Welcome Guest! To enable all features please Login or Register.

Notification

Icon
Error

2 Pages<12
Mộng và Thực
Tonka
#21 Posted : Monday, November 28, 2005 4:06:22 AM(UTC)
Tonka

Rank: Advanced Member

Groups: Administrators
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 9,643
Points: 1,524

Thanks: 95 times
Was thanked: 201 time(s) in 189 post(s)
quote:
Gởi bởi Phượng Các

Nếu trong kinh Phật có nói tới cây chiên đàn thì chắc lọai cây này có thật quá. Phật khi giảng pháp thường khi dùng những gì trong thực tế để dẫn dụ tới những điều sâu xa cho mọi người hiểu. Có khi lọai cây đó hiện nay ta không còn nữa hoặc đã được gọi bằng một tên khác chăng.


Có thể nó hiện hữu ở những cảnh giới khác mà chỉ có con mắt thứ ba mới nhìn thấy được Wink
Phượng Các
#22 Posted : Monday, November 28, 2005 11:09:57 AM(UTC)
Phượng Các

Rank: Advanced Member

Groups: Administrators
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 18,432
Points: 19,233
Woman
Location: Golden State, USA

Was thanked: 646 time(s) in 606 post(s)
Con mắt thứ ba?? Tương đương với huệ nhãn bên Phật giáo chăng?

ChieuHoang
#23 Posted : Monday, November 28, 2005 3:04:14 PM(UTC)
ChieuHoang

Rank: Newbie

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 204
Points: 0

.

Cây Chiên Đàn

.
Chị PCTonka ơi,
Thật ra tất cả những gì Ch viết ở trên đều dựa vào kinh sách Phật giáo. Dĩ nhiên, chúng đều thật có, chỉ có điều, với con mắt phàm phu mình không nhìn thấy được thôi.

Đức Phật là đấng biết tất cả mọi sự, và ngài đã khởi tâm từ bi kể lại cho chúng ta nghe về những thế giới khác, những lòai khác. Khoa học càng tiến bộ, thì ta càng thấy tất cả những gì khoa học chứng minh đều đã được đức Phật nói từ hơn 2500 năm về trước.

Có một dạo, Chiêu Hoàng say mê kinh sách như người say mê coi...phim bộ của các truyện tàu. Hay tuyệt vời! Tựa như mình là một đứa bé con, ngồi thu mình bên người cha già nghe cha kể lại những truyện mà ông đã kinh qua, và nhìn tận mắt về vũ trụ bao la, rộng lớn này, rõ ràng như nhìn từng đường chỉ trong lòng bàn tay.

Trả lời chị PC:
quote:
Con mắt thứ ba?? Tương đương với huệ nhãn bên Phật giáo chăng?

Theo sự hiểu biết rất nông cạn của Chiêu Hoàng thì con mắt thứ ba có nhiều tầng lớp nông, sâu. Tuệ nhãn của Phật thì trùm hết tất cả.

CH

Phượng Các
#24 Posted : Tuesday, November 29, 2005 2:42:54 AM(UTC)
Phượng Các

Rank: Advanced Member

Groups: Administrators
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 18,432
Points: 19,233
Woman
Location: Golden State, USA

Was thanked: 646 time(s) in 606 post(s)
quote:
Gởi bởi ChieuHoang
Đức Phật là đấng biết tất cả mọi sự, và ngài đã khởi tâm từ bi kể lại cho chúng ta nghe về những thế giới khác, những lòai khác. Khoa học càng tiến bộ, thì ta càng thấy tất cả những gì khoa học chứng minh đều đã được đức Phật nói từ hơn 2500 năm về trước.
..............

Tuệ nhãn của Phật thì trùm hết tất cả.

CH


Rất đồng ý với Chiêu Hoàng. Nếu hiểu theo cái nghĩa Phật tử như thế nhân thường hiểu (quy y, có pháp danh, ăn chay, niệm Phật, đi chùa, ngồi thiền, v..v...) thì PC chưa có cái nào hết, nhưng khi suy tư về cuộc sống và chiêm nghiệm cách lý giải của Phật về sự đời thì phải thấy Ngài có một bộ óc vĩ đại, một sự thông tuệ cực kỳ, một vị ..... Phật! Ngài đã chiếm trọn tâm tư và tình cảm trong lòng mình.
qsan
#25 Posted : Wednesday, December 14, 2005 12:19:31 PM(UTC)
qsan

Rank: Newbie

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 17
Points: 0

quote:
Gởi bởi ChieuHoang

.

