Welcome Guest! To enable all features please Login or Register.

Notification

Icon
Error

Phạm Thanh Nghiên _ người phụ nữ đấu tranh cho Dân Chủ và Tự Do của Việt Nam
viethoaiphuong
#1 Posted : Monday, September 15, 2008 4:00:00 PM(UTC)
viethoaiphuong

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 9,291
Points: 11,028

Thanks: 758 times
Was thanked: 136 time(s) in 135 post(s)
Tâm Thư

Trong suốt chiều dài lịch sử hào hùng của dân tộc Việt Nam, hàng hàng lớp lớp các thế hệ tiền nhân cống hiến cuộc đời, mạng sống của mình cho sự nghiệp cứu nước và dựng nước. Giải giang sơn gấm vóc mà chúng ta có được ngày hôm nay đã nhuộm thắm mồ hôi, xương máu của biết bao công dân Việt Nam đầy lòng ái quốc. Trong trách nhiệm của một con dân Việt Nam, trong sự biết ơn và trân quý những hy sinh xương máu của tổ tiên, tôi tự cho mình có bổn phận phải tiếp nối truyền thống bảo vệ và gìn giữ đất nước. Sự gìn giữ và bảo vệ không chỉ đơn thuần ở từng mét vuông lãnh thổ mà còn là danh dự và niềm tự hào của dân tộc Việt Nam. Sự gìn giữ và bảo vệ này nằm trong tinh thần Tổ Quốc trên hết, đứng trên mọi bất đồng về ý thức hệ, chính kiến, tổ chức và đảng phái.

Cách đây đúng 50 năm, vào ngày 14 tháng 9 năm 1958, ông Phạm Văn Đồng đã đại diện đảng Cộng sản Việt Nam ký bản công hàm chấp nhận và tán thành bản Tuyên bố của đảng Cộng sản Trung Quốc về bề rộng lãnh hải của Trung Quốc trong đó bao gồm các quần đảo Trường Sa và Hoàng Sa, vốn tự nghìn đời thuộc vào lãnh thổ Việt Nam. Đây là một hành động cúi đầu bán nước của đảng cầm quyền CSVN đối với ngoại bang, chưa kể là ông cựu thủ tướng Phạm Văn Đồng vào thời điểm đó không có thẩm quyền ấy vì 2 đảo Trường Sa và Hoàng Sa lúc ấy thuộc về quyền trách nhiệm sở hữu của miền Nam Việt Nam Cộng Hòa. Nhân dân Việt Nam chưa bao giờ và sẽ không bao giờ chấp nhận sự dâng hiến này của đảng CSVN. Hoàng Sa và Trường Sa muôn đời vẫn là lãnh thổ của Việt Nam.

50 năm trôi qua, mối nhục mất đất mất biển lại bị tiếp nối bởi nhiều sự dâng hiến khác, vì quyền lợi riêng tư, của thiểu số cầm quyền. Điển hình là Hiệp định về biên giới trên đất liền Việt Nam-Trung quốc vào ngày 30-12-1999 và Hiệp định phân định lãnh hải Việt Nam-Trung quốc ngày 25-12-2000. 789 cây số vuông dọc biên giới Trung Việt, trong đó có thác Bản Giốc và Ải Nam Quan cùng một phần lãnh hải của dân tộc lại bị dâng hiến cho ngoại bang. Thêm một lần nữa, độc lập của Việt Nam lại bị xâm phạm, danh dự của dân tộc Việt Nam lại bị chà đạp. Trong khi đó, mọi tiếng nói, hành động bày tỏ quan điểm của công dân Việt Nam về Hoàng Sa, Trường Sa là của Việt Nam, mọi thái độ thể hiện lòng yêu nước và bảo vệ sự vẹn toàn của lãnh thổ cha ông của người dân đã bị thẳng tay đàn áp, bắt bớ hoặc giam cầm.

50 mươi năm trôi qua nhưng chúng ta không thể quên. Vì một phần thân thể của đất mẹ vẫn còn bị cắt đứt. Chúng ta không thể cúi đầu. Vì danh dự và tự hào dân tộc vẫn là một vết nhục chưa được xóa nhòa. Chúng ta không thể im lặng. Vì im lặng là đồng ý với hành động bán nước. Chúng ta không thể buông xuôi. Vì mọi sự thờ ơ và buông xuôi sẽ dẫn đến những hành động bán nước tiếp diễn trong tương lai. Chúng ta, không những phải nỗ lực lấy lại những gì đã mất, mà còn phải ngăn chận những gì sẽ mất trong tương lai. Một người, chúng ta sẽ không thành công. Một ngày, một tháng, một năm là quá ngắn để đạt được mục đích. Nhưng với nhiều công dân Việt Nam, bằng trách nhiệm, lương tâm và lòng yêu nước, bằng chiều dài cuộc sống của chúng ta, chúng ta sẽ thành công trong việc tiếp nối sự nghiệp cứu nước và giữ nước của tiền nhân.

Trong sự ý thức về trách nhiệm của một công dân Việt Nam, trong tinh thần Tổ Quốc trên hết, tôi quyết định sẽ tọa kháng ngay trước nhà của tôi khởi từ ngày 14 tháng 9 năm 2008 trở đi để phản đối hành động bán nước, dâng hiến Hoàng Sa và Trường Sa cho Trung Quốc cách đây 50 năm. Lý do tôi phải chọn hình thức đấu tranh này là vì tôi đã từng nộp đơn xin phép nhà nước để được biểu tình, để được làm theo đúng pháp luật quy định của nhà nước, hầu không bị công an vô cớ đàn áp và vu khống như những lần tham dự biểu tình trước, nhưng đơn xin phép của tôi cững đã bị bác bỏ, và bản thân tôi lại bị hành hung. Tôi khiếu tố và đơn khiếu tố ấy cững bị tòa từ chối không giải quyết. Tôi không còn lựa chọn nào khác trừ phương thức đấu tranh tọa kháng ngay tại nhà tôi để thể hiện quyền bày tỏ thái độ của tôi, một quyền mà chính hiến pháp nhà nước trong điều khoản 69 cững đã ghi rõ. Và lần này, nếu nhà nước đàn áp, sách nhiễu hay xử dụng bạo lực với tôi, hay thậm chí án tù với tôi, thì ít ra tôi cững đã thể hiện qua chính sự an nguy của tôi cho cả thế giới được biết sự thật của đất nước này là không hề có tự do ngôn luận, cho dù là ngay tại chính nhà mình sở hữu.

Tôi cững tọa kháng để phản đối mọi hành động khiếp nhược của nhà nước này trước ngoại bang phương bắc nhưng lại hung hãn đàn áp mọi tiếng nói, mọi thái độ bày tỏ lòng yêu nước của công dân Việt Nam. Đây chỉ là một việc làm nhỏ bé mà cá nhân tôi có thể làm được trong lúc này. Nhưng dù là một hành động nhỏ bé, nhưng với tinh thần đất nước là của chung, tôi xin kính khẩn kêu gọi mọi tầng lớp công dân Việt Nam, quý bác, quý chú đã từng hy sinh cuộc đời của mình cho nền độc lập của đất nước, các anh chị và các bạn trẻ đang mong ước đất nước Việt Nam sẽ ngẩng cao đầu với cộng đồng nhân loại, hãy cùng với tôi bày tỏ thái độ và lòng yêu nước của mình ngay tại chính nhà của quý vị, bất cứ ngày nào khởi từ ngày 14 tháng 9 này trở đi, nếu như quý vị cững như chúng tôi bị ngăn cấm, không thể đến được nơi biểu tình ở Hà Nội vào 14/09 trước sứ quán Trung Quốc.

Mục đích duy nhất của hành động tọa kháng của tôi là bày tỏ lòng yêu nước và nhắc nhở cho chính tôi và đồng bào của tôi về mối nhục mất đất, mất biển và tôi mong mỏi được sự hỗ trợ và đồng thuận của nhiều người qua những hành động cụ thể. Nếu tôi bị bắt giam thì chắc chắn "tội" của tôi và đó là là tội duy nhất của tôi, là đã dám công khai bày tỏ lòng yêu nước của mình. Và nếu vì yêu nước mà bị giam cầm thì tôi rất sẵn sàng và hãnh diện đón nhận bản án tù ấy bất cứ lúc nào. Và nếu như tôi bị bắt giam trước khi tôi có cơ hội toạ kháng tại nhà như ước muốn, thì tôi sẽ tọa kháng phản đối trong nhà tù. Đối với tôi những khó khăn này rất là nhỏ bé so với những hy sinh của các bậc tiền nhân, của các vị cha chú đi trước tôi đã trải qua trong sự nghiệp bảo vệ đất nước.

Kính mong,


Ngày 13 tháng 09 năm 2008


Công dân Phạm Thanh Nghiên
17 Phương Lưu 2 - Phường Đông Hải - Quận Hải An, Hải Phòng


Roseheart
*Tâm Thư Trước Giờ Bị CSVN Bắt Giam!!!!! _ 11/09/2008
viethoaiphuong
#2 Posted : Thursday, September 18, 2008 4:13:53 PM(UTC)
viethoaiphuong

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 9,291
Points: 11,028

Thanks: 758 times
Was thanked: 136 time(s) in 135 post(s)
Cô Phạm Thanh Nghiên và thầy giáo Vũ Hùng đã bị CSVN bắt khẩn cấp


Cô Phạm Thanh Nghiên và thầy giáo Vũ Hùng

Tin Hà Nội - Hải Phòng − Trưa ngày 18/9/2008, lúc 13g45, công an Hải Phòng đã đến nhà cô Phạm Thanh Nghiên khám xét nhà và bắt cô vào trại giam. Và mấy tiếng đồng hồ sau, lúc 17g00, công an Hà Tây cũng đã đưa thầy giáo Vũ Hùng về nhà, khám xét nhà và đọc lệnh bắt khẩn cấp... Hiện thầy bị bắt theo điều 88 và giam giữ ở trại giam B14, Hà Nội.

Sau khi 4 nhà đấu tranh dân chủ gồm nhà văn Nguyễn Xuân Nghĩa, anh Phạm Văn Trội, anh Nguyễn Văn Túc, sinh viên Ngô Quỳnh bị nhà cầm quyền CSVN bắt giam vào ngày 10 và 11/9, thì cô Nghiên ở Hải Phòng và thầy giáo Vũ Hùng ở Hà Tây cũng bị công an cưỡng bức đến đồn công an thẩm vấn. Họ liên tục bị triệu tập đi thẩm vấn từ ngày ấy tới nay. Và bây giờ thì CSVN đã bắt giam cả hai nhà đấu tranh này.

Trong tuần vừa qua, có mấy ngày cô Nghiên bị đau bệnh, suy nhược, mất sức trầm trọng đến nỗi bác sĩ phải tới nhà truyền dịch cho cô. Tuy nhiên, công an vẫn đến nhà ép buộc cô phải đi "làm việc" bất chấp cả ngày chúa nhật. Trước cách hành xử phi nhân và vô lương tâm ấy, mẹ cô đã phải lấy con dao ra chìa cho họ và bảo: "Nếu các ông muốn bắt con tôi đi thì hãy giết tôi trước đi!" Họ chỉ nhượng bộ trước hành động phản kháng quyết liệt ấy của mẹ cô.

Trước lần bị bắt này, cô Nghiên đã viết một bức tâm thư phản đối hành động bán nước của đảng CSVN cách đây 50 năm, qua sự kiện ông Phạm Văn Đồng, thủ tướng Việt Nam Dân chủ Cộng hòa của họ, đã viết công hàm công nhận hai quần đảo Hoàng Sa và Trường Sa là của Trung Quốc. Cô hoàn toàn ủng hộ dự định biểu tình của sinh viên Hà Nội vào ngày 14/9 phản đối hành động bán nước ấy. Cô coi việc phản đối ấy là chính đáng mà cũng là bổn phận của mọi người dân trước hành động bán nước của đảng CSVN.

Vì cuộc biểu tình của sinh viên đã bị nhà cầm quyền CSVN dẹp tan ngay từ trong trứng nước, nên cô quyết tâm phản đối bằng cách ngồi tọa kháng ngay trước cửa nhà mình cùng với khẩu hiệu "Hoàng Sa và Trường Sa là của Việt Nam". Việc tọa kháng của cô đã khiến người dân chung quanh chú ý. Nhờ đó nhiều người trong vùng mới biết được hành động bán nước của đảng CSVN, đồng thời ý thức được bổn phận của họ trước hành động bán nước này. Có lẽ chính vì sự phản kháng quyết liệt của cô trước hành động bán nước ấy mà nhà cầm quyền CSVN đã ra lệnh bắt giam cô cho yên chuyện.

