Welcome Guest! To enable all features please Login or Register.

Notification

Icon
Error

6 Pages123>»
Những chuyện lẩm cẩm
hacvang
#1 Posted : Friday, December 30, 2005 4:00:00 PM(UTC)
hacvang

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 52
Points: 72

Was thanked: 2 time(s) in 2 post(s)
Hôm nay tôi đi ăn trưa với hai người bạn. Hai người này mới quen, và tôi tạm quên những chuyện bực mình của nhà tôi. Hơn hai mươi lăm năm ở với nhau nhưng vẫn thấy những chuyện lặt vặt thông thường tưởng rất là nhỏ nhặt trong đời sống xảy ra hàng ngày. Những lỗi lầm cứ mãi liên tiếp tái diễn mình tưởng đó rất là nhỏ nhặt có thể bỏ qua không đáng để nói tới nhưng một chuyện gì dù nhỏ mấy đi nữa cứ tiếp tục lập lại làm cho mình thấy nó là một vấn đề rất là lớn. Như một ly nước rót ra thì dù nhỏ giọt dần rồi nó cũng sẽ tràn. Tôi không biết sự kết hôn của tôi có là một lỗi lầm lớn trong đời tôi hay không? Có lẽ tôi nên sống một mình, cô độc không ai vướng bận là đúng hơn. Tôi cảm thấy cuộc sống này không lẽ đi làm, lo cho chồng con, dọn dẹp nhà cửa, mãi như thế này thì cuộc đời tuy là có ý nghĩa cho một tiểu gia đình nhưng có một cái gì trong tôi cảm thấy thiếu vắng mà không thể diễn tả là mình muốn gì. Đôi lúc có những nỗi buồn mà không hiểu tại sao mình buồn. Có lẽ tôi mơ ước được một đời sống như một vị thiền sư ở ẩn trên núi trên non sống với cảnh núi rừng hoa lá chung quanh tôi. Điều đó chắc là niềm hạnh phúc vô bờ.

Phượng Các
#2 Posted : Sunday, January 1, 2006 3:01:44 PM(UTC)
Phượng Các

Rank: Advanced Member

Groups: Administrators
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 18,432
Points: 19,233
Woman
Location: Golden State, USA

Was thanked: 646 time(s) in 606 post(s)
quote:
Gởi bởi hacvang
Có lẽ tôi mơ ước được một đời sống như một vị thiền sư ở ẩn trên núi trên non sống với cảnh núi rừng hoa lá chung quanh tôi. Điều đó chắc là niềm hạnh phúc vô bờ.


Cooling
Lâu lâu đi quán niệm vài ngày, vài tuần thử xem sao chị hacvang ơi.
hacvang
#3 Posted : Monday, January 2, 2006 7:22:26 AM(UTC)
hacvang

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 52
Points: 72

Was thanked: 2 time(s) in 2 post(s)
Trả lời Chị PC
Giữa cuộc sống đầy bon chen bận rộn nầy, nếu mình được dịp đi đâu xa, hoặc được đến một nơi đầy cảnh núi non, biển trời bao la, mình nghĩ chắc là sẽ làm tâm hồn nhẹ đi nhiều, lúc đó mình sẽ không còn nhớ đến những chuyện bắt buộc phải làm hằng ngày. Những nơi tĩnh lặng mình sẽ sống thỏai mái hơn, hòa mình vào thiên nhiên với trời đất bao la núi rừng.

Đồng ý lời chị đề nghị sẽ cố gắng tạo thêm những ngày nghỉ để có dịp nhìn lại bên trong tâm hồn bằng cách ghé vào thiền viện vài ngày để tu tập. Cám ơn chị nhiều.
hacvang
#4 Posted : Thursday, January 5, 2006 1:30:33 PM(UTC)
hacvang

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 52
Points: 72

Was thanked: 2 time(s) in 2 post(s)
Có những chuyện có khi mình không tưởng nó có thể xảy ra, mà nó lại có thật, câu chuyện rất ư là nhỏ, thật nhỏ xíu, vậy mà làm tôi uất nghẹn không nói nên lời, tức muốn nổ tung, vậy mà chàng cứ cho là nhỏ xíu, tôi cũng nhìn nhận rằng nó cũng nhỏ thật vậy mà sao tôi cũng không thóat khỏi cảnh giận cành hông đi được.

