Welcome Guest! To enable all features please Login or Register.

Notification

Icon
Error

23 Pages«<89101112>»
Thơ NGUYỄN PHAN NGỌC AN
Nguyenphanan
#181 Posted : Monday, February 20, 2006 9:14:54 AM(UTC)
Nguyenphanan

Rank: Newbie

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 536
Points: 0

NIỀM ÐAU
TRÊN ÐẤT NƯỚC TÔI

Người ta bảo sao thơ An buồn quá
Ðọc vài bài nước mắt đã đọng mi
Niềm xót xa thương nhớ cảnh biệt ly
Xin hỏi nhỏ phải chăng là sự thật

Thuở sơ sinh đã chịu nhiều mất mát
Mở mắt chào đời trong biển chiến tranh
Cùng một màu da sao mãi giựt giành
Biến đất mẹ thành mồ chôn tử sĩ

Rồi bão tố triền miên không ngưng nghỉ
Lụt lội, thiên tai, tật bệnh hoành hành
Giết mòn đi bao nhuệ khí đấu tranh
Cả vận nước cả cơ đồ điên đảo

Tìm lẽ sống, tìm chén cơm manh áo
Mua tự do đánh đổi cả cuộc đời
Mơ thiên đàng thành tử biệt đôi nơi
Thêm lần nữa xác người trôi biển cả

Hàng vạn linh hồn chết không mồ mả
Từng đêm thâu réo gọi dậy trùng dương
Sóng bạc đầu vùi lấp xác người thương
Hồn sông núi gục đầu đau tiễn biệt

Một dân tộc bốn nghìn năm văn hiến
Chống bạo cường cho mãi đến ngày nay
Kiếp nhân sinh nếm mọi thứ tù đày
Thương dân Việt nay sức mòn lực kiệt

Những tưởng được bình yên trên nước Việt
Cho an lòng bao kẻ mất quê hương
Nào ngờ đâu con tạo quá nhiễu nhương
Ðất bằng dậy sóng biển ôm xác người

LINDA cơn bão chôn vùi
Mấy nghìn dân Việt chẳng lời trối trăn
Giọt sầu biển khóc ăn năn
Lệ rơi trên đá ngàn năm đá buồn
Tha nhân mất cội mất nguồn
Muôn năm vương mãi sợi buồn trong thơ !
NP Ngọc An ( bão Linda)







Nguyenphanan
#182 Posted : Wednesday, February 22, 2006 1:16:06 PM(UTC)
Nguyenphanan

Rank: Newbie

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 536
Points: 0

FATHER’S DAY

Mùa Hạ bắt đầu…
Ngày lễ Cha đã đến
Những đứa con lưu lạc
Thấy lòng như kim châm muối xát
Phía trời Âu muốn xuyên thủng quả địa cầu
Tìm trong ấy …
Bóng người Cha ẩn hiện
Như núi non cao tựa Thái Sơn
Cả một đời Cha ngậm nuốt tủi hờn
Cũng chỉ vì giang sơn nước Việt
Cả một đời Cha anh hùng tiết liệt
Gấm vóc này dành để lại đàn con
Ngày con còn bé nhỏ
Đến lúc con trưởng thành
Công cha nghĩa mẹ sánh bằng non cao
Gì hơn chín chữ cù lao
Ân sâu chẳng trả lòng nào đặng yên
Trong tâm chuốt mãi ưu phiền
Mẹ cha giờ đã về miền thiên thu
Biển xa dày đặc sương mù
Chỉ nghe tiếng sóng vỗ bờ ngoài khơi
Chỉ nghe gió hú trên đồi
Cô đơn chiếc bóng lòng thôi thúc sầu
Mẹ cha giờ ở nơi đâu ?
Phù du cõi tạm bể dâu cõi trần
Ngày từ phụ nhớ cha thêm
Nỗi niềm ly xứ từng đêm lệ tràn …

Nguyễn Phan Ngọc An
Nguyenphanan
#183 Posted : Wednesday, February 22, 2006 1:17:24 PM(UTC)
Nguyenphanan

Rank: Newbie

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 536
Points: 0

Giã biệt


Vẫy tay chào giã biệt
Một thế giới bình yên
Sao nghẹn ngào mỏi mệt
Nghe máu chảy về tim…
Ta đi không trở lại
Phủ mặt giữa trần gian
Ngàn sau cơn điên dại
Rũ chết một hồn hoang…
Bên trời nổi bão giông
Ta khóc, một đời xa
Lòng như cơn biển động
Sóng cuồng giữa phong ba !
Lần đầu tiên ta hiểu
Nỗi đau đứng giữa đời
Quay lưng chân nhẹ bước
Từng nhịp sầu lên ngôi…

Nguyễn Phan Ngọc An

Nguyenphanan
#184 Posted : Wednesday, February 22, 2006 1:19:42 PM(UTC)
Nguyenphanan

Rank: Newbie

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 536
Points: 0

CON ÐƯỜNG TUỔI NGỌC

Chiều trở lại trên con đường tuổi ngọc
Tôi mơ về một dĩ vãng mờ xa
Hình ảnh ngôi trường, tà áo thướt tha
Hàng phượng vĩ ven đường tươi nắng ấm

Trong hoài niệm hiện về từ xa thẳm
Của một thời thơ dại sống hồn nhiên
Bên thầy cô, bên sách vỡ, bạn hiền
Tôi có cả mưa xuân và nắng hạ

Ngồi ưu tư nhìn mênh mông biển cả
Giữa bầu trời mây lặng lẽ bay qua
Mười sáu năm tôi xa cách quê nhà
Nhớ tha thiết về khung trời kỷ niệm