Cô nghĩ rằng nhà cầm quyền CSVN dẹp biểu tình tỏ lòng yêu nước của sinh viên đã là một hành động trắng trợn vi phạm nhân quyền và hiến pháp. Nếu cô tọa kháng ngay tại nhà cô mà cũng bị công an bắt đi thì điều đó chứng tỏ cho thế giới thấy CSVN không hề tôn trọng quyền tự do của người dân một chút nào cả. Bất kỳ điều gì dù hợp hiến, hợp pháp, hợp sự thật, hợp lương tâm và hợp với quyền lợi của đất nước tới đâu, nhưng hễ gây bất lợi cho việc độc quyền cai trị phi pháp của đảng CSVN thì họ đều cấm đoán với bất cứ giá nào, cho dù phải làm những hành vi đê hèn, hạ tiện và độc ác nhất.

Theo ý kiến một vài nhà dân chủ trong nước thì sở dĩ nhà cầm quyền CSVN đàn áp mạnh tay các nhà đấu tranh dân chủ vào dịp này vì hai lý do:

1) Lợi dụng việc Hoa Kỳ đang tập trung mọi quan tâm vào việc bầu cử tổng thống, họ đã ra tay bắt giam những nhà đấu tranh dân chủ mà họ nghi rằng có thể là những người chủ động trong cuộc biểu tình ngày 14/9, hoặc là những người liên quan đến việc treo những biểu ngữ ở nhiều nơi tại miền Bắc, đặc biệt ở Hà Nội, hoặc là những người chuyên đưa tin ra ngoài về vụ Thái Hà.

2) Trong mấy tuần qua, có hai sự kiện nổi bật khiến CSVN hết sức khó xử: a/ Vụ đấu tranh của giáo dân Thái Hà đòi lại đất đai đã bị nhà cầm quyền CSVN cướp đoạt của giáo xứ, và b/ Dự định biểu tình phản đối của sinh viên Hà Nội về việc tòa đại sứ Trung Quốc họp báo để chính thức công nhận công hàm bán nước của đảng CSVN công nhận hai quần đảo Hoàng Sa và Trường Sa vốn của Việt Nam là của Trung Quốc ký cách đây 50 năm. Vì khó có thể đối phó ổn thỏa với cả hai việc cùng một lúc, và vì sợ hai vụ việc có thể kết hợp lại với nhau khiến việc giải quyết sẽ càng khó khăn, nên CSVN đã ra tay giam các nhà đấu tranh dân chủ vào một chỗ để rảnh tay đàn áp vụ Thái Hà.

Xin mọi người dân trong nước và hải ngoại hãy quan tâm đến tình hình đang sôi bỏng tại Việt Nam và làm những gì có thể trong tầm tay của mình để buộc CSVN phải chùn tay đàn áp người dân, và tôn trọng quyền tự do cũng như tài sản của người dân.

Ngày 18/9/2008
Nhóm phóng viên tự do Khối 8406


**

Cô Phạm Thanh Nghiên, một người trẻ đấu tranh cho dân chủ, bênh vực dân oan, bị nhiều công an đến nhà riêng bắt dẫn đi lúc 2 giờ kém 15 phút, sáng thứ Năm 18-9, theo giờ Việt Nam.


Từ Hải Phòng, mẹ cô là bà Nguyễn Thị Lợi cho đài Á Châu Tự Do chúng tôi biết thêm chi tiết:
“Khoảng lúc 2 giờ kém 15. Công an từ khi khám nhà tôi đợt trước thì cứ vẫn đưa con tôi đi lên trên trụ sở “làm việc” hàng ngày, nhưng con tôi nó ốm nó không đi được.
Nó nghỉ được 2 ngày rồi công an lại bắt đi “làm việc” tiếp, nhưng con tôi phản kháng lại, nó không đi.
Thế thì đầu tiên có công an đến, con tôi không đi thì công an lập biên bản, bắt con tôi ký nhưng nó không ký. Sau đó hai bên cứ dằng co luật pháp đâm ra họ cũng không cho dằng co nữa.
Mà con tôi nó toạ kháng ở tại nhà, giăng khẩu hiệu là "Hoàng Sa - Trường Sa là của Việt Nam. Phản đối công hàm bán nước của ông Phạm Văn Đồng".
Nó ngồi nó giải ra nhà đấy. Cuối cùng thì họ cũng đọc lệnh khám nhà và thu tất cả các sách vở, điện thoại, máy ảnh. Họ đọc lệnh kết luận là "tàng trữ tài liệu trái phép ở trong nhà".
Ban Việt Ngữ chúng tôi sẽ gởi đến quý vị thêm chi tiết về trường hợp cô Phạm Thanh Nghiên
viethoaiphuong
#3 Posted : Sunday, September 21, 2008 10:09:16 PM(UTC)
viethoaiphuong

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 9,291
Points: 11,028

Thanks: 758 times
Was thanked: 136 time(s) in 135 post(s)
Xin Vinh Danh Chị Nghiên
Trần Khải
Kính xin Mạng Lưới Nhân Quyền Việt Nam đón nhận lời đề cử nơi đây: chị Phạm Thanh Nghiên, người vừa bị 30 công an vào tận nhà bắt ở Hải Phòng hôm 18-9-2008, là người nên được trao Giải Nhân Quyền Việt Nam 2008 vào cuối năm nay.
Trong danh sách đang được nhiều đồng bào gửi đề cử tới Mạng Lưới NQVN (trên mạng http://www.vnhrnet.org ghi hạn chót đề cử là ngày 30-9-2008), chắc chắn là cũng có nhiều người xứng đáng vinh danh tương tự, như nhà báo tự do Điếu Cày, người vừa bị án tù 30 tháng vì công an quy chụp là trốn thuế; như ký giả Trương Minh Đức, hồi tháng 7-2008 bị xử phúc thẩm 5 năm tù giam; như thầy giáo Vũ Hùng ở Hà Tây, người bị công an bắt khẩn cấp vào cùng ngày với chị Phạm Thanh Nghiên; và như một số nhà dân chủ khác… Xin MLNQ đón nhận lời đề cử này của một người cầm bút nóng lòng với ước mơ dân chủ của đồng bào: nếu có thể trao giải cho nhiều vị cùng lúc, thì là tốt; nhưng nếu phải chọn duy nhất một người, những dòng chữ này xin đề cử chị Nghiên.
Xin hãy trao giải nhân quyền 2008 cho chị Nghiên, và hãy dịch tất cả các văn bản liên hệ về chị ra nhiều ngôn ngữ, và gửi lên các tổ chức nhân quyền quốc tế. Không có bao nhiêu hình ảnh xúc động như thế. Hình ảnh một người phụ nữ đang mang nhiều bệnh, đã can đảm nộp đơn xin biểu tình, bị từ chối, về nhà ngồi tọa kháng và tiên đoán là sẽ bị bắt… Và chị Nghiên đã bị bắt, đúng như chị đã tiên đoán.
Kính thưa Mạng Lưới Nhân Quyền Việt Nam: hãy cho thế giới nhìn thấy chị Phạm Thanh Nghiên, một hậu thân của bà Trưng, bà Triệu. Hãy cho thế giới thấy rằng trong khi dân tộc Miến Điện tự hào vì có bà Aung San Suu Kyi, thì dân tộc Việt cũng tự hào vì có chị Phạm Thanh Nghiên, người bị vây giữa rừng công an mà vẫn bình tỉnh ngồi xuống tọa kháng để đòi nhân quyền và đòi giữ các đảo Biển Đông.
Báo mạng DCVOnline (http://dcvonline.net/php/index.php) hôm 18-9-2008 đã phỏng vấn mẹ và anh của chị Phạm Thanh Nghiên, ngay trong ngày sau khi chị bị bắt.
Bài phỏng vấn này cho biết:
"Cô Phạm Thanh Nghiên đã bị gần 30 công an các cấp đến nhà đọc lệnh bắt giữ vào lúc 13:45 hôm nay tại nơi cư trú ở phường Đông Hải, quận Hải An, thành phố Hải Phòng.
Theo mẹ của cô Nghiên là bà Nguyễn Thị Lợi, thì cô bị cáo buộc đã vi phạm vào điều 88 luật Hình sự của nước Cộng hòa XHCN Việt Nam: "Làm ra, tàng trữ, lưu hành các tài liệu, văn hoá phẩm có nội dung chống Nhà nước Cộng hoà xã hội
chủ nghĩa Việt Nam" vì tấm biểu ngữ bằng vải mang dòng chữ "Hoàng Sa - Trường Sa là của Việt Nam" mà cô để trước mặt khi tọa kháng tại nhà.
Trong thời gian này, Phạm Thanh Nghiên đang theo đuổi vụ kiện Ủy ban nhân thành phố Hà Nội ra tòa án hành chánh vì đã bác đơn xin phép biểu tình của cô.
Hôm 11/09 lúc 16:00, nhiều công an cũng đã đến lục soát nơi ở của cô Phạm Thanh Nghiên và mang đi rất nhiều tài liệu, sách vở cùng với máy tính, điện thoại di động. Sau đấy, cô Nghiên đã bị công an các cấp yêu cầu đến trụ sở làm việc mỗi ngày.
Chúng tôi đã cố gắng liên lạc với luật sư Lê Trần Luật là người đang đảm nhận bảo vệ pháp lý cho cô Nghiên nhưng điện thoại của luật sư Luật bỗng dưng ở "ngoài vùng phủ sóng"…" (hết trích)
Mẹ của chị Nghiên là bà Nguyễn Thị Lợi, và anh trai của chị Nghiên là ông Phạm Thanh Sơn cho phóng viên báo DCVOnline biết, theo lời công an thì lý do bắt chị Nghiên không phải là vì tọa kháng, mà vì chị Nghiên viết khẩu hiệu "Hoàng Sa - Trường Sa là của Việt Nam" trên một băng vải để phản đối công hàm của Phạm Văn Đồng đã ký trước đây. Công an gọi khẩu hiệu đó là văn hóa phẩm chống nhà nước…
Chị Phạm Thanh Nghiên đã từng trải qua các đàn áp của công an nhiều thời gian trước đây. Gần nhất là hồi tháng 7-2008. Đài RFA (http://www.rfa.org/vietnamese) trong bản tin ngày 6-7-2008 đã phỏng vấn chị Nghiên, sau khi chị bị "đánh đập tàn tệ ở giữa đường giữa phố" tại Hải Phòng ngày Thứ Sáu 4-7. Lúc đó, chị vừa ghé thăm nhà văn Nguyễn Xuân Nghĩa, cũng là một nhà hoạt động dân chủ. Chị kể với phóng viên RFA:
"… 1 người đánh, 3 người đứng xem
Phạm Thanh Nghiên: Tôi bị hành hung vào chiều hôm nay, vào lúc khoảng 5 giờ chiều, giờ Việt Nam. Khi tôi đến thăm nhà văn Nguyễn Xuân Nghĩa sáng nay, thì gia đình nhà văn Nguyễn Xuân Nghĩa và tôi đã phát hiện ra là có 2 thanh niên ngồi ở bên đường để theo dõi chúng tôi.
Việc này không lạ gì với chúng tôi vì chúng tôi vẫn thường bị an ninh theo dõi như vậy. Khi tôi từ giã ra về thì họ lại bám theo tôi. Nhà văn Nguyễn Xuân Nghĩa và tôi đều biết là họ đang theo đằng sau. Đi được nửa chặn đường thì họ ép xe đạp của tôi vào lề đường.
Họ đi bằng 2 xe gắn máy và có 4 thanh niên, họ giật mũ, giật khẩu trang của tôi, sau đó thì họ đấm liên tục vào mặt và vào đầu của tôi rất là đau. Sự việc xảy ra rất là nhanh, tôi không thể nào lường trước được.
Họ đánh rất bất ngờ, một người đánh còn 3 người kia thì đứng nhìn. Khi người dân đi đường can thiệp thì 3 người kia đe doạ và đuổi người dân đi, không cho ai can cả và họ tiếp tục đánh vào đầu, vào thái dương và vào mặt của tôi.
Khi tôi hỏi họ tại sao lại đánh tôi và tôi khẳng định họ là công an thì họ mới dừng tay và bỏ đi. Trong lúc đánh tôi, họ chửi tôi bằng những danh từ rất tục tĩu, bẩn thỉu, họ còn đe dọa là tôi phải ngừng ngay lại những việc đang làm và cảnh cáo tôi là sẽ còn nhiều lần sau nữa nếu tôi không nghe lời họ…" (hết trích)
Khi quyết định ngồi tọa kháng để phản đối công hàm Phạm Văn Đồng, chị Phạm Thanh Nghiên đã tiên liệu rằng công an sẽ bắt. Bản văn "Tâm Thư" chị viết ngày 13-9-2008 đã nói rằng chị dự định biểu tình trước sứ quán Trung Quốc ngày 14-9-2008, đúng 50 năm ngày ông Phạm Văn Đồng ký công hàm Biển Đông, và nếu bị công an ngăn cản, chị sẽ về nhà tọa kháng. Bản "Tâm Thư" viết như sau:
"Tâm thư
Trong suốt chiều dài lịch sử hào hùng của dân tộc Việt Nam, hàng hàng lớp lớp các thế hệ tiền nhân cống hiến cuộc đời, mạng sống của mình cho sự nghiệp cứu nước và dựng nước. Giải giang sơn gấm vóc mà chúng ta có được ngày hôm nay đã nhuộm thắm mồ hôi, xương máu của biết bao công dân Việt Nam đầy lòng ái quốc. Trong trách nhiệm của một con dân Việt Nam, trong sự biết ơn và trân quý những hy sinh xương máu của tổ tiên, tôi tự cho mình có bổn phận phải tiếp nối truyền thống bảo vệ và gìn giữ đất nước. Sự gìn giữ và bảo vệ không chỉ đơn thuần ở từng mét vuông lãnh thổ mà còn là danh dự và niềm tự hào của dân tộc Việt Nam. Sự gìn giữ và bảo vệ này nằm trong tinh thần Tổ Quốc trên hết, đứng trên mọi bất đồng về ý thức hệ, chính kiến, tổ chức và đảng phái.
Cách đây đúng 50 năm, vào ngày 14 tháng 9 năm 1958, ông Phạm Văn Đồng đã đại diện đảng Cộng sản Việt Nam ký bản công hàm chấp nhận và tán thành bản Tuyên bố của đảng Cộng sản Trung Quốc về bề rộng lãnh hải của Trung Quốc trong đó bao gồm các quần đảo Trường Sa và Hoàng Sa, vốn tự nghìn đời thuộc vào lãnh thổ Việt Nam. Đây là một hành động cúi đầu bán nước của đảng cầm quyền CSVN đối với ngoại bang, chưa kể là ông cựu thủ tướng Phạm Văn Đồng vào thời điểm đó không có thẩm quyền ấy vì 2 đảo Trường Sa và Hoàng Sa lúc ấy thuộc về quyền trách nhiệm sở hữu của miền Nam Việt Nam Cộng Hòa. Nhân dân Việt Nam chưa bao giờ và sẽ không bao giờ chấp nhận sự dâng hiến này của đảng CSVN. Hoàng Sa và Trường Sa muôn đời vẫn là lãnh thổ của Việt Nam.
50 năm trôi qua, mối nhục mất đất mất biển lại bị tiếp nối bởi nhiều sự dâng hiến khác, vì quyền lợi riêng tư, của thiểu số cầm quyền. Điển hình là Hiệp định về biên giới trên đất liền Việt Nam-Trung quốc vào ngày 30-12-1999 và Hiệp định phân định lãnh hải Việt Nam-Trung quốc ngày 25-12-2000. 789 cây số vuông dọc biên giới Trung Việt, trong đó có thác Bản Giốc và Ải Nam Quan cùng một phần lãnh hải của dân tộc lại bị dâng hiến cho ngoại bang. Thêm một lần nữa, độc lập của Việt Nam lại bị xâm phạm, danh dự của dân tộc Việt Nam lại bị chà đạp. Trong khi đó, mọi tiếng nói, hành động bày tỏ quan điểm của công dân Việt Nam về Hoàng Sa, Trường Sa là của Việt Nam, mọi thái độ thể hiện lòng yêu nước và bảo vệ sự vẹn toàn của lãnh thổ cha ông của người dân đã bị thẳng tay đàn áp, bắt bớ hoặc giam cầm.
50 mươi năm trôi qua nhưng chúng ta không thể quên. Vì một phần thân thể của đất mẹ vẫn còn bị cắt đứt. Chúng ta không thể cúi đầu. Vì danh dự và tự hào dân tộc vẫn là một vết nhục chưa được xóa nhòa. Chúng ta không thể im lặng. Vì im lặng là đồng ý với hành động bán nước. Chúng ta không thể buông xuôi. Vì mọi sự thờ ơ và buông xuôi sẽ dẫn đến những hành động bán nước tiếp diễn trong tương lai. Chúng ta, không những phải nỗ lực lấy lại những gì đã mất, mà còn phải ngăn chận những gì sẽ mất trong tương lai. Một người, chúng ta sẽ không thành công. Một ngày, một tháng, một năm là quá ngắn để đạt được mục đích. Nhưng với nhiều công dân Việt Nam, bằng trách nhiệm, lương tâm và lòng yêu nước, bằng chiều dài cuộc sống của chúng ta, chúng ta sẽ thành công trong việc tiếp nối sự nghiệp cứu nước và giữ nước của tiền nhân.
Trong sự ý thức về trách nhiệm của một công dân Việt Nam, trong tinh thần Tổ Quốc trên hết, tôi quyết định sẽ tọa kháng ngay trước nhà của tôi khởi từ ngày 14 tháng 9 năm 2008 trở đi để phản đối hành động bán nước, dâng hiến Hoàng Sa và Trường Sa cho Trung Quốc cách đây 50 năm. Lý do tôi phải chọn hình thức đấu tranh này là vì tôi đã từng nộp đơn xin phép nhà nước để được biểu tình, để được làm theo đúng pháp luật quy định của nhà nước, hầu không bị công an vô cớ đàn áp và vu khống như những lần tham dự biểu tình trước, nhưng đơn xin phép của tôi cũng đã bị bác bỏ, và bản thân tôi lại bị hành hung. Tôi khiếu tố và đơn khiếu tố ấy cũng bị tòa từ chối không giải quyết. Tôi không còn lựa chọn nào khác trừ phương thức đấu tranh tọa kháng ngay tại nhà tôi để thể hiện quyền bày tỏ thái độ của tôi, một quyền mà chính hiến pháp nhà nước trong điều khoản 69 cũng đã ghi rõ. Và lần này, nếu nhà nước đàn áp, sách nhiễu hay xử dụng bạo lực với tôi, hay thậm chí án tù với tôi, thì ít ra tôi cũng đã thể hiện qua chính sự an nguy của tôi cho cả thế giới được biết sự thật của đất nước này là không hề có tự do ngôn luận, cho dù là ngay tại chính nhà mình sở hữu.
Tôi cũng tọa kháng để phản đối mọi hành động khiếp nhược của nhà nước này trước ngoại bang phương bắc nhưng lại hung hãn đàn áp mọi tiếng nói, mọi thái độ bày tỏ lòng yêu nước của công dân Việt Nam. Đây chỉ là một việc làm nhỏ bé mà cá nhân tôi có thể làm được trong lúc này. Nhưng dù là một hành động nhỏ bé, nhưng với tinh thần đất nước là của chung, tôi xin kính khẩn kêu gọi mọi tầng lớp công dân Việt Nam, quý bác, quý chú đã từng hy sinh cuộc đời của mình cho nền độc lập của đất nước, các anh chị và các bạn trẻ đang mong ước đất nước Việt Nam sẽ ngẩng cao đầu với cộng đồng nhân loại, hãy cùng với tôi bày tỏ thái độ và lòng yêu nước của mình ngay tại chính nhà của quý vị, bất cứ ngày nào khởi từ ngày 14 tháng 9 này trở đi, nếu như quý vị cũng như chúng tôi bị ngăn cấm, không thể đến được nơi biểu tình ở Hà Nội vào 14/09 trước sứ quán Trung Quốc.
Mục đích duy nhất của hành động tọa kháng của tôi là bày tỏ lòng yêu nước và nhắc nhở cho chính tôi và đồng bào của tôi về mối nhục mất đất, mất biển và tôi mong mỏi được sự hỗ trợ và đồng thuận của nhiều người qua những hành động cụ thể. Nếu tôi bị bắt giam thì chắc chắn "tội" của tôi và đó là là tội duy nhất của tôi, là đã dám công khai bày tỏ lòng yêu nước của mình. Và nếu vì yêu nước mà bị giam cầm thì tôi rất sẵn sàng và hãnh diện đón nhận bản án tù ấy bất cứ lúc nào. Và nếu như tôi bị bắt giam trước khi tôi có cơ hội toạ kháng tại nhà như ước muốn, thì tôi sẽ tọa kháng phản đối trong nhà tù. Đối với tôi những khó khăn này rất là nhỏ bé so với những hy sinh của các bậc tiền nhân, của các vị cha chú đi trước tôi đã trải qua trong sự nghiệp bảo vệ đất nước.
Kính mong,
Ngày 13 tháng 09 năm 2008
Công dân Phạm Thanh Nghiên
17 Phương Lưu 2, Phường Đông Hải, Quận Hải An, Hải Phòng"
Nơi đây, để kết, xin trân trọng đề cử lên Mạng Lưới Nhân Quyền Việt Nam hồ sơ nhà dân chủ Phạm Thanh Nghiên cho Giải Nhân Quyền Việt Nam 2008. Bản "Tâm Thư" trên, với việc ngồi tọa kháng giữa một chế độ công an trị và bên một biểu ngữ đòi giữ các đảo Biển Đông… Còn hình ảnh nào đẹp hơn không?