Có lần chúng tôi đến thăm một người bạn thân, cô nầy biết tính tôi thích trồng trọt, thích tự tay mình vun bón những hạt mầm cây cỏ, để mà nhìn ngắm chúng đâm chồi nẩy lộc, mỗi ngày thấy chúng thay đổi đơm hoa trổ trái. Đó là phần thưởng khi trở về nhà sau mỗi đi làm về.

Cô bạn có ương được mấy cây ớt, giống ớt thật cay, khi mới kết trái thì nó màu trắng và hơi lớn một chút thì nó trổ ra màu tím rất đẹp. Khi tôi đến thăm cô rất mừng và nói rằng tôi tặng cho Bà cây ớt nầy rất là đặc biệt, tôi mới thấy lần đầu, không biết gọi tên là gì,nhưng ráng trồng và dưỡng cho đến khi có trái vì ớt nầy có màu tím và cay dể sợ...nhưng người nào biết ăn cay thì dùng nó thật là ngon. Tôi vui mừng mang chậu ớt để trên xe tìm một chỗ thật là kín đáo sợ ớt bị gãy thì hết trồng, vì theo lời bạn tôi nói cô chỉ có được hai cây lọai nầy, mà ngay lúc nầy nó chỉ lớn cỡ một lóng tay mà thôi, nên bạn tôi đã cho cây ớt vào cái chậu cũng hơi lớn vì muốn cho cây lớn không cần phải đổi chậu sau nầy. Tuy Thân và cành lá hãy còn rất nhỏ và yếu mềm dễ làm gẫy cây như không.

Sau khi đã tìm được một chỗ thật an toàn tôi yên trí là chỉ còn đem về nhà mỗi ngày tưới nước và trong lòng mong sao sẽ sớm nhìn được cây ớt sẽ lớn lên với một cây ớt có trái màu tím mà nghe nói thì cũng thấy hơi hiếu kỳ.

Khi ra xe tôi nói cho chồng tôi về cây ớt mới được cho và nói với chồng tôi rằng em để nó ở trong xe, nên cẩn thận coi chừng nó gẫy nhe...anh gật đầu tỏ ý là biết rồi.

Chúng tôi đi chợ và tôi có ghé qua một chợ bán cây kiểng mua thêm vài lọai hoa khác, vì xe hơi chật nên chồng tôi phải bưng cái nầy, kéo cây kia để cho vừa và có chỗ để mấy chậu cây khác vào. khi đã chất hết đồ đi chợ lên xe, nhìn rất là gọn. Tôi cảm thấy đã an tâm bèn chuẩn bị đi về, chợt nhìn và tìm kiểm tra lại một lần nữa cho chắc.....thì mèn ơi có một chậu cây khác hơi nhỏ hơn chậu cây ớt...tím, đã hình như nằm chồng đè lên cây ớt bé tí xấu số mất rồi.........
Phượng Các
#5 Posted : Friday, January 6, 2006 1:59:10 PM(UTC)
Phượng Các

Rank: Advanced Member

Groups: Administrators
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 18,432
Points: 19,233
Woman
Location: Golden State, USA

Was thanked: 646 time(s) in 606 post(s)
Chợt nhớ chuyện cây ớt..... Hồi đó tía PC cắc ca cắc củm trồng được một cây ớt cao chừng 5 tấc trong cái bồn để trên sân thượng. Mình tưởng là cây gì không quan trọng nên nhổ nó lên (để nhường chỗ cho mấy cây khác). Chời ơi, tía tui ổng nổi cơn thịnh nộ làm ngạc nhiên quá, vì tánh ổng thường ngày rất nguội. Ổng biểu làm sao cho cây ớt ổng trở lại như cũ thì làm..... Làm mình hoảng quá phải ráng cắm cây ớt trở lại vô bồn, sợ quá chừng!

