Welcome Guest! To enable all features please Login or Register.

Notification

Icon
Error

Tiếng Việt và các sinh hoạt khác với con em chúng ta ở hải ngoại
viethoaiphuong
#1 Posted : Thursday, August 27, 2009 4:00:00 PM(UTC)
viethoaiphuong

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 9,291
Points: 11,028

Thanks: 758 times
Was thanked: 136 time(s) in 135 post(s)
Giáo Dục Song Ngữ Cho Trẻ Em


ĐINH YÊN THẢO .
Việt Báo Thứ Năm, 8/27/2009, 12:00:00 AM

Khi nói đến vấn đề song ngữ, những nhà ngôn ngữ học vẫn hay dùng khuôn mẫu của hệ thống và mục tiêu giáo dục tại Canada, một quốc gia có những nghiên cứu và áp dụng việc giáo dục song ngữ một cách khoa học và khá hệ thống. Bộ Giáo dục Canada đưa ra mục tiêu rằng, đến năm 2013, khoảng 50% học sinh tốt nghiệp bậc trung học sẽ thông thạo cả hai thứ tiếng Anh-Pháp, trong khi tỉnh bang New Brunswick đưa con số này lên đến 70%. Trên thực tế, với các học sinh tại tỉnh bang nói tiếng Pháp như Quebec, hầu hết các học sinh đều thông thạo Anh-Pháp. Nếu nhìn nhận theo góc nhìn lịch sử, thì vấn đề chủng tộc, văn hoá cùng sự tranh chấp giữa hai gốc dân nói tiếng Anh và Pháp tại một số tỉnh bang Canada đã hình thành nên một hệ thống giáo dục song ngữ này. Nhất là những ảnh hưởng riêng về vấn đề ngôn ngữ và văn hoá qua cuộc Cách mạng Thầm lặng (Quiet Revolution) tại Quebec vào những năm thập niên 60, cùng các phong trào đòi ly khai sau này, đã dẫn đến những điều luật riêng về ngôn ngữ và văn hoá. Đến nay thì vấn đề ngôn ngữ không còn mang tính tranh chấp mà được các bậc phụ huynh nhìn nhận và ủng hộ như một đặc quyền riêng cho con cái của mình.

Sự hình thành và phát triển các lý thuyết và phương cách giáo dục song ngữ tại Quebec đã đóng góp khá nhiều trong các nghiên cứu về giáo dục song ngữ chung cho trẻ em tại nhiều quốc gia trên thế giới.
Một trong những phương pháp dạy về ngôn ngữ thứ hai (L2) được hình thành tại Canada từ những năm 60 là phương pháp Thẩm thấu ngôn ngữ (Language immersion), một hình thức sử dụng ngôn ngữ thứ hai trong việc dạy học cho trẻ em và tất cả các sinh hoạt liên quan, từng phần hay toàn phần. Phương pháp thẩm thấu này được áp dụng cho ba độ tuổi, bắt đầu sớm từ độ tuổi 5 đến 6, khoảng giữa từ 9 đến 10 và trễ nhất là 11 đến 14, nhằm cho các em sự thông thạo ngôn ngữ thứ hai như ngôn ngữ đầu tiên hay tiếng mẹ đẻ của mình. Theo nhà ngôn ngữ học Colin Baker, một chuyên gia chuyên nghiên cứu về giáo dục song ngữ và tác giả nhiều cuốn sách liên quan, thì phương pháp “thẩm thấu ngôn ngữ” của Canada đã đưa đến một số ghi nhận khá hữu ích và quan trọng như sau:

-Những học sinh được giáo dục theo phương pháp thẩm thấu giai đoạn sớm (5-6 tuổi) chỉ thua sút bạn đồng học trong đôi ba năm đầu.
-Phương pháp này không tạo những ảnh hưởng xấu đến ngôn ngữ đầu tiên, cũng như sự phát triển trí tuệ của các em.
-Đến năm 11 tuổi hay sớm hơn, khả năng đọc viết ngôn ngữ mới sẽ đạt đến sự trọn vẹn như người bản xứ .

