Welcome Guest! To enable all features please Login or Register.

Notification

Icon
Error

23 Pages«<1415161718>»
Thơ NGUYỄN PHAN NGỌC AN
Nguyenphanan
#301 Posted : Wednesday, November 29, 2006 2:04:14 PM(UTC)
Nguyenphanan

Rank: Newbie

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 536
Points: 0

Tâm Sự Với Trăng Sao

Đêm nay thao thức ngắm nhìn trăng,
Vằng-vặt trời trong, dáng chị Hằng
Một dải Ngân-Hà sao lấp-lánh,
Hỡi người xa ! có nhớ ta chăng ?

Sao tôi buồn quá chị Hằng ơi !
Có lẽ thân tôi khổ suốt đời !
Tôi sống lạc loài nơi xứ lạ,
Tôi chìm trong thương nhớ đầy vơi !

Tôi trách sao tôi lại kiếp người !
Cho đời phụ-bạc, khổ thêm thôi !
Tim tôi lại một lần đau xót,
Vì đã in sâu bóng một người !

Người đó, ngày xưa ở rất gần,
Mà sao tôi thấy cách muôn trùng,
Gặp nhau chỉ biết nhìn không nói,
Có nói bao nhiêu cũng không cùng !

Bây giờ người ấy ở xa xôi,
Có lúc nào mơ nghĩ đến tôi ?
Có lúc nào mơ ngày gặp lại ?
Trời ơi ! Tôi đã mất em rồi !...

Như Hải
Nguyenphanan
#302 Posted : Tuesday, December 5, 2006 12:00:36 AM(UTC)
Nguyenphanan

Rank: Newbie

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 536
Points: 0

DÂNG

Đêm trần gian ! Đêm trần gian !
Đêm mưa xuống biển, lạnh tràn lên non !

Người sẽ hỏi: Vì sao con khổ ?
Thuở trần gian con đau đớn những gì ?
Giờ con muốn về đâu, con nói rõ
Dù nơi nao, Ta sẽ để con đi !

Con sẽ đáp: Từ xưa con biết
Sẽ có ngày đứng trước Chí Cao,
Con đã định sẽ rồi xin nói hết
Những u tình không giãi tỏ từ bao.

Trần gian lạnh, con từng không chịu nổi
Người với người cứ làm khổ nhau luôn,
Chiều trời đẹp gió về có thổi
Vẫn không tan những sầu tủi giận hờn.

Con cũng thế và mọi người cũng thế
Những con người đáng lẽ yêu nhau
Tình có đến nồng nàn vô kể
Tình đã đi không nói hết lòng đau

Con đã thấy khắp nơi khắp nẻo
Diễn bao lần tấm thảm kịch nhân gian,
Màu sắc đỏ hồng tươi đã héo
Nói làm sao những mộng thắm úa tàn !

Tuổi trẻ yêu thương ngó nhìn trong dạ
Một vườn hoa hồng cúc dậy lừng hương
Rồi cứ thấy dần dần cánh rã
Cúc theo hồng rơi rụng giữa mù sương

Con vẫn biết đời người nhỏ bé
Đau vô cùng, dù cócũng nên thôi
Nhưng bắt gặp những mấy lần nhỏ lệ
Hỏi vì sao lá rụng cánh hoa rơi ?


Những đêm khuya con tìm chỗ con ngồi
Xa bè bạn, để nhìn Trời ngó Đất
Con có hỏi “Đâu là Sự Thật” ?
Lời của con thốt lại có nên lời …

Con đã ngó những mái đầu xanh tóc,
Con đã nhìn những răng mọc trắng phau,
Con đã định trong giờ vui đừng khóc
Chỉ lúc nầy đừng tiên cảm mai sau !

Nhưng khó quá, Hết làm sao ray rứt
Khi nghĩ mình chính sắp phụ các em,
Gió thổi mãi, tơ lòng con sẽ đứt:
Bàn tay con không đủ sức gắn hàn.

Thân là máu, thịt, và xương chia biệt
Quả tim mềm sao quá dễ tổn thương !
Tình cao quý vẫn là dây oan nghiệt
Ngắn vô cùng, lần phùng ngộ với vô biên …

Mồng ba Tết ra đường con gặp
Một trẻ em đi bán đậu phụng rang
-“Thầy mua giúp ! Đầu năm, dịp Tết …”
Con mua nhiều, rồi nước mắt chứa chan

Vì con biết ngày Mồng ba một dịp
Không còn về cho bao đứa trẻ con
Bán dậu phụng hay lau giày lau dép
Đã lang thang đầu gối rụng mỏi mòn

Và khách rộng lòng, ngày mai sẽ hẹp
Sẽ tàn nhẫn vô cùng với tất cả các em.
Mà con biết vẫn không sao trách được,
Vì tim người cũng canh cánh một mũi tên.

Con chỉ kể những tủi buồn riêng lẽ,
Lời của con không đủ sức nói thêm
Những đau thương mênh mông như trời bể
Đang giày vò nhân loại suốt ngày đêm


Hỡi Thượng Đế ! Cúi đầu con thưa lại
Ở trần gian ai cung khổ liên miên;
Người đã dựng cảnh tù đày đọa mãi
Để làm gì ? Cho sáng ngĩa Vô Biên ?

Con có nghĩ ắt là phải thế
Một đôi lần con ghì siết hai tay
Nàng Thơ đẹp của trần gian ứa lệ
Bảo con rằng “Hãy nhớ lấy Phút Giây !”

Con hoan hỉ xin tạ lòng Thượng Đế
Ban hồng ân cho con nhớ nhiều ngày,
Người đã hỏi vì sao con khổ
Muốn nơi nào, Người cho phép đi ngay.