viethoaiphuong
#4 Posted : Monday, September 22, 2008 4:54:59 AM(UTC)
viethoaiphuong

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 9,291
Points: 11,028

Thanks: 758 times
Was thanked: 136 time(s) in 135 post(s)
Phạm Thanh Nghiên - Yêu nước hay đe dọa an ninh quốc gia?
Hiền Vy, phóng viên đài RFA 2008-09-21

Ngày 18/9/2008, nhà dân chủ Phạm Thanh Nghiên đã bị công an thành phố Hải Phòng khởi lệnh bắt giam khi đang tọa kháng tại nhà, trước hai khẩu hiệu: "Hoàng Sa, Trường Sa là của Việt Nam" và "Phản đối công hàm bán nước của Phạm Văn Đồng".


Hiền Vy hỏi chuyện Luật Sư Lê Trần Luật khi được biết cô Phạm Thanh Nghiên đã ủy nhiệm ông làm Luật Sư cho cô:

Luật Sư Lê Trần Luật: Trước khi bị bắt, cô Thanh Nghiên đã trao đổi với tôi rất nhiều. Tôi đã dự liệu tình huống cô ấy bị bắt và chúng tôi đã thống nhất nếu cô ấy bị bắt thì tôi sẽ là người Luật Sư bào chữa trên quá trình điều tra và cũng như là trong phiên tòa sắp tới.

Hiền Vy: Thưa ông như vậy thì việc bắt giam nhà dân chủ Phạm thanh Nghiên có đúng với pháp luật không?

LS Lê Trần Luật: Hiện nay trong tay tôi đang giữ cái biên bản của cô Phạm thanh Nghiên, đã chuyển cho tôi trước ngày bị bắt. Nhìn vào cái tờ lệnh này thì cũng có vài vấn đề về mặt thủ tục.

Đúng ra, người ta cần phải khởi tố vụ án, phải có bị can, rồi dựa vào đó người ta mới ra lệnh khám xét. Nhưng mà họ đã ra lệnh khám xét và giữ những đồ đạc của nhà cô Nghiên trước khi ra lệnh bắt, vì vậy có cái gì đó không bình thường nhưng ít ra tôi phải đọc hồ sơ của vụ án thì mới biết được vì sao họ tiến hành như thế, chứ bây giờ tôi chưa thể bình luận được là họ bắt như vậy là đúng hay sai.
Tuyên truyền chống nhà nước?

Hiền Vy: Vâng, xin cám ơn ông, nhưng tại sao tọa kháng tại nhà lại bị bắt, thưa ông?

LS Lê Trần Luật: Tôi nghĩ vấn đề không phải là tọa kháng tại nhà mà vấn đề là người ta bắt cô ấy vì cái tội tuyên truyền chống phá nhà nước xã hội chủ nghĩa Việt Nam.

Cái tội này có nội dung qui định cho một người nào tàng trữ hay làm ra các tài liệu mang nội dung chống lại nhà nước cộng hòa xã hội chủ nghĩa Việt Nam thì có thể phạm vào điều đó, là điều 88.

Hiền Vy: Vâng thưa ông, tôi có nghe được đoạn băng ghi âm lúc họ đến bắt cô Nghiên. Thưa như vậy là theo hiến pháp Việt Nam là sau khi có lệnh bị bắt thì không được nói điều gì nếu không có phép của người đã ký bản lệnh bắt giam đó sao?

LS Lê Trần Luật: Không! Không có qui định đó. Người bị bắt có quyền nói hay trả lời hay nói chuyện bình thường chứ không có qui định nào muốn nói phải chờ phép của người bắt mình đâu. Không có qui định như thế.

Cái chuyện bắt là hành động khác với lại cái chuyện cấm đoán kia. Không có qui định là khi anh bị bắt thì anh muốn nói gì thì phải chờ người bắt anh cho phép. Không có qui định đó. Chuyện đó rất là sai.

Hiền Vy: Như vậy thì nhân viên an ninh nói với cô Nghiên là cô ấy không được nói gì hết, không được làm gì hết nếu không có phép của ông ta, là không đúng, phải không ạ?

LS Lê Trần Luật: Không đúng! Vì lệnh bắt đó là lệnh bắt để tạm giam chứ không phải lệnh bắt truy nã. Bắt cô Nghiên là loại bắt để tạm giam tức là mục đích bắt là để giam cầm người này và khi người ta bị giam là bị tước đoạt tự do điều đó không có nghĩa là bị tước đoạt những quyền khác. Quyền nói, quyền trả lời là của người ta, không thể cấm được.

Hiền Vy: Thưa Luật Sư, gia đình của cô Phạm Thanh Nghiên có được thăm nuôi không ạ?

LS Lê Trần Luật: Trong luật không có điều khoản nào cấm gia đình đi thăm nuôi nhưng tôi chắc là họ sẽ không cho thăm nuôi cho đến khi nào họ đã điều tra xong hết rồi thì họ mới xem xét coi có thăm nuôi được không.

Thăm nuôi có 2 mặt, thăm là gặp mặt trực tiếp hay không là một, và thứ hai là có được gửi vật dụng hay thức ăn cho người bị giam cầm hay không. Và theo tôi thì họ phải kết luận điều tra xong thì họ mới cho.

Hiền Vy: Thủ tục như vậy là thông thường cho tất cả mọi người bị bắt hay chỉ dành riêng cho những nhà dân chủ thôi, thưa ông?

LS Lê Trần Luật: Trong bộ luật hình sự, chương đầu tiên có nói tội nặng nhất là tội liên quan đến an ninh quốc gia. Thông thường nếu là tội này thì họ sẽ từ chối còn những tội khác thì họ vẫn cho bình thường. Có thể là trong lúc điều tra thì họ không cho gặp mặt, nhưng chuyện tiếp tế thức ăn, thì tôi nghĩ là cho hết.

Đe dọa an ninh quốc gia?

Hiền Vy: Liên quan đến việc an ninh quốc gia! Thưa ông, như vậy thì có làm gì bạo động không như là có bom, có súng, có đạn gì không, mà lại bị tôi ấy?

LS Lê Trần Luật: Theo tôi thì họ không chờ đợi cái chuyện bom đạn, súng ống hay là cái gì đó. Tàng trữ hay làm ra các tài liệu có nội dung chống đối nhà nước xã hội chủ nghĩa Việt Nam, thì đây là một điều hết sức vô lý nhưng dù sao nó đã được qui định trong điều luật.
Ví dụ như người ta có hành động nào cụ thể hay những diễn biến cụ thể liên quan trực tiếp đến nền an ninh quốc gia hay suy tồn của một chế độ thì mới kết tội chứ còn bây giờ chỉ tàng trữ tài liệu mà đã qui kết rồi thì rõ ràng là điều luật đó không ổn. Theo tôi điều 88 là không ổn.

Hiền Vy: Những gì tôi nghe được qua các cơ quan truyền thông, thì thưa Luật Sư, hai cái khẩu hiệu cô Nghiên có là "Hoàng Sa, Trường Sa là của Việt Nam", và "Phản đối công hàm của ông Phạm văn Đồng". Hai cái khẩu hiệu đó liên quan đến an ninh của quốc gia hay sao, thưa ông?

LS Lê Trần Luật: Theo tôi thì với hai hành động đó thì không thể truy kết tội này được, nếu không muốn nói đây là hành động yêu nước chứ không phải là hành động chống lại nền an ninh quốc gia.

Hiền Vy: Thưa ông tại Việt Nam bây giờ có ai bị tù vì hành động yêu nước của mình không ạ?

LS Lê Trần Luật: Cũng có nhiều vấn đề, là liệu tại Việt Nam có ai yêu nước mà bị tù không, thì tôi có thể trả lời sơ bộ là có, chứ không phải là không.

Hiền Vy: Thưa theo như Luật Sư thì có hy vọng gì để cô Phạm thanh Nghiên được trả tự do hay là có một phiên tòa trong tương lai rất gần không?

LS Lê Trần Luật: Theo tôi thì việc cô Thanh Nghiên hay các nhà dân chủ khác được tự do hay không, phụ thuộc vào yếu tố đầu tiên là truyền thông và sức ép của một số tổ chức phi chính phủ khác cũng như là các tổ chức của những quốc gia khác can thiệp trực tiếp với nhà cầm quyền Việt Nam.

Hiền Vy: Vâng, xin cảm ơn ông.

http://www.rfa.org/vietn...-hvy-09212008141504.html
viethoaiphuong
#5 Posted : Friday, October 16, 2009 8:19:31 PM(UTC)
viethoaiphuong

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 9,291
Points: 11,028

Thanks: 758 times
Was thanked: 136 time(s) in 135 post(s)
Phạm Thanh Nghiên và giải thưởng Hellman Hammett

Hiền Vy , thông tín viên RFA
2009-10-16
Sau hơn một năm bị bắt giam với tội danh “Tuyên truyền chống đối nhà nước” vào ngày 18 tháng 9 năm 2008 thì đến đầu tháng 10 năm nay, người thiếu nữ can trường có tên Phạm thanh Nghiên đã được Human Rights Watch chọn trong số sáu người Việt Nam được giải Hellman Hammett năm 2009.

Hellman Hammett là một giải thưởng quốc tế để vinh danh những người đang sống dưới chế độ độc tài chuyên chế, không chấp nhận những ngòi bút đối kháng.


Người thiếu nữ can trường có tên Phạm thanh Nghiên đã được Human Rights Watch chọn trong số sáu người Việt Nam được giải Hellman Hammett năm 2009
Những người can đảm viết lên sự thật dưới những chế độ độc tài đó, thường bị sách nhiễu, đàn áp và có người còn bị giam cầm không được xét xử như trường hợp của cô Phạm Thanh Nghiên.

Biệt giam không xét xử không cho tiếp xúc chỉ vì nói đụng đến TQ?
Trên 20 công an và nhân viên an ninh của thành phố Hải Phòng đã đến tư gia của bà Nguyễn thị Lợi để áp giải và bắt giam con gái của bà là cô Phạm thanh Nghiên vào ngày 18 tháng 9 năm 2008, lúc cô Nghiên đang ngồi toạ kháng trước hai khẩu hiệu: “Hoàng Sa, Trường Sa là của Việt Nam” và “Phản đối công hàm bán nước của thủ tướng Phạm Văn Đồng”. Cho đến nay, sau hơn một năm trời bị bắt giam, người nhà của cô Phạm Thanh Nghiên vẫn chưa được thăm nuôi một lần.

Trong cùng khoảng thời gian vào tháng 9 năm ngoái, nhiều nhà dân chủ khác cũng đã bị bắt giam và đã ra tòa vào đầu tháng 10 năm nay với những bản án từ 6 năm tù ở và 3 năm quản chế cho nhà văn Nguyễn Xuân Nghĩa, đến kỹ sư Phạm văn Trội 4 năm tù ở, 4 năm quản chế, rồi 3 năm tù ở và 3 năm quản chế cho sinh viên Ngô Quỳnh … nhưng riêng cô Phạm Thanh Nghiên thì vẫn bị biệt giam mà chưa có ngày xét xử


Trên 20 công an và nhân viên an ninh của thành phố Hải Phòng đã đến tư gia của bà Nguyễn thị Lợi để áp giải và bắt giam con gái của bà là cô Phạm thanh Nghiên vào ngày 18 tháng 9 năm 2008, lúc cô Nghiên đang ngồi toạ kháng trước hai khẩu hiệu: “Hoàng Sa, Trường Sa là của Việt Nam” và “Phản đối công hàm bán nước của thủ tướng Phạm Văn Đồng”.


Trả lời phóng viên Đỗ Hiếu của đài RFA trước nguồn tin cô Phạm Thanh Nghiên được giải thưởng Hellman Hammett của Human Rights Watch, bà Nguyễn thị Lợi khẳng định là việc làm của con gái bà là đấu tranh cho nhân quyền, cho tổ quốc chứ không hề có gì sai trái:

“Con tôi nó tham gia đấu tranh cho nhân quyền của mọi người dân, cho tổ quốc chúng tôi vì ai cũng có quyền hưởng những cái đó. Con tôi nó chỉ nói sự thật thôi cho nên cái đó là cái mà tôi cũng tự hào. Xã hội có cái gì thì nó nói sự thật, thí dụ cháu nó bảo Trường Sa - Hoàng Sa là của Việt Nam thì đúng là của Viêt Nam chứ còn của ai nữa! Sự thật, cháu nói sự thật!”

Từ Lạng Sơn, anh Nguyễn Tiến Nam, người đã từng tham gia những cuộc xuống đường phản đối Trung Quốc xâm lấn Việt Nam, nói rằng, Phạm thanh Nghiên là một thiếu nữ rất can trường:

“Chị Phạm thanh Nghiên là một phụ nữ dấn thân để theo con đường đấu tranh cho Dân chủ, Tự do cho đất nước Việt Nam. Chị là một người phụ nữ rất là can trường. Chị có một tấm lòng yêu nước rộng mở. Công việc và hành động của chị là mong muốn mang lại một cái gì tốt đẹp cho đất nước, cho xã hội, cho dân tộc Việt Nam”

Chị Phạm thanh Nghiên là một phụ nữ dấn thân để theo con đường đấu tranh cho Dân chủ, Tự do cho đất nước Việt Nam. Chị là một người phụ nữ rất là can trường. Chị có một tấm lòng yêu nước rộng mở. Công việc và hành động của chị là mong muốn mang lại một cái gì tốt đẹp cho đất nước, cho xã hội, cho dân tộc Việt Nam

Anh Nguyễn Tiến Nam


Đề cập đến việc cô Phạm Thanh Nghiên vị bắt giữ hơn một năm nay mà chưa được xét xử, cô Như Ngọc, hiện đang ở Hà Nội cho rằng:

“Theo em thì việc giam giữ cô Thanh Nghiên như vậy là trái phép bởi vì là việc làm của cô không có gì là vi phạm pháp luật cả. Việc bày tỏ chính kiến và nói lên sự thật hiển nhiên là Hoàng Sa và Trường Sa là cuả Việt Nam thì không có gì là chống phá nhà nước”

Yêu Đảng thì được yêu nước là phản động là phá hoại an ninh quốc gia

Và anh Nguyễn tiến Nam thì nhận định :

“Trong một năm trời bắt chị, nhà cầm quyền CSVN không tìm được chứng cứ hay một cái tội nào đó để gán ghép, để chụp mũ cho chị để đưa chị ra xét xử nên họ còn giam giữ chị. Đó là một cái điều thật là đau lòng, đáng thương cho một đất nước khi mà một người dân nói lên lòng yêu nước, muốn xây dựng một xã hội có dân chủ, có công bằng, văn minh thật sự thì bị truy chụp là phản động, là chống đối rồi lại rất nhiều cái tội khác mà đảng Cộng sản đã chụp mũ lên đầu những người dám đứng lên đấu tranh cho Tự do, Dân chủ, Nhân quyền trên đất nước Việt Nam”

Theo em thì việc giam giữ cô Thanh Nghiên như vậy là trái phép bởi vì là việc làm của cô không có gì là vi phạm pháp luật cả. Việc bày tỏ chính kiến và nói lên sự thật hiển nhiên là Hoàng Sa và Trường Sa là cuả Việt Nam thì không có gì là chống phá nhà nước

Cô Như Ngọc, Hà Nội


Và anh Nam cũng nói thêm là nếu sống trong một xã hội khác, có lẽ Phạm Thanh Nghiên sẽ được tưởng thưởng thay vì bị bắt giam:

“Chị Phạm Thanh Nghiên bị nhà cầm quyền CSVN bắt giam hơn một năm nay vì cái tội yêu nước mà nếu ở một xứ sở có Tự Do, Dân chủ, Nhân quyền và quyền con người được tôn trọng thì chị Phạm thanh Nghiên đáng ra phải được thưởng huân chương, được bang khen về tấm lòng yêu nước, về sự can trường của chị, nhưng trong một xã hội chế độ đảng cộng sản độc tài cầm quyền và họ chuyên quyền thì lòng yêu là một sự vi phạm pháp luật”


Khi mà một người dân nói lên lòng yêu nước, muốn xây dựng một xã hội có dân chủ, có công bằng, văn minh thật sự thì bị truy chụp là phản động, là chống đối rồi lại rất nhiều cái tội khác mà đảng Cộng sản đã chụp mũ lên đầu những người dám đứng lên đấu tranh cho Tự do, Dân chủ, Nhân quyền trên đất nước Việt Nam

Anh Nguyễn Tiến Nam




Khi được tin cô Phạm Thanh Nghiên được giải thưởng Hellman Hammett của cơ quan giám sát nhân quyền, cô Như Ngọc, cho rằng Phạm Thanh Nghiên xứng đáng với giải thưởng đó

“Khi được biết tin cô Phạm Thanh Nghiên nhận được giải thưởng này thì em rất vui. Cùng với những người khác thì em thấy là cô Nghiên xứng đáng nhận được giải thưởng.


Em được biết giải thưởng này vinh danh những cây bút trên thế giới dũng cảm bảo vệ cho sự tự do ngôn luận mặc dù những gì họ phát biểu có thể đi ngược lại tiếng nói của chính quyền.