LanHuynh
#6 Posted : Saturday, January 7, 2006 5:02:19 AM(UTC)
LanHuynh

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 861
Points: 36

Chị pc ơi!
Nếu ai đã không thích trồng cây kiểng thì thôi, còn nếu thích thì sẽ thông cảm tại sao tía chị nổi trận lôi đình.Angry
Phượng Các
#7 Posted : Saturday, January 7, 2006 11:13:36 AM(UTC)
Phượng Các

Rank: Advanced Member

Groups: Administrators
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 18,432
Points: 19,233
Woman
Location: Golden State, USA

Was thanked: 646 time(s) in 606 post(s)
Vâng chị nói đúng đó chị hacvang ạ! Mỗi người có một cái điểm sensitive mà ai đụng tới là không yên với họ. Thành ra người khác có nhiều khi lấy làm lạ là tại sao một người nào đó vốn dĩ thường ngày rất cool, mà sao khi đụng tới cái thứ rất là chả big deal tí nào mà họ cũng sân si vượt quá dự đoán của mình......Dead



hacvang
#8 Posted : Monday, January 23, 2006 5:59:34 AM(UTC)
hacvang

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 52
Points: 72

Was thanked: 2 time(s) in 2 post(s)
Đậu hũ nước đường

Chàng mở tủ lạnh ra hỏi?
Đậu hủ trắng nầy có đường không em?

Tôi trả lời:
Đường đã có sẵn trong đó rồi.
Chàng hỏi tiếp?

Em để nước đường ở đâu?

Tôi trả lời:

Người ta bán như vậy và trong đậu hũ đã có đường rồi.
Chàng nói đâu có thấy đâu? đậu hũ trắng như vầy làm gì có đường ở trong đó.
Tôi hơi......DeadAngry ức không biết trả lời ra sao cho chàng hiểu, nên bèn làm thinh lắc đầu.DeadClownClownClown
Chàng bèn lấy chén múc đậu hũ ra, thấy đậu hũ vẫn trong ngần không có đường vàng vàng như thường lệ lại nói tiếp làm gì có........ đường ở trong nầy.........QuestionQuestionQuestion
Tôi bực quá vì chàng không tin lời mình nói( trong bụng nóí thầm người gì mà …..ShockedShockedShocked) nhưng cũng kiên nhẫn giải thích một lần nữa, thì đã có sẵn trong đó rồi anh ăn thử đi thì biết liền khỏi cần phải hỏi nữa.AngryAngryAngryAngry
Chàng kiên trì......bèn cố tình nói tiếp, Làm gì có?.QuestionQuestionQuestion....vừa nói vừa lấy muỗng múc đậu hủ bỏ vào miệng... lQuestionúc ấy đầu chàng gật gù vừa cười gượng vừa nói ừSmileSmileSmile…. há có đường thật.Tại vì anh thấy nó trắng quá.....ShyShyShy

Tôi tức nghẹn không muốn nói nữa nhưng cũng phải nói với chàng một ví dụ: Như thế nầy: Anh ơi Dead, anh giống như một anh chàng lúc nào cũng không tin lời của ai nói đó, đang lúc đi tản bộ…. với vợ trên đường mà cứ lo nhìn lên trời mà vẫn cứ đi ung dung, vợ mình chỉ kìa anh coi chừng …..đạp ….quả mìn..... nổ ở kia kìa.., ngay dưới chân anh,.... đừng đạp lên đó…… coi chừng......có mìn nổ.

Chàng lại cố hỏi tiếp vì không tin.........hỏi nữa......nó ở đâu? Anh đâu có thấy, làm gì có…..và tiếp tục bước......

