Welcome Guest! To enable all features please Login or Register.

Notification

Icon
Error

40 Pages«<1011121314>»
Paris, Người nhớ gì sau một lần đã tới?
viethoaiphuong
#221 Posted : Monday, January 21, 2008 8:58:31 PM(UTC)
viethoaiphuong

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 9,291
Points: 11,028

Thanks: 758 times
Was thanked: 136 time(s) in 135 post(s)
Những người không đi bằng hai chân
"Tôi vừa theo chuyến bay liên hành tinh đến thăm một tinh cầu không xa trái đất. Người trên tinh cầu ấy trông rất giống chúng ta nhưng họ đi đứng bằng hai tay, chúc đầu xuống đất. Có lẽ vì thế nên những thứ trên tinh cầu ấy đều mang những định nghĩa ngược lại với những định nghĩa của chúng ta.
....
....
http://vietcatholic.net/News/Html/51261.htm

**
Đọc bài này, mới vừa tựa đề đã giúp tôi thức tỉnh nhiều lắm lắm!! Ít nhất cũng nhớ xem mình đi bằng gì khi còn trên mặt-đất này?? Rồi tôi ngẫm nghĩ tiếp trong tiếng cười tự bật lên của tôi với chữ nghĩa, trí tưởng của người viết... đáng kính phục và đáng ngợi ca !!
HTMT
viethoaiphuong
#222 Posted : Friday, January 25, 2008 2:28:51 AM(UTC)
viethoaiphuong

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 9,291
Points: 11,028

Thanks: 758 times
Was thanked: 136 time(s) in 135 post(s)
Đôi Khi Vẫn là Như Thế

Ngạc nhiên khi máy báo có thư riêng :

Chào chị ThyThy,

Cảm ơn chị đã đóng góp nhiều bài vở hay cho MGP thưởng thức .

Em vừa xem bài chị đăng...

Thấy dạng chữ là VIQR nên em đã chuyển dạng lại Unicode cho đồng nhất với tất cả bài viết trong diễn đàn.


http://www.enderminh.com/minh/vnconversions.aspx

Đây là link để mình có thể chuyển các dạng VNI / VIQR sang Unicode .

Em đã sửa lại trong post của chị . Nay PM cho chị hay, mong chị thông cảm.

Chúc chị hồn thơ văn lai láng và sáng tác mạnh mẽ .
cafe +hoa hồng



Đọc xong, hơi suy ngẫm một chút rồi tôi viết :

Hi ...!!
Rất cảm động việc em đã làm cho bài vở đăng trong này đó, và cho riêng chị phần của mình nhỉ?
Chị không biết phải làm sao cả khi gặp chữ VN không ok ! đôi khi bó tay !! Em gởi chị link kia để chuyển code thật là tuyệt vời !! Đa tạ em nha !?

Lần thứ nhì có người mời chị cà phê trong Net đó => nên chị rất ngỡ ngàng và cảm động hơn ! Trong những vật chất đời thường thì chị còn vướng với cafe hơn cả , tuy chỉ nhâm nhi 2-3 lần mỗi ngày = như một thói quen = như một người bạn trung thành không bao giờ bỏ ta hay làm ta buồn đó mà? hihi!!

Chị cũng xin nhận bông hồng em tặng và xin được giữ trong 1 góc nhỏ trái tim Thơ-Thơ làm kỷ niệm kiếp lãng-du nhỉ?
chúc em ngày an vui bất tận với cõi ảo và đời thật nha !
thân mến
Chị ThyThy
Hoa hồng



Bất ngờ và những ngỡ ngàng :

Hí hoáy viết xong PM hồi âm, và bấm "ok"! Nhưng hỡi ôi, máy vi tính "tự động" báo : người này không nhận PM .

Quả tình tôi đã ngạc nhiên!!

Đây là lần thứ hai trong cõi ảo, một PM tôi cần được người kia nhận thì lại không thể. Lần đầu PM bị trả lại cũng đã được chuyển thành một bài tùy bút nho nhỏ đăng tại trận. Lần này chắc cũng đành phải như thế, bởi không khi nào tôi viết PM chỉ vì những chuyện chào hỏi lấy lệ hay như một câu chuyện làm quà?!

Hi vọng ai đó đã có lòng viết PM kia cho tôi thì cũng sẽ hài lòng nhận lại của tôi mấy dòng chữ ngắn ngủi trên đây. Bài học về sự "nhận" qua một sự "cho" và bài học sự "cho" không đến từ đâu cả lại được nhắc lại trong tôi, để nhớ và để hiểu tường tận hơn ý nghĩa của chính sự "cho" và sự "nhận". Bài học nào cũng thế: một lần từ sách vở đi ra cuộc đời đã là một ngỡ ngàng. Nhưng khi từ cuộc đời trở về lại trong sách vở, thì nó đã là khác trước rất nhiều, và sẽ ngỡ ngàng hơn nữa nếu một lần khác nó lại được đi ra khỏi trang sách bởi cuộc đời !?


Một kỷ niệm là một món quà vô giá đôi khi

Lâu lắm rồi tôi mới lại tình cờ nghe lại một bài hát mà khi xưa tôi ưa thích. Sad Movie. Phải thật tình là cám ơn MV đã đưa link của bài hát, nhưng cám ơn xa hơn chút nữa là người đăng tiêu đề "nhạc theo yêu cầu" và những người có liên quan đến bài hát này?

Tôi trả lời cho link bài hát:


http://download.yousendit.com/C32280274C6C5CD9

MV và quý bạn MGP yêu âm nhạc thân mến,

HTMT sáng nay có vào đây và mở link MV đưa vào đó = bài hát bằng tiếng Pháp. Và HTMT nhớ đến bài này bằng tiếng Anh, mà một thời HTMT rất si mê nữa!! Nên đã tìm người đã "tặng" HTMT bài này lần đầu để xin lại ( máy tính cũ có giữ bài này bị hư ). Và nhờ Net, bây giờ HTMT vừa được gởi link có bài hát này.
Không hiểu MV và quý bạn thích bài hát trình bày bởi ai, nhưng riêng HTMT thì thích hơn cả vẫn là bản tiếng Anh này đây !
Chúc MV và quý bạn vui vẻ với trời-ảo nha và vô tư với nghệ-thuật !!


Sad Movies - Sue Thompson

http://vietsciences1.fre...ac/images/sad_movie.wma

Sad Movies always make me cryyy..
He said he had to work so I went to the show alone
They turned down the lights and turned the projector on
And just as the news of the world started to begin
I saw my darling and my best friend
who walk in

So I was sitting where they didn't see
And so they sat right down infront of me
And when he kissed her lips I almost died
and in the middle of the color cartoon
I started to cry

Oh oh oh
Sad movies always make my cry
Oh oh oh
Sad movies always make me cry

And so i got up and slowly walked on home
And momma saw the tears and asked what's wrong
And so to keep from telling her a lie
I just said sad movies make me cry

Oh oh oh .......
Sad movies always make me cry
Oh oh oh .......
Sad movies always make me cry ryy......ryy.....!


heartRose

**
Thế đó, sự ra đời những con chữ, từ một ý nghĩ nào đó đôi khi thật sự giản dị?!
Hãy nhận lấy điều gì còn giúp bạn vui hơn. Và hãy đừng chấp những gì khiến bạn kém vui. Như ai trong chúng ta cũng đều biết một câu rất hay : "muôn sự tại tâm"(?)

24/01/2008
thythyhoangthymaithao.



***********

26-01-2008 ==>

ah! ah!! Có vấn đề nho nhỏ đây quý bạn,
Khi đã đưa lên đây bài viết này rồi, thì mãi tới hôm qua ThyThy được sự nhắc nhở của một người-thầy (+ từng là giáo sư dạy tiếng Anh) nói là có lẽ cô Sue này phát âm sai khi hát, chứ không thể nào lời bài hát lại là như thế = sai ngữ pháp tiếng Anh đôi chỗ (?). ThyThy này chỉ biết trả lời : thì lời bài hát đó chính là một lần kia "ai đó" down load cho ThyThy trên Net chứ ThyThy này đâu biết chi? Tất nhiên khi đó nghe thì cũng đã ngờ ngợ đôi chỗ kia, nhưng thiết nghĩ : Thơ hay Nhạc, đôi khi ngôn từ đã là vượt cú pháp ngữ pháp ( người ta từng định nghĩa Thơ = sự phản loạn của ngôn từ kia mà?). Nhưng người này đâu có chịu thế đâu... thành ra mới sáng nay ThyThy biểu con gái của ThyThy nó tìm lời bài hát này trên Net cho đó ==>>

*ah! hóa ra có sự không ăn khớp nhau mấy thiệt tình, nhưng Thythy quả quyết tai ThyThy nghe không có sai câu này :


I saw my darling and my best friend
who walk in


chứ không phải :

I saw my darlin and my best friend walk in

**Và bài mới down load đây thì có mấy từ khác nghe là lạ ( chữ màu tím ) ==>> thôi thì quý bạn tự quyết đoán đúng-sai vậy nha. ThyThy này thật tình luôn tôn trọng chữ nghĩa của chính tác giả của bài Thơ hay bài Nhạc. Bởi với ThyThy thì việc cảm một bài Nhạc có lời, thì không nằm nơi con chữ đôi khi, mà là ở cảm nhận đến tự âm hưởng và giai điệu tực tiếp từ sóng từ của cõi tâm-hồn và có khi đã là tâm-linh ! Tỉ như khi ta nghe hát opera vậy? bao giờ họ cũng phát cho lời bài hát đó, và khi nhìn vào thì chỉ việc hát thầm theo, chớ bảo phải hiểu lời đó nói chi rõ ràng...thì như Thythy đây dảm bảo là "lắc đầu"...==> ngôn ngữ loài người đã trở thành hạn chế vô cùng cho chính ý nghĩ của mình? Ngợp thở vì ngột ngạt !!!!!!!

Thế nên dẫu sao ThyThy cũng giữ làm kỷ niệm nhỏ trọn bộ ở đây nha? Ngẫm cũng thú vị đó chứ, chỉ vì một ý nghĩ hơi "lạc-loài" của ThyThy thôi mà làm cho không ít người phải được quay...quay...đầu óc?? Thế chả tốt hơn hay sao, nếu đầu bạn đã hết còn làm việc??


Sad Movies Make Me Cry

http://www.lyricsdownloa...sue-th...ry-lyrics.html

Sa-a-a-d movies always make me cry

He said he had to work so I went to the show alone
They turned down the lights and turned the projector on
And just as the news of the world started to begin
I saw my darlin and my best friend walk in

Though I was sittin there they didnt see
And so they sat right down in front of me
When he kissed her lips I almost died
And in the middle of the color cartoon I started to cry.

Oh-oh-oh sa-a-a-d movies always make me cry
Oh-oh-oh sa-a-a-d movies always make me cry

And so I got up and slowly walked on home
And mama saw the tears and said whats wrong?
And so to keep from telling her a lie
I just said sa-a-a-d movies make me cry

Oh-oh-oh sa-a-a-d movies always make me cry
Oh-oh-oh sa-a-a-d movies always make me cry

Ooh, ooh, ooh, ooh, ooh
Ooh, ooh, ooh, ooh
Sa-a-a-d movies make me cry-y-y


HTMT

*thiệt tình là Đời!! Lúc này một điều khác làm tôi vật-vã hơn là lời bài hát tiếng Anh "Sad Movies". Bài viết còn chưa rời bàn phím đêm qua đó "Tiếng Vỡ Của Pha Lê". Nhưng vốn không khi dễ chữ nghĩa một khi đã đưa lên Net, dù bạn đọc kỹ hay đọc lướt qua, tôi cũng không muốn bạn sẽ khó chịu vì nó nhiều hơn chính nó đã là, đôi khi...!? Xin hãy hiểu và hãy tha thứ !
viethoaiphuong
#223 Posted : Saturday, January 26, 2008 9:34:09 AM(UTC)
viethoaiphuong

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 9,291
Points: 11,028

Thanks: 758 times
Was thanked: 136 time(s) in 135 post(s)
Kinh Hoà Bình
Roseheart
http://www.vlink.com/zin...nh_KLong-LBDinh.wma&m=1

Lạy Chúa từ nhân :

Xin cho con biết mến yêu và phụng sự Chúa trong mọi người!
Lạy Chúa xin hãy dùng con như khí cụ bình an của Chúa !
Ðể con đem yêu thương vào nơi oán thù,
đem thứ tha vào nơi lăng nhục ,
đem an hoà vào nơi tranh chấp ,
đem chân lý vào chốn lỗi lầm !
Ðể con đem tin kính vào nơi nghi nan ,
chiếu trông cậy vào nơi thất vọng !
Ðể con rọi ánh sáng vào nơi tối tăm ,
đem ủi an đến chốn u sầu !



Lạy Chúa xin hãy dạy con :
Tìm an ủi người , hơn được người ủi an;
tìm hiểu biết người, hơn được người hiểu biết;
tìm yêu mến người , hơn được người mến yêu...
Vì chính khi hiến thân, là khi được nhận lãnh!
Chính lúc quên mình, là lúc gặp lại bản thân;
Vì chính khi thứ tha , là khi được tha thứ!
Chính lúc chết đi , là khi vui sống muôn đời!

Ôi ! Thần Linh thánh ái :
Xin mở rộng lòng con , xin thương
ban xuống những ai lòng đầy thiện chí:
Ơn An bình .

LM Kim Long


* Paris, giờ này là gần 2h sáng ngày 27/01/2008.
Sau khi gửi đoạn thư ngắn cho tất cả mọi người mà tôi quen biết. Cuối cùng tôi gửi cho con gái tôi, với một đoạn chữ màu xanh lá cây ở chủ đề thư này : Mẹ gửi con đoạn thư dưới này mà mẹ đã gửi cho tất cả mọi người quen của mẹ, đời thật cũng như đời ảo, ngay cả những người đang không đồng ý với quan điểm tranh đấu của mẹ lúc này. Con hãy gửi cho bạn bè của con mà có thân nhân là người Việt Nam để xin tất cả cùng cầu nguyện với bài thánh-ca Kinh Hòa Bình mà mẹ gửi kèm đây cho con. Cả con nữa, cứ coi như mẹ được Chúa kêu đi gõ cửa lương tâm, lòng dạ của những người con của Mẹ Việt Nam cùng nhau cầu nguyện cho những người con khác đang lâm nguy với đe dọa đàn áp chiều mai sau 17h, nếu không nghe lệnh nhà cầm quyền mà ngưng cầu nguyện hòa bình !!

Rồi tôi vẫn ngồi đây nghe có tới bao nhiều lần bài thánh-ca Kinh Hòa Binh cũng không biết nữa, chỉ biết từ khi chiều tối tôi có được bài này. Không ai trong nhà tôi dám giục tôi đi ngủ, mặc dù biết sáng mai tôi sẽ đi lễ nhà Thờ từ sáng sớm ! Tôi nói với chị 7 : chắc đêm nay em khỏi ngủ 7 ơi ! Chị 7 cũng viết thư lại cho tôi, chị bảo: bình tĩnh nha em, chị cũng đang đau thắt hết tim gan và lo lắng quá cho bà con mình bên nhà !

Tôi đã thuộc lòng bài thánh ca này từ khi nào tôi không biết. Mỗi lời là một đặc ân ban đổ tràn trề nơi tâm thức tôi, như chính lời Chúa đang hát khẽ cho riêng tôi nghe ! Thấm đẫm ngọt ngào của yêu thương và thứ tha!!

"Lạy Chúa từ nhân...

Ôi ! Thần Linh thánh ái :
Xin mở rộng lòng con , xin thương
ban xuống những ai lòng đầy thiện chí:
Ơn An bình . "!!

Và nỗi đau của những gì như "những viên đạn lạc giòng" bắn vào tim-thơ của tôi nhiều ngày qua và đặc biệt là chiều qua - bỗng nhiên vết thương đã được chữa lành bằng phép nhiệm màu lạ kỳ !!
Và tôi nhớ, nhớ lắm câu này:

Xin cho con biết mến yêu và phụng sự Chúa trong mọi người!
Lạy Chúa xin hãy dùng con như khí cụ bình an của Chúa !