Cây Chiên Đàn

.
Chị PCTonka ơi,
Thật ra tất cả những gì Ch viết ở trên đều dựa vào kinh sách Phật giáo. Dĩ nhiên, chúng đều thật có, chỉ có điều, với con mắt phàm phu mình không nhìn thấy được thôi.

Đức Phật là đấng biết tất cả mọi sự, và ngài đã khởi tâm từ bi kể lại cho chúng ta nghe về những thế giới khác, những lòai khác. Khoa học càng tiến bộ, thì ta càng thấy tất cả những gì khoa học chứng minh đều đã được đức Phật nói từ hơn 2500 năm về trước.

Có một dạo, Chiêu Hoàng say mê kinh sách như người say mê coi...phim bộ của các truyện tàu. Hay tuyệt vời! Tựa như mình là một đứa bé con, ngồi thu mình bên người cha già nghe cha kể lại những truyện mà ông đã kinh qua, và nhìn tận mắt về vũ trụ bao la, rộng lớn này, rõ ràng như nhìn từng đường chỉ trong lòng bàn tay.

Trả lời chị PC:
quote:
Con mắt thứ ba?? Tương đương với huệ nhãn bên Phật giáo chăng?

Theo sự hiểu biết rất nông cạn của Chiêu Hoàng thì con mắt thứ ba có nhiều tầng lớp nông, sâu. Tuệ nhãn của Phật thì trùm hết tất cả.

CH






Một trong thiên hình vạn trạng và thiên hình vạn trạng của Một !

Ta cần trái tim ngươi !

Văn Thù Bồ Tát
ChieuHoang
#26 Posted : Saturday, January 7, 2006 11:49:00 AM(UTC)
ChieuHoang

Rank: Newbie

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 204
Points: 0

Những hạt cườm đánh rơi...

Cô đến thăm anh vào một buổi chiều mùa Đông. Mới gần năm giờ mà trời đã bắt đầu chạng vạng tối. Cô mệt và đói. Nói chuyện với anh nhát gừng với khuôn mặt buồn hiu...

Nơi anh ở là cuối chân cầu thang đưa cô lên đỉnh, có nhiều cây cối xanh mát, hình như họ còn kết đèn trên những cành cây tựa như những vì sao lạc. Đôi mắt cô ngơ ngơ nhìn khắp phòng. Đẹp đấy chứ. Lối trang trí kiểu Âu Châu rất bắt mắt. Cô nằm xòai lên cái ghế sofa hình chữ "S", hai chân co ro núp dưới tấm váy trắng dài quá gối có kết những hạt cườm. Nơi đây yên tịnh quá. Giá mà cô có thể nhắm mắt ngủ một giấc dài.

"Anh cần giúp gì không hả?"

Cô nói vọng vào bếp trong lúc anh đang loay hoay hâm bữa cơm chiều. Mắt cô vẫn nhắm tịt. Đã bảo rồi. Cô sẵn sàng rơi vào một giấc ngủ ngắn...

"Không. Em cứ nghỉ cho khoẻ đi. Một chút là xong thôi..."

Nhưng đời nào cô lại có thể dám ngủ cơ chứ. "Bất lịch sự lắm đấy! Vì ai lại nhận lời đến dự bữa cơm chiều mà lăn ra ngủ bao giờ!" Cô nhủ thầm như thế, rồi dong mắt nhìn vào khu vườn be bé qua khung cửa. Đẹp làm sao, màn đêm đã ngự trị, những ánh đèn kết trên những tàng cây sáng rực như sao sa....

Bữa cơm thật tuyệt diệu. Cơm ngon, lại có tri kỷ. Khuôn mặt cô có lẽ sinh động hơn. Cô nhớ mình đã nhìn anh cười với đôi mắt lung linh như hai vì sao lạc thay cho lời cám ơn nhạt nhẽo...

*

Một tối. Anh mở nhạc, tình cờ nghe lại những bản anh và cô đã ngồi nghe trong buổi tối hôm nào. Hình như anh nhớ cô. Anh bần thần quay mặt. Chợt thấy có gì lấp lánh trên chiếc ghế sofa và trên mặt thảm. Nhìn lại, đó là những hạt cườm cô đã vô tình đánh rơi trong lần viếng thăm kỳ trước....