Vợ nói tiếp ở dưới chân kia kìa.......anh đừng đạp coi chừng nó nổ......
Chàng vẫn tiếp tục đi.... vừa đi vừa ngó lên trời và cứ tiếp hỏi? Ở đâu, nó ở đâu Anh chưa thấy , làm gì có......ClownClownClown vừa bước và thì..... rồi thì....đạp.......nghe cái đùng Shocked......một cái chết ngắc….tại chỗ.Nghe Vợ nói vừa xong, chàng bèn thấm ý cười…. ngoặc ngoẽo…..Big SmileBig SmileBig SmileBig SmileBig Smile

hacvang
#9 Posted : Thursday, January 26, 2006 3:52:24 PM(UTC)
hacvang

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 52
Points: 72

Was thanked: 2 time(s) in 2 post(s)
Đôi lúc trong cuộc sống hằng ngày có những chuyện buồn cười ra nước mắt, mà vẫn phải chịu, nếu có tâm sự với người thứ ba thì chắc cũng có ít người nghe, tin và cảm thông, lúc gặp phải thật mình cảm thấy tức không chịu nổi, nhưng lâu lâu ngồi một mình ngẫm nghĩ lại thì lại thấy thật là tức cười, nên viết xuống để đọc và nhớ lại cũng vui vui, nếu có ai cùng cảnh ngộ thì sẽ thông cảm là mình cũng có người cùng đồng cảnh .

Nồi bún bò

Hôm Chủ nhật nọ ở nhà rãnh rổi, tôi sửa soạn nấu nồi bún bò thật ngon để cả nhà cùng thưởng thức, trong lúc nấu tôi để nồi súp lửa cũng trung bình và tính là, ra vườn nhổ cỏ xem vài cánh hoa hồng tươi thắm đang trổ hoa, ít khi trong tuần mình có được những giây phúc thoải mái như thế nầy, thế rồi thời gian trôi…. qua trở về với bổn phận, thì hởi ơi……. khi quay vào trong nhà thì cửa đã đóng then đã cày, chàng của tôi đã khóa cửa và ra đi lúc nào….!!! mà không có một lời bye bye…..ôi nồi bún bò của tôi …..sẽ ra sao! và cũng thật khổ cho thân tôi…..

Lúc đó tôi chỉ sợ cái nồi nó sẽ cạn nước, và rồi thì chuyện gì sẽ xãy ra, cũng hên lúc đó con trai tôi ở ngoài vườn với tôi. Phải chi thời đó có cellpone thì cũng đở biết mấy!!!!. Hai mẹ con liền đi tìm cửa xổ để chui vào.
May sao có một cái cửa mở vì sáng nầy khi nấu trong bếp tôi mở cho thoáng trong nhà…..Mà hình như vậy….. cũng xãy ra vài lần thế nầy rồi á, nên sau nầy khi đi ra ngoài tôi luôn thủ theo chiếc chìa khóa nhà….

****






linhvang
#10 Posted : Thursday, January 26, 2006 6:31:26 PM(UTC)
linhvang

Rank: Advanced Member

Groups: Moderator, Editors
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 4,933
Points: 1,248
Woman
Location: University Place, Washington State, USA

Thanks: 23 times
Was thanked: 45 time(s) in 43 post(s)
quote:
Gởi bởi hacvang


Lúc đó tôi chỉ sợ cái nồi nó sẽ cạn nước, và rồi thì chuyện gì sẽ xảy ra,...

****


Hồi hộp quá chị nhỉ? Cạn nước, cháy nồi, không chừng cháy nhà đấy chứ! Tongue
Sau đó, chú nhỏ (nhờ nhỏ con) leo cửa sổ vào phải không?
LV cũng bỏ chìa khóa trong nhà rồi dập cửa một lần rồi! Chuyện như thế này. Hồi đó vợ chồng vừa dọn về nhà mới. Má của LV ghé chơi. Ngồi nói chuyện một hồi rồi mấy mẹ con rủ nhau đi bộ vòng vòng trong xóm cho biết (xóm mới). Đi bộ trong xóm mà mang bóp ví làm gì, thế nên dập cửa (sau khi đã bấm nút khóa phía trong), đi bộ mà quên mang theo chìa khóa. Có một chìa khóa sơ cua thì cũng đã cẩn thận đưa má giữ vài ngày trước đó, để lỡ có quên cái chìa của mình ở đâu thì chạy qua má mượn lại cái chìa của má giữ. Ai dè! Má lại để trong xách tay của má, và rồi cũng bỏ trong phòng khách nhà mình rồi, vì cũng nghĩ đi bộ một chút, mang theo làm chi? Hì hì! Thế là phải kêu thợ đến mở cửa, mà là cuối tuần, nó hẹn sáng hôm sau mới đến! Kỳ đó mất 50 đô! Vừa khóc vừa cười!
hacvang
#11 Posted : Friday, January 27, 2006 9:20:56 AM(UTC)
hacvang