Tôi xin cầu nguyện cho sự an lành của tất cả, và xin được sự tha thứ của tất cả những ai đã không hài lòng vì đoạn thư "cầu cứu" sự cầu nguyện mà tôi vừa gửi mới đây !!

Đa tạ quý anh chị và quý bạn!!
heart

Việt Hoài Phương
Hoàng Thy Mai Thảo


viethoaiphuong
#224 Posted : Sunday, January 27, 2008 2:27:12 AM(UTC)
viethoaiphuong

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 9,291
Points: 11,028

Thanks: 758 times
Was thanked: 136 time(s) in 135 post(s)
Giữa Chiều Biển Động

Chị HP!
...
Nhớ chị.
...
Năm nay, em 20 đấy.
Tuổi không còn là cô bé,
tuổi không còn là tròn trăng,
không là mơ mộng,
mà là phải bước ra đời rồi.
Vậy mà em vẫn bướng,
vẫn hay khóc, và
vẫn cứ rất già.
Sợ mình không đủ hồn nhiên để đón tuổi mới,
lại sợ mình chưa kịp để lớn với mọi người,
với nhân gian.
Nhưng có ai lại chẳng phải đi qua thời thơ ấu ấy.
Đi qua những nỗi sợ ấy.
Ha chị ha?

Vậy là Bắc hà lại xôn xao màu đào,
vậy là miền Nam lại vàng rực rỡ - Mai.
Những vất vả đời chị đã qua mấy lần lửa lớn?
Có còn đang giữa chiều biển động hay không?

Gửi chị lời chúc an lành,
lời chúc bình an.
Và lời cầu mong khẩn thiết cho những tâm tư yên bề gió sóng.

Em - Tiểu Muội
tnkh

********


NKH quý mến,

Thật không thể ngờ vào đúng giờ này chị HP lại có thư của NKH !! Phải chăng đây là một ban tặng đẹp đẽ và trọn vẹn hơn cả mà Chúa của chị thưởng cho chị, sau những chuỗi ngày phải nói là đầy cay đắng hơn những ngọt ngào của đời người trần gian + đời người lãng du + đời Thiên Chúa?

Chị đã khóc như đứa bé đúng là hoàn toàn ngây ngô trước cánh cửa thế gian tội lỗi và dối gian !! Mấy cuốn tiểu thuyết cả nghìn trang cũng không đủ cho chữ nghĩa có thể diễn tả ...!!

Và thật lạ, là chị luôn nhớ tới NKH. Thật sự muốn nói với em đôi điều quan trọng hơn nơi thơ văn nghệ thuật và ý tưởng làm người. Nhưng rồi không khi nào chị qua được ý muốn đó của mình, bởi chị chỉ muốn NKH sẽ từ từ bước vào cuộc đời này một cách đẹp ý Thượng Đế hơn cả. Tự Ngài sẽ làm việc đó, khi nào Ngài thấy cần thiết? Chị nghĩ, chị chỉ là cơn gió thoảng qua mà Thượng Đế gợi sự chú ý nào đó của NKH thôi, còn lại phải là thời gian và những sự lựa chọn của riêng em? Ngay chính Thượng Đế còn để con người tự do lựa chọn theo Ngài hay không theo Ngài kia mà?

Hôm qua chị thức tới 4giờ sáng, để gửi thư cho gần hết tất cả những người thân quen của chị bên hải ngoại, Net và Đời thật. Cuối cùng thì chị gửi cho chính con gái chị, nó ở ngay trong nhà này (chị sẽ gửi cho em đọc ). Sáng nay ở nhà Thờ của chị, chị đến là lo chuyện xin cầu thay cho những người công giáo bên Hà Nội và cả những người tham dự mọi chuyện bạo động có thể xảy ra ( phía có vũ lực). Chị không muốn dân mình đau khổ mãi nữa . Đã quá đủ chiến tranh, bom đạn = máu và nước mắt rồi? Nhưng chỉ có Thượng Đế mới có thể đụng chạm nơi lòng con người để làm điều gì đúng nhất mà lương tri mình mách bảo? Phải có đối thoại trong ôn hòa và tôn trọng những người được coi là thua thiệt thân phận kia NKH ạ. Hãy đặt mình vào địa vị những người dân hiền lành và luôn chịu sự đè nén cưỡng chế đó . Và, hãy vì Dân Tộc là trên hết, không điều gì có thể giá trị trước giá trị của Dân Tộc và giống nòi? Chủ nghĩa nào cũng chỉ là tạm thời? Có khi đúng nửa vời, mà có khi là sai hoàn toàn về giá trị nhân bản? Điều quan trọng biết đã sai thì phải mạnh dạn mà sửa sai? Đôi khi cắt bỏ một cánh tay để sống những phần còn lại của thân thể tốt lành hơn? Bởi thân xác chỉ là tạm bợ = chủ nghĩa cũng vậy? Chỉ có tâm hồn, nếu giữ được đặc ân ấy mà Thượng Đế đã ban cho loài người, thì phần này sẽ trường tồn?? Một trăm năm kiếp người có là chi đâu em nhỉ, mới đó em 20 tuổi? Chị nhắm mắt lại còn thấy tuổi 20 của chị như mới một phút trước đây thôi!?

Hôm nay ở lớp Thần Học của chị, có một nam sinh viên lớn tuổi kia, nói với một nữ sinh viên : ngày xưa mình để ý hình thức đẹp xấu? Bây giờ biết là đã hết còn là hình thức của ngày xưa, vì tàn tạ nhạt phai nhan sắc? Thế thì người ta lo chăm sóc phần tâm linh là đúng? Chị kia ớ ra còn chưa hiểu gì (?) thì anh kia nói tiếp : vì khi càng lớn tuổi sẽ biết là mình sắp chết, đúng không? Và, vì thế thì mình ít nhất cũng còn mong có một thứ gì ở lại cùng, chứ chả nhẽ để thấy mình mất hết tất cả? Trời ơi! Chị thấy câu đó hay làm sao?? Và khi chị giải thích lại cho tất cả nghe điều gì nơi câu nói đó? Cả lớp thích quá, ngay cả người nói câu nói đó!

Đêm qua, chị thực sự muốn gửi em thư mà chị gửi chung cho tất cả kia, nhưng rồi chị lại thôi . Chị bảo : không biết NKH có để ý gì bên VN lúc này không? Vì làm sao để biết được ta? Trong khi bên ngoài VN thì như sôi sục vì tin tức như mưa sa!! Thôi, để em hưởng những tháng ngày còn trẻ trung của em chứ? Và, đương nhiên phần nào đó chị sẽ gánh cho thêm em và tất cả những người một lần lướt qua cuộc đời chị, mà không làm điều gì Ơn Trên muốn ở họ, vì một hoàn cảnh nào đó . Nếu gánh trên vai chị nặng, thì gánh trên vai mọi người sẽ nhẹ bớt, chả tốt hơn sao? Bởi, với chị thì dù sao cũng đã có Chúa của chị gánh hết cho rồi, chị chỉ là chung chuyển gánh đó từ mọi người tới Chúa của chị thôi?

Một lần em nói : "...chị đã thả trôi vào dòng sông con gái của em những cánh hoa thơm ngát = những điều tốt lành " ? Thì hãy để cánh hoa đó làm đẹp giấc mơ thời tuổi mộng của em được ý nhị hơn? Thượng Đế có chương trình cho loài người nói chung và Ngài có công việc cho từng người nơi trái đất? Nếu Ngài chỉ muốn chị làm cánh hoa trên dòng sông nào đó, thì Ngài hẳn biết riêng một việc đó đã là đủ cho phần của chị rồi? Còn lại là phần của NKH đúng không?

Mùa này đóa hoa nghệ thuật của chị trổ bông khá nhiều, tất nhiên chỉ dành cho ai có con mắt thiên về nghệ thuật thôi? Còn con mắt Đời thì khó thấy những loài hoa dại đơn sơ giữa một rừng có nhiều màu sắc quá nổi bật vốn đã có sẵn từ ngàn đời ?? Chị thường nói : chính chị còn không muốn bước lên những bước chân cũ của chị, chứ đừng nói chị lại muốn bước lên bước chân của người khác!?

Ừ thế đó NKH à .

Chị về nhà là nhào ngay vào Net xem có gì động tĩnh bên Hà Nội không? Nhưng hình như nhờ Trời còn yên ắng!! Cầu nguyện thôi chứ biết sao bây giờ??

Phần NKH, chị chỉ dặn em một điều, dù trong hoàn cảnh nào cũng nên đã biết nghe ngóng và lọc lựa được cho bản thân những bài học riêng hợp với mình hơn cả : như trong hai điều tốt thì biết chọn điều tốt hơn cả? Và trong hai điều xấu thì biết chọn điều nào ít xấu nhất? Luôn đặt người khác trước mình về sự "nhận" và luôn đặt mình trước mọi người về sự "cho".

Mong là việc học hành của em luôn thuận lợi. Học chữ là phần nhỏ, học làm việc được là phần lớn hơn? Và, học làm người là điều khó nhất? Nếu từ khi nhỏ tuổi mà chưa học được gì hay ho, thì khó học được gì nhiều mai sau, ngoài những điều chỉ có xấu hơn mà thôi?

Chị gửi NKH mấy bài viết nho nhỏ gần đây nha.

Bảo trọng và vui vẻ + an lành!
Quý mến,
chị HP


ps - thế NKH thích điều chúc gì từ chị HP cho tuổi 20 của em nhỉ? Để chị gởi NKH bài thơ "Một Lần, Tuổi Hai Mươi" của chị làm lâu rồi, chưa từng post đâu, chỉ mới gởi một số báo điện tử . Chị sẽ cầu nguyện Chúa của chị ban cho NKH mọi khôn ngoan của người đời, mọi đẹp đẽ của Thơ-Văn, mọi vui tươi của sự-sống, mọi tốt lành của niềm tin. Và dòng sông nơi em sẽ mãi ắp nước trong xanh cho cánh hoa Thơ chị HP được tha thẩn trong an bình !!
*Chị chuyển đoạn thư của NKH thành Thơ vậy đó. Cứ việc theo đúng thứ tự, rồi ngắt thành từng đoạn dòng? Rõ ràng những gì em viết đó, chị đọc đã là Thơ !
**Bài Kinh Hòa Bình dây, NKH hãy cùng nguyện cầu với chị và tất cả mọi người cho an bình! An bình!!

Slideshow -- Kinh Hòa Bình
http://www.vietcatholic....adArticle.aspx?Id=51743

Paris, 15h55 ngày lịch sử 27/01/2008
VietHoaiPhuong
ThyThyHoangThyMaiThao




viethoaiphuong
#225 Posted : Monday, January 28, 2008 7:08:28 PM(UTC)
viethoaiphuong

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 9,291
Points: 11,028

Thanks: 758 times
Was thanked: 136 time(s) in 135 post(s)
Một Góc Trời Gia Long Của Mai

Chao chao !! Chị Mây Lành trân trân và mến mến...!!

OMCT thấy bóng chị ML nơi đây một lần kia khi mới chân đau, chân gãy tập tễnh vô "an dưỡng" nhà MGP ==> tất nhiên là cảm giác thấy tim đập hơi "loạn xị ngậu" , nhưng mà rất ấm áp trong tâm tư. Lại nhớ có lần cuối cùng chị ML dặn OMCT gì nhỉ, đại loại là không nên cho nó rườm rà thêm câu chuyện đời cõi - ảo? ah! khi đó OMCT này cũng thấy một nửa mũi kim chích vào tim thơ đó nha !! Có lẽ tại OMCT hình như hơi khác quá cuộc đời này, nơi đặt chân xuống đây làm kiếp nhân gian đã khó mà cõng thêm kiếp lãng du thì cái khó ấy nó còn tăng lên gấp bội phần đây??+ và +...!!

Mới hôm qua ở một vườn tao đàn của hội Gia Long bên Cali đó, khi có ai nhắc tới chuyện một người bạn của OMCT cũng còn có tên "bí xanh" nữa là "Xí-Muội" (lần đầu tiên thấy vậy thì OMCT đã giật mình thật sự) và rồi khi được cắt nghĩa kỹ hơn chút nữa, OMCT này mới giải thích tại sao mà lại chú ý tới chuyện này = vì Tý Ngơ ( tức là ThyThy , nhà đó tất cả nếu là "chai" thì tên "Tí" và nếu là "gái" thì tên "Tý"...) cũng còn có tên "bí đao" là OMCT nữa, và người đặt tên đó cho Tý Ngơ là chị Mây Lành, cũng ở Cali và cũng giai nhân Gia Long một thuở không em...!! hihi!!

Giờ ni vô đây, thấy ai đó bảo chỉ cần nghe bài hát là sẽ nhận ra chị ML là ai trong một vườn Mai mùa Tết của Sài Gòn ngày xửa ngày xưa ấy ==> quả là đánh đố rồi, đúng không? Để lát nữa OMCT thử nghe họ hát rồi đi tìm từ bài hát ấy ai sẽ bước ra trước mắt của OMCT và nói rất khẽ vào tai OMCT : "chị ML đây cơ mà !!" ( chắc là OMCT sẽ ngã nhào xuống đất và chết ngất ??)


http://www.gialong.myanh...id=760688%3ATopic%3A109

Chi ML ở một góc đời mà 35 năm trước OMCT chưa biết trên trời có mây thật trắng , mà chị ML thì chưa biết giữa lưng chừng trời và đất mông lung, mênh mông kia còn có một loài mây chuyển màu ( toàn là gam màu rất nhạt = tím nhạt, xanh nhạt...) theo mùa bão giông của con tim thơ xao nhãng...Loài mây ấy biết khóc, biết cười, biết hờn dỗi-đớn đau và biết suy tư, để biết đẻ ra ngôn từ ngu ngơ, đôi khi chỉ bởi một đôi câu rất vô tình, vô tội của mây trắng đó thôi?

Quả tình là vậy, nếu có ai cố tình đi tìm dấu vết của một "cói mây" Mai Trắng ấy...thì phải khẳng định kẻ đó không ai khác ngoài OMCT này. Sự ấy nằm trong ý nghĩ và trí tưởng !!

Bi giờ thì mây xám-nhạt ( vừa nhìn ra ngoài khung cửa sổ màu trắng đó thôi, Paris sáng hôm nay những là mây xám trắng phủ kín trời rất lạnh và lại càng lạnh hơn khi mở mắt đã là bài Kinh Hòa Bình được để tự động cả ngày...) đi "mần" công chuyện chính của một ngày nơi mình đối với "xã hội" nầy !!

Tính chỉ vô đây post mấy cái links video về những người giáo dân Hà Thành canh giữ Đức Mẹ ra làm sao trong ngày lịch sử 27/01/2008?? Vậy mà OMCT lại được mất một giờ cho chị ML đó chứ? Và bao giờ OMCT này cũng nói câu cuối cùng : đã là một ban phát hào sảng mà Chúa ban cho ta đó thôi, còn muốn gì hơn nữa nơi cõi này, hỡi OMCT !!

Tự nhiên nhớ chị ML với cái tên OMCT, thì lại nhớ tới chị HYến ( C3 bên Paris, chứ không phải HYến bạn của chị ML?) mới hôm rồi, sau một khoảng lặng khá đậm, thì C3 thư cho OMCT và mở đầu "cục kẹo của C3 ơi!" làm OMCT ngỡ ngàng !! Nhưng rồi OMCT tự chế tạo trong đầu mình một câu thích hợp hơn thì phải "mà "cục kẹo đắng" của C3 đây hẳn!?" haha!! Thế thì nơi trường hợp của chị ML, làm cục OMCT nhưng mà... ( sao hở chị ML???) hihi !!

==> nó đi đâu cũng "quậy" tới tận cùng??? chị ML !!


http://lvdl.cuc.at/VuonM...-GiaLongniemnho-NH.html

thương mến,
OMCT

Rose

Paris, 29/01/2008
thythyhoangthymaithao



* bí xanh = bí đao ( theo cách gọi của Bắc Kỳ "cục" !)

