Rank: Advanced Member
Groups: Registered, Editors Joined: 6/24/2012(UTC) Posts: 4,945 Points: 1,581 Location: Đông Bắc Gia Trang
Thanks: 1 times Was thanked: 36 time(s) in 35 post(s)
|
Nghe chuyện "lách" của chị, Bình chợt nhớ một chuyện có thật 100%, cũng là chuyện "con gà lách", xin kể mấy chị nghe chơi:
Ngày xưa ở Việt Nam, nhà Bình có nuôi 1 con gà Tây màu trắng, rất dữ. Người nào đi ngang qua, nó cũng chạy theo xửng cồ, mặc dù nó không vượt qua được cái hàng rào để mổ người ta. Cái hàng rào gồm nhiều tấm lưới nối lại, nên thỉnh thoảng ở chỗ nối, có hai miếng rào chồng lên nhau.
Có một ngày, Bình đi ngang qua, nó rượt theo Bình để xửng cồ, vì nó quá hăng, nên lọt vào giữa 2 miếng rào nối nhau đó, không ra được. Bình thấy nó không rượt theo được nữa thì quay lại nhìn, thấy nó bị vướng giữa 2 miếng rào, buồn cười không chịu được, Bình nói với nó: "Cho mày chừa cái tật rượt theo tao, mày chỉ biết làm dữ với tao thôi, chứ tao có làm gì mày đâu?"
Ấy vậy mà nó không biết làm sao để lách ra, vẫn cứ cố rượt theo Bình trong cái kẽ hàng rào đó, không làm sao ra được. Cái con gà đó, dữ nhưng mà không khôn, nếu nó chỉ cần chạy theo hướng ngược lại là có thể thóat ra cái kẽ hàng rào đó rồi, nhưng nó cứ bị mắc kẹt trong đó, không làm sao ra được.
Thấy tội nghiệp, Bình bèn nghĩ ra cách đi ngược lại, Bình đi ngược lại cái hướng mà Bình đi tới, con gà vội vàng rượt theo Bình nữa, (vì nó muốn mổ Bình, chứ không phải vì nó mừng, chẳng biết tại sao). Nhờ thế nó mới thóat ra khỏi cái kẽ hàng rào.
Ấy vậy mà nó vẫn chẳng biết ơn, lần sau Bình đi qua, nó vẫn rượt theo Bình. Đúng là con gà tếu lâm thiệt, tham sân của nó còn nặng quá trời, không biết bây giờ nó đầu thai làm gì rồi.
BN.
|