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 52
Points: 72

Was thanked: 2 time(s) in 2 post(s)
Chào chị LV, hì...hì.. vậy thì HV có đồng minh rồi hén, cho HV bắt tay chị với nhé....hi...hiBig SmileBig Smile
chị còn đở hơn HV, còn HV bị chàng đống cửa bỏ ở ngoài đến mấy lần lận.....Dead.........nhưng nghĩ cũng buồn cười chị nhỉ......
Phượng Các
#12 Posted : Friday, January 27, 2006 4:27:29 PM(UTC)
Phượng Các

Rank: Advanced Member

Groups: Administrators
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 18,432
Points: 19,233
Woman
Location: Golden State, USA

Was thanked: 646 time(s) in 606 post(s)
Nhà ở VN của mình thì có thể nói là chỉ đóng cửa khi đêm đến đi ngủ mà thôi...... Bây giờ nhớ lại thấy sao mà ở VN mình cũng thờ ơ quá, cửa nhà dù là nhà không có bán buôn gì mà lúc nào cũng mở tét bét, nhất là hồi xưa.... Bây giờ trộm cướp quá thì người ta mới phải cẩn thận hơn mà thôi.

Như Phương
#13 Posted : Friday, January 27, 2006 9:32:33 PM(UTC)
Như Phương

Rank: Newbie

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 312
Points: 0

quote:
Gởi bởi hacvang

Đôi lúc trong cuộc sống hằng ngày có những chuyện buồn cười ra nước mắt, mà vẫn phải chịu, nếu có tâm sự với người thứ ba thì chắc cũng có ít người nghe, tin và cảm thông, lúc gặp phải thật mình cảm thấy tức không chịu nổi, nhưng lâu lâu ngồi một mình ngẫm nghĩ lại thì lại thấy thật là tức cười, nên viết xuống để đọc và nhớ lại cũng vui vui, nếu có ai cùng cảnh ngộ thì sẽ thông cảm là mình cũng có người cùng đồng cảnh .

Nồi bún bò

Hôm Chủ nhật nọ ở nhà rãnh rổi, tôi sửa soạn nấu nồi bún bò thật ngon để cả nhà cùng thưởng thức, trong lúc nấu tôi để nồi súp lửa cũng trung bình và tính là, ra vườn nhổ cỏ xem vài cánh hoa hồng tươi thắm đang trổ hoa, ít khi trong tuần mình có được những giây phúc thoải mái như thế nầy, thế rồi thời gian trôi…. qua trở về với bổn phận, thì hởi ơi……. khi quay vào trong nhà thì cửa đã đóng then đã cày, chàng của tôi đã khóa cửa và ra đi lúc nào….!!! mà không có một lời bye bye…..ôi nồi bún bò của tôi …..sẽ ra sao! và cũng thật khổ cho thân tôi…..

Lúc đó tôi chỉ sợ cái nồi nó sẽ cạn nước, và rồi thì chuyện gì sẽ xãy ra, cũng hên lúc đó con trai tôi ở ngoài vườn với tôi. Phải chi thời đó có cellpone thì cũng đở biết mấy!!!!. Hai mẹ con liền đi tìm cửa xổ để chui vào.
May sao có một cái cửa mở vì sáng nầy khi nấu trong bếp tôi mở cho thoáng trong nhà…..Mà hình như vậy….. cũng xãy ra vài lần thế nầy rồi á, nên sau nầy khi đi ra ngoài tôi luôn thủ theo chiếc chìa khóa nhà….