** Một Góc Trời Gia Long Của Mai ==> riêng tặng chị ML của nàng-thơ OMCT !! và chung tặng datquevn, cho hôm nay khi mà trong HTMT còn đó một "nỗi buồn mang tên Thơ" giữa một "nỗi buồn mang tên Việt Nam"!


***Trước khi post bài này lên đây, đã gởi cho các chủ khổ của Thơ rồi đó và cho C3 với thêm một dòng : đêm rồi dưng không mơ thấy C3 và cả Ora nữa, ngọt ngào chi đâu. Nhưng khi thức tỉnh thì cảm thấy có chút đau chút buồn...bay ngang qua trời ngoài kia và cả trời trong cõi ảo nỗi nhớ vẫn không tên !!heart
viethoaiphuong
#226 Posted : Tuesday, January 29, 2008 6:41:20 PM(UTC)
viethoaiphuong

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 9,291
Points: 11,028

Thanks: 758 times
Was thanked: 136 time(s) in 135 post(s)
Tinh thần chết đặng hay không !
Kìa tráng liệt, nọ anh hùng
Còn nước còn non, còn chính khí !
-- Cụ Phan Bội Châu


SlideShow -- Đây Bài Ca Ngàn Trùng

http://www.youtube.com/watch?v=xK5j169s5CI

SlideShow -- Vì Ai Ánh Hồng Vinh Quang

http://www.vietcatholic....adArticle.aspx?Id=51673

Hai SlideShow này diễn tả tâm tình yêu thương và dũng cảm nhẫn nhịn của khối
tu sĩ giáo dân Công Giáo Hà Nội, Thái Hà,
Hà Đông trong mấy tuần qua ở Việt Nam.

Hơn nữa thế kỷ, người dân miền Bắc bị
chế độ Việt Cộng độc ác trù dập đè nén,
mà dân Chúa vẫn thánh khiết sống đạo và quật cường vươn lên trong Đức Tin mãnh
liệt, nồng cháy như than hồng dưới đống
tro xám. Họ là những anh hùng !

Họ đã bất ngờ xuống đường hùng tráng,
im lặng sấm sét. Thật cảm động ! Và
tuyệt nhiên không một lá cờ đỏ !

Những lời hay ý đẹp cổ kim sau đây xin
được truyền đi. Kính nhờ quý vị bổ túc,
tiếp tay chuyền đuốc lửa muôn năm ....
kính,
ngocyen
*
Can đảm tức là thích Sự Sống và coi cái Chết như không (Le courage, c'est d'aimer la Vie et de regarder la mort d'un regart tranquille
-- J. Jaurès

Biểu hiệu cho Đất Nước không phải là những bậc vua chúa danh nhân, chính là đám dân hèn không tên không tuổi.
-- Nhất Linh


Ví phỏng đường đời bằng phẳng cả
Anh hùng hào kiệt có hơn ai !
Giả sử tiền đồ tận di thản
Anh hùng hào kiệt giả dung thường
-- Phan Bội Châu

Anh hùng có sá chi thua được
Tiết nghĩa nào phai với đất trời
Anh hùng mạc bả doanh du luận
Vũ trụ trường khan tiết nghĩa lưu
-- Nguyễn Hữu Huân

Anh hùng cứng cổ danh thơm mãi
Thẹn chết bao nhiêu lũ cúi đầu
Anh hùng cường cảnh phương danh thọ
Tu sát đê đầu vị tử nhân
-- Huỳnh Mẫn Đạt

Tinh thần chết đặng hay không !
Kìa tráng liệt, nọ anh hùng
Còn nước còn non, còn chính khí !
-- Cụ Phan Bội Châu
Anh hùng mấy mặt xưa nay
Trăm năm nát với cỏ cây cũng là
-- Bích Câu Kỳ Ngộ

Ta muốn cỡi cơn gió mạnh, đạp làn sóng dữ, chém cá tràng kình ở biển Đông, quét sạch bờ cõi, cứu dân ra khỏi nơi đắm đuối, chứ không thèm bắt chước người đời, cúi đầu khom lưng làm tỳ thiếp người ta !
-- Triệu Trinh Nương


Vì nước, tấm thân này còn mất cũng cam
Giúp đời là cái nghĩa đáng làm,
nên hư nào ngại
-- Nguyễn Đình Chiểu

Ưu thế kỷ hồi thương hải khấp
Kinh nhân nhất chỉ ngọc sơn đồi
-- Phan Bội Châu
Lo nước bao phen sa huyết lệ
Tin quê đưa tới luống kinh tâm
(Đào Trinh Nhất dịch)

Ai chết vì giang sơn là sống vĩnh cửu
(Qui meurt pour le pays vit éternellement)
- Robert Garnier

Ta chỉ có một nấm mồ
mà ta phải đem cả tính mệnh gìn giữ, đó là
Giang Sơn Việt Nam
-- Phan Đình Phùng


Kẻ nào hiến thân cho Tổ Quốc là chọn một cái chết vinh
quang (A glorious death is his, who for his country falls).
-- Homer

Tôi chỉ hiến cho Tổ Quốc không có gì hơn là máu, cần lao, nước mắt và mồ hôi (I have nothing to offer my country but blood, toil, tears and sweat).
-- Churchill

Chí những toan xẻ núi lấp sông
Làm nên đấng anh hùng đâu đấy tỏ
-- Nguyễn Công Trứ


Anh hùng tiếng đã gọi rằng
Giữa đường dễ thấy bất bằng mà tha
-- Nguyễn Du

Sự an phận là một tật xấu của những tâm hồn hèn yếu, và của những thế kỷ vắng bóng anh hùng. Ở đấy là bãi hoang địa ảm đạm chôn vùi ý thức tân thời.
-- Tybalt

Im hơi lặng tiếng là một đức hay.
Nếu danh dự bắt buộc phải lên tiếng mà
lặng im, thì là một sự hèn nhát (Le silence
est une grande vertu. It n'est une lâcheté que si l'honneur exige de le rompre)
-- Lacordaire

Người quân tử lấy Đức, kẻ tiểu nhân lấy sức. Cái sức phải để cho cái Đức sai khiến
Quân tử dĩ đức, tiểu nhân dĩ lực.
Lực giả đức chi dịch giã
-- Tuân tử

Bần tiện bất năng di
Uy vũ bất năng khuất
Nghèo hèn không làm ta thay đổi
Bạo lực không làm ta khuất phục

Điều làm nên đại danh của một người, chính là sự can đảm. Phải tự lực chiến đấu với tất cả. Phải chịu muôn vàn cay đắng (Ce qui fait la grandeur d'un homme, c'est le courage. Il faut se battre avec tout. It faul être très, très, très malheureux).
--Clémenceau


Chân can đảm là một trong những nét tượng trưng cho chí khí lớn. Can đảm trong cảnh hoạn nạn là nhẫn nại. Can đảm trong lúc
khốn cùng là kiên trì. Can đảm nơi chiến trường là dũng cảm. Can đảm chống bất công là khẳng khái... (Vauvenargues)


Đã biết rằng anh hùng thì chẳng quản
Trăm trận một trường oanh liệt
Cái Sinh không, cái Tử cũng là không
-- Nguyễn văn Thành


Nếu phải chết,
chúng ta chết một cách anh dũng
-- Victor Hugo

Nhân sinh tự cổ thùy vô tử ?
Lưu thủ đan tâm chiếu hãn thanh !
-- (Văn Thiên Tường)
Ngàn xưa nhân thế ai không chết ?
Chết để lòng son rạng sử xanh !

heart
viethoaiphuong
#227 Posted : Saturday, February 2, 2008 9:12:16 AM(UTC)
viethoaiphuong

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 9,291
Points: 11,028

Thanks: 758 times
Was thanked: 136 time(s) in 135 post(s)
Trần Khải Thanh Thủy
RFA phỏng vấn
"Nghĩa là bóng tối chỉ sinh ra địa ngục, không sinh ra được thiên đường".
http://www.doi-thoai.com/baimoi0108_411.html

**
Paris, đã hơn 1 giờ đêm, tôi đã tính lên nhà để nghi ngơi chút. Nhưng thấy có thư từ diễn đàn gửi vô, nhìn thấy tên nhà văn Trần Khải Thanh Thuỷ. Tôi biết ngay là thú vị rồi đây. Từ hôm 30 tháng 12, được tin ngày hôm sau :TKTT sẽ bị đưa ra tòa của csvn để xử tội thương dân oan, nói và viết sự thật Việt Nam cho cả thế giới biết...!?
Tôi thật không hài lòng lắm với rất ít tin tức về chị được đưa lên báo chí điện tử. Và tôi thấy lo lắng, khi thấy đôi dòng : TKTT sức khỏe rất yếu, vì những bệnh chị đang chịu : ho lao, tiểu đường và một vài chi tiết khác về việc phiên tòa xử chị rất "bí mật" và rất nhanh ! Nên nếu chỉ là một dòng tên chị trên Net tôi cũng nâng niu đọc kỹ, ngay cả các tựa đề có trùng lặp nhau, tôi vẫn cẩn thận mở ra xem có gì khác với tin tôi đã đọc không? Nên tin này lại còn ghi chú : phòng vấn RFA nữa thì tôi rất hài lòng.
Khi đi đăng tải lại tin này vào mấy Net chính tôi vẫn "chăm nom" bấy nay, tôi để radio nghe, đoạn đầu không rõ lời chị lắm, tôi cũng đã lo ngại ( như nhiều người tiên đoán chị có thể bịnh quá !!) nhưng sau dần tôi nghe được rõ hơn. Và khi giọng chị vẫn rất rõ ràng trả lời : em thua trận, nhưng không đầu hàng ! owh!! chí khí con cháu bà Trưng, bà Triệu là đây !! (tôi thầm cảm phục và mỉm cười mãn nguyện !!). Đến khi chị kể tình trạng đối xử tù nhân của csvn, thì tôi sôi hết cả máu ! Đúng là lũ dã thú, không còn chút nhân cách nào nữa của con người. Nhưng chị vẫn rất hài hước khi nói tên chị bây giờ bị mất chữ "a" nên chỉ còn là "Trần Khỉ Thanh Thuỷ" và chị cười ==> tôi cũng bật cười theo !
Khi dán bài vào đây, tôi mới đọc khin còn chưa nhấn ok, thì tất cả chữ đều màu đen. Và có một dòng chữ đập vào mắt tôi : Nghĩa là bóng tối chỉ sinh ra địa ngục, không sinh ra được thiên đường ==> tôi đã cố ý tô đậm và để màu đỏ. Tôi rất khoái câu này và đã nghĩ ngay tôi sẽ lấy đó làm tựa đề cho một bài viết nào đó của tôi về chị hay về những người chịu tù đày trong tay csvn hay cho toàn cảnh xã hội Việt Nam quê hương tôi hôm nay, dưới một nền nhà mục rữa là xhcn chi chi đó.. đã chán không muốn nhắc tên và cũng chẳng muốn viết hoa từ lâu nay (bởi vì muốn những chữ ấy sẽ nhanh chóng bị "xóa" hẳn trong tri nhớ của dân tộc ta cho khỏi quá nhục nhã !!).
Và lạ thay, khi bấm thử lên xem link đi kèm có ok không, trước khi ok thì tôi thấy dòng chữ tôi tô đậm và màu đỏ kia, thì trong gia chủ tin này cũng tô đỏ i chang như vậy.Thật là ngoạn mục chi đâu !! Ah, những kẻ đi "săn chữ" đều giống nhau đâu đó?
Phải, chị TKTT nói rất chí lí : bóng tối chỉ sinh ra địa ngục, không sinh ra được thiên đường !! Đất nước chúng ta đang bị một màn đen của chế độ cs không hề tôn trọng nhân quyền, không dân chủ và chẳng hề tự do ấy, che phủ tối tăm, mù mịt đến là ghê sợ ! Trong đó những kẻ không tim, không óc tha hồ chúng lũng đoạn và đè đầu cưỡi cổ dân tình, mang tiếng là cùng cha Rồng, mẹ Tiên với chúng. Không bóng tối ấy đã nuốt chúng trước tiên và từ lâu lắm rồi, nên chúng u mê những là tội lỗi với dân tình...

..
==> bài này đành để mai viết tiếp !! Quá mệt!! ( gần 2h sáng )

* bên Việt Nam đã là gần 8 giờ sáng ( hay 7 giờ sáng? tôi chẳng còn nhớ nữa !) tôi cầu mong chị TKTT đêm thứ ba được hít thở không khí nơi cái nhà tù lớn hơn kia, thì cũng khá hơn một chút so với nhà tù nhỏ chị vừa thoát!
** tôi nhớ tới những người phụ nữ tranh đấu như TKTT còn đang bi cầm tù, nhất là em Lê Thị Công Nhân (vì LTCN vừa qua đợt tuyệt thực mà đã có tin là chết rồi đó, cách đây không lâu lắm?)... với cái lạnh kinh khủng khiếp của miền Bắc mấy ngày gần đây. Thì tồi thấy buốt hết cả người cùng tâm linh, hồn vía !
*** Tôi chỉ còn biết cầu xin Ơn Trên phù hộ cho TKTT, LTCN và tất cả những người tranh đấu đang bị giam tù và gây nhiều ( danh sách 11 người nữ Việt Nam, mà uỷ ban nhân quyện Thuỵ Sĩ mới đưa dẫn chứng hôm nay ) !

01h52 ngày 03/02/2008
thythyhoangthymaithao
viethoaiphuong
#228 Posted : Tuesday, February 5, 2008 2:01:27 AM(UTC)
viethoaiphuong

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 9,291
Points: 11,028

Thanks: 758 times
Was thanked: 136 time(s) in 135 post(s)
18h15, 29 Tết Mậu Tý,
Bạn thân mên,
Giờ này đi vào cõi ảo, bất kể nơi đâu cũng thấy một trang mục sáng rực ánh đèn : Chúc Mừng Năm Mới Mậu Tý 2008 !!
Cuộc sống cõi thật của đời người Việt Nam viễn xứ sao mà buồn thê lương ngày Tết ! Bạn bè tôi hầu như ai cũng chỉ cố gắng với Tết, chứ đã hết còn hào hứng đáng như nó phải!
Ai cũng ước mơ một ngày đón Tết trên quê hương, tìm lại hương xưa: cầm trên tay nhánh mai vàng hay đào thắm thật chứ không phải "mai rừng" như có người bạn tôi nói ( mà tôi thì đặt thêm mấy chữ cho tấm hình bạn chụp đưa lên Net "mai rừng viễn xứ"...Ờ, mà tôi có cái lãng-tử riêng tôi, nên bất kể photo nào của ai đó đưa lên đây, nếu tôi thích rồi copy lại thì tôi đều đặt cho một tên rất chi là khổ chủ, luôn như một vần Thơ hay nốt nhạc...!!). Thậm chí bạn tôi có người đã không nói dối mà ghi chú : "hoa giả đó, i như thật há?!". Oh! Làm sao mà i như thật được nhỉ?
Và lúc này khi gõ bàn phím đây, tôi nghe Bích Huyền đọc thơ và cho nghe nhạc, chương trình "Một Thoáng Hương Xưa". Thật là nôn nao...!! Hôm qua "vớ" được bài này trên Net, tôi nghe là nhớ ngay đến bạn tôi, người cũng hay đọc bài trên radio và đọc thơ trên nền nhạc và tôi vội vã gởi cho bạn, không biết bạn có vội vã nhận tấm lòng thân mến tôi đặt nơi bạn không? Tôi cũng không chú ý nữa, chỉ biết khi bấm chữ "gởi đi" rồi là tôi nhẹ nhõm vô cùng, tôi hiểu hơn thêm một lần chữ sẻ chia hay gánh chịu. Ai biểu bạn vướng vào lối Thơ tôi, để rồi cứ phải đọc nhiều lắm những chuyện thật là vu vơ của tôi í? Nhưng rồi hầu như tất cả bạn bè tôi quen thân hay sơ nơi cõi ảo đều sẽ được chia sẻ với tôi những gì tôi cho là đáng để chia sẻ cùng nhau ấy. Vì thế nào tôi cũng tìm cách đưa vào Net, cho bạn nếu tình cờ ghé ngang qua cõi hồn mộng của thơ tôi...?
Hôm nay, trước khi tờ lịch cuối cùng của năm Đinh Hợi 2007 rơi xuống... tôi muốn đặt lại vào lòng bàn tay bạn một cánh hoa tình thơ thật nhất này nhé. Bao nhiêu tâm tư và ý nghĩ rất thơ và rất nhạc = rất con người - Sẽ qua link dưới đây, bạn nhỉ :

http://www.radiochantroi...om/spip.php?article3338
Tặng bạn đóa hoa tươi thắm nhất của góc vườn Thơ cõi ảo Rose
Việt Hoài Phương
ThyThyHoangThyMaiThao
05/02/2008
viethoaiphuong
#229 Posted : Thursday, February 7, 2008 6:48:17 PM(UTC)
viethoaiphuong

