Welcome Guest! To enable all features please Login or Register.

Notification

Icon
Error

Bạn có biết? Ở nước ta: Trẻ em...SOS !!
viethoaiphuong
#1 Posted : Wednesday, June 18, 2008 4:00:00 PM(UTC)
viethoaiphuong

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 9,291
Points: 11,028

Thanks: 758 times
Was thanked: 136 time(s) in 135 post(s)
Bạn có biết?

Ở nước ta:

Trẻ em chiếm 41% tổng dân số trên 80 triệu người dân Việt Nam.
Ước tính có khoảng 8, 500 trẻ em trong độ tuổi từ 0-15 đang sống với HIV và
22, 000 trẻ mồ côi do mất cha mẹ vì AIDS (Sida).

3. Suy dinh dưỡng tiếp tục ảnh hưởng đến khoảng 1/3 số trẻ em dưới 5 tuổi.

4. Gần 17 triệu trẻ em (52%) không có nước sạch.

5. 20 triệu trẻ em (59%) không được tiếp cận vệ sinh đầy đủ.

6. Có gần 30, 000 trẻ em bị chết do chấn thương hàng năm ở Việt Nam.

7. Phúc trình của UNICEF cho biết 63% những người không may bị HIV/AIDS (Sida) ở Việt Nam từ tuổi 30 trở xuống.

8. Trong tổng số 32 triệu trẻ em Việt Nam, trẻ khuyết tật có 1, 1 triệu chiếm 3.4% so với trẻ em cùng tuổi.

9. Gần 10 triệu (30%) trẻ em không được tiếp cận với thông tin cơ bản (truyền hình, truyền thanh và báo chí).

10. 1, 176, 000 trẻ em sống trong tình trạng đói nghèo cùng cực, 23, 000 trẻ em phải lao động và 16, 000 trẻ em đường phố.

11. Gần ½ triệu trẻ em trong độ tuổi tiểu học không đăng ký nhập học. Đa số là trẻ em dân tộc thiểu số.

Trích dẫn từ Hội Bác Ái Phanxicô – Fraciscan Charity - Việt Nam.

ndnhiên
viethoaiphuong
#2 Posted : Monday, July 14, 2008 4:12:22 PM(UTC)
viethoaiphuong

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 9,291
Points: 11,028

Thanks: 758 times
Was thanked: 136 time(s) in 135 post(s)
Clip gay soc : Mai dam tre em o Campuchia. Soc hon khi nhung dua tre nay noi tieng Viet
http://www.doi-thoai.com/baimoi0708_203.html


viethoaiphuong
#3 Posted : Wednesday, June 2, 2010 1:57:11 AM(UTC)
viethoaiphuong

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 9,291
Points: 11,028

Thanks: 758 times
Was thanked: 136 time(s) in 135 post(s)
Một bài báo trong nước viết
nhân ngày Quốc tế Thiếu nhi 1/06 bị gỡ xuống


01/06/2010

Views : 275

Người lớn luôn muốn trẻ em có tâm hồn rộng mở, luôn muốn ngắm nhìn nét hồn nhiên trên gương mặt ngây thơ. Nhưng người lớn đang đánh cắp tuổi thơ của trẻ em theo cách chúng ta tưởng rằng tốt đẹp.Suốt bao nhiêu năm nay, việc chăm lo cho trẻ em luôn được coi là ưu tiên hàng đầu bởi ai cũng thuộc lòng khẩu hiệu “Trẻ em là tương lai của đất nước”

. Ở bất cứ nơi đâu chúng ta đều nghe thấy lời khẳng định: xã hội phải dành những gì tốt nhất cho trẻ em. Nhưng thực sự, sau những ngôn từ hoa mĩ ấy, chúng ta đã dành cho trẻ em những gì?

Nhân ngày Quốc tế thiếu nhi năm nay, cùng những bài diễn văn ca ngợi thành tích chăm sóc, bảo vệ trẻ em đang vang khắp các hội trường, xin được góp vài lời để phần nào giải đáp câu hỏi này.

Đầu tiên, xin thưa rằng người lớn chúng ta ảo tưởng nhiều lắm về sự sung sướng của trẻ em. Khi những đứa trẻ đòi hỏi điều này hay điều kia, người lớn chúng ta thường mắng chúng vòi vĩnh và đem sự nghèo khổ của ông bà, bố mẹ xưa kia ra so sánh. Xét về nhiều mặt, trẻ em hôm nay sung sướng hơn thế hệ đi trước rất nhiều với hàng trăm hàng ngàn loại trò chơi, đồ ăn thức uống mà chúng ta ngày trước có mơ cũng không bao giờ dám nghĩ tới.

Nhưng trẻ em có sung sướng không khi bị đe dọa từng miếng ăn, giấc ngủ vì từ rau, đậu, thịt, cá đến món đồ chơi ưa thích, thứ gì cũng có nguy cơ nhiễm độc?

[img]http://ledienduc.files.wordpress.com/2010/06/2.jpg?w=350&h=263[/img]

Trẻ em hạnh phúc không khi ra đường, muốn bỏ khẩu trang ra để thở cũng không được vì khói bụi, muốn tung tăng bay nhảy trên phố cũng phải lấm lét canh chừng những “anh hùng xa lộ” sẵn sàng cán người rồi bỏ chạy?

Khi còn nhỏ, ai trong số những người lớn chúng ta phải sống trong những nỗi sợ hãi giống như trẻ em hôm nay?