****





Chuyện quên chìa khóa đúng là cười ra nước mắt
Có một lần NP cũng vậy đến giờ đi đón con một học preschool , một học lớp một nhưng 2 trương khác nhau, trứoc khi đi đón thấy còn sớm chán bèn sách cậu con trai 2 tuổi đi chợ, tính chạy mua một vài món cần rồi đi đón con gái cũng kịp. Đi chợ xong bỏ thằng bé vào carseat cột dây lại, thế rồi quên luôn là cái ví và chùm chìa khóa để cạnh thằng bé trong xe, nhấn nút khóa cửa xe và đóng lại, thật vô cùng bối rối. thằng bé không thể ra khỏi carseat, tiền không có để gọi phone cho ông xã, chạy ra cái phone công cộng hỏi xin đại một người đứng đó vài cents gọi chữa lửa, nhưng khi họ dến thì cái xe volvo họ không thể nào mở ra đuọc, một ông Mỹ tốt bụng hỏi nhà NP ở đâu ông dưa về lấy chìa khóa, nhưng cũng như bạn chìa khóa nhà cũng ở trong ví và ở trong xe, làm sao đây? ông ta bảo nhà có của sổ nào mở không NP nhớ có của sổ bếp, thế là ông ta đưa NP về nhà và giúpNP leo lên cái cửa sổ vì nó cũng khá cao so với mình.
Khi trở lại thì thằng bé trong xe không thấy mẹ khóc quá chừng và những người chữa lửa đã dán băng keo vào kính xe để họ định đập vỡ kính mang thăng bé ra.
Ngồi trong xe quay kính kín khoảng 30' thằng bé tóat mồ hôi, họ phải xịt nước cho cháu và bế cháu vào chợ mua kẹo cho cháu ăn cho cháu khỏi sợ.
Thế rồi chạy đến đón cháu học lớp 1 vì ở gần đó hơn và chạy sang đón cháu học preschool thì bà giáo mắng cho vì đón trễ bà phải ở lại và bắt trả tiền thêm cho họ mà còn bảo nếu lần sau đón trễ nữa thì cháu sẽ bị đuổi học....
Một phen mấy mẹ con hú vía...
linhvang
#14 Posted : Saturday, January 28, 2006 6:13:03 PM(UTC)
linhvang

Rank: Advanced Member

Groups: Moderator, Editors
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 4,933
Points: 1,248
Woman
Location: University Place, Washington State, USA

Thanks: 23 times
Was thanked: 45 time(s) in 43 post(s)
quote:
Gởi bởi Như Phương



Khi trở lại thì thằng bé trong xe không thấy mẹ khóc quá chừng và những người chữa lửa đã dán băng keo vào kính xe để họ định đập vỡ kính mang thăng bé ra.
Ngồi trong xe quay kính kín khoảng 30' thằng bé tóat mồ hôi, họ phải xịt nước cho cháu và bế cháu vào chợ mua kẹo cho cháu ăn cho cháu khỏi sợ.
...



Chị không bị làm khó dễ gì là chị may mắn lắm đó! Vì bỏ con trong xe kín mít mà đi như thế, không chừng chị phải ra tòa, chưa kể là ở tù nếu mà thằng bé con chị bị gì. Thật là chuyện hú hồn!
Phượng Các
#15 Posted : Sunday, January 29, 2006 1:41:54 AM(UTC)
Phượng Các

Rank: Advanced Member

Groups: Administrators
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 18,432
Points: 19,233
Woman
Location: Golden State, USA

