lời nói và rồi thể hiện qua hành động " ??
Không ai phủ nhận tài năng âm nhạc hay thi hoạ của ai đó, điều gì thuộc về nghệ thuật là nghệ thuật ? Nhưng vấn đề nghệ thuật đó phục vụ ai và cho ai mới là quan trọng ? " Thôi thì để lịch sử phán xét nghệ thuật của họ "(?)- nhiều người nói vậy đó ? Nhưng thử hỏi lịch sử là ai ? Thế ra chúng ta từ chối quyền làm chứng nhân lịch sử của mình hay sao ? Nhưng mỗi người chứng nhân có quyền nói theo cách của mình ? Ngơ nghĩ những người làm về nghệ thuật thì tốt hơn nên nói theo phong cách của người nghệ sỹ chân chính .
Người ta nói rồi : " cây kim trong áo lâu ngày cũng lòi ra ?"
Người nào mê ăn đến độ thấy sạn trong cơm cũng không biết, thì đâu gọi là ăn để sống nữa ? mà là sống để ăn, và sự sống ấy chỉ có ý nghĩa sự chết nằm trong đó mà thôi ??
Đúng là Người và quả thật là Đời ??


Cám ơn Tý Mén đã kéo dìa hai bản nhạc "Sàigòn Niềm Nhớ Không Tên" và "Sàigòn Ơi Vĩnh Biệt". Nhìn lại tấm hình Mén post trong bản nhạc "Sàigòn Ơi Vĩnh Biệt" đau lòng quá. Xin đốt nén nhang lòng thành kính tưởng nhớ đến anh linh tử sĩ đã hy sinh cho hai chữ tự do .
Mén ui! TLÐ đang viết về 'bụi đỏ" ở Tây Ninh nên nhớ đến bản nhạc hôm trước TLÐ quên tên!!!Bản "Những Vùng Ðất Mang Tên Anh" của nhạc sĩ Thanh Sơn .

Sương Thu à! Tấm hình "joke" về pizza thì TLÐ không đọc được tiếng Tàu nên chịu thua !!! ST có thể dịch ra cho các T's cùng cười được không?

Tấm hình "Vang trong tiếng gõ con bò kéo xe" đẹp quá . Lâu lắm TLÐ mới nhìn lại được đất đỏ ở VN, vùng đất đỏ mà TLÐ đã nhiều lần đi qua, từ Bunard, Bù Ðốp, An Lộc, Thiện Ngôn, Tống Lê Chân ....dưới đây là một tấm ảnh của bụi đỏ An Lộc 1972. Chiến xa T54 của VC bị bắn hạ ở ven phố An Lộc 1972 .
]

Bên Cà Ná ST ở lại "hoa tuyết" bay bay va tan khi chưa chạm đất hỉ ? Hy vọng cái xẻng xúc tuyết được nghỉ ngơi!!!
"Hoa Tuyết xứ Cà Ná" được Tý Ngơ viết nên
"...Bản nhạc thơ mang tên đời du lãng ...
Cho quên những muộn phiền miên man ...
Cho quên những giận hờn làm héo nát tim gan ...
Ta chỉ muốn hát ru người lời bài ca năm tháng ...
Nhẹ và mềm như tuyết trắng mải bay bay ...
Tặng đời í nhị mê say ...
Tặng người cung nốt ngất ngây chiều buồn ...!?"


LV

==
- Ngơ cũng đang chờ được nghe lại ca khúc "Những Vùng Ðất Mang Tên Anh" .
- Cám động khi thấy Tí LĐ kéo được mưa và sương mù Dalat ra thành từng dải "mưa - sương" ...hihi !! " Lòng vả cũng như lòng sung " là vậy nhể Ớt ơi ời ơi ....!!!
Bữa thấy ST nhắc tuyết còn bay bay bên xứ Lá Phong thì Ngơ đi tìm bài hát " Rơi Tuyết " rồi đó, mà còn chưa kịp post lên . Bởi thấy giữa lúc lòng dạ tâm can ai cũng đang trở lại với Nỗi Đau Tháng Tư của mùa hè máu lửa VN xưa mà mình mang bài hát sướt mướt lãng mạn coi bộ không được .

Nhưng sáng nay Ngơ bị đau chân ( bị thương do chính cái ghế ngồi làm việc của Ngơ hồi chiều tối thứ Sáu, không biết sao mà tự nhiên có tới 2 cái đinh nhọn hoắt nó trồi lên? Ngơ ta vô ý thế là nó làm cho bóc ra một mảng da lẫn thịt, chảy máu quá trời (ngay lập tức Ngơ đã nhờ đứa cháu vứt cái ghế đó đi rồi )...Và, sáng nay Ngơ không đi lễ nhà Thờ đó chứ . Trời bên ngoài còn lạnh và hơi âm u rồi kìa ( sáng thì có nắng to ). Bọn thanh niên cháu chắt, chúng kéo tới nhà và đòi nướng " cá mòi " bằng than ngoài trời . Ngơ kệ chúng muốn làm gì thì làm , chúng nó thích có vậy thôi đó . Ngơ chỉ dặn :" các con sau khi sung sướng với món cá nướng ấy rồi thì làm ơn dọn dẹp cho sạch sẽ gọn gàng , nếu không lần sau đừng nghĩ tới thích nướng chi chi nữa cả nghe chưa ??? " . Bao giờ mà chúng chả " dạ, vâng " rối rít ! Nhưng thể nào nếu mình nhìn tới cái sân sau đó là cũng phải hỡi ơi đủ mọi điều .

viethoaiphuong
#275 Posted : Wednesday, April 23, 2008 1:39:42 AM(UTC)
viethoaiphuong

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 9,291
Points: 11,028

Thanks: 758 times
Was thanked: 136 time(s) in 135 post(s)
Nhật Ký Tháng Tư 2008, ngày 22...
( viết tại VietBao )

Đoạn 1:
Tý Mơ
Còn đây là chú chim én ngoài vườn chơi hôm nay, cứ bay la đà vòng chung quanh theo chân Mơ , rùi bổng vút lên cao, tít trời, rùi lại xà xuống sát chân, như là muốn chọc tức Mơ Tongue
Chụp rất khó vì chú ta bay lẹ như phản lực cơ, lại ưa bay vòng tròn chung quanh Mơ theo chóng mặt luôn !





chú én nầy có cái đuôi chẻ hai , thẳng cánh rất đẹp, lưng màu tím xanh, bụng màu vàng anh rất tươi
Lúc chụp chú chóng mặt quá, Mơ có ước phải chi mình có được cái máy chụp hình của phóng viên , thì xá gì chú en nhỏ nầy chọc phá mình Angry

Còn đây là tý điệu phó nhòm hôm nay Cooling, thấy nhánh bông giấy vươn qua bờ tường ở vườn chơi đẹp wá, muốn ghi dấu lại màu đỏ rực rỡ của bông giấy



Tý Ngơ lãng linh bò lên giường rùi Tongue , mình chui vô giấc ngủ của nàng thọc lét chơi Big Smile


- owh! Mơ ơi ...!!
Hôm qua khi gửi cái link page 17 cho KV, sau khi post bài của ai đó PK tặng cho GL vào nhà T's . Ngơ có ghi chú : KV vào coi xem có mình trong những hình ảnh Tý Mơ đưa vô không nhỉ ? Tý Mơ chụp hình đẹp lắm đó ( nhưng chắc chưa post lên hết được 1 lúc đâu ?).
Sáng nay, Tý Ngơ mở mắt thì rất sớm, nhưng "rơi" được xuống phòng dưới này thì hơi trễ . Vào nhà T's trước tiên . Đọc một lượt từ trên xuống dưới rất từ tốn . Khi Mơ vừa báo có chú én nào đó bay lượn dưới chân Mơ ... thì Ngơ ta chỉ nghĩ là Mơ nói cho có vẻ văn hoa . Nên nhìn hình đầu vội vàng save lại chỉ để như tựa đề : hirondelle Cali - NAnh chụp 20-4-2008 . Đến khi chạy con chuột tiếp ... thì chào ơi !! Ngoạn mục chi đâu !!! Thương mến và phục tài nghệ của Mơ là chỗ đó ? Ngơ save lại hình với ghi chú : " hirondelle - tìm bước chân Tý Mơ - ngày 20 - 4 -2008 " .
Hi vọng nay hay mai sẽ được Mơ chụp hình đại lộ nào đó của Cali rợp bóng cờ vàng, để Ngơ đem tặng lại bạn bè Ngơ ngoài đời và post lại các Net khác . Paris sẽ làm lễ 60 cờ Vàng mãi tháng 6 cơ, chắc khi đó bắt đầu mùa Hè thường có lễ music rất lớn ở Paris và khắp nơi trên nước Pháp = đêm đầu tiên của mùa Hạ nơi đây đều ghi dấu bằng đêm trắng & âm nhạc , tuyệt vời lắm !
Hôm nay Ngơ mời cả nhà nghe bài hát "rơi tuyết" nha ( lát nữa sẽ trả lời Ớt, LĐ, TN ... đã 13h_ rồi, Ngơ đi làm chút gì cho bọn nhỏ chúng ăn , bên nay học trò đang nghỉ lễ mùa Xuân 2 tuần )


Tombe la neige & Salvatore Adamo
http://www.youtube.com/watch?v=eKiujDWRBAM

Tombe la neige
Tu ne viendras pas ce soir
Tombe la neige
Et mon coeur s'habille de noir
Ce soyeux cortège
Tout en larmes blanches
L'oiseau sur la branche
Pleure le sortilège

Tu ne viendras pas ce soir
Me crie mon désespoir
Mais tombe la neige
Impassible manège

Tombe la neige
Tu ne viendras pas ce soir
Tombe la neige
Tout est blanc de désespoir
Triste certitude
Le froid et l'absence
Cet odieux silence
Blanche solitude

Tu ne viendras pas ce soir
Me crie mon désespoir
Mais tombe la neige
Impassible manège


Đoạn 2:

Các T's ơi, chiều nay Net nhà Ngơ tự nhiên out ! Ngơ nói vu vơ khi đã lo cơm nước xong cho cả nhà rồi : nếu lát nữa Net vẫn không "chạy" thì mai mọi người tự thân vận động chuyện cơm nước nha, "đây" đi làm việc cả ngày nơi nhà người khác có Net . Ấy thế mà lạ chưa, dọn dẹp xong "chiến trường" trong cái bếp nhỏ (= nơi làm việc chính của Ngơ, vì cái máy tính của Ngơ mỏng dính và to bằng 2 cuốn tập nhỏ ghép lại ) Net "chạy" ngon lành .

