Welcome Guest! To enable all features please Login or Register.

Notification

Icon
Error

23 Pages«<910111213>»
CHUYỆN VIẾT CỦA TÔI
Song Anh
#201 Posted : Sunday, October 22, 2006 7:07:49 PM(UTC)
Song Anh

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 1,004
Points: 18

quote:
Gởi bởi Binh Nguyen
Tôi nhận được thư của Anh, vừa đọc, vừa cười, đánh vài câu trả lời liền, để không Anh trông tội nghiệp... không biết Anh có thích người hay phá như tôi không nhỉ? Tôi chợt thắc mắc, và lại tự trả lời, nếu Anh chẳng thích tôi, Anh đã chẳng gởi thư cho tôi. Một cảm giác man mác, dịu dàng, và vui vui trong tôi.

BN.


Wow..." Anh " nào mà có phước vậy....Eight BallQuestion
BN không sợ... Anh xã...đi làm về mệt..." vô tình hay hữu ý "... mà đọc được là sẽ "đóng Net" luôn BN đó...TongueWinkBig Smile


Phượng Các
#202 Posted : Sunday, October 22, 2006 7:30:42 PM(UTC)
Phượng Các

Rank: Advanced Member

Groups: Administrators
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 18,432
Points: 19,233
Woman
Location: Golden State, USA

Was thanked: 646 time(s) in 606 post(s)
quote:
Gởi bởi Binh Nguyen

Chủ Nhật, 22 tháng 10, 2006

Chẳng lẽ tôi cũng bắt chước chị Linh Vang, tập viết nhật ký, kể chuyện xảy ra trong ngày với mình? Cái vấn đề là không có gì để kể, chẳng lẽ là:


Xời ơi, Đừng tưởng là viết như chị Linh Vang mà dễ làm đâu nha. Bao nhiêu nguời tưởng bở, đã nhào vào, chừng 10 ngày là họ ngã quỵ giữa sa trường hết ráo.
Không có ngày nào giống ngày nào vì có ai tắm hai lần trong một dòng sông. Ngay như đứa con của bạn, không lẽ nó cứ như vậy mà không lớn lên đuợc chút nào trong mỗi ngày chăng? Nếu không có sự tinh tế để nhận ra những khác biệt nhỏ nhoi trong từng thứ quanh ta mỗi ngày, mỗi người, thì thôi dẹp mộng làm.... nhà văn cho rồi đi, ha ha ha....

Mà thiệt sự trò chơi chữ nghĩa có nhiều lối, có nhiều khi suy tư cho chín mùi rồi viết một tác phẩm để đời, cũng đuợc vậy. Đó là mình đang nói về cái viết có chất lượng, chớ còn dùng cách viết để chữa bệnh, để tuôn xả những phiền muộn cảm xúc trong lòng, hay dùng ngòi viết để phô trương, để mưu cầu một mục đích nào phi nghệ thuật, thì đây miễn bàn!



Binh Nguyen
#203 Posted : Sunday, October 22, 2006 11:18:23 PM(UTC)
Binh Nguyen

Rank: Advanced Member

Groups: Registered, Editors
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 4,945
Points: 1,581
Location: Đông Bắc Gia Trang

Thanks: 1 times
Was thanked: 36 time(s) in 35 post(s)
quote:
Gởi bởi Song Anh

quote:
Gởi bởi Binh Nguyen
Tôi nhận được thư của Anh, vừa đọc, vừa cười, đánh vài câu trả lời liền, để không Anh trông tội nghiệp... không biết Anh có thích người hay phá như tôi không nhỉ? Tôi chợt thắc mắc, và lại tự trả lời, nếu Anh chẳng thích tôi, Anh đã chẳng gởi thư cho tôi. Một cảm giác man mác, dịu dàng, và vui vui trong tôi.

BN.


Wow..." Anh " nào mà có phước vậy....Eight BallQuestion
BN không sợ... Anh xã...đi làm về mệt..." vô tình hay hữu ý "... mà đọc được là sẽ "đóng Net" luôn BN đó...TongueWinkBig Smile



Anh này là Anh viết hoa, không phải anh viết thường. Anh... Anh...

Mình đâu có làm gì sai đâu mà sợ hả chị? Đã bảo "cây ngay không sợ chết đứng" mà lị.

Cuốn sách sắp xong rồi, lỡ có đóng NET cũng không sao, hi hi hi.

