Welcome Guest! To enable all features please Login or Register.

Notification

Icon
Error

23 Pages«<1314151617>»
Thơ NGUYỄN PHAN NGỌC AN
Nguyenphanan
#281 Posted : Wednesday, October 25, 2006 1:20:47 PM(UTC)
Nguyenphanan

Rank: Newbie

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 536
Points: 0

Quảng-Nam Quê Tôi

Quê tôi đó, Quảng-Nam nghèo xơ xác
Núi đồi cao bát ngát dãy Trường Sơn
Mùa mưa về, nước lũ ngập từng cơn,
Khi Hạ đến đồng khô cằn cỏ cháy !

Người dân sống hiền hòa bên ruộng rẫy
Đem mồ hôi đổi lấy lúa ngô khoai,
Những bàn tay sạm nắng, áo sờn vai,
Đem sức sống vun bồi cho đất Mẹ...

Quê tôi đó, trải bao lần dâu bể,
Đèo Hải-Vân ngạo nghễ vút từng mây
Ngũ Hành Sơn sừng sửng với tháng ngày
Bao thử thách, không sờn gan phấn-đấu.

Tôi lớn lên với chuỗi ngày thơ ấu,
Lửa chiến-chinh ngập cháy khắp quê hương !
Bao người trai, lớp lớp bước lên đường
Theo tiếng gọi của tình-thương Tổ-Quốc ...


Quê tôi đó, Quang-Nam từng bất khuất:
Phan Châu Trinh, Trần Quý Cáp, Phan Khôi,
Hoàng Diệu trung-trinh, khí-tiết tuyệt-vời,
Không hổ tiếng “Địa-Linh Nhân-Kiệt”.

Quê tôi đó, ai từng xem sử Việt:
Một Huyền-Trân, đổi lấy đất hai Châu,
Nam tiến khai hoang có Thoại Ngọc Hầu,
Làm rạng rỡ thêm non sông cẩm tú ...

Quê tôi đó, Quảng-Nam nghèo nhưng đủ:
Vàng Bồng-Miêu, than đá xứ Nông-Sơn
Mắm Nam-Ô, dâu Đại-Lộc, nuôi tằm,
Tơ Phong-Thử, sợi vàng lên óng-ả.

Quế Trà-Mi và khoai lang Tiên-Đỏa,
Đất Hà-Nha, nỗi tiếng “Quảng-Nam Trân”
Tháp Mỹ-Sơn, chứng kiến đã bao lần,
Thuở hưng phế của một thời Chiêm quốc !

Quê tôi đó, Quảng-Nam giờ xa-cách,
Biết bao giờ trở lại với quê hương ?
Nơi quê người, tôi nhớ những người thưong,
Còn ở lại với quê hương yêu dấu !

Quê tôi đó, Quảng-Nam ơi ! có thấu,
Nỗi lòng ta thương nhớ mấy cho vừa !
Ta ngồi đây lặng ngắm những chiều mưa,
Lòng thấm lạnh, nhớ về quê xứ Quảng ...

Như Hải
Nguyenphanan
#282 Posted : Wednesday, October 25, 2006 1:29:26 PM(UTC)
Nguyenphanan

Rank: Newbie

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 536
Points: 0

THU MỘNG MƠ

Cho đến muôn đời thu vẫn đẹp
Lá vàng pha lá đỏ tươi xinh
Bên đường lặng lẽ hàng cây đứng
Những đóa hồng khoe sắc hữu tình

Phố Palo Alto êm đềm thơ mộng
Một buổi chiều lữ khách ghé thăm
Hoa lá reo vui theo gió lộng
Làm say lòng bao gã thi nhân ...

Ta cũng say sưa phố lạ chiều
Muôn trùng lá thắm đọng thương yêu
Dọc theo con lộ dài hun hút
Vàng, đỏ, nâu, hồng ... thoáng tịch liêu

Rừng lá mùa thu trải khắp miền
Ðiểm tô thêm đẹp phố bình yên
Ta ngơ ngẩn với ngàn hoa lá
Hồn bướm mơ tiên ... chẳng lụy phiền

Ta thấy quanh ta xác lá vàng
Quyện tròn trong gió buổi thu sang
Tưởng như ai đó đang vương vấn
Cho mộng thêm dài ... lạnh gối chăn !

Cảnh đẹp cho hồn ta ngất ngây
Tình thơ lai láng giữa trời mây
Nhìn thu ta bỗng lòng say đắm
Giấc mộng Hằng Nga ... giữa cõi này ...


Nguyễn Phan Ngọc An
Nguyenphanan
#283 Posted : Friday, October 27, 2006 10:21:50 AM(UTC)
Nguyenphanan

Rank: Newbie

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 536
Points: 0

[b]XIN HÃY NGỦ YÊN
Kính viếng hương-linh thi-sĩ Bùi-Giáng
1926 – 1998

Xin hãy ngủ một giấc dài miên-viễn !
Vì đời anh thao-thức đã nhiều rồi !
Tôi đang thấy bóng hình anh hiển-hiện,
Trong lời thơ anh để lại cho đời !...