Bây giờ trả lời một lượt nha :

- Chân của Ngơ nó cũng bớt nhiều rồi Ớt, TN và các T's à . Người ta ví như ... con nhà đã nghèo giẫm phải gai mồng tơi , nên hạt mồng tơi hết còn ra màu tím ... để mà làm Thơ màu tím mồng tơi viết lên vở học trò ?? Phải cái tội máu của Ngơ nó thiếu nguyên tố K và lại không có đủ kháng thể, nên khi bị xước chỗ nào là khó mà lành cho nhanh như người khác .

(( Ngơ vừa hỏi "- Điều gì cho Mơ và Ớt biết yêu sớm khi xưa,nên... !! " Hì Hì
Ngơ biết "chao lòng " lúc 21 tuổi . Còn Ớt bị "chao đảo " năm 17 tuổi , vậy là Ngơ biết " yêu " đàng hoàng ,còn Ốt bị dụ dỗ rõ ràng !))


-- Thấy TLĐ đi qua đây trước mà làm như không có thấy câu này của Ớt nhỉ ? "Họ" làm bài : không nghe, không thấy, không nói ??? Chị Thu Hà hay nhắc với Ngơ : nào ai biết điều gì nó "chạy" trong đầu mấy "quý ông" này đâu nhỉ ? Ngơ thì chỉ cười thôi , vì cũng không biết phải nói chi cả ?? Vì thực tình Ngơ cũng không biết các "quý ông" kia nói gì nữa . Chỉ khi nào là Thơ hay Nhạc thì nó chạy vào tai Ngơ .

Nhưng Ngơ nhớ là hồi cậu út nhà Ngơ nó học lớp 2 thôi . Thấy nó về làm bài cô giáo đưa : Thần Dớt có bao nhiều vợ ? Ngơ thấy thằng bé vào Net, nó bấm Google . Lúc đầu thấy nó lôi ra tên 1 bà , rồi thì 2 , rồi thì ... như tới thứ 11 thì phải (?) và nó đọc vanh vách tên các bà + con cái mỗi bà sau này là vị thần gì ?? Làm cho mấy trang kín mít mịt . Khi đó Ngơ cau mặt và nói với nó : oh , sao mà đàn ông lại thích nhiều vợ thế nhỉ Ti ? Nó đủng đỉnh trả lời một câu mà làm Ngơ "tá hỏa" luôn : " đâu phải tại mình thích nhiều vợ đâu mẹ ? Mà vì các người là đàn bà quyến rũ mình ấy thì có !"

-- Ngơ rất thích hồng dòn . Ăn cả ký lô một lúc hổng có sao hết . Nhưng cơm thì chỉ nửa chén thôi là ngán rồi ! Nhà ông nội Ngơ khi xưa có cây hồng to dễ sợ và cao vút . Khi trái còn mới nứt mắt mà rụng xuống là bọn con gái mấy chị em con chú con bác xúm lại ăn nếm liền . Hồi đó chả có chi không cho vào miệng thử hết . Chỉ cần có một đứa lớn hơn đầu têu là những đứa bé hơn tự động học theo . Hồng Bắc thì phải ngâm trong nước tro ăn mới dòn . Còn không để chín cây mới ngon ( khi đó chim chóc gì chúng về phá dữ dội luôn ).

- Mơ để ý bông và trái mới ra của hồng rất chính xác đó Ớt và các T's à . Bên Pháp người ta nhập cảng nhiều hồng của các xứ khác, nhưng hồng xứ Israel là Ngơ thích nhất , vì dòn lâu và luôn tươi ; vỏ màu vàng óng ả . Nhưng nếu để hơi chín là Ngơ không có ăn . Nên mua về là Ngơ để liền trong tủ lạnh .

-- Trăm Năm ơi, có lẽ cây hồng dòn của TN nó bị trồng nơi ít nắng quá không ? Năm nay TN đi mua hồng thật đẹp về rồi lấy dây cột lên cành ấy ...sang năm cây hồng mắc cỡ sẽ phải ra trái cho coi ?? Như hồi Ngơ bé , thấy ở quê vào sáng sớm ngày 5 tháng 5 = Ngày giết sâu bọ . Khi đó ông cậu của Ngơ được bà ngoại sai ra cầm cái chày gỗ to ra nện vào thân cây mít hay cây gì đó mà nó không chịu ra trái . Thế là i như năm sau nó ra trái . Nghĩ cũng buồn cười nhỉ ? Mặc dù khi đó Ngơ cũng không tin gì chuyện mọi người nói . Sau này Ngơ vẫn để ý bằng kiến thức khoa học để giải thích điều chi đó , nhưng nhiều khi không thể tìm ra câu trả lời thỏa đáng !

-- Tý Điệu ? nhà T's mình có ít nhất 3 người được mang tên điệu đà này nhỉ ? Điệu nhất phải nói là Tý Mơ ? thứ nhì mới đến Ớt ? thứ 3 hẳn là TN đó thôi ? Mén nghe bộ hơi giống Ngơ khoản "sợ" máy chụp hình ?? Còn ST thì chưa "chạm" mặt bao giờ ? Oh, chị Tý 7 Mộng cũng thuộc hàng điệu đà số 1 đó nha các T's à !

-- Mơ ơi, nếu như Ngơ biến mình thành được con én nho nhỏ ấy nhỉ ? Ngơ sẽ quấn chân Mơ khỏi đi đâu luôn hôm rồi ? Bởi thấy Mơ tả về chú én mà thấy đẹp quá trong mắt thơ - thơ ! Còn như việc đuôi của loài én này chẻ đôi (?) bởi vậy nó mới bay sát được xuống mặt đất vậy đó ? Nhưng nghe Mơ nói sau khi chụp được tới mười mấy tấm hình rồi đau cả cần cổ (?) thì Ngơ lại trách chú én hơi "tinh nghịch" quá đà !!

-- Ah, nếu Mơ nói Tình đầu như là dấu ấn thành một vết sẹo sâu lắm, trong trái tim mình ? Nếu vết thương mà thành sẹo được thì đâu còn đau Mơ ơi là Mơ ? Chỉ khi nào nó không thành sẹo được, mà cứ là vết thương không bao giờ nên da non ấy ... Thì nó mới còn dau lay đau lắt chứ , phải không các T's ?
-- Chuyện tình đầu của Mơ nghe hoài vẫn hay tuyệt vời ? Nếu hồi ấy không "tan" thì bây giờ đâu có chi để kể kiểu ngàn lẻ một đêm thế này ? Tỉ như Ớt, chỉ có mỗi một mối tình vừa là đầu , vừa là giữa rồi luôn là tình cuối luôn í thì kể một lần là hết rồi ?? hihi !!

--Mén ơi, gửi lời của Ngơ cám ơn Trạch Gầm với nha ? Bài thơ "Tháng Tư... Ngồi Nhớ Một Ngày" hay lắm ! Ngơ đọc đoạn cuối cùng , mà cảm thấy lòng dạ cũng bơ vơ ... như đứa trẻ tự dưng hiểu ra mình là kẻ lạc loài từ đây :


Thôi chia tay, mà về đâu đã chứ
Mất hết cả rồi... mất dễ như chơi
Lịch sử sang trang... sang trang lịch sử
Mất cả vinh quang ; mất cả ngậm ngùi


--

Ngơ đem cả chùm mọi người đã nối tiếp 4 câu thơ của ST hôm rồi :


trăm năm mưa nắng là bao ?
phù du một kiếp là bao ngắn dài ?
"Trăng bao nhiêu tuổi trăng già
núi bao nhiêu tuổi gọi là núi non ( ST)


Sao trời nghiêng bóng Hạ tròn
Xuân qua níu bước một lòng đợi trông
Thu vời mây nước bên sông
Đông rơi trên tóc sương nồng môi thơ ...!? ( Tý Ngơ )


trăm năm mưa nắng là bao ?
phù du một kiếp là bao ngắn dài ? (ST)

Trăm năm huyễn mộng phù vân
Kê vàng một giấc bâng khuâng mộng tàn (nttn)


"Trăng bao nhiêu tuổi trăng già
núi bao nhiêu tuổi gọi là núi non"?
Nguyệt lão em gọi trăng già
Núi chưa che bóng (em) gọi là núi non (nttn)


"Trăng bao nhiêu tuổi trăng già
núi bao nhiêu tuổi gọi là núi non"? (ST)

" Trăng chưa đủ tuổi ,Trăng non
Trăng tròn mười sáu ,ví von Trăng già
Trăm năm một giấc mơ qua ...
Núi chưa rêu mọc vẫn là núi non ."
(NT)



viethoaiphuong
#276 Posted : Thursday, April 24, 2008 12:47:44 AM(UTC)
viethoaiphuong

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 9,291
Points: 11,028

Thanks: 758 times
Was thanked: 136 time(s) in 135 post(s)
Bông POPPY và TÌNH YÊU phía sau XE ĐẠP


http://motgocpho.com/for...hread.php?t=4098&page=8

Link trên này là toàn thơ tiếng Pháp mà Tý Ngơ rất thích ! Quý T's nào thích tiếng Pháp vào đó dạo một vòng nhỉ ?
Tý Ngơ mỗi khi nhìn thấy bông Poppy là nhớ tới Mơ và Ớt & các Tý lãng mạn nhà T's và đều tìm các "chở" về đây bằng mọi nhẽ Thơ và Đời !!
Chúc một bình mình tươi hồng bên đó nha !