BN.
Binh Nguyen
#204 Posted : Sunday, October 22, 2006 11:22:06 PM(UTC)
Binh Nguyen

Rank: Advanced Member

Groups: Registered, Editors
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 4,945
Points: 1,581
Location: Đông Bắc Gia Trang

Thanks: 1 times
Was thanked: 36 time(s) in 35 post(s)
quote:
Gởi bởi Phượng Các

quote:
Gởi bởi Binh Nguyen

Chủ Nhật, 22 tháng 10, 2006

Chẳng lẽ tôi cũng bắt chước chị Linh Vang, tập viết nhật ký, kể chuyện xảy ra trong ngày với mình? Cái vấn đề là không có gì để kể, chẳng lẽ là:


Xời ơi, Đừng tưởng là viết như chị Linh Vang mà dễ làm đâu nha. Bao nhiêu nguời tưởng bở, đã nhào vào, chừng 10 ngày là họ ngã quỵ giữa sa trường hết ráo.
Không có ngày nào giống ngày nào vì có ai tắm hai lần trong một dòng sông. Ngay như đứa con của bạn, không lẽ nó cứ như vậy mà không lớn lên đuợc chút nào trong mỗi ngày chăng? Nếu không có sự tinh tế để nhận ra những khác biệt nhỏ nhoi trong từng thứ quanh ta mỗi ngày, mỗi người, thì thôi dẹp mộng làm.... nhà văn cho rồi đi, ha ha ha....

Mà thiệt sự trò chơi chữ nghĩa có nhiều lối, có nhiều khi suy tư cho chín mùi rồi viết một tác phẩm để đời, cũng đuợc vậy. Đó là mình đang nói về cái viết có chất lượng, chớ còn dùng cách viết để chữa bệnh, để tuôn xả những phiền muộn cảm xúc trong lòng, hay dùng ngòi viết để phô trương, để mưu cầu một mục đích nào phi nghệ thuật, thì đây miễn bàn!



Bởi "tui" nói chị PC là chuyên môn làm "nhụt chí anh thư" mà!!!

BN.
Binh Nguyen
#205 Posted : Sunday, October 22, 2006 11:25:48 PM(UTC)
Binh Nguyen

Rank: Advanced Member

Groups: Registered, Editors
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 4,945
Points: 1,581
Location: Đông Bắc Gia Trang

Thanks: 1 times
Was thanked: 36 time(s) in 35 post(s)
quote:
Gởi bởi viethoaiphuong

ah!
Vừa ở "trên lầu" - trả lời BN đó!

Chúc mừng BN dù lo đủ mọi chuyện riêng-chung mà vẫn biết tự cho mình một khoàng "lãng-mạn hiện-sinh" hihi!! VHP đang viết một bài về chủ đề này!!
Bữa nào xong sẽ xin BN cho dán vào cửa sổ tâm-hồn nhà BN nhen - góc nào cũng được, miễn là nhỏ nhất mà khó bị mưa làm trôi đi mất hỉ??
chúc ngu ngon nhen và mơ thấy Anh cua BN đang cười thật dễ thương.
BN biết có người viết thế này: "em sẽ hôn Anh khi nào Anh thật dễ thương và em sẽ tặng Anh điều thuốc Salem khi nào Anh thật suy-tư!" của tác giả nào BN đoán xem hỉ???
VHP thì chỉ dám tặng BN một bông hồng cũng rất nhỏ này thôi !!

Rose



Cám ơn chị VHP, chị cứ dán vô đây, to hết một trang luôn cũng được, không cần là góc nhỏ nào đâu! Câu trên, nghe quen quen, mà chưa nghĩ ra của ai. Bình ngủ ngon lắm, nhưng phải dậy đây nữa rồi, híc híc.

BN.
linhvang
#206 Posted : Monday, October 23, 2006 4:26:50 AM(UTC)
linhvang

Rank: Advanced Member

Groups: Moderator, Editors
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 4,933
Points: 1,248
Woman
Location: University Place, Washington State, USA

Thanks: 23 times
Was thanked: 45 time(s) in 43 post(s)
quote:
Gởi bởi Phượng Các


Mà thiệt sự trò chơi chữ nghĩa có nhiều lối, có nhiều khi suy tư cho chín mùi rồi viết một tác phẩm để đời, cũng đuợc vậy.


Sợ cứ suy tư cho chín mùi rồi cuối cùng lại chẳng viết được gì! Big Smile
Phượng Các
#207 Posted : Thursday, October 26, 2006 7:47:32 PM(UTC)
Phượng Các

Rank: Advanced Member

Groups: Administrators
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 18,432
Points: 19,233
Woman
Location: Golden State, USA

Was thanked: 646 time(s) in 606 post(s)
quote:
Gởi bởi Binh Nguyen
Bởi "tui" nói chị PC là chuyên môn làm "nhụt chí anh thư" mà!!!

BN.


Ơ, mình lại nghĩ là đang đốc cho BN nhập cuộc đó chớ!

Binh Nguyen
#208 Posted : Sunday, November 5, 2006 11:49:38 PM(UTC)
Binh Nguyen

Rank: Advanced Member

Groups: Registered, Editors
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 4,945
Points: 1,581
Location: Đông Bắc Gia Trang

Thanks: 1 times
Was thanked: 36 time(s) in 35 post(s)
quote:
Gởi bởi Phượng Các

quote:
Gởi bởi Binh Nguyen
Bởi "tui" nói chị PC là chuyên môn làm "nhụt chí anh thư" mà!!!