Theo như em biết thì cô Nghiên đã có những hành động và những phát ngôn dũng cảm để nói lên long yêu nước của cô trước sự kiện Trung Quốc chiếm Trường Sa và Hoàng Sa. Cô đã từng toạ kháng tại nhà với biểu ngữ là “Hoàng Sa và Trường Sa là của ViệtNam”. Hành động này và biểu ngữ đó nói lên lòng yêu nước của cô”

Anh Nguyễn Tiến Nam cũng rất vui mừng trước tin này và anh cho rằng việc Human Rights Watch trao giải thưởng Hellman cho nhân sĩ tại ViệtNam đã nói lên sự không có quyền ngôn luận tại Việt Nam:

Chị Phạm Thanh Nghiên bị nhà cầm quyền CSVN bắt giam hơn một năm nay vì cái tội yêu nước mà nếu ở một xứ sở có Tự Do, Dân chủ, Nhân quyền và quyền con người được tôn trọng thì chị Phạm thanh Nghiên đáng ra phải được thưởng huân chương, được bang khen về tấm lòng yêu nước

Anh Nguyễn Tiến Nam




“Tôi thật sự vui mừng và cảm động cho chị Phạm Thanh Nghiên vì chị là một người đấu tranh bền bỉ và can trường cho lý tưởng Tự do, Dân chủ trên đất nước Việt Nam. Khi tổ chứ Human Rights Watch trao giải thưởng cho những nhà đấu tranh Dân chủ, Nhân quyền ở Việt Nam bị áp bức trong lao tù và trong cuộc sống thì việc đó chứng tỏ rằng; đi đâu nhà cầm quyền ViệtNam cũng nói rằng đất nước ViệtNam có dân chủ, có nhân quyền và có tự do ngôn luận nhưng những việc làm đó đã hoàn toàn trái ngược những gì họ đã tuyên bố với thế giới”


Tôi xin nghiêng mình ngưỡng mộ trước sự can trường, dũng cảm của chị Phạm Thanh Nghiên đã dám nói lên tiếng nói của mình, đã nói thay cho những người không dám nói như trong giới trẻ trên đất nước Việt Nam ngày nay

Anh Nguyễn Tiến Nam




Và anh Nam cũng chia sẻ lòng cảm kích đối với những gì cô Phạm Thanh Nghiên đã làm trước khi cô bị bắt giam:

“Tôi xin nghiêng mình ngưỡng mộ trước sự can trường, dũng cảm của chị Phạm Thanh Nghiên đã dám nói lên tiếng nói của mình, đã nói thay cho những người không dám nói như trong giới trẻ trên đất nước Việt Nam ngày nay. Họ biết và họ hiểu nhưng họ không dám nói vì họ sợ sự áp bức, sự gây khó dễ cho những người dám lên tiếng và chị Phạm thanh Nghiên đã dám đứng lên để nói lên tiếng nói đó thay cho rất nhiều những bạn trẻ như chúng tôi. Điều đó làm chúng tôi ngưỡng mộ chị như một người chị và như một người anh hùng của chúng tôi”


Đàn Chim Việt Phỏng Vấn Ngay Sau Khi

Phạm Thanh Nghiên vừa bị bắt!





DCVOnline - Phỏng vấn


DCVOnline: Cô Phạm Thanh Nghiên đã bị gần 30 công an các cấp đến nhà đọc lệnh bắt giữ vào lúc 13g45 hôm nay tại nơi cư trú ở phường Đông Hải, quận Hải An, thành phố Hải Phòng.

Theo mẹ của cô Nghiên là bà Nguyễn Thị Lợi, thì cô bị cáo buộc đã vi phạm vào điều 88 luật Hình sự của nước Cộng hòa XHCN Việt Nam: “Làm ra, tàng trữ, lưu hành các tài liệu, văn hoá phẩm có nội dung chống Nhà nước Cộng hoà xã hội chủ nghĩa Việt Nam” vì tấm biểu ngữ bằng vải mang dòng chữ “Hoàng Sa - Trường Sa là của Việt Nam” mà cô để trước mặt khi ngồi nhà phản đối Ủy ban nhân thành phố (UBNDTP) Hà Nội.

Trong thời gian này, Phạm Thanh Nghiên đang theo đuổi vụ kiện UBNDTP Hà Nội ra tòa án hành chánh vì đã bác đơn xin phép biểu tình của cô.

Hôm 11/09 lúc 16g00, nhiều công an cũng đã đến lục soát nơi ở của cô Phạm Thanh Nghiên và mang đi rất nhiều tài liệu, sách vở cùng với máy tính, điện thoại di động. Sau đấy, cô Nghiên đã bị công an các cấp yêu cầu đến trụ sở làm việc mỗi ngày.

Chúng tôi đã cố gắng liên lạc với luật sư Lê Trần Luật là người đang đảm nhận bảo vệ pháp lý cho cô Nghiên nhưng điện thoại của luật sư Luật bỗng dưng ở “ngoài vùng phủ sóng”.

Bà Lợi và anh trai của Phạm Thanh Nghiên là Phạm Thanh Sơn cho chúng tôi biết chi tiết như sau…


Ông Phạm Thanh Sơn: Họ đến từ sáng sớm, khoảng 09g00 là họ đến rồi, và lúc 14g00 là họ mời (Nghiên) đi rồi.

DCVOnline: Từ 09g00 đến 14g00 họ đã làm những gì trong nhà?

Ông Phạm Thanh Sơn: Họ đến ngồi đây và khám chỗ cô Nghiên làm việc, đến 14g00 có lệnh bắt và họ mời cô Nghiên đi.

DCVOnline: Họ đến đông không?

Ông Phạm Thanh Sơn: Vẫn thế, lần trước khoảng hơn 20 người, lần này thì gần 30 người.

DCVOnline: Đấy là những công an của các cấp nào?

Ông Phạm Thanh Sơn: Có công an PC38, quận có, phường có, và cả công an ở địa phương nơi xóm này cũng có.

DCVOnline: Lần này đến khám xét chỗ ở, họ lại mang đi những gì nữa?

Ông Phạm Thanh Sơn: Tôi không biết, chỉ có giấy tờ sách báo linh tinh thôi mà.

Bà Nguyễn Thị Lợi: Họ đến đông lắm, trong nhà khoảng hơn 25 người, còn ngoài sân ngoài đường chưa tính. Họ làm thủ tục điều em nó đi mà nó không đi, nó tọa kháng ở trong nhà, họ bảo em nó ký biên bản thì nó không ký. Nói tóm lại là điều đi dứt khoát không đi, biên bản cũng không ký, cho nên họ mới vào khám nhà, tịch thu và đọc lệnh bắt.


Phạm Thanh Nghiên
Nguồn: PTN


DCVOnline: Lần này họ tịch thu những gì?

Bà Nguyễn Thị Lợi: Máy ảnh, điện thoại, sách vở… họ lấy cả. Còn tài liệu thì hôm nọ họ đã thu hết rồi. Cả những tấm ảnh của gia đình họ cũng lấy đi.

DCVOnline: Tức là thoạt tiên vào buổi sáng họ đến mời Nghiên đi làm việc như những ngày vừa qua nhưng Nghiên không đi và tọa kháng trong nhà?

Bà Nguyễn Thị Lợi: Đúng thế, em nó tọa kháng trong nhà, kiên quyết không đi thì họ gọi người cầm lệnh xuống. Họ nói là có đầy đủ chứng cứ tàng trữ tài liệu trong nhà, thế là họ bắt thôi.

DCVOnline: Khi đọc lệnh bắt họ đã khép Nghiên vào tội gì?

Bà Nguyễn Thị Lợi: Tàng trữ tài liệu trong nhà, ví dụ như khi tọa kháng, em nó viết “Hoàng Sa - Trường Sa là của Việt Nam”, phản đối công hàm của Phạm Văn Đồng đã ký trước đây.

DCVOnline: Nghiên viết chữ “Hoàng Sa - Trường Sa là của Việt Nam” ở đâu?

Bà Nguyễn Thị Lợi: Viết vào vải và để ngồi trước mặt ấy, thấy công an vào thì nó làm thế. Đấy là họ bắt vì cái chứng cứ ấy.

DCVOnline: Tức là họ xem khẩu hiệu này là chứng cứ phạm tội nên họ bắt đi?

Bà Nguyễn Thị Lợi: Vâng, nói tóm lại là ý của họ nói rằng đáng lẽ không có khẩu hiệu ấy thì thật ra họ cũng chưa bắt.

DCVOnline: Khi bắt Nghiên đi, họ đã làm những gì?

Bà Nguyễn Thị Lợi: Sáng hôm qua các anh có vào bảo rằng 08g00 đi nhưng em nó không đi, rồi chiều qua có 5 người đến bảo rằng 0800 sáng nay em nó phải đi, hôm qua tôi có nói với các anh là con tôi đi ra đường không an toàn, tôi không tin ai cả, tôi chỉ tin các anh thôi, nếu các anh có xuống cho nó đi thì tôi mới cho nó đi, còn nếu các anh không xuống thì tôi không cho đi. Nhưng hôm nay tôi chả nghe ai xuống, tự dưng họ xuống họ thấy em nó tọa kháng trong nhà thì họ lập biên bản và em nó không ký, hai bên đôi co với nhau lâu lắm. Họ đòi lấy cái khẩu hiệu đó, nhưng em nó bảo rằng “các anh không được phép lấy của tôi”, thế là họ dồn xuống đông, họ đọc lệnh khám nhà và sau đó đọc lệnh bắt luôn, lúc đó là 1340.

DCVOnline: Họ đã cho Nghiên mang theo những gì?

Bà Nguyễn Thị Lợi: Mang theo quần áo, nước uống và đồ dùng.

DCVOnline: Họ có báo là sẽ giam Nghiên ở đâu không?

Bà Nguyễn Thị Lợi: Tôi có hỏi nhưng họ chỉ nói là sẽ gửi giấy báo sau.

DCVOnline: Bà định sẽ làm gì những ngày trước mắt?

Bà Nguyễn Thị Lợi: Tôi không biết làm gì bây giờ cả, quyền của người ta. Bây giờ tôi cũng chỉ có nhờ quý vị lên tiếng cho em Nghiên.

DCVOnline: Bà sẽ đến các trụ sở công an để hỏi thăm tin tức cô Nghiên?

Bà Nguyễn Thị Lợi: Họ cũng mới bắt, tôi phải chờ xem họ có trả lời không đã, nếu họ không trả lời thì tôi phải đi hỏi.

DCVOnline: Khi họ đọc lệnh bắt, thái độ của Nghiên lúc đó ra sao?

Bà Nguyễn Thị Lợi: Thái độ của Nghiên hả, cứng đầu lắm, Nghiên cứng đầu lắm nhưng khi người ta đọc lệnh bắt thì phải chấp hành thôi chứ còn làm gì được nữa. Nhưng trước đó thì Nghiên phản đối ác liệt lắm. Nghiên bảo là các anh làm như thế tôi thấy các anh hoàn toàn làm sai pháp luật.

DCVOnline: Trước khi đi Nghiên nói gì với bà?

Bà Nguyễn Thị Lợi: Em nó chỉ dặn dò là mẹ ở nhà cố gắng giữ gìn sức khoẻ, thế thôi.

DCVOnline: Bà có thấy Nghiên đã chuẩn bị tinh thần cho tình huống này chưa?

Bà Nguyễn Thị Lợi: Chuẩn bị từ trước rồi ạ, cho nên khi họ đọc lệnh bắt thì Nghiên vẫn cười.

DCVOnline: Tình hình sức khoẻ của Nghiên hiện nay thế nào?

Bà Nguyễn Thị Lợi: Bệnh của em nó khi đi khám thì bác sĩ bảo là bị nghẽn mạch gì đấy trong đầu nên gây ra những cơn đau đầu, nhưng cái chính là không ăn được. Hôm qua Nghiên còn khá một tí, nhưng hôm nay từ sáng đến giờ không ăn được gì cả.

DCVOnline: Xin cảm ơn bà Nguyễn Thi Lợi và ông Phạm Thanh Sơn.
viethoaiphuong
#6 Posted : Thursday, December 3, 2009 9:06:06 PM(UTC)
viethoaiphuong

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 9,291
Points: 11,028

Thanks: 758 times
Was thanked: 136 time(s) in 135 post(s)
Nhà đấu tranh dân chủ
Phạm Thanh Nghiên
sắp ra tòa



HẢI PHÒNG (NV) - Cô Phạm Thanh Nghiên, người tọa kháng ở Hải Phòng với biểu ngữ “Hoàng Sa, Trường Sa là của Việt Nam” sẽ bị đưa ra xử ở tòa án thành phố Hải Phòng vào ngày 17 Tháng Mười Hai, 2009 tới đây.


Cô là người cuối cùng trong nhóm những người đấu tranh dân chủ bị bắt giữ trong khoảng Tháng Tám và Tháng Chín năm ngoái ở Hà Nội và Hải Phòng liên quan đến các biểu ngữ bày tỏ lòng yêu nước nhưng lại không vừa lòng nhà cầm quyền Việt Nam.


“Tôi nghĩ con tôi không có tội. Con tôi chỉ nói thật, có sao nói vậy.” Bà Nguyễn Thị Lợi, mẹ cô Phạm Thanh nghiên nói với báo Người Việt sáng ngày Thứ Năm mùng 3 Tháng Mười Hai, 2009 giờ Việt Nam về chuyện con bà sắp ra tòa.


“Tôi ở gần con tôi suốt bao nhiêu năm. Tôi biết tính con là không nói sai cái gì. Nó chỉ biết nói thật, nói đúng.”