Người lớn luôn tự khen mình đã dành tất cả những gì tốt nhất cho trẻ em. Nhưng có một thứ trẻ em còn rất thiếu: người lớn không cho các em quyền được tin. Chúng ta muốn trẻ em tin những điều tốt đẹp, nhưng chúng ta chỉ cho chúng thấy những điều nham nhở, xấu xí.

Làm sao trẻ em có thể tin rằng xã hội đang chung tay bảo vệ môi trường khi có những quan chức vào tù vì rút tiền ngân sách dành cho môi trường để tư lợi?

Làm sao trẻ em có thể tin vào lời khuyên “cây ngay không sợ chết đứng” khi những người dám nói thẳng, nói thật như thầy Đỗ Việt Khoa trở thành “cây ngay” cô độc giữa rừng cây xiêu vẹo, cực chẳng đã đành phải bỏ nghề?

Làm sao trẻ em có có thể tin mình được xã hội nâng niu khi chứng kiến những đứa trẻ cùng trang lứa như bé Hào Anh bị người lớn đánh đập dã man trước sự thờ ơ của chính quyền sở tại?

Những đứa trẻ lớn lên thiếu hành trang niềm tin vào cuộc sống, vào lẽ phải hoàn toàn do lỗi của người lớn chúng ta.

Người lớn luôn muốn trẻ em có tâm hồn rộng mở, luôn muốn ngắm nhìn nét hồn nhiên trên gương mặt ngây thơ. Nhưng người lớn đang đánh cắp tuổi thơ của trẻ em theo cách chúng ta tưởng rằng tốt đẹp. Trẻ em còn lúc nào để bay bổng và ước mơ khi lịch học chính, học phụ dày đặc đã chiếm hết thời gian từ lúc các em bước vào lớp một?

[img]http://ledienduc.files.wordpress.com/2010/06/3.jpg?w=350&h=234[/img]

Trẻ em sao có thể mở rộng tâm hồn với thế giới bên ngoài khi bị người lớn khóa kín trong những căn nhà kín cổng cao tường hoặc phải sống chen chúc trong những ngõ sâu chật hẹp, “chỉ chính ngọ mới thấy mặt trời”.

Vài chục năm nữa, liệu trẻ em có còn được chiêm ngưỡng cảnh làng quê yên bình với cánh đồng xanh mướt, đàn cò bay thẳng cánh, đàn trâu nhẩn nha gặm cỏ – những cảnh trí đã dung dưỡng tâm hồn bao thế hệ người Việt Nam – khi những dự án sân golf, biệt thự, bãi đào vàng đang được người lớn bật đèn xanh không ngơi tay?

Người lớn chẳng những không cho trẻ em cuộc sống an toàn, không cho chúng niềm tin, không cho trẻ em một tuổi thơ theo đúng nghĩa mà còn “ăn vèn” cả vào tương lai của trẻ em. Khi những đứa trẻ lớn lên, chúng ta sẽ trả lời các em ra sao về hàng triệu, hàng tỷ tấn khoáng sản đã bị thế hệ trước khai thác, sử dụng hoang phí và bán với giá rẻ mạt cho nước ngoài để thỏa mãn những nhu cầu không đáy?

Cuốn sách địa lý của thế hệ tương lai sẽ viết về nguồn tài nguyên của đất nước ra sao khi những mỏ vàng, bạc, dầu thô, than đá chẳng còn gì ngoài những hố sâu thăm thẳm và môi trường sinh thái bị tàn phá nặng nề?

Hãy tự hỏi chúng ta chia cho trẻ thơ được bao nhiêu từ món tiền thu được từ việc bán tống bán tháo tài nguyên, khoáng sản hôm nay. Phần chúng ta dành cho các em có phải là những ngôi trường dột nát ở vùng cao? Hay đó là những sợi cáp mắc qua sông như ở Đắk Nông để các em trượt từ bờ bên này qua bờ bên kia tới trường ngay trên đầu sóng dữ?

Và chao ôi, những gì chúng ta dành cho chúng liệu có xứng đáng với những món nợ hàng trăm tỷ đô-la chúng ta đang vay nợ nước ngoài để đầu tư cho những dự án trên trời dưới biển.

Chúng ta hỉ hả khi năm sau vay được nhiều hơn năm trước, chúng ta giận lẫy vài hôm khi có vị quan chức nọ xà xẻo vốn ODA nhưng rồi cũng tặc lưỡi bỏ qua. Chúng ta an ủi nhau rằng trẻ em ngày sau sẽ tài giỏi hơn thế hệ hôm nay và sẽ trả hết những gì chúng ta đang vay mượn để vung tay quá trán và thả sức cho rơi rớt dọc đường.

[img] http://ledienduc.files.w...010/06/4.jpg?w=300&h=434[/img]
Hàng trăm vết thương lở loét trên thân thể
cháu bé mới 14 tuổi: Hào Anh

Vâng, tôi tin lắm vào tài năng, trí tuệ của trẻ em Việt Nam. Chúng ta có những thần đồng toán học, âm nhạc, thể thao ngang tầm quốc tế; chúng ta có những đôi bàn tay tài hoa ngay ở tuổi thiếu thời. Nhưng có tủi cho trẻ em không khi cha ông chúng trông vào những bàn tay khối óc ấy để trả những món nợ xuyên thế kỷ?

Chúng ta kỳ vọng trẻ em sẽ biến đất nước thành rồng, thành hổ nhưng đã vô tình đeo đá vào đôi cánh mỏng manh của các em bằng một thứ tội tổ tông truyền.