BN.


Ơ, mình lại nghĩ là đang đốc cho BN nhập cuộc đó chớ!




Chị Phượng Các đốc mà làm gì. Bình viết rất rõ ràng từ đầu rồi, Bình viết nhiều lắm nhưng cái nào thấy hay, "tuyệt tác" mới đăng lên cho mọi người đọc, còn thì "dấu" hết trong "thư khố" của Bình Nguyên.

Ở đây, báo Thời Báo có ra cuộc thi "Ba mươi năm nhìn lại", Bình cũng gởi đi vài bài, rủi "xui" có trúng giải thì cũng "bõ cái công viết". Mà bài còn chẳng được đăng nữa, chứ đừng nói là "giật giải", híc híc. Bình có viết một bài khác, còn "save" trong computer, dự định hôm nào lại gởi dự thi tiếp, nhưng rồi máy bị hư, mất hết các bài trong thư khố, kể cả cái bài tính đem dự thi đó. Bởi vậy mới nói "Người tính không bằng trời tính" là vậy. Thôi thì:

"Kình nghê vui thú kình nghê
Tép tôm ta lại vui bề tép tôm"

Nghe có "nhụt chí" không quý vị?

BN.
viethoaiphuong
#209 Posted : Monday, November 6, 2006 3:43:26 AM(UTC)
viethoaiphuong

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 9,291
Points: 11,028

Thanks: 758 times
Was thanked: 136 time(s) in 135 post(s)
quote:
Gởi bởi Binh Nguyen

quote:
Gởi bởi Phượng Các

quote:
Gởi bởi Binh Nguyen
Bởi "tui" nói chị PC là chuyên môn làm "nhụt chí anh thư" mà!!!

BN.


Ơ, mình lại nghĩ là đang đốc cho BN nhập cuộc đó chớ!




Chị Phượng Các đốc mà làm gì. Bình viết rất rõ ràng từ đầu rồi, Bình viết nhiều lắm nhưng cái nào thấy hay, "tuyệt tác" mới đăng lên cho mọi người đọc, còn thì "dấu" hết trong "thư khố" của Bình Nguyên.

Ở đây, báo Thời Báo có ra cuộc thi "Ba mươi năm nhìn lại", Bình cũng gởi đi vài bài, rủi "xui" có trúng giải thì cũng "bõ cái công viết". Mà bài còn chẳng được đăng nữa, chứ đừng nói là "giật giảI", híc híc. Bình có viết một bài khác, còn "save" trong computer, dự định hôm nào lại gởi dự thi tiếp, nhưng rồi máy bị hư, mất hết các bài trong thư khố, kể cả cái bài tính đem dự thi đó. Bởi vậy mới nói "Người tính không bằng trời tính" là vậy. Thôi thì:

"Kình nghê vui thú kình nghê
Tép tôm ta lại vui bề tép tôm"

Nghe có "nhụt chí" không quý vị?

BN.




BN ơi!
Nếu mà là: "Ba mươi năm nhìn lại"...
Thì HP này không biết viết chi cả... lúc đó cũng 19 tuổi đó mà quả là còn ngu ngơ chưa biết chị là "chịên" tình cảm... bởi vậy bây giờ được "bù đắp" là vậy....BN biết có người hỏi HP sao không khi họ đọc thơ của HP í mà... làm HP không bíêt trả lời sao... tính hỏi BN cố vấn cái hỉ !!!!
Binh Nguyen
#210 Posted : Tuesday, November 28, 2006 2:06:15 PM(UTC)
Binh Nguyen

Rank: Advanced Member

Groups: Registered, Editors
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 4,945
Points: 1,581
Location: Đông Bắc Gia Trang

Thanks: 1 times
Was thanked: 36 time(s) in 35 post(s)
quote:
Gởi bởi viethoaiphuong

[quote]Gởi bởi Binh Nguyen

[quote]Gởi bởi Phượng Các

[quote]Gởi bởi Binh Nguyen
Thì HP này không biết viết chi cả... lúc đó cũng 19 tuổi đó mà quả là còn ngu ngơ chưa biết chị là "chịên" tình cảm... bởi vậy bây giờ được "bù đắp" là vậy....BN biết có người hỏi HP sao không khi họ đọc thơ của HP í mà... làm HP không bíêt trả lời sao... tính hỏi BN cố vấn cái hỉ !!!![/teal]



Chị Hòai Phương, 19 tuổi thì càng nhiều chuyện để viết chớ, sao lại ngu ngơ?