Bà Lợi nói về sự gán ghép cho con bà tội “tuyên truyền chống nhà nước” như thế. Bà cho hay LS Vũ Anh từ Hà Nội đã xuống nhà tù ở Hải Phòng và đã gặp cô Nghiên để thảo luận vấn đề biện hộ.


“Tôi mừng là mình từ nay không phải trông ngóng cái ngày con mình ra tòa nữa. Mừng là mẹ con có dịp thấy mặt nhau. Còn lo là bản án thế nào, còn tùy người ta.” Bà nói.


Phạm Thanh Nghiên, 32 tuổi, chị em kết nghĩa của Lê Thị Công Nhân, bị bắt giam ngày 17 Tháng Chín, năm 2008 và từ đó đến nay, gia đình cô không được gặp mặt, không biết tin tức gì về sự an nguy, sức khỏe của cô suốt hơn một năm trời. Luật tố tụng hình sự của những nước tôn trọng nhân quyền không cho phép cư xử như vậy với tù nhân và gia đình của họ.


Các bản án chính trị luôn luôn bị gọi là “án bỏ túi” vì đều do Ðảng CSVN ra quyết định tùy theo nhu cầu từng lúc. Thẩm phán chỉ làm nhiệm vụ chiếu lệ nên các phiên tòa diễn ra nhanh chóng. Luật sư dù có biện luận minh chứng hùng hồn đến đâu, đúng lý lẽ đến đâu cũng không có tác dụng. Không những vậy, luật sư còn bị cáo buộc là lợi dụng phiên tòa để nói xấu hay chống chế độ.


Phạm Thanh Nghiên đã từng bị bắt giam, hành hung trên đường phố và khủng bố, đe dọa rất nhiều lần nhưng không hề làm cô gái nhỏ bé sợ hãi và chùn bước trên đường đấu tranh đòi hỏi nhân quyền, tự do dân chủ cho mình và đồng bào mình. Cô và một số người nữa đã bị bắt vào ngày 30 Tháng Tư, năm 2008 trong khi biểu tình ôn hòa chống lại cuộc rước đuốc Bắc Kinh.


Cô bị giam giữ ít ngày mà không bị truy tố. Ngày 17 Tháng Sáu, năm 2008, cô làm đơn xin biểu tình nhưng bị nhà cầm quyền từ chối. Nhằm trị cái tội dám làm đơn xin biểu tình cho mục đích mà nhà nước không muốn, Công an đã khủng bố không những cá nhân cô mà cả gia đình của cô. Họ đe dọa và ra lệnh quản chế cô cho đến ngày 16 Tháng Bảy, năm 2008, tức ngày cô xin biểu tình ở Hà Nội.


Ngày 11 Tháng Chín, năm 2008, cô bị bắt giữ và được thả ra vào ngày sau nhưng vẫn bị công an canh chừng quanh nhà cho đến khi bị bắt lại vào ngày 17 Tháng Chín, năm 2008 khi đang tọa kháng tại nhà, trước hai khẩu hiệu: “Hoàng Sa, Trường Sa là của Việt Nam” và “Phản đối công hàm bán nước của Phạm Văn Ðồng.”


Ðể bắt một cô gái gầy yếu cao không quá mét rưỡi và không hề có chủ ý bạo động, chế độ Hà Nội đã huy động tới gần 30 công an các cấp đến nhà đọc lệnh bắt tại nơi cư trú ở phường Ðông Hải, quận Hải An, thành phố Hải Phòng.


Ngày 14 Tháng Chín, 2008 trước khi ngồi tọa kháng, Phạm Thanh Nghiên đã phổ biến trên Internet bức tâm thư nêu lý do.
Cô viết:


“Trong trách nhiệm của một con dân Việt Nam, trong sự biết ơn và trân quý những hy sinh xương máu của tổ tiên, tôi tự cho mình có bổn phận phải tiếp nối truyền thống bảo vệ và gìn giữ đất nước. Sự gìn giữ và bảo vệ không chỉ đơn thuần ở từng mét vuông lãnh thổ mà còn là danh dự và niềm tự hào của dân tộc Việt Nam. Sự gìn giữ và bảo vệ này nằm trong tinh thần tổ quốc trên hết, đứng trên mọi bất đồng về ý thức hệ, chính kiến, tổ chức và đảng phái. Cách đây đúng 50 năm, vào ngày 14 Tháng Chín năm 1958, ông Phạm Văn Ðồng đã đại diện đảng Cộng Sản Việt Nam ký bản công hàm chấp nhận và tán thành bản tuyên bố của đảng Cộng Sản Trung Quốc về bề rộng lãnh hải của Trung Quốc trong đó bao gồm các quần đảo Trường Sa và Hoàng Sa, vốn tự nghìn đời thuộc vào lãnh thổ Việt Nam. Ðây là một hành động cúi đầu bán nước của đảng cầm quyền CSVN đối với ngoại bang, chưa kể là ông cựu Thủ Tướng Phạm Văn Ðồng vào thời điểm đó không có thẩm quyền ấy, vì 2 đảo Trường Sa và Hoàng Sa lúc ấy thuộc về quyền trách nhiệm sở hữu của miền Nam Việt Nam Cộng Hòa. Nhân dân Việt Nam chưa bao giờ và sẽ không bao giờ chấp nhận sự dâng hiến này của đảng CSVN. Hoàng Sa và Trường Sa muôn đời vẫn là lãnh thổ của Việt Nam.”


Làm đơn xin biểu tình bị từ chối dù làm đúng theo qui định của luật lệ, cô viết rằng: “Tôi không còn lựa chọn nào khác trừ phương thức đấu tranh tọa kháng ngay tại nhà tôi để thể hiện quyền bày tỏ thái độ của tôi, một quyền mà chính Hiến Pháp nhà nước trong điều khoản 69 cũng đã ghi rõ. Và lần này, nếu nhà nước đàn áp, sách nhiễu hay sử dụng bạo lực với tôi, hay thậm chí án tù với tôi, thì ít ra tôi cũng đã thể hiện qua chính sự an nguy của tôi cho cả thế giới được biết sự thật của đất nước này là không hề có tự do ngôn luận, cho dù là ngay tại chính nhà mình sở hữu.


Tôi cũng tọa kháng để phản đối mọi hành động khiếp nhược của nhà nước này trước ngoại bang phương bắc nhưng lại hung hãn đàn áp mọi tiếng nói, mọi thái độ bày tỏ lòng yêu nước của công dân Việt Nam. Ðây chỉ là một việc làm nhỏ bé mà cá nhân tôi có thể làm được trong lúc này.”


Người thiếu nữ can trường tên Phạm Thanh Nghiên đã được Human Rights Watch chọn trong số sáu người Việt Nam được giải thưởng nhân quyền Hellman Hammett năm 2009 hồi giữa Tháng Mười vừa qua.


(TN)nguồn: Thông Luận

viethoaiphuong
#7 Posted : Friday, January 29, 2010 8:37:54 AM(UTC)
viethoaiphuong

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 9,291
Points: 11,028

Thanks: 758 times
Was thanked: 136 time(s) in 135 post(s)

Diễn tiến phiên tòa xử cô Phạm Thanh Nghiên


Thanh Trúc, phóng viên RFA
2010-01-29

Tòa án Hải Phòng hôm nay tuyên phạt cô Phạm Thanh Nghiên bốn năm tù giam và ba năm quản chế về tội tuyên truyền chống phá nhà nước, vi phạm điều 88 bộ luật hình sự.


Tin tức về phiên tòa xử cô Phạm Thanh Nghiên ở Hải Phòng hôm 29-01-2010.


Mẹ bị cáo không được đến tòa

Bà Nguyễn Thị Lợi, mẹ cô Phạm Thanh Nghiên, không được phép đến phiên xử sáng nay, nhà của bà bị công an bao vây canh gác từ chiều hôm qua.

Phiên tòa sơ thẩm xét xử cô Phạm Thanh Nghiên kết thúc vào buổi trưa nay với bản án 4 năm tù giam và 3 năm quản chế sau đó.
Vào buổi sáng khi phiên xử chưa bắt đầu, bà Nguyễn Thị Lợi mẹ cô Phạm Thanh Nghiên đã không được phép ra khỏi nhà.

Từ tư gia nói qua điện thoại, bà Lợi cho biết: “Người ta không mời tôi, người ta đang vây tôi đông lắm. Người ta canh tôi từ chiều hôm qua đến bây giờ, người ta không cho tôi đi.”

Thanh Trúc: Thành ra ngay bây giờ bà không thể ra khỏi nhà được?

Bà Nguyễn Thị Lợi: Tôi vẫn ra vườn, tôi đang hái rau.

Người ta đang vây tôi đông lắm. Người ta canh tôi từ chiều hôm qua đến bây giờ, người ta không cho tôi đi.
Bà Nguyễn Thị Lợi


Thanh Trúc: Nhưng ra khỏi nhà là không được?

Bà Nguyễn Thị Lợi: Thì đi đến đâu là người ta theo đến đấy. Người ta không cho tôi ra dự, không mời thì phải chịu vậy thôi.

Thanh Trúc: Bà có liên lạc với luật sư Trần Vũ Hải không?

Bà Nguyễn Thị Lợi: Có, hôm qua tôi có ra gặp ông. Tôi có hỏi về cáo trạng cái tội gì là chính thì ông ấy cũng nói tội tuyên truyền là chính.



Phạm thanh Nghiên

Thanh Trúc: Nếu bây giờ bà vẫn nhất quyết muốn đi ra ngoài, để theo dõi tình hình phiên tòa bà bản án của con gái, thì vẫn không đi được?

Bà Nguyễn Thị Lợi: Không, nghĩa là người ta không cho đi, không mời, đã không mời thì người ta phải quản thúc. Tức là người ta vây từ chiều hôm qua đến giờ tới… Nhà tôi giờ rất nhiều công an.

Thanh Trúc: Bà nói chuyện với Thanh Trúc thế này người ta có biết không?

Bà Nguyễn Thị Lợi: Biết đấy, các vị cũng thông cảm cho gia đình chúng tôi, bây giờ mà cứ gặp gỡ thì nó lại khó khăn thêm cho gia đình chúng tôi, xin thông cảm…

Bên ngoài phiên xử
Trong khi đó bên ngoài phiên tòa xử cô Phạm Thanh Nghiên hôm nay có hai người vợ của hai nhà bất đồng chính kiến trong nhóm cùng bị bắt với cô năm 2008. Bà Nguyễn Thị Nga vợ ông Nguyễn Xuân Nghĩa, bà Dương Thị Hài vợ ông Nguyễn Văn Tính.

Theo bà Nguyễn Thị Nga cho biết không ai được đến gần tòa án: “Tôi và chị Hài vợ anh Tính đang đứng đây. Tôi với chị Hài đứng cách xa tòa án đến một nửa cây số, họ không cho đứng gần đâu, rất là nhiều công an, đông công an lắm. Công an đang dứng ở gần, chỉ cách tôi mấy gang tay thôi. “

Thanh Trúc: Thưa bây giờ là 9 giờ 51 phút, phiên xử cô Phạm Thanh Nghiên bắt đầu chưa?

Bà Nguyễn Thị Nga: Bắt đầu hay không thì chúng tôi cũng không thể biết được. Vì ở trong tòa, còn chúng tôi thì đứng ở ngoài vì họ có cho loa phát thanh ra ngoài đâu. Chắc là bây giờ thì đang xử rồi. Theo như mọi khi là cứ tám giờ là xử. Thế sao hôm nay bác Lợi lại không đi được?

Thanh Trúc: Bác Lợi nói hiện bay giờ bác đang bị bao vây. Chung quanh nhà bác Lợi có rất nhiều công an, có thể nói là nhiều chục công an đứng đó. Người ta không cho bác ra khỏi nhà.

Bà Nguyễn Thị Nga: Thì qua truyền thông báo chí thì chị hiểu được cái cảnh ở Việt Nam đấy. Một phiên tòa mà nói xử công khai xử cho mọi người biết mà cả người thân trong gia đình cũng không đến được. Qua bác Lợi thì chị hiểu được cái tình cảnh những phiên tòa xử ở Việt Nam là như thế.

Những người đấu tranh mà bị đưa ra xét xử là đều như thế. Ai cũng có quyền công dân, thí dụ chúng tôi đi xem là quyền của chúng tôi làm sao ngăm cấm chúng tôi? Thế nhưng mà chúng tôi đi là cũng không phải đơn giản mà đến được tòa này đâu. Tôi biết trước cửa nhà tôi cũng có người theo dõi, tôi đi theo cách của tôi.

Thanh Trúc: Ngoài chị Nga và chị Hài thì còn có người nào nghe biết về phiên tòa này mà đến không?

Bà Nguyễn Thị Nga: Công an họ đông lắm, họ đẩy chúng tôi ra thật xa, bây giờ chúng tôi chỉ biết đứng đây thôi. Ngoài chị vợ anh Tính ra thì cũng có mấy người họ hàng bên chị ấy, mấy bác và một số người nữa thì chúng tôi đang đứng ở góc đường của tòa án đây ạ.