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 9,291
Points: 11,028

Thanks: 758 times
Was thanked: 136 time(s) in 135 post(s)
xin chia sẻ cùng quý bạn vài hình ảnh :

Mùa Tết 2008 và Người Việt Viễn Xứ

Gió, lạnh và mưa nhiều đợt: Hội Tết San Francisco năm Mậu Tý - 2008 thành công trong may mắn

Phần 1: Hội Tết San Francisco 2008
http://youtube.com/watch?v=BecTT6FL6Uw

Phần 2: Hội Tết San Francisco 2008
http://www.youtube.com/watch?v=hs9Gf1YlmFY

Những công việc thầm lặng trước giờ khai mạc Hội Tết SF 08
http://youtube.com/watch?v=gi80hBop_d8
viethoaiphuong
#230 Posted : Tuesday, February 19, 2008 4:33:00 PM(UTC)
viethoaiphuong

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 9,291
Points: 11,028

Thanks: 758 times
Was thanked: 136 time(s) in 135 post(s)
**Tác giả Andrew Wiest đã nói ông có được may mắn, như bắt được viên kim cương quý, khi viết truyện này?! Còn tôi, tôi có được may mắn, nhờ Net mà hôm nay, vào giờ này tôi được nghe bài phỏng vấn của ông qua radio cũng là Net - về một cuộc chiến không thể phai mờ trong lịch sử của dân tộc tôi, cũng như lịch sử của dân tộc Hoa Kỳ. Nhưng nếu ông nói, với ông cuộc chiến ấy mãi mãi là một điều bí ẩn? Thì với tôi, cuộc chiến ấy có một nửa là bí ẩn thôi, còn nửa kia hoàn toàn là dễ hiểu !
Tôi có thói quen - nhìn bất kể một sự việc nào đó cũng từ những lý giải rất đơn giản, từ hai phía đối nghịch nhau. Chứ không đí từ những gì là phức tạp hay rắc rối sự đời chỉ từ một phía của bóng đêm hay là ánh sáng.
Thế còn bạn??
Và đây, là sơ lược những điều Andrew Wiest thổ lộ về cuốn sách "viên kim cương" của ông: “Anh hùng và Kẻ bội phản trong Quân lực VNCH".
Cám ơn Net và cám ơn PNV cũng như một số Net khác mà tôi đăng tải lại bài này hôm nay, vẫn chỉ với một ý nhị hết sức bình thường: chia sẻ cùng những người bạn tôi đã biết và chưa từng biết trong thế giới ảo hết sức là ảo này, nhưng con người thì tất cả đều là rất thật?!
VHP

==>>


“Anh hùng và Kẻ bội phản trong Quân lực VNCH”, một tiếng nói mới về chiến tranh VN
2008.02.19
Thiện Giao, phóng viên đài RFA
Buổi ra mắt tác phẩm nghiên cứu lịch sử về chiến tranh Việt Nam của giáo sư Andew Wiest tại thành phố Falls Church có thể được xem là cơ hội để những người bạn cũ, những đồng đội cũ, của 40 năm trước gặp lại nhau.
Nghe bài tường trình này
http://www.rfa.org/vietn...ithDrAndrewWeist_Khanh/

Hai cựu cố vấn Hoa Kỳ chụp hình chung hai cựu chiến sĩ đại đội Hắc Báo năm xưa. (Hình: Thiện Giao/RFA)
Họ có thể là những mảnh vụn, bị phân tán khắp nơi sau khi chia tay, để rồi, với tác phẩm nghiên cứu của Wiest, họ lại được sắp vào nhau như một khoa học ghép hình, góp phần tái lập lại hình ảnh đúng đắn hơn cho một quân đội, theo lời giáo sư Wiest, gần như chưa bao giờ được thế giới Tây Phương thừa nhận và đối xử công bằng. Biên tập viên Thiện Giao có bài tường thuật tại chỗ sau đây.
Thành phố Falls Church, ngày 17 tháng Hai, năm 2008. Tại buổi lễ ra mắt tác phẩm nghiên cứu lịch sử của giáo sư Andrew Wiest. Tác phẩm có tên “Vietnam’s forgotten Army. Heroism and betrayal.”
“Hãy cho tôi giải thích tại sao tôi viết cuốn sách này. Tôi chỉ mới 14 tuổi khi Sài Gòn thất thủ, còn quá trẻ cho cuộc chiến Việt Nam! Nhưng tôi đã nhìn thấy cuộc chiến ấy mỗi ngày, trên tivi, trong ánh mắt những thanh niên Hoa Kỳ đàn anh trở về từ chiến trường Việt Nam, trên khuôn mặt những người Việt Nam được các nhà thờ trong địa phương bảo trợ sang Hoa Kỳ sau cuộc chiến.
Nhưng tôi cũng nhận ra một điều: không một ai có thể giải thích cuộc chiến ấy! Đối với tôi, đó là một bí ẩn. Và chắc hẳn, đó cũng là bí ẩn trung tâm của thế hệ chúng tôi. Và tôi quyết định đi tìm câu trả lời.” (Tiến sĩ Andrew Wiest)
Cuộc chiến không thể diễn tả hết bằng giấy mực
Không một ai có thể giải thích cuộc chiến ấy! Đối với tôi, đó là một bí ẩn. Và chắc hẳn, đó cũng là bí ẩn trung tâm của thế hệ chúng tôi. Và tôi quyết định đi tìm câu trả lời.
Tiến sĩ Andrew Wiest
Andrew Wiest, giáo sư sử học, Giám Đốc Trung Tâm Nghiên Cứu Chiến Tranh và Xã Hội tại đại học Southern Mississippi trình bày nguyên ủy ra đời của tác phẩm “Quân Lực Việt Nam Cộng Hòa, Một Quân Đội Bị Quên Lãng. Anh Hùng và Kẻ Bội Phản.”
Đối với Andrew Wiest, chiến tranh Việt Nam là một lớp học không có giáo sư, một cuốn sách không có tác giả, một điều cấm kỵ mà dường như hầu hết người Mỹ muốn quên đi.
Wiest không chọn thái độ đó, và ông quyết định một phương pháp giảng dạy mới. Đó là, mời các cựu chiến binh đến giảng bài, và sau đó, chính ông đưa họ cùng các sinh viên sang Việt Nam, để tìm hiểu chiến trường của hơn 30 năm trước, và cũng để đi tìm diện mạo của một quân đội mà ông gọi là “bị bỏ quên.”
“Trong thời gian ở Việt Nam, tôi gặp một người đàn ông có tên là Phạm Văn Đính, đã tham gia chiến tranh Việt Nam. Qua câu chuyện ông ta kể, tôi thấy ông ta là một bí ẩn. Tôi tin rằng, tôi sẽ cần phải nói chuyện với ông ta nhiều hơn nữa để học hỏi.
Sau khi trở lại Hoa Kỳ, tôi hỏi rất nhiều người về Phạm Văn Đính. Tất cả đều nói, nếu tôi muốn biết nhiều hơn về Đính, có một người có thể kể cho tôi. Người đó tên là Trần Ngọc Huế, đã kết thúc cuộc đời binh nghiệp theo một con đường hoàn toàn khác Phạm Văn Đính.”

Tác giả Andrew Wiest ký tặng sách trong ngày ra mắt “Anh Hùng và Bội Phản” tại Falls Church, Virginia, ngày 17 tháng Hai. (Hình: Thiện Giao/RFA)
Và cuốn sách ra đời. Tác phẩm của Wiest là một công trình thuần túy lịch sử, nhưng cấu trúc được xây dựng lạ lùng, và chủ đề được tiếp cận nhân bản.
Cuộc gặp gỡ định mệnh
“Anh Hùng và Kẻ Bội Phản” cũng đầy những con số, địa danh, tên gọi, tổn thất. Nhưng “Anh Hùng và Kẻ Bội Phản” không lạnh lùng, vô cảm. Tác phẩm được xây dựng trên 2 nhân vật chính, có thật, hoàn toàn có thể kiểm chứng trực tiếp hoặc gián tiếp. Hai nhân vật có tên Phạm Văn Đính và Trần Ngọc Huế.
Cả hai gặp nhau trong một sự sắp xếp trớ trêu của định mệnh. Trước hết, họ là đồng hương, là người Huế, và cùng yêu cố đô với tình cảm mãnh liệt. Cả hai đều chọn binh nghiệp. Sĩ quan Phạm Văn Ðính, sinh năm 1937, tốt nghiệp trường Võ Bị Thủ Ðức, sĩ quan Trần Ngọc Huế, sinh năm 1942, tốt nghiệp Trường Võ Bị Quốc Gia Ðà Lạt.
Con đường binh nghiệp của cả hai sĩ quan trẻ gặp nhau tất cả 5 lần.
Không như những gì thế giới Phương Tây đã nghĩ, miền Nam Việt Nam đã chiến đấu cực kỳ anh dũng trong 20 năm. Anh dũng hơn cả những gì mà thế giới Tây Phương, cho đến thời điểm này, vẫn viết, vẫn tin và vẫn hình dung. Trong các trận đánh, từ chiến trường nhỏ trước Mậu Thân, và mở rộng ra sau đó, họ đã chiến đấu rất can đảm và hiệu quả.
Tiến sĩ Andrew Wiest
Bốn lần đầu, trong vinh quang, khi cả hai cùng liên tiếp được thăng cấp rất nhanh trong vai trò sĩ quan tác chiến. Sự gan dạ và các chiến tích của họ được tác giả cuốn sách gọi là “Thời Đại Của Những Anh Hùng.”
Lần gặp thứ năm, cũng là lần cuối cùng, cả hai không thể lường trước, về hoàn cảnh, về địa điểm, và cả tư thế. Lần gặp này, một trong hai người sẽ phải ân hận cho đến cuối đời.
Một quân đội anh hùng
Tạm rời câu chuyện của Phạm Văn Đính và Trần Ngọc Huế để trở lại hành trình tìm hiểu chiến tranh Việt Nam của tác giả Andrew Wiest.
“Không như những gì thế giới Phương Tây đã nghĩ, miền Nam Việt Nam đã chiến đấu cực kỳ anh dũng trong 20 năm. Anh dũng hơn cả những gì mà thế giới Tây Phương, cho đến thời điểm này, vẫn viết, vẫn tin và vẫn hình dung. Trong các trận đánh, từ chiến trường nhỏ trước Mậu Thân, và mở rộng ra sau đó, họ đã chiến đấu rất can đảm và hiệu quả.”
Wiest, ở tuổi 14 khi chiến tranh kết thúc. Có thể xem Wiest là thế hệ hậu chiến. Wiest, tại sao bị ám ảnh bởi cuộc chiến? Cuộc chiến tranh Việt Nam là vậy. Hãy nghe nhận định của giáo sư Nguyễn Ngọc Bích, một diễn giả trong buổi ra mắt sách.
“Những câu chuyện thân tình mà Trung Tướng William Bolt vừa kể về Trần Ngọc Huế cho thấy ông tin rằng Huế đã chết, thế mà đột nhiên ông ta lại xuất hiện. Cuộc chiến Việt Nam là như vậy. Khó hiểu thật.
Tôi thuộc vào thế hệ chiến tranh, và tôi không thể lấy cuộc chiến ấy ra khỏi đầu tôi, rõ ràng là như vậy. Thế nhưng những thế hệ trẻ hơn, chẳng hạn giáo sư Wiest, tác giả cuốn sách này, thì rõ ràng, cuộc chiến Việt Nam lại quay về, và ám ảnh chúng ta.”
Hãy quay trở lại với hai sĩ quan trẻ Trần Ngọc Huế và Phạm Văn Đính. Hãy hình dung chiến trường Tchepone, Hạ Lào, gần 40 năm về trước.
Một đêm cuối tháng Ba năm 1971, trong khuôn khổ chiến dịch Lam Sơn 719, Trần Ngọc Huế lúc đó đang ở Tchepone, bị thương và ngất lịm. Ông ra lệnh cấp dưới mở đường máu thoát thân, để ông lại trận địa nhằm tránh gây cản trở trên đường tháo lui. “Giấc Mơ Bị Vỡ Vụn,” là tên của chương sách nói về trường hợp sĩ quan Trần Ngọc Huế bị bắt làm tù binh.

Cử tọa Hoa Kỳ trong ngày ra mắt “Anh Hùng và Bội Phản.” Người ngồi hàng đầu bên trái là thiếu tướng hồi hưu Creighton Abrams (con trai cố đại tướng Creighton Abrams), người thứ ba từ trái sang là trung tướng hồi hưu William J. Bolt. Người thanh niên ở bìa phải là trung tá Mike Cooligan, đại diện thân phụ, đại tá Jim Cooligan (cũng là một cố vấn tại Huế giai đoạn 1968), đến tham dự lễ ra mắt sách. (Hình: Thiện Giao/RFA)
Về phần Phạm Văn Đính, trong giai đoạn cuối của hành quân Lam Sơn 719, được lệnh đưa đơn vị đến Khe Sanh để yểm trợ và đóng cửa căn cứ. Vòng vây Bắc Việt xiết chặt, tình thế hiểm nghèo. Phạm Văn Đình 2 lần nhận được yêu cầu của phía Bắc Việt: Đầu hàng để được toàn mạng. Trung tá Phạm Văn Đính quyết định đầu hàng, ở tuổi 35, khi còn 2 tháng nữa thì được vinh thăng đại tá. “Kẻ Bội Phản” là chương sách nói về trường hợp của trung tá Phạm Văn Đính.
Một năm sau, tại một trại tù binh ở Sơn Tây, trung tá Đính và thiếu tá Huế gặp nhau lần thứ năm. Huế bàng hoàng nhận ra, trung tá Đính của quân lực Việt Nam Cộng Hòa ngày nào, bây giờ đã là trung tá Đính quân đội nhân dân, đến gặp, nói chuyện và tế nhị chiêu dụ thiếu tá Huế hợp tác với miền Bắc. Thì ra, chỉ một thời gian ngắn sau khi trung tá Đính đầu hàng, ông đã quyết định đổi bộ quân phục, hợp tác và được chuyển ngang cấp bậc sang phía quân đội Bắc Việt.
Thiếu tá Huế từ chối hợp tác, bị giam đến năm 1973, có tên trong danh sách trao đổi tù binh theo Hiệp Định Paris. Ông được đưa đến địa điểm trao đối tù binh thuộc tỉnh Quảng Trị, có thể nhìn thấy cảnh cũ ở bên kia biên giới, tay đã chạm vào tự do, và rồi, một sĩ quan Bắc Việt tiến đến, nói rằng Huế bị bắt tại Lào nên không phải là tù binh của Bắc Việt. Ông không được trả tự do.
Năm 1983, thiếu tá Huế ra tù, về sống tại Sài Gòn, sau đó sang Hoa Kỳ và định cư tại thành phố Falls Church, tiểu bang Virginia, cho đến nay.
Trung tá Phạm Văn Đính thì đã qua đời hồi năm ngoái, tại Việt Nam, sau một lần sang Hoa Kỳ để trả lời phỏng vấn của tiến sĩ Wiest, tác giả cuốn sách đang được nói đến. Tại đây, những đồng đội ngày xưa, tức những kẻ thù bây giờ, kể cả các cố vấn Hoa Kỳ, từ chối gặp mặt ông.
Lịch sử không công bằng
Tác giả Wiest khẳng định, quân lực Việt Nam Cộng Hòa là một quân lực bị bỏ quên. Trong tư thế một sử gia, Wiest khẳng định, bằng chính nghiên cứu của mình, rằng quân lực Việt Nam Cộng Hòa là một quân lực anh dũng, đã chiến đấu trong cuộc chiến 20 năm để bảo vệ tự do.
Quân lực ấy có rất nhiều anh hùng, nhưng không được lịch sử đối xử công bằng. Wiest nói, Tây Phương chỉ viết về chiến tranh Việt Nam như một cuộc chiến chỉ có người Hoa Kỳ đánh nhau. Thực tế không phải như vậy, và càng không phải như vậy khi người Hoa Kỳ rút khỏi Việt Nam. Hãy nghe thiếu tướng Creighton Abrams, con trai cố đại tướng Abrams nhắc lại những gì thân phụ ông suy nghĩ.
“Một sĩ quan người Anh đã phát biểu về cha tôi, rằng Abrams giỏi lắm, rất giỏi. Đáng lý ra ông ta phải có một cuộc chiến tốt hơn. Tôi không đồng ý với nhận định ấy.
Đến hôm nay tôi vẫn tin, cũng như cha tôi đã từng nói, quân đội miền Nam Việt Nam đáng cho những gì tốt nhất mà ông đã ra công. Và ông thấy hãnh diện đã từng cùng họ phục vụ một cuộc chiến mà kết thúc cuối cùng không như mong muốn.”
Để kết thúc, xin được giới thiệu trích đoạn trong lời đề tựa trên tác phẩm “Anh Hùng và Kẻ Bội Phản.” Lời đề tựa do thượng nghị sĩ James Webb, cựu Bộ Trưởng Hải Quân, và cũng là cựu chiến binh Việt Nam, viết, có đoạn đại ý như sau:
Câu chuyện của Phạm Văn Đính và Trần Ngọc Huế không phải là những câu chuyện dễ cảm nhận. Điều quan trọng không phải là nhìn vào một Việt Nam vươn mình từng năm một vào cộng đồng thế giới. Để hiểu được hai hành trình trái ngược này, phải nhìn vào một Việt Nam những ngày đầu thoát ra khỏi bóng tối của cuộc chiến.
Hãy nhìn như vậy, để cảm nhận một Trần Ngọc Huế chiến sĩ dũng cảm, trả giá đắt cho lòng trung thành nhưng chẳng bao giờ phải trả lời câu hỏi về danh dự. Trong khi đó, con đường mà Phạm Văn Đính đã chọn, ít đau đớn hơn, nhưng lại trở nên phức tạp hơn ở hồi kết thúc.”
Tác giả Wiest nói rằng, sự chọn lựa của hai nhân vật chính, nhất là quyết định “thay đổi bộ quân phục” của Phạm Văn Đính, sẽ do chính độc giả tự đánh giá. Mục đích của Wiest là, thông qua câu chuyện của hai sĩ quan này, trình bày lại sự thật về một quân đội quả cảm nhưng bị đối xử thiếu công bằng về mặt lịch sử.
Mà đó cũng là công việc của Wiest, một sử gia. Có người đã từng phát biểu, rằng “không có sử gia, sự thật sẽ vĩnh viễn nằm trong bóng tối.”
Andrew Weist, thông qua “Anh Hùng và Bội Phản,” đã phần nào đưa được sự thật ra ánh sáng.
http://www.rfa.org/vietnamese/
viethoaiphuong
#231 Posted : Tuesday, February 19, 2008 11:05:10 PM(UTC)
viethoaiphuong

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 9,291
Points: 11,028

Thanks: 758 times
Was thanked: 136 time(s) in 135 post(s)
quote:
Gởi bởi Hoang-An

quote:
Gởi bởi Hoang Thy Mai Thao



2008

Cho những hoài bão đẹp đẽ của tất cả những con người đã, đang và sẽ cùng nhau tranh đấu vì tương lai tốt đẹp của quê hương Việt Nam chúng ta.
Xin cầu nguyện mọi An Lành và chúc Thành Công rực rỡ
Chúc bên nhau sát cánh kề vai trong mọi hoàn cảnh và mọi thời gian
.

RoseheartRoseheartRoseheartRoseheartRoseheartRoseheartRoseheartRoseheartRoseheart

Việt Hoài Phương



Nhân dịp Tân-Niên 2008: Hoàng-Ân ghé vào chúc Thy Thy một năm đầy ý-nghĩa trong tấm lòng phụng-sự lý-tưởng của Thy Thy: mong Thy Thy tâm an, trí tịnh, và vạn-an!

Kính Quý: Hoàng-Ân





Rose Hoàng Ân quý,

Rất vui khi thấy HA "hồi sinh" trở lại trong hơi thở của mùa Xuân : niềm tìn và hi vọng !
Trong hai câu thơ HA để dưới mọi bài viết của HA đó, Thy rất "kết" câu này : "Khổ đau là ánh mặt trời " (!?)
Không thể diễn tả sao cho HA hiểu ngay giờ này đây Thy đang bão nổi, sóng cồn ra sao ( một người "rất cool" như Thy mà HA từng biết; ít khi để mình "rơi" vào trạng thái này!). Thường Thy nhớ câu này trong kinh-thánh : xin đừng nổi giận, mà hãy để Ta nổi giận ( lời Thượng Đế ).
Đôi khi Thy cũng đã thốt lên :"Lạy Chúa Cha! Sao Cha bắt con phải uống chén đắng này?"
Và chỉ khi đó Thy mới thấy lòng mình dịu êm trở lại, để học thêm một bài học nữa về Cuộc Đời và Con Người. Để hiểu sao có câu "Loài người là tội lỗi !"
Ta nhớ, em hay nói với ta: HA thích những gì TT viết về cảm xúc của con người lồng trong thơ-văn, những điều thuộc về Chân Thiện Mỹ?
Ở đâu đó ta đã từng viết lại một câu của Khalil Gibran : Sự Thật là (vẻ/cái) Đẹp. Và KGibran có viết câu ngược lại với dấu hỏi chấm (?). Ta nghĩ ; điều đó phụ thuộc vào từng con người ( ngay cả câu xuôi và câu ngược của KGibran?).
Hôm qua ở lớp học Thần Học người thầy nhắc lại cho sinh-viên điều này : từ lâu rồi, con người ta ít ai đi tìm chân lý, thậm chí cũng không hiểu hai từ "chân lý" là gì, đôi khi chỉ "xướng" lên như con vẹt. Còn họ chìm đắm vào thế giới vật chất tội lỗi và quên đi chính mình là ai.
Ta lại nhớ câu chuyện "con mèo và miếng mỡ" !
Đó là khi ta trở về VN thăm gia đình. Ta gặp một ông bác họ hàng làm gì đó đã khá "quan trọng". Ta nói về tệ nạn và những nan đề của xã hội VN bấy nay : tham nhũng, hối lộ, mafia, quyền hành, bổng lộc...ai cũng lo vơ cho đầy túi tham (những con người có quyền chức!). Ông bác trả lời và khư khư thế này : "mèo nào mà chê mỡ"? Ta thật sự "sốc" và ngạc nhiên vô cùng !! Ta chỉ trả lời rất từ tốn, nhưng cũng rất rõ ràng: " con người ta sinh ra được mang hai chữ "con người" là để phân biệt về sự khác nhau với con vật. Vậy thì sao lại tự ví mình như con mèo để rồi thèm khát một miếng mỡ ư? " Ta đã ngạc nhiên về sự hiểu biết của nhiều người. Còn ông bác thì ngạc nhiên về ý nghĩ của ta và ông đe chừng : " chớ có nói nhiều nơi đông người mà bị rầy rà đó, như có bà việt kiều kia đã bị công an họ mời đi "phỏng vấn".
Ở đời, thiết tưởng có nhiều điều đáng giá hơn miếng mỡ chứ nhỉ. Sinh ra làm người chưa phải đã là người mà còn phải tự hoàn thiện nhân cách của mình để thành người và để trở về Nhà = Thiên Đàng (theo đạo Chúa)? hay tu luyện thành Phật hay Quán Bồ Tát Thế Âm (đạo Phật? -- HA nghiên cứu kỹ vấn đề này - cho TT biết chính xác hơn nha => bổ túc kiến thức !)
Trong bài viết của HA thì hay có từ mung-minh em để nhiều nơi, nhiều ý. Nhưng ta hỏi, có khi nào HA muốn ám chỉ về sự "vô minh" không?
Khi ta nghiền ngẫm lời Chúa, ta luôn cảm giác những bức màn vô minh nơi tâm thức loài người, làm đông đặc mây xám và bưng bít bầu không khí chính loài người đang hít thở mỗi ngày và rồi Chiến Tranh, Thù Oán, Hận Thù, Tang Thương và Chết Chóc -- Điêu Tàn và Điêu Linh!!
HA là một nữ sĩ, em thường hay đề cao những phẩm giá, chân cách người nữ nơi bài viết của mình? Ta hỏi thật em : em có nghe gì, biết gì về một người là Lê Thị Công Nhân ở Việt Nam lúc này không?
Đơn giản là cô ấy đang bị ngồi tù của csvn, kết án vì tội Yêu Nước và tranh đấu cho Nhân Quyền, Dân Chủ, Tự Do của Đất Nuớc Việt Nam hôm nay.
Theo HA, ta nhìn về Lê Thị Công Nhân ( hay tất cả những người tranh đấu cho chánh nghĩa khác ) sao đây, một người tù nhân và sẽ là trò chơi của những tay đao phủ các nhà tù sao?
Phải, Lịch Sử làm vai trò của Lịch Sử sẽ biết ai đúng sai. Nhưng ta thiết nghĩ, không hổ thẹn cho những người làm nhân chứng sống cho những gì thuộc về Lịch Sử.
Ta suy ngẫm mà buồn cho nhân thế. Đau nỗi đau muôn thuở gắn với tháng ngày ta ôm nơi trần thế : những người ta yêu mến nhất lại là người làm đau ta nhất ! Mà ta thì chẳng bỏ được ai, dẫu người ấy có tát vào mặt ta nhiều cái, chứ không hẳn chỉ một lần ( em nhớ chuyện hồi xưa ta có kể với em, Chúa dạy :"khi kẻ khác tát vào má phải con, hãy đưa má trái của con cho người ấy !")
Không hiểu sao, mỗi khi nhắc tới điều đó, ta lại nhớ ngay đến câu trước đó của Chúa :"Ta biết điều gì ngươi đã làm trong quá khứ, Ta biết điều gì người làm trong hiện tại. Ta biết điều gì người sẽ làm trong tương lai".Nhưng Chúa là Yêu Thương và Tha Thứ !!

HA à, Thy đang buồn nhiều chuyện thì "sả" một hơi với HA cho vơi đi biển sóng. Hãy luôn hiểu Thy đang viết những gì là thật nhất nơi suy nghĩ của Thy. Bởi khi xưa chính HA đã giải thích cho Thy thế nào là tri-kỷ và tri-âm đúng không?

Có người bạn nói với Thy thế này "cám ơn đời còn có em!"
Và hôm nay Thy cũng muốn nói câu đó với HA " Cám ơn đời có một HA " để đôi khi Thy trút vào dòng sông dịu êm nơi em những con sóng ngông cuồng chữ nghĩa ngôn từ !!

Thy đi học bây giờ đây, chúc an vui và tĩnh lặng tâm tư rất lạ lùng của HA, loài phượng hoàng lạ hay loài chim thích lao mình vào lửa (( bài viết nào đó lâu rồi của HA đó thôi?))


12h00 - 03.Janvier 2008
VietHoaiPhuong
ThyThyHoangThyMaiThao


viethoaiphuong
#232 Posted : Tuesday, February 19, 2008 11:34:18 PM(UTC)
viethoaiphuong

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 9,291
Points: 11,028

Thanks: 758 times
Was thanked: 136 time(s) in 135 post(s)
**Cho một ngày thêm rất nhiều sự ngỡ ngàng trước cánh cửa trần-gian!! Chao ơi là Đời!!! Chao ơi là Người !!!

16h20 -//- 10/01/2008


quote:
Trích đoạn: hanlenhan
Meilleurs vœux pour vivre comme les grands

La politique est une affaire des grands,
Alors toi et moi ne sommes que des enfants
De plus ou moins de cinquante ans.
Fermons donc les yeux malgré tout évènement
Dans ce coin du monde que tu aimes et moi aussi,
Pour profiter au maxi çà et là ce qu'est la vie
Sans oublier parfois de nous bramer comme la biche
De Rollinat qu'on a bien appris au jadis:
Ô paradis de mon petit âge,
Toi dès lors que j'ai mal à chaque page!
Nous sommes petits parce qu'on a cinquante ans
Que pour être grand il nous en faut cent.
Il nous reste sans doute beaucoup de temps
Pour pouvoir vivre comme les autres grands.
La politique à la vietnamienne, ne parlons-en
Que lorqu'on a deux fois cinquante ans.
Ben, j'attents, moi !
Et toi?

(Hàn Lệ Nhân)




Xin chào "sư-huynh",
Bài thơ này của "sư-huynh" thật là Thơ và thật là Đời đấy chứ !?
ThyThy thích nhất nhất hai câu này :

Ô paradis de mon petit âge,
Toi dès lors que j'ai mal à chaque page!


(( Oh! Thiên Đường của tuổi nhỏ tôi ơi,
Người vẫn đó nhìn ta đớn đau qua từng trang giấy khổ !))


Dịch vậy đúng ý của "sư-huynh" không??
ThyThy thích kiểu trả lời của "sư-huynh" vẫn là như thế mỗi lần với Đời và với Người, khi cùng chia sẻ những suy tư.
Cám ơn cuộc-đời còn cho ThyThy ở đây, giờ phút này để được thưởng thức những gì đẹp và thơ hơn chính những gì nó đã là !
Bái phục "sư-huynh"!!
Tự nhiên ThyThy nhớ đến hình ảnh con đà điểu trong bài thơ & bài viết ai đó nhắc lại... và bật cười khoái chí !!
Sáng nay ThyThy hí hoáy trong nhà dactrung này để "sửa" lỗi lầm bấy nay, do vô tình của riêng ThyThy + mà dường như sự hưu ý của Quê Hương (!!). Nên "sinh ra" hai ý tưởng này -- gởi lại đây để "sư-huynh" và bạn cõi ảo đọc cho vui hơn một phút, hay cho buồn hơn một phút, thế cũng xong một phút của ngày thôi, đúng không??
Chớ hỏi ThyThy sao Thơ chẳng là Thơ, hay Nhạc chẳng là Nhạc,
Tùy con mắt mỗi người và tùy tâm hồn còn biết rung hay đã cứng nhắc,
Đâu có bao giờ ThyThy thắc mắc : Thế cũng gọi là Văn sao,
Mỗi người đẹp với một người,
Mỗi bài Thơ ngát với một hồn Thơ,
Mỗi nốt nhạc rung với cùng những trái tim đồng điệu,
Tuyệt diệu thay,
Con Người, Thơ và Nhạc???
Chúc vui và an lành cho tất cả quý bạn khi một lần ghé bước qua đây, trang "Quê Hương Tôi" đã đủ đầy ý nghĩa: của Yêu Thương, của giận hờn và của cả trách móc !! Thì có sao đâu, cuộc đời vốn là vậy, bởi vậy Mẹ Việt Nam ta sao mãi khóc, mãi đợi chờ...!!
Đa tạ thêm một lần chân thành và thật nhất nơi tôi!!!
VHP


Thi Sĩ & Người Chính Nhân

Có những ngày vậy đó,
Ta không buồn giống nỗi buồn nhân-thế,
Ta không vui như cuồng loạn trần-gian,
Ta chỉ thích suy tư,
Lặng im, và
Im lặng !!!
Và người bạn chân thành của ta sẽ đến,
Người ngồi xuống, bên ta, góc thềm đá phẳng lì,
Mình nói chuyện Trời, Mưa, Trăng, Sao...vẫn muôn vàn ý nhị,
Chỉ có Thơ, chỉ có Nhạc,
Đôi khi, giật mình...khi thấy hai ta đi lạc,
Vườn Eden,
Suối nước rất trong,
Lá của cây xanh như mộng,
Bông của cây hồng như nghĩa nước-non,
Trái của cây ngọt và thơm như sự-sống,
Những con chim rừng không hót,
Câu nịnh nọt,
Lời đãi bôi...
Mà chỉ là hát ca, bài hát ru nôi,
Cho đứa bé sơ sinh,
Chào Đời trong một ngày nhiều hơn bình minh,
Ít hơn đêm tối,
Cả loài người đi về chung một lối,
Quỳ xuống sảnh đường vũ-trụ,
Giơ cao tay về phía trước, nhu mì,
Tạ ơn Thượng Đế,
Cám ơn Ngài,
Đứa trẻ Người vừa cho sống lại,
Nó rất ngu ngơ,
Nàng-Thơ,
Mang nỗi khổ,
Mang sự chờ,
Mong manh bao sự nhớ,
Tạ ơn Ngài,
Tặng trần-gian,
Phát ban này quả là hào sảng,
Thi Sĩ & Người Chính Nhân!!!


