Giác Lâm Hoài Cảm Để nhớ về đêm lửa trại
ở chùa Giác Lâm(Sàigòn) ngày cũ.
SL
Giác Lâm tự hàng xoài bao phủ kín
Nhìn xa xa cảnh vật rất nên thơ
Tháp cao cao dày đặc những rêu mờ
Nhìn phong cảnh lòng thi nhân xúc động !
Lá xào xạt trong từng cơn gió lộng
Nắng vàng hanh điểm thêm nét đậm đà
Tiếng chuông chùa nhẹ lướt đến nơi xa
Tôi cảm thấy một nỗi buồn nhè nhẹ !
Tháp đôi cái đứng im lìm lặng lẻ
Mặt trơ ra như thách đố thời gian
Thử làm phai những nét chữ tô vàng
Của cổ vật tự ngàn xưa để lại ?!
Chim chóc hót tưng bừng không sợ hải
Líu lo mừng khúc hát cửa từ bi
Tình thương yêu tràn ngập chốn thuyền ni
Ai nở giết những chim kia vô tội ?!
Niềm đạo cảm lâng lâng bay vạn lối
Tôi chấp tay khẻ niệm tiếng Nam Mô
Lòng nhẹ nhàng như uống nước Cam Lồ
Của Đức Phật Từ Bi và Giác Ngộ !
Tiếng chuông mõ nhịp nhàng câu phổ độ
Đưa hồn tôi đi đến chốn hư vô
Tôi quên đi bao tộị lỗi nhấp nhô
Trong làn sóng của bể đời đau khổ!
Tôi mong ước cõi Tây Phương Tịnh Độ
Đầy an vui và đầy những tình thương
Đài sen vàng thơm ngát khói trầm hương
Không phiền não, không đa mang nghiệp chướng !
Tôi là kể phàm trần đang lạc hướng
Về nơi đây sám hối lỗi lầm xưa
Cố điểm tô cho đẹp kiếp sống thừa
Hoa đạo hạnh tôi đây nguyền gặt hái
Gió chiều thổi kéo tôi về hiện tại
Của cuộc đời phiền não thế gian này
Hồn tôi còn phiêu lãng chốn trời mây
Quên ánh nắng chiều nay đang lịm tắt
Nhớ lại đến chùa xưa lòng se thắt
Tiếng chuông chùa còn vọng ở xa xa
Hồn tôi bay theo cơn gió la đà
Tôi nhớ đến ngày qua bao luyến tiếc !
Sương Lam