Rank: Advanced Member
Groups: Registered, Editors Joined: 6/24/2012(UTC) Posts: 4,945 Points: 1,581 Location: Đông Bắc Gia Trang
Thanks: 1 times Was thanked: 36 time(s) in 35 post(s)
|
Chuyện Người Đàn Bà Những Năm 2000 Bình Nguyên
Hắn không đòi hỏi gì hơn, một cô vợ đẹp, 4 đứa con xinh xắn, ai cũng cho hắn là người hạnh phúc. Nhưng dạo này hắn thấy hạnh phúc của hắn dường như lung lay, vì có người báo cho hắn biết là vợ hắn ngoại tình. Người ta vẫn thường nói với hắn là người đàn bà ngoại tình thường rất độc ác. Đàn ông ngoại tình vẫn là chuyện thường ngày ở huyện, còn đàn bà ngoại tình, là chuyện ít xảy ra, nên họ rất sợ người chồng đánh đập họ, hoặc giết họ, vì thế họ thường tìm cách ra tay trước để khỏi bị đánh đâp hoặc bị giết. Nhất là người chồng như hắn, người đã từng nổi tiếng là cộc cằn, thô lỗ, thì chắc chẳng chóng thì chầy vợ hắn cũng sẽ giết hắn. Hắn phải tìm cách theo dõi vợ hắn mới được, phải "bắt tận tay, day tận mặt", để cho nó hết đường chối cãi, để cho nó xấu hổ với bà con, bạn bè, rồi thì hắn sẽ ly dị vợ hắn.
Mấy tuần nay, hắn đã ra sức theo dõi. Đang đi làm, hắn bỏ về nửa chừng, bất thình lình về thẳng nhà, để xem vợ hắn có đang ở trong nhà với người đàn ông nào không. Ngày nào cũng chẳng thấy vợ hắn đâu, chỉ có lũ con nheo nhóc với bà giữ trẻ, hắn như điên tiết lên. Hắn hỏi lũ trẻ mẹ chúng đâu, thì đứa nào cũng nói không biết. Hắn đi ra đường, đi lòng vòng những chỗ mà vợ hắn thường tới, để hy vọng là thấy vợ hắn ở đâu đó với ai, nhưng hắn vẫn hoàn toàn thất vọng vì không thấy vợ hắn đâu. Tối về, hai đứa vẫn thường cãi nhau, hắn hỏi vợ hắn đi đâu, vợ hắn gân cổ lên:
- Tôi đi đâu thây kệ tôi. Anh nghĩ tôi cứ phải ở mãi trong nhà sao? Cũng phải cho tôi ra giao thiệp với xã hội chứ. Tôi đã đẻ cho anh 4 đứa con, đủ quá rồi còn gì. Anh thấy có ai chịu đẻ như tôi không? Phải cho tôi ra ngoài, tôi muốn đi buôn bán, tôi muốn đi làm ăn, tôi muốn có tiền riêng, tôi còn có bạn bè của tôi nữa.
- Bạn bè của cô là những đứa nào, cô thử nói cho tôi nghe coi, chơi có được không?
- Bạn của tôi thì mắc gì anh phải coi có được hay không? Bộ anh tưởng tôi ngu lắm sao mà không biết chọn bạn. Cỡ như anh thì chẳng ai dám làm bạn. Con người anh cộc cằn thô lỗ, dữ dằn, tính toán, đến họ hàng cũng chẳng ai dám chơi. Ai anh cũng cho là "chơi không đẹp" . Anh thử nhìn lại anh đi, coi anh có "chơi đẹp" với ai không?
Con mụ này hỏng, hắn điên tiết nghĩ, và bất thình lình, bợp cho mụ một tát tay để im cái miệng của mụ lại. Vợ hắn bù lu, bù loa lên, con hắn cũng khóc theo, hắn giận dữ bỏ đi, nếu không chắc hắn giết vợ hắn thật quá.
Hắn thuê thằng Chiến "Ngầu", là một thằng bạn thân của hắn, một thằng thường xuyên không có việc làm, để theo dõi vợ hắn. Hôm nay, đang ở trong chỗ làm, thằng Chiến gọi điện thoại cầm tay cho hắn và nói:
- Em theo dõi chỉ mấy ngày hôm nay rồi, ngày nào chĩ cũng tới căn nhà này, làm cái gì lâu lắm mới ra, anh có muốn tới bây giờ thì tới, chĩ đang ở trỏng.