-Bạn đồng học nói một thứ tiếng (Monolingual ) có thể sẽ vượt trội các môn toán và khoa học nhưng sẽ bị các em có song ngữ (Bilingual) bắt kịp hay vượt trội về sau.

Lý thuyết này khá thực tế với những cộng đồng di dân nói chung hay cộng đồng người Việt nói riêng. Tuy nhiên trước khi cùng nhau tìm hiểu thêm sự liên hệ về lý thuyết này, chúng ta cũng cần quay lại với câu hỏi, đôi khi có những cách trả lời khác nhau. Đó là “Với trẻ em Việt, tiếng Việt hay tiếng Anh là tiếng mẹ đẻ?”.

Một số người lập luận có lý do rằng, thứ tiếng nào một người nói thông thạo nhất, như tiếng Anh với trẻ em Việt Nam sinh ra tại Mỹ, thì đó là tiếng mẹ đẻ của các em. Nhưng theo nhà ngôn ngữ học Leonard Bloomfield thì, tiếng mẹ đẻ là ngôn ngữ trẻ sơ sinh được học khi sinh ra, có cha mẹ sử dụng như ngôn ngữ chính. Hay như Ban Dân số Canada định nghĩa chính thức khi thống kê dân số, thì tiếng mẹ đẻ là “ngôn ngữ đầu tiên được học lúc nhỏ”. Theo số liệu của Ban Dân số Hoa Kỳ, có khoảng trên 75 % các gia đình VN nói tiếng Việt như là ngôn ngữ chính tại nhà hiện nay, điều này có thể chứng nhận tiếng Việt là ngôn ngữ mẹ đẻ của trẻ em VN tại Mỹ, dù một số em không biết tiếng Việt. Vì các nhà ngôn ngữ học cũng ghi nhận sự mất đi, toàn phần hay một phần tiếng mẹ đẻ của trẻ em di dân khi thẩm thấu ngôn ngữ thứ hai trong môi trường đang sống, như tình trạng của nhiều trẻ em VN tại Mỹ hiện nay và trong tương lai.

Một số trẻ em Việt được gởi ngay vào các nhà giữ trẻ bản xứ từ rất nhỏ, nên có thể coi việc tiếng Việt của các em bị biến mất là điều dễ hiểu. Còn lại, rất nhiều gia đình chỉ bắt đầu cho con vào các trường giữ trẻ, mẫu giáo Mỹ từ độ tuổi 4 hay 5, một hình thức đi theo phương pháp “thẩm thấu ngôn ngữ” toàn phần đã nhắc bên trên. Rất tiếc là dù các em đã được nghe, nói và hiểu được một ít tiếng Việt từ lúc chào đời, các em vẫn mau chóng quên ngay tiếng Việt, đôi khi với sự tiếp tay vô tình hay cố ý của cha mẹ. Vì theo như lý thuyết “thẩm thấu” này, một vài năm đầu các em sẽ có những giới hạn trong khả năng tiếp nhận và giao tiếp nơi trường học khi chuyển tiếp sang ngôn ngữ mới. Điều này dẫn đến tâm lý lo ngại của một số phụ huynh về sự thua sút của con cái trong giai đoạn chuyển tiếp này, nên chỉ chú trọng đến vấn đề phát triển tiếng Anh cho các em và bỏ quên tiếng Việt. Chỉ sau vài năm, sau khi nhanh chóng bắt kịp các học sinh khác, thì vốn tiếng Việt ít oi không được vun đắp trước kia chỉ còn một phần rất nhỏ hay hoàn toàn biến mất. Một số phụ huynh muốn quay lại với tiếng Việt thì đã gặp khó khăn hơn, vì các em đã thấm nhập ngôn ngữ mới quá nhiều và giai đoạn tốt nhất để học song ngữ đã qua đi.