Hãy ngủ yên giữa Ngàn Thu Rới Hột,[/i]
Cuối Mùa Hè Sa Mạc
lối hoang vu !
Hoa Ngỏ Hạnh nép sau Khung Cửa Hẹp,
Tiển đưa anh vào Ngày Tháng Ngao Du ![/i
]Ai Ngộ Nhận anh: Nhà Sư Vướng Lụy,
Anh mỉm cười đi giữa Cõi Người Ta,
Trăng Châu Thổ, Sương Bình Nguyên: tri-kỷ,
Hạt Mưa Nguồn giữa Sa Mạc Trường Ca …
Thuở thơ ấu, anh là Hoàng Tử Bé,
Ngát Mùi Hương Xuân Sắc tuổi hoa niên,
Nhưng lại sớm ôm Nỗi Lòng Tô Vũ,
Chấp nhận Con Người Phản Kháng liên miên !

Ai đã từng xem Tư Tưởng Hiện Đại,
Sao Gọi Là Không Có Triết Học Heidegger ?

Câu hỏi đó một lần anh đặt lại
Đủ cho ta suy gẫm suốt đêm dài …

Xin hãy ngủ yên trong Hòa Âm Điền Dã,[i]
Mặc Đường Đi Trong Rừng, Chớp Biển
bao nhiêu !
Theo thời gian, xác thân kia mục rã,
Mộ bia nầy rồi cũng sẽ [i]Rong Rêu !...[/b]


Như Hải

* Những chữ in nghiêng và đậm là tên của một số tác phẩm của Bùi Giáng
Nguyenphanan
#284 Posted : Friday, October 27, 2006 10:35:15 AM(UTC)
Nguyenphanan

Rank: Newbie

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 536
Points: 0

HOA THƠ

Phải đời MỘT KIẾP MONG MANH
Bâng khâng ý gió TÂM TÌNH NÀNG THƠ
NỤ HOA XUÂN đẹp trong mơ
DÒNG TÂM SỰ NHỎ bơ vơ mây chiều
NIỀM ÐAU MẤT MẸ cô liêu
U HOÀI, ÐỘC THOẠI đường chiều tha hương
THUYỀN TRĂNG, KHÚC TỰ TÌNH chương
MÙA XUÂN MƠ ƯỚC quê hương an hòa
Chân thành PHẬT NGỰ TRONG TA
VÙNG TRỜI NGÀY ẤY nở hoa thanh bình
QUÊ HƯƠNG NỖI NHỚ mông mênh
Thơ XUÂN HOÀI VỌNG nghĩa tình muôn phương
HƯƠNG XUÂN bát ngát trời thương
Thơ xanh âm hưởng SÔNG THƯƠNG ÐÔI BỜ
Không còn NGĂN CÁCH đợi chờ
Cho em PHỔ MỘT VẦN THƠ diễm tình
Cho chiều thu ngát lời kinh
Ấm như ÐÔI MẮT thắm tình quê hương

Vài vần gom gió nhặt hương
Thơ An ghép lại như chương cảm đề
Cùng chung một tấm tình quê
Hoa Thơ rắc lối nẻo về Giác Hoa...

Tuệ Nga thân tăng NPNA
Nguyenphanan
#285 Posted : Saturday, October 28, 2006 1:52:39 AM(UTC)
Nguyenphanan

Rank: Newbie

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 536
Points: 0

Vô Thường


Mùa Thu vây kín nỗi buồn
Hồn se sắt lạnh từ nguồn cội xưa
Người đi trong cõi gió mưa
U minh một kiếp cho thừa cơn đau
Cho ta thêm ngẩn ngơ sầu
Ngàn thương cũng chỉ một câu giã từ
Người nay cát bụi phù du
Ta loài cỏ dại hoang vu bên đường
Tương lai, hiện tại chán chường
Gẫm ra…một chữ vô thường mà thôi…

Nguyễn Phan Ngọc An
Nguyenphanan
#286 Posted : Saturday, October 28, 2006 1:56:18 AM(UTC)
Nguyenphanan

Rank: Newbie

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 536
Points: 0

THƯƠNG TIẾC CA NHẠC SĨ
NHẬT TRƯỜNG TRẦN THIỆN THANH

Được tin ca sĩ Nhật Trường
Hóa thân vào cõi thiên đường nghìn thu
Tài hoa vùi giữa sương mù
“ NGƯỜI YÊU CỦA LÍNH” phù du gió ngàn
Xót xa “ ĐỒN VẮNG CHIỀU XUÂN”
Lắng nghe “ TRÊN ĐỈNH MÙA ĐÔNG” gọi về
Cùng “ NGƯỜI Ở LẠI CHARLIE”
Một vùng “ TUYẾT TRẮNG” chôn “TÌNH THIÊN THU”
“RỪNG LÁ THẤP” giữa mây ngàn
Một “ CHIỀU TRÊN PHÁ TAM GIANG” xây thành
Và “ ANH KHÔNG CHẾT ĐÂU ANH”
“ KHÔNG BAO GIỜ NGĂN CÁCH” tình anh với nàng
Rộn ràng “ ĐÁM CƯỚI ĐẦU XUÂN”
Dịu dàng “ CHIẾC ÁO BÀ BA” thiên thần
Bây giờ “ MÙA ĐÔNG CỦA ANH”
“ TÂM SỰ NGƯỜI LÍNH TRẺ” của Trần Thiện Thanh