Mơ thích poppy lắm , khi còn nụ cũng như khi trổ bông . Hiện giờ popy vẫn còn đua nở cho tới mùa hè
- Ừ đúng đấy, Ngơ cũng thích loài hoa dại poppy này như kiểu Mơ thích : từ khi còn nụ tới khi trổ bông .

...Khi yêu nhau thì mặt đối mặt , còn khi giận thì đối lưng trong vài giây tít tắc Cooling
- Có lẽ đây không phải là Tình Yêu, mà chỉ có thể gọi là một sự đam mê nhất thời nào đó ?
Bởi như Ngơ nghĩ : nếu đã là Tình Yêu thật, khi có nhau bên cạnh người ta ít nhìn đối diện mặt nhau, ngay cả khi có đối diện ...nhưng ý nghĩ luôn là ở đằng sau những gì thuộc về hiện tại = có thể là quá khứ mà cũng có thể là tương lai ( trong ý niệm về hình ảnh người đó trong tim mình ??) . Còn khi xa nhau, ấy mới là khi người ta đối diện thật nhất , dù là chỉ với chính mình cùng những trống vắng và hụt hẫng ?? Khi nào còn giận hờn là còn chỉ mới yêu chính mình chứ chưa hẳn yêu người kia ???
Nên ai đó chế ra cái xe kia = là sự đi ngược lại ý nghĩa của Tình Yêu .
Bởi nếu chỉ nhìn thấy có một mình em / anh thôi (?) người ta sẽ không còn nhìn thấy ai khác ? và em chỉ là em mà anh chỉ là anh không bao giờ có thể hài hòa giữa thế giới thật là ta đang sống ? Nên một khi chạm vào những góc cạnh thô và ráp của cuộc đời người ta dễ mất thăng bằng và trở lên thiếu tự tin vào người đối diện ? Bởi không có em / anh giữa cuộc đời thật kia bao giờ cả ?
Còn nếu như ngược lại, khi người ta có em / anh phía sau con mắt mình , người ta biết nhìn nhận thế giới xung quanh để gạn lọc cho mình và cho người ở phía sau mình kia những gì đẹp nhất ở những gương mặt đời đi qua, những lời nói, cử chỉ, xử sự ...Để khi vắng lặng nhất người ta được đối diện với con người mình yêu thương, đã là nghĩa khác hơn sự thường nào đó : Ta là người và người cũng là ta ?
Và, khi đó ta không bị cuộc đời bên ngoài còn có thể ảnh hưởng đến ta . Bởi điều gì nằm sâu nhất trong tâm tưởng của con người là không gì bắt nó xa rời con người ấy .
Cho nên, như Ngơ hay nói : nếu đã là Tình Yêu, ngay cả cái chết cũng không thể chia rẽ hai linh hồn .
Nên, câu người ta hay nói theo sau một ông Cha làm phép , khi trao nhẫn cưới : Chiếc nhẫn này là giao ước cho sự sống bên nhau, vì những điều tốt nhất hay vì những điều "xấu nhất" cho tới ngày chết .
Tức là mọi sự sẽ chấm dứt nơi thời điểm cái chết ?
Thế là chỉ có một nửa điều gì thuộc về con người thôi , đúng không ?
Còn như Ngơ, khi đi qua một sự chết con người ta mới thực sự trở về một sự sống đúng nghĩa nhất ! Những gì sống được sau sự chết mới là vĩnh cửu . Và điều đó chỉ có thể là những gì đơn giản nhất mà đẹp nhất = tấm tình chân = tình người !!
Tình yêu giữa hai con người chỉ có thể trường tồn , khi tình cảm đó không còn chỉ trong giới hạn hai cá thể như người ta thường quan niệm xưa nay ? Bởi tình cảm con người như Thượng Đế ban cho là không hình tướng, không màu sắc, không bất cứ một giới hạn hạn hẹp nào . Nó chỉ có thể là những va chạm của sóng từ ngoại biên, đi từ sự rung động của tâm hồn và con tim , trước khi hài hòa hoàn toàn . Và, được chế ngự = thống soái bởi tâm linh tối cao cho ý công bằng và chính lý, những điều thuộc về chân lý = Chân Thiện Mỹ !
Ứi chao, Ngơ ta lại sa đà chiều thênh thang của cảm nghĩ và ý tưởng ??


Riêng Mơ thì vẫn cổ lổ xỉ thích chiếc xe đạp của Bùi Chí Vinh nầy Approve




XE ĐẠP

(Bùi Chí Vinh)


Anh chở em đi bằng xe đạp
Thấy phổi hôm nay sạch lạ thường
Trên đường xe: hằng trăm chiếc "cốp"
Không làm hơi thở bị dơ hơn .

Anh chở em đi bằng xe đạp
Mặc ai kia ngó, mặc ai nhìn
Dễ gì "rinh" được cô công chúa
Đặt vào xe và khẽ cúi hôn.

Anh chở em đi bằng xe đạp
Mồ hôi đổ thấm vai gầy
Thương thay ngọn gió sau lưng đó
Thổi một đời anh trong cánh tay

Cảm ơn em đã ngồi xe đạp
Để cho anh không thấy mình nghèo
Cảm ơn em đã ngồi xe đạp
Nhìn anh bằng cặp mắt trong veo.


Tý Mơ

- Bài thơ XE ĐẠP này rất hay, không có chiếc xe nào đẹp và thơ như thế này đâu nhỉ ? Nếu cho Ngơ đổi tất cả mọi bài thơ và mọi bài nhạc để lấy một lần là chủ nhân và cũng là kẻ được ngồi đằng sau XE ĐẠP mà lơ tơ mơ với cuộc đời trời mây non nước ...thì Ngơ gật đầu liền !
Ngơ sẽ chở mỗi Tý nhà T's mình đi một vòng quanh hồ Xuân Hương Dalat .
Như đến đoạn dốc ...tỉ như dốc đoạn đường từ phía đồi Cù chạy xuống phía hồ Xuân Hương thì Ngơ muốn ngồi đằng sau ...cho an toàn tất cả = người và xe và thiên nhiên cảnh vật ...nếu không sẽ cùng lao xuống hồ , làm mất đi sự phẳng lặng của một giờ bình yên nào đó ??
Nhưng khi đó Ngơ sẽ đổi 2 câu thơ cuối cùng thành :

Cảm ơn em ngồi sau xe đạp
Nhìn Đời bằng cặp mắt trong veo.


Tý Ngơ
viethoaiphuong
#277 Posted : Thursday, April 24, 2008 10:54:30 PM(UTC)
viethoaiphuong

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 9,291
Points: 11,028

Thanks: 758 times
Was thanked: 136 time(s) in 135 post(s)

http://motgocpho.com/forums/showthread.php?t=5559


Tháng Tư Xuống Phố

tháng tư xuống phố
đời thinh lặng
một mình anh… (với một mình em)
cơn mưa nhỏ hóa thành bọt trắng
rụng vào tim những đóa không tên

xinh như nắng và trong như tuyết
rất dịu dàng tha thiết anh ơi
mưa thấm lá trải vàng nhung nhớ
như hương đầu từng nhịp thở…
… chơi vơi

tháng tư xuống phố…
lòng xao xuyến
một phút chiêm bao hóa muộn phiền
quê chung từng nhịp cầu tan vỡ
quê người mình đôi ngả…
vô duyên

tháng tư xuống phố…
đời thinh lặng
một mình anh… (với một mình em)
hai chiếc bóng ngẩn ngơ xa lạ
để giọt sầu trải vạt trắng…
… mông mênh


thihạnh
april2k8


Hôm nay Ngơ mở cửa phòng Nhạc bằng một chương trình đăc biệt về Tháng Tư Đen ( Rinh từ MGP về )
Còn bài thơ trên đây là của cô em " siêu quậy " = " Thảo bé " của Ngơ đó ( bên MGP tý Ngơ nhà T's thường lấy tên " Thảo lớn " = chị Thảo +

&

Xin mời các T's cùng thưởng thức và chia sẻ một ca khúc rất hay và rất ý nghĩa = rất tháng Tư và nỗi đau dân tộc !!
Tý Ngơ cũng xin post lại đây ít lời Ngơ viết cho 2 tác giả của ca khúc này .