Chiêu Hoàng
như-nguyện
#27 Posted : Saturday, January 7, 2006 11:20:02 PM(UTC)
như-nguyện

Rank: Newbie

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 116
Points: 0

quote:
Gởi bởi ChieuHoang

Những hạt cườm bỏ rơi...

Cô đến thăm anh vào một buổi chiều mùa Đông. Mới gần năm giờ mà trời đã bắt đầu chạng vạng tối. Cô mệt và đói. Nói chuyện với anh nhát gừng với khuôn mặt buồn hiu...

Nơi anh ở là cuối chân cầu thang đưa cô lên đỉnh, có nhiều cây cối xanh mát, hình như họ còn kết đèn trên những cành cây tựa như những vì sao lạc. Đôi mắt cô ngơ ngơ nhìn khắp phòng. Đẹp đấy chứ. Lối trang trí kiểu Âu Châu rất bắt mắt. Cô nằm xòai lên cái ghế sofa hình chữ "S", hai chân co ro núp dưới tấm váy trắng dài quá gối có kết những hạt cườm. Nơi đây yên tịnh quá. Giá mà cô có thể nhắm mắt ngủ một giấc dài.

"Anh cần giúp gì không hả?"

Cô nói vọng vào bếp trong lúc anh đang loay hoay hâm bữa cơm chiều. Mắt cô vẫn nhắm tịt. Đã bảo rồi. Cô sẵn sàng rơi vào một giấc ngủ ngắn...

"Không. Em cứ nghỉ cho khoẻ đi. Một chút là xong thôi..."

Nhưng đời nào cô lại có thể dám ngủ cơ chứ. "Bất lịch sự lắm đấy! Vì ai lại nhận lời đến dự bữa cơm chiều mà lăn ra ngủ bao giờ!" Cô nhủ thầm như thế, rồi dong mắt nhìn vào khu vườn be bé qua khung cửa. Đẹp làm sao, màn đêm đã ngự trị, những ánh đèn kết trên những tàng cây sáng rực như sao sa....

Bữa cơm thật tuyệt diệu. Cơm ngon, lại có tri kỷ. Khuôn mặt cô có lẽ sinh động hơn. Cô nhớ mình đã nhìn anh cười với đôi mắt lung linh như hai vì sao lạc thay cho lời cám ơn nhạt nhẽo...

*

Một tối. Anh mở nhạc, tình cờ nghe lại những bản anh và cô đã ngồi nghe trong buổi tối hôm nào. Hình như anh nhớ cô. Anh bần thần quay mặt. Chợt thấy có gì lấp lánh trên chiếc ghế sofa và trên mặt thảm. Nhìn lại, đó là những hạt cườm cô đã vô tình đánh rơi trong lần viếng thăm kỳ trước....

Chiêu Hoàng




Chị !

..lâu rồi không đọc lại những áng văn của chị , giờ đây cũng lãng đãng nét dịu dàng và lẳng lặng dáng trầm ngâm !

như nguyện gởi đến chị lời vấn an ! Rose

ChieuHoang
#28 Posted : Sunday, January 8, 2006 5:56:29 AM(UTC)
ChieuHoang

Rank: Newbie

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 204
Points: 0

.
Chào Như Nguyện,
Rất vui khi gặp lại. Cũng rất vui khi Như Nguyện vẫn còn thích đọc văn Chiêu Hoàng.

Đã bắt đầu chuẩn bị đón tết ta chưa vậy?

CH
ChieuHoang
#29 Posted : Sunday, January 8, 2006 5:58:25 AM(UTC)
ChieuHoang

Rank: Newbie

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 204
Points: 0

.

Nhiều tóc, nhiều tội...


Ngày xưa còn bé, tóc cô vừa nhiều vừa cứng như một cánh rừng dựng đứng. Các bạn kháo nhau rằng. "Nhiều tóc, nhiều tội lắm đấy!" Với tính cả tin, nghe xong, cô đâm lo lo. Thỉnh thoảng, lại ngồi bứt mấy sợi tóc trên đầu cho...bớt tội. Nhưng chỉ bứt được vài sợi, đau quá, cô lại thôi!

Ngày tháng qua đi. Nỗi lo trẻ con ngày ấy cũng nhạt nhòa. Giòng đời suôi chảy, cô còn có nhiều nỗi lo lắng hơn thế nữa. Dạo sau này, những lần gội đầu, cô thấy tóc mình rụng đi ít nhiều. Lại thấy lo lo. Chẳng hiểu tới bao giờ thì đầu cô bị...trọc lóc như một vị... ni cô nhỉ?

A. Nếu vậy, ít nhất thì cô cũng...bớt được rất nhiều tội.
(Chỉ chịu khó hơi bị xấu một xíu thôi mờ!!!)

Chợt thấy mình trẻ con quá mức. Cái gì cũng lo. Lo chuyện tào lao, vớ vẩn như có lần ông bạn quở rằng. "Cư lo bò trắng răng" là vậy!
như-nguyện
#30 Posted : Sunday, January 8, 2006 12:52:01 PM(UTC)
như-nguyện

Rank: Newbie

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 116
Points: 0

quote:
Gởi bởi ChieuHoang

.
Chào Như Nguyện,
Rất vui khi gặp lại. Cũng rất vui khi Như Nguyện vẫn còn thích đọc văn Chiêu Hoàng.

Đã bắt đầu chuẩn bị đón tết ta chưa vậy?

CH



Cũng chỉ về chúc Tết gia đình , cho 2 thằng nhóc biết chút gì...truyền thống.

Thế thôi , chị ạ !
ChieuHoang
#31 Posted : Friday, February 3, 2006 7:03:42 AM(UTC)
ChieuHoang

Rank: Newbie

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 204
Points: 0


Dear God,

Bây giờ đã 2:01 sáng, con không ngủ được. Con lại thấy hơi hơi buồn. Cái hơi hơi buồn này của con nó cũng khó giải thích quá đi thôi. Vì nó do nhiều nguyên nhân họp lại mà bất thình lình con chưa nhớ hết để có thể kể lể ra được. Nhưng cái chuyện con nhớ gần đây nhất là con có một cô bạn nhỏ tự nhiên dạo này gặp nhiều chuyện buồn quá, con không biết cô ta có sao không? Con chỉ sợ cổ buồn quá bịnh thêm nữa....

Con biết là God thương tất cả mọi người thì không lý gì God lại quên cô bạn nhỏ của con hả God?

À. Còn một chuyện nữa làm con thấy hơi hơi buồn là con cũng có một cô bạn thân lắm. Con đưa cô ta vào làm chung với con. Nhưng con mới biết rằng, cô đang muốn đá văng con ra để cổ lấy cái chỗ của con đó God. Nhưng trước mặt con thì cổ cứ giả nhân, giả nghĩa nói đủ thứ để con còn nghĩ cổ vẫn là một người bạn rất thân, rất tốt của con, còn đối với ông boss thì cổ nói chi đó làm cho ổng thích cổ hơn con, nghĩ rằng cổ làm việc giỏi hơn con, nên cái ông boss (hơi ngu ngu đó) muốn cho cổ lên làm "mê-na-giơ" thế chỗ của con đó. Con thấy buồn ghê à... Chắc cái buồn này không còn ở mức "hơi hơi" nữa đâu, vì cổ là bạn rất thân của con mà đi "đâm sau lưng chiến sĩ" như vậy thì con cũng hết biết luôn!

Con lại có một cái tính rất kỳ quặc, quái đản. Con biết người ta như vậy rồi, mà không chịu vạch mặt cho rõ ràng. Con chỉ im lặng thôi. Biết vậy, rồi ghim trong bụng, buồn một mình. Mai kia, con sẽ bị mất việc, con đi kiếm việc làm khác và xin chừa, buộc chỉ cổ tay, coi như đây là một kinh nghiệm để đời, không thèm giới thiệu bạn bè vô làm với mình nữa....

Mà trên đời, God thấy không, mỗi người chỉ có 1,2 người bạn thân là cùng. Đâu có nhiều để..."phung phí" tới vậy, mất người này, đâu có dễ gì kiếm được một người bạn khác. Ban thân của con ít quá, mất đi một đứa, hình như trong khuôn tim của con hơi hơi rộng thêm ra.....

Con nghĩ, God cũng như Phật, chẳng bỏ bê đứa nào. Nhất là cái đứa dễ tin, yêu như con. Phải không God?