[img]http://ledienduc.files.wordpress.com/2010/06/5.jpg?w=320&h=240[/img]
Em Dũng ở Nghi sơn bị công an bắn chết hôm 25/05/2010

Vậy đấy, hành trang cho trẻ em vào tương lai tưởng như rất đầy mà thực ra lại rất vơi. Chúng ta chẳng cho trẻ em được bao nhiêu so với những gì chúng ta lấy đi của trẻ em. Những người lớn ích kỷ chỉ biết nhắm mắt và tưởng tượng ra những điều vĩ đại đã làm cho con trẻ, nhưng nếu mở mắt ra chúng ta sẽ bàng hoàng khi trẻ em đang trở thành nạn nhân của thói tham lam, mù quáng và ích kỷ của chúng ta.

Xin được mượn câu hát của Trịnh Công Sơn để gọi tên nỗi niềm tôi dành cho những đứa trẻ trong ngày trọng đại này:

Trẻ thơ ơi, trẻ thơ ơi
Tin buồn từ ngày mẹ cho mang nặng kiếp người…

Nguồn: Bài đăng trên báo trong nước Tuanvietnamnet ngày 30/05 với tựa đề “Người lớn ơi, xin một lần lắng nghe trẻ em nói” [tại link: http://www.tuanvietnam.n...n-lang-nghe-tre-em-noi-]. Không biết vì lý do “nhạy cảm” nào mà bị gỡ xuống, không còn truy cập được nữa. Tuy nhiên Blog “Đọc & Suy ngẫm” đã kịp ghi lại. Ảnh minh hoạ

nguồn: phiem đan

viethoaiphuong
#4 Posted : Tuesday, June 8, 2010 6:50:33 AM(UTC)
viethoaiphuong

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 9,291
Points: 11,028

Thanks: 758 times
Was thanked: 136 time(s) in 135 post(s)
Thương vụ "xuất khẩu" Người
Trương Vĩnh Khôi


http://www.tamthucviet.c...Files/TCTT/thuongvu.mp3



Từ khi CS đổi mới mở cửa ra ngoài, có một nghề mới xuất hiện là nghề xuất khẩu lao động, và gả bán phụ nữ sang làm dâu nước ngoài. Các nghề này, đầu nậu là chính quyền. Không cần bỏ vốn, mà “ngồi mát ăn bát vàng”. Khai thác con người bằng xuât khẩu lao động và phụ nữ là một tệ nạn xã hội trầm kha không có dấu hiệu thuyên giảm.

Một bài tường thuật trong muc “Những Cánh Thư Không Gửi” trên Bản Tin Cao Niên ngày 6 tháng 5 năm 2010 tại Đức, Ký giả Đàm văn Tiếu đã tường thuật nhưng chuyện “mắt thây, tai nghe” của các cô dâu, cũng như những người được XKLĐ qua Đài Loan.

Vào ngày 21/4/10, Ký gỉa Tiếu được tiếp kiến cha Peter Nguyễn văn Hùng tại văn phòng Pháp Lý của cha tại Bade City, Taoyuan country, Đài Loan. Linh mục Peter Nguyễn văn Hùng là người từ nhiều năm nay đã ra tay giúp đỡ, và bảo vệ quyền lợi cho những người Việt Nam thân cô, thế cô, ngôn ngữ bất đồng trên đất Đài Loan.

Ký gỉa Tiếu thuật lại rằng, khi ông tới văn phòng thì đã thấy mấy chục nạn nhân tại đây. Có em bị cụt chân, có em bị gẫy xương sống, có em mất hết khả năng làm việc, có em bị khủng hoảng tinh thần hay mất trí vv.. đang được cha nuôi dưỡng trong thời gian chờ đợi sự phán xét của công lý. Qua những trao đổi chuyện trò với các nạn nhân, ông Tiếu được cá c em cho biết rằng: các em đã bị các nghiệp chủ bóc lột, đánh đập, và hành hạ như nô lệ. Các em bị què tay, cụt chân là do tai nạn trong các nhà máy thiếu an toàn lao động. Sau khi bị cưa tay, chân, mặc dầu chưa hòan toàn hồi phục, các em đã bị đưa ra sân bay, đuổi về nước.


Theo cha Hùng, thì hiện nay, Đài Loan có khoảng 80,000 công nhân XKLD và trên 100, 000 cô dâu VN. Nhịp độ này, ngày một gia tăng chứ không hề giảm,. Ở VN, ai cũng nghĩ rằng ra tới ngoại quốc, cuộc sống sẽ dễ thở hơn, và có cơ hội giúp đỡ gia đình, nhưng tới bên này rồi, thì mới biết là vừa khổ sở, vừa nhục nhã. Như hôm qua, khi cha ra xe để lên quốc hội họp báo, lại có một em bị chủ đánh đến đổ máu đầu, trầy cổ, đến văn phòng cầu cứu. Thế là cha phải quay lại cử người đưa em đi bệnh viện, lấy giấy chứng thương. Có người đang ngồi nói chuyện với cha, đột nhiên té cái đùng xuống đất, tay chân co giựt, trợn mắt lên, la hét: “Đừng hãm hại tôi ! Đừng hãm hại tôi !”. Có người đến văn phòng, chưa nói năng gì thì đã ói mửa liên tục, tới bữa ăn cũng ói mửa, chẳng ăn được gì !