BN.
Binh Nguyen
#211 Posted : Tuesday, November 28, 2006 2:21:52 PM(UTC)
Binh Nguyen

Rank: Advanced Member

Groups: Registered, Editors
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 4,945
Points: 1,581
Location: Đông Bắc Gia Trang

Thanks: 1 times
Was thanked: 36 time(s) in 35 post(s)
quote:
Gởi bởi Binh Nguyen



Và tự nhiên tôi khóc, khóc cho cuộc đời phù du, khóc cho kiếp nhân sinh, khóc cho người, khóc giùm bạn, khóc giùm mình. Ngòai trời đang mưa, những giọt mưa như những giọt nước mắt. Cảnh mưa thật buồn, giống như câu thơ "Người buồn nào cảnh có vui bao giờ", người đang buồn là thế thì cảnh làm sao thấy vui?

Có những nỗi buồn không nói lên được, không viết ra được, nó cứ ở đâu đó, canh cánh trong lòng, hễ có dịp là nó lại xổ ra. Những người bạn tôi đã gặp trước kia, những người bạn tôi đã và đang gặp hôm nay, sao tất cả vẫn có những nỗi buồn, ít khi vui?

Bình Nguyên
Tháng 10, 2006.



Tôi lại khóc bạn ơi. Những giọt nước mắt không giải quyết được gì mà sao vẫn khóc? Cuộc đời quả là phù du. Cuộc đời quả là phũ phàng. Hãy khóc đi bạn, bạn xứng đáng được khóc. Hãy khóc to lên, thì sẽ vơi bớt được nỗi buồn. Hãy khóc đi bạn nhé, khóc to lên, và rồi can đảm lên!
Tôi cũng đang khóc với bạn đây.

Bình Nguyên
Tháng 11, 2006.
nguoitutramnam
#212 Posted : Wednesday, November 29, 2006 2:49:05 PM(UTC)
nguoitutramnam

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 222
Points: 12
Woman

Thanks: 4 times
quote:
Gởi bởi Binh Nguyen

quote:
Gởi bởi Binh Nguyen



Và tự nhiên tôi khóc, khóc cho cuộc đời phù du, khóc cho kiếp nhân sinh, khóc cho người, khóc giùm bạn, khóc giùm mình. Ngòai trời đang mưa, những giọt mưa như những giọt nước mắt. Cảnh mưa thật buồn, giống như câu thơ "Người buồn nào cảnh có vui bao giờ", người đang buồn là thế thì cảnh làm sao thấy vui?

Có những nỗi buồn không nói lên được, không viết ra được, nó cứ ở đâu đó, canh cánh trong lòng, hễ có dịp là nó lại xổ ra. Những người bạn tôi đã gặp trước kia, những người bạn tôi đã và đang gặp hôm nay, sao tất cả vẫn có những nỗi buồn, ít khi vui?
Bình Nguyên
Tháng 10, 2006.



Tôi lại khóc bạn ơi. Những giọt nước mắt không giải quyết được gì mà sao vẫn khóc? Cuộc đời quả là phù du. Cuộc đời quả là phũ phàng. Hãy khóc đi bạn, bạn xứng đáng được khóc. Hãy khóc to lên, thì sẽ vơi bớt được nỗi buồn. Hãy khóc đi bạn nhé, khóc to lên, và rồi can đảm lên!
Tôi cũng đang khóc với bạn đây.

Bình Nguyên
Tháng 11, 2006.



Vâng có những nỗi buồn không thể chia xẻ được, những niềm đau tan vỡ thành những dòng lệ … Và có những dòng lệ chảy ra ngoài được để có sự thông cảm, cũng có những dòng lệ chảy ngược, những dòng lệ khô … còn mãi ướt đẫm lòng mình… Đời sống là phù du, là vô thường, có những đổi thay phũ phàng, đau xót đến nát lòng, và nước mắt thầm lặng là người bạn đường chung thuỷ nhất … Vậy, nếu bạn muốn được khóc, hãy cứ khóc, hãy để những giọt lệ được tuôn chảy, sẽ làm vơi bớt sự nặng nề trong lồng ngực, để bạn còn đủ sức buớc một bước kế tiếp cho một ngày khác của cuộc sống bạn .....Mong lòng bạn nhẹ nhàng hơn, thanh thản hơn sau những dòng nước mắt...
nttn heart


Binh Nguyen
#213 Posted : Wednesday, November 29, 2006 11:54:58 PM(UTC)
Binh Nguyen

Rank: Advanced Member

Groups: Registered, Editors
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 4,945
Points: 1,581
Location: Đông Bắc Gia Trang

Thanks: 1 times
Was thanked: 36 time(s) in 35 post(s)
quote:
Gởi bởi nttn

quote:
Gởi bởi Binh Nguyen

quote:
Gởi bởi Binh Nguyen



Và tự nhiên tôi khóc, khóc cho cuộc đời phù du, khóc cho kiếp nhân sinh, khóc cho người, khóc giùm bạn, khóc giùm mình. Ngòai trời đang mưa, những giọt mưa như những giọt nước mắt. Cảnh mưa thật buồn, giống như câu thơ "Người buồn nào cảnh có vui bao giờ", người đang buồn là thế thì cảnh làm sao thấy vui?



