Welcome Guest! To enable all features please Login or Register.

Notification

Icon
Error

23 Pages«<678910>»
Thơ NGUYỄN PHAN NGỌC AN
Nguyenphanan
#141 Posted : Wednesday, January 25, 2006 1:22:54 PM(UTC)
Nguyenphanan

Rank: Newbie

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 536
Points: 0

Mấy nhịp cầu tre
mấy nhánh sông


Có ai còn nhớ giòng sông mẹ
Sinh trưởng đàn con nay lớn khôn
Chấp cánh đoạn trường nơi đất la
Quê nhà mẹ khóc tạ giòng sông…

Ra đi, con mẹ có vui gì
Giọt lệ tuôn tràn phút biệt ly
Đau xót nghẹn ngào chân bước vội
Âm vang nhạc khúc biệt kinh kỳ !ï

Mấy nhịp cầu tre mấy nhánh sông
Như dòng sữa ngọt mẹ nuôi con
Nặng tình sông núi bao xa cách
Thao thức từng đêm… nát cõi lòng

Nửa mảnh trăng buồn như vấn vương
Chim quyên khóc bạn buổi lên đường
Giòng sông tức tưởi đau lòng nước
Mấy nhịp tình sầu…biệt cố hương !

Phong sương đã nhuộm trôi màu tóc
Tuyết lạnh trời Tây bạc mắt môi
Ý chí quật cường không thể mất
Nhưng…cao niên kề một bên rồi…

Còn đâu anh dũng hiên ngang ấy
Góp mặt sa trường lướt gió mây
Vượt sóng trùng dương cơn bão tố
Còn đây…những dòng lệ đêm ngày !

Thôi rồi…một mảnh tàn y
Súng gươm trả lại, oai nghi trao người
Hai bảy năm. chẳng nụ cười
Hồn thiêng sông núi đất trời chứng minh
Đàn con vì kế mưu sinh
Vì hờn non nước điêu linh một thời
Ra đi góp gió phương trời
Mong ngày trở lại rạng ngời quê hương
Hai bảy năm, khóc đoạn trường
Mộng cao chí cả như sương dật dờ
Gửi hồn vào những vần thơ
Niềm riêng canh cánh đợi chờ bình minh
Soi gương chợt thấy bóng hình
Da nhăn, tóc bạc…giật mình…mẹ ơi !

NGUYỄN PHAN NGỌC AN


Nguyenphanan
#142 Posted : Wednesday, January 25, 2006 1:24:24 PM(UTC)
Nguyenphanan

Rank: Newbie

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 536
Points: 0

Mảnh Trăng Thơ

Đêm nay trăng sáng lạ lùng
Ngàn sao lấp lánh soi cùng thế gian
Ta chợt thấy trong ngàn tinh tú
Một tao nhân vui thú cùng trăng
Bút hoa người vẽ tơ vàng
Như trong huyền thoại chuyện nàng liêu trai
Ta lỡ kiếp trang đài phiền muộn
Lắm gian nan trong cuộc phong trần
Dòng thơ mộc mạc đôi vần
Xin tao nhân hãy một lần cảm thông
Ôi ngà ngọc má hồng đâu nữa
Ba mươi năm tựa cửa buồn trông
Thời gian chồng chất, chất chồng
Môi son đã nhạt, má hồng đã phai
Sao tâm vẫn ai hoài tiếc nuối
Trăng đã tàn trong buổi hoàng hôn
Ai mang son trẻ vào hồn
Dòng thơ huyền diệu cho lòng đơm hoa
Lời tha thiết chan hòa ý sống
Thơ tao nhân cảm động lòng ta
Mai này năm tháng trôi qua
Lời thơ không dễ nhạt nhoà trong tim …

Nguyễn Phan Ngọc An

Nguyenphanan
#143 Posted : Wednesday, January 25, 2006 1:26:27 PM(UTC)
Nguyenphanan

Rank: Newbie

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 536
Points: 0

LỮ KHÁCH VỚI MÙA XUÂN

Ðón xuân này lại nhớ xuân xưa
Mười sáu mùa xuân cách biệt rồi
Tết đến ngậm ngùi trông cố quận
Xuân sang lữ khách dạ bồi hồi

Xa rồi một mảnh trời yêu dấu
Cách nửa địa cầu, cách biển khơi
Nhìn cố lý lòng đau quặn thắt
Thấy gì đâu …một dãi mây trời

Ra đi đã nguyện cùng sông núi
Góp chút tài hèn dựng nước ta
Phủi sạch sương mù trên đất mẹ
Muôn nhà trổi dậy khúc hoan ca

Thế rồi xuân đến lại xuân qua
Lữ khách lòng đau dạ xót xa
Dõi mắt trông về nơi chốn cũ
Trời ơi biền biệt mấy sơn hà

Nhục nhã cho đàn con của mẹ
Tại vì đâu trôi nổi lầm than
Kiếp tằm cơ cực theo năm tháng
Vì bã phồn hoa …nhuệ khí tàn

Tiếc nuối mùa xuân trên đất mẹ
Ngậm hờn bao kẻ mất quê hương
Ðón xuân sao cõi lòng đơn lạnh
Ai hiểu tha nhân … nỗi đoạn trường !