Con xin đáp: Nơi nào cũng được
Miễn là đừng quá tủi lạnh lầm than
Một kiếp sống con lĩnh thu bài học
Xin đợi làn suối ấm tắm thân con

Nơi nào đó dù sao cũng được
Con muốn nhìn lại mặt những người thân
Từng đã khổ cùng con đã khóc
Từng đã vui chung cười một đôi lần

Gặp nhau lại ở nơi nào tùy Thượng Đế
Để chúng con có thể vui với nhau
Ngó lại mặt, mắt chúng con trào lệ
Nhưng không còn là lệ cua thương đau !

Con quỳ xuống, nhịp lòng con đứng lại
Con gục đầu tim thổn thức run run
Những lầm lỗi thuở nào con ghi lại
Người cầm giùm và xóa hết cho con

Bùi Giáng
(Chớp Biển kỷ niệm 70 năm sinh 1995)
Nguyenphanan
#303 Posted : Sunday, December 24, 2006 4:24:33 AM(UTC)
Nguyenphanan

Rank: Newbie

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 536
Points: 0

ÐI LỄ NOEL

Như lời thư anh hứa
Sẽ trở về bên em
Mời em cùng đi lễ
Kịp trước giờ nửa đêm

Tay trong tay sánh bước
Nói những lời dịu êm
Màu áo dài xanh biếc
Anh không bao giờ quên

Ba mươi năm về trước
Lễ Giáng Sinh êm đềm
Cùng quỳ trước tượng Chúa
Xin ơn được " vững bền"

Chuông nhà thờ chợt đổ
Tỉnh hồn " bướm mơ tiên"
Nếu biến đời dâu bể
Thà ngủ giấc bình yên

LONG HƯƠNG NOEL 2006
Nguyenphanan
#304 Posted : Saturday, January 6, 2007 12:52:18 PM(UTC)
Nguyenphanan

Rank: Newbie

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 536
Points: 0

THĂM EM MÙA XUÂN

Anh đến thăm em một sáng Xuân
Đường xa mây trắng nhẹ lâng lâng
Hương tình anh gửi theo nhung nhớ
Mỗi dặm dài là mỗi nhớ thương

Bâng khuâng anh nghĩ mãi về em
Chẳng rõ đời em có ấm êm
Hay cũng gian nan nhiều bất hạnh
Như đời anh lệ ướt bên thềm

Long đong từ buổi chân chim sáo
Chinh chiến cho anh những nghẹn ngào
Mất mẹ mất cha thêm mất chị
Một mình côi cút giữa lao đao …

Đến nay tính đã biết bao Xuân
Hờ hững bơ vơ giữa thế trần
Những nỗi đau lòng anh dấu kín
Âm thầm cho lịm tắt mùa Xuân

Bây giờ Xuân đến cuối mùa đông
Nắng đã tàn phai giấc mộng lòng
Cảnh cũ người xưa chào bóng nguyệt
Nơi này anh ngỡ chốn hư không !

Anh đến thăm em nhắc chuyện xưa
Ngoài trời hơi gió lạnh se đưa
Em cô đơn giữa mùa băng tuyết
Nghe chanh lòng tê tái gió mưa

Xuân đến cho em nhớ mẹ cha
Thương đời hiu hắt cõi trời xa
Mỗi giây mỗi phút như hờn giận
Mặc chúa Xuân về … chẳng thiết tha …

Nguyễn Phan Ngọc An
Nguyenphanan
#305 Posted : Saturday, January 6, 2007 12:54:57 PM(UTC)
Nguyenphanan

Rank: Newbie

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 536
Points: 0

CHÀO NGUYÊN XUÂN

Xin chào nhau giữa con đường
Mùa xuân phía trước miên trường phía sau
Tóc xanh dù có phai màu
Thì cây xanh vẫn cùng nhau hẹn rằng

Xin chào nhau giữa lúc nầy
Có ngàn năm đứng ngó cây cối và
Có trời mây xuống lân la
Bên bờ nước có bóng ta bên người

Xin chào nhau giữa bàn tay
Có năm ngón nhỏ phơi bày ngón con
Thưa rằng: những ngón thon thon
Chào nhau một bận sẽ còn nhớ nhau

Xin chào nhau giữa làn môi
Có hồng tàn lệ khóc đời chửa cam
Thưa rằng bạc mệnh xin cam
Giờ vui bất tuyệt xin làm cỏ cây

Xin chào nhau giữa bụi đầy
Nhìn xa có bóng áng mây nghiêng đầu

Hỏi rằng: ngươi ở quê đâu
Thưa rằng: tôi ở rất lâu quê nhà
Hỏi rằng: từ bước chân ra
Vì sao thấy gió dàn xa dặm dài
Thưa rằng: nói nữa là sai
Mùa xuân đang đợi bước ai đi vào
Hỏi rằng: đất trích chiêm bao
Sá gì ngẫu nhỉ mà chào đón nhau
Thưa rằng: ly biệt mai sau
Là trùng ngộ giữa hương màu Nguyên Xuân

Bùi Giáng
(Bùi Giáng Thi Tuyển)
Nguyenphanan
#306 Posted : Saturday, January 6, 2007 12:56:41 PM(UTC)
Nguyenphanan