Hãy khóc đi bạn nhé, khóc to lên, và rồi can đảm lên!
Tôi cũng đang khóc với bạn đây.




Vâng có những nỗi buồn không thể chia xẻ được, những niềm đau tan vỡ thành những dòng lệ … Và có những dòng lệ chảy ra ngoài được để có sự thông cảm, cũng có những dòng lệ chảy ngược, những dòng lệ khô … còn mãi ướt đẫm lòng mình… Đời sống là phù du, là vô thường, có những đổi thay phũ phàng, đau xót đến nát lòng, và nước mắt thầm lặng là người bạn đường chung thuỷ nhất … Vậy, nếu bạn muốn được khóc, hãy cứ khóc, hãy để những giọt lệ được tuôn chảy, sẽ làm vơi bớt sự nặng nề trong lồng ngực, để bạn còn đủ sức buớc một bước kế tiếp cho một ngày khác của cuộc sống bạn .....Mong lòng bạn nhẹ nhàng hơn, thanh thản hơn sau những dòng nước mắt...
nttn heart




KHÓC

Nghe tin phu quân của người bạn ra đi, mãi mãi, vĩnh viễn, tôi thương cho bạn, thương cho một con người, thương cho những đứa nhỏ vô tội, con của hai người, rồi chúng lớn lên làm sao đây? Thương cho người bạn hiền, người đàn bà bé nhỏ, gánh gia đình chung với chồng đã bao là gian khó, mà bây giờ phải gánh một mình thì cái gánh còn nặng đến như thế nào nữa! Lòng tôi sau cơn khóc bắt đầu nhẹ nhàng hơn. Những giọt nước mắt thường giúp người ta rửa đi bao phiền muộn:

Nước mắt có rửa được nỗi buồn không?
Chắc là được, cho nên tôi hay khóc
Tôi khóc cho tôi không được sung sướng
Về tình thương, về sinh họat hằng ngày
Thôi đành vậy chấp nhận số phận này
Để cứ thế mà mỗi ngày mỗi khóc.


Bao nhiêu là gian khó ở phía trước phải không bạn ơi? Phải tập mà đứng lên. Nuốt nước mắt vào người. Khóc lớn một lần rồi thôi. Khóc im lặng trong người thì có khóc cũng không ai cản bạn được, bạn cứ khóc. Nhưng bạn vẫn phải sống, vẫn phải sinh họat, vẫn phải cười cho các con bạn dựa vào bạn mà hồn nhiên sống. Khóc, bạn cứ khóc, nhưng khóc trong lòng thôi, bạn nhé!

Bình Nguyên
Binh Nguyen
#214 Posted : Thursday, December 14, 2006 10:00:46 AM(UTC)
Binh Nguyen

Rank: Advanced Member

Groups: Registered, Editors
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 4,945
Points: 1,581
Location: Đông Bắc Gia Trang

Thanks: 1 times
Was thanked: 36 time(s) in 35 post(s)
CÂU CHUYỆN ĐẰNG SAU TT PNV 2

Câu nói của bố tôi sau khi đọc truyện của tôi viết trong tuyển tập Phụ Nữ Việt 2006, làm tôi bần thần cả buổi. Ông la truyện tôi viết không có hậu. Ông sợ viết văn, thơ không có hậu như vậy nó sẽ vận vào người tôi, nghĩa là tôi cũng sẽ không có hậu. Thế là tôi sợ và bần thần cả buổi. Tôi viết truyện thường là kể lại những chuyện tai nghe, mắt thấy, chuyện của người ta, chuyện ở đời. Nếu biết kể chuyện người ta mà nó vận vào mình như vậy, thì đáng ra tôi không nên viết, không nên kể lại, lại càng không nên danh xưng "tôi" trong truyện.

Bố tôi đưa ra dẫn chứng của cô bạn tôi, khi cô viết về vầng trăng lẻ, nên cuộc đời của bạn tôi bị lẻ đôi, nghe mà sợ, vì bạn tôi đang lẻ đôi thật. Tôi nghĩ thầm biết vậy, mình viết chuyện tình vui vẻ, có hậu cho xong. Ấy thế, nhưng mà cứ ba cái chuyện yêu yêu, đương đương, chẳng hiểu sao tôi thấy nó giả dối thế nào ấy, không thực tế, không có thật, nên tôi không viết được. Tôi nhớ có một lần tôi hỏi một người bạn tôi có thích coi truyện Quỳnh Dao không, thì nó nói nó không thích, vì những truyện đó lúc nào cũng kết thúc vui vẻ, có hậu, nên nhàm chán. Nó không viết văn, hay có viết mà tôi không biết, nhưng cái hậu của nó thì không có hậu thật, vì nó đã bị chồng nó giết chết rồi. Nghĩ lại chuyện đó tự nhiên tôi rùng mình, thế là tôi bần thần cả buổi.