NPNA



Nguyenphanan
#144 Posted : Wednesday, January 25, 2006 1:27:48 PM(UTC)
Nguyenphanan

Rank: Newbie

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 536
Points: 0

LỜI TỰ TÌNH

Có bản tình ca hát tặng nhau
Để chôn sầu hận đã thâm sâu
Để quên cay đắng đang dồn nén
Để khóc sơn hà cuộc bể dâu…

Có đoạn tình ca viết tặng nhau
Dư âm vang vọng đến ngàn sau
Giang sơn cẩm tú hồi nghiêng ngửa
Đọc khúc bình ca, bút nhiệm màu

Có những thâm tình nói với nhau
Từ trong huyết quản vạn niềm đau
Gởi theo tiềm thức mềm nhung nhớ
Về chốn xa xôi mắt lệ sầu !

Có những ngậm ngùi đưa tiễn nhau
Bóng ai khuất dạng dưới chân cầu
Người đi trong dạ buồn tê dại
Kẻ ở đầu non, tóc bạc màu…

Có những chia ly đến trọn đời
Giọt tình ngậm đắng chát bờ môi
Vai mang gánh nặng hồn sông núi
Để nét xuân hồng năm tháng trôi !

Có những bàn tay xiết chặt nhau
Đặt niềm tin, lý tưởng dài lâu
Dù cho biển lỡ non mòn tận
Vẫn thủy chung cho đến bạc đầu…

Nguyễn Phan Ngọc An

Nguyenphanan
#145 Posted : Wednesday, January 25, 2006 1:28:55 PM(UTC)
Nguyenphanan

Rank: Newbie

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 536
Points: 0

LỜI TRI ÂN MÙA XUÂN

Gió hiu hiu thổi cành đào
Trăm hoa đua nở đón chào mùa xuân
Bến đời một cõi phù vân
Giật mình chợt nhớ tuổi xuân đâu rồi

Tôi lặng lẽ thả hồn về quá khứ
Mùa xuân xưa hoa thắm nét đan thanh
Từng đôi chim tình tự hót trên cành
Và mơ ước giao thừa mai nở rộ

Nhớ buổi đó nhà tiên tri thổ lộ
Năm hai ngàn tận diệt kiếp nhân sinh
Chẳng còn trên trái đất ánh bình minh
Cả thế giới đắm chìm trong biển lửa

Hãy kíp tu để không còn kịp nữa
Cho xác thân khi lià bỏ trần gian
Ðược thanh thản nhẹ nhàng nơi cõi phật
Lúc ấy …
Tôi thầm nghĩ năm hai ngàn xa xôi quá
Chẳng mấy quan tâm chẳng thấy bồi hồi
Ai ngờ xuân đã qua rồi
Nay hai ngàn năm lẻ đổi dời phong ba
Nổi trôi một nửa sơn hà
Ðàn con không mẹ cách xa dặm trường
Ðón xuân trên bước tha hương
Lời xưa văng vẳng bước đường lưu vong
Ba mươi năm có biết không
Người dân nước Việt cõi lòng tái tê
Gian nan mơ tưởng ngày về
Còn chăng ước vọng cận kề bên nhau
Mong xuân đừng trải lá sầu
Thổi đi những nỗi cơ cầu lá lay
Xin tình người chớ đổi thay
Ðể cho nhân loại ngày ngày yên vui
Xóa tan đi những ngậm ngùi
Người thơ tha thiết một lời tri ân …

NPNA



Nguyenphanan
#146 Posted : Wednesday, January 25, 2006 1:30:39 PM(UTC)
Nguyenphanan

Rank: Newbie

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 536
Points: 0

LỜI TÌNH MÙA XUÂN

Em bỗng nghe thương nhớ lạ lùng
Mỗi lần đàn én lượn bay ngang
Nhìn lên cứ tưởng trời quê mẹ
Nước biếc non xanh lúa ngập đồng …