Trong một nghiên cứu mới nhất liên quan đến vấn đề song ngữ nơi trẻ em của nhóm các khoa học gia đa quốc gia vừa công bố thì cấu trúc não bộ và sự phát triển tự nhiên của trẻ em có thể giúp các em nhỏ trong độ tuổi từ sơ sinh đến 7 tuổi, có một khả năng trở nên song ngữ khá dễ dàng. Theo nghiên cứu này, khi cho các em nhỏ này tiếp xúc với một ngôn ngữ khác, khả năng tiếp nhận và phát triển ngôn ngữ đó nhanh chóng một cách bất ngờ. Các chuyên gia trong nhóm cho rằng việc đơn giản nhất là tạo cho các em cơ hội nghe nói cả hai ngôn ngữ đồng thời. Nhóm bác sĩ và các khoa học gia này đề nghị rằng, với những người nói ngôn ngữ khác thứ tiếng chính thức trong xã hội, như các cộng động di dân, hãy nên tiếp tục sử dụng ngôn ngữ của mình tại nhà nếu muốn cho con nhỏ có thể trở nên song ngữ. Với những người chỉ nói một thứ tiếng thì cho con cái chơi đùa hay gởi đến những nơi nói ngôn ngữ khác để có cơ hội tiếp nhận ngôn ngữ đó.

Dù tính chất và mục đích nghiên cứu các về vấn đề song ngữ của các nhà ngôn ngữ học hay giới khoa học, bác sĩ có khác nhau, cả hai giới đều có một điểm chung rằng, vấn đề hình thành một khả năng song ngữ nơi trẻ em là việc không khó, thậm chí nghiên cứu kể trên còn cho rằng khá dễ dàng. Nếu có dịp gặp gỡ một vài gia đình Việt Nam mang phong cách truyền thống tại các thành phố thuộc Quebec, không ít người ắt sẽ có đôi chút ngạc nhiên lẫn thán phục khi biết các em nhỏ trong những gia đình này không chỉ thành thạo tiếng Anh-Pháp-Việt, mà đến cả tiếng Tây Ban Nha khi được học như một ngoại ngữ trong trường học. Kết quả này, một phần nhờ vào hệ thống giáo dục tại đây, nhưng phần khác phải kể đến những sự lưu tâm của các bậc phụ huynh này. Đó quả là một tài sản khá lớn mà các bậc cha mẹ này đã để lại cho các em khi trưởng thành. Bởi với một môi trường giáo dục và điều kiện xã hội có sẵn, chỉ cần tạo cơ hội, các em sẽ phát triển hoàn toàn được khả năng của mình, mà việc nói được tiếng Việt là một.

Dallas 8/2009

Đinh Yên Thảo
viethoaiphuong
#2 Posted : Wednesday, June 15, 2011 5:22:14 AM(UTC)
viethoaiphuong

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 9,291
Points: 11,028

Thanks: 758 times
Was thanked: 136 time(s) in 135 post(s)
VOA - Thứ Tư, 15 tháng 6 2011

Cuộc thi em viết tiếng Việt năm 2011

Trưa ngày thứ Bảy 4 tháng 6 năm 2011 vừa qua, Câu lạc bộ Văn học Nghệ thuật vùng Hoa Thịnh Đốn đã tổ chức Lễ phát giải thưởng “Cuộc thi em viết tiếng Việt” tại Trung tâm Cộng đồng James Lee đường Annandale, thành phố Falls Church, Virginia. Trong chuyên mục Sinh hoạt Cộng đồng tuần này, Hà Vũ mời quý vị theo dõi chi tiết về giải thưởng này.
Hà Vũ - VOA


Website của Câu lạc bộ Văn học Nghệ thuật vùng Hoa Thịnh Đốn

Ngày 6 tháng 4 năm nay, nhằm góp phần bảo tồn văn hóa Việt Nam tại hải ngoại và khuyến khích các em học tiếng Việt, Câu lạc bộ Văn học Nghệ thuật vùng Hoa Thịnh Đốn loan báo việc tổ chức lần đầu tiên cuộc thi viết văn xuôi với đề tài “Kỷ niệm về Tết hoặc những kỷ niệm đẹp của em” dành cho các học sinh từ 12 đến 18 tuổi và đang theo học tại các trường tiểu học và trung học tại vùng Hoa Thịnh Đốn.