Rồi thằng Chiến cho hắn địa chỉ nơi vợ hắn đang ở, số nhà X, ở đường Y, cũng khá xa nhà hắn, nên hắn cũng chưa bao giờ đi tới. Hắn bỏ công việc ngang xương đi về, thằng quản lý cảnh cáo:
- Dạo này mày làm ăn cái kiểu gì vậy ? Hôm nay mà mày về ngang xương nữa thì về luôn đi, ở đây là chỗ làm việc, không phải cái chợ đâu, mày về hôm nay tao đuổi mày luôn.
Thây kệ, hắn đang bực mình, hắn phải về để bắt quả tang vợ hắn, rồi ra sao thì ra, hắn đập bàn đánh rầm một cái, rồi đứng dậy bỏ về.
Tới căn nhà X cũng phải mất 25 phút, hắn sợ là vợ hắn không còn ở đó nữa, nên vội vã đi ngay. Chạy trên đường, hắn mới thấy là hắn dại, nếu vợ hắn có ngủ với ai, thì cũng ngủ xong rồi, tới bắt được quả tang mà không làm gì được thì thật là tức, nghĩ thế hắn quay hướng về nhà lấy khẩu súng. Hắn giắt khẩu súng vào bụng, mặc thêm cái áo khoác mỏng để che lại rồi đi bắt quả tang vợ hắn.
Tới căn nhà X, hắn tới gõ cửa nhè nhẹ, không có ai trả lời, hắn thử đẩy cửa vào, nhưng cửa đã khóa. Hắn muốn tông cửa vào, nhưng làm vậy lại sợ bị động, vả lại cánh cửa trông cũng chắc chắn, không dễ gì mà húc cho đổ được. Hắn đi vòng ra sau nhà, đẩy thử cánh cửa sau, may quá cánh cửa không có khóa . Hắn vào nhà, căn nhà trống trơn giống như không có ai, hắn lên lầu, cũng chẳng thấy động tĩnh gì. Hắn chột dạ hay là chúng nó đã ra ngoài rồi, hắn vẫn thấy xe ở ngoài cửa kia mà. Đi đến căn buồng ngủ cuối cùng, hắn ngừng lại, rồi từ từ hé cửa ra nhè nhẹ, cảnh tượng trên giường làm hắn kinh hoàng và muốn ói.
Trên giường rõ ràng là vợ hắn trong tư thế lõa thể . Điều đó không có gì lạ, nhưng người đang nằm cạnh vợ hắn, là cái người mà hắn không thể nào nghĩ ra, đó là ... một người đàn bà. Ôi cha mẹ ôi! Vợ hắn là một người đồng tính luyến ái hay sao, từ nào tới giờ hắn không nghĩ ra, có tưởng tượng cũng không tưởng tượng ra nổi, ôi cha mẹ ôi! Hắn than thầm lên như vậy. Hắn nhớ đến chuyện bên bàn nhậu với bạn hắn, không biết vì lẽ nào lại nói chuyện đứa này thích đứa kia, thằng Tuân tuyên bố một câu xanh dờn:
- Con trai thích con gái, con gái thích con trai, là xưa rồi Diễm ơi. Bây giờ con trai thích con trai, còn con gái thích con gái, mới là "fashion".
Cái hắn không ngờ là chuyện này lại xảy ra cho chính hắn, người đàn bà hắn ôm ấp bao năm nay, đẻ cho hắn cả 4 đứa con, lại là một người đồng tính luyến ái. Trời ơi, chuyện này mà đồn ra ngoài thì hắn chỉ có nước độn thổ. Hắn gầm lên, con vợ hắn giật mình thức dậy. Vợ hắn nhìn hắn vài giây rồi như nhớ ra là mình đang làm gì, vợ hắn tru tréo lên:
- Anh tới đây làm gì vậy? Ai cho anh vô nhà người ta? Tôi ngủ với ai thây kệ tôi, anh đi ra ngay.
Bát nước đã đầy lắm rồi, vợ hắn còn rót thêm vào, nước đã tràn ra, hắn không thể nào kềm nổi nữa, hắn rút súng ra và thầm nghĩ "Thây kệ, tới đâu thì tới".
"Đoàng, đoàng", hai phát súng vang lên, vợ hắn ngã xuống, thế là xong một mụ đàn bà. Hắn chợt nhớ đến 4 đứa con của hắn, từ đây sẽ mồ côi mẹ, còn hắn, ôi còn hắn? Rồi hắn cũng sẽ đi tù, con hắn cũng sẽ không có cha, ôi ...
Thêm một phát súng nữa vang lên, hắn đã tự kết liễu đời hắn, chỉ tội những đứa trẻ mồ côi ...
Bình Nguyên
Ghi chú: Trên đây chỉ là câu chuyện tưởng tượng, không có thật. Những tên trong truyện chỉ là hư cấu, không có ý gièm pha ai, nếu có sự trùng hợp nào, tác giả xin thành thật xin lỗi cùng quý độc giả.
|