Từ đây giọng hát trữ tình
Và bao dòng nhạc lưu danh thế trần
Một tâm huyết với giang san
Trời cao đoạt mệnh đã lầm đây chăng ?
Bàng hoàng giọt lệ rơi nhanh
Tiếc thương một kiếp tài danh sáng ngời !


NÉT SON VÀNG TRẦN THIỆN THANH

Ngày không tốt là ngày 13 thứ sáu
Tước đoạt trần gian sinh mạng một danh tài
Ngậm ngùi thương chí dũng một đời trai
Hoài bão chưa tròn thân vùi cát bụi !

“ PHÚT GIAO MÙA” “ XIN EM ĐỪNG HỎI”
“ NGUỜI XA NGƯỜI” rồi “ HÀN MẶC TỬ” ơi !
“ HOA BIỂN” thay anh “ LỜI TÌNH VIẾT VỘI”
“ CHUYỆN HẸN HÒ” xin “ HÃY HỨA YÊU EM”
“ ĐÔI NGÃ ĐÔI TA” “ TỪ ĐÓ EM BUỒN”
“ BẢY THẾ KỶ TÌNH YÊU” đùa “BÓNG NẮNG”
“ MỘT ĐỜI YÊU EM” trùng dương “ BIỂN MẶN”
“ TÌNH CÓ NHƯ KHÔNG” trăn trở “ CHỜ ĐÔNG”
“ BẢY NGÀY ĐỢI MONG” trên “BIỂN MÙ SƯƠNG”
“ CHÂN TRỜI TÍM” “ ĐỘC HÀNH” thân cô lữ
“ HOA CHIỀU” phôi pha lìa xa “ BẮC ĐẨU”
“ TƯỞNG NGƯỜI CHẾT ĐI” nhưng sống mãi muôn đời

Mượn lời thơ buồn tiễn anh lần cuối
Sống oai hùng chết để lại thanh danh
Nhật Trường mất đi bao người tiếc nuối
Nét son vàng muôn thuở Trần Thiện Thanh …

Nguyễn Phan Ngọc An - San Jose
Nguyenphanan
#287 Posted : Saturday, October 28, 2006 2:02:32 AM(UTC)
Nguyenphanan

Rank: Newbie

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 536
Points: 0

Em là Trăng Sáng Giữa Đêm Thâu

Em là trăng sáng giữa đêm thâu !
Xoa-dịu niềm đau dưới địa-cầu,
Anh mãi tìm em trong cõi mộng,
Bao giờ ta mới được gần nhau ?

Anh đã yêu em tự kiếp nào !
Gặp nhau dù chỉ nói đôi câu,
Dù em hờ-hững, lòng anh vẫn,
Nhớ mãi lời em quá ngọt ngào !

Nhớ mãi một lần, em đã khuyên:
Yêu em, xin hãy để em yên,
Duyên kia nếu có, tình sẽ đến,
Yêu vội vàng chi, chuốt lụy-phiền !...

Từ đó, lòng anh buồn vẩn-vơ !
Duyên kia chờ đợi đến bao giờ ?
Trót đem tâm-sự cùng ai đó,
Dù đến trăm năm, cũng đợi chờ !...

Như Hải
Nguyenphanan
#288 Posted : Saturday, October 28, 2006 1:34:53 PM(UTC)
Nguyenphanan

Rank: Newbie

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 536
Points: 0

Mẹ ơi !
Viết theo ý của Huỳnh trúc Lập

Sáng hôm ấy, mặt trời chưa thức giấc,
Mẹ vội vàng đánh thức đám con thơ,
Mẹ cho ăn tí cháo trắng đơn sơ,
Rồi vào núi tránh bom rơi đạn lạc !...
Ăn cháo xong thì mặt trời vừa mọc,
Anh tá-điền đã chờ sẵn ngoài hiên,
Đòn gánh tre, gióng, thúng, giục đi liền,
Ba đứa nhỏ, gánh đi như gánh lúa! …

“Mẹ sẽ vào thăm con, lời mẹ hứa,
Mẹ con mình sẽ đoàn-tụ như xưa,
Mẹ biết mà, mẹ biết các con ưa,
Sống quanh-quẩn, không rời xa bóng mẹ !
Các con ngoan, thôi đừng than khóc nhé,
Mẹ hứa mà, mẹ hứa … sẽ vào ngay”!...