Trong số những trường dạy tiếng Việt tại Washington D.C và vùng phụ cận có 3 trường là trường Việt ngữ Hoài Hương thuộc Maryland, và hai trường tại Virginia là trường Việt ngữ Thăng Long và Hội giáo dục trẻ em vùng Washington D.C có học sinh tham dự cuộc thi.

Kết quả đã có 9 em đoạt giải trong đó có một em được giải Xuất sắc, một em giải Đặc biệt, 4 giải đồng hạng và 3 giải khuyến khích. Cô Bùi Thị Đoan Trang thay mặt ban tổ chức cho biết thêm:

“Chúng tôi rất vui vì nhận được nhiều bài dự thi của các em. Tuy nhiên so với số học sinh hiện đang theo học tại các trường Việt ngữ thì các em dự thi quá ít. Chúng tôi hy vọng trong năm tới, các phụ huynh và các thầy cô sẽ khuyến khích các em tham dự nhiều hơn. Chúng tôi cũng nhận được sự yễm trợ quý báu về tinh thần cũng như vật chất của quí vị. Ban giám khảo là các thầy cô đang dạy những lớp Việt trong vùng.”

Cô Đoan Trang cám ơn sự tiếp tay và đóng góp tài chánh của các phụ huynh và các mạnh thường quân để việc tổ chức “Cuộc thi em viết tiếng Việt” đạt được kết quả tốt đẹp nhưng đồng thời cô cũng kêu gọi các phụ huynh học sinh quan tâm nhiều hơn nữa việc trau giồi tiếng Việt của con em:

“Chúng tôi cũng mong mỏi sự quan tâm của quý vị trong việc gìn giữ cho con cháu chúng ta biết nói và viết tiếng Việt. Một trong những điều quan trọng để phát huy văn hóa Việt Nam tại hải ngoại.”

Bà Lê Tống Mộng Hoa, thuộc Hội giáo dục trẻ em vùng Washington D.C một trong những giám khảo có nhận xét về các bài dự thi:

“Các em viết rất thành thật và rất hay. Khi chấm tụi tui chia ra hai phần. Một phần là ý, phần thứ nhì là lời văn, cách hành văn như thế nào, có sai chính tả không. Nhưng ý quan trọng hơn vì các em sinh ra và lớn lên ở Mỹ nên vấn đề chính tả không được như các em ở Việt Nam nhưng các em chỉ có vài lỗi sai. Cái đó làm cho chúng tôi rất vui. Từ trước đến giờ ba mươi mấy năm ở bên này, tôi cứ sợ thế hệ thứ nhất mất đi rồi thì các em không biết nói tiếng Việt, không đọc tiếng Việt, viết tiếng Việt nữa nhưng cuộc thi vừa rồi, khi chấm bài các em tôi có niềm hy vọng, tôi vui nhiều lắm vì các em vẫn không quên tiếng mẹ đẻ.”

Cô Chử Nhất Anh, Chủ tịch Hội Giáo dục Trẻ em vùng Hoa Thịnh Đốn giám khảo cuộc thi cũng có nhận xét về các bài dự thi:

“Cảm tưởng đầu tiên khi nhận được những bài đó là các em viết cũng thông suốt, dễ thương và trong sáng. Vấn đề chính tả thì các em viết cũng là khá, có thể cũng nhờ cha mẹ giúp đỡ cho, hoặc là các em cũng cố gắng tra tự điển để viết cho đúng. Có một số bài chính tả cũng yếu một chút xíu. Nhưng vấn đề chính tả không phải là vấn đề chính, vấn đề chính là cách hành văn của các em. Có những bài có lẽ các em sinh trưởng trên đất Mỹ nên cách suy nghĩ của các em là cách suy nghĩ của người Mỹ. Các em muốn viết một câu tiếng Việt các em dịch ra từ một câu tiếng Mỹ sang tiếng Việt nên có những bài mình đọc mình thấy như một bài văn dịch hơn một bài văn viết.”