Chị có về cho em hỏi thăm
Dòng sông huyền ảo dưới trăng rằm
Bờ tre, khóm trúc vương trong nắng
Từng đợt sóng gào khua biển đêm

Hoàng hôn ẩn hiện trên sườn núi
Vàng vọt nắng tàn soi hắt hiu
Tựa bức tranh quyện làn khói tỏa
Đẹp làm sao quê mẹ về chiều …

Chị có về cho em nhắn tin
Nhiều năm lạc xứ vẫn lênh đênh
Bao mùa xuân đến bên song cửa
Lặng lẽ riêng em … khóc một mình

Trời cuối đông trời lạnh quá thôi
Mất quê hương mất cả xuân rồi
Quan san vạn lý tình em đó
Một thuở ly hương … đổi đất trời !

Chị về mang hộ lời em chúc
Gửi những yêu thương trọn vẹn tình
Hạnh phúc bình yên cho tất cả
Chờ ngày vui đón ánh bình minh …

Nguyễn Phan Ngọc An


Nguyenphanan
#147 Posted : Monday, January 30, 2006 10:01:38 PM(UTC)
Nguyenphanan

Rank: Newbie

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 536
Points: 0

LỜI TÌNH MÙA XUÂN

Em bỗng nghe thương nhớ lạ lùng
Mỗi lần đàn én lượn bay ngang
Nhìn lên cứ tưởng trời quê mẹ
Nước biếc non xanh lúa ngập đồng …

Chị có về cho em hỏi thăm
Dòng sông huyền ảo dưới trăng rằm
Bờ tre, khóm trúc vương trong nắng
Từng đợt sóng gào khua biển đêm

Hoàng hôn ẩn hiện trên sườn núi
Vàng vọt nắng tàn soi hắt hiu
Tựa bức tranh quyện làn khói tỏa
Đẹp làm sao quê mẹ về chiều …

Chị có về cho em nhắn tin
Nhiều năm lạc xứ vẫn lênh đênh
Bao mùa xuân đến bên song cửa
Lặng lẽ riêng em … khóc một mình

Trời cuối đông trời lạnh quá thôi
Mất quê hương mất cả xuân rồi
Quan san vạn lý tình em đó
Một thuở ly hương … đổi đất trời !

Chị về mang hộ lời em chúc
Gửi những yêu thương trọn vẹn tình
Hạnh phúc bình yên cho tất cả
Chờ ngày vui đón ánh bình minh …

Nguyễn Phan Ngọc An


Nguyenphanan
#148 Posted : Monday, January 30, 2006 10:02:52 PM(UTC)
Nguyenphanan

Rank: Newbie

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 536
Points: 0


LỜI TÌNH KHÔNG DÁM NGỎ


Anh có biết, buổi đầu ta gặp gỡ
Một chút gì xao xuyến thoảng qua tim
Như dư hương của lứa tuổi thần tiên
Như ánh lửa trong đêm trăng huyền thoại
Em vẫn hiểu, nói điền này rất ngại
Hai mươi năm tình ái đã hững hờ
Bóng nguyệt tàn em cũng dứt đường tơ
Làm kiếp kén, kiếp tằm mơ phận mỏng…
Được bình yên trong biển đời bão sóng
Đếm thời gian lặng lẽ tựa bóng câu
Chia cùng em, chia nửa cuộc tình sầu
Thế cũng đủ…mơ làm chi hoa gấm ?
Anh nhìn em, đôi mắt buồn sâu thẳm
Khiến tim em như chùng nặng xót xa
Tận đáy lòng đang trổi khúc hoan ca
Muốn ôm cả vầng trăng đang mờ tỏ…
Khổ cho anh…lời tình không dám ngỏ
Chỉ nhìn nhau nào có đủ đâu anh ?
Nếu đã yêu, anh phải thật chân thành
Phải mạnh bước dù chông gai chận lối
Em vẫn là em, ngõ sầu tăm tối
Đường thênh thang nhưng hẹp bước em đi
Mấy bể dâu em còn được những gì ?
Tìm chẳng thấy, nên tim hồng…bỏ ngỏ

NGUYỄN PHAN NGỌC AN
Nguyenphanan
#149 Posted : Monday, January 30, 2006 10:05:00 PM(UTC)
Nguyenphanan

Rank: Newbie

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 536
Points: 0

LỜI TÌNH CHO QUÊ HƯƠNG

Vui gì thân phận mất quê hương
Khi gió đông về dạ vấn vương
Nhớ nước thương nhà bao kỷ niệm
Sa cơ nên phải kiếp tