Đời Thi Sĩ Tôi vẫn biết đã vướng đời thi sĩ,
Là nặng mang đau khổ với yêu đương,
Là bâng khuâng ngắm lá rụng ven đường.
Hoặc thao thức những đêm dài không ngủ!!
Sẽ nhớ mãi chuyện xưa, duyên tình cũ,
Nhìn mây bay, đau xót cảnh hợp tan
Thấy lá rơi nghĩ đê'n giấc kê vàng,
Trăm năm tuổi thoáng phù du mộng ảo
Cuộc trần thế ít vui nhiều phiền não
Chuyện tình yêu, vòng danh lợi vương mang!
Muốn thoát ra lại càng bị buộc ràng
Khi chán nãn muốn buông xuôi tất cả!!
Đôi lúc muốn đuợc biến thành gỗ đá !?
Hoặc cỏ cây, hoặc trăng, gió, sương, mây,
Để chơi vơi thoát khỏi cuộc trần này,
Để chẳng biết khổ , đau, buồn, giận, nhớ !!
Nhưng tôi vẫn sống và tôi vẫn thở !
Trái tim còn rung động nhịp yêu đương ,
Vẫn thích nhìn lá rụng khắp nẻo đường ,
Vẫn thích ngắm tuyết rơi, mây lờ lững !!
Tôi vẫn biết cuộc đời chỉ là những:
Chuổi buồn đau, mộng ảo với phù du!
Nẻo tương lai, thì xa thẳm mit mù!
Và quá khứ , chỉ còn là kỷ niệm !!
Đời Thi Sĩ nhìn đời toàn màu tím !
Mặc ai vui, sao ta vẫn buồn thôi!?
Vẫn nhớ thương kỷ niệm dẫu xa rồi !
Buồn ngơ ngẩn khi mưa rơi tuyết đổ !
Đôi lúc nghĩ phải chăng Trời định số:
Kiếp thi nhân chỉ sống với con tim
Dệt vần thơ, thay người cạn nỗi niềm
Đời trần thế, thoáng quên trong phút chốc !
Cùng chia xẻ mọi nụ cười , tiếng khóc ,
Của thế nhân, của muôn vạn con tim,
Đem vần thơ, xoa dịu nỗi ưu phiền,
Thơ và Mộng là cuộc đời Thi Sĩ !!
Sương Lam( trích trong Tuyển Tập Thơ Dấu Vết 2004 Portland -Oregon)