Rank: Newbie

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 536
Points: 0

Hồ Trường

Đại trượng phu không hề xé gan bẻ cật,
Phù cương thường hà tất tiêu dao,
Bốn bể tha phương lưu lạc,
Trời Nam nghìn dặm thẳm,
Non nước một mầu sương !
Chí chưa thành, danh chưa đạt,
Trai trẻ bao lăm, mà đầu bạc,
Trăm năm thân thế bóng tà dương !
Vỗ gươm mà hát,
Nghiêng bầu mà hỏi:
Thiên địa man man nào ai tri kỷ ?
Lại đây cùng ta chung cạn một hồ trường !
Hồ trường !
Hồ trường !
Ta biết rót về đâu ?
- Rót về Đông phương, nước biển Đông chảy xiết sinh cuồng loạn !
- Rót về Tây phương, mưa Tây sơn từng trận chứa chang !
- Rót về Bắc phương, ngọn Bắc phong cát chạy đá vương !
- Rót về Nam phương, trời Nam mờ mịt !
Có người quá chén, như cuồng như say
Nào ai tỉnh, nào ai say ?
Chí ta ta biết, lòng ta ta hay !
Nam nhi sự nghiệp ư hồ thỉ, hà tất cùng sầu đối cỏ cây !

Nguyễn Bá Trạc
Nguyenphanan
#307 Posted : Thursday, January 11, 2007 11:09:48 PM(UTC)
Nguyenphanan

Rank: Newbie

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 536
Points: 0

A'o Lụa Hà Đông

Nắng Saigon anh đi mà chợt mát
Bỡi vì em mặc áo lụa Hà Đông
Anh vẫn yêu mầu áo ấy vô cùng
Thơ của anh vẫn còn nguyên lụa trắng.

Anh vẫn nhớ em ngồi đây, tóc ngắn
Mà mùa thu dài lắm ở chung quanh
Linh hồn anh vội vã vẽ chân dung
Bày vội vã vào trong hồn mở cửa

Gặp một bữa anh đã mừng một bữa
Gặp hai hôm thành nhị hỷ của tâm hồn
Thơ học trò anh chất lại thành non
Và đôi mắt ngất ngây thành chất rượu

Em không nói đã nghe lừng giai điệu
Em chưa nhìn mà đã rộng trời xanh
Anh đã trông lên bằng đôi mắt chung tình
Với tay trắng em vào thơ diễm tuyệt.

Em chợt đến, chợt đi, anh vẫn biết
Trời chợt mưa, chợt nắng chẳng vì đâu,
Nhưng sao đi mà không bảo gì nhau
Để anh gọi, tiếng thơ buồn vọng lại

Để anh giận mắt anh nhìn vụng dại
Giận thơ anh đã nói chẳng nên lời
Em đi rồi, sám hối chạy trên môi
Những ngày tháng trên vai buồn bỗng nặng

Em ở đâu, hỡi mùa thu tóc ngắn,
Giữ hộ anh mầu áo lụa Hà Đông,
Anh vẫn yêu mầu áo ấy vô cùng,
Giữ hộ anh bài thơ tình lụa trắng.

Nguyên Sa

Nguyenphanan
#308 Posted : Thursday, January 11, 2007 11:14:54 PM(UTC)
Nguyenphanan

Rank: Newbie

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 536
Points: 0

BÀI CA BÌNH BẮC

Kể từ đấy đã sáu mươi ngàn lần,
Mặt trời mọc ở phương Đông ngùn ngụt lửa,
Mặt trời lặng ở phương Đoài máu chứa chan !
Kể từ đấy cũng đã sáu mươi ngàn lần,
Trăng tỏ bóng nơi rừng sâu đất Bắc,
Trăng mờ gương nơi đồng lúa miền Nam,
Ruộng dâu kia bao độ sóng dâng tràn,
Hãy dừng lại thời gian trả, lời ta có phải,
Dưới vầng nguyệt lạnh lùng quan ải,
Dưới vầng dương thiêu đốt quan san !
Sóng hưng phế xô nghiêng từng triều đại,
Mà chí lớn dọc ngang,
Mà mộng lớn huy hoàng,
Vẫn nghìn thu còn mãi,
Vẫn nghìn thu người áo vải đất Qui nhơn.
Ôi người xưa Bắc Bình Vương,
Đống Đa một trận năm đường giáp công,
Đạn vèo năm cửa Thăng Long,
Trắng gò xương chất, đỏ sông máu màng !
Giờ đây lại đã Xuân sang,
Giữa phố quận một mùa xuân nghịch lữ,
Ai kia lòng có chợt man man đầy vơi sầu xứ,
Hãy cùng ta ngẩn đầu lên hướng về đây tâm sự,
Nghe từng trang lịch sử thét từng trang,
Một phút oai thần dậy sóng, tan vía cường bang,
Cho bóng kẻ ngồi trên lưng bạch tượng.
Cao chót vót mây năm mầu chiêm ngưỡng,
Dài mênh mông một dải tới Nam Quan.
Bóng ấy đã in sâu vào tâm tưởng,
Khắc sâu vào trí nhớ của nhân gian,
Một bành voi che lấp mấy ngai vàng,
Ôi ! Nguyễn Huệ, người anh hùng áo vải !
Muôn chiến công, một chiến công dồn lại,
Một tấm lòng, muôn vạn tấm lòng mang !
Ngọn kiếm trỏ, bao cánh tay hăng hái,
Ngọn cờ rung, bao tính mệnh sẳn sàng,
Người cất bước cả non sông một dải,
Vươn mình theo dãy Hoành Sơn mê mãi,
Chạy dọc lên thông cảm ý ngang tàn !
Cũng chồm dậy đáp lời hô vĩ đại,
Chín con rồng bơi ngược Cữu Long giang.
Người ra Bắc oai thanh mờ nhật nguyệt,
Khí thế kia làm rung động càn khôn.
Hịch ban xuống, lời lời tâm huyết,
Lệnh truyền quân, ai dám bức chân dồn
Gươm Thiên Thượng võ, giặc không mồ chôn,
Nát lũy tan đồn !
Ôi một khúc hoàng ca hề, gào mây thét gió,
Mà ý tướng quân hề, bền sắc tươi son.
Để một mai bông thắm cỏ xanh dờn,
Ca trống trận thôi lay bóng nguyệt,
Mừng đất trời gió bụi sang cơn,
Chúng ta sẽ không hổ với người xưa,
Một trận Đống Đa ngàn thu oanh liệt,
Vì ta sau trước lòng kiên quyết,
Vạn chẳng hề phai, đá chẳng sờn !...

Vũ Hoàng Chương
Nguyenphanan
#309 Posted : Thursday, January 11, 2007 11:16:57 PM(UTC)
Nguyenphanan

Rank: Newbie

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 536
Points: 0

Đoản Khúc Mùa Xuân
Như Hải

Đêm nay sắp sửa đón Xuân sang,
Pháo nổ nhà bên thấy rộn ràng,
Sao một mình ta hiu quạnh quá ?
Mừng Xuân hay sắp phải đưa tang !
Dakao 1957

Tết nhất còn không được mấy ngày,
Aùo quần rách hết chẳng tiền may,
Mỗi năm một bộ coi còn mới,
Lủng đáy sờn vai, mặc mẹ mầy !
Chợ Lớn 1958

Ăn Tết năm nay có lẽ nhàn,
Quần thời hai chiếc rộng thênh thang,
Aùo mua ngoài chợ năm ba cái,
Cổ rộng, lưng dài lại hẹp ngang !
Chợ Lớn 1959

Hai năm trước chẳng có gì,
Năm nay anh chị lí xì nhiều ghê.
Thôi thì đủ thứ khỏi chê,
Aùo quần ngoài chợ mua về cả bao !
Cái dài thì cho đứa cao,
Cái ngắn đứa thấp, diện vào đi chơi !
Đồ ngủ mặc lúc nghỉ ngơi,
Quần đùi, khăn mặt, đả đời chưa em ?
Chợ Lớn 1960

Năm nay tháng thiếu Tết về nhanh,
Kinh nghiệm năm qua chợ Bến Thành
Hăm Chín người ta đà xếp sạp,
Ba Mươi đi chợ nghĩ buồn tanh !

Mới ngày Hăm Bảy đã lo đi,
Không biết năm nay dược những gì,
Quần áo mua cho từ tháng trước,
Dép giày chưa đứt, muốn đòi chi ?


Thế là dạo chợ lại về không !
Ước vọng bao nhiêu chỉ để lòng !
Hy vọng sang năm thời lại Tết,
Chờ xem thay đổi chút gì không !
Chợ Lớn 1960

Mấy mùa Xuân đã qua đi,
Mà đời mình chẳng có gì đổi thay !
Chén cơm, manh áo hằng ngày,
Đổi bằng nước mắt, đắng cay rủa nguyền !
Mỗi lần đầu tháng xin tiền,
Cuối năm mua sắm, càng điên cái đầu !
Hết chờ, hết chực lại chầu,
Cầm được đồng bạc, dạ sầu héo hon !
Mẹ Thầy có thấu cho con ?
Thương anh, gắng giữ vẹn trò đạo em.
Giao thừa thức trắng thâu đêm,
Tai nghe pháo nổ, lòng thêm ngậm ngùi !
Mùa Xuân đến, có chi vui ?
Xuân ơi ! Xuân của đất trời riêng ta,
Bơ vơ Xuân đến không nhà !
Ồ Xuân đây, hay chỉ là ta mơ !...
Phú Nhuận 1961
Nguyenphanan
#310 Posted : Thursday, January 11, 2007 11:19:17 PM(UTC)
Nguyenphanan

Rank: Newbie

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 536
Points: 0

DÒNG DƯ LỆ

Tặng T.T. KH

Cho tôi ép nốt dòng dư lệ
Nhỏ xuống thành thơ khóc chút duyên
T.T.KH

Gió đưa xác lá về đường,
Thu sang nhuộm cả sầu thương một trời
Sầu thương quyện lấy hồn tôi,
Đêm qua ngồi đọc thơ người xa xăm.
Một nghìn năm, một vạn năm,
Con tằm vẫn kiếp con tằm nhả tơ.
Tặng người gọi một dòng thơ,
Hay là dòng nước mắt thừa đêm qua.
Đường về Thanh Hóa bao xa,
Bao giờ về nhớ rủ ta với chàng !
Bảo rằng quan chẳng cho sang,
Ai đời quan cấm đò ngang bao giờ ?

Vườn Thanh qua đấy năm xưa,
Trọ nhờ đêm ấy trời mưa tối trời.
Quanh lò sưởi ấm, bên tôi,
Bên người lão bộc nàng ngồi quay tơ.
Tuổi nàng năm ấy còn thơ,
Còn bao hứa hẹn đợi chờ một mai.
(Rồi đây bao gió bụi đời,
Tôi quên sao được con người vườn Thanh.)
Lạnh lùng canh lại sang canh,
Lòng tôi thao thức với tình bâng quơ.
Trót sinh làm kiếp giang hồ,
Dám đâu toan tính xe tơ giữa đường.

Thu sang rồi lại thu sang,
Cúc bao lần nở, lá vàng bao rơi,
Biết bao vật đổi sao dời,
Đường bao dặm thẳng, hỡi người bốn phương ?
Trọ bao nhiêu quán bên dường,
Nhưng không lần nữa qua vườn Thanh xưa.
Cô nàng đêm ấy quay tơ,
(Tôi quên sao được) hẳn chưa lấy chồng.