NHẠC THÁNG TƯ
Giọt Sầu Long Đong
(Tiếng hát Như Ly)
http://www.lmstflorida.com/?107

Kính n/s LMST,
VHP đang nghe bài hát này đây .
Rất cảm động !
Xin n/s lmst cho VHP gửi đến Như Ly lời chào thân ái và chúc mừng một sáng tác mới rất đẹp của thi-sĩ & đã rất hài hoà với nốt nhạc của LMST .
Khi Net trinhnu còn "chưa chết" thì VHP đã rất may mắn được thưởng thức giọng hát của Như Ly nhiều lần và đôi khi cũng đã trao đổi những ý kiến xung quanh Thơ và Nhạc .
Lần này VHP xin phép n/s LMST và Như Ly đem link của ca khúc này đi giới thiệu các Net khác mà VHP tham dự .
Chúc nhạc sĩ và thi-ca-sĩ và tất cả quý HoaLu an vui ngày thứ Sáu cuối cùng của Tháng Tư 2008
Trân trọng
VHP
viethoaiphuong
#278 Posted : Sunday, April 27, 2008 10:58:07 PM(UTC)
viethoaiphuong

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 9,291
Points: 11,028

Thanks: 758 times
Was thanked: 136 time(s) in 135 post(s)
Nhật Ký Tháng Tư, trang " ngày thứ 28 "
( VietBao - groups T's )


...
...
Ta lạc mấy ngày trong lòng đất địch
Gọi đã khàn hơi chẳng thấy bạn bè
Thằng nào cũng đang giử từng tất đất
Đâu có thì giờ để cứu ta ra

Hai tám tháng tư… ta ra lộ một
Gặp ông Tướng Vùng thị sát thăm dân
Ông nói lung tung, Ông thề sống chết
Ông nói xong rồi, Ông bay biệt tăm
...
...
Trạch Gầm




Việt Nam Quê Hương Ngạo Nghễ
Sáng tác Nguyễn Đức Quang
Trình bày hợp ca




Ta như nước dâng dâng tràn có bao giờ tàn
Đường dài ngút ngàn chỉ một trận cười vang vang
Lê sau bàn chân gông xiềng một thời xa xăm
Đôi mắt ta rực sáng theo nhịp xích kêu loàng xoàng

Ta khua xích kêu vang dậy trước mặt mọi người
Nụ cười muôn đời là một nụ cười không tươi
Nụ cười xa vời nụ cười của lòng hờn sôi
Bước tiến ta tràn tới tung xiềng vào mặt nhân gian

Máu ta từ thành Văn Lang dồn lại
Xương da thịt này cha ông ta miệt mài
Từng giờ qua cười ngạo nghễ đi trong đau nhức không nguôi
Chúng ta thành một đoàn người hiên ngang
Trên bàn chông hát cười đùa vang vang
Còn Việt Nam triệu con tim này còn triệu khối kiêu hùng


Ta như giống dân đi tràn trên lò lửa hồng
Mặt lạnh như đồng cùng nhìn về một xa xăm
Da chân mồ hôi nhễ nhại cuộn vòng gân trời
Ôm vết thương rĩ máu ta cười dưới ánh mặt trời

Ta khuyên cháu con ta còn tiếp tục làm người
Làm người huy hoàng phải chọn làm người dân Nam
Làm người ngang tàng điểm mặt mày của trần gian
Hỡi những ai gục xuống ngồi dậy hùng cường đi lên

Máu ta từ thành Văn Lang dồn lại
Xương da thịt này cha ông ta miệt mài
Từng giờ qua cười ngạo nghễ đi trong đau nhức không nguôi
Chúng ta thành một đoàn người hiên ngang
Trên bàn chông hát cười đùa vang vang
Còn Việt Nam triệu con tim này còn triệu khối kiêu hùng


Hải Âu

Đã sang ngày 28 Tháng Tư rồi . Ngơ đem ca khúc này sang đây để các T's cùng nghe lại nhỉ ? Những bài như thế này nghe không bao giờ chán ?
Mỗi lần nhắc đến tên ca khúc này làm Ngơ lại nhớ đến kỷ niệm của riêng Ngơ với thế giới Net những ngày sôi động cuối năm 2007 và không khỏi ngậm ngùi . Và, những khi như thế tự nhiên Ngơ lại hát lên khe khẽ một câu trong bài thánh - ca : Kỷ niệm nào cho Ta thấy vui hơn ? Kỷ niệm nào cho Ta thấy buồn hơn ?? (Ta ở đây là Chúa ).
Lạc Đà cũng có lý đúng, khi rất buồn đau những ngày này và không muốn viết gì nhiều ?
Nhưng Ngơ, thường vẫn cố gượng dậy sau những buồn đau và cứ phải viết .
Bộ phim của Hàm Trần đã làm Ngơ đau đớn đến tận tâm linh hồn vìa 2/3 thời gian đầu . Nhưng 1/3 đoạn cuối thì Ngơ không mấy thích . Nhất là cảnh người thiếu phụ đốt đi những là thư không gửi của đứa con cho cha nó bị tù đày trong trại cải tạo của csvn . Và người bạn tù của người lính cộng hoà cũng cho thả theo con nước mùa thác nổi những kỷ vật cuối cùng của bạn mình .
Nên khi phần thảo luận sau đó, có một người đứng lên phát biểu bộ phim này có nhiều hình ảnh phản tuyên truyền kín đáo ? và một người khác thì bênh vực đạo diễn Hàm Trần . Nhưng buồn là người thứ hai có vẻ mạt sát người thứ nhất .

Lạc Đà : Ðọc quyển Giòng Sông Nghẽn Mạch, nghe chương trình phát thanh của Ðài Chân Trời Mới Tý Ngơ giới thiệu. Những thác Bản Giốc, Ải Nam Quan đã mất khi Trung Cộng vẽ lại biên giới, giờ lại thêm lãnh hải Trường Sa Hoàng Sa TC cố tình chiếm cư mà lòng TLÐ đau như cắt . Với một tập đoàn lãnh đạo đất nước hèn nhát như thế sẽ đưa đất nước đến đâu ? Ngày nay buồn quá nên TLÐ chẳng viết được gì ..
Xin gửi lại đây bản nhạc của nhạc sĩ Khánh Băng "Giờ Này Anh Ở Ðâu" qua tiếng hát Lâm Thuý vân

http://youtube.com/watch?v=oOlIR7wTlv4

Ca khúc " Giờ Này Anh Ở Đâu " với sự trình bày của Lâm Thuý Vân rất hay . Hình như đây là lần đầu tiên Ngơ nghe ca sĩ này đây . Cám ơn LĐ nhiều nhiều . (( Ngơ thăm Ớt với nha, sao mà bỏ bạn ??))

Chúc cả nhà T's một ngày thứ Hai cuối cùng của Tháng Tư này nhiều bình an .
Tý Ngơ


==

Đoạn nhì , trang nhật ký...


Quê Hương với thửa ruộng nghèo

Sương Thu : Ngoại nói vùng mương Xã Quau. cây cỏ giăng chằng chịt, vượn nó hay chuyền trên cành - khọt khẹt hù, mặt thì đen như lọ nồi ... Mình nó thì vàng như nghệ ... Ngoại bị "phong thấp" - ông bà lớn tuổi biểu ăn thịt vượn nấu cà ri hay nghệ vàng thì sẽ hết ngay ...
Ngoại hay trồng giàn bầu nậm ... trái sai và đẹp vô cùng
...

- ah, có lẽ vậy mà bài hát kia mới có câu : " chim kêu vượn hú ", phải không các Tý ? ( mình đang là người trong bài hát kia mà ??)
Oh, mà nếu ai đau Ngơ sẽ biểu uống thuốc Tây hay rán chịu đau , chứ đừng bắt làm thịt mấy con vượn ?
- Bữa nay mới thấy ghe chuối này đó chứ ? Ngơ nhớ liền là Mơ thích món chè chuối chưng ? Thế nhà T's có ai thích món chuối chiên lăn caramen không ? ( hai món này Ngơ đều biết làm )


Lac_Eden_9 Giơ_Tối
Ngơ vào coi hoàng hôn - 9 giờ đêm; năm nay Snow nhiều nên sáng & đỏ vô cùng

- ST ơi, Ngơ đã theo chân vào cái link và đã chụp được hình tuyết mà Ngơ vẫn thích rồi .
- Ngơ rất thích nhìn hoàng hôn trên tuyết trắng = thấy mặt trời thấp lắm, như thể mình chạy nhanh chừng 1km là sẽ đụng tay được tới hòn lửa lạnh rất hiền lành ấy .
- Mùa này bên Paris ngày cũng bắt đầu dài ra . Đến ngày 20/6 sẽ là ngày dài nhất . Lúc đó gần 23 giờ trời còn sáng lờ mờ .
- Ngơ vẫn ước mơ một lần vào tháng 5 sẽ tới thành St Pesterburg ( Nga ) để xem đêm trắng nơi ấy có đúng ngoạn mục như đã đọc trong truyện và xem phim không ? ( Ngơ rất thích thơ - văn của Nga thời trước thế kỷ 20 )


XIN ĐỜI MỘT NỤ CƯỜI

http://dl.free.fr/oh6VnD.../11.XinDoiMotNuCuoi.mp3





viethoaiphuong
#279 Posted : Tuesday, April 29, 2008 10:23:36 AM(UTC)
viethoaiphuong

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 9,291
Points: 11,028

Thanks: 758 times
Was thanked: 136 time(s) in 135 post(s)
Nhật ký Tháng Tư, trang ngày 29
( viết cho một nỗi buồn hơn )


Hai chín tháng tư… Biên Hòa xơ xác
Ta về Sài Gòn ngang qua nghĩa trang
Ta đứng nghiêm chào bạn ta đã chết
Như tự chào mình - nát cả tim gan.