Em Nguyễn Khánh Linh đoạt giải xuất sắc kể về chuyến đi phụ giúp các bác sĩ, nha sĩ phát thuốc cho người dân một làng nổi trên hồ Tonle Sap ở Campuchia mà em cho là một kỷ niệm đẹp của em.

“Sau khi em về Mỹ rất nhiều người tưởng vì em thấy cuộc đời khổ sở em sẽ thay đổi cách sống của em ở Mỹ. Lúc em về, em cũng tưởng là em sẽ không bao giờ muốn mua thêm quần áo hay tốn tiền sắm đồ khi em đã biết nhiều người thiếu đồ ăn và quần áo. Mà em rất ngạc nhiên vì em cảm thấy em đã có kỷ niệm này để giúp em hiểu là mặc dù ở Mỹ hay ở Campuchia, mặc dù mình nghèo khổ hay mình giầu có, cuộc đời lúc nào cũng có cái đẹp và cái xấu. Em nghĩ là những gia đình ở làng nổi thấy nhóm thiện nguyện là đẹp, và em cảm thấy là có cơ hội giúp người khác là cái đẹp trong cuộc sống. Đó là một trong những kỷ niệm quan trọng nhất.”

Bà Lê Tống Mộng Hoa có nhận xét sau đây về em Nguyễn Thị Vân Nhi được giải đặc biệt:

“Em Vân Nhi viết bài về ‘Em Tôi’ quá hay. Tôi chấm tôi nhớ câu kết luận ‘Dù gió có ngừng thổi, dù sóng có thôi vỗ bờ tôi cũng không bao giờ quên em tôi được.’ Cô Chính Tín nói là 25 tuổi cũng không viết được như vậy. Nhưng mà sau tôi nghĩ lại là có lẽ em này ở Việt Nam qua mình tìm cách liên lạc với em Vân Nhi đó thì đúng là em mới qua có 3 năm thôi. Em học ở Việt Nam thành ra em viết ý rất hay. Em của Vân Nhi chết. Kỷ niệm đẹp của Vân Nhi là thời gian chơi với em.”

Sau khi trao giải thưởng cho một em học sinh lớp bốn trường St. Michael đáp đúng câu châm ngôn “gần mực thì đen, gần đèn thì sáng” áp dụng cho trường hợp ông Mạnh Tử, Ông Đỗ Hồng Anh, chủ tịch Cộng đồng Việt Nam vùng Washington D.C, Maryland và Virginia đã khuyến khích phụ huynh học sinh tích cực cho con em học tiếng Việt đồng thời ông cũng khuyên các em học sinh 3 điều căn bản.

“Các em nên nhớ ba điều sau đây. Thứ nhất chúng ta là người Việt tất nhiên phải biết tiếng Việt. Thứ hai là nếu chúng ta biết thêm một thứ tiếng nữa thì hoàn toàn có lợi cho chúng ta và thứ ba nữa lớn lên các em muốn lãnh đạo cộng đồng thì tất nhiên các em phải biết tiếng Việt. Không thể nào chúng ta lãnh đạo cộng đồng người Việt mà chỉ nói tiếng Anh trong các buổi hội thảo không thôi.”

Thầy Hoàng Vi Kha, Hiệu trưởng Trường Việt ngữ Thăng Long, Virginia có ý kiến về “Cuộc thi em viết tiếng Việt” trong những năm tới:

“Chương trình này sẽ cố gắng duy trì mỗi năm và hình thức thì sau này sẽ phân ra đúng theo lứa tuổi và trình độ học tiếng Việt của mỗi em và thi sẽ thi ngay tại trường hoặc cơ sở nào mình có, gom các em lại thi trong một tiếng hai tiếng để có sự công bằng và phân theo lớp tuổi, chủ đề cũng phù hợp với khoảng tuổi. Nhiều em học sinh tuổi lớn hơn những em nhỏ khác nếu cùng một chủ đề thì không công bằng với những em nhỏ tuổi hơn. Qua kinh nghiệm này, nhóm có họp lại với mọi người trong ban tổ chức và chắc chăn năm sau sẽ có cải đổi lại.”

