gió bạt, mưa phiêu
cho tôi một góc si tình
để tôi co cụm (góc mình: buồn thiu)
lỡ rồi: một thoáng thương yêu
tháng ngày chai cứng, chèo queo nỗi buồn
cho tôi một lúc yêu thương
rồi tôi quanh quẩn (vui, buồn: quạnh hiu)
chúng ta gió bạt, mưa phiêu
sao em cứ phải liêu xiêu: một mình
cho tôi một sớm vai quàng
dìu nhau hoa, cỏ nhìn thời gian trôi
nghe em thủ thỉ: yêu tôi
nghe đời hạnh ngộ, nghe vui trong hồn
được thèm ngồi cạnh bên em
nghe khao khát ngực, nghe thèm thuồng nôi
chúng ta gió giạt, mưa trôi
nợ, duyên không đến! đành mồ côi, riêng.
nnguong
sáng 05.11.2007