Một hôm lòng lại nhủ lòng,
Nơi đây giáp với cánh đồng vườn Thanh.
Rồi tôi len lén một mình,
Ra đi với một tâm tình hay hay.
Đường mòn tràn ngập bông may,
Gió heo báo trước một ngày thu sang.
Dừng chân trước cửa nhà nàng,
Thấy hoa vàng với bướm vàng hôn nhau.
Tìm nàng chẳng thấy nàng đâu,
Lá rơi lả tả bên lầu như mưa.
Chợt người lão bộc năm xưa,
Từ đâu mang mảnh guồng tơ lại nhà.

Một hai thưa với ông già,
Trọ nhờ đêm ấy nữa là hai đêm.
Ông già nể khách người quen,
Ngậm ngùi kể lại một thiên hận tình …
Rồi ông kết: (giọng bất bình)
“Trời cay nghiệt quá cho đành ? Thưa ông.
Cô tôi nhạt cả môi hồng,
Cô tôi chết cả tấm lòng ngây thơ !
Đâu còn sống lại trong mơ,
Đâu còn sống lại bên bờ sông yêu !
Buồng the sầu sớm thương chiều,
Khóc thầm biết có bao nhiêu lệ rồi !
Tơ duyên đến thế là thôi,
Thế là uông cả một đời tài hoa,
Đêm đêm bên cạnh chồng già,
Và bên cạnh bóng người xa hiện về …”
Dứt lời tôi vội gạt đi,
“Già ơi thảm lắm ! Kể chi dài dòng.
Cháu từ mắc số long đong,
Yêu đương chìm tẫn đáy lòng đã lâu.
Đau thương qua mấy nhịp cầu
Cạn dòng nước mắt còn đâu khóc người”!

Dối già một chút mà thôi,
Nghe lời già kể, cháu mười đêm luôn,
Chợt thương chợt nhớ chợt buồn,
Cháu như một kẻ mất hồn già ơi !

Chuyện xưa hồ lãng quên rồi,
Bỗng đâu xem được thơ người vườn Thanh.
Bao nhiêu oan khổ vì tình,
Cớ sao giống hệt chuyện mình gặp xưa.
Phải chăng ? Mình có nên ngờ,
Rằng người năm ấy bây giờ là đây ?

Nguyễn Bính
Nguyenphanan
#311 Posted : Saturday, January 20, 2007 10:58:19 AM(UTC)
Nguyenphanan

Rank: Newbie

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 536
Points: 0

Áo Lụa Hà Đông

Nắng Saigon anh đi mà chợt mát
Bỡi vì em mặc áo lụa Hà Đông
Anh vẫn yêu mầu áo ấy vô cùng
Thơ của anh vẫn còn nguyên lụa trắng.

Anh vẫn nhớ em ngồi đây, tóc ngắn
Mà mùa thu dài lắm ở chung quanh
Linh hồn anh vội vã vẽ chân dung
Bày vội vã vào trong hồn mở cửa

Gặp một bữa anh đã mừng một bữa
Gặp hai hôm thành nhị hỷ của tâm hồn
Thơ học trò anh chất lại thành non
Và đôi mắt ngất ngây thành chất rượu

Em không nói đã nghe lừng giai điệu
Em chưa nhìn mà đã rộng trời xanh
Anh đã trông lên bằng đôi mắt chung tình
Với tay trắng em vào thơ diễm tuyệt.

Em chợt đến, chợt đi, anh vẫn biết
Trời chợt mưa, chợt nắng chẳng vì đâu,
Nhưng sao đi mà không bảo gì nhau
Để anh gọi, tiếng thơ buồn vọng lại

Để anh giận mắt anh nhìn vụng dại
Giận thơ anh đã nói chẳng nên lời
Em đi rồi, sám hối chạy trên môi
Những ngày tháng trên vai buồn bỗng nặng

Em ở đâu, hỡi mùa thu tóc ngắn,
Giữ hộ anh mầu áo lụa Hà Đông,
Anh vẫn yêu mầu áo ấy vô cùng,
Giữ hộ anh bài thơ tình lụa trắng.

Nguyên Sa
Nguyenphanan
#312 Posted : Saturday, January 20, 2007 10:59:48 AM(UTC)
Nguyenphanan