Cha Hùng nhận xét: “Thị trường lao động cũng có cung và cầu. Ở VN thì số cung nhiều hơn số cầu nên mới tạo điều kiện cho người ta bóc lột. Khi công nhân tới ký hợp đồng, muốn đọc qua bản hợp đồng, thì chủ không cho, nói là nếu không chịu ký ngay thì sẽ dành chỗ cho người khác. Có khi ra tới sân bay, gần bước lên máy bay mới cho ký hợp đồng, để không có thì giờ đọc. Đó là cái tiểu xảo để lừa những người ở thế yếu, vì trước khi ra đi họ đều đã ký giấy nợ tới cả 10 triệu đồng với người môi giới, có khi là thế chấp nhà cửa, ruộng vườn. Chính vì món nợ này, mà sang đây, người ta phải chấp nhận mọi sư hành hạ, sự ngược đãi để lấy tiền trả nợ. Ba năm nay, cha đã giúp đỡ cho rất nhiều phụ nữ VN trong hoàn cảnh bị cả 2 cha con người chủ cưỡng ép tình dục trong mấy năm liên tiếp mà không ai dám lên tiếng. Trước đó, nó đánh đập, ép phải ký giấy để cả 2 cha con cùng ăn ở với mình, nếu không chịu, thì nó đuổi về nước.. Nghĩ tới món nợ, mà phải cắn răng chịu nhục phục vụ cho nó.


Cha Hùng thêm ý kiến: “Những người sang đây là do mềm lòng vì cái bánh vẽ do bọn môi giới đưa ra. Họ đâu có biết rằng tới đây, ngày làm việc 8 tiếng, mỗi tháng lãnh 500 đô la, nhưng có tới 6 khoản tiền phải chi phí như: tiền ăn, tiền ở, tiền bảo hiểm, tiền đóng mỗi tháng cho môi giới, tiền tiết kiệm 3,000 đồng, chủ khấu trừ vào lương, và tiền thuế Một người mới sang, họ chỉ nhận được khoảng 7,200 USD/ một năm. Thế mà trước khi đi, họ phải ký giấy nợ 8,000 USD cho môi giới. Có 1 điểm vô lý là tại sao ở VN công nhân lại phải trả tiền cho môi giới ? Môi giới lẽ ra phải lấy tiền của người chủ đi thuê nhân công chứ ! Tại sao ở Đài Loan môi giới lại cấu kết với chủ để bóc lột công nhân nghèo?

Khi được hỏi về Tòa Lãnh Sự VN tại Đài Loan đã gíúp những gì cho các nạn nhân, thì cha Hùng nói: Tòa Lãnh Sự cử người đi gặp riêng các nạn nhân để hăm dọa và khuyên cáo các em đừng làm lớn chuyện, cứ lấy ít tiền rồi đi về cho yên. Nhưng các em tin vào việc cha làm, nên điện thoại cho cha biết chuyện đó. Chính phủ địa phương cũng rất bất mãn khi thấy chính quyền VN thay vì bảo vệ kiều dân của mình, lại đứng về phía đối nghịch. Họ tới chụp hình chụp ảnh, ghi âm ghi iếc rồi hăm dọa để gây áp lực, vì họ biết rằng những phụ nữ này rất sợ chồng họ ở VN biết được là họ bị hãm hiếp.

Cha đã từng đi họp ở “Cục Lao Động” địa phương, nơi có ba, bốn chục chị em làm việc ở hãng cá đông lạnh. Họ phải ở trong các containers, mùa hè thì nóng khủng khiếp, mùa đông thì lạnh thấu xương, tay chân họ bị lở loét hết. Tiền lương thì không được trả tới nơi tới chốn. Làm thêm giờ thì không được trả phụ trội. Buổi họp đó, có cả ông Trần Đông Y, đại diện lãnh sứ quán VN đi họp, nhưng từ sáng tới chiều, ông ta không mở miệng nói 1 câu. Tại sao vậy ? Tại vì công ty môi giới hàng tuần đem xe tới rước ông ta đi ăn uống , và cho quà cáp..
Cha Hùng kết luận rằng: "Mỗi công việc đều có mỗi giai đoạn. Mình không thể làm công việc tát nước mãi thế này! Đối với cái nhìn của cha thì đó là cái tội của những người lãnh đạo nhà nước VN. Cha mong ước làm sao cho đất nước mình chóng được dân chủ hóa. Có như thế thì tình trang XKLĐ và các cô dâu Việt ở Đài Loan mới có thể gỉai quyết được.”

Trương Vĩnh Khôi
Nguồn: Tâm Thức Việt Nam
viethoaiphuong
#5 Posted : Wednesday, December 15, 2010 10:27:49 PM(UTC)
viethoaiphuong

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 9,291
Points: 11,028

Thanks: 758 times
Was thanked: 136 time(s) in 135 post(s)

Xin quý vị bỏ chút thì giờ để nhận chân một SỰ THẬT đau lòng và góp thêm một tiếng nói !
Chân thành,
Huong Saigon

11-21-2010 Heart to Heart voi Linh Muc Nguyen Ba Thong Tap 1
http://www.youtube.com/watch?v=JaBkTOS1CvM

...
...

Ngụy đem buôn dân mình khắp xứ
Buôn đàn bà, phụ nữ trẻ thơ …
Đài Loan, Hương Cảng bơ vơ
Nhớ về cố quận lệ mờ mắt cay !
...
...