Xứ Eo-hầm, chưa đầy dặm chim bay,
Mà cứ tưởng qua mấy sông, mấy suối !
Con trông mãi mẹ vào … trời sắp tối,
Bỗng hung-tin như sét đánh ngang đầu !...
Mẹ mất rồi ! thân xác mẹ còn đâu !
Bỡi bom đạn bọn giặc thù oanh-tạc !
Hầm Ngoại tôi trúng bom, nhà tan nát !
Cả gia-đình vùi xác dưới hầm sâu ! …

Tuổi thơ-ngây, phải chít vội lên đầu,
Vành khăn trắng, để tang người mẹ mất !
Con ở xa, không nghe bom chuyển đất,
Mà lòng con như từng mảnh vỡ tung !
Nhìn xa xa, không thấy lửa mịt-mùng,
Song tuổi-trẻ đã héo tàn từ đấy !...

Tôi trở về, nhìn mười ngôi mộ mới,
Của Ông Bà, Dì, Cậu, Mẹ và Em,
Nằm bên nhau, lặng lẻ giữa trời đêm,
Trên khoảnh đất Gò Đề sương xuống lạnh !
Từng nấm mộ hình tròn như chiếc bánh,
Đất còn tươi, như còn ấm hơi người !...


Dòng Thu Bồn lặng lẻ chảy ra khơi,
Tôi cảm thấy thời gian như ngừng lại …
Mộ mẹ tôi thứ hai, bên bà Ngoại
Còn đứa em nằm ở mộ cuối cùng …
Nhìn khói hương, đôi mắt lệ rưng rưng,
Vĩnh biệt Mẹ, Mẹ ơi! … con gọi Mẹ

Như Hải
Nguyenphanan
#289 Posted : Sunday, October 29, 2006 2:31:44 PM(UTC)
Nguyenphanan

Rank: Newbie

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 536
Points: 0

Ngày Giỗ Mẹ

“Trong vũ-trụ có lắm kỳ-quan, nhưng kỳ-quan tuyệt-xảo nhất vẫn là trái tim của người Mẹ”

Má ơi ! hôm nay ngày giỗ Má,
Sao lòng con dường nát cả tâm can !
Nhìn nén hương tỏa khói, lệ tuôn tràn,
Má có biết, vì sao con lại khóc ?
Bao năm qua với chuỗi ngày cô độc,
Cuộc đời con chồng chất những đau-thương !
Dưới mộ sâu, chắc Má hẳn không buồn,
Sao con Má mang nhiều u-uẩn thế ?
Con xin Má mĩm cười cho con kể,
Những chuyện đời xuôi ngược mấy năm qua,
Kể từ khi con cất bước xa nhà,
Ra đi để mong tìm nơi nương tựa,
Con thừa biết, từ nay không còn nữa,
Những gì con đã sống tuổi thơ ngây,
Những ngày vui con sống với Má Thầy,
Và tất cả không tìm đâu ra được !...
Nhưng con vẫn kiên-tâm và dấn bước,
Tin ở đời không đến nỗi chua cay !
Con vẫn vui và sống với những ngày,
Nuôi hy-vọng mà con hằng theo đuổi …
Nhưng thực-tế, chỉ toàn là hận tủi,
Và đời con chìm ngập giữa đau thương !
Mười mấy năm qua, con sống với phố-phường,
Con đã chịu biết bao điều nghiệt-ngã !
Trên bàn thờ, không hề treo ảnh Má,
Ngay cả ngày đám giỗ bửa hôm nay !
Má ơi ! nếu biết thế nầy,
Má buồn không Má, đâu ngày xa xưa ?...
Những buổi chiều mưa, quê nhà Trung-Phước,
Khói lửa chiến-tranh, lan tràn đất nước,
Một đêm Đông trước bửa Má xa con !
Hôm đó con đau bệnh sốt thương hàn,
Má đến đầu giường thăm con đang ngủ,
Bàn tay ấm, Má nhẹ nhàng đặt lên khắp chỗ,
Thân con gầy, nhịp thở nhẹ từng cơn !
Mắt Má đăm chiêu, thoáng một nỗi buồn,
Má nói nhỏ với Thầy con bên cạnh:
“Tối nay mình nằm với con một bận,
“Sợ đêm nay, nó trở bệnh bất ngờ,
“Tội nghiệp con tôi, đau nặng bơ-phờ,
Ngày nay phải tránh bom suốt buổi !
Tôi đưa mắt nhìn theo, Má xa dần trong đêm tối,
Con có ngờ đâu, đó là lần cuối,
Ngày hôm sau, Thầy Má đã ra đi !
Chiến-tranh ơi ! biết nói gì ?
Đạn bom sao nỡ cướp đi Mẹ hiền !
Thế rồi ngày tháng triền-miên,
Thân con xuôi ngược khắp miên sông Thu,
Quê hương khói lửa mịt mù,
Cửa nhà tan nát hận thù chiến-tranh !...
Bỗng tin đưa lại hòa-bình,
Từ nay khói lửa chiến chinh lụn tàn,
Thanh-bình về với xóm làng,
Nhà nhà sum họp, riêng con ngậm-ngùi !
Tuổi thơ sớm mất niềm vui,
Tháng năm con sống cuộc đời bơ-vơ !
Tấm thân sống gởi nằm nhờ,
Đêm đêm con thấy trong mơ Má về …
Lời Má dạy, con thề ghi dạ:
“Đường chông gai chi sá sờn lòng,
“Dù nghèo con phải gắng công,
“Sách đèn để khỏi phụ lòng Má mong”…
Hôm nay đây, tấc lòng con tỏ,
Nơi suối vàng Má có linh-thiêng,
Về đây chứng giám lời nguyền,
Cho con Má được yên lòng Má ơi !...

Như Hải
Tưởng-niệm ngày giỗ Mẹ lần thứ 10 (1952-1962)
Nguyenphanan
#290 Posted : Sunday, October 29, 2006 2:41:38 PM(UTC)
Nguyenphanan

Rank: Newbie

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 536
Points: 0

Xin làm người nhân chứng

Mùa lá chết xôn xao lời tình tự
Đường vào yêu ngôn ngữ cũng bằng không

Ngước mắt lên rực rỡ mặt trời hồng
Yêu chi lắm để lòng xuôi vực thẳm !

Và trọn kiếp mang mối tình thầm lặng
Bởi tơ trời con tạo chẳng se duyên

Cho em xin xa lạ chẳng từng quen
Để đóng trọn vai trò người nhân chứng.

NPNA
Nguyenphanan
#291 Posted : Monday, October 30, 2006 12:14:34 AM(UTC)
Nguyenphanan

Rank: Newbie

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 536
Points: 0

GIỌT SẦU

Ðường bay xa tít mịt mù
Mây chen sóng mắt gió vù vù bay
Từ đâu em đến nơi nầy
Bao la rực rỡ trời tây hoa đèn
Ngỡ ngàng bước lạ chưa quen
Một vùng tuyết lạnh đã len vào lòng
Em đến đây giữa mùa đông
Bàng hoàng tỉnh mộng xoay vòng thời gian
Truân chuyên trong kiếp bẽ bàng
Hồn thơ lạc lõng võ vàng xuân xanh
Ngày xưa liễu rũ buông mành
Ngày nay dĩ vãng hóa thành thương đau
Em đi một bước đã sầu
Nên lòng chẳng dám qua cầu nữa đâu
Nhìn lên tóc đã phai mầu
Soi gương đã thấy nếp nhầu thời gian
Thương cho duyên phận lỡ làng
Tình đầu tình cuối lệ chan chan sầu
Nơi đất khách chốn giang đầu
Cho em gửi gấm nỗi sầu vào thơ...

NPNA
Nguyenphanan
#292 Posted : Monday, October 30, 2006 2:42:54 PM(UTC)
Nguyenphanan

Rank: Newbie

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 536
Points: 0

Tình Yêu Của Biển

Định-mệnh bắt chúng mình xa nhau mãi !
Tưởng bao lần sum-họp lại lìa tan !
Anh ra đi, lòng chua-xót vô-vàn,
Bao kỷ-niệm hiện về trong tủi-nhục !
Vạn-vật đổi-thay, thì lòng người có lúc,
Thủy-chung gì câu nói ở đầu môi !
Gìn-giữ, nâng-niu, suốt mấy năm trời,
Nay ai nỡ phụ tình ta em nhỉ !
Lê cuộc sống hơn phần tư thế-kỷ,
Anh vào đời bằng những bước chông gai,
Trông bình-minh, nhưng chỉ thấy đêm dài,
Không một ánh trăng sao dù le-lói !
Sóng đại-dương nghìn đời sau réo gọi,
Nhạc trùng-dương trên cát biển vô-tình !
Biển màu xanh và cát vẫn trắng-tinh,
Ai dám bảo biển xanh xa cát trắng ?
Riêng tình-yêu, vốn mang nhiều cay đắng !...
Màu mực xanh, giấy trắng thuở ban đầu,
Mực chưa nhạt-phai, mình đã xa nhau !...