Luật sư: tôi cũng không hiểu nổi


Luật sư Trần Vũ Hải, trụ sở tại Hà Nội
Để tiếp tục theo dõi tình hình phiên tòa, đến 11 giờ 30 sáng đường dây viễn liên được nối lại với bà Nguyễn Thị Nga, và vợ nhà văn bất đồng chính kiến Nguyễn Xuân Nghĩa thông báo: “Chắc là vụ án vẫn chưa xong, cho nên chưa thấy xe chở cháu Nghiên đi ra ngoài.”


Vấn đề này rõ ràng là không hợp lý, vì cái quyền ấy là quyền công khai, nhưng mà họ lo ngại thế nào đó mà tôi cũng không hiểu nổi.
LS Trần Vũ Hải

Đến 12 giờ 45 phút thì phiên xử kết thúc. Trên đường ra khỏi tòa án, luật sư Trần Vũ Hải cho biết kết quả: “Tòa án sơ thẩm đã kết án chị Nghiên bốn năm tù giam và ba năm quản chế, theo điều 88 bộ luật hình sự, tôi tuyên truyền chống phá nhà nước Cộng Hòa Xã Hội Việt Nam.”

Thanh Trúc: Trước tòa thì ông thấy tinh thần của cô Phạm Thanh Nghiên như thế nào?

LS Trần Vũ Hải: Trước tòa cô Nghiên vẫn bình tĩnh, tinh thần tốt.

Thanh Trúc: Mẹ cô Phạm Thanh Nghiêm không được giấy mời và cũng không được phép có mặt tại tòa, ông nghĩ như thế nào về điều đó.

LS Trần Vũ Hải: Hiện tôi đang đi cạnh hai chị của Phạm Thanh Nghiêm.. Tôi thấy cơ quan công an chắc là họ lo ngại gì đấy. Vấn đề này rõ ràng là không hợp lý, vì cái quyền ấy là quyền công khai, nhưng mà họ lo ngại thế nào đó mà tôi cũng không hiểu nổi.

Thanh Trúc: Cô Phạm Thanh Nghiên có dự định kháng án lên tòa trên không?

LS Trần Vũ Hải: Tôi đã trao đổi với người nhà rồi thì cô sẽ tự quyết định thôi. Tôi cũng nói rằng cơ hội kháng cáo là cũng có nhưng mà cũng nên xem xét là có cần thiết hay không. Đấy là tùy quyền của cô, và cô cũng nghĩ rằng cho dù nhẹ hay là nặng có lẽ cô không kháng cáo.

Tôi cũng đang trao đổi với cô ấy. Bởi vì với kinh nghiệm từ những phiên tòa trước thì không thấy có khả quan trong việc kháng cáo.


Em thấy xử Nghiên nhà em thế là quá nặng. Em nghĩ là những bài báo mà em Nghiên nó viết thì nó không có tội.
Phạm Thanh Yến


Thanh Trúc: Hiện bay giờ người ta đã giải cô Phạm Thanh Nghiên đi rồi phải không?

LS Trần Vũ Hải: Vâng

Thanh Trúc: Ông có thể cho Thanh Trúc nói chuyện với người nhà của cô Phạm Thanh Nghiên?

Phạm Thanh Yến: A lô, em là chị gái của Phạm Thanh Nghiên, em là Phạm Thanh Yến. Phiên tòa hôm nay mẹ em không được mời, tòa án không mời ai cả. Bên công an thì cho phép hai chị em em vào, hai chị em đi theo anh luật sư này. Vào trong đấy tòa xử Nghiên nhà em bốn năm, ba năm quản thúc.

Em là dân em ít hiểu thôi, nghe luật sư cãi và nghe bên kiểm sát nói thì em thấy xử Nghiên nhà em thế là quá nặng. Em nghĩ là những bài báo mà em Nghiên nó viết thì nó không có tội. Quan điểm của em là như thế.

Vẫn theo lời chị ruột cô Phạm Thanh Nghiên, dù biết hy vọng mỏng manh nhưng gia đình sẽ hội ý cùng luật sư để nộp đơn kháng cáo bản án bốn năm tù giam ba năm quản chế mà tòa sơ thẩm tuyên phạt cô hôm nay.

(Thanh Trúc tường trình từ Bangkok, Thái Lan)







viethoaiphuong
#8 Posted : Saturday, January 30, 2010 2:49:14 AM(UTC)
viethoaiphuong

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 9,291
Points: 11,028

Thanks: 758 times
Was thanked: 136 time(s) in 135 post(s)
Phạm Thanh Nghiên bị án 4 năm tù trong phiên xử ngắn ngủi

Friday, January 29, 2010

[img] http://www.nguoi-viet.co...nghien_150_139358820.jpg[/img]
Phạm Thanh Nghiên. (Hình tài liệu)

* Sẽ bắt thêm, bỏ tù một số người nữa?

HẢI PHÒNG (TH) - Cô Phạm Thanh Nghiên, người biểu tình ngồi ngay trong nhà mình với tấm biểu ngữ nhỏ “Hoàng Sa, Trường Sa là của Việt Nam” bị tòa án thành phố Hải Phòng kết án 4 năm tù và 3 năm quản chế.

Trong một phiên xử ngắn ngủi trong buổi sáng ngày 29 Tháng Giêng 2010, cô Nghiên, 32 tuổi, bị vu cho tội “tuyên truyền chống nhà nước.” Công an đã không cho bà Nguyễn Thị Lợi, mẹ của cô Nghiên, được dự phiên tòa. Theo lời bà trả lời phỏng vấn của đài RFA, quanh nhà bà có rất nhiều công an canh gác.

Trái với phiên xử Lê Công Ðịnh, Nguyễn Tiến Trung, Trần Huỳnh Duy Thức và Lê Thăng Long ở Sài Gòn ngày 20 Tháng Giêng vừa qua, ngoại giao đoàn cũng như báo chí ngoại quốc không được cho quan sát phiên tòa Phạm Thanh Nghiên.

Thông Tấn Xã Việt Nam khi đưa tin về phiên tòa nói cô Nghiên “cấu kết với các phần tử xấu viết bài xuyên tạc” chính sách của nhà cầm quyền đối với ngư dân và nạn nhân lũ lụt.

Cô còn bị vu cho tội “soạn thảo tiếp nhiều tài liệu khác có nội dung bịa đặt, xuyên tạc các sự kiện diễn ra trong nước; bôi nhọ đường lối, chính sách của Ðảng và Nhà nước; phỉ báng chính quyền và kích động quần chúng nhân dân chống lại chính quyền; phủ nhận vai trò lãnh đạo của Ðảng Cộng Sản Việt Nam, đòi đa nguyên, đa đảng.”

Lý do chính để cô bị bắt hồi Tháng Chín, năm 2008, là cô ngồi biểu tình ngay ở nhà mình với tấm bảng “Hoàng Sa và Trường Sa là của Việt Nam.” Trước khi bị bắt, cô đã làm đơn xin phép biểu tình ở Hà Nội nhưng đơn bị lờ đi và thường xuyên bị công an canh giữ, giám sát từng bước chân.

Trước ngày bị bắt, cô đã cho phổ biến trên nhiều diễn đàn về bức tâm thư bày tỏ lòng yêu nước, đả kích lá thư mà Phạm Văn Ðồng (cố thủ tướng CSVN ) gửi Chu Ân Lai (thủ tướng Trung Cộng) nhìn nhận lãnh hải Trung Quốc trên biển Ðông như quan điểm của nước này bao gồm cả Hoàng Sa.

Cô đã từng bị công an giam giữ thẩm vấn, thậm chí đánh ngay trên đường phố nhiều lần vì tham gia đấu tranh với hy vọng dân chủ hóa đất nước.

Cô cũng như những người khác của phong trào đòi nhân quyền, tự do tôn giáo, đa nguyên đa đảng, trước sau đều bị kết án tù.

Nhiều người cho rằng lý do cô Nghiên bị bắt là có “yếu tố Trung Quốc” can thiệp, thúc bách chế độ Hà nội phải trừng trị những người “làm ảnh hưởng tới mối quan hệ hữu hảo giữa hai nước.” Tuy nhiên, trong phiên xử, những điều này đã bị lờ đi mà một số chuyện cũ được lôi ra để kết án.

“Tôi rất thất vọng về bản án, nó quá nặng.” Luật Sư Trần Vũ Hải nói với hãng thông tấn AFP. “Trong phiên xử, cô Nghiên nhận những việc mình làm nhưng nói rằng những điều đó không phải là tội.”

Hồi năm ngoái cô Nghiên được Tổ Chức Theo Dõi Nhân Quyền (Human Rights Watch) trao giải thưởng Hellman/Hemmett vì đã can đảm đấu tranh cho nhân quyền bất chấp những nguy hiểm cho bản thân sống trong một chế độ độc tài đảng trị.

Cô Nghiên là người thứ 5 bị nhà cầm quyền Hà Nội bỏ tù chỉ trong hơn một tuần lễ. Một tuần lễ nữa, sẽ đến lần bà Trần Khải Thanh Thủy và chồng sẽ phải ra tòa vì bị vu cho tội hành hung người khác dù vợ chồng bà là nạn nhân của một vụ công an dàn dựng.

Theo lời Luật Sư Hải kể với thông tấn Ðức DPA, cô Nghiên bị cáo buộc đã viết một số bài vu nói xấu nhà nước, gồm cả vụ gia đình của 8 ngư phủ bị lính Trung Cộng bắn chết hồi năm 2005. Cô Nghiên đã phỏng vấn thân nhân các nạn nhân, kể lại sự việc, viết bài kêu gọi nhà cầm quyền Hà Nội phải đưa những kẻ giết người ra tòa.

Tuy nhiên, trong phiên tòa, nhà cầm quyền đã đưa 2 nhân chứng đã được mua chuộc để họ nói ngược lại những gì đã từng nói với cô Nghiên mấy năm trước.

“Tòa án xác định 5 trong 8 tài liệu cô Nghiên viết có nội dung tuyên truyền chống nhà nước. Cô cũng bị cáo buộc là trả lời phỏng vấn của các đài phát thanh ngoại quốc như RFA, BBC.” DPA viết theo lời Luật Sư Hải.

“Cô Nghiên chỉ nặng có 35 kí lô, làm sao cô có thể làm gì nguy hiểm cho xã hội?” Ông Hải đặt câu hỏi.

“Em tôi nói ở phiên xử là em không có tội nhưng tòa án thì vẫn kết án tù mà tôi không hiểu tại sao lại như thế.” Phạm Thị Lịch, chị của cô Nghiên nói với DPA, “Tôi nghĩ bản án đã được quyết định trước khi có phiên xử.”

Kết luận bản tin về phiên tòa Phạm Thanh Nghiên, TTXVN viết đe dọa như sau, “Ðối với một số người đứng tên tác giả trong các tài liệu có nội dung chống nhà nước Cộng Hòa Xã Hội Chủ Nghĩa Việt Nam mà cơ quan an ninh thu được từ vụ Phạm Thanh Nghiên cũng đang được tiếp tục điều tra, làm rõ để xử lý theo pháp luật.”

viethoaiphuong
#9 Posted : Friday, April 9, 2010 7:04:52 PM(UTC)
viethoaiphuong

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 9,291
Points: 11,028

Thanks: 758 times
Was thanked: 136 time(s) in 135 post(s)
KẺ PHẢN QUỐC XỬ NGƯỜI YÊU NƯỚC !!!


Từ Phiên Tòa Xét Xử Phạm Thanh Nghiên Nghĩ Về Công Việc Của Những Người Thầy


Tháng 1/2010, hàng loạt trí thức trẻ, họ là những người có tài & họ chào đời trong lòng chế độ mới, trưởng thành trong các mái trường XHCN, họ là những người không hề bị nhiễm thói hư tật xấu của bọn phong kiến, đế quốc , thực dân, phản động …bỗng dưng theo nhau“Phạm tội”, theo nhau “Nhận tội”, “Xin khoan hồng”, rồi ra toà, rồi tù tội ! bỏ lại vợ đẹp con khôn, bỏ lại nhà cao cửa rộng, bỏ lại cha già mẹ héo, bỏ lại doanh nghiệp và tiền tài, niềm mơ ước của không biết bao nhiêu người.

Người ta muốn mọi người tin rằng , đó là những kẻ mù quáng, nông nổi, dại dột và lầm lạc! Điều đó, ai có thể tin được. Là lớp người đi làm Giáo Dục là để được sống với những chuẩn mực làm người chứ không lấy Giáo Dục như một cơ hội, như một phương kế để làm giầu, chúng tôi không thể yên tâm được trước những hiện tuợng không thể gọi là bình thường đã đến với những người trí thức trẻ đó.
//
Bài “Phạm Thanh Nghiên và những kỉ niệm…” của tôi đã ra đời từ những biến cố và trăn trở như vậy. Bài viết đó tôi viết về một cháu gái có vẻ như chẳng hề liên quan gì đến ngành GD – ĐT đang chao đảo bởi nhiều giá trị đạo đức truyền thống tưởng sẽ vĩnh hằng cùng năm tháng bỗng bị lung lay và xụp đổ tan tành trước sức quyến rũ mãnh liệt của văn minh hàng hoá, của chủ nghĩa thực dụng, của trào lưu sống hưởng thụ cho mình và vô tình, vô cảm với mọi người.

Nền Giáo Dục hôm nay như một cô gái nhà lành không còn giữ được phẩm hạnh đã phải cúi đầu chấp nhận thân phận Ô Sin trong“Nền kinh tế thị trường theo định hướng XHCN”, thì “Cây Thánh Giá” trên lưng những người thầy chân chính vốn đã nặng nề nay càng thêm nặng nề hơn và lần đầu tiên trong lịch sử của dân tộc Việt Nam, một dân tộc trọng đạo nghĩa, hiếu học, coi Đạo Học như một thứ Tôn Giáo thì nay lại xuất hiện những khái niệm hết sức xa lạ: “Thương mại hoá học đường”, “Dậy học là một nghề vừa bạc bẽo vừa nguy hiểm” là “Khúc sông quê” để ngày ngày người ta “Thả Lưới”, “Buông Câu”, là “Chùm khế ngọt” để người ta trèo hái suốt cả nhiệm kỳ !.
Nghề giáo ngay trong thời thịnh trị đã là một nghề không hề đơn giản, trong bối cảnh của một xã hội khủng hoảng, bế tắc và rối ren như hiện nay, những nhà giáo trọng nhân cách tránh sao cho khỏi sự lúng túng khi phải đối diện với những điều bất xứng xuất hiện như một thách thức:
Thử hỏi : Biết dậy bài “ Kính trọng ông bà, cha mẹ” thế nào đây khi trong 5 điều dậy bảo thế hệ trẻ lại thiếu điều kính yêu bậc sinh thành ra mình ?!

Thử hỏi : Sẽ dậy bài “Lòng yêu nước” thế nào đây ? Khi học sinh, sinh viên … xuống đường bầy tỏ sự khẳng định “Hoàng Sa – Trường Sa là của Việt Nam !” thì lại bị nghiêm cấm, hăm doạ mà người đi hăm doạ không phải lúc nào cũng là Công An , nhiều lúc lại là những quan chức của Bộ Giáo Dục, của lãnh đạo Sở Giáo Dục, của Hiệu Trưởng của các trường học.

Thử hỏi : Chủ đề “ Yêu Đồng Bào” sẽ được dậy thế nào khi Phạm Thanh Nghiên và sinh viên Ngô Quỳnh đi Hoằng Hoá Thanh Hoá để thăm hỏi bà con ngư dân bị phía Trung Quốc bắn giết trên Biển Đông … lại bị cật vấn, rồi bị truy cứu như truy cứu những hành vi tội lỗi, không được phép.
Yêu nhân dân thế nào mà hàng vạn nấm mồ liệt Sĩ đã ngã xuống trên miền biên ải trong trận chiến 1979, những người lính hải quân của VNCH đã ngã xuống ở Hoàng Sa tháng 1/ 1974, những chiến sĩ hải quân trên đảo Gac Ma Trường Sa năm 1988 đã anh dũng chiến đấu giữ đảo đến viên đạn cuối cùng rồi nắm tay nhau đứng lên kiêu hãnh đón nhận cái chết và lính thuỷ đánh bộ Trung Quốc đã chơi trò bắn hạ họ như bắn hạ những con Hải âu đã giã cánh giữa trùng khơi…vì sao đến nay họ vẫn chưa được một nén hương, chưa được vinh danh là những ngưòi con anh dũng của dân tộc?

Thử hỏi : Sẽ dậy bài “Học Tập tốt – Lao động tốt” thế nào đây khi vây bủa xung quanh học sinh, sinh viên là những áp lực phải học thêm đến từ chương trình quá nặng, từ Sách Giáo Khoa với biết bao sai xót, từ nhu cầu tự tăng thu nhập bằng dậy thêm của Thầy Cô Giáo luôn song hành tỉ lệ thuận với sự mất giá của đồng tiền… với những “Đơn tình nguyện học thêm” đồng loạt của học sinh để đối phó với những điều cấm mà chẳng ai cấm được ai.

Thử hỏi : Bài “Khiêm Tốn – Thật Thà – Dũng Cảm”…sẽ được dậy thế nào, khi một nhà lãnh đạo trong phút cao hứng đã huênh hoang với ngưòi nghe về vai trò gìn giữ hoà bình cho toàn thế giới của Việt Nam (!?), về tình trạng tham nhũng ở Việt Nam rất đơn giản chỉ là chót tiêu tiền của công rồi quyên trả !
Ấy vậy mà các ông bà Kiều vẫn cứ pháo tay đôm đốp mới lạ ! và khi những chiếc tầu Trung Quốc đã đâm chìm tầu cá của ngư dân Việt Nam, lại được người có trách nhiệm của Việt Nam gọi là tầu lạ ! Đám đầu gấu đánh đập giáo dân …được gọi là “Quần chúng tự phát!”…thì bài giảng về những phẩm chất Khiêm Tốn – Thật thà & Dũng cảm chỉ nên dậy cho Chim Sáo , cho Chim Khiếu mà thôi.

Thử hỏi : Dậy bài : “Quốc Gia hưng vong, thất phu hữu trách!”, biết dậy thế nào đây khi các trí thức lớn của đất nước quy tụ trong tổ chức IDS (Viện nghiên cứu phát triển – Một tổ chức tư nhân của xã hội dân sự Việt Nam )… bị o ép đến mức phải tự giải thể. Một tiếng nói phản biện tích cực và ôn hoà khác cũng của xã hội dân sự VN là Trang mạng Bô xít thì bị đánh xập, các nhà tổ chức Bauxite info được cơ quan an ninh “săn sóc”. Mới đây hàng chục THẤT PHU đã theo nhau vào tù vì đã chót HỮU TRÁCH ! Trong đó không ít là những Thạc Sĩ, Cử nhân khoa học, Bác Sĩ, Nhà văn, Nhà Thơ, Nhà Giáo, Nhà Báo, Kĩ Sư, Luật Sư, Sinh Viên …Như vậy là, thầy giáo dậy bài “Quốc gia hưng vong – Thất phu hữu trách” hay bao nhiêu thì có tội bấy nhiêu trước học trò (?!)

Thử hỏi : Sẽ dậy bài “ Xã hội pháp trị”, “Bài Chế độ ta là chế độ Của Dân – Do Dân – Vì Dân”, “Bài công bằng xã hội” thế nào đây? Khi phân hoá giầu nghèo đã là quãng cách từ đỉnh núi xuống vực sâu ! Khi bức tường rào của tư gia gia đình ông Luật Sư Cù Huy Hà Vũ nổi tiếng vì dám kiện cả Thủ Tướng, vừa mới bị đánh xập!

Trở lại phạm vi của bài viết về Phạm Thanh Nghiên của tôi, tôi không rõ những thầy cô giáo nào đã từng dậy cháu ? Tôi tin chắc rằng, ở tuổi cắp sách đến trường, để học những bài học tôi vừa kể ở trên, cháu đã gặp được những thầy cô giáo tốt.
Theo tôi, những nhà giáo đó đã rất thành công trong những nỗ lực giáo dục, nuôi dưỡng, đã hun đúc được trong cháu Nghiên ngọn lửa yêu nước, yêu Nhân Dân thật nồng nhiệt, thật đáng trân trọng và tự hào.
Theo tôi Lòng Yêu Nước, yêu con người là phẩm chất quan trọng nhất, cao cả nhất trong các phẩm chất làm người mà người thầy, người cô phải cài đặt bằng được vào nơi huy hoàng thiêng liêng nhất trong tâm khảm người học sinh của mình. Cũng ở bài viết này, khi tôi hạ bút viết :

… Khi nhắc lại cả loạt danh xưng một thời của tôi như thế, Phạm ThanhNghiên đâu có biết cháu đã gợi dậy trong tôi những kỉ niệm thất bại mà tôi đã cố gắng để quên đi. Giờ đây sau hơn 4 năm, đặc biệt là sau khi Người Đương Thời đựơc cả nước yêu thích nhất năm 2006 Đỗ Việt Khoa bị báo chí “Lề Phải” và Lãnh đạo GD ĐT Hà Nội hạ nhục thành công, thì cuộc vận động 2 không rồi lại 4 không:
* Không gian dối trong thi cử
* Không vị thành tích trong thi đua, rồi lại thêm…
* Không băng hoại đạo đức đối với thày cô giáo..
* Không ngồi nhầm lớp với học sinh…

chẳng còn thấy ai nhắc đến những nội dung này nữa. GD – ĐT cả nước bước vào năm cuối cùng của thập kỉ đầu tiên của thế kỉ 21 với những kết quả thi cử lại đạt “Tuổi Vàng” ”99,99%” và tác giả làm nên những thành tích đó là những gương mặt” bự phấn sáp” của những ”Quý Ông”, “Quý Bà”, những“Mệnh Phụ – Phu Nhân”, những “Người Đẹp” xồn xồn… lộng lẫy chỉ nhờ “Mỹ Phẩm loại 2”…và tất cả họ như cùng nhau vui vẻ à vào “Vở Tuồng Đồ” vĩ đại có cùng ngôn ngữ thoại là :

“Nói Dzậy! mà không phải Dzậy!”. Nói “Hai Không!”, nói “Bốn Không!”cứ nói, đừng nhẹ dạ mà làm thật, làm thật sẽ được coi là không bình thường, không hiểu biết đấy.

Vở Tuồng GD – ĐT hôm nay có khác gì đâu hoạt cảnh : Tháng trước ông Nguyễn Minh Triết gõ cửa VATICAN để đối thoại với Đức Giáo Hoàng, Nhà Lãnh Đạo tinh thần của khối Công giáo toàn thế giới, cũng là Đấng Bề Trên cao cả của những người công giáo ở Việt Nam đang có nhiều bức xúc với Đảng và Chính Quyền trong nước thì tháng sau lại có ông ngang nhiên xua lính đi đập nát Thánh Giá biểu tượng thiêng liêng của giáo dân một Xứ đạo nghèo nơi xóm núi thuộc tỉnh Hà Tây cũ.

Buộc phải đặt bút viết những dòng như thế, tôi đã không dấu được những cảm nhận hết sức bi quan khi quan sát những người làm Giáo Dục ở những nơi mà tôi đã từng công tác, đã từng gặp gỡ họ. Viết như thế, nào tôi có ý gây sức ép gì với ai đâu mà một nhà lãnh đạo của GD Hà nội đã vội la lối: “Ông Long có định gây sức ép với chúng tôi cũng chẳng được !”

Không gửi tới các quý vị bài báo mang nỗi thất vọng mà tôi đã viết, tôi có mặc cảm của người không đàng hoàng, người có lỗi và sự sơ xuất đó có thể sẽ lại kích hoạt, làm xuất hiện cách hiểu bôi bác, sai lạc về tôi từ một số người …mà tôi cũng quá hiểu về họ.

Thưa các quý vị !

Qua loạt bài điều tra về Giáo dục mà tôi có ý định sẽ công bố vào một thời điểm thích hợp các quý vị sẽ thấy cái cao đạo, cái thấp hèn, cái trân thực, cái vừa giả dối vừa thớ lợ trong Giáo Dục mãi là những ám ảnh, là những món nợ dai dẳng với sự nghiệp mà tôi đã chọn lựa từ hơn 40 năm về trước và tôi không hề hối hận về sự chọn lựa này.

Cũng là không thừa khi tôi gửi tới các quý vị lời khuyến cáo có thể là không phải đối với các quý vị nhưng lời khuyến cáo đó là trân thành và cần thiết :

Nhận được bài báo này, quý vị có thể gửi và cũng có thể chẳng cần phải gửi nó cho cơ quan an ninh làm gì vì tôi đã công khai nó trên mạng thông tin toàn cầu rồi, tức là tôi đã chuẩn bị đầy đủ ý thức để chịu trách nhiệm về những gì mà tôi đã đưa ra, kể cả mọi hệ luỵ có thể sẽ đến đối với tôi.

Cuối cùng, nhân dịp năm mới xắp đến, xin chúc các quý vị một năm mới an khang, thịnh vượng, thành công và tiến bộ trong sự nghiệp chấn hưng nền Giáo Dục của đất nước chúng ta./.

Hà Đông những ngày cuối năm Con Trâu 2009
Nguyên Thanh Tra Giáo Dục kiêm nhiệm Hà Tây.
Chỗ ở : Văn La – Phú La – Hà Đông – Hà Nội
Điện thoại: 0433521066 & 0953298198.
Email: nguyenthuonglong571@gmail.com
Nguyễn Thượng Long
Nguyên giáo viên Địa Lí của GD ĐT Hoà Bình & Hà Tây

Users browsing this topic
Guest (5)
Forum Jump  
You cannot post new topics in this forum.
You cannot reply to topics in this forum.
You cannot delete your posts in this forum.
You cannot edit your posts in this forum.
You cannot create polls in this forum.
You cannot vote in polls in this forum.