Trạch Gầm



TH ơi,
Hồi đêm HP tính thức trắng đêm để "săn" tin tức bên SaiGon. Chỉ thấy có một "bản tin nhanh số 1" lúc 5h_ sáng bên VN. Và thấy là tình hình có lẽ không hi vọng biểu tình chống rước đuốc Tàu Cộng chi cả vì csvn dàn công an của chúng cả ngàn đứa khắp mọi nơi và bắt bớ trước đó những người tranh đấu rồi.
Nên tới 4h_ thì HP lên nhà nằm nghỉ ( đúng hơn là nằm suy tư trong nước mắt đã là có máu trong lệ khổ, lệ đau, lệ buồn, lệ tủi nhục... kiếp đời người Việt Nam thế kỷ này !!). Hồi sáng mở mắt lúc hơn 7h_. Nhưng rồi quá mệt mỏi và chập chờn tiếp...mãi cả tiếng sau mới ra khỏi giường. Vào Net giờ này thấy im ắng lạ lùng !
Cũng thấy buồn bã và khổ tâm lắm.
Như thế người ta đi và đi mãi... Nhưng phía trước mặt con đường vẫn chỉ le lói một tia sáng. Dù tia sáng đó rất sáng nhưng không đủ sáng cả thế gian. Nên loài người mãi chìm trong khổ đau vì tội lỗi...!!??

...
...



Bỏ Quên




Tao ngồi nghe mầy kể
Chuyện về thăm quê hương
Cười hí ha hí hửng
Tìm đâu thấy nỗi buồn

Ôi cái thằng mất nước
Bỏ chạy tìm phù hoa
Bao nhiêu năm vùi lấp
Nỗi nhục cùng xót xa

ĐổI đời mày quên hết
Bao chuyện của ngày xưa
Quỳ chân trên đất mẹ
Ôm lời thề ước mơ

… Bao năm trời lửa đạn
Đong chưa hết niềm đau
Đứa còn thương đứa mất
Mầy quên hết rồi sao?!

Tao đợi nghe mầy kể
Tên một vài địa danh
Như Bình Long, Quảng Trị
Như An Lộc, Cổ Thành…

Đợi hoài mà không thấy
Hoài bão đã lãng du
Làm Việt Kiều yêu nước
Mầy quên bạn quên thù…


Trạch Gầm



Mén ơi,
Hôm nay thật là buồn và thật là đớn đau ! Thêm một lần nỗi nhục nhà tan nước mất vì chính những đứa con vô lại bạc bẽo của Mẹ Việt Nam = lũ người bạo quyền cs gian manh và dốt nát .
Hồi đêm Ngơ cũng chỉ thức tới 4h_ sáng thôi - sau bản tin nhanh số 1 thì biết csvn bằng mọi giá sẽ trấn áp biểu tình của thanh niên, sinh viên . Bên diễn đàn MGP bọn nhỏ chúng làm " đêm thắp nến cầu nguyện " ai cũng đợi trông một biển chuyển gì cho đáng mặt con cháu Lạc Hồng . Mọi chương trình, tiêu đề cho 30 Tháng Tư Đen rầm rộ lắm = giành nhau từng tấc đất cõi ảo với hack .
Sáng nay đã trễ mà tất cả im ắng . Ngơ cũng buồn theo và âu lo . Giờ thì lại bắt tay cuộc chiến mới . Ngơ hay nói với tụi nhỏ : kiểu gì cũng phải chiến đấu tới cùng , nắm tay nhau mà đi cho hết đoạn đường gian nan này và nhất quyết không được bỏ ai cả = lúc nào cũng phải nâng đỡ và động viên nhau = làm việc hết sức mình trong khả năng nào mình còn có thể .
Hình như Tí Đàn bữa nay cũng buồn thì phải , không thấy dấu hiệu bài vở bất kỳ đâu ...!!
Hồi sáng ra Ngơ nhận được bài này của BL . Và, khi đọc bài thơ trên của Trạch Gầm thì Ngơ rất chia sẻ với thi sĩ . Nhưng cũng muốn nhắn với Trạch Gầm, đừng quá buồn , bởi cuộc đời cơm áo rất thường này đôi khi làm cho con người ta đánh mất lương tâm và danh dự của chính mình ? Nhưng dẫu sao luôn có những người viễn xứ vẫn luôn đặt trách nhiệm và bổn phận với Quê Hương và giống nòi lên trên tất cả = để sống và hành động . Ngơ dán lại bài thơ này của BL để các T's cùng đọc nhỉ .


Cõi Thương Đau

Ta trở lại quê hương chiều gió cát
Vùng điạ linh nhân kiệt một thuở nào
Ta dõi mắt tìm đồng xanh núi biếc
Chỉ thấy đời ôm hận đứng xanh xao !

Rồi đứng lặng với nỗi sầu tuyệt diệt
Đời nhìn nhau qua ánh mắt nghẹn ngào
Trên lối cũ sâu vết hằn oan nghiệt
Đời nhọc nhằn trong cõi sống thương đau !

Trong tiếng gió giọng ai buồn da diết
Lời uất hờn từ phế phủ tiêu hao
Ta cúi xuống xót thương đời khánh kiệt
Người hỡi người, hờn tủi đã dâng cao !


Bạch_Loan
(17/03/03)


...
...

Tý Ngơ


Cảm ơn MT cảm nhận được tâm tình của BL trong những bài thơ đơn sơ và ngắn ngủi cho quê hương và dân tộc khổ đau.
Có những người đã quên, nhưng có những người luôn nhớ về quê hương và đau với niềm đau của dân tộc !
30 tháng Tư về thấy lòng mình quá chơi vơi ! Đã 33 năm rời khỏi quê hương VN yêu dấu...và 33 năm triền miên đau xót cho một VN đau khổ !
Cám ơn người bạn tri âm !



Suốt cả ngày hôm nay MT thật sự là buồn, buồn lắm !
Vì một phần biết bọn csvn chúng lại dùng bạo lực dập tắt thêm lần này nữa, trong việc biểu tình của thanh niên và sinh viên? Nhưng qua tin tức thì cũng biết người tranh đấu tạm lùi bước trong "sự thắng" = ít ra cũng đã làm csvn từ HN vào đến SG đều phải điên đầu và dàn quân chống phó với lớp trẻ tay không (nhưng có trí khôn của loài người?)
Nhưng phần nữa nhiều hơn buồn là vì thấy gần như bà con mình bên này hình như buồn nản chút xíu = Net chưa bao giờ im ắng như suốt sáng tới tận chiều hôm nay. Bây giờ có tin tức chỉ là lặp lại những tường trình bên SG bị khống chế bởi lực lượng công an đỏ ra sao thôi. Và ở HN thì các nhà dân chủ bị bắt bớ đánh đập dã man ra sao?
Thương những người bạn tranh đấu nhiều lắm, trong đó có BL hẳn rồi. Mỗi khi như thế này MT cũng nhớ ngay đến đám em út trong Net. Thành ra lại ráng cùng nhau đứng dậy chiến đấu tiếp !!
Giờ thì MT đang tóm tắt một số bài viết ở một vài nơi, gom lại thành một bài "Nhật ký Tháng Tư, trang ngày 29"
Nhưng ngày nào viết gì và chuyển tiếp bài vở gì từ Net này qua Net khác...Cũng không phải chuyện chỉ cần copy trong con chuột rồi thả đi? Nhiều khi cũng nhức đầu để biết nên đăng gì và nên không đăng gì?
Cám ơn BL đã trả lời MT ngắn gọn và đầy đủ.
Mình hiểu nhau quá rồi?
MT
viethoaiphuong
#280 Posted : Tuesday, April 29, 2008 8:15:04 PM(UTC)
viethoaiphuong

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 9,291
Points: 11,028

Thanks: 758 times
Was thanked: 136 time(s) in 135 post(s)


http://thongtin.brinkster.net/nhac/chaoco.html


Ngày 30 Tháng Tư năm 2008, " Trang nhật ký Máu và Nước Mắt !! "
... riêng cho ngày này, cùng các bạn cõi ảo của tôi ...

Ba mươi tháng tư… Ta ôm mặt khóc
Trên cầu Sài Gòn - Cạnh phố Hùng Vương
Mười năm binh đao… Mười ngày kết thúc
Ta, còn nguyên, mà… mất cả Quê Hương !

Trạch Gầm


Ca khúc Trả Ta Sông Núi !!
http://thongtin.brinkste.../nhac/tratasongnui.html

NTTN
Hôm nay là ngày cuối của Saigon 33năm trước, ngày lá cờ VNCH bị kéo xuống, và bài Quốc Ca đã liệm tắt trên quê hương yêu dấu đến ngày nay. Với tấm lòng tưởng nhớ, tramnam gửi lại đây một chút chia sẻ cảm xúc của mình khi lần đầu hát lại Quốc Ca trên bước đường tị nạn.


Lần đầu hát lại Quốc Ca

………………….