Quê tôi với những giấc mơ huyền diễm
Ðẹp làm sao môi mắt thuở thanh xuân
Vũng Tàu xưa bên bãi cát trắng ngần
Ôi nhớ quá bước chân thời tuổi ngọc

Ðời nghiệt ngã khiến từng đêm trằn trọc
Mộng mơ về dĩ vãng để lòng đau
Trời Cali phong kín một thu sầu
Thương biết mấy khung trời yêu dấu cũ

NPNA




Nguyenphanan
#185 Posted : Wednesday, February 22, 2006 1:22:18 PM(UTC)
Nguyenphanan

Rank: Newbie

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 536
Points: 0

Hồn mộng

Rùi…có một ngày
Anh ra đi không từ giã
Em một mình…côi cút mảnh tình non
Treo giữ thinh không…lặng lẽ nỗi buồn
Trăng sẽ lặn và…anh không còn nữa !
Rủi…có một ngày
Nụ hôn anh chối bỏ
Bờ vai gầy sao gánh nổi niềm đau
Âm thầm nhìn kỷ niệm bay cao
Em lạc vào…khoảng trời nuối tiếc
Và lo sợ…có một ngày như thế
Dẫu không tin…ngày ấy đến bao giờ ?
Anh xa em, đi về cõi mộng mơ
Để riêng ai…nghìn năm thương nhớ mãi !…

Nguyễn Phan Ngọc An

Nguyenphanan
#186 Posted : Thursday, February 23, 2006 11:04:58 PM(UTC)
Nguyenphanan

Rank: Newbie

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 536
Points: 0

Khúc Tự Tình

Có lẽ… ta như chiếc lá vàng
Đêm nằm đối mộng khóc dung nhan
Tỉ tê tiếng dế ngoài hiên lạnh
Khơi nhịp sầu lên…khúc dịu dàng…

Có lẽ…ta như những sợi rong
Trôi xuôi theo dòng nước mênh mông
Về đâu…từng nhánh thời gian rụng
Cho mảnh hồn ta…nhuốm lạnh lùng !

Có lẽ…ta như những giọt sương
Một ngày xuống muộn, nắng hoàng hôn
Vỡ tan phút chốc trên cành lá
Ôm giấc cô miên…nỗi chán chường…

Có lẽ…ta như gốc liễu khô
Bên đường cô quạnh đứng bơ vơ
Lắng nghe hơi gió mùa thu lại
Dĩ vãng còn đâu…để đợi chờ !

Nhưng bỗng giờ đây, ta có anh
Một tình yêu nhỏ…mới vừa nhen
Ôi…tình yêu ấy, như hòn lửa
Thắp sáng tim ta…những nỗi niềm…

Ta đã đi qua nửa cuộc đời
Giờ đây còn lại phút đơn côi
Xin đem một nửa đời còn lại
Chia xẻ …cùng ai…những ngậm ngùi !…

Nguyễn Phan Ngọc An



Nguyenphanan
#187 Posted : Thursday, February 23, 2006 11:06:00 PM(UTC)
Nguyenphanan

Rank: Newbie

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 536
Points: 0

VŨNG TÀU QUÊ TÔI

Sáng nay trời bỗng đổ mưa
Bâng khuâng chợt nhớ phố xưa Vũng Tàu
Những tầng mây thấp bãi sau
Vỗ trên ngọn sóng bạc đầu mênh mông
Thuyền ai chao nhịp bềnh bồng
Mái chèo nghiêng nhớ những dòng nước xa
Hàng Dương, bãi Dứa giao hòa
Ðiệu ru trong gió bài ca viễn hành
Vũng Tàu phố nhỏ buồn tênh
Tiễn đưa người vượt lênh đênh ngàn trùng
Ra đi nào hẹn trùng phùng
Tự do trước mặt, mịt mùng tương lai
Ðường khuya phố nhỏ u hoài
Khúc ca viễn xứ lạc loài qua tim …

Nguyễn Phan Ngọc An – San Jose



Nguyenphanan
#188 Posted : Thursday, February 23, 2006 11:07:33 PM(UTC)
Nguyenphanan

Rank: Newbie

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 536
Points: 0

Lần con về


Tay cầm tấm vé…dạ xôn xao
Thêm lần nữa con về thăm quê Mẹ
Mà bóng Mẹ thì lửng lờ hư ảo
Nghe tim mình từng phút quặn đau !
Lần nầy con về…không để vui chơi
Cha của con bóng hạc xế chiều
Tuổi 88 thân Cha mòn mõi
Từng bước Cha đi khập khểnh hắt hiu buồn
Đôi mắt mờ…mây bạc trắng giăng giăng
Hoàng hôn đổ, màu tóc Cha bạc trắng
Thương làm sao dáng thân thương thầm lặng
Lần nầy con về, Cha lặng lẽ xót xa
Trong đôi mắt như có điều nhắn gửi
Con của Cha, nay tuổi đã về chiều
Cha hy vọng trong chuổi ngày còn lại
Được thấy con có hạnh phúc, có tình yêu
Chẳng lẽ …con của Cha bóng lẻ đìu hiu
Đã miệt mài hơn hai mươi năm chẵn
Kiếp phù sinh tuy dài nhưng rất ngắn
Thoáng giật mình…Cha đã sắp quy tiên
Mà con thì…cứ đơn độc triền miên
Cha không thể yên lòng quy cõi Phật…
Cha thương con, Cha nói điều rất thật
Bởi tuổi xuân nồng thắm được bao nhiêu
Nhưng riêng con…tâm đã thấm nhuần nhiều
Con chẳng muốn vương vòng hệ lụy…
Lời Phật dạy :
Yêu là bể khổ – Tình là giây oan
Và tâm con luôn hướng cõi niết Bàn
Mong hướng thiện, mong làm điều phước thiện…
Lần nầy con về lo chữ hiếu
Kim Tỉnh con xây, yên chỗ Cha nằm
Mẹ một bên Cha ở một bên
Khi giải tỏa Mẹ về bên Cha gần gủi
Nghĩ điều nầy lòng con thêm buồn tủi
Cha của con…một nhân dáng oai phong
Vùng ký ức, một anh hùng lẫm liệt
Thời du học, Cha miệt mài kinh sử
Đức, Nhựt, Pháp, Anh chữ nghĩa tinh thông
Kiếp con người sắc sắc, không không
Biết lần nữa con về … Còn được gặp ?
Mắt lòa, chân khập khểnh
Đưa vòng tay gầy guộc khẳng khiu
Ôm hôn con… con gái tôi yêu
Từng giọt lệ rơi rơi…
Nhòa dòng thơ đang viết
Hình ảnh chập chờn…Cha đứng tiễn con đi
Mong ước sao lần tới nữa con về
Bước khập khểnh…Cha dang tay chờ đón…