Paris, 11h10 -//- 10 Janvier 2008
thythyhoangthymaithao


Lời Trần Tình Thơ & Đời !!

Thưa với Nàng-Thơ,
Khi xưa ta vẫn nói:
Ngã vào đời nhau
Là cho nhau tất cả
Thơ cho ta nỗi nhớ
Ta cho Thơ đợi chờ
Không bao giờ ta nghi ngờ
Không bao giờ ta dối trá
Mỗi từ mỗi nốt nhạc
Mỗi cảm nhận một bức tranh
Nét vẽ đi ra từ tâm hồn
Nhạc đi ra từ ý nghĩ
Bức tranh màu suy nghĩ
Có hình hài rất Thơ !?

Thưa với Đời,
Hôm nay ta là Gió
Dẫu Đời không bao dung
Đưa ra những đoạn cùng
Vô vàn câu ngớ ngẩn
Thì cũng có sao đâu
Ta đã quá hiểu
Bởi quá yêu chiều
Bởi quá đớn đau
Tên Đời & tên Người
Xin trăm năm ghi khắc
Để mỗi lần sinh ra một bản nhạc
Ta đặt vào nốt Fa
Nơi có con mắt Đời
Kiêu ngạo đến mù lòa
Hợm hĩnh đến đáng thương
Và ở nơi đoạn kết của tận cùng
Ta đặt thêm dấu lặng
Bản nhạc ấy, một lần
Xin gởi lại trần-gian
Nửa buồn và nửa khổ
Còn ta, ta sẽ mang theo mình
Nửa của vui tươi
Ánh sáng, nụ cười
Những nốt ấm, trầm
Dấu kín những âm thầm
Suy tư và lời giải đáp
Hẹn môt kiếp mai sau
Vẫn Gió-Lành ta trở lại
Dắt tay Đời, dấu ái
Nhờ Nàng-Thơ
Sắp lại lời bản nhạc
"Nỗi buồn tôi !!"

Và đó lời Trần Tình
Một lần Thơ
Một lần Đời
Một lần ngôn từ
Hơn một lần chữ nghĩa
Riêng Thy!!!


Paris, 10h25 -//- 10 Janvier 2008
thythyhoangthymaithao
viethoaiphuong
#233 Posted : Tuesday, February 19, 2008 11:49:18 PM(UTC)
viethoaiphuong

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 9,291
Points: 11,028

Thanks: 758 times
Was thanked: 136 time(s) in 135 post(s)
My Valentine





My Valentine
Nhạc và lời Martina McBride
Tiếng hát Martina McBride


If there were no words
No way to speak
I would still hear you
If there were no tears
No way to feel inside
I'd still feel for you

And even if the sun refused to shine
Even if romance ran out of rhyme
You would still have my heart until the end of time
You're all I need, my love, my Valentine

All of my life
I have been waiting for
All you give to me
You've opened my eyes
And shown me how to love unselfishly

I've dreamed of this a thousand times before
But in my dreams I couldn't love you more
I will give you my heart
Until the end of time
You're all I need, my love, my Valentine

And even if the sun refused to shine
Even if romance ran out of rhyme
You would still have my heart until the end of time
'Cause all I need is you, my Valentine
You're all I need, my love, my Valentine


*Kỷ niệm một lần nữa Valentine's Day...heart !! Cám ơn Net !! Cám ơn nàng-thơ!! Cám ơn tình bạn !!
viethoaiphuong
#234 Posted : Tuesday, February 19, 2008 11:56:30 PM(UTC)
viethoaiphuong

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 9,291
Points: 11,028

Thanks: 758 times
Was thanked: 136 time(s) in 135 post(s)
ĐỜI CHÍNH NHÂN

Trên bước đường nghệ-thuật của tôi, tôi có may mắn được quen biết thi sĩ Bạch Loan trong Net, đó là ở trinhnu.net. Tôi rất mê những bài thơ Đường Luật của BL, và cả những bài thơ lãng mạn mọi thể loại.

Phải nói là BL "ra" thơ Đường Luật nhanh như gió vậy. Và BL luôn bảo với tôi là vì không có nhiều thời gian nên BL thích nhất thơ Đường Luật (( cho nhanh!! )) - tôi ngạc nhiên vô cùng, vì với tôi thì đó là thể thơ tôi thấy khó nhất. Ấy vậy mà có tới 2 lần, BL chịu khó chép ra cho tôi cả trang dài rất tỉ mỉ phải ra sao với thơ Đường Luật ấy (?) và còn làm tặng cho riêng tôi một bài tập để tôi "tập sự" (!). Lâu lâu tôi lại gạ gẫm BL : "mần một bài thơ tình thật tình đi BL ơi, đọc cho đỡ "bể" cái đầu!". Tôi khoái nhất là "hoạ" lại thơ tình của BL và BL cũng luôn nói : MThao cứ hồn nhiên mà hoạ hay thêu dệt theo ý tưởng và trí tưởng quá "lạc loài" của MThao với Thơ-Thơ ( MThao xứng đáng lắm !?). Khi tôi đã thả hồn mộng vào ý nhị nào đó của bài thơ đi tiếp ý tưởng của BL, thì tôi gởi liền cho BL đọc ( có thêm ghi chú: BL ơi, MT "phá" BL nữa đây nì !!). Và bao giờ cũng vậy, BL đều cười hì hì!! Rồi bảo: MThao đăng lên đi, ok!!

Điều thú vị hơn cả là BL rất đồng ý với những ý nghĩ của tôi về điều gọi là "ý thức" và "trí thức" làm người chánh nghĩa. Khi nào thấy tôi có vẻ buồn phiền với những rắc rối trong cõi ảo hay ngoài đời về chuyện bài vở - BL đều lên "giây cót" cho tôi: kiên trì, kiên cường !! Và ngược lại tôi cũng vậy : thấy BL lâu lâu im ắng là tôi cũng mạnh dạn lên lớp: "chớ có nản chí, và hãy nhớ luôn còn có MT nơi đây, dù chỉ như : độc mã đơn thương ! ". Với BL tôi luôn được mềm trở lại với lời thơ và ý tưởng.

Hôm nay tôi nhận được bài nhạc này phổ từ thơ của BL, tôi thật sự muốn giữ trong mọi trang thơ-văn của tôi nơi mọi nhà cõi ảo nơi mà tôi và BL cùng tham dự sinh hoạt văn-nghệ, chỉ giản đơn như giữ trọn một kỷ niệm đẹp của tình-thơ, tình-bạn, tình-người và tình-tranh-đấu mà thật tình cớ tôi có được nhờ thế giới Net rất tuyệt vời hôm nay.

Cám ơn BL và cám ơn nhạc sĩ đã phổ nhạc bài thơ này + cùng ca sỹ trình bày bài này rất hợp với hồn Thơ của BL!!


Paris, 20h10 - 08 Janvier 2008
ThyThy-Hoàng Thy Mai Thảo


*Hôm nay HTMT post lại bài này ở đây, làm kỷ niệm Thơ-Thơ cho BL&MT và để nhớ có một ngày "động đất trời cõi ảo" (??)


ĐỜI CHÍNH NHÂN
(Thơ Bạch Loan)

http://www.danchuca.org/22Kbps/DoiChinhNhan.mp3
Roseheart

0000000

Tương Tư


Lẻ bạn chiều hôm cánh nhạn bay
Ngàn mai dặm liễu sắc hương phai
Thuyền về bến lạ tương tư nhớ
Khách lạc vườn hoang túy lúy say
Bụi phủ quan san mờ huyễn mộng
Sương rơi bản quận buốt trang đài
Sầu dâng chất ngất chiều cô quạnh
Nâng chén quan hà chạnh nhớ ai!


Bạch Loan



0000000

Muà Xuân Em Về


Chợt thấy muà xuân trong nắng mai
Em về áo trắng ngập ngừng bay
Tôi nghe trong gió ngàn hương cũ
Bàng bạc lưng trời ngơ ngẩn mây

Chợt thấy mùa xuân trong mắt em
Liễu xanh tóc biếc xõa bên thềm
Em về ngắm lại dòng sông cũ
Lượn sóng lòng tôi chợt ngủ yên !


Bạch Loan



0000000

Sông cũ vẫn xa...
đò xưa vẫn vắng...
nỗi đau vẫn lắm...
tình đời vẫn...ngang

Thơ ngắm xuân sang
buồn-vui, quên-nhớ
lòng ai sóng lặng
riêng hồn tôi chao...


19/02/2006
MT


http://emavaban.com/forums/showthread.php?t=4177
viethoaiphuong
#235 Posted : Wednesday, February 20, 2008 12:00:51 AM(UTC)
viethoaiphuong

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 9,291
Points: 11,028

Thanks: 758 times
Was thanked: 136 time(s) in 135 post(s)
Trong Mưa, Dạ Khúc Huế 20/02/2008

Tường Vi Mưa ơi,
Paris đang mưa đó, mưa nhỏ thôi cho đủ vừa u buồn lòng người lãng-tử. Nếu không có gì thay đổi thì hạt mưa nhỏ đang bồng bềnh trên con đường về lại Paris, làm tròn chữ hiếu với mẹ-cha, hơn nữa là chính người Ba mà Vi thương yêu nhất nhất trên đời?
Từ khi chỉ được đôi ba chữ rất gọn gàng của Vi, chị cũng muốn hỏi thêm chi tiết, nhưng rồi lại nghĩ : khi nào Vi muốn chừng ấy thông tin là đủ, thì chị biết chắc chắn là hãy biết đến thế là vừa vặn cho mình lúc này. Chị không muốn Vi rối trí thêm.
Thế Vi lấy được train đi thẳng tới nhà ba mẹ, hay phải về gare chính rồi lại phải đi vòng trở lại?
Nếu được làm hạt mưa thật của trời&đất, chị Thy ước gì sẽ rơi trên bờ vai của Vi sáng này, khi Vi vừa đặt chân tới Paris. Bằng nhẹ nhàng tình mến rất đỗi thơ-thơ của linh-hồn phảng phất Huế rất thật, qua vài con chữ cũng rất gọn gàng trong "Dạ Khúc Huế Vi&Thy". Và, cầu mong tất cả cùng được an lành, bình yên. Còn chừng hơn 1 giờ đồng hồ nữa là ba của Vi sẽ tỉnh dậy sau phẫu thuật, chị mong trái tim của người cha sẽ đập lại nhịp nhàng và rất đỗi sung sướng khi cảm nhận được từ trái tim đứa con gái cưng mình một tình yêu đẹp đẽ lớn lao. Đó sẽ là phút trở về thật nhất của sự-sống và tình yêu?!
Cho chị Thy gởi tới ba của Vi lời chào và thăm hỏi rất chân thật, như thể một người bạn chung trên con đường tranh đấu vì chánh nghĩa hôm nay. Ông sẽ an tâm nếu biết bên cạnh con gái mình từ bây giờ sẽ có một người chị cùng chung vai sát cánh để tiếp tục giấc mơ chính đáng của ông bấy nay : một Việt Nam sẽ có Tự Do-Dân Chủ thật sự !
Rất tình cờ, hôm nay nhiều nơi trên thế giới lại một lần khuấy động bởi những sự thật về cuộc chiến tranh lịch sử đẫm máu Việt Nam & Hoa Kỳ, bởi một tác giả người Mỹ, gần như chả dính líu gì tới cuộc chiến ấy ( nếu chỉ nhìn bằng con mắt thường của cuộc đời?). Nhưng thử hỏi, có ai trong chúng ta, tất cả những con người sinh ra trên hai đất nước này dù là về trước, về sau cuộc chiến mà không bị ảnh hưởng gì bởi chính cuộc chiến ấy? Quá khứ, hiện tại và tương lai luôn là những điều không thể tách rời nhau, Vi có nghĩ vậy không? Nếu không sao hôm nay, giờ này chị và Vi lại đang nghĩ về nhau, về những gì nơi huyền bí và kỳ diệu của linh hồn con người, những ý tưởng và trí tưởng?...
Để chị dán vào đây bài mà chị nhắc với Vi đó nha, hẳn sau khi trực ra ra Vi lao lên tàu rồi, thì làm sao mà biết tin mới mẻ này? Ờ, mà để chị Thy tặng cho Vi cuốn sách đó nhen, ngay dịp này Vi lên Paris đây.
Thương mến,
chị Thy
10h30 - 20/02/2008
*nếu chị không nhớ nhầm thì đúng 1 giờ nữa ba Vi ra khỏi phòng mổ? Bình An! Bình An!!


==>>
Chị Thy dán đoạn duo nho nhỏ này vào đây kỷ niệm Vi nhỉ? Không biết nhà PNV này thì Vi đã từng ở đây hay chưa? Có nhiều người bạn đã ở đây từ ngàn đời mà chị Thy đâu có biết, lãng linh vậy đó...!!


Quote:
Originally Posted by tieuvuvi
Có lẽ tại Vi có tâm hồn sầu mộng cho nên thơ Vi thường buồn lắm cho dù thơ tình hay thơ ĐL của Vi đều rất buồn...

DẠ KHÚC SẦU ĐÔNG

Đầu non tuyết phủ trắng rừng cây
Lạnh giá sương hàn quyện khói mây
Anh ngóng gió đông sầu chất ngất
Em nhìn trăng khuyết lệ đong đầy
Đêm thâu thức giấc lòng chua xót
Canh vắng giật mình dạ đắng cay
Đôi ngã tìm nhau trong nỗi nhớ
Tương tư nguyện ước mộng sum vầy.


Tiểu Vũ Vi.


Nếu vườn thơ chị có một cơn mưa nhỏ làm cho chị vui thì Vi cũng vui rồi...
Dạ Vi mê café Carte Noire lắm...Vi hông biết uống rượu đâu...