Công dân ơi mau hiến thân dưới cờ
Công dân ơi mau làm cho cõi bờ
Thoát cơn tàn phá, vẻ vang đời sống
Xứng danh ngàn năm dòng giống Lạc Hồng

Bài hát Quốc ca Việt Nam được mở đầu cho cuốn băng nhạc, những bản hùng ca thời chiến, mà tôi đã nghe đi nghe lại gần mười lăm năm nay. Tôi thường tìm đến băng nhạc này mỗi khi lòng xôn xao nhớ về quê hương và những ngày xưa yêu dấu. Trong lời ca điệu nhạc đầy hùng khí như vẫn còn vang dội những bước chân hiên ngang, nhịp nhàng, của một quân đội hùng mạnh dưới bóng cờ vàng, những người chiến sĩ Việt Nam Cộng Hoà kiêu hùng, những anh hùng của thời đại chúng tôi. Băng nhạc này do người bạn, một cựu sĩ quan Việt Nam Cộng Hoà đã tìm thâu lại 20 bản nhạc Chính Huấn, khi ông biết tôi rất nhớ những bản hùng ca ngày cũ. Tôi coi đó như một món quà quí và đã sang lại thêm băng thứ hai để cất giữ, phòng khi băng hư hoặc lạc mất.
Sống trên quê hương mới, thỉnh thoảng đi dự những buổi lễ hay những buổi họp mặt cộng đồng của người Việt, tôi có dịp hát lại bài Quốc Ca Việt Nam. Mỗi lần cất tiếng hát, trong cảnh trang nghiêm của lá cờ vàng ba sọc, lòng tôi lại rưng niềm cảm xúc. Bài hát này tôi đã hát biết bao lần, dưới lá cờ thiêng liêng trên đất nước tôi, từ thuở bé thơ khi chưa hiểu đủ nghĩa lời ca, cho đến dài theo tháng năm của tuổi lớn lên, vào đời, mà mỗi khi hát, nghe mỗi lời ca rộn ràng xao động từ trong tâm thức. Từ khi Sài Gòn bị đổi tên, bài Quốc Ca Việt Nam không còn được hát nữa. Gần mười năm sau cuộc đổi đời, với bao cố gắng miệt mài cho mộng ước, cuối cùng tôi cũng đã đến được bến bờ tự do. Và nơi đây, trong trại tị nạn trên đất Thái, lần đầu tôi đã hát lại bài quốc ca Việt Nam dưới lá cờ vàng với những dòng nước mắt dạt dào cảm xúc.

*******

...

Quốc ca quyện lấy cờ vàng
Đường lưu vong vẫn ngập tràn hồn quê (vhn)



SươngThu
30-4-75, cả nhà ST trằn trọc thao thức - nghe tiếng không vận của Trực Thăng - từ TĐS US . thấm thoát đã làm thân Lưu Lạc Quê Người 30 năm .


Tự Thán

Hành cước vô căn nhiệm chuyển bồng
Giang nam giang bắc nhất nang không
Bách niên cùng tử văn chương lý
Lục xích phù sinh thiên địa trung
Vạn lý hoàng quan tương mộ cảnh
Nhất đầu bạch phát tản tây phong
Vô cùng kim cổ thương tâm xứ
Y cựu thanh sơn tịch chiếu hồng

Nguyễn Du, Thanh Hiên thi tập


*-*-*-*-*-*-*-*-*-*-*-*-*-*-*-*-*
(chuyển sang thơ nôm /quốc ngữ)

Thở than

chân đi vô định như bồng cỏ
sông bắc sông nam một túi không
trăm năm một kiếp văn chương
Phù sinh sáu thước (*) đứng không giữa trời

nghìn lau vàng uế bóng chiều
gió tây nhuộm trắng một mầu tuyết sương
nghìn năm những chuyện thương tâm
núi xanh vẫn hiện ánh hồng trong sương

ST

Note: (*) sáu thước ta là gần 6 Feet Imperial/1.80m


Gia Đình các em&cháu vì không có thời gian mà mượn đỡ Trang của thông tin Bá Linh - Làm một trang nhỏ - để nhớ lại "hỡi người chiến sĩ, đã để lại cái nón sắt ... bên bờ lao sậy này ..."

30_4



Ngọc Trân
NT đọc bài của Trăm Năm mà nước mắt cứ tuôn rơi ...
...
Sau bao nhiêu năm xa quê hương mỗi khi hát Quốc ca ,nhìn lá cờ thân yêu bay phất phới mà NT cứ còn mơ mơ màng màng thả hồn về những buổi chào cờ trong sân trường vào mỗi sáng thứ hai ,lòng ngậm ngùi nhớ đến những người đã hy sinh cho lá cờ thân yêu này .
Xin mãi mãi GHI ƠN Các Anh .

&
Lâm Viên
Hôm nay một ngày đi làm mà tâm tư chắc lao xao khuấy động và buồn . Cám ơn các T's đã chia sẻ vào đây những tâm tình của những người Việt sống tha hương ... Ðọc bài "Lần Ðầu Hát Lại Quốc Ca" của NTTN mà lòng ta cũng nghẹn TN ơi .
Mười năm về trước cũng trong ngày 30/4 TLÐ có viết lại bài "Hai Tháng Tử Thủ An Lộc" để tưởng nhớ đến những ngày tháng Tư năm 1972. bài này TLÐ có dán trên trang Viết Cho Quê Hương của chị Bạch Loan năm ngoái thì phải . Bài dài (7 trang), các T's có thể đọc trực tiếp theo link dưới đây:

http://bcdlldb.com/vkn/anloc_1.html




Ngọc Anh
Hôm nay 33 năm về trước, là ngày gia đình Mơ lơ lửng giữa trời, không đất sống!
Thời gian cứ trôi qua , nhưng mỗi năm , khi tháng tư đến, thời gian lại quay ngược chiều về phía trước.
Nỗi vui mừng còn lại trong lòng người Việt Hải ngoại là nhìn lá cờ vàng thân yêu bay phất phới trên bầu trời tự do , là tiếng đồng ca bài Quốc ca năm xưa ...Nầy công dân ơi, đứng lên đáp đền sông núi .
Hầu hết những buổi lể, dù nhỏ dù lớn, đều vang lên bài Quốc ca nầy bên lá cờ vàng như hồn thiêng sông núi vẫn còn hộ trì cho dân tộc Việt Nam mình dù không còn được sống trên mảnh đất thân yêu.
...Mơ không nhớ ngày đầu tiên mình đồng ca bài Quốc ca trên đất Mỹ nầy , nhưng nhớ đã biết bao nhiêu lần không thể đếm ,lòng minh xúc động dâng tràn mỗi khi bài hát trổi lên, nhiều nhiều lắm.
Mỗi ngày khi có dịp là Mơ lái xe ngang qua khu Tưởng niệm chiến sĩ để nhìn chân dung người lính và nhìn lá quốc kỳ vàng bay



HTMT
Nguyễn Công Trứ, hành trang xử thế khi vào đời : " Ðã mang tiếng đứng trong trời đất phải có danh gì với núi sông "
Mang thân nữ nhi, nhưng Ngơ rất thích thơ văn Nguyễn Công Trứ . Câu nói trên của ông làm tôi nhớ nhiều tới cụ Phan Bội Châu, khi nói về con người ta sinh ra làm kiếp người, làm con của một dân tộc Việt Nam mà không làm nên được nghĩa cử cao đẹp với giống nòi mình ...thì sống cũng bằng chật đất mà thôi (!!). Nguyễn Công Trứ nhắc đến chữ "danh" ở đây hoàn toàn không có dính dáng gì tới danh vọng hay danh tước nào đó mà người ta bị ám thị bởi nó trong đầu ? Danh ở đây có nghĩa là danh sáng nơi nghĩa cử, danh dự nơi con người, danh thơm hạnh đạo ... Tức là những gì thuộc về sự tốt lành và đẹp đẽ .



Giờ này đã là 9h_ sáng ngày 30 tháng Tư bên Việt Nam .
Tất cả những ai là người Việt Nam còn chút lương tâm và lòng tự trọng cũng đều cảm thấy vừa trải qua một ngày 29 tháng Tư năm 2008 thật là tủi nhục và uất hờn ?
Mượn góc phố ảo này của nhà Gia Long xin được gởi lại đây dấu vết những giọt nước mắt vẫn còn hoà chung với máu của rất nhiều và rất nhiều những người con viễn xứ, cũng như những người con ngay trong quốc nội của Mẹ Việt Nam - viết về ngày 29 và 30 tháng Tư 2008 & Những khắc khoải, trăn trở về 33 năm dài li tan loạn lạc ...!!
( bài vở thu thập qua Net )

http://forums.vietbao.co...opic.asp?TOPIC_ID=47558

Lúa tri kỷ thơ-thơ,
Bây giờ đã là 3h30 bên này = 8h30 bên VN ( hay 9h30? oh, lâu rồi Thy đã quên hẳn ý niệm về thời gian...!!). Thy rất hân hạnh là người đầu tiên Lúa báo cho có bài này và khi Lúa vừa bỏ lên HoaLu - Thy là người thấy liền khi đó. Đang viết bài dở dang, nhưng Thy cũng dừng để đọc trước bài của Lúa đó thôi. Và đã kịp viết mấy dòng cho Lúa , nhưng nghĩ có khi lúc ấy Lúa khò rồi cũng nên? Vì Lúa báo : sau khi post vào MGP ta đi ngáo đây ? Mà Lúa chắc cũng không thuộc người khó ngủ??
Khi đó Thy viết gì cho Lúa nhỉ?