Chuyên mục Sinh hoạt Cộng đồng Việt Nam vùng Washington xin được kết thúc ở đây. Chúng tôi ước mong được đón nhận những tin tức về sinh hoạt cộng đồng từ những hội đoàn, những tổ chức kinh tế, xã hội, văn hóa và từ thiện cũng như của các cá nhân thuộc Washington D.C và vùng phụ cận. Xin gởi e-mail đến địa chỉ vietnamese@voanews.com với tiêu đề gởi sinh hoạt cộng đồng vùng Washington. Hà Vũ sẽ liên hệ với quý vị.
viethoaiphuong
#3 Posted : Tuesday, June 28, 2011 9:15:21 AM(UTC)
viethoaiphuong

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 9,291
Points: 11,028

Thanks: 758 times
Was thanked: 136 time(s) in 135 post(s)
VOA - Thứ Ba, 28 tháng 6 2011

Liên đoàn Võ thuật Việt Nam vùng Đông Bắc Hoa Kỳ

Tối Chủ Nhật ngày 19 tháng 6 năm 2011, tại nhà hàng Thần Tài, thành phố Falls Church, miền bắc Virginia, Liên đoàn Võ thuật Việt Nam vùng Đông Bắc Hoa Kỳ tổ chức lễ kỷ niệm 8 năm ngày thành lập Liên đoàn. Trong chuyên mục Sinh hoạt Cộng đồng tuần này, Hà Vũ xin giới thiệu cùng quý vị những hoạt động của Liên đoàn sau 8 năm thành lập.
Hà Vũ - VOA


Lễ kỷ niệm 8 năm ngày thành lập Liên đoàn Võ thuật Việt Nam vùng Đông Bắc Hoa Kỳ, Virginia, 19/6/2011

Với mục đích thắt chặt tình đoàn kết giữa các võ phái, tạo môi trường trao đổi kiến thức và kinh nghiệm các thế hệ võ sinh, Liên đoàn Võ thuật Việt Nam vùng Đông Bắc Hoa Kỳ đã được chính thức thành lập ngày 4 tháng 4 năm 2003 với tư cách một hội đoàn bất vụ lợi căn cứ theo giấy phép lập hội do tiểu bang Virginia cấp ngày 7 tháng 8 năm 2002.

Võ sư Trần Mai Anh thuộc võ đường Thiếu lâm Việt Nam vùng Falls Church, hiện là chủ tịch Liên đoàn Võ thuật Việt Nam vùng Đông Bắc Hoa Kỳ kể về quá trình thành lập Liên đoàn.

“Năm 1990 Mai đã có võ đường Thiếu lâm Việt Nam, sau một thời gian dạy Mai thấy võ sinh càng ngày càng đông, những võ đường khác cũng đông như Nga Mi Phật gia Quyền, Karate, Hapkido, Vovinam. Mai nghĩ rằng tại sao mình không ngồi chung lại với nhau để chia sẻ kinh nghiệm hay tổ chức những buổi biểu diễn chung thành ra có bàn với anh Lê Mỹ phái Nga Mi Phật Gia Quyền. Mai cũng đứng ra vận động tất cả các võ đường ngồi chung lại, bàn thảo đồng ý bầu ra ban chấp hành. Đến năm 2002 liên đòan thành hình và ra mắt ban chấp hành năm 2003.”

