quote:
Gởi bởi Phượng Các
Hì hì, không có gì đâu NamGiao ơi, tại kinh nghiệm nhiều lần là có khi người đọc tưởng là người viết có nỗi lòng như tơ rối cần được gỡ (ai từng có tâm sự buồn hay có vấn đề thì thông cảm mà, nhiều khi chỉ cần có người nghe mình một cách chân tình là nỗi buồn cũng vơi được rất nhiều, có nhiều khi một tấm lòng rộng mở cũng khiến cho một kẻ muốn tự tử ngưng lại quyết định bỏ cuộc chơi với đời đó). Vậy mà có nhiều người nỡ lòng nào game playing, bịa chuyện ra cho vui thay vì họ vào viết trong các mục khác, khiến cho ai nấy hè hụi nhau xúm lại giúp gỡ rối tơ lòng, gỡ cho đã rồi mới thấy hóa ra mình đang gỡ .... ghẻ! 


+++++++++++++++++++++++
Cho tui góp ý nghe các bạn.
Hoàn cảnh của Thảo cũng dễ thông cảm vì không ít phụ nữ lâm vào tình cảnh bị ăn hiếp vi` tánh hay chịu đựng, bỏ qua cho êm nhà nên mấy ông chồng cứ lấn lướt. Tui thấy NamGiao viết thiệt tình chứ hổng phải game playing bởi vì câu chuyện có đủ chi tiết và ngẩm nghỉ thấy quá là thực tế phát rầu. Hổng ai ở không mà ngồi viết một lá thư dài tình tiết như vậy để bịa chuyện ra cho vui đâu......mà có là chuyện người hay chuyện mình đọc rồi cũng học hỏi thêm về cuộc đời phụ nữ. Chứ tới phiên mình bị nạn thì mình cũng rất mong nghe được góp ý của người khác.
Cho nên tui cũng muốn nhắn mấy lời chia sẻ tâm tình. Thảo đừng nhờ cậy chồng nhiều quá, hảy kiếm cho mình những niềm vui riêng, thú tiêu khiển riêng, đi chơi với bạn bè riêng để vợ chồng có giây phút riêng cho mình. VN mình hay chồng vợ đi chung nên riết thấy nhàm hổng quí. Ra ngòai cứ nói chuyện vui vẻ với bạn đàn ông

để chồng thấy người khác phái mến mình, thích tiếp xúc với mình chứ hổng phải là mình hổng ai thèm.
Cũng đừng lúc nào cũng hỏi ý kiến chồng như mặc áo màu nào, thích kiểu tóc nào hay bửa nay anh ăn cái gì đễ em đi chợ v.v. Như vậy thì chồng càng lên mặt xem vợ như cần họ. Hình như Thảo là người có sức chịu đựng nên buồn để trong lòng. Cần có sự vươn lên để chồng đừng xem nhẹ vợ. Mà mấy ổng quen lấn lướt lâu rồi nên khó mà thay đổi liền. Khi chồng thấy vợ không cần họ như họ tưởng thì họ mới sợ mất vợ.
Cái mà ngày nào ở nhà cũng như ăn cổ linh đình phát ngẹn, chồng đòi hỏi cái gì cũng có liền hổng dám làm phật lòng thì dễ bị ăn hiếp lắm. Mấy ổng có thiếu thốn cái ăn, cái mặt, cái tình mới được..... chứ ì phèo ra đó như ông vua thì ra đường mua chuộc tình cảm là bình thường..... tại vì ở nhà đầy đủ quá đâm ra chán..... kinh nghiệm đắng cay của tui học đó. Cơm no bò cởi là hại mình thôi.
Lâu lâu làm bộ hổng biết nấu món gì để chồng nấu ăn để chồng thấy nhớ đồ ăn của vợ, đi shopping chơi, làm đẹp cho mình, đàn ông thích nói chuyện với mình (hổng phải ngọai tình à nghen), hổng phải lúc nào cũng 'anh oi, anh a'... đừng để chồng tưởng mình sẽ lúc nào cũng ở tại đây chờ anh.
Mấy chị em nhớ nghen.........phụ nữ phải làm mồi chứ đừng làm cá đi tìm mồi.