Hương Sài-Gòn
06/06/06
viethoaiphuong
#6 Posted : Friday, March 11, 2011 7:35:14 AM(UTC)
viethoaiphuong

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 9,291
Points: 11,028

Thanks: 758 times
Was thanked: 136 time(s) in 135 post(s)
Đỉnh cao sáng tạo: Tham nhũng nhân phẩm

Nguyễn Hoàng

Hằng Hằng Thúy Thúy

Kha Trấn Ác

Hằng Hằng Thúy Thúy
Mới ngày nào còn nhí ở Hà giang
Vài ba năm gặp dê cụ Đức Xương
Giờ cay đắng nằm trong ngục lạnh

Nhất tiếu thiên kim
Mà:
Hồng nhan bạc mệnh
Nhớ khi xưa:
Tuổi teen hoa nhường nguyệt thẹn
Má đỏ môi hường

Nguyễn Trường Tô còn đang tại chức
Cứ ra vô mặc sức công đường
Ôi Xương ơi Xương hỡi là Xương
Dâng bao tấm nữ nhi vào miệng sói
“Danh sách đen” có bao ngài đầu hói
Sao Xương không đem nói trước tòa
Mà khăng khăng cứ định… tuột quần
Để thiên hạ dèm pha mai mỉa?

Giờ ại lại bày trò “xử kín”
Hoa đã tàn còn nở dập vùi hoa!
Ya!

Nguồn: http://www.facebook.com/...%C3%BAy/150583371668661


Sầm Đức Xương. Ảnh: Internet

Bất chấp mọi cố gắng ngăn trở của chính quyền và xã hội, tham nhũng ở ta vẫn phát triển ngày càng rực rỡ trên hầu hết các lĩnh vực kinh tế, văn hoá xã hội, giáo dục, y tế.

Gần đây tham nhũng trong giáo dục (GD) đã có những sáng tạo vượt bậc tạo ra đối tượng mới, giá trị mới cho hành vi tham nhũng mà trên thế giới có lẽ đây là những phát kiến lần đầu cần được đăng ký bản quyền: phẩm giá làm người của các nữ học sinh vị thành niên trở thành đối tượng của một hệ thống tham nhũng sa đọa và trơ trẽn.

Ở một trường cấp 3 XHCN hàng tỉnh, các nữ học sinh vị thành niên người dân tộc phải hy sinh phẩm giá của một đời con gái chưa đến tuổi trăng tròn để tránh sự hăm dọa đánh tụt điểm số, kết quả học tập của một thầy hiệu trưởng.

Vâng, đó chính là sự sáng tạo bỉ ổi vượt bậc, sự phát triển về chất của phong trào tham nhũng ở ta: tham nhũng nhân phẩm của con người, cướp đi phần tâm hồn trong trắng của con người bằng quyền uy, điểm số và tiền bạc ngay từ ngưỡng của nhà trường XHCN!

Nữ học sinh vị thành niên người dân tộc miền sơn cước bị sự dẫn dắt bởi chính những người thầy lẽ ra phải mô phạm theo đạo “vì lợi ích trăm năm trồng người”, vào con đường hủy hoại nhân phẩm và đạo lý.

Thầy hiệu trưởng một trường phổ thông hàng tỉnh, không chỉ chăm sóc học sinh mà còn chăm nom các thầy, là thầy của thầy. Vậy mà đứng ra tổ chức cưỡng bức các cháu nữ sinh vị thành niên vào con đường mại dâm. Nhân phẩm của người con gái trở thành món hàng hối lộ cho sự thăng quan tiến chức! Nhờ vậy mà con sâu Sầm Đức Xương mới leo lên đến chức hiệu trưởng của hai trường cấp 3 hàng tỉnh và biết đâu còn leo cao nữa nếu…. Đó chính là tận cùng của sự suy đồi đạo lý làm người. Là điểm tận cùng của cuộc khủng hoảng và suy thoái GD mà xã hội đang phải tìm đường tỵ nạn GD!

Ông tỉnh trưởng, quan phụ mẫu chăn dắt dân chúng, cán bộ cốt cán của tổ chức luôn được học theo đạo đức nọ kia bỗng trở thành con yêu râu xanh, sống loạn luân với chính con cháu mà mình chăn dắt. Dẫm đạp lên mọi đạo lý sống của cha ông, của tổ chức mà tôn chỉ của nó luôn có thể so sánh với các loại thánh kinh, vậy mà chỉ được coi là hiện tượng sống buông thả… và ông vẫn tiếp tục nhiều năm qua chăn dắt dân chúng của một tỉnh! Thầy hiệu trưởng và quan tỉnh trưởng cùng nhiều quan chức cấp tỉnh trong một đường dây mua dâm nữ sinh vị thành niên, thật là một đỉnh cao của một hệ thống sa đọa và trơ trẽn!

Đã bốn năm năm trôi qua, cả một bộ máy đồ sộ hành pháp, chấp pháp và các lực lượng vũ trang luôn sẵn sàng có mặt ở khắp nơi. Vậy mà kẻ bị đẩy vào tội lỗi bỗng trở thành bị cáo, biết từ chối luôn quyền có luật sư bảo vệ tại tòa một cách không thể nào hiểu nổi. Vụ thầy hiệu trưởng và quan tỉnh trưởng (kể cả khi ông cởi truồng cho một gái điếm chụp) vẫn chưa thể kết luận vì thiếu bằng chứng… Đỉnh cao của nền tư pháp vô cảm!