Liên đoàn qui tụ các võ sư đại diện 12 võ đường tại vùng Hoa Thịnh Đốn và phụ cận bao gồm: Võ đường Vovinam Việt Võ Đạo, võ đường Thiếu Lâm Việt Nam, võ đường Hiệp Quyền Đạo, võ đường Nga Mi Sơn Phật Gia Quyền, võ đường Karate Không Thủ Đạo, võ đường Việt Quyền Đạo, võ đường Tai Wan Do và Yoga Virginia Beach, võ đường Thiếu Lâm Virginia Beach, võ đường Tây Sơn Bình Định, võ đường La Phù Sơn Hồng Gia quyền, võ đường Trương Gia Quyền, võ đường Thiếu Lâm Hồng Gia. Chủ tịch của Liên đoàn là võ sư Trần Mai Anh thuộc võ đường Thiếu Lâm Việt Nam tại Falls Church và Cố vấn là võ sư Lê Văn Phúc thuộc môn phái Vovinam Việt Võ Đạo.

Tập luyện võ thuật tại các võ đường, ngoài việc rèn luyện thân thể, các môn sinh còn có dịp trau dồi tiếng Việt. Võ sư Trần Mai Anh giải thích:

“Võ đường Thiếu Lâm nói toàn tiếng Việt vì tất cả các thế võ bằng tiếng Việt chứ không phải tiếng Anh. Thứ hai vô võ đường phải nói tiếng Việt không được nói tiếng Anh. Muốn nói tiếng Anh, bước ra ngoài võ đường, nói xong bước vô lại. Trong việc dạy Mai kể những chuyện của Đạt Ma Sư Tổ, phương pháp học cho các em nghe, như là kể chuyện cổ tích vậy để các em dễ nhớ. Cũng khuyên các em đến các trường dạy Việt ngữ để học thêm tiếng Việt và cho các em biết nếu muốn làm thầy thì phải biết tên các thế võ bằng tiếng Việt, nếu không không dạy ai được.”

Võ sư Lê tấn Khanh thuộc môn phái Vovinam cũng nhấn mạnh đến việc giảng dạy bằng tiếng Việt cho các võ sinh:

“Vovinam là võ Việt Nam do người Việt Nam sáng tạo do đó chúng tôi muốn dùng tiếng Việt là chánh ít khi chúng tôi dùng tiếng Anh để giảng tại vì chúng tôi muốn các võ sinh không những học võ thuật mà còn học thêm về tiếng Việt.”

Tuy có nhiều cố gắng để phát triển nhưng việc tìm được một nơi cho các võ sinh tập luyện là một vấn đề gay go cho các võ đường Việt Nam. Võ sư Lê Tấn Khanh thuộc Vovinam Việt Võ Đạo cho biết :

“Từ những năm trước rồi chúng tôi ôm ấp hoài bão mở lại võ đường Vovinam nơi chúng tôi đang cư ngụ với mục đích góp một phần nhỏ bé của mình vào việc duy trì và phát triển và quảng bá nền võ học Vovinam nhưng chúng tôi không thực hiện được vì tìm không ra phòng tập cũng như công ăn việc làm của chúng tôi có nhiều trở ngại về giờ giấc. Nay hai trở ngại trên đã tạm ổn, Do đó ngày 15 tháng 4 năm 2011 chúng tôi đã khai giảng lớp tập Vovinam.”

Võ sư Đào Trường Phúc cho biết thêm về những mặt hạn chế trong sinh hoạt xã hội của Liên Đoàn Võ Thuật Việt Nam Vùng Đông Bắc Hoa Kỳ:

“Cho đến bây giờ Liên đoàn hoàn toàn chưa có những đóng góp về mặt thiện nguyện, hay về mặt nhân đạo. Các võ sư người nào cũng bận công việc sinh kế của mỗi người thành ra ráp lại với nhau để có những sinh hoạt chung không dễ. Vì những điều kiện khó khăn như vậy, nhất là mấy năm gần đây cho nên những sinh hoạt của Liên đoàn bị giới hạn bớt, không có nhiều như là khoảng bốn, năm năm trước khi Liên đoàn mới thành lập. Mấy năm gần đây chậm lại và có hạn chế.”

Để tạo điều kiện cho các võ sinh có những sinh hoạt họp mặt ngoài trời học hỏi lẫn nhau về mặt võ thuật cũng như quen biết lẫn nhau và trao đổi các vấn đề khác nữa, Võ sư Đào trường Phúc cho biết trong những ngày tới sẽ tổ chức các hình thức gây quỹ cho những cuộc họp mặt này.