Như Hải …
Nguyenphanan
#293 Posted : Tuesday, October 31, 2006 12:36:05 PM(UTC)
Nguyenphanan

Rank: Newbie

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 536
Points: 0

MƯA NẮNG VÔ TÌNH

Có ai muốn biết cuộc đời tôi
Một chuyến xe hoa lạc bến đời
Xin hãy chờ tôi đôi phút nhé
Vọng tiếng chuông về cõi xa xôi

Tôi nhớ lại mùa thu năm ấy
Lá vàng rơi, xác lá ngập hồn tôi
Nắng như thương …
Cứ vấn vương bên mành cửa
Mưa như buồn rơi lệ suốt đêm thâu
Tôi vô tình có hay biết gì đâu
Mắt môi nhỏ đã sa vào biển lửa

Nắng … sao không nói
Mưa … sao không gọi
Cô bé ơi, kíp vội dừng chân
Cô còn quá trẻ
Bước cô đi …
Sẽ gặp lắm gian truân

Còn Thượng Ðế !
Sao ngài không lên tiếng
Phép nhiệm mầu đâu
Không biến chuyển cuộc đời tôi
Thượng Ðế làm ngơ để mắt tôi mờ
Ðôi chân nhỏ đạp bừa lên sỏi đá …

NPNA
Nguyenphanan
#294 Posted : Monday, November 6, 2006 3:06:03 AM(UTC)
Nguyenphanan

Rank: Newbie

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 536
Points: 0

A Letter I Wrote To Dinh-Khang

Living in the same village Bao-An,
Your house and mine had fence as wall.
No matter how high it was,
You flew over as paper-kite in windy afternoons.
In my yard, together, we played game,
And I was the bride in pink dress,
With flowers on my head, and leaves covered my face.
Standing by me, you were strong, tall, and older,
I was skinny with sort and straight hair.
We were too young to understand,
To concern of what happened ouside.
Enjoyed living and playing childish games,
We were the shadows of each one,

At fourteen, I was no longer young,
I was no longer interested in childish games,
Running on hills or chasing buterflies.
I wanted to be alone in my own garden,
Looking at clouds and dreaming of future.
I was shy when you came by.
Could not understand why, you stood far,
Watching me. I was young lady.

At fifteen I was more grown up,
You also sloughed, became taller,
Taller, taller, and taller.
Your body filled with hot blood of youth.
You wanted your life to protect me
With determination and brave.
I admired you as hero in legends,
My heart harmonized with your.

Time was fleeting as fast as it could.
Sixteen years just passed yesterday,
Remarked a change in my life.
Did not want to be drafted, you have to go.
A small boat carried hundred lives,
Heading to the unknown land, it kept you aloof
From your house, your land, and from me.
The first time I knew why human has tears,
Tears dropped deep
Into the ocean of Southeast Asia.
And I knew why
The ocean has salt water.

One mounth, two months, and three months,
The Spring had already gone,
Leaves were no longer green and stay.
The last one fell, twisted in wind
Slowly.
I wondered when it would land
On the ground that has already been yellow.
I counted days.
One freeze wind blew up my face.
Colded my tears. It was Winter.
The diary been oblivion for long is now opened up.
Writing down D.K., my heart broke.
Tomorrow, with my family
I have to leave.

Huynh Hoa Bui
June 8, 1992
Nguyenphanan
#295 Posted : Sunday, November 12, 2006 2:24:26 PM(UTC)
Nguyenphanan

Rank: Newbie

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 536
Points: 0



Chiều Công Viên

Chiều hôm nay công-viên trời lộng gió,
Ngồi bên em mà không tỏ nên lời !
Bỡi gần nhau mà xa-cách em ơi !
Tình-yêu đó, bao giờ em hiểu được !

Hàng cây đứng soi mình ôm bóng nước,
Vần trăng non, mờ-nhạt buổi hoàng-hôn !
Tay trong tay, nghe tim đập bồn-chồn,
Mặt đối mặt, mà ngỡ mình trong mộng !

Em biết chăng, những ngày qua anh sống,
Trong nhớ-thương, trong giấc mộng tìm em ...
Cho nhau chi những giây phút êm-đềm,
Để giờ lại hửng-hờ như xa-lạ !

Phút chia tay, em giả-từ vội-vã !
Đứng nhìn theo, xe khuất bóng ... xa rồi !
Anh trở về với kiếp sống đơn-côi,
Niềm nhung-nhớ biết ai người chia sớt !...

Như Hải
Nguyenphanan
#296 Posted : Sunday, November 12, 2006 2:32:56 PM(UTC)
Nguyenphanan

Rank: Newbie

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 536
Points: 0

Gia Long Ngày Nào

Những chiều tan học đón em,
Dừng xe anh đứng ở bên vệ đường,
Sợ người ta thấy anh thường,
Chờ em ở một khoảng đường xa xa.
Bên chùa Xá Lợi trông qua,
Từng đàn áo trắng đổ ra cổng trường,
Aùo dài tha-thướt dễ thương,
Ngực đeo huy-hiệu của trường Gia-Long.
Rồi mình hai đứa song song,
Đạp xe theo lối Nguyễn Thông về nhà.
Dẫu rằng đường chẳng bao xa,
Nhưng mình không dám la-cà dạo chơi !
Đưa em về đến tận nơi,
Mình anh trở lại, buồn ơi là buồn !
Cuối tuần ở lại ăn cơm,
Mẹ thường đi chợ nấu ăn đãi mình ...
Giao-thừa đi lễ Lăng Ông,
Đầu năm xin quẻ kiết hung thế nào ?
Người đông hương khói ngạt ngào
Theo chân mẹ bước lần vào bên trong,
Thắp nhang em khấn lâm-râm,
Hai tay em lắc ống xăm ngang đầu,
Anh quỳ bên cạnh hồi lâu,
Chiếc xăm rơi xuống chiếu mầu sáng trưng,
Xin keo sấp ngửa, mừng thầm,
Thuộc lòng con số đi tìm lá xăm:
Quẻ nầy tốt nhất trong năm,
Đi thi ắt đổ, có chồng giàu sang ...
Mẹ mừng duyên-phận hai con,
Trăm năm tơ-tóc, vuông tròn bên nhau ...

