Chào cô em Hoa Lan Vàng chi bảo ! ( Só-ri` đừng nhíu mày , khi cô em xem xong bà chị này sẽ lấy lại cất vô túi )
Cô em lúc nào trông cũng xinh đẹp mỹ miều quả thực nhìn vào rất ư mát mắt , ta đây còn rung động !
Giọng của cô em trên đài phát thanh , chị Ba nghe đôi lúc rất êm ái
đưa ta dzào động hoa dzàng ( xin lỗi nhà thơ chủ nhân ) nhưng cũng có lúc hổng "ăn" mi -cờ- rô nghen. Coi chỗ nào còn trục trặc thì điều chỉnh âm thanh lại có lẽ sẽ po-ợt-phách hơn
Em có bảo ta chỗ nào nghe rè rè thì "khều khều" cho em nhột để nghe giọng cười khanh khách của em rồi ta cũng cười theo
Chị Ba này thì lúc nào cũng cười vui nhưng không "cười ruồi" đâu. Nhắc đến "ruồi" là ta bị dị ứng đây. Em phân lọai thi sĩ , thơ thẩn sĩ ra nhiều hạng giống như các võ sĩ... coi sao được hả em? Văn - Võ khác nhau xa lắc tí tè . Cái này đối dzí các THI SĨ NHỚN thứ thiệt thì không sao không trăng gì cả , vì họ đã có đèn pha chiếu sáng để có thể thở ra thơ lúc nào cũng được ( cho dù nhiều khi thở cũng sặc mùi mắm ruốc của quê hương khiến ta nhớ ta thương thấy mẹ tổ dzậy đó !) Văn là món ăn tinh thần tùy người nuốt nó. Nuốt dzào... rồi cũng tiêu hóa theo tiến trình mà thôi
Chỗ wen biết , ta
không ngại tường trình thật rằng khi nào tình tới dzí ta
thì ta "mê" mấy bài thơ than mây khóc gió thấy mẹ tổ. Cũng nước mắt tuôn trào , cũng trái tim thổn thức , hơi thở hổn hểnh. Nhưng có lúc ta bị "mất dạy" trở thành "vô lương" , ba cái thơ thở hổn hểnh đó trở thành cái đồ mắc dịch , cái thứ mắc toi , chỉ tổ làm cho tim ta muốn đá bình bịch , lộn xà ngầu vì... đói cơm , lúc đó ta liệng nó dzô thùng rác ! Ậy , ta nói thiệt tình đó nghen . Bởi dậy hay dỡ ( ta không ì -va -liu- ết ai cả ) là tùy theo mỗi người , mỗi tâm trạng , mỗi thơi điểm . Nếu có làm công tác "dziệt thơ" thì nhớ ôm cái bình thông nhau mà ...đập cho dù nước có dzăng tung toé thì người nhận cũng mát một chút há !
Em ạ ,
Ruồi...
Ta không là thi sĩ
ta chỉ thơ thẩn thôi
Thở dzăng ra vài chữ
cho dzui dzới cuộc đời
Sao ai kia xếp hạng
cho thi sĩ... thành ruồi
để gây ra buồn tủi
những nhà thơ tối thui? ( vì chưa chuyền điện để thắp đèn )
Võ ngòai trông sần sùi
Ví như Mít quến ruồi
Mùi thơm bay xa đó
Ăn xong... còn sơ , cùi !
Nếu ta đây được bầu
Là thi sĩ từ lâu
Phải ban ta "có chức"
Thuộc lọai hạng RUỒI TRÂU !
Lảnh chức... u cái đầu
Ba Tê (thơ thẩn của họ
Kà chớn)
Em nhé , khoan khoan đừng xét người qua cái vỏ sần sùi cũng như qua mùi thơm tỏa ngát . Cái gì cũng thế ,
thời gian là trọng tài khá chính xác. Không phải chỉ
hôm qua ,
hôm nay mà còn có
ngày mai. Ngày mai thì... chưa bao giờ tới em ạ. Từ từ thủng thỉnh làm "dziệt" mà em cưng của chị
Giữ sức làm dziệt... cho tới cụp thùng thiếc đó nghen.
Chị Ba Tê
nhà quê mà hay xí xọn