chép bài thơ cũ cho NĐ PC giải khuây
Phượng hoàng
Con cò mà đi ăn đêm
Đậu phải cành mềm ...
Tích cũ dập dềnh ca dao mẹ
Bềnh bồng vận nước, mù sa em
Máu chảy về tim
Trên nẻo tìm, hồn tơi cánh tả
Lửa vô minh hơn một lần chớp lóa
Thiêu rụi hình hài nửa đóa hoàng lan
Từ nguồn thăm thẳm tiếng vang
Duyên xưa níu gọi, hồn hoang mang về
Sắc không, thì cũng cơn mê
Trần gian, cố quận, cũng quê vô thường
Tro tàn tái tạo thịt xương
Thổi vào sinh khí là luồng ái ân
Từ trăm năm, luân hồi mấy nẻo
Ma đưa đường, không khéo vong thân
Dù lòng quyết tuyệt tham sân
Dù tâm chánh nghiệp, trong ngần nguyện thôi
Bối rối làn môi
Bồi hồi ánh mắt
Cuống quýt miệt mài đêm vắng nợ
Xôn xao bỡ ngỡ ngày chờ mong
Xuân hạ thu đông
Chim vàng xoải cánh
Tìm khắp nhân gian một nhánh ngô đồng
Không phải cành cong
ynguyên (30/01/2005)