Rank: Newbie
Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC) Posts: 1,837 Points: 0
|
quote: Gởi bởi LanHuynh
CBKU tt
ĐỂ NGƯỜI THỌ ÂN KHỎI TỦI
Gặp người nguy ngặt nghè túng, ta đem tiền của hay công lao bố thì giúp người được chút an vui đúng với ý nghĩa "Ban vui cứu khổ". Nhưng đôi khi vì vô tình sơ ý trong thái độ cho mà tăng phẩm trở lại gây thương tổn lòng tự ái người thọ.
Khi giúp người, nên lưu ý tế tâm một chút ta sẽ có nhiều cách cho ra mà không làm tủi lòng người nhận.
Dưới đây là một trong vô vàn cách cho đẹp.
Một hôm đi phà Thuận Giang, Bác lấy chai dầu gió "Kim" ra xức. Có người đàn bà ăn mặc lam lũ, ôm con ngồi dưới phà nhìn Bác lom khom. Khi Bác xức dầu xong cô ấy nói:
Bác làm ơn cho con mượn xứ một chút, hồi hôm giờ trong người khó chịu, cần một miếng dầu gió lắm mà không có!
Bác đưa chai dầu cho cô ấy, cô xức cho mình và cho con với thái độ rất thỏa mãn. Thấy vậy Bác muốn tặng luôn, nhưng e người ta có thể nghĩ là mình gớm mà bỏ. Chờ cô xức xong trả lại. Bác mở nút chai dầu xức thêm lần nữa rôi đưa cho cô mà nói:
_ Biếu cô chai dầu để xức cho cháu!
Sở dĩ Bác làm như thế để người thọ ơn không tủi thân vì hiểu lầm mà mặc cảm là mình nghèo khổ lem luốc người ta gớm nên không thèm lấy chai dầu lại*
Cách xử thế "đẹp" như thế này thật hay - trúng tâm của 7, làm tóc muốn dựng đứng lên. << 0 >> Xin nói sơ (khoe) chuyện này : Thường niên, hễ tới mùa Vu Lan là 7 hay nấu, xào, chiên những món ăn khô (không nước lèo)... Nấu xong xúc một dĩa hay một tô ăn cho no - Sau đó vô từng hộp 1 phần ăn, có trái ớt hiểm kèm theo cây nĩa hoặc cái muỗng nhựa. Các ACE biết vì sao 7 ăn xong mới phân phát cho những nguơì ăn mày ngồi ngoaì đường sau ? Tự tâm mình biết chứ chẳng ai biết chuyện mình nấu riêng hay chung - Nên món ăn đem cho các Ngài ăn mày không riêng biệt dành riêng cho họ, mà 7 hay ai cũng có thể ăn nữa. Có khi không nấu - trời nắng, 7 đảo một vòng đếm coi mấy NHƠN, 7 đi mua bánh mì thịt và nước lạnh phân phát. Nghĩ : Lâu lâu cho họ ăn no một bữa , chứ cho tiền họ đi mua rượu uống - họ sẽ bị đói... Sau này 7 nấu hoặc mua đồ ăn cho họ ăn, không cho tiền lẻ nữa. Có một lần 7 ngồi băng ăn cùng với họ. Bỗng có nhỏ bạn đi ngang, 7 vô tình gọi, nó nhìn nhìn thật ngạt nhiên, rồi đi thật nhanh . Một hồi 7 đến n/h cô đang ngồi ăn. 7 lại vô tình nữa hỏi : "Hồi nãy, em không nhin ra chị hả ?" Thấy cô lựng khựng cũng tội ... Và, 7 cũng hiểu biết chút ít về cách cho tặng "khó" lắm chứ không dễ dàng đâu. Ngươì giàu (tiền bạc) hay NGHÈO tự ái (vì họ có tiền cần gì tự ái) - Còn kẻ sa cơ thất thế (NGHÈO) thì GIÀU tự ái lắm lắm. Cảm ơn Bác hai & LH cho đọc những bài "học đời" rất chí lý.
7_vdn
|