Rank: Newbie

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 536
Points: 0

BÀI CA BÌNH BẮC

Kể từ đấy đã sáu mươi ngàn lần,
Mặt trời mọc ở phương Đông ngùn ngụt lửa,
Mặt trời lặng ở phương Đoài máu chứa chan !
Kể từ đấy cũng đã sáu mươi ngàn lần,
Trăng tỏ bóng nơi rừng sâu đất Bắc,
Trăng mờ gương nơi đồng lúa miền Nam,
Ruộng dâu kia bao độ sóng dâng tràn,
Hãy dừng lại thời gian trả, lời ta có phải,
Dưới vầng nguyệt lạnh lùng quan ải,
Dưới vầng dương thiêu đốt quan san !
Sóng hưng phế xô nghiêng từng triều đại,
Mà chí lớn dọc ngang,
Mà mộng lớn huy hoàng,
Vẫn nghìn thu còn mãi,
Vẫn nghìn thu người áo vải đất Qui nhơn.
Ôi người xưa Bắc Bình Vương,
Đống Đa một trận năm đường giáp công,
Đạn vèo năm cửa Thăng Long,
Trắng gò xương chất, đỏ sông máu màng !
Giờ đây lại đã Xuân sang,
Giữa phố quận một mùa xuân nghịch lữ,
Ai kia lòng có chợt man man đầy vơi sầu xứ,
Hãy cùng ta ngẩn đầu lên hướng về đây tâm sự,
Nghe từng trang lịch sử thét từng trang,
Một phút oai thần dậy sóng, tan vía cường bang,
Cho bóng kẻ ngồi trên lưng bạch tượng.
Cao chót vót mây năm mầu chiêm ngưỡng,
Dài mênh mông một dải tới Nam Quan.
Bóng ấy đã in sâu vào tâm tưởng,
Khắc sâu vào trí nhớ của nhân gian,
Một bành voi che lấp mấy ngai vàng,
Ôi ! Nguyễn Huệ, người anh hùng áo vải !
Muôn chiến công, một chiến công dồn lại,
Một tấm lòng, muôn vạn tấm lòng mang !
Ngọn kiếm trỏ, bao cánh tay hăng hái,
Ngọn cờ rung, bao tính mệnh sẳn sàng,
Người cất bước cả non sông một dải,
Vươn mình theo dãy Hoành Sơn mê mãi,
Chạy dọc lên thông cảm ý ngang tàn !
Cũng chồm dậy đáp lời hô vĩ đại,
Chín con rồng bơi ngược Cữu Long giang.
Người ra Bắc oai thanh mờ nhật nguyệt,
Khí thế kia làm rung động càn khôn.
Hịch ban xuống, lời lời tâm huyết,
Lệnh truyền quân, ai dám bức chân dồn
Gươm Thiên Thượng võ, giặc không mồ chôn,
Nát lũy tan đồn !
Ôi một khúc hoàng ca hề, gào mây thét gió,
Mà ý tướng quân hề, bền sắc tươi son.
Để một mai bông thắm cỏ xanh dờn,
Ca trống trận thôi lay bóng nguyệt,
Mừng đất trời gió bụi sang cơn,
Chúng ta sẽ không hổ với người xưa,
Một trận Đống Đa ngàn thu oanh liệt,
Vì ta sau trước lòng kiên quyết,
Vạn chẳng hề phai, đá chẳng sờn !...

Vũ Hoàng Chương
Nguyenphanan
#313 Posted : Saturday, January 20, 2007 11:01:06 AM(UTC)
Nguyenphanan

Rank: Newbie

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 536
Points: 0

DẠI KHỜ

Người ta khổ vì thương không phải cách,
Yêu sai duyên, mà mến chẳng nhằm người.
Có kho vàng nhưng tặng chẳng nhằm nơi,
Người ta khổ vì xin không phải chỗ !

Đường êm quá, ai đi mà chẳng ngó,
Đến khi hay, gai nhọn đã vào xương !
Vì thả lòng không kiềm chế dây cương,
Người ta khổ vì lui không được nữa.

Những mắt cạn cũng cho rằng sâu chứa;
Những tim không mà tưởng tượng tràn đầy,
Muôn nghìn đời tìm cớ dõi sương mây,
Dấn thân mãi đi kiếm trời dưới đất !

Người ta khổ vì cố chen ngõ chật,
Cửa đóng bung nên càng quyết xông vào.
Rồi bị thương người ta giữ gươm dao,
Không muốn chữa, không chịu lành thú độc !

Xuân Diệu

Nguyenphanan
#314 Posted : Monday, January 29, 2007 1:00:16 PM(UTC)
Nguyenphanan

Rank: Newbie

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 536
Points: 0

[ LỤC BÁT CHO TÌNH TÔI

Tình ta đã trót không may,
Ta xin giữ lại
Đắng cay riêng mình
Ngừơi đi mang hết niềm tin
Còn ta gom nhặt
Chút tình rụng rơi
Ngày xưa những tưởng một đời
Giờ gom cánh phượng
Tả tơi úa tàn
Mười năm ta đã trót mang
Hai mươi năm tưởng
Đá vàng pha phôi
Niềm đau
Vẫn đắng trên môi
Ngàn năm xin chỉ
Một lời mà thôi !

California 1990
Bùi Phượng Vĩ

Nguyenphanan
#315 Posted : Monday, January 29, 2007 1:03:45 PM(UTC)
Nguyenphanan

Rank: Newbie

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 536
Points: 0

MỘT MÙA ĐÔNG

1.
Đôi mắt em lặng buồn
Nhìn thôi mà chẳng nói,
Tình đôi ta vời vợi
Có nói cũng không cùng.

Yêu hết một mùa đông,
Không một lần đã nói,
Nhìn nhau buồn vời vợi
Có nói cũng không cùng.

Trời hết một mùa đông
Gió bên thềm thổi mãi.
Qua rồi mùa ân ái:
Đàn sếu đã sang sông.

Em ngồi trong song cửa,
Anh đứng dựa tường hoa,
Nhìn nhau mà lệ ứa,
Một ngày một cách xa.

Đây là giải Ngân Hà,
Anh là chim Ô thước
Sẽ bắc cầu nguyện ước
Một đêm một lần qua.

Để mặc anh đau khổ,
Aùi ân giờ tận số,
Khép cả một tấm lòng !

2.
Em là gái trong khung cửa,
Anh là mây bốn phương trời:
Anh theo cánh gió chơi vơi,
Em vẫn nằm trong nhung lụa.

Em chỉ là người em gái thôi,
Người em sầu mộng của muôn đời,
Tình em như tuyết giăng đầu núi,
Vằng vặc muôn thu nét tuyệt vời.

Ai bảo em là giai nhân
Cho đời anh đau khổ ?
Ai bảo em ngồi bên cửa sổ
Cho vướng víu nợ thi nhân.