NGUYỄN PHAN NGỌC AN
Nguyenphanan
#189 Posted : Tuesday, February 28, 2006 12:04:53 AM(UTC)
Nguyenphanan

Rank: Newbie

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 536
Points: 0

THU BUỒN

Vu Lan đến giữa hạ nồng đất khách
Anh thấy chăng cây lá nhuộm u sầu
Mùa xuân tàn hoa thắm giã từ mau
Còn trơ lại xác xơ chiều nắng hạ
Và đôi ta mỗi người đi mỗi ngả
Mùa thu buồng héo úa cả dung nhan
Tiễn anh đi mà lệ ứa hai hàng
Tình chưa trọn sao đành câu giã biệt !
Từ hôm nay trao ai lời thắm thiết
Tưởng rằng quên nhưng đâu dễ nào quên
Mưa lạnh lùng và nắng cũng thản nhiên
Cho gió thoảng hôn lên bờ tóc rối
Cho kỷ niệm ùa vào trong đêm tối
Trở trăn buồn càng thêm nhớ thêm thương
Vu Lan về gợi lại chút tình riêng
Khơi kỷ niệm mùa thu đầu gặp gỡ
Tay ấm vòng tay, chuông chiều ngân đổ
Quỳ bên nhau mùa báo hiếu Vu Lan
Nụ hôn xưa…ôi giấc mộng đá vàng
Giờ bỡ ngỡ ta về trong cô quạnh
Người nơi đâu ? bỏ mình ta đơn lạnh
Bao năm dài tình cũ chẳng phai phôi
Mùa thu buồn nhìn chiếc lá rơi rơi
Thiên thu người hỡi … ai buồn hơn ai !


NPNA
Nguyenphanan
#190 Posted : Tuesday, February 28, 2006 12:06:29 AM(UTC)
Nguyenphanan

Rank: Newbie

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 536
Points: 0

Thiên đường trần gian


Ta ngày qua ôm dáng gầy phai sắc
Giọt nắng đong đưa trên tóc muộn phiền
Mắt xanh xưa vàng võ với cô miên
Vai nghiêng hụt hẫng chìm sâu cõi nào...

Ngày lại ngày qua, phù vân chao đảo
Cánh sen hồng gió bão đã từng cơn
Chiều mưa ngâu thêm lạnh nỗi cô đơn
Chợt ngơ ngẩn, đếm dần năm tháng rụng !

Gót ngọc kiêu sa... trăng ngà vỡ vụn
Như muộn màng theo lớp tuổi rong rêu
Môi thắm phôi pha một sớm một chiều
Hoa tình tự theo mây trời vỗ cánh ...

Giờ ở đây cành sầu chia hai nhánh
Trăn trở vây quanh ác mộng chập chờn
Biết nhờ ai trút sạch được nguồn cơn
Tìm trong mộng ảo thiên đường trần gian ...

Nguyễn Phan Ngọc An






Nguyenphanan
#191 Posted : Tuesday, February 28, 2006 12:07:54 AM(UTC)
Nguyenphanan

Rank: Newbie

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 536
Points: 0

Thi nhân hoài cảm

Tôi là kẻ ly hương từ nước Việt
Đến xứ người theo cuộc chiến nổi trôi
Mười năm dư dường quên hẵn nụ cười
Thương quê Mẹ dầm chan mưa nắng hạ !

Tôi đã sống nơi đây…vùng đất lạ
Theo dòng đời ân sũng của Hoa Kỳ
Mang trong lòng một ước nguyện khi đi
Ngày trở lại huy hoàng cho Tổ Quốc …

Dân Việt tôi vẫn ngàn đời bất khuất
Nêu chí hùng văn hiến bốn ngàn năm
Vì chiến chinh lê kiếp sống âm thầm
Nhiều đêm nhớ…lệ sầu rơi trăn trở !

Nơi viễn xứ muôn đời tôi vẫn nhớ
Luỹ tre xanh, đồng lúa chín thơm vàng
Liễu buông mình tha thướt dưới đêm trăng
Gà gáy sáng vang lên trong xóm nhỏ…

Ở nơi đây cũng vầng trăng sáng tỏ
Nhưng tìm đâu hình ảnh của quê tôi
Mùa xuân về trong lặng lẽ đơn côi
Bao giờ nhỉ ? xum vầy xuân nước Việt !

Nhưng nơi đây dân Việt tôi đã biết
Nghĩa cử ân nhân bác ái của Hoa Kỳ
Tật nguyền, già nua cùng bệnh nan y
Hoa Kỳ vẫn đưa vòng tay đón nhận .