Tôi lo sợ, lo sợ thật sự. Có nên viết tiếp hay không? Có nên kể lại những chuyện không có hậu đó? Bố tôi còn giỡn đừng có làm văn, làm thơ hay quá, tinh hoa nó xuất ra hết, thì không có sống lâu được. Thí dụ như cái người đã viết ra Chinh Phụ Ngâm ở bên Tàu, không bao lâu sau khi viết chuyện đó thì ông đã chết, người ta nói vì tinh hoa của ông đã xuất ra hết rồi. Tôi nói, ủa con tưởng Chinh Phụ Ngâm là của một phụ nữ Việt Nam viết mà, bố tôi bảo bà ta chỉ dịch ra thôi. Chẳng biết đúng hay sai nữa, vì tôi đang thật sự bần thần cho cái chuyện viết của tôi.

Bình Nguyên.
ngodong
#215 Posted : Thursday, December 14, 2006 12:08:28 PM(UTC)
ngodong

Rank: Advanced Member

Groups: Moderator, Editors
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 3,437
Points: 1,167
Woman

Thanks: 85 times
Was thanked: 35 time(s) in 34 post(s)
BN ơi - đừng vì lời phê bình của bác mà lo lắng thái quá.

Cái hậu của truyện Bình viết là sau khi người đọc nghiệm ra về lẽ sống cuộc đời, sẽ có cái nhìn khác đi nếu họ đang làm như điều Bình kể trong truyện.

Thích thì viết, thường khi viết truyện mình đặt mình trong truyện dễ có cảm xúc hơn . Xưng tôi đâu có sao . Bố chị ngày còn sống cũng không thích con gái viết văn làm thơ Bình Nguyên ạ, nhưng khi thấy báo có đăng bài của con, ông cũng mỉm cười và chê y như ông cụ của Bình Nguyên .

Chinh Phụ Ngâm được bà Đoàn Thị Điểm diễn Nôm theo thể thơ song thất lục bát một tác phẩm của ông Đặng Trần Côn ông viết bằng chữ Hán . Bài thơ này đã được cho là xuất thần :

Trích đoạn
của bác sĩ Nguyễn huy Hùng

Bản Chinh Phụ Ngâm do Đặng Trần Côn sáng tác là một tuyệt phẩm: Nó là một viên ngọc vô giá của nền văn học Hán Việt nước ta . Điều này không ai phủ nhận cả . Khi họ Đặng cho phổ biến tập thơ này thì tất cả các giới văn nghệ sĩ, nho sĩ thời đó đều phải kinh ngạc và thán phục . Ngô thì Sỹ, một bậc "đàn anh" của văn đàn Việt Nam thuở đó đã
phải thốt lên rằng : họ Đặng đã vượt qua lão Ngô này rồi vậy ! Phạm đình Hổ trong quyển TANG THƯƠNG NGẪU LỤC có kể lại chuyện một thi sĩ Trung Hoa khi đọc tập thơ này đã phải thốt lên rằng : tác giả tập thơ này chẳng thể sống quá ba năm được vì bao tinh lực trong người đã đem ra xử
dụng hết rồi ! và quả nhiên không bao lâu sau đó thì họ Đặng mất . Một tập thơ đã gây xúc động mạnh mẽ một thời đến như thế mà nay hầu như chẳng còn ai biết đến nữa thì quả là một điều không thể chấp nhận được . Ngày nay khi nhắc đến Chinh Phụ Ngâm thì chả còn ai nhớ đến bản cổ
nhạc phủ nữa mà chỉ còn nhớ bài diễn Nôm song thất lục bát mà thôi . Tập thơ đã được dịch ra Anh, Pháp và Nhật ngữ nhưng tất cá các bản dịch đó đều đã được dịch ra từ bản diễn Nôm, nghĩa là dịch ra từ một bản dịch chứ không dịch ra từ nguyên tác, và điều này chắc chắn không khỏi
làm cho vong hồn họ Đặng đau đớn . Chính vì bất công này đối với họ Đặng mà tôi có ý định giới thiệu lại tập đó của ông .

Âm thanh của bản cổ nhạc phủ này hay vô cùng, bản song thất lục bát không thể nào so sánh nổi .......... Nay nền văn học Hán Việt của nước ta gần như đã tàn lụi, để cho một kiệt tác đi vào quên lãng thì đau lòng biết mấy .....

Sách này tôi dịch ra từ bản Chinh Phụ Ngâm Khúc viết bằng chữ Hán, do giáo sư Trúc Nội Dự Chi Trợ (Yonosuke Takeuchi) của trường đại học Tokyo chép lại từ bản của giáo sư Hoàng Xuân Hãn (ấn bản Minh Tân 1952) .....

Vì chủ trương bài dịch chỉ có mục đích giới thiệu lại nguyên tác nên đã được "rập khuôn" theo nguyên thể, có số câu, số chữ, số vần giống như trong nguyên tác, câu nào dịch câu nấy, không hoán vị, chữ nào cố gắng dịch chữ nấy, các nhịp trong câu thơ cũng giữ nguyên, và vần bằng hoặc trắc của thơ cũng không đổi vì nghĩ rằng đây là một ca khúc có âm thanh tiết tấu rất là đặc biệt .....

Tác phẩm được chia làm năm chương . Mỗi chương lại chia thành nhiều đoạn dài ngắn khác nhau . Mỗi đoạn gieo một vần khác nhau, có đoạn độc vận, có đoạn hoán vận .


linhvang
#216 Posted : Thursday, December 14, 2006 12:17:01 PM(UTC)
linhvang

Rank: Advanced Member

Groups: Moderator, Editors
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 4,933
Points: 1,248
Woman
Location: University Place, Washington State, USA

Thanks: 23 times
Was thanked: 45 time(s) in 43 post(s)
BN ơi,
Viết văn là viết văn, sao lại tin lung tung vậy chứ. Mèn! Tôi là tôi của cái truyện, chứ tôi là tôi của mình hết sao? Nếu tôi là mình thiệt thì chị LV trải qua biết bao nhiêu là cuộc tình - nhiều cuộc tình cũng đầy nước mắt đó chứ!
Nè, người ta cũng có thể nói là mình tin sao thì chuyện nó sẽ xảy ra như vậy đó nha. Tongue Hù tí thôi.
Viết tiếp đi. Mới "nổi" có một một truyện, mới được bác DT khen một truyện, mà đã sợ tiết hết tinh hoa rồi. Hay là "tịt ngòi" rồi, rặn không ra ý nữa, mới lấy cớ này nọ? Big Smile
Du Lam
#217 Posted : Thursday, December 14, 2006 6:14:04 PM(UTC)
Du Lam

Rank: Newbie

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 39
Points: 0

Hi chị Binh Nguyen

Đọc bài viết này của chị em không khỏi bất ngờ vì cách đây không lâu khi ngồi đọc lại những cái nhăng nhít mình viết em thấy sao chúng đều buồn và không có hậu. Cũng có ngồi nghĩ liệu có nên viết như thế nữa không và vẫn còn phân vân lắm. Cũng như chị và bạn chị em không thích truyện QD và những gì yêu đương quá trọn vẹn vì em thấy chúng không thật. Ngó xung quanh em vẫn luôn thấy nhiều mặt trái đang tồn tại trong cuộc sống của bạn bè người thân và đôi khi của cả chính bản thân mình. Có khi nào những gì ba chị nói đều đúng không nhỉ! Hay chắc em cũng nên bỏ dở cuộc chơi....

Du Lam
Song Anh
#218 Posted : Thursday, December 14, 2006 7:00:32 PM(UTC)
Song Anh

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 1,004
Points: 18

quote:
Gởi bởi Binh Nguyen
CÂU CHUYỆN ĐẰNG SAU TT PNV 2

Câu nói của bố tôi sau khi đọc truyện của tôi viết trong tuyển tập Phụ Nữ Việt 2006, làm tôi bần thần cả buổi....
Tôi lo sợ, lo sợ thật sự. Có nên viết tiếp hay không? Có nên kể lại những chuyện không có hậu đó? Bố tôi còn giỡn đừng có làm văn, làm thơ hay quá, tinh hoa nó xuất ra hết, thì không có sống lâu được...



Đọc những lời này...mà S.A không khỏi bật cười...Big SmileBig SmileBig Smile
Mới có một bác Diệu Tần lên tiếng mà đã vậy rồi...à...WinkBig Smile Không khéo các chị cười...
Chẳng lẻ bao nhiêu nhà văn lỗi lạc...đều gặp vận số không may...chết yểu hết sao...!
" Rũi, lỡ, chẳng may...." WinkBig Smile Bình đoạt được một giải thưởng văn chương nào đó thì sao... chắc sẽ mất ăn mất ngủ...mà ốm mất...

Đừng có suy nghĩ lẩn thẩn vậy chớ... TTPNV 2007 đang chờ bài của Bình kìa...

Đợi S.A đọc xong TTPNV2...rồi "phán" tiếp...TongueBig Smilelúc đó có lo... cũng chưa muộn mà...Bình ơi là Bình...Shocked
Binh Nguyen
#219 Posted : Friday, December 15, 2006 9:52:26 AM(UTC)
Binh Nguyen

Rank: Advanced Member

Groups: Registered, Editors
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 4,945
Points: 1,581
Location: Đông Bắc Gia Trang

Thanks: 1 times
Was thanked: 36 time(s) in 35 post(s)
quote:
Gởi bởi ngodong

BN ơi - đừng vì lời phê bình của bác mà lo lắng thái quá.

Cái hậu của truyện Bình viết là sau khi người đọc nghiệm ra về lẽ sống cuộc đời, sẽ có cái nhìn khác đi nếu họ đang làm như điều Bình kể trong truyện.

Thích thì viết, thường khi viết truyện mình đặt mình trong truyện dễ có cảm xúc hơn . Xưng tôi đâu có sao . Bố chị ngày còn sống cũng không thích con gái viết văn làm thơ Bình Nguyên ạ, nhưng khi thấy báo có đăng bài của con, ông cũng mỉm cười và chê y như ông cụ của Bình Nguyên .

Chinh Phụ Ngâm được bà Đoàn Thị Điểm diễn Nôm theo thể thơ song thất lục bát một tác phẩm của ông Đặng Trần Côn ông viết bằng chữ Hán . Bài thơ này đã được cho là xuất thần :

[


Cám ơn chị Ngô Đồng an ủi cho cái tinh thần "yếu đuối" của Bình. Bình nghĩ có lẽ Bố Bình không muốn Bình viết "ác" quá như vậy, vì sợ Bình ác giống vậy, rồi đời "bị" giống vậy. Nhưng đúng như chị nói, Bình muốn gởi thông điệp cho những người đang làm những điều như vậy, biết đường để mà tránh cái "hậu" đó.

quote:
Gởi bởi linhvang

BN ơi,
Viết văn là viết văn, sao lại tin lung tung vậy chứ. Mèn! Tôi là tôi của cái truyện, chứ tôi là tôi của mình hết sao? Nếu tôi là mình thiệt thì chị LV trải qua biết bao nhiêu là cuộc tình - nhiều cuộc tình cũng đầy nước mắt đó chứ!
Nè, người ta cũng có thể nói là mình tin sao thì chuyện nó sẽ xảy ra như vậy đó nha. Tongue Hù tí thôi.
Viết tiếp đi. Mới "nổi" có một một truyện, mới được bác DT khen một truyện, mà đã sợ tiết hết tinh hoa rồi. Hay là "tịt ngòi" rồi, rặn không ra ý nữa, mới lấy cớ này nọ? Big Smile



Chị Linh Vang, không phải Bình viết điều Bình suy nghĩ ra để "đánh bóng", hay "chơi nổi" vì được nhà văn Diệu Tần khen đâu. Những truyện khác Bình viết rồi cũng là chuyện của người ta sau khi đã xẩy ra, và cũng được nghe khen, nhưng không "được" nghe "chê" giống như câu nói của bố Bình (sự thật thường hay mất lòng là vậy!), vì thường ông chẳng cho ý kiến gì cả, nhưng đây là chuyện được in trong sách, có lẽ ông lo sợ cho Bình thì đúng hơn, ôi, tình cha! Điều ông nói ra làm Bình lo sợ thật sự, vì kiểm lại những truyện khác cũng vậy. Thôi thì, để làm vui lòng ông, cũng để ông không lo sợ thì kỳ này, 2007, Bình sẽ cố gắng viết truyện có hậu, hi hi hi, để không người ta nói mình "tịt ngòi" há? Big Smile

BN.
Cô Năm Sài Gòn
#220 Posted : Friday, December 15, 2006 1:34:24 PM(UTC)
kimnguyen

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 323
Points: 6
Woman
Location: Southern California

Bình Bông ơi,

Chị tưởng là công lực của B đã luyện 9 phần rưởi rồi chứ ! Vẫn còn nửa phần...để "hậu" há Wink. Người ta thường nói "kẻ cười nhiều cũng là người khóc không ít ". Cười-khóc là hai hành động đối đãi để giải tỏa nỗi lòng của con người. Còn cười được, còn khóc được tức là còn...sống nhăn răng đó nha. Hãy tiếp tục những gì mình còn làm được, cho đến một lúc nào đó dù có muốn cũng đành khoanh tay. Nếu như tất cả truyện xảy ra ở trên đời này đều "có hậu" nói theo nghĩa đen, thì đây không phải là cõi ta bà rồi còn gì. Tiếp nữa đi BB ạ.

Ngô Đồng ,

Em lấy trích đoạn của BS Nguyễn Huy Hùng về bản dịch CPNK ở đâu , có thể cho chị biết cái link không? Bản dịch đó đã in thành sách chưa vậy hả N Đ? Thật là một tài liệu quý giá đó . Làm sao mình được đọc huh?

KN
Users browsing this topic
Guest (10)
23 Pages«<910111213>»
Forum Jump  
You cannot post new topics in this forum.
You cannot reply to topics in this forum.
You cannot delete your posts in this forum.
You cannot edit your posts in this forum.
You cannot create polls in this forum.
You cannot vote in polls in this forum.