"1h30 rồi đó Lúa mình ơi !!
Thy còn ngồi đây viết bài cho xong và cùng đọc bài của Lúa vừa chạy vào hộp thư.
Bài viết của Lúa thật hay và cảm động thật nhiều ! Để Thy copy gửi cho con của Thy và post lại vào Net khác nha người-tho??
...
Mong trong giấc ngủ mơ đêm nay Lúa không thấy mình đang mịt mùng giữa biển Đông...!! "


Rồi thế là đã sau hơn 2 tiếng đồng hồ kể từ khi đó (!). Ôi thời gian, có bao giờ ngưng nghỉ đủ một giờ thôi để nghe cho trọn những nỗi đau buồn của những người Việt Nam viễn xứ hôm nay? 33 năm mỏi mòn và đợi chờ một ngày đổi đời nơi quê hương để trở về đoàn tụ và cùng chung vai sát cánh với cha mẹ anh em và bạn bè... để xây dựng một tương lai đẹp và tươi sáng thực sự cho Đất Mẹ. Khỏi phải kêu lên như nhỏ Nắng chiều nay :


Chiều Nhạt Nắng ( MGP )
"Có những lúc bộ não quay cuồng rối ren với bao nhiêu việc làm mình mệt mỏi, chỉ muốn ngủ một giấc không bao giờ dậy nữa...
rồi cũng có khi trí óc trống rỗng, đi ra đi vô mà chẳng nhớ mình phải làm gì...
mấy đứa em nhìn thấy đã cười một mách:" Bữa nay chỉ điên điên"....
Ừa, nếu mà điên hoài cũng tốt chứ!
Chừng đó quên hết những gì đã xảy ra trong đời để không còn biết buồn vui là gì....

Kiếm café uống cái cho tỉnh lại mới được...
Tui mời tui ly café không đường
Vài dòng cho 1 ngày mệt mỏi và sắp sửa điên..."


Và Thy đã vội vã ra sao :

"Ấy chớ có dại mà điên nha Nắng??
Mệt mỏi lắm hả?? thế thì chị Thảo+ mời Nắng bay lên mây tầng thứ ba thôi vậy ( sợ Nắng chưa quen, nếu té = trở lại dưới đất sẽ không có đau mấy nhỉ?). Chị đãi Nắng li cafe pha bằng mưa sương + thêm một viên đường nhỏ xíu làm từ mía của vườn thiên đường đó nha !!
Cả nhà MGP còn cần lắm tới Nắng sáng, Nắng chiều và cả Nắng trong mơ đêm đó chớ??!!
Nhớ nhen???"


Và chính Lúa cũng nói :

" Trời lạnh quá ! Âu Châu mình thiếu nắng nhỉ, nàng Nắng bên Cali ấm như thế còn kêu buồn...huống gì ta trong RỪNG..."


Rồi Thy trả lời tiếp Lúa ra sao?
Đại ý : nóng lạnh, buồn vương mà nhỏ Nắng nói đây đâu phải chuyện thời khí nữa đâu nà? Nhìn kỹ lại mà coi Lúa ơi??

Thôi cũng gần 4h_ sáng rồi, Thy đi nằm chút nha Lúa.
Mong sao ngày 30 Tháng Tư Đen này sẽ là lần cuối cùng lênh đênh xứ người mà hoài vọng về quê Mẹ vời xa...!!



Phiên Khúc Đông Buồn & AnhVu-Paris
http://motgocpho.com/forums/showthread.php?t=5693

Mẹ HP mời các con cùng chia sẻ một nỗi buồn viễn - xứ " rất Paris " !!

Sau khi đưa ca khúc này lên MGP, MT đã gửi trực tiếp cho nhiều người bạn bè ngoài đời cà cõi ảo . Và cuối cùng thì MT gửi cho 2 đứa con của MT .
Và, cuối cùng thì gửi cho BL đây !

( BL có thể gởi cho MT một bài thơ nào đó hay một đoạn viết nào đó = riêng cho ngày 30/4/2008 này ? MT sẽ để vào bài tuỳ bút " đặc biệt" hôm nay !)


TUANANH



PHIÊN KHÚC ĐÔNG BUỒN


VanVo ( HoaLu groups )
Lệ Nến ( tác giả CaoTran )
- bài học về sự dối trá. - bài học về sự độc ác. - bài học về sự ngu dốt.
...
...

Má tôi chiên đậu hủ cho đến khi ba tôi được ra tù. Sau đó, ba má tôi làm đủ mọi nghề để nuôi anh em tôi ăn học hết trung học, rồi đại học, giữa một xã hội mà sự kỳ thị lúc nào cũng được dành sẵn cho những kẻ như chúng tôi, công dân của chế độ cũ, ngụy dân của chế độ mới. Đối với tôi, những giọt nước mắt của má tôi, của ông bà nội tôi, giống như những giọt lệ nến, đã rơi xuống, không phải để vùi tắt, mà để nuôi dưỡng và làm bừng lên ngọn lửa lúc nào cũng hừng cháy trong trái tim tôi.

Trên khắp nước non này, suốt ba mươi ba năm qua, giống như má tôi, nhiều bà mẹ đã khóc. Mỗi giọt nước mắt là một bài học cho những đứa con. Mỗi giọt nước mắt làm bừng sáng một ngọn lửa trong trái tim của những đứa con. Hãy khóc lên đi, hỡi những bà mẹ Việt Nam, cho trí não của những đứa con Việt Nam không còn bị tối ám trước sự lừa mị của bạo quyền, cho thân thể của những đứa con Việt Nam không còn run sợ trước sự cuồng bạo của bạo quyền, và cho trái tim của những đứa con Việt Nam biến thành lửa thiêng thiêu cháy bạo quyền. /.

Hãy khóc lên đi, hỡi những bà mẹ Việt Nam, cho trí não của những đứa con Việt Nam không còn bị tối ám trước sự lừa mị của bạo quyền, cho thân thể của những đứa con Việt Nam không còn run sợ trước sự cuồng bạo của bạo quyền, và cho trái tim của những đứa con Việt Nam biến thành lửa thiêng thiêu cháy bạo quyền. /.


* Bài này Ngơ đã post trong loạt bài viết về 30 tháng Tư hồi đêm rồi trong " trang nhật ký Tháng Tư ngày 30 năm 2008 " - riêng một topic . Thấy VanVo gửi vào HoaLu groups - Ngơ cũng không kịp hỏi tác giả CaoTran chính là VanVo hay chỉ là bài trên Net thấy hay rồi VanVo post lại cho bạn bè cùng đọc ? Nhưng Ngơ rất chân tình và vô tư viết trả lời VanVo rằng : VHP xin được chia sẻ trọn vẹn nỗi buồn đau nơi bài viết này !

Gần hết 2/3 ngày hôm nay Ngơ mới bắt đầu tạm ngưng đọc tin tức trên Net và chuyển bài vở tiếp . Ngồi trầm ngâm một hồi lâu với cafe đen và nỗi buồn vời vợi của Thơ và của đời dâu bể . Ngơ nghĩ nên post ít dòng dưới đây vào một số trang Thơ cõi - ảo của mình :

" Tôi chưa bao giờ nghĩ rằng tôi sẽ trở thành thi sĩ !

Tôi tìm đến với thi ca khi mà Mùa Thu của cuộc đời đã gần như phai nhạt nơi tôi...

Tôi cũng như tất cả mọi người, chúng ta đều có những nỗi nhớ, niềm thương mà đôi khi ta nói ra được bằng lời, trái lại đôi khi lại câm lặng với riêng mình ta (?)

Tôi cũng như tất cả mọi người, trong lòng ai cũng có một dòng sông để nhớ, để thương…Tôi nghe thấy tiếng của những dòng sông ấy thì thầm theo từng con sóng nhẹ êm…

Vào những đêm khuya vắng lặng, bạn có nghe thấy tiếng vọng gì không? Riêng tôi nghe thấy bao lời văng vẳng từ rất xa mà cũng rất gần…Tôi nghe giùm ai đó lời vọng của mùa Thu xa xăm, của dòng sông xưa, của cuộc đời gió - mưa… Và, của lòng mình về một chiều xưa ấy…

Và, tôi xin gởi tặng tâm hồn mỏng manh của tôi nơi những vần thơ ấy – đến tất cả những tâm hồn nào còn khao khát thương yêu, hoài vọng về một điều thật sự đẹp đẽ. Đó là Tình Yêu, chỉ Tình Yêu mà thôi, bên cạnh những gì thuộc về lẽ sống thường tình của mỗi con người ".