Ai bảo em là giai nhân,
Cho lệ tràn đêm xuân ?
Cho tình tràn trước ngõ ?û
Cho mộng tràn gối chăn ?

3.
Ngày một ngày hai cách biệt nhau
Chẳng được cùng em kê gối sầu,
Khóc chuyện thế gian cười ngặt nghẽo,
Cùng cười những chuyện thế gian đau.

Ngày hôm tiễn biệt buồn say đắm
Em vẫn đùa nô uống rượu say,
Em có biết đâu đời vắng lạnh,
Lạnh buồn như ngọn gió heo may.

Môi em đượm sặc mùi nho tươi,
Đôi má em hồng chúm nụ cười
Dôi mắt em say màu sáng lạn,
Trán em để lỏng làn tóc rơi.

Tuy môi em uống lòng anh say,
Lời em càng nói càng chua cay,
Anh muốn van em đừng nói nữa,
Lệ buồn sẽ nhỏ trong đêm nay.

4.
Hãy xếp lại muôn vàn ân ái,
Đừng trách nhau, đừng ái ngại nhau.
Thuyền yêu không ghé bến sầu,
Như đêm thiếu phụ bên lầu không trăng !

Hãy như chiếc sao băng, băng mãi
Để lòng buồn, buồn mãi không thôi.

Lưu Trọng Lư
Nguyenphanan
#316 Posted : Monday, January 29, 2007 1:05:44 PM(UTC)
Nguyenphanan

Rank: Newbie

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 536
Points: 0

MỘT TUẦN THĂM ANH

Nhân chuyến đi thăm anh Bùi Thạnh đau nặng tại Maryland

Một tuần thấm thoát qua nhanh,
Ngày mai em phải xa anh mất rồi !
Nhìn anh tóc bạc da mồi,
Tập đi, tập đứng, tập ngồi khó khăn !
Chị lo thức uống, miếng ăn,
Thay quần thay áo, đắp chăn, đắp mền.
Đi tiêu, đi tiểu có bên,
Đỡ nâng, chăm sóc cả đêm lẫn ngày
Thuốc men đưa đến tận tay,
Dúng liều, đúng lượng, không sai thứ nào,
Khi khó thở, xịt thuốc vào,
Thuốc bơm, máy thở, khác nào nhà thương.
Cháu con túc trực bên giường,
Thay nhau chăm sóc … tình thương nào bằng !
Anh chị Mai lo thức ăn,
Hằng ngày các cháu thay phiên đến nhà.
Tình thương ôi thật bao la !...
Anh chị Sơn cũng bay qua suốt tuần.
Cảm ơn tất cả thân nhân,
Cảm ơn bằng hữu xa gần đến thăm,
Nguyện xin Trời Phật gia ân,
Cho anh sớm được an lành như xưa !...

Gaitherburg, Maryland. 29-11-2003
Như Hải
Nguyenphanan
#317 Posted : Monday, January 29, 2007 1:07:16 PM(UTC)
Nguyenphanan

Rank: Newbie

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 536
Points: 0

Muộn Màng

Anh biết yêu em đã muộn màng,
Nhưng mà ai cưỡng được tình thương !
Ngậm ngùi tặng trái tim lưu lạc,
Anh chỉ xin về một chút hương.

Một chút hương phai của ái tình,
Mà em không thể gửi cho anh,
Để lòng ướp với tình phai ấy,
Anh tưởng từ đây bớt một mình.

Mắt ướt trông nhau, lệ muốn tuôn,
Gượng cười anh phải khóc thầm luôn:
Em là người của ai ai đấy,
Lưu luyến chi nhau để xót buồn.

Dầu nắm tay em, anh vẫn hay
Rằng anh chỉ nắm cánh chim bay:
Bao giờ có được người yêu dấu !
Chất chứa trong lòng vạn đắng cay.

Anh chỉ là con chim bơ vơ,
Lạnh lùng bay giữa gió, sương, mưa,
Qua gần tổ ấm đôi chim bạn,
Bỗng thấy lòng cuồng yêu ngẩn ngơ.

Yêu ngẩn ngơ rồi đau xót xa,
Số anh là khổ, phận anh là:
Suốt đời nuốt lệ vào trong ngực;
Đem ái tình dâng kẻ phụ ta !

Chưa đi mà đã cách xa nhau,
Lúc biệt ly rồi, xa đến đâu ?
Thôi hãy để anh đi hốt hoảng,
Gấp đem thương nhớ khuất mây mù.

Thôi hãy để anh đi thất thơ,
Mặc luồng gió lạnh, mặc mưa to,
Đánh vào thân thể run như sậy,
- Thôi chẳng cần ai thương hại cho !

Xuân Diệu
Nguyenphanan
#318 Posted : Wednesday, February 7, 2007 1:46:05 PM(UTC)
Nguyenphanan

Rank: Newbie

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 536
Points: 0

Tự tình dưới hoa

Chưa gặp Em, tôi vẫn nghĩ rằng:
Có nàng thiếu nữ đẹp như trăng,
Mắt xanh là bóng dừa hoang dại
Thăm thẳm nhìn tôi không nói năng.

Bài thơ hạnh ngộ đã trao tay,
Ôi mộng nào hơn giấc mộng này ?
Mùi phấn Em thơm mùi hạ cũ,
Nửa như hoài vọng, nửa như say.

Em đến như mây, chẳng hẹn kỳ,
Hương ngàn gió núi đọng trên mi,
Tâm tư khép mở đôi tà áo,
Hò hẹn lâu rồi – Em nói đi.

Em muốn đôi ta mộng chốn nào ?
Ước nguyền đã có gác trăng sao.
Truyện tâm tình dưới hoa thiên lý
Còn lối bâng khuâng: Ngõ trúc đào.