Thời gian thấm-thoát qua mau,
Em thi Trung-họe, anh vào Dược-khoa,
Hằng tuần anh vẫn đến nhà,
Thăm em cùng với mẹ cha chuyện trò,
Mẹ thường gói bánh đem cho,
Ra về còn cố dặn dò mấy câu:
“Bánh nầy chớ có để lâu,
Học khuya đói bụng, chia nhau mà dùng”.
Lòng anh cảm-động vô cùng,
Về nơi ở trọ, ăn chung cả nhà ...

Thế rồi Xuân hết, Hè qua,
Đụng xe, anh phải vào nhà thương Grall !
Chiều chiều em ghé vô thăm,
Hết giờ em ...trốn trong phòng ...vệ-sinh !
Nói sao cho hết ân-tình,
Và bao nhiêu nữa mà mình trao nhau ...
Nhưng rồi không hiểu tại sao,
Bỗng dưng em lại đổi thay lẹ làng !
Lòng anh đau xót vô-vàn,
Đến nhà gặp mẹ, hai hàng lệ rơi:
“Lỗi nầy chẳng phải tại tôi,
Giờ xin rút lại những lời hẹn xưa”!
Ra về lòng vẫn như chưa,
Tin lời của mẹ mới vừa nói ra !
Đắng cay chua xót lòng ta !
Trời kia sao nỡ bày ra nỗi nầy ?! …
Thôi đành xa cách từ đây,
Lòng luôn nhớ mãi những ngày bên nhau !...

Hải Ðăng
Nguyenphanan
#297 Posted : Monday, November 13, 2006 1:39:19 PM(UTC)
Nguyenphanan

Rank: Newbie

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 536
Points: 0

Lá Thư Ngày Trước

Yêu một phút để mang sầu trọn kiếp !
Tình mười năm, còn lại mấy tờ thư !
Mộng bâng quơ hò hẹn cũng là hư,
Niềm son sắc, ngậm ngùi duyên mỏng mảnh !
Rượu chẳng ấm mưa hoài chăn chiếu lạnh
Chút hơi tàn leo lét ngọn đèn khuya,
Giấc cô miên rùng rợn nẻo hôn mê
Gió âm-tưởng bay về quanh nệm gối,
Trong mạch máu chút gì nghe vướng rối,
Như tơ tình thắc mắc buổi chia xa !
Năm ngón tay ghì nét chữ phai nhòa,
Hỡi năm tháng hãy đưa đường giấc điệp !
Yêu mê thế để mang sầu trọn kiếp !
Tình mười năm còn lại chút nầy đây,
Lá thư tình xưa nhớ buổi trao tay,
Còn e-ấp thuở duyên vừa mới bén,
Ai dám viết yêu đương và hưa hẹn,
Lần đầu tiên ai dám ký em anh,
Nét thon mềm run rẩy gắng đưa nhanh,
Lòng tự thú giữa khi tình trốn nấp,
Mươi hàng chữ đơn sơ, ồ ngượng ngập,
E-dè sao mươi hàng chữ đơn sơ !
Mầu mực tươi xanh ngát ý mong chờ
Tình hé nụ, bừng thơm trong nếp giấy !
Ôi thân mến, nhắc làm chi thuở ấy !
Đêm nay đây hồn xế nẻo thu tàn !
Khóc chia lìa ai níu gọi than van ?
Ta chỉ biết nằm nghe tình hấp hối !
Yêu mê thế, để đêm sầu lẻ gối,
Mưa mưa hoài, rượu chẳng ấm lòng đau !
Gấm the nào từ buổi lạnh lùng nhau,
Vàng son có thay mầu đôi mắt biếc ?
Tình đã rời đi, riêng mình tưởng tiếc,
Thồi rồi đây chiều xuống giấc mơ xưa ...
Lá lá rơi nằm bệnh mấy tuần mưa,
Say chẳng ngắn những đêm dằng dặc nhớ !
Trăng nào ngọt cho hoa nào thắm nở ?
Aùo xiêm nào rực rỡ ngựa xe ai ?
Mưa mưa bay, mờ chậm bước đêm dài,
Đêm bất tận, đêm liền đêm kế tiếp ...
Yêu sai lỡ, để mang sầu trọn kiếp !
Tình mười năm còn lại chút nầy thôi !
Lá thư xưa mầu mực úa phai rồi,
Duyên hẵn thắm ở phương trời đâu đó ?...