Sau tham nhũng các giá trị vật chất, tham nhũng các vị trí quan quyền, người ta nói nhiều đến tham nhũng trong giáo dục và y tế. Sức khỏe con người, học vấn và đạo làm người, môi trường sống và thiên nhiên lần lượt trở thành nạn nhân của tham nhũng. Lần này, phẩm giá làm người của con cháu chúng ta, của những cô gái tuổi chưa đến tuổi trăng tròn, còn ngồi trên ghế nhà trường trở thành đối tượng của tham nhũng và hối lộ! Nghe chuyện đau đớn lòng này trời đất đều cúi đầu sám hối!

Xin giới lợi quyền hãy giữ lại một chút lương tâm tối thiểu, một chút lòng tự trọng tối thiểu. Xin hãy cố gắng học cách biết xấu hổ một cách tối thiểu trước nhân dân mà họ dẫn dắt!

N. H.

Nguồn: http://nguyenxuandien.bl...am-nhung-nhan-pham.html

http://www.boxitvn.net/bai/18383



CHXHCNVN là một chế độ gây tội ác chống nhân loại.
nghị quyết 1481 của Quốc hội Âu Châu ngày 25/01/2006
Điều 2 của nghị quyết viết: “Những chế độ toàn trị cộng sản từng cai trị ở Trung và Đông Âu trong thế kỷ qua, và hiện vẫn còn cầm quyền ở vài nước trên thế giới, tất cả (không ngoại trừ) biểu thị chân tướng của sự vi phạm nhân quyền tập thể. Những vi phạm nầy khác nhau tùy theo nền văn hóa, quốc gia và giai đoạn lịch sử, bao gồm cả những cuộc ám sát và xử tử cá nhân hay tập thể, gây chết chóc trong các trại tập trung, cho chết đói, đày ải, tra tấn, nô lệ lao động, và những hình thức khác về khủng bố thể xác tập thể, ngược đãi vì chủng tộc hay tôn giáo, vi phạm các quyền tự do lương tâm, tư tưởng và phát biểu, tự do báo chí và cả không đa nguyên chính trị.”

Nguyên văn: The totalitarian communist regimes which ruled in Central and Eastern Europe in the last century, and which are still in power in several countries in the world, have been, without exception, characterised by massive violations of human rights. The violations have differed depending on the culture, country and the historical period and have included individual and collective assassinations and executions, death in concentration camps, starvation, deportations, torture, slave labour and other forms of mass physical terror, persecution on ethnic or religious base, violation of freedom of conscience, thought and expression, of freedom of press, and also lack of political pluralism.
viethoaiphuong
#7 Posted : Tuesday, April 19, 2011 7:21:38 AM(UTC)
viethoaiphuong

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 9,291
Points: 11,028

Thanks: 758 times
Was thanked: 136 time(s) in 135 post(s)

Xã hội đảo điên:
Mẹ bày kế cho con đưa yêu râu xanh sập... 'bẫy tình'

Sau khi biết chuyện cô con gái chưa đầy 13 tuổi đã nhiều tháng ròng trở thành thứ “mua vui” cho người chú bên chồng, người mẹ căm phẫn quyết đưa yêu râu xanh ra ánh sáng . Và để yêu râu xanh sập bẫy, người mẹ phải đớn đau bày cho cô con gái nhỏ dụ “con mồi” vào bẫy.

Đối tượng tại tòa.