Em chẳng tìm đâu cũng sẵn thơ.
Nắng trong hoa, với gió bên hồ,
Dành riêng Em đấy ! Khi tình tự.
Ta sẽ đi về những cảnh xưa.

Rồi buổi ưu sầu, Em với tôi,
Nhìn nhau cũng đủ lãng quên đời.
Vai kề một mái thơ phong nguyệt.
Hạnh phúc xa mỉm miệng cười.

Đinh Hùng
Nguyenphanan
#319 Posted : Wednesday, February 7, 2007 1:49:48 PM(UTC)
Nguyenphanan

Rank: Newbie

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 536
Points: 0

Tương tư, chiều …

Bữa nay lạnh, mặt trời đi ngủ sớm
Anh nhớ em, em hỡi ! anh nhớ em.
Không gì buồn bằng những buổi chiều êm
Mà ánh sáng mờ dần cùng bóng tối.
Gió lướt thướt kéo mình qua cỏ rối;
Đêm bâng khuâng đôi miếng lẩn trong cành;
Mây theo chim về dãy núi xa xanh
Từng đoàn lớp nhịp nhàng và lặng lẽ.
Không gian xám tưởng sắp tan thành lệ.

Thôi hết rồi! còn chi nữa đâu em !
Thôi hết rồi, gió gác với trăng thềm,
Với sương lá rụng trên đầu gần gũi.
Thôi đã hết hờn ghen và giận dỗi,
(Được giận hờn nhau ! sung sướng bao nhiêu !)
Anh một mình, nghe tất cả buồn chiều,
Vào chầm chậm ở trong hồn hiu quạnh.
Anh nhớ tiếng, anh nhớ hình, anh nhớ ảnh,
Anh nhớ em, anh nhớ lắm ! em ơi !
Anh nhớ em của ngày tháng xa khơi,
Nhớ đôi môi đương cười ở phương trời;
Nhớ đôi mắt nhìn anh đăm đắm.
Gió bao lần, từng trận nhớ thương đi,
Mà kỷ niệm ôi, còn gọi ta chi …

Xuân Diệu
(Thơ Thơ . In lần thứ hai)
Nguyenphanan
#320 Posted : Wednesday, February 14, 2007 4:08:12 PM(UTC)
Nguyenphanan

Rank: Newbie

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 536
Points: 0

NHỚ RỪNG

Tặng Nguyễn Tường Tam
(Lời con Hổ ở vườn Bách Thú)

Gậm một mối căm hờn trong cũi sắt,
Ta nằm dài, trông ngày tháng dần qua.
Khinh lũ người kia ngạo mạn, ngẩn ngơ,
Giương mắt bé riễu oai linh rừng thẳm,
Nay sa cơ, bị nhục nhằn tù hãm,
Để làm trò lạ mắt, thứ đồ chơi.
Chịu ngang bầy cùng bọn gấu dở hơi,
Với cặp báo chuồng bên vô tư lự !

Ta sống mãi trong niềm thương nỗi nhớ
Thủa tung hoành hống hách những ngày xưa.
Nhớ cảnh sơn lâm, bóng cả, cây già,
Với tiếng gió gào ngàn, với giọng nguồn hét núi.
Với khi thét khúc trường ca dữ dội,
Ta bước chân lên, dõng dạc, đường hoàng,
Lượn tấm thân như sóng cuộn nhịp nhàng,
Vờn bóng âm thầm, lá gai, cỏ sắc.
Trong hang tối, mắt thần khi đã quắc,
Là khiến cho mọi vật đều im hơi,
Ta biết ta chúa tể của muôn loài,
Giữa chốn cỏ hoa không tên không tuổi…

Nào đâu những đêm vàng bên bờ suối,
Ta say mồi đứng uống ánh trăng tan ?
Đâu những ngày mưa chuyển bốn phương ngàn,
Ta lặng ngắm giang sơn ta đổi mới ?
Đâu những bình minh cây xanh nắng gội,
Tiếng chim ca giấc ngủ ta tưng bừng ?
Đâu những chiều lênh láng máu sau rừng,
Ta đợi chết mảnh mặt trời gay gắt,
Để ta chiếm lấy riêng phần bí mật ?
Than ôi ! Thời oanh liệt nay còn đâu !

Nay ta ôm niềm uất hận ngàn thâu,
Ghét những cảnh không đời nào thay đổi,
Những cảnh sửa sang, tầm thường, giả dối:
Hoa chăm, cỏ xén, lối phẳng cây trồng;
Giải nước đen giả suối, chẳng thông giòng,
Len dưới nách những mô gò thấp kém;
Dăm vừng lá hiền lành không bí hiểm,
Cũng học đòi bắt chước vẻ hoang vu !
Của chốn ngàn năm cao cả âm u !...

Hỡi oai linh, cảnh nước non hùng vĩ !
Là nơi giống hùm thiêng ta ngự trị.
Nơi thênh thang ta vùng vẫy ngày xưa,
Nơi ta không còn được thấy bao giờ,
Có biết chăng trong những ngày ngao ngán,
Ta đương theo giấc mộng ngàn to lớn,
Để hồn ta phản phất được gần ngươi !
- Hỡi cảnh rừng ghê gớm của ta ơi !

Thế Lữ
1936
Users browsing this topic
Guest (18)
23 Pages«<1415161718>»
Forum Jump  
You cannot post new topics in this forum.
You cannot reply to topics in this forum.
You cannot delete your posts in this forum.
You cannot edit your posts in this forum.
You cannot create polls in this forum.
You cannot vote in polls in this forum.