Was thanked: 646 time(s) in 606 post(s)
Vấn đề bỏ quên chìa khóa quan trọng là vậy cho nên có người tập thói quen là cứ ra khỏi nhà là họ choàng vô cổ sợi dây mang chìa khóa cửa đã treo sẵn cạnh cửa ra vào. Lại thấy có người mang vào cổ tay như một cái vòng. Nhiều người sợ gắn móc cạnh cửa ra vào làm xấu cái nhà họ cho nên cứ để chùm chìa khóa ở trong túi họ. Để rồi cứ thấy cái cảnh họ dáo dác đi tìm xâu chìa khóa mà họ không biết để ở túi nào.

hacvang
#16 Posted : Sunday, January 29, 2006 1:27:47 PM(UTC)
hacvang

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 52
Points: 72

Was thanked: 2 time(s) in 2 post(s)
Chị Như Phương ơi!
Hôm nay m. 1 Tết chị ăn Tết có vui không? đọc chuyện chị kể, hv đổ mồ hôi hột, nín thở và hồi hộp quá chừng, cũng hên quá, là không có việc gì...sao chị dám bỏ cháu một mình, trường hợp đó em thấy là chị nên gọi cảnh sát đến mở cửa xe giùm, vì cảnh sát họ có cái mở khoá đặc biệt, chỉ trong vòng vài phút là mở được liền hà...
hacvang
#17 Posted : Monday, January 30, 2006 8:50:43 AM(UTC)
hacvang

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 52
Points: 72

Was thanked: 2 time(s) in 2 post(s)
Đây là câu chuyện hv nghe kể từ một người bạn thấy cũng vui vui nên kể lại các bạn đọc chơi nhé.

Câu chuyện về cái áo thun

Có một bữa nọ Meg và Rene hai vợ chồng đi chơi ở vùng Salt Lake city, sau một hồi dạo vòng vòng rồi ghé vào tiệm bán quần áo và gifts shop....tiệm có tên là Gap, ông chồng.... Rene mua được một chiếc áo thun rất là vừa ý có vẽ hình rất là đẹp và đặc biệt, Rene rất là ưng ý, về nhà hể có dịp đi chơi đâu là Rene cũng mặc chiếc áo đó và rất là cẩn thận, giữ gìn hết sức kĩ lưỡng.

Một bữa nọ đi tiệm ăn, Anh lỡ làm đồ ăn có chút màu dầu dính vào áo, Anh nói với vợ rằng em đi gụt(giặt) nó đi, chỉ chút xíu thôi, giặt giùm anh rồi anh mặc lại nữa, Cô Meg chạy xuống tầng lầu dưới lấy xà phòng, dùng tay gụt và giặt cẫn thận một chút chổ dính dầu ăn mà thôi , rồi lấy nước rữa sạch. Ở trên lầu Rene nói vọng xuống.

”Em ơi giặt áo xong rồi chưa?”
Cô Meg vì nghe chồng hối, nên nghĩ rằng lấy đồ xấy tóc thổi sẽ nhanh hơn, thế rồi, đang lúc thổi cho khô, Rene hỏi nữa.

“Em ơi cái áo xong chưa?”
Cô vợ thấy chồng hối nên tăng độ xấy tóc nhanh và nóng hơn, và kê cái xấy tóc gần chiếc áo để cho càng nhanh càng tốt, nào ngờ đâu ngay chỗ đang xấyvì nóng quá, nhìn xuống thấy một lỗ hổng khá to, Meg hoãng quá, cầu nguyện thôi rồi ….Chúa ơi…., vì cô biết tánh ông chồng cực kỳ nóng.
Rồi chuyện đến rồi sẽ phải đến, ở trên lầu Anh chồng thấy sao lâu quá, mà vợ mình không nói năng gì hết, anh liền đi xuống lầu tìm vợ ……thì hởi ơi..... chiếc áo mà anh ưa thích đã bị lũng một lỗ to tướng rồi….
Anh quát lớn “tại sao xãy ra như thế này” vừa quát vừa nhẩy tưng tưng như con nít đòi kẹo mà mẹ không choAngryDead …..vậy.
Cô Meg sợ quá liền nói,TongueTongueTongue “để em đi mua cái áo khác đền lại cho anh” thế rồi anh chàng giận đến hai ngày không thèm nói chuyện với vợ,Dead cô Meg đi tìm mãi mấy tiệm Gap gần nhà cũng không có và cô gọi điện thoại nhiều tiệm khác nữa, nơi vùng lân cận mà cũng không có…………..Anh Rene sau vài ngày suy nghĩ thấy vợ mình, thật có thiện ý đi tìm cái áo thun khác để đền bù lại cho mình nhưng không có…….lúc đó anh chàng mới thôi giận và hiểu ra điều gì bèn nói chuyện lại với vợ và bảo rằng:

“Thôi em đó chỉ là một chiếc áo thun” và bảo vợ : Thôi em khâu nó lại anh sẽ mặc nó ở nhà cũng được.SmileSmileBlushBlushSmileSmileSmilebeerchug






Như Phương
#18 Posted : Tuesday, January 31, 2006 12:36:49 AM(UTC)
Như Phương

Rank: Newbie

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 312
Points: 0

quote:
Gởi bởi hacvang

Chị Như Phương ơi!
Hôm nay m. 1 Tết chị ăn Tết có vui không? đọc chuyện chị kể, hv đổ mồ hôi hột, nín thở và hồi hộp quá chừng, cũng hên quá, là không có việc gì...sao chị dám bỏ cháu một mình, trường hợp đó em thấy là chị nên gọi cảnh sát đến mở cửa xe giùm, vì cảnh sát họ có cái mở khoá đặc biệt, chỉ trong vòng vài phút là mở được liền hà...



Người ta đã gọi hộ mình nhân viên chữa lửa và cả cảnh sát đến và họ có dụng cụ để mở cửa nhà và xe nhưng khổ nỗi họ bảo cái xe volvo họ làm rất kỹ không mở nổi nên chính họ bảo mình về nhà lấy chìa khóa (vì nhà mình ở rất gần đó) và họ sẽ phá cửa kính nếu mình chậm quay lại. đâu dám tự nhiên để con vậy.
Nghĩ lại vẫn còn hú hồn đó HV.
Sương Lam
#19 Posted : Tuesday, January 31, 2006 2:52:21 PM(UTC)
Sương Lam

Rank: Advanced Member

Groups: Moderator
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 2,472
Points: 333
Location: Thành Phố Hoa Hồng Portland, OR

Thanks: 6 times
Was thanked: 9 time(s) in 8 post(s)
NP gan thiệt , dám bỏ các cháu trong xe !Tongue May là không có chuyện gì xảy ra ! Hú vía !Tongue. SL cũng hồi hộp quá và mừng hết sức khi biết các cháu vẫn an toàn. Xin được góp vui với NP nhé.
SLRose
hacvang
#20 Posted : Saturday, December 15, 2007 9:33:53 AM(UTC)
hacvang

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 52
Points: 72

Was thanked: 2 time(s) in 2 post(s)
Hôm nay tôi đi chơi với một người bạn, chúng tôi đi ăn phở HH. Do sơ suất tôi gọi một tô medium phở chín bò viên. Bánh phở rất dở, tôi bỏ ngang nửa tô, trong lòng bực tức vì một bữa ăn không như ý. Đã vậy nổi bực bội chồng con từ bao lâu nay cứ âm ỷ, khiến tôi muốn quảy gói đi về một phương trời vô định. Đi đâu, ai nói cho tôi biết tôi nên đi đâu? Đi về đâu khi trong tay không còn một xu dính túi, vì tất cả đã bị người chồng tấm mẳn ôm trọn đi mua nhà trong tình hình xuống dốc của nền kinh tế bết bát hiện nay.

Chồng tôi vừa rủ tôi đi ăn buffet. Tôi phải đi dặm lại chút phấn hương cho môi má thêm hồng.

Users browsing this topic
Guest (11)
6 Pages123>»
Forum Jump  
You cannot post new topics in this forum.
You cannot reply to topics in this forum.
You cannot delete your posts in this forum.
You cannot edit your posts in this forum.
You cannot create polls in this forum.
You cannot vote in polls in this forum.