==>>

Đóa Tường Vi Mưa ơi,
Bài thơ "Dạ Khúc Sầu Đông" của Vi quá hay !!
Quả tình là nàng-thơ của Hạt Mưa nhỏ đã rất cưng chiều nàng-thơ của Hạt Mưa Nghìn Dấu Hỏi đó thôi?!
Cám ơn Vi thật nhiều. Hôm nay Vi phải đi trực đêm nữa rồi, phải không? Chúc cái thân-xác là Vi và cái linh-hồn lãng-linh mượn hạt bụi cũng làVi mà trú ngụ kiếp này = cả hai đều được an vui !
@ Carte Noire đó nhen Vi !
Khi nào chị cho Vi nếm thử café Trung Nguyên của VN nhang?! Vi nghe chiện "say café" bao giờ chưa hỉ?
chị Thy
viethoaiphuong
#236 Posted : Monday, February 25, 2008 9:05:17 PM(UTC)
viethoaiphuong

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 9,291
Points: 11,028

Thanks: 758 times
Was thanked: 136 time(s) in 135 post(s)
copy đoạn này mới "trả lời MThuy" bên MGP về đây, may ra Mai tình cờ vô mà đọc nhen, vì MThuy tự dưng cũng "nhớ" Paris... HP nói là HP đi Cali hè này. MThuy cũng muốn gặp Mai bên í đó người-thơ ơi. HP sang đó cùng MThuy, rồi MThuy về trước, HP ở lại với Mai tới khi nào Mai ngán quá biểu : đủ rồi cho lần này !!
í của Mai ra sao ta??
Mai qua đây tháng 6 tới không? Để cùng đi Hòa Lan luôn !
MThuy gọi Mai vào MGP nữa đó. Để HP làm sẵn cho Mai một "Góc Tình-Thơ Sương Mai" bên đó trước đi nhể, rồi "cõng" Mai qua sau vậy !! Làm biếng kiểu Mai cũng độc đáo đó chớ???
Rose


Xin chào lại MThuy hôm nay,
và xin chào 2 em-thơ ThiHanh&Mi Ướt quý mến,
Khi đọc những gì trong trang cuối cùng này và có mở nghe link kia (mà MThuy giải đáp câu thắc mắc của mọi người?), MThao lại nhớ tới nhiều kỷ niệm về những cuộc gặp gỡ, đón - đưa...
Và nhớ đôi điều MThuy hỏi HP mới rồi (!?)
HP trả lời MThuy sao nhỉ (?)
Một câu hỏi cũng rất là lạ đấy chứ (?)
Câu trả lời hẳn cũng không kém phần ngoạn mục (?!)
MThuy và 2 quý em-thơ biết không, theo như HP đây, thì tốt nhất là chẳng nên để ý người đó là ai, chỉ cần biết người đó là bài thơ hay bài đoản khúc hay bài nhạc...nào đó mà mình đang ở trong dòng chảy của cảm nghĩ viết lên trang dòng hay trong âm thanh của nhạc? Khi mình không bận tâm gì ngoài những con chữ hay nốt nhạc, mình sẽ được hưởng nhiều nhất từ những con chữ và nốt nhạc có thể ban tặng cho mình điều gì đó đẹp đẽ vô tư?
MThuy biết không, hôm qua SMai nói với HP :
- Nhớ quá mùa hè trước dung dăng dung dẻ bên bờ sông Seine cùng nhau... mà bây giờ đã mất hết rồi !
HP trả lời :
- Mai nói chi lạ vậy hở? Mùa hè đó không bao giờ chết, nên nó không bao giờ mất hết? Nó còn nguyên si đó thôi, ít nhất cũng nằm lại nơi biết bao nhiêu bài viết trong topic "Paris, có gì lạ?" nơi PNV hay nhiều nơi khác? và ghi dấu trong biết bao bài thơ của chính SMai, MThuy, HP...một thuở? Hay nhiều hơn là trong trí nhớ của mỗi chúng ta khi chợt nhớ về nhau nơi những ngày ấy?
Còn mới rồi HP nói gì với MThuy :
- Với HP, mỗi cuộc gặp gỡ rồi chia ly đều giống nhau, mà cũng rất khác nhau?
Giống nhau vì cùng là một HP, người đưa bàn tay thơ vẫy chào?
Khác nhau vì không cùng là một con người đi đến, nên để lại trong tay thơ những mềm mại có khác nhau đôi chút, điều đó đã là hiển nhiên?
Nhưng chắc chắn không một ai ghé vào tai HP nói đôi điều đến ngỡ ngàng là thế (!!) ngay trên toa tàu đầy ắp những người lạ...như MThuy, đúng không? Cho dù ngàn năm sau, khi chúng mình không còn trên cõi dương-gian này, thì lời ấy vẫn còn lại trong gió thoảng...!?
Bởi vậy mới có chuyện Hạt Mưa Nghìn Dấu Hỏi (?)
Ờ, mà HP có nói với SMai rồi đó MThuy à, khó chi đâu để làm lại một trang thơ gần giống với Paris mùa Hạ Trắng 2006, nếu không ở Paris thì bên Cali cũng vầy thôi?
Rồi HP nói với SMai : haha!! ai cũng thua HP hết nhể?
Thế MThuy muốn nghe HP kể tiếp sau đó đối thoại í không nào? ( kể cả của MThuy với HP mới rồi hay cũ rồi í mà?) - ấy chớ...!! -MThuy??
HP đợi bài viết của MThuy đó nhen !
Rose
HP


Last edited by hoangthymaithao : 02-26-2008 at 01:04 PM.
viethoaiphuong
#237 Posted : Tuesday, February 26, 2008 8:31:06 PM(UTC)
viethoaiphuong

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 9,291
Points: 11,028

Thanks: 758 times
Was thanked: 136 time(s) in 135 post(s)
"TÌNH YÊU"

Richard Sanderson - Dreams are my Reality
http://http://www.youtube.com/watch?v=EQDHCyFe2rY

==>>

Owh!! La Boum !!
Đa tạ và Xin chào Bautroichienthang,
Làm sao mà BTCT lại quá bộ qua đây vậy ta? Và tặng cho góc của họ nhà Mây món quà quá đẹp của TÌNH YÊU ! Kế từ khi phát hiện ra clip này Mây Xanh đã nghe liên tục bài hát. Trong các version thì MX thích hơn cả : "she's a lady lady lady..." giọng hát rất lạ, hợp với những ý tưởng và trí tưởng được thể hiện qua clip và nó đã từng là một trong những "giấc mơ Thơ" của MX mới mùa hè rồi, sau khi xem bộ phim nói về Alexander Đại Đế ( MX chuyên đời quên tên phim, đôi khi quên luôn tên cả nhân vật chính, chỉ nhớ cốt lõi câu chuyện và những hình ảnh hay âm nhạc hay lời nói mà mình thích ở bộ phim đó mà thôi ).
Còn clip, thì MX xem qua một lượt tất cả các version trong này. Mỗi "mẩu-tình" là một nét đẹp và đáng ngợi khen !
MX ở ngay trên đất Pháp đó, mà chưa từng xem La Boum. Có thể vì MX không chú ý tới những gì nơi ti vi, kể từ khi làm kiếp lãng-du. Thế giới quanh MX chỉ còn là ngôn từ và nốt nhạc.
Về bản nhạc này và những phim này chỉ cho MX khẳng định thêm một điều đã là chân-lý : mọi TÌNH YÊU đều là TÌNH YÊU Thượng Đế, nếu "nó" là chân thành và trong sáng ! Bởi Thượng Đế khi tạo dựng ra loài người, Ngài phán câu cuối cùng : loài người hãy thương yêu nhau bằng tình yêu như Ta đã yêu người !?

Nếu không có TÌNH YÊU, loài người tồn tại để làm chi?
Hãy nhìn TÌNH YÊU bằng con mắt TÌNH YÊU
Hãy cảm TÌNH YÊU bằng trái tim TÌNH YÊU
Hãy chạm vào TÌNH YÊU bằng bàn tay mềm Vị Tha và Nhân Ái của TÌNH YÊU
Hãy thức-ngủ cùng TÌNH YÊU bằng tri thức Nhân Bản TÌNH YÊU
Nhưng trên tất cả, hãy biết lựa chọn cho mình phần nào của TÌNH YÊU mà mình được quyền nhận, không nhầm lẫn giữa mình và người.
Không mặc cả giá của sự "cho" và sự "nhận" khi YÊU.
TÌNH YÊU, trong mọi thứ TÌNH (tình bạn, tình thơ, tình đôi lứa...) giữa hai con người dù là không có "điều kiện", nhưng bản thân TÌNH YÊU có điều kiện của "nó" đó là sự tương ứng và tương xứng của mọi hòa hợp, rung động, hành xử và đối xử... Nếu không tất cả cũng đều chỉ như một hạt mầm TÌNH YÊU được may mắn nảy chồi để thành một cây TÌNH YÊU, nhưng sẽ chết iểu hay không thể đơm nhụy trổ bông và kết thành trái ngọt lành?
Hãy biết biến TÌNH YÊU "tiểu ái" thành TÌNH YÊU "đại ái".
Hãy Tin Yêu tất cả những ai xung quanh mình, để cho chính mình và cho người khác Niềm Tin & Hi Vọng thanh tao và lớn lao !

Roseheart

ThyThyHoangThyMaiThao
"Mây Xanh"
MGP- 12h43 le 27-02-2008

http://emavaban.com/foru...thread.php?t=2361&page=4
viethoaiphuong
#238 Posted : Tuesday, March 4, 2008 11:54:48 PM(UTC)
viethoaiphuong

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 9,291
Points: 11,028

Thanks: 758 times
Was thanked: 136 time(s) in 135 post(s)
Những Chia Sẻ : Mẹ & Con
Roseheart

Thư Gửi Mẹ

Nơi mỗi một con người chỉ có một trái tim, nhưng nơi một trái tim lại có quá nhiều tình yêu cùng chứa đựng và cùng chia sẻ...!!
Người mẹ gọi :
- Con hãy về với mẹ!
Người con thoáng chao lòng, nhưng trả lời :
- Mẹ hãy đến với con !
Giữa lưng chừng trời-đất là rất nhiều tầng mây, vô hạn định!?
Giữa ngổn ngang cuộc đời Mẹ-Con là muôn vàn lựa chọn?!
Một người có thể làm được rất nhiều điều hữu ích, nhưng vấn đề là phải biết lựa chọn nơi từng thời điểm cho từng điều gì đó cần hơn và quan trọng hơn? Bởi điều đó chỉ có thể làm được tốt nhất khi nào đó, chứ không phải có thể làm được nó bất kể lúc nào cho cùng một kết quả?
Tôi luyện một nhân cách con người khó hơn tôi luyện thép?
Nhưng nâng-gượng một nàng-thơ còn khó hơn nâng-gượng một làn mây màu nhạt buổi hoàng hôn?
Hạt nắng đầu tiên của một ban mai là rất đẹp?
Hạt nắng cuối cùng của một ngày là rất quý?
Lời ru của Mẹ lúc con còn trong nôi là dịu êm, đem cho con giấc ngủ bình yên để mau lớn bằng người?
Lời khuyên của Mẹ lúc con đã trưởng thành là dòng nước mát trong cho con thức tỉnh tri thức để làm người?
Mẹ cho con lẽ sống giữa biển-đời!
Con cho mẹ nối dài dòng năm tháng để đi tiếp trong khoảng lặng đất-trời!
Không có điều gì tốt lành hơn là Mẹ hiểu Con!

Con biết ơn Mẹ!
Bản nhạc này con thích nghe mỗi khi con cần giữ cho lòng mình khỏi yếu mềm !
Con tặng cho Mẹ, con tự tặng cho Con và con xin tặng lại cho những đứa trẻ của con mai sau...!!
"Lettre a ma mere".


04/03/2008
VietHoaiPhuong
ThyThyHoangThyMaiThao


http://youtube.com/watch...zkAxB_Q&feature=related

&&

Gởi Nhớ

Quê mẹ còn vương bóng ác tà
Bao năm nhiễu loạn với can qua
Người đi khắc khoải hờn vong quốc
Kẻ ở lầm than hận tán gia
Hạ đến sầu thương hoài bứt rứt
Thu về luyến nhớ chẳng phôi pha
Mây ơi có ghé về quê cũ
Trăm nhớ nghìn thương gởi mẹ già


BachLoan
(Toronto, 18h20 le 04/03/2008)


Last edited by hoangthymaithao : 03-04-2008 at 08:25 PM.

0000000

"Gởi anh TN đọc bài này mới nhất "Thư Gửi Mẹ"! Chiều nay mẹ em gọi sang kêu nhớ em lắm! Nhưng em không thể về thăm Mẹ lúc này. Lòng em đớn-đau!! Ngồi viết bài này cho Mẹ và cho các con em !!"- HP

&&

Anh cũng đã có lần như em vậy
Anh đi Mỹ thăm Mẹ anh mỗi năm 1 lần vào tháng 7 hoặc tháng 8, làm vườn cho Mẹ anh và những cây trồng còn lại bây giờ cũng có vài cây tình thương yêu Mẹ-Con trong đó. Nhưng chỉ có một lần, Mẹ anh gọi anh về thăm Mẹ anh thì anh rất bận và đang phục vụ cho Chánh Phủ Pháp nên không về được.
Mẹ anh nói : con ơi, sao con hà tiện thời gian với Mẹ quá, mỗi năm con chỉ cho Mẹ có một tháng, qua tháng đó rồi Mẹ đợi trông con 11 tháng nữa mới thấy con.
Anh chưa kịp trở về thăm Mẹ, vì Mẹ anh than phiền nên anh mua vé chỉ còn 3 ngày nữa là tới ngày về thì chị Hai anh cho anh hay nhằm ngày thứ Sáu lúc 4 giờ sáng. Chị cho Mẹ anh đi cấp cứu, thì Mẹ anh mất sau 8 tiếng, anh không về kịp đúng như lời Mẹ anh nói : Con ơi chắc là Mẹ nhìn con lần cuối cùng, mỗi lần con đi...
Thế thì anh hối tiếc...và đã về chôn Mẹ anh cùng tất cả gia đình con cái và chỉ nhìn được xác của Bà. Sau lần đó, anh về 3 lần nữa và anh rất đớn đau mỗi lần đến mộ Bà. Nhìn ảnh Bà như Bà nhìn anh vẫn luôn than thở với đôi mắt hiền từ và mỗi lần rơi lệ.
Nên đã qua 7 năm hơn anh không về nữa...
Hồi Mẹ anh còn sống, thì Bà rất thích bài hát : MẸ TÔI, LÒNG MẸ và mỗi lần anh về, bà lấy cây đàn guitare của anh ra. Bà lau chùi bụi và Bà bảo anh hát cho Bà, nên bây giờ anh nghe 2 bài này là anh chạy đi, không chịu nổi sự nhớ thương Mẹ. Và mỗi lần anh lỡ bị nghe là cả một thời gian anh trong sự đau khổ...
Nên anh đọc Thơ em xong anh đã rơi nước mắt nhớ Mẹ...và anh ngồi đây hồi tưởng nhớ...và viết cho em.
Em là Mẹ thì em biết nỗi lòng của các người Mẹ hơn anh. Anh chỉ biết thương Mẹ.
Đây bài Văn Tế Mẹ, anh viết trên máy bay cho Mẹ anh.
(Paris, 2h21 le 05/03/2008 )


Văn tế Mẹ

Trước linh-sàn chúng con xin kính thỉnh thân-Mẫu Hương Linh
Mẹ lai đáo hưởng cùng chúng con cơm canh đạm-bạc
Mẹ ra đi dương trần thân chúng con phiêu dạt
Từ đây biết cùng ai, cạn lẽ hủ hỉ phân trần
Mẹ đi ! lòng chúng con tan nát đau đớn vô ngần
Viết văn tế, lệ tuôn vắn dài không dứt
Lòng thương tiếc tưởng nhớ bóng hình Mẹ sớm khuất
Suốt bao nhiêu năm, ẩn núp lũ cháu đàn con
Chẳng quản chi, bao nặng nhọc, thân-thể tiều-tụy hao mòn
Nuôi nấng khôn lớn trong nền văn, lề giáo dục
Đàn con, cháu dại, mỗi mình tả xung hữu đột
Đời Mẹ đâu nào, có biết được chuyện nhàn thân
Sự hy-sinh vô bờ bến, dù số kiếp gian truân
Lãnh trách nhiệm, Mẹ thay quyền tối cao thế Phụ
Dìu đàn con qua quãng đời, nay đã tròn nhiệm-vụ…
Chúng con xin dập đầu, tứ bái tiễn Mẹ linh thiêng
Hộ chúng con và đàn cháu vững một thuyền…
Đây, lời kinh tiếng kệ, chúng con niệm xin Bồ Tát
Dìu dắt HƯƠNG LINH MẸ về ẩn nơi Bóng Mát
Vạn cảnh NIẾT-BÀN về nơi cõi Phật, Mẹ chầu THIÊN


Thanh Nhã
BRADENTON- FLORIDA
Ất hợi niên tam ngoạt nhị nhật
Viết cho Mẹ, ngày 5.4.99


&&

bonjour HP, je suis extrêmement émue de lire le poème dédié à la Mère, car j'ai perdu la mienne depuis des années, mais j'ai toujours été proche d'elle et je ne m'en suis jamais remise de son départ, je pleure encore aujourd'hui, on parle d'amour. Un seul être vous manque et tout est dépeuplé, mais pour elle c'est tout comme, je ne suis pas retournée à la maison familiale pendant cinq ans, j'y suis retournée l'année dernière, mais les souvenirs sont intacts, parfois dans des moments de grande solitude, j'aurais voulu la suivre , j'espère qu'elle m'entend là où elle est, on parle de regrets, de remords, on parle de tout sauf d'amour, sans doute l'amour est un sentiment physique ? le parcours de tout sentiment est et doit être chaotique, désordonné et somme toute douloureuse, mais je ne veux pas oublier, car l'oubli est un refuge lâche, démissionnaire, quelques lambeaux du passé me reviennent comme des feux mal éteints , mais oh combien cinglants, vifs et ardents, comme pour me rappeler que tout est rangé dans les profondeurs de notre mémoire et un jour de grand vent d'hiver, ils reviennent pour nous tenir la main...
Je peux lire l'unicode ne t'en fais pas, je ne peux l'écrire, bah, on s'habitue à tout.... biz mille fois
TH
(Paris,10h24 le 05/03/2008)



Last edited by hoangthymaithao : 03-05-2008 at 12:06 PM.
viethoaiphuong
#239 Posted : Wednesday, March 5, 2008 8:51:35 PM(UTC)
viethoaiphuong

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 9,291
Points: 11,028

Thanks: 758 times
Was thanked: 136 time(s) in 135 post(s)
.....Như là ngày mai.....