“Không có võ đường nào hoạt động vị lợi, không có thu tiền học phí để có quỹ nên muốn có tiền để thực hiện những sinh hoạt chung thì một là kêu gọi sự ủng hộ của các vị phụ huynh võ sinh hai là tổ chức những buổi sinh hoạt gây quỹ. Một số các em võ sinh còn là hướng đạo sinh nên sinh hoạt gây quỹ quen thuộc nhất của các em là rửa xe để lấy tiền cho một sinh hoạt nhất định nào đó.”

Liên đoàn Võ thuật Việt Nam vùng Đông Bắc Hoa Kỳ trong những năm qua cũng giúp cộng đồng Việt Nam vùng Hoa thạnh Đốn một số công tác. Võ sư Đào Trường Phúc cho biết:

“Cách đây khoảng 10 năm, võ đường Thiếu lâm hoạt động khoảng 7, 8 năm rồi, cộng đồng có yêu cầu võ đường đóng góp trong buổi diễn hành ngày Lễ độc lập Hoa Kỳ 4 tháng 7, võ đường có cử một số em tham dự trong đó có hai em cầm hai lá đại kỳ Mỹ Việt đi suốt đại lộ Constitution tại thủ đô Washington. Ngoài ra trong ngày Tết âm lịch bao giờ võ đường cũng có đoàn múa lân tham gia lễ thượng kỳ đầu năm tại trung tâm Eden.”

Hiện nay, một số võ đường phải đóng cửa do các võ sư di chuyển sang các tiểu bang khác vì sinh kế nên hoạt động của Liên đoàn không được như trước đây.

Phát biểu trong dạ tiệc kỷ niệm 8 năm thành lập Liên Đoàn Võ Thuật Việt Nam Vùng Đông Bắc Hoa Kỳ, bác sĩ Nguyễn Quốc Quân thuộc Tổ chức Quốc tế Yểm trợ Cao trào Nhân bản và ông Đoàn Hữu Định, Liên Hội Cựu Chiến sĩ Việt Nam Cộng hòa vùng Hoa Thạnh Đốn đặt nhiều kỳ vọng vào Liên đoàn Võ thuật Việt Nam vùng Đông Bắc Hoa Kỳ trong việc đào tạo thế hệ thanh niên trẻ Việt Nam có đầy đủ sức khỏe, có lý tưởng, có tinh thần phục vụ làm nòng cốt cho việc xây dựng cộng đồng Việt Nam và cho xã hội trong tương lai.

Đối với nhiệm vụ khó khăn này, võ sư Lê Tấn Khanh thuộc môn phái Vovinam có nhận xét:

“Vovinam không những đào tạo cho võ sinh một kỷ thuật tự vệ tinh vi còn có một chương trình võ đạo tức là dạy cho các võ sinh có một tinh thần dấn thân tức là giúp cho gia đình, cho xã hội, cho đất nước.”

Võ sư Trần Mai Anh chủ tịch Liên đoàn Võ thuật Việt Nam vùng Đông Bắc Hoa Kỳ cũng hy vọng Liên Đoàn sẽ cố gắng để các em võ sinh góp phần làm vẻ vang truyền thống của cha ông.

“Trong tương lai mình đào tạo làm sao cho các em trở thành những sĩ quan trẻ của nước Mỹ nói tiếng Việt như đại tá Lương Xuân Việt Lữ đoàn 3, sư đoàn 101 Nhảy dù Mỹ hay là những bác sĩ trong quân đội Mỹ, Mai rất thích kể cho các em những gương sáng này. Các em rất thích.”

Users browsing this topic
Guest (2)
Forum Jump  
You cannot post new topics in this forum.
You cannot reply to topics in this forum.
You cannot delete your posts in this forum.
You cannot edit your posts in this forum.
You cannot create polls in this forum.
You cannot vote in polls in this forum.