Vũ Hoàng Chương
Nguyenphanan
#298 Posted : Monday, November 13, 2006 1:55:54 PM(UTC)
Nguyenphanan

Rank: Newbie

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 536
Points: 0

Ly Tao

Giờ ngẫu nhĩ như hồng bay em ạ
Và yêu thương như lá ở bên hoa
Và luyến ái như tơ vàng bốn ngả
Bủa vi vu như thoáng mộng la đà

Em đã lại với đời về nắng ấm
Thắm không gian thương nhớ bóng hình em
Anh đã đợi chờ em từ lâu lắm
Ngày đi không để lại lạnh trăng rằm

Anh mơ ước với ngàn xuân mở rộng
Quên não nùng sa mạc của yêu thương
Chân cứ bước theo nhịp hồn cứ động
Em là em anh đợi khắp nẻo đường

Em có nụ cười buồn buồn môi mọng
Em có làn mi khép lá cây rung
Em có đôi mắt như sầu xanh soi bóng
Hồ gươm ơi ! Sao sóng lục vô chừng !

Con mắt ấy có gieo buồn rớt lệ
Trên nẻo đường lạnh lẽo lối lang thang
Môi thắm ấy mấy lần thao thức kể
Với đèn khuya vò võ mộng khôn hàn

Trời đất nhớ lần đầu ... năm trước ...
Đó một lần đôi mắt đã nhìn lên
Và trời hiểu ngày sau đôi mắt ngước
Một lần kia sẽ còn dịp đáp đền

Em ở lại với đời ta em nhé
Em đừng đi. Cho ta nắm tay em
Ta muốn nói bằng thơ bay nhè nhẹ
Vào trong mơ em mộng giấc êm đềm

Ta sẽ đặt mười ngón tay lên mắt
Để nhìn em qua khe hở du dương
Vòng theo máu hai vòng tay khép chặt
Ồ thưa em ta thấy mộng không thường.

Bùi Giáng
Nguyenphanan
#299 Posted : Wednesday, November 15, 2006 1:35:07 PM(UTC)
Nguyenphanan

Rank: Newbie

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 536
Points: 0

[ Tình Tuyệt Vọng
(Sonnet D’Arvert)

Lòng ta chôn một mối tình,
Tình trong giây phút mà thành thiên-thâu,
Tình tuyệt-vọng, nỗi thảm-sầu !
Mà người gieo thảm như hầu không hay !
Hỡi ơi ! người đó ta đây !
Sao ta thui-thủi đêm ngày chiếc thân !
Dẫu ta đi trọn đường trần,
Chuyện riêng dễ dám một lần hé môi !
Người dù ngọc nói hoa cười,
Nhìn ta như thể nhìn người không quen !
Đường trần lặng lẻ bước tiên,
Ngờ đâu chân dẫm lên trên khối tình !
Nỗi niềm tiết-liệt đoan-trinh,
Xem thơ nào biết có mình ở trong !
Bâng-khuâng lòng tự nhủ lòng:
Người đâu tả ở mấy dòng thơ đây ?...

Khái Hưng
Nguyenphanan
#300 Posted : Saturday, November 18, 2006 2:34:05 PM(UTC)
Nguyenphanan

Rank: Newbie

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 536
Points: 0

Tôi Đã Thấy

Tôi đã thấy, những ngôi trường mất nóc,
Vách tường cao nám khói đứng chơ-vơ,
Lủ con trẻ, từ lâu không chốn học,
Xóm làng tôi xa-vắng tiếng i-tờ !

Tôi đã thấy, những ngôi chùa đổ nát,
Từ tam-quan đến chính-điện rêu phong,
Người con Phật, bốn phương giờ tản-mác
Khi chiều lên, chùa vắng tiếng thu-không !

Tôi đã thấy, những giáo-đường hoang vắng,
Đêm Giáng-Sinh không một bóng con-chiên,
Tượng Đức Mẹ, phơi mình trong mưa nắng,
Gác-chuông còn loan-lổ vết đại-liên !


Tôi đã thấy, nhũng mẹ già ngồi khóc,
Bên xác con vừa bị giết đêm qua,
Niềm đau-đớn in hằn lên ánh mắt,
Nét phong-sương còn đọng ở làn da !

Tôi đã thấy, những xóm-làng xơ-xác,
Vết đạn bom cày nát ruộng vườn xanh !
Rộng không lúa và vườn không bóng mát,
Quê-hương ơi ! chinh-chiến mãi sao đành !...

Như Hải
Hậu-Nghĩa 1971
Users browsing this topic
Guest (30)
23 Pages«<1314151617>»
Forum Jump  
You cannot post new topics in this forum.
You cannot reply to topics in this forum.
You cannot delete your posts in this forum.
You cannot edit your posts in this forum.
You cannot create polls in this forum.
You cannot vote in polls in this forum.