Chị HP xa nhớ!

Quen chị không bao lâu, mà ngỡ ngàng vì thân quen.
Chị mến!

Đôi lúc em muốn viết cho chị, viết nhiều thật nhiều, nhưng cứ sợ là mình sẽ khóc. Đôi khi, em thật can đảm, nhưng hình như không hoàn toàn như thế...

Có lẽ vì vậy, mà em, sợ chạm vào em trong thơ văn chị, trong những dòng chữ em muốn gửi chị. Em ghét sự yếu mềm, mà có lẽ, em lại yếu mềm quá.

Chị biết không? Thật sự thì cuộc sống của em, suy nghĩ của em, thỉnh thoảng lại bế tắc, trước đời, và trước người, tìm đến thơ văn như một sự cứu cánh.
Mà dường như cũng chua chát thay...

Chị thương! Em viết vội vài dòng gửi chị.
Mong chị an lành, an lành...
Như vòng tay em, muốn ôm chị, thật lòng.

NKH


&&

NKH quý mến,
Thật lạ lùng đó nha, vì mới tức thì chị vào topic "khoảng trời thơ trăn trở và ước mơ..." ((chị mới mở ở MGP, sau khi bi DT "bắn" chị ( vì tôi hồi vụ Trường Sa - Hoàng Sa hồi cuối năm 2007 chị đăng lại tin tức từ net có "mùi" yêu nước thương nòi nhiều quá! ( sau này chị còn biết lý do chính, làm chị phì cười luôn = đúng là khổ thay cho loài người nhiều quá những "tham, sân, si, ái, nộ"!). Chị thì không bao giờ muốn lấy thêm bất cứ 1 nick nào khác)) => ừ, chị vô đó và chỉ tìm đọc hai bài viết cho NKH đó. Ở đây, chị chỉ mới đăng ít bài, nhưng cả 2 bài về NKH chị đều đã để vào rồi, thế thì em biết chị quý và trọng em tới đâu chứ ? Phải chăng có thứ "sóng tâm linh" rất mạnh báo hiệu cho NKH, nên em mới nghĩ ra là phải viết cho chị ít dòng kia??

Chị đang muốn hỏi em xem ở blog nào hay Web nào thì chị có thể đọc bài của NKH và có thể copy đêm về MGP và PNV một số bài nào chị thích? Vì chị có làm 2 topic : "Những bài thơ làm cho tôi được nghiêng mình cảm phục" và "Đãi "chữ"-vàng trong biển-Net = Tìm tình-người trong nhân-gian"==> nên chị thích bài nào thì chị đưa vào đó để tặng lại chính mình và tặng lại nhân-gian!(tất nhiên là những ai co hữu-duyên với những bài thơ-văn ấy?)

Chị vẫn muốn viết tiếp một số bài về NKH và thơ-văn của em, như đã có sẵn ý tưởng từ rất lâu rồi, khi biết NKH . Nhưng những việc viết lách khác quá nhiều, chiếm hết thời gian của chị. Em có thể tưởng tượng chị ngồi từ 8h sáng tới 3-4h khuya không? Chỉ làm những việc nhà rất nhanh và rất đơn giản so với trước đây. Đôi khi muốn gục xuống vì cảm xúc, nên có "cô-bé-thơ" kia chị quen trong nhiều Net, đã chúc chị năm mới 1 câu "xanh dờn": chúc chị có nhiều sức khỏe và tinh thần vững mạnh để chịu đựng được cảm xúc của thơ!!

Đừng lấy Thơ-Văn làm cứu cánh, mà hãy lấy Thơ-Văn như một ơn phát ban để yêu mến hơn những gì xung quanh mình. Chịu đựng được khổ đau chính đáng hay không chính đáng, cũng sẽ được đền bù bởi một niềm vui là biết chia sẻ nỗi đau cùng đồng loại, bất kể là ai? Hãy cố gắng đặt mình ở vị trí của họ và ở suy nghĩ của họ để hiểu vì sao họ hành động như thế nào đó: đúng hay sai? Từ đó mình học cho mình điều tốt, tránh cho mình điều xấu? Khi mình là cánh hoa tỏa mùi hương nhân ái, mọi loài quanh mình cùng được hưởng ân huệ, đôi khi chỉ là cảm giác dễ chịu cho họ. Thiết tưởng, ở đời điều gì là quan trọng hơn điều gì đây? Chỉ khi nào mình biết "cho" điều gì vô tư thì điều đó sẽ trở thành vô giá? Như chị đọc thơ-văn của em, đôi khi chỉ đôi dòng thư em viết đây, chị cũng thấy chị cảm ơn Net, cảm ơn cuộc đời nhiều lắm đó chứ? TÌNH YÊU đâu ai cho mà đòi giá chi đâu và đôi khi người cho cũng không biết cả người nhận, nhưng nếu đã là người nhận nó với tình chân thì nó được thể hiện bằng tình chân í nhị lắm, đôi khi? TÌNH YÊU là những điều từ nhỏ nhắn và đơn sơ, nhưng được nâng gượng rất lớn lao và với sức phi thường?

Chị đôi khi cũng muốn viết cho em, nhưng rồi cũng lại muốn em yên tĩnh để học hành, làm việc và hưởng những gì đang quanh em, nếu có khi nào chợt nhó tới chị, thì lại tưởng tượng ra một dòng sông thơ cho cánh hoa con gái của em được thả trôi trên đó...bồng bềnh như mây của nước...vợi vời như sóng của thơ...ban mai cho ấm áp ngữ từ cần đối đáp với nhân-gian, hoàng hôn cho thấm tháp vị ngào ngạt của đất-trời...khi chẳng biết có còn một ngày mai mặt trời sẽ thức giấc hay không? Để mà mình biết quý hóa những giờ phút còn lại của đời mình? Cho đêm có về sẽ được đắm chìm trong suy tư : suy ngẫm về con người, về thiên nhiên vạn vật, về thẳm thẳm của trời cao là những gì đằng sau đó? Một ngày mai sau khi ta không còn dưới trần-gian có phải chăng ta mới bắt đầu bước vào sự-sống thật sự, nơi vườn Eden? Khi đó chị sẽ nhận ra ai là NKH giữa vô vàn những gương mặt thánh ái không? Chắc chắn là có rồi? Ah! Khi đó sẽ rất đỗi mừng vui, ta sẽ kể lại chuyện của những ngày quá khứ = đó là kiếp người dương gian một thuở lắm đắng cay pha trộn với ngọt bùi?!

Vòng tay của chị cũng muốn ôm chặt NKH, thật lòng!
thế nha,
chúc em một đêm an lành,
đã 12 giờ đêm bên nhà rồi, phải không?
Vậy là cùng một lúc chúc em một ngày mới an vui nha,
thương mến,
Chị HP

ps- chị gõ như gió đó thôi, xem nào: chừng 1 giờ đồng hồ?
đôi khi chị ngồi cả giờ viết rồi xóa, rồi viết... mà chỉ chừng 10 dòng! Nhưng mỗi khi viết gì cho NKH thì không cần phải xóa chi cả, họa chăng sẽ có lỗi chính tả vì gõ nhầm bàn phím đâu đó (chị đôi khi không nhìn bàn phím í mà, gõ theo quán tính nào đó, không biết!). Và khi gửi đi rồi thì chị mới ngồi đọc lại!

18h05 le 05/03/2008
ThyThyHoangThyMaiThao


Last edited by hoangthymaithao : 03-06-2008 at 01:23 PM.
http://emavaban.com/forums/showthread.php?t=3455


viethoaiphuong
#240 Posted : Thursday, March 6, 2008 9:34:34 AM(UTC)
viethoaiphuong

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 9,291
Points: 11,028

Thanks: 758 times
Was thanked: 136 time(s) in 135 post(s)
Besame Mucho
http://youtube.com/watch...MYPIo1o&feature=related

Thật tình cờ vào cõi nhà ảo nơi ây, thấy LV tìm được bản nhạc mà tôi yêu thích một thời xa xưa cùng mấy đứa bạn mộng-mơ !

LV ghi chú :
"Xin các bạn thưởng thức nhạc phẩm lừng danh Besame Mucho qua sự trình diễn của dàn nhạc Ray Conniff. Bản nhạc này được dùng trong phần mở đầu cho chương trình Thẩm Thuý Hằng vào thời gian trước năm 1975".

Tất nhiên là tôi xem liền, ít nhất để tôi được biết nghi lễ mở đầu chường trình hẳn cũng rất nổi tiếng ngày nào đối với rất nhiều bạn bè tôi nơi cõi ảo này đây.

Nhưng khi ngó vào một dãy danh sách các version khác cũng Besame Mucho, không hiểu sao tôi lại bấm vào một khung cửa sổ rất đơn sơ. Và sau khi nghe xong hết lượt thứ hai version này, tôi đã viết lại cho LV như sau:

"Cám ơn LV đã đưa youtube này vô đây, mà tình cờ HTMT mở ra coi, thì thấy được bản nhạc này qua tiếng vĩ cầm của cô gái hẳn là vô danh này đây ...rất hay !!
Net thật là tuyệt vời thế đó, nhờ thế mà có khi ta bắt gặp một hạt cát vàng thật sự của nghệ thuật và tình-người ?
HTMT gửi lại đây một version khác của Besame Mucho nha ?"


Besame mucho
http://youtube.com/watch...tGLowoU&feature=related


Khi trở về hộp thư của tôi, thì lại nhớ đến TN người-mộng ! Nhớ hôm qua TN mới viết cho tôi mấy chữ rất lênh-đênh chi đâu:
"Cám ơn Thy đã chịu khó xây thêm mây trời nơi cõi ảo. TN say mê theo tiếng nhạc, chỉ tiếc là "không hiểu gì", chỉ thấy nhạc đưa ta lênh đênh vào một cõi mù khơi..."

Khi đó tôi trả lời bạn:
"TN ơi, đôi khi nghe nhạc không cần nên nghe lời làm gì, có lẽ sẽ cảm nhận được nhiều "bí ẩn" hơn nơi dòng nhạc?? Bởi ngôn ngữ loài người đâu đủ diễn tả điều tâm hồn con người muốn diễn đạt? Thy nhiều khi cũng có hiểu chi đâu, như bài "Je t'aime mon amour" ấy, Claudia Jung hát tiếng Đức đó chứ, nhưng nhờ Clayderman đàn piano quá hay? Thành ra bài ấy Thy chỉ thích nghe version 2 tài tử này trình bày thôi. Chứ version tiếng Anh mà một cô ca sĩ trẻ cũng nổi tiếng lắm hát, thì không thể nào "lọt" vào tai Thy được!!

"Mấy ông n/s kêu trời là HTMT khó tính quá với Nhạc !! Thy bảo là Thy không có khó đâu, mà là vì Nhạc nó cần phải "khó" như vậy với riêng Thy! Khổ thân Thy chưa??
TN nói đúng, được bay vào cõi thường đã là không dễ? Còn được "lênh đênh vào cõi mù khơi" nữa thì là ước muốn muôn thuở xa vời của các thi-sĩ rồi đó nha?? hihi!!"
...

Thế thì TN lại trả lời tôi hôm sau :
"Đúng vậy, với những tâm hồn yêu nhạc, dường như những dòng nhạc có một ngõ ngách "bí ẩn" len vào hồn mình, hòa nhập vào tâm hồn mà không cần ngôn ngữ diễn đạt. Mình có người bạn gửi cho 3 cái dvd nhạc Pháp, mình vẫn thường nghe để hồn bồng bềnh trôi vào giấc ngủ đêm, dù không hiểu lời hát mô tê chi cả."

Và tôi trả lời lại TN:
"oh! Thế thì TN cũng giống Thy rồi, vụ nghe nhạc, Thy cũng thích để nhạc cả đêm nghe, để máy vi tính chạy tự động một bản nhạc nào đó Thy thích khi nào đó nhất, ngủ trong nhạc mà !!"

"Thy cám ơn TN bịnh mà còn nhớ đến Thy trả lời thư. Kể ra cuộc đời chúng mình cũng là có quá nhiều ơn-huệ của Trời đó chứ? Cho sinh vào thời buổi này, được hưởng những "kỳ ảo" của khoa học kỹ thuật. Bên này bên đấy, cách nhau nửa vòng trái đất, mà như thấy nhau mỗi ngày, bất kể giờ phút nào? Không có gì sung sướng hơn khi cảm nhận tình thương mến của ai đó đổ nghiêng về mình, dù chỉ là chút xíu xiu!! Thy hay nói :"không quan trọng mấy, ai đó "cho" mình những gì và bao nhiêu, mà quan trọng hơn cả là mình "cho" người ấy được nhiều hơn mình nghĩ và được "nhận" lại từ người đó một dấu hiệu thôi của ý nghĩ, tâm tư...??"

" Hôm nay vào VB rất cảm động thấy trang "nhạc ngoại quốc" được mọi người đem bài về thả đầy như những cánh hoa lạc trong không gian vậy? Và, thật tình cờ, nhờ cái tube của LV về bài Besame Mucho, mà Thy tìm thấy một version khác, hẳn của một nghệ sĩ vô danh chơi vĩ cầm ngay tại quán bar. Owh! Tuyệt vời quá !! Có lẽ sự nhận cảm về âm nhạc của Thy cũng chẳng mấy khi giống người đời? Thy không phải lúc nào cũng thích những dàn nhạc vĩ đại cho một bản nhạc nào đó. Chỉ cần một cây ghita và một tâm hồn người đặt vào đúng từng nốt nhạc, từng lời thơ...?!"

"Để Thy ghép mấy mẩu "duo" của hai mình mới đây nhất, và sẽ nối thành một bản nhạc tặng lại chính chúng mình và tặng lại cho nhân-gian? Vậy là món quà ấy mang linh hồn chung của hai ta = cùng một cõi hồn mộng lênh đênh bão-gió??"

Và đây xin gửi lại tất cả cùng tiếng vĩ cầm thật diệu vời của một người nghệ sĩ khác cũng vô danh như hai kẻ lãng-linh này !! Vậy là nơi những con chữ này có tới ba nửa linh hồn cùng ở lại đây với cuộc đời ảo&thật, một ngày hơn nơi sự-sống!!

Paris, 2h20 - 07/03/2008
TramNam & ThyThy
Roseheart

Users browsing this topic
Guest (3)
40 Pages«<1011121314>»
Forum Jump  
You cannot post new topics in this forum.
You cannot reply to topics in this forum.
You cannot delete your posts in this forum.
You cannot edit your posts in this forum.
You cannot create polls in this forum.
You cannot vote in polls in this forum.