“Ông trẻ” mất nhân tính
Trong phòng xử án vắng tanh ở Tòa án nhân dân TP Hà Nội hôm 7-4-2011, người ta thấy cô bé tuổi mới lớn, mái tóc cắt tém ngồi lép vào mẹ. Tay cô bé bíu chặt lấy mẹ không rời, đôi mắt luôn cụp xuống, tránh ánh nhìn của những người xung quanh. Ngồi ở hàng ghế đặt giữa phòng, chị Tình, mẹ cô bé bị hại với dáng vẻ mệt mỏi, thân mình gầy gò thỉnh thoảng buông tiếng thở dài, chờ phiên xử bắt đầu.
Bị cáo ngồi cách mẹ con cô bé vài bước chân không phải là người xa lạ, đó là người đàn ông mà chị Tình phải gọi là chú còn con gái chị phải gọi hắn là ông trẻ. Vậy mà ông trẻ Nguyễn Văn Thêm (SN 1983, trú tại thôn Cựu, xã Vân Từ, Phú Xuyên, HN) đã nhiều lần hiếp dâm cháu gái tên H., chưa đầy 13 tuổi để rồi phải ra hầu tòa, trả giá cho những gì mà hắn đã gây ra.
Ngay từ những lời khai đầu tiên tại tòa, Thêm đã kêu oan. Vậy nhưng, chỉ sau đó vài phút hắn ta lần lượt khai nhận hành vi phạm tội của mình. Từng lời khai nhận tội của Thêm như trăm ngàn mũi kim đâm vào tâm can người mẹ có con bị hại đời. Chị không thể ngờ rằng người chú chồng mà chị vẫn kính trọng lại chẳng nghĩ đến luân thường đạo lý, lỡ hại đời đứa con gái dù có to xác, nhưng đầu óc vẫn còn quá non nớt để hiểu hết những gì mà mình vừa phải cay đắng trải qua.
Thêm làm ruộng, thỉnh thoảng ngày nông nhàn anh ta kiếm thêm thu nhập bằng nghề đóng gạch thuê. Bình thường hắn tỏ ra là một người hiền lành, nào ai ngờ được dưới lớp vỏ hiền lành của hắn là một con quỷ dữ. Nếu như bé H. không buột miệng kể chuyện cho một người chị biết, để rồi sau đó đến tai mẹ em thì không biết em sẽ bị ông trẻ của mình lạm dụng đến bao giờ.
Hôm đó, ngày mùa nên 9 giờ tối chị Tình mới đi làm đồng về, còn chưa kịp bước chân vào cửa, chị Tình được người hàng xóm kéo vào to nhỏ chuyện con chị lâu nay vẫn bị ông trẻ của nó sống ở ngay nhà đối diện biến thành trò “mua vui” cho hắn mà không ai hay biết.
Nghe xong chuyện, chị Tình bủn rủn chân tay nhưng vẫn nửa tin nửa ngờ. Lúc đó chị mới nhớ ra là thời gian gần đây, con gái chị có dùng chiếc điện thoại màu đen, hỏi ra thì nó bảo “mượn của bạn”. Xâu chuỗi dần dần chị thấy đúng là thời gian này con bé có nhiều biểu hiện khác lạ mà chị mải làm ăn và cũng chủ quan nên đã không để ý. Chị lôi cô con gái mới lớn ra hỏi chuyện thì cô bé bắt đầu thút thít kể.
Đầu óc váng vất, căm phẫn dâng trào, sau khi gạt nước mắt, chị Tình quyết đưa yêu râu xanh đội lốt ông trẻ ra ánh sáng, bắt hắn phải đền tội cho những gì mà hắn đã gây ra cho con gái chị. Không dám hé miệng nói lại với chồng, vì chị e rằng, người đàn ông dễ nổi nóng sẽ làm hỏng chuyện. Chị Tình âm thầm bàn với con gái đưa con yêu râu xanh vào tròng và cô bé H. đã ngoan ngoãn làm theo lời mẹ.
Theo như kế hoạch mà mẹ mình đã vạch ra, H. nhắn tin cho Thêm nhắn hắn sang nhà “chơi”. Nhận tin nhắn của cô bé, Thêm khấp khởi mừng thầm, hắn không hề nghi ngờ mà thẳng bước sang nhà cô bé theo đúng giờ hẹn vào khoảng 16h30 ngày 28-9-2010.
Nhìn quanh quẩn, thấy trong nhà vắng bóng người, vẫn quen như mọi khi, Thêm bắt đầu giở trò đồi bại với cô cháu gái gọi hắn bằng ông. Đúng lúc hắn đang làm cái việc bẩn thỉu đó, anh Trần Thế Hưng, bố cháu H. phát hiện liền vơ đòn gánh đuổi đánh và hô hoán mọi người đến bắt quả tang Nguyễn Văn Thêm.
Tại cơ quan điều tra, hắn khai nhận đó không phải lần đầu tiên mà hắn gần gũi với cô cháu gái. Đớn đau thay, cô bé chưa đầy 13 tuổi đã phải bốn tháng liền trở thành thứ “mua vui” cho kẻ mất nhân tính.
Theo lời khai của Thêm tại cơ quan điều tra, khoảng tháng 5-2009, do nhà cháu H. đang sửa chữa công trình phụ, không có nước sinh hoạt nên H. thường mang bát đĩa sang nhà Thêm rửa nhờ. Thấy cô cháu gái mới 13 tuổi nhưng đã phổng phao như thiếu nữ, nhiều lần H. mang bát sang rửa nhờ nhà ông trẻ đã bị Thêm sàm sỡ.
Dần dà, Thêm nẩy sinh ý định giao cấu với cháu H. Giữa tháng 5-2009, cháu H. sang nhà Thêm chơi, thấy không có ai ở nhà, cháu H. đã lấy chiếc điện thoại di động Trung Quốc màu đen của Thêm mang về nhà. Khi phát hiện kẻ trộm là đứa cháu gái, Thêm đã dùng điện thoại nhắn tin bảo cháu H. phải mang điện thoại sang trả, nếu không sẽ mách bố mẹ cháu. Ngày hôm sau, cháu H. sang nhà Thêm để trả điện thoại thì Thêm lại bảo không cần lấy lại nữa. Nói đoạn, anh ta tiến đến sàm sỡ cháu H. và đòi quan hệ với cô bé.
Từ sau lần đầu tiên đó, H. liên tục bị ông trẻ dọa nạt, bắt phải “phục vụ” mình. Sau mỗi lần hắn thỏa mãn, hắn đưa cho cô cháu gái nhiều thì 100.000 đồng, ít thì 50.000 đồng, kèm theo lời đe dọa không được tiết lộ cho ai biết. Để bắt cô cháu gái ngoan ngoãn phục vụ mình, Thêm còn đe dọa, nếu H. không chịu nghe lời thì hắn ta sẽ đem chuyện hai người “yêu nhau” kể cho các bạn H. biết, còn chuyện cô bé ăn trộm điện thoại cũng sẽ bị hắn mách bố mẹ H.