Paris, tháng 6 năm 2005
Việt Hòai Phương


--------------------------------------------------------------------------------

Thưa quý bạn "cõi ảo",
Có một thời tôi nghĩ : VHP được "nâng" trên đôi cánh của "nàng thơ" chỉ là để đắm khúc tâm hồn mỏng manh của mình... hoài vọng về sự đẹp đẽ của Tình Yêu!!
Nhưng hôm nay, cũng từ Tình Yêu thanh cao mà linh hồn tôi chạm tới được, đã cho tôi thấy một Tình Yêu bao la, rộng lớn hơn và cao quý hơn để hướng về, đó là Tình Yêu Thương Nhân Loại.
...........Không chỉ còn là tiếng gọi của những dòng sông trong đêm khuya thầm lặng về những chiều xưa...
...........Mà Quê Hương đang còn chìm đắm trong đau thương, tủi nhục bởi một lũ người vô thần đầy mưu mô, gian tham và độc ác, chúng giày xéo lên chính mảnh đất cha ông mình với những tội lỗi chất chồng...
...........Và tiếng khóc điêu linh của muôn triệu người dân lương thiện Việt Nam tôi... lại kêu gào trong tôi từ hồn lình sâu thẳm...
Phải, tôi muốn gào thét cùng hồn thiêng sông núi Việt...
.........tôi muốn hát vang bài ngợi ca muôn truyền thống hào hùng và bất khuất của cha ông tôi, bằng dòng máu Lạc-Hồng đang còn chảy trong từng mạch máu nhỏ nơi da thịt tôi hàng ngày...
.........tôi sống trong quê hương tôi và quê hương tôi vẫn ấp gượng linh-thể tôi từng giây phút của sự sống này...
.........cho tới muôn ngàn đời...!!

Tôi muốn gởi đến quý bạn nụ cười chan lệ-máu của đứa con đang bị gọi là "lạc loài"!!

Paris, 06 tháng 8 năm 2007
ThyThyHoangThyMaiThao


.....................................................

Một chốn chỉ bình yên
Một nơi toàn thương mến
Một bờ tràn sóng vỗ
Một trời đầy mây xanh

Mon coeur, mon âme, mon poeme

L'endroit qui apaise l'âme
Est un lieu où croisse l'amour
C'est une côte riche en vagues
C'est un ciel bleuté de nuages



Lữ Khách ( MGP ) có một bài thơ đồng cảm với bạn ,xin gởi vào đây cùng chia sẻ với bạn cho đở buồn trong khung trời xa xứ...hy vọng không làm bạn phật lòng , chúc bạn cùng gia đình vui vẻ và hạnh phúc và hảy quên dần đi những mất mát đau thương mà chúng ta đã từng trải qua trên xứ người....
Tình thân

Xin Cho Tôi Một Điều Ước

Nếu có thể được một điều mơ ước
Tôi xin trời ban phước cho thế nhân
Hạnh phúc ấm no...vạn sự anh lành...
Hoà đồng thế giới ,không phân tranh cuộc chiến...

Được như thế tôi nguyện xin dâng hiến
Cuộc đời nầy tan biến khỏi trần ai
Để đổi thay những khốn khổ bi ai
Đem hạnh phúc thế thay cho nhân loại...

Những cuộc sống ba chìm bảy nổi...
Và mãnh đời trôi nổi tha phương...
Những khổ đau mất mát đời thường...
Và thãm cảnh nhiểu nhương đời gió bụi...

Gom tất cả đem về thế giới...
Không loài người lui tới ...hoang sơ...
chôn vào nơi sương khói xa mờ ...
Được như thế chắc lời thơ...êm ả...

Lữ Khách 25-04-08



Xin chào Lữ Khách và cảm ơn thi-sĩ đã ghé thăm trang thơ bão bùng nghĩa Đất Mẹ, Ý Chúa Cha và phận Tôi Con của HTMT và để lại bài thơ đồng điệu đâu đó ý tưởng kiếp làm người và đời chữ nghĩa lãng du...!?
Nhưng riêng HTMT thì không thể và không bao giờ có thể quên được những mất mát đau thương của mấy triệu người di tản buồn nơi đất khách? Cũng như những đau thương triền miên của gần trăm triệu người dân lành nơi quê hương mình bấy nay? Có những nỗi đau muốn quật ngã con người? Có những nỗi đau cho con người đứng thẳng dậy nhìn thẳng vào mặt kẻ đã gây ra nỗi đau kia? Hai nỗi đau đó đôi khi tưởng có hai mà hóa ra chỉ là một? Bởi tất cả phụ thuộc vào người đối diện với nó?
Người tin có Thượng Đế , tin có Chúa và biết có Đức Thánh Linh thì hạnh nguyện đi đến cùng với thế nhân quanh mình nơi quãng đời trần gian ngắn ngủi này đây.
Và như HTMT khi "cõng" một nàng-thơ trên lưng mình ( hay là được nàng-thơ cho đậu trên đôi cánh của thần thơ?) thì HTMT đã nói rồi :

Giữa thực - hư trong tay Ngài sắp đặt
Ta cúi đầu tuân phục Đấng toàn-năng
Hạnh nguyện đời ta rơi trên đất ngỡ ngàng
Mầm sự - sống trong hạt mưa nghìn dấu hỏi?!

Rất hân hạnh được trao đổi đôi suy tư với Lữ Khách về những điều xa xăm hơn thơ phú một chút nhỉ?
Còn hồi trước có lần HTMT cũng mạo muội vào nói đôi lời về thơ ca của LK đó, cũng bởi cách dùng từ ngữ của LK hơi có nét hao hao giống với thi sĩ Bạch Loan bạn của HTMT.
Nhân hôm nay BL có gửi cho HTMT một chùm thơ Tháng Tư, HTMT post lại dưới này một bài kỷ niệm ngày này và xin giới thiệu với LK một cung phím thơ rất quê hương của thi sĩ BL.


Mưa Tháng Tư

Lại thấy Xuân về trên viễn xứ
Lòng ta chao động nửa đây em
Ba mươi năm vẫn còn lử thứ
Nghe gió mưa, đời rét mướt thêm

Kỷ niệm âm thầm như lá đổ
Ngày nao lửa loạn cháy thành đô
Quê hương thương qúa mà ly biệt
Vạn dặm ngàn khơi cõi mịt mờ

Nhớ cuối tháng Tư buồn phố cũ
Gió lùa hiu hắt buổi chiều mưa
Bàn tay nào ấm bên hiên lạnh
Ta mãi thương thầm giọt mưa thưa

Không biết chiều nay mưa có đổ
Người về còn ghé mái hiên xưa ?
Áo bay, gió thoảng bờ vai lạnh
Có nhặt dùm ta những hạt mưa ?

Sao ta cứ mãi là ly khách
Để gió mưa về vọng cố hương
Mà không là hạt mưa phương đó
Rớt xuống lòng em buổi đọan trường ?

Mưa lạnh tháng Tư về nửa đây
Lòng ta xao xác nhớ thương đầy
Mai về ghé lại hiên xưa đó
Ngắm hạt mưa chiều theo gió bay !

(06/02/2005)
Bạch Loan



HảiÂu

Có Những Người Anh
Sáng tác Võ Đức Hảo
Tiếng hát Loan Châu




Có những người anh tôi chưa biết tên
Tha thiết cuộc đời đôi môi thắm duyên
Quê hương trong khói lửa mùa chinh chiến
Quên tình yêu riêng xông pha chiến tuyến

Có những người anh tôi quen đã lâu
Năm tháng kề nhau chia bao khổ đau
Thôn quê xa vắng hôm nào biệt ly
Không ngại ngùng đi trong ánh nắng đào

Các anh là nguồn thơ vô song
Các anh là tình thương mênh mông
Là muôn tiếng ca vang vang tận cõi lòng
Là trong tiếng chim vui líu lo ngoài sân

Các anh là vầng mây muôn phương
Các anh là niềm vui quê hương
Là tia nắng mai reo trên vạn nẻo đường
Là cơn gió mang hương thơm tận ngàn phương


Anh hỡi người trai đi trong gió sương
Lưu luyến gì không khi xa cố hương
Non sông hoa gấm đang chờ nơi anh
Mang về vinh quang tự do no ấm

Ðâu những mùa xuân hoa khoe sắc tươi
Ðâu những mùa thu nghe lá úa rơi
Yêu sông yêu núi tươi cười ra đi
Anh là người tôi thương mến muôn đời


Mén ơi,
Bài hát trên này hẳn là bài thơ rất hay ( nhạc sĩ = thi sĩ )!!
Cả ngày hôm nay Ngơ thật là quay tít mù khơi với bài vở và tin tức trên Net .
Không biết Mén thích đưa một dòng nhạc mưa buồn đau 30/4 nào cho bài tuỳ bút chung của cả nhà T's mình nhỉ ? Ngơ thì muốn đưa tất cả vào trang nhật ký " đặc biệt " !!
Ngơ


Cám ơn Ngơ đã gợi ý .
Mén nghĩ , "Mưa Buồn Đau 30/4" và "Trang Nhật Ký Đặc Biệt" này quả thật là ... khó cho Mén đây ! Sad Approve



Thơ -- Chuyện Buồn Tháng Tư

[img]http://i259.photobucket.com/albums/hh312/haiau09/hoangoanh-2.jpg [/img]

Hoàng Oanh diễn ngâm

Bài thơ này quá hay !! Càng nghe càng thấm...ngậm ngùi...chua cay?? Mén nhỉ, cám ơn bạn luôn hiểu ý và luôn cưng chiều bạn mình !!
...
...

(tiếp trong ngày ...) = Ngơ rất muốn tất cả T's nhà mình viết một đoạn riêng về tâm sự của mình với ngày 30/4/2008 này = làm một vết khắc không bao giờ phai mờ của tình bạn, tình thơ-nhạc, tình tranh đấu !!
Users browsing this topic
Guest (8)
40 Pages«<1213141516>»
Forum Jump  
You cannot post new topics in this forum.
You cannot reply to topics in this forum.
You cannot delete your posts in this forum.
You cannot edit your posts in this forum.
You cannot create polls in this forum.
You cannot vote in polls in this forum.