Họ săn sóc chu toàn bao bổn phận
Trợ cấp chi tiêu ai cũng ấm lòng
Chẳng nệ hà cực khổ dẫu thu đông
Sương buốt lạnh trắng đêm dài không ngủ !

Họ đã bỏ xương tàn bao chiến sĩ
Nơi quê tôi, vì lý tưởng muôn đời
Được gì đâu ? đành ly biệt đôi nơi
Trời Nam đất Mỹ lệ rơi…từng dòng …

Họ cố quên niềm đau trong dĩ vãng
Cứu giúp dân tôi chẳng nệ sang hèn
Ân sũng này ngày thêm một lớn lên
Công ơn Chính Phủ Hoa Kỳ ghi tâm …

Nguyễn Phan Ngọc An
Nguyenphanan
#192 Posted : Tuesday, February 28, 2006 12:08:57 AM(UTC)
Nguyenphanan

Rank: Newbie

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 536
Points: 0

THÁNG SÁU TA
BUỒN TIM TÁI TÊ

Năm nào tháng sáu ta rong chơi
Ánh nắng chiều nghiêng dưới mặt trời
Ðuổi bướm vờn quanh hàng dậu tím
Thả diều theo ngọn gió chơi vơi

Lần lữa bao mùa xuân nở hoa
Mấy đông trở giấc đọng sương pha
Thả trôi mơ mộng vào hư ảo
Ôm chuổi ngày buồn lẫn xót xa

Tháng sáu nào mưa bão ngút ngàn
Tiễn người chiến sĩ vượt quan san
Ðưa người yêu mến về lòng đất
Ta đã một thời lệ chứa chan

Tháng sáu này ta đếm tủi hờn
Cha vào huyệt lạnh với cô đơn
Hôm nào bên cửa cha còn đứng
Vẫy vẫy tay chào để tiễn con

Tháng sáu con buồn tim tái tê
Còn đâu cha đứng đón con về
Âm dương cách biệt rồi cha nhỉ
Vĩnh viễn ôm sầu trong giấc mê

Con thấy cha từ trong bóng đêm
Bạc phơ mái tóc ngủ êm đềm
Ngàn năm giấc ngủ vào miên viễn
Cay đắng nghẹn ngào chua xót thêm

Từ đây cho đến cuối đời con
Một bóng đơn côi giữa xứ người
Con khóc khi đời dâng bão tố
Con cười … nhưng giọt lệ đầy vơi !

NPNA



Nguyenphanan
#193 Posted : Thursday, March 2, 2006 3:20:39 PM(UTC)
Nguyenphanan

Rank: Newbie

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 536
Points: 0

TÊN ĐỒ TỂ

Hạ nồng hiu hắt đã nhàn du
Thu lạnh hơi sương cũng giã từ
Nhường chỗ cho mùa đông rét lạnh
Thêm buồn gợi nhớ nỗi suy tư …

Cuộc đời như gió thoảng trôi nhanh
Lận đận lao đao mộng chẳng thành
Ngụp lặn gian nan đời mấy nỗi
Mong gì … khi tóc chẳng còn xanh !

Thời gian là một tên đồ tể
Chờ chực lôi ta một lối về
Bằng cách dịu dàng hay ác độc
Lưỡi dao định mệnh ắt nhiêu khê …

Hãy thương yêu mở lòng nhân ái
Xoa dịu niềm đau kẻ viễn phương
Góp nhặt vun trồng tình cố xứ
Con Hồng cháu Lạc mãi là gương

Bây giờ xuân đã kề bên cửa
Nhớ mẹ thương cha đến ngậm ngùi
Lại nữa một mùa xuân vắng lạnh
Nỗi niềm tê tái dạ khôn nguôi …

Nguyễn Phan Ngọc An
Nguyenphanan
#194 Posted : Thursday, March 2, 2006 3:38:19 PM(UTC)
Nguyenphanan

Rank: Newbie

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 536
Points: 0

Tấm ảnh ngày xưa


Chuyến tàu đêm đưa em về đâu?
Anh thấy trong tim một chuỗi sầu
Mai mốt nghìn trùng ta có gặp
Hay là muôn thuở tạ từ nhau...

Hai năm trao gửi tình lưu luyến
Hẹn một ngày mai ván đóng thuyền
Thung lũng nhà em sâu dưới núi
Nhà anh trên bãi cát đồi nghiêng.

Nhà xa nhưng chẳng cách xa lòng
Vẫn nhớ thương hoài em biết không?
Lội suối trèo non đâu quản ngại
Mong ngày thuyền tách bến sang sông...

Bây giờ...em gửi tiếng chia ly
Nghẹn đắng môi anh, biết nói gì?
Vì mộng vinh hoa nơi đất lạ
Để người khóc hận kẻ ra đi!

Anh đốt hương thơm lạy đất trời
Bình yên cho kẻ vượt ngàn khơi
Đớn đau chỉ mình anh riêng chịu
Nhìn ảnh em, cay đắng nụ cười...

Ngày lại ngày qua vắng bặt tin
Bóng chim tăm cá biết đâu tìm?
Em đi vào tiết trời giông bão
Sợ quá em ơi...lỡ đắm thuyền?

Chiều ấy tin buồn đau đớn thay
Xác em tôi trôi dạt về đây
Thôi rồi hỡi đóa trà mi đẹp
Tôi khóc cho em, lệ ứa đầy!


Tiếc thương em suối lệ dầm tuôn
Mười tám xuân xanh thắm nụ hồng
Tài sắc một thời ai sánh kịp
Chiếc khăn tang...lịm chết hồn đơn

Lũng sâu triền núi chẳng còn em
Bãi cát đồi nghiêng ngập lá sầu
Tấm ảnh ngày xưa anh cất giữ
Nhưng người yêu ...muôn thuở còn đâu?

Nguyễn Phan Ngọc An







Nguyenphanan
#195 Posted : Wednesday, March 8, 2006 10:18:44 PM(UTC)
Nguyenphanan

Rank: Newbie

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 536
Points: 0

NỬA ÐỜI CÒN LẠI

Một bông hồng cho tình yêu
Gửi gấm cả tấm chân tình
Mang về nơi phương ấy
Sưởi ấm tình trời Âu

Nỗi buồn thật vời vợi
Ta ở tận nơi nao
Nhớ ai ta thầm gọi
Lời dịu êm năm nào

Thổn thức với trăng sao
Như chiếc áo phai màu
Tình đi vào ngỏ tối
Mãi một đời thương đau

Ân tình không vẹn giữ
Áo tình chẳng mặc xong
Lời tình chưa trao trọn
Nên suốt đời long đong

Nửa đời ta còn lại
Nào khác một dòng sông
Dòng sông trăm ngả rẽ
Như đất trời mênh mông

Ta lạc nẻo thần tiên
Mơ về cồn cát nhỏ
Nơi đó có trăm miền
Hoa tình yêu mở ngỏ

Dưới trăng thu mờ tỏ
Lấp lánh những tinh cầu
Ngỡ thuyền hoa theo gió
Dệt mộng vàng cho nhau

Người tình miền đông bắc
Kẻ lưu lạc trời tây
Bầu trời Âu san sẻ
Xa cách vẫn đong đầy …

NPNA
Nguyenphanan
#196 Posted : Wednesday, March 8, 2006 10:20:05 PM(UTC)
Nguyenphanan

Rank: Newbie

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 536
Points: 0

TA GỌI TÊN NGƯỜI

Ta gọi tên người trong khát khao
Ðành ôm ly hận vẫy tay chào
Tiễn tình lần cuối vào miên viễn
Ðể xót xa lòng … tim nhói đau

Ta gọi tên người trong nhớ thương
Từ đây tình đã rẽ đôi đường
Dương gian ta mãi sầu cô lữ
Nơi đó người buồn theo khói sương

Ta gọi tên người, đêm trọn đêm
Nhìn mưa rơi rụng trắng bên thềm
Sương khuya nhỏ giọt buồn tơi tả
Bão dậy trong lòng thêm nhớ thêm

Ta gọi tên người, giọt lệ rơi
Xa xôi cách biệt mấy phương trời
Bao giờ gặp nữa tình nhân hỡi
Cát bụi chôn vùi năm tháng trôi

Ta gọi tên người, hỡi cố nhân
Buồn chi xa lánh chuyện phong trần
Từ nay đâu nữa vòng tay ấm
Vắng bóng, im lời giữa thế gian

Ta gọi tên ai mãi kiếp này
Nửa đời thi sĩ trắng đôi tay
Nửa đời còn lại vào lòng đất
Vất vưởng bên trời mây trắng bay

NGÀN NĂM MÂY TRẮNG viết cho ta
U uẩn từng lời yêu thiết tha
Từng chữ, từng câu như báo trước
Một ngày vĩnh biệt sẽ không xa …

Ta gọi tên ai giữa đất trời
Nghẹn ngào dòng lệ mặn bờ môi
Chẳng còn gặp nữa người yêu dấu
Dâng nén hương lòng tưởng nhớ thôi !

NPNA








Nguyenphanan
#197 Posted : Wednesday, March 8, 2006 10:21:51 PM(UTC)
Nguyenphanan

Rank: Newbie

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 536
Points: 0

Tạ tình thơ

Đời còn gì đẹp để trao nhau
Lớp phấn son xưa cũng nhạt màu
Nhan sắc khuynh thành rồi cũng úa
Hồn thơ…còn mãi đến ngàn sau…

Đa tạ duyên thơ, đa tạ thơ
Như con thuyền mộng tạ dòng mơ
Thi nhân tạ nghĩa tình thi sĩ
Em nhận thơ rồi…mãi ngẩn ngơ !

Xin cảm ơn đời quá dễ thương
Đời cho cuộc sống lẽ vô thường
Em cam tâm chịu nhiều cay đắng
Anh viết thơ, chia xẻ đoạn trường…

Thơ tạ tình thơ, lòng tạ lòng
Nghĩa ân, ân nghĩa nợ tao nhân
Bút hoa, ý ngọc hồn trên giấy
Tặng phẩm tình thơ…đẹp má hồng !

Xin gởi về anh, anh của em
Bài thơ viết vội để anh xem
Là tình em đó, trao anh đó
Lệ ứa, em cười với bóng đêm…

Nguyễn Phan Ngọc An

Nguyenphanan
#198 Posted : Sunday, March 12, 2006 8:12:36 AM(UTC)
Nguyenphanan

Rank: Newbie

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 536
Points: 0

Tình da vàng

Ta ngồi đây, hồn mơ về quê cũ
Bóng dừa xanh rũ lá dưới trăng mơ
Tiếng vạc ăn đêm vọng ánh sao mờ
Thuyền ai lướt nhẹ nhàng bên sông vắng…
Những bác nông phu dãi dầu mưa nắng
Đổ mồ hôi trên những luống cày sâu
Bao gian nan sương tuyết phủ mái đầu
Vẫn tha thiết ngọt ngào tình quê mẹ !
Một biển màu xanh thẳm những rặng tre
Bờ cát trắng phơi mình trong nắng hạ
Hình ảnh mục đồng thấp thoáng từ xa
Cỡi trâu, thổi sáo lê la về làng…
Núi vẫn đứng trơ trơ cùng năm tháng
Đợi chờ người phiêu bạt giữa năm châu
Biển trùng dương mong nối lại nhịp cầu
Đón lữ khách về chung bầu sữa Mẹ
Vành Khuyên cất giọng oanh vàng thỏ thẻ
Như ru ta trong giấc ngủ thần tiên
Nhớ bàn tay săn sóc của Mẹ hiền
Quạt nồng, ấm lạnh khi đông trở giấc…
Rồi những sớm mưa phùn bay lất phất
Chẳng ngại ngùng rét mướt bên nương dâu
Chẳng nệ hà cuốc bẩm dưới đồng sâu
Đem công sức tưới cho màu đất mới
Dáng xinh xinh, tuổi xuân hồng phơi phới
Thôn nữ yêu đời dệt mộng bên hoa
Tiếng chày khua giã gạo dưới trăng tà
Trên ruộng lúa, vang câu hò đưa đẩy…

Hò ơi…
Trăng buồn trăng khuất trong mây
Sao buồn sao rụng rơi đầy tim em
Em buồn em gửi cánh chim
Mang thư hồng đến nơi miền xa xôi
Em như ngọn gió trên đồi
Như con sóng vỗ chơi vơi giữa dòng
Em như liễu rũ ven sông
Lặng im pho tượng chờ trông bóng người
Anh như ngọc ẩn sáng ngời
Để cho nhung nhớ, một trời nhớ nhung
Ước gì ta được cùng chung
Lên non xuống biển vẫy vùng bên nhau
Tay trong tray, nối nhịp cầu
Thuyền yêu ta chở một bầu trăng thơ…

Hỡi quê hương, ta nào có đâu ngờ
Trời Nam biển Bắc đôi bờ chia xa
Máu lửa ngập trời, bão dậy can qua
Hồn sông núi đành ngậm hờn nuốt tủi !
Lệ đá rơi trải dài trên thân núi
Biển ngậm ngùi ôm xác những hồn hoang
Ta đớn đau cho thân kiếp da vàng
Lạc loài mãi…giữa thiên đàng trầm luân…

NGUYỄN PHAN NGỌC AN





Nguyenphanan
#199 Posted : Sunday, March 12, 2006 8:14:29 AM(UTC)
Nguyenphanan

Rank: Newbie

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 536
Points: 0

TRANG NHẬT KÝ MÀU XANH

Hơn nửa kiếp người
con về trong vô thức
chốn ta bà vẫn đục đua chen
ánh sáng từ bi. diệu pháp nhiệm mầu
mẹ một thuở đã dày công chỉ dạy
mẹ của tôi, người mẹ hiền yêu quý
tựa ngọn pha lê không thể mờ lu
tôi lên ba, mẹ đã chọn đường tu
ngày hai buổi cơm chay niệm phật
mặc thế nhân cứ tranh đua giành giật
khi chiến trường chan máu lệ đao binh
đôi tay mẹ mỏi, đôi vai nặng quằng
thân cò lặn lội nuôi đàn con thơ
mẹ vẫn bôn ba khi tôi lên tám
lửa đạn thù đang gieo rắc lầm than
mỗi ngày qua mỗi dòng lệ tuôn tràn
chồng chất mãi những vành khăn tang trắng

Quê hương tôi đó anh
đau thương và hận tủi
không một ngày bình yên
những bà mẹ lưng còng
những góa phụ xuân xanh
những trẻ thơ vô tội
gục trên xác người thân
vườn địa đàng vắng lạnh
tội lỗi chất non cao
cửa thiên đàng rộng mở
chen chúc đưa nhau vào
trước mặt chông gai
sau lưng nỗi khổ
năm con khờ một thân mẹ cưu mang
cha xa xôi trên bước quan san
mẹ nguyện xin một ngày tái ngộ …

Mười hai tuổi nhân duyên phật độ
tôi theo thầy tam bảo tụng thường xuyên
áo phật tử màu lam tôi gìn giữ
nguyện trong lòng khất sĩ một niềm tin
mẹ mừng tôi đã thuộc
tam bảo kinh thầy truyền
mẹ dịu dàng hiền đức
thầy nhân ái bao dung
quanh tôi những tấm lòng vàng
khai minh trí tuệ đạo quang sang ngời
màu lam bay khắp vòm trời
câu kinh mẫn cảm tuyệt vời làm sao
thong dong trí huệ dạt dào
khói hương cõi phật nao nao dáng trần …

Mười lăm tuổi theo thầy giảng đạo
mẹ và tôi chí quyết lòng thành
theo gương phật pháp tu hành
những mong đạo quả viên thành ngày sau
cổng vô lượng, cõi vô biên
đưa người thoát cảnh lụy phiền thân tâm !

Rồi một sớm, gánh đường tu không trọn
quỳ lạy thầy tôi từ giã chơn duyên
nước mắt mẹ …ôi nước mắt mẹ hiền
đã thấm ướt rồi cuốn kinh tam bảo
tôi lạy mẹ, lạy thầy bao năm chỉ giáo
chân bước đi mà quay quắt lòng đau
từ bây giờ và mãi mãi về sau
cửa từ bi rộng mở
nhưng chân bước thẹn thùng
lối về xưa bỡ ngỡ
mây mù sương giăng ngang …

Còn đâu bi, trí, dũng
câu thầy dạy hàng ngày
còn đâu kinh nhật tụng
cùng mẹ nguyện từng đêm
quanh sân ngập xác hoa vàng
đưa người mười bảy sang ngang bến đò
nguyệt cầm khi tỏ khi mờ
pháo hồng còn vướng vần thơ tạ từ
lời kinh con vẫn đọc hằng ngày
“thân con đây tội nghiệp dẫy đầy”
trời cao còn phải chịu cơn sấm sét
làm kiếp người sao tránh khỏi rủi may
duyên ba sinh do con tạo vần xoay
tôi đã khóc trong ngày vui hôn lễ …

Khi tôi hiểu thì ôi thôi đã trễ
lỡ nhúng chàm đâu dễ rút chân ra
rồi miệng đời rồi tai tiếng gần xa
chút danh hảo, tay níu cành bất hạnh !

Rồi ngày lại ngày qua
chiến tranh dài bất tận
bao sầu khổ đời hoa
trong kiếp người lận đận
thế cờ không thể đổi
dưới bàn tay bạo tàn
kiếp phù sinh ngắn ngủi
phận má hồng cưu mang …

Tam bảo kinh sau thời gian quên lãng
bụi đường trần cũng lấm cả hàn y
nguyện trong tâm vì đạo cả chuyên trì
mong phật độ con quay về bi, trí, dũng
nợ ba sinh đã trả xong
căn duyên còn vướng bận
dù con thơ đã lớn
tim óc rối tơ vò
vừa làm mẹ, làm cha
giữa biển người bao la
thân đảo điên trăm bề
tưởng bao lần vấp ngã …
lời đường mật bướm hoa …

Tất cả rồi cũng qua
nhờ ý chí nghị lực
dù cảnh đời phong ba
dù gian nan cơ cực
thân liễu bồ xông pha
nuôi con đến trưởng thành
chí, tài con có đủ
một ngày một nên danh
chẳng thẹn với lương tâm
dẫu biết đời vị kỷ
lừa lọc những sai lầm
vun trồng căn thiện mỹ
biết ai có căn tu
biết ai bạn ai thù
trên chiếc thuyền bát nhã
đảo tiên chẳng còn xa …

Mẹ ôm tôi vào lòng
phật ở trong tâm ta
đâu cần phải ở chùa
đâu cần phải xuống tóc
đâu phải mặc nâu sòng
mới gọi là chân tu …

Rồi Mậu Thân rồi mùa hè đỏ lửa
chiến tranh dài trên mảnh đất thân yêu
từng mái đầu xanh ngã gục đã nhiều
đêm di hận, anh gánh dầu vượt biển
sông núi Việt thêm một lần đưa tiễn
những linh hồn trôi giạt giữa đại dương
những chiến binh bỏ xác giữa sa trường
dòng lệ mẹ đã dâng trào bất tận
núi đá cao gục đầu bên suối lạnh
biển quặng đau vùi dập những oan khiên
mắt quầng thâm bởi chất chứa lụy phiền
con lạc mẹ, vợ xa chồng từ đó …

Rồi năm tháng dần trôi trong khốn khó
một thân cò tôi lặn lội ruỗi dong
hết miền tây rồi lại đến miền đông
hai lăm tuổi vai gánh gồng bổn phận
thương cha tôi tuổi già thêm lận đận
một mình cha với nương rẫy ngô khoai
không ngại ngùng hay lo sợ chê bai
cha vững dạ cho yên thân ẩn dật …

Còn mẹ tôi
ngày hai buổi người dãi dầu tất bật
mua bán, bán mua bất kể nhọc nhằn
nhìn mẹ già tôi càng thấy bâng khuâng
thương thân mẹ khác nào thân tôi vậy
bốn con thơ một mình tôi nuôi dạy
giữa cuộc đời lừa lọc lẫn gian manh
sương nắng nhuộm vàng trên mái tóc xanh
đã lần lữa bao mùa thu lá đổ
tôi vẫn sống với chuỗi ngày gian khổ
hành trang buồn bên mộng ước phù dung …

Giữa đêm khuya tiếng cầu kinh nhật tụng
mẹ nguyện cầu phật độ kẻ lên đường
hai con khờ theo cậu vượt trùng dương
giữa đêm gió bão nghiêng cây đổ cành …

Sáu năm sau, một đêm trời trở lạnh
tai họa cuộc đời đổ xuống thân tôi
mẹ thương yêu đã vĩnh viễn lià đời
chẳng một tiếng trối trăn khi từ biệt
tôi mất mẹ tôi vô vàn thương tiếc
óc tim buồn bỏ ngỏ nẻo trời hoang
thời gian trôi với thân xác võ vàng
đường độc hành đôi chân đã mỏi !

Giữa âm u giọt nắng chiều len lỏi
bước phiêu du nơi đất lạ trời xa
mong niềm vui và buồn cũ phôi pha
nơi xứ lạnh tuyết rơi từng thế kỷ
trời viễn xứ cũng đôi vầng nhật nguyệt
cũng bốn mùa xuân hạ với thu đông
biển thênh thang và đồi núi chập chùng
ngàn tinh tú trên bầu trời lồng lộng
nhưng sao lòng trăn trở
ray rứt nhớ quê hương
cha già tóc bạc như sương
mẹ hiền trong cõi vô thường xót xa
thương con vất vả quê nhà
địa cầu ngăn trở sơn hà đôi nơi
nhìn chung cũng một bầu trời
mà sao ngàn dặm trùng khơi mịt mù
xạc xào lá rụng chiều thu
lá kia cằn cỗi giã từ thân cây
mai sau thân xác hao gầy
trở về cát bụi đổi thay kiếp người
ngồi đây mà ngắm sao rơi
chạnh lòng ta nhớ về nơi quê nhà
bao năm lưu lạc trời xa
bồi hồi trong dạ thương cha vô vàn
sương khuya khắc lụn canh tàn
thân già chiếc bóng ngỡ ngàng thâu canh !

Lần thứ tư con về thăm quê mẹ
Đau lòng thay cha ngã bệnh hai hôm
quỳ bên cha lòng lo sợ bồn chồn
con linh tính điều không may sẽ đến …

Tin cha mất giữa pháo hoa tiệc cưới
đại tang buồn trùm lấp bước vu quy
thương nàng dâu lệ đẫm ướt bờ mi
thương anh ruột nghẹn ngào không nói được
lời chúc con lên xe hoa đính ước
mà lòng anh đang nức nở từng cơn
còn riêng ta ôi ngậm đắng tủi hờn
không thể thốt nên câu mừng hai cháu
trời trên cao chín từng mây có thấu
đảo điên này ai giày xéo tim ai
đau thương kia ôi nặng trĩu từng ngày
cha yên giấc ngàn thu trong cô quạnh
anh em con không tròn câu hiếu hạnh
chữ sinh thành chưa đền đáp mảy may
mong hồn linh cha vất vưởng đâu đây
hộ trì con cháu những ngày lưu vong …

Từ đây là kẻ mồ côi
mẹ cha lần lượt về nơi suối vàng
kiếp tằm, một kiếp đa đoan
sầu dâng ai nỡ đong tràn mắt môi
chữ đau vương mãi thân tôi
xót xa ai biết đầy vơi trong lòng
bao giờ tôi trả nợ xong
thong dong một cõi mây hồng thênh thang …

NPNA




Nguyenphanan
#200 Posted : Friday, March 17, 2006 5:01:04 PM(UTC)
Nguyenphanan

Rank: Newbie

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 536
Points: 0

TRONG HỒI ỨC SA MÙ

Công cha mẹ sánh dày hơn non biển
Phận làm con phải báo đáp cho tròn
Lời thầy dạy con luôn luôn ghi nhớ
Tạc trong tâm lời giáo huấn sắt son

Nhớ năm xưa thời gian còn thơ ấu
Làng quê con tắm mát khói lam chiều
Một nhà sư bỗng từ đâu xuất hiện
Nét uy nghi như Hạng Võ đương triều

Ðường bôn ba thầy truyền kinh giảng đạo
Ðem phép màu mong cảm hóa chúng sinh
Nhìn thế sự lòng thầy đau quặn thắt
Biết làm sao hóa giải kiếp lưu linh

Con đã thấy hằn trong đôi mắt ấy
Vẻ đăm chiêu lộng giữa những lời kinh
Nhìn một lượt tín đồ đang vọng ngưỡng
Thầy mĩm cười, tim rạng ánh bình minh

Theo kiếp sống lăn mình trong gió bão
Dối trá, lọc lừa vận nước nổi trôi
Vẫn còn đây bao tấm lòng hướng thiện
Thì lo gì … bờ giác chẳng xa xôi

Thuyền bát nhã cặp bến sông tế độ
Mau lên con, kẻo trể bước nhàn du
Tu là tâm thoát xa vùng khổ lụy
Nắng rạng ngời trên mỗi bước con đi

Kiếp nhân sinh trầm mình trong bể ái
Lặn hụp trong vùng nước đục sông mê
Hãy nghe thầy các con ơi chớ ngại
Gắng công tu, thầy dẫn dắt đường về

Rồi từ đó con theo thầy học đạo
Mỗi lời kinh sen nở ngát hồn con
Chắp đôi tay con âm thầm cầu nguyện
Thầy giúp con đường tu được vuông tròn

Con ngờ đâu đèn hoa giăng lối nhỏ
Xác pháo hồng đưa tiễn bước con đi
Con xa thầy lòng con buồn vô hạn
Lời thầy khuyên tâm con mãi khắc ghi

Thầy nơi đâu trên bước đường luân lạc
Chiến tranh dài trên khắp nẻo quê hương
Vì gian nan vì chén cơm manh áo
Và kiếp tằm con vướng nỗi đau thương

Lời kinh cầu con lãng quên từ đấy
Ðời con buồn như những giọt sương mù
Rồi một sớm tim con dường vỡ vụn
Mẹ thân yêu đã vĩnh biệt nghìn thu

Tâm hồn con rã rời như xác lá
Từ bây giờ bóng mẹ có còn đâu
Và lãng đãng mây trời không định hướng
Biết về đâu …con biết phải về đâu

Tránh một kiếp để dồn bao nhiêu kiếp
Thân con đây thêm tội nghiệp dẫy đầy
Ðường tình ái con vương nhiều khổ lụy
Bể trần ai tan tác những hao gầy

Mừng lắm thay – hôm nay con gặp lại
Người thầy xưa hằng tôn kính biết bao
Da thay sắc với tháng năm dầu dãi
Dáng gầy nhiều, lòng đệ tử xót đau

Thời gian là bóng câu qua cửa sổ
Biết làm sao che dấu được hư hao
Cũng như con, mới hôm nào nhỏ dại
Ôi cuộc đời như một giấc chiêm bao

Công cha mẹ con khắc trong tâm não
Và ơn thầy con tạc dạ ghi sâu
Lời thầy dạy muôn đời con vẫn nhớ
Mong thầy con tuổi thọ được dài lâu …

NPNA







Users browsing this topic
Guest (23)
23 Pages«<89101112>»
Forum Jump  
You cannot post new topics in this forum.
You cannot reply to topics in this forum.
You cannot delete your posts in this forum.
You cannot edit your posts in this forum.
You cannot create polls in this forum.
You cannot vote in polls in this forum.