Vậy là lúc thì ở nhà hắn, khi tại nhà cô cháu gái, Thêm đã nhiều lần giao cấu với cháu H. Sự việc cứ như vậy diễn ra trong nhiều tháng ròng mà gia đình Thêm và bố mẹ H. không hề hay biết. H. cũng không dám nói với ai vì bị ông trẻ dọa.
Cho đến một lần, sau những dồn nén lâu ngày, H. đem chuyện kể với một người chị, rồi tin đồn đến tai hàng xóm. Bà hàng xóm tốt bụng lại đem chuyện kể với mẹ cháu H. thì sự việc mới dần được sáng tỏ. Vậy mà tại tòa Thêm vẫn ngoan cố không chịu nhận tội ngay. Chỉ đến khi vị chủ tọa đưa ra những bằng chứng không thể chối cãi, hắn mới chịu cúi đầu nhận tội. Vị hội thẩm nhân dân hỏi hắn:
- Trước khi hành động như vậy, bị cáo có suy nghĩ gì không?
- Dạ có.
- Suy nghĩ như thế nào, có đúng đạo lý, đúng pháp luật không?
- Bị cáo biết bị cáo sai, việc đó là nghiêm trọng.
-Không phải là nghiêm trọng mà là đặc biệt nghiêm trọng.
- Đây là do cháu Hồng tự nguyện đồng ý bị cáo mới làm.
- Bị cáo là ông trẻ, như vậy là loạn luân đấy, bị cáo có biết không?
Nghe vị hội thẩm nhân dân nói đến đây, Thêm chỉ biết cúi đầu im lặng.
Mịt mù tương lai cô bé bị hại đời
Về vai vế thì Thêm đứng hàng ông trẻ của bé H., nhưng tuổi hắn vẫn chưa quá 30. Nhà nghèo nhưng cô vợ của Thêm vốn hiền lành, ít nói nên sau khi sinh cho Thêm đứa con 4 tuổi cũng chỉ biết sống phụ thuộc vào chồng.
Từ khi biết chuyện chồng mình hiếp dâm đứa cháu gái, vốn đã kiệm lời, nay vợ Thêm càng lầm lì hơn trước. Hết bàng hoàng đến xấu hổ, chị vợ không dám và cũng chẳng muốn tin chồng mình dính tội Hiếp dâm trẻ em. Chị đã không đủ can đảm để đến dự phiên tòa xử chồng mình tội hiếp dâm cháu gái.
Còn Thêm đứng trước vành móng ngựa hắn vẫn tỏ ra ngoan cố. Hắn cho rằng mình không phạm tội hiếp dâm vì mỗi lần hắn “vui vẻ” với cô cháu gái thì H. đều thuận tình. Hắn còn kêu mình bị oan mà không hiểu rằng, đối với trẻ em thì dù cô bé có thuận tình thì hắn vẫn bị khép vào tội hiếp dâm, bởi ở lứa tuổi còn quá non nớt như vậy thì cô bé chưa đủ hiểu biết để tự bảo vệ mình.
Còn bé H., sau khi bị chính ông trẻ của mình hại đời, khi mà cả cái làng quê nhỏ bé đó đều biết chuyện thì tuổi thơ non nớt của cô bé cũng ngờ ngợ được rằng mình đang trở thành trung tâm của sự chú ý. Sau một tuần nghỉ học để dành thời gian làm việc với cơ quan công an, H. lại vui vẻ đến trường.
Nhưng rồi chỉ đi học được vài buổi, cô bé nhất định không chịu đến lớp. Chị Tình cố gặng hỏi con gái thì mới đau đớn biết rằng, hàng ngày đi học, H. vẫn bị chúng bạn trêu trọc đầy độc ác, bạn cùng trường gọi H. là “cave”, khiến cô bé quá xấu hổ, không còn muốn đến trường. Rồi H. nhất định không chịu đi học nữa.
Mỗi lần bố mẹ xúm vào khuyên bảo, H. chỉ chùm chăn lên đầu để không phải nghe gì cả. Cả ngày nó chỉ ru rú trong nhà, không cả dám thò mặt ra đường. Những nét thơ ngây hàng ngày của một cô bé mới lớn không còn rạng ngời trên khuôn mặt H. Thay vào đó là những ủ dột, đăm chiêu không đúng với lứa tuổi.
Thấy con gái như vậy, cuối cùng chị Tình đành phải chịu thua. Chị gạt nước mắt mua cho H. chiếc máy khâu để H. học nghề may mặc, những mong nó sẽ giúp con có cái nghề mà kiếm sống. Còn chuyện kiếm được tấm chồng cho con gái ở cái làng quê nhỏ bé, khi mà ai cũng đã biết chuyện thì chị Tình xót xa nói: “Chắc là khó lắm...”
Ngày đưa Thêm ra xét xử, chị không nhận được tin báo, khi người ta gọi điện về báo, chị mới tất tả đưa con ra dự tòa. Phiên tòa hôm đó đã phải dời lịch xét xử từ buổi sáng sang buổi chiều vì mẹ con chị không đến kịp.
Ngày xảy ra vụ việc đã được ngót một năm, nhưng nhận được tin báo từ tòa án, chân tay chị vẫn chưa hết bủn rủn. Tại tòa, người mẹ đau khổ đó không cần đền bù vật chất, chỉ mong pháp luật xét xử nghiêm minh đối với kẻ mất nhân tính.
Chị nói: “Bà ngoại của mẹ chồng tôi và chỗ bố của bị cáo là khúc ruột trên khúc ruột dưới, nào có ai ngờ hắn lại nhẫn tâm hại đời cả đứa cháu gái gọi mình là ông trẻ như vậy”. Sau khi xem xét, HĐXX đã tuyên phạt Thêm mức án 15 năm tù giam. Phiên tòa kết thúc, hai mẹ con chị Tình lủi thủi dẫn nhau ra về, H. líu ríu bước sau chân mẹ, đầu cúi gằm không dám ngước mắt nhìn ai.
Theo Tường Linh
Phunutoday.vn
Users browsing this topic
Guest (7)
Forum Jump  
You cannot post new topics in this forum.
You cannot reply to topics in this forum.
You cannot delete your posts in this forum.
You cannot edit your posts in this forum.
You cannot create polls in this forum.
You cannot vote in polls in this forum.