Tái bút: Con viết thư cho God chẳng dài gì mấy mà sao mắt con bỗng thấy cay cay. Không biết vì thức khuya, buồn ngủ, hay vì tại cái "hơi hơi buồn" của con mà ra nông nỗi ấy?

Con đi ngủ nha God. Chúc God ngủ ngon.

như-nguyện
#32 Posted : Friday, February 3, 2006 11:04:56 AM(UTC)
như-nguyện

Rank: Newbie

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 116
Points: 0

quote:
Gởi bởi ChieuHoang


Dear God,

Bây giờ đã 2:01 sáng, con không ngủ được. Con lại thấy hơi hơi buồn. Cái hơi hơi buồn này của con nó cũng khó giải thích quá đi thôi. Vì nó do nhiều nguyên nhân họp lại mà bất thình lình con chưa nhớ hết để có thể kể lể ra được. Nhưng cái chuyện con nhớ gần đây nhất là con có một cô bạn nhỏ tự nhiên dạo này gặp nhiều chuyện buồn quá, con không biết cô ta có sao không? Con chỉ sợ cổ buồn quá bịnh thêm nữa....

Con biết là God thương tất cả mọi người thì không lý gì God lại quên cô bạn nhỏ của con hả God?

À. Còn một chuyện nữa làm con thấy hơi hơi buồn là con cũng có một cô bạn thân lắm. Con đưa cô ta vào làm chung với con. Nhưng con mới biết rằng, cô đang muốn đá văng con ra để cổ lấy cái chỗ của con đó God. Nhưng trước mặt con thì cổ cứ giả nhân, giả nghĩa nói đủ thứ để con còn nghĩ cổ vẫn là một người bạn rất thân, rất tốt của con, còn đối với ông boss thì cổ nói chi đó làm cho ổng thích cổ hơn con, nghĩ rằng cổ làm việc giỏi hơn con, nên cái ông boss (hơi ngu ngu đó) muốn cho cổ lên làm "mê-na-giơ" thế chỗ của con đó. Con thấy buồn ghê à... Chắc cái buồn này không còn ở mức "hơi hơi" nữa đâu, vì cổ là bạn rất thân của con mà đi "đâm sau lưng chiến sĩ" như vậy thì con cũng hết biết luôn!

Con lại có một cái tính rất kỳ quặc, quái đản. Con biết người ta như vậy rồi, mà không chịu vạch mặt cho rõ ràng. Con chỉ im lặng thôi. Biết vậy, rồi ghim trong bụng, buồn một mình. Mai kia, con sẽ bị mất việc, con đi kiếm việc làm khác và xin chừa, buộc chỉ cổ tay, coi như đây là một kinh nghiệm để đời, không thèm giới thiệu bạn bè vô làm với mình nữa....

Mà trên đời, God thấy không, mỗi người chỉ có 1,2 người bạn thân là cùng. Đâu có nhiều để..."phung phí" tới vậy, mất người này, đâu có dễ gì kiếm được một người bạn khác. Ban thân của con ít quá, mất đi một đứa, hình như trong khuôn tim của con hơi hơi rộng thêm ra.....

Con nghĩ, God cũng như Phật, chẳng bỏ bê đứa nào. Nhất là cái đứa dễ tin, yêu như con. Phải không God?

Tái bút: Con viết thư cho God chẳng dài gì mấy mà sao mắt con bỗng thấy cay cay. Không biết vì thức khuya, buồn ngủ, hay vì tại cái "hơi hơi buồn" của con mà ra nông nỗi ấy?

Con đi ngủ nha God. Chúc God ngủ ngon.





...như vậy là chị thích ăn cam lắm hở ?

well, đó cũng là một nét tỉnh lặng của hồ thu , kín đáo của liểu xanh !

...rồi cũng sẽ qua đi , hãy nghỉ rằng ta không...tài ba và bạn ta không..,chẳng qua là cơm áo !

thì chị..sẽ thấy nhẹ nhàng hơn !

và...chị sẽ viết văn hay hơn !

Users browsing this topic
Guest (11)
2 Pages<12
Forum Jump  
You cannot post new topics in this forum.
You cannot reply to topics in this forum.
You cannot delete your posts in this forum.
You cannot edit your posts in this forum.
You cannot create polls in this forum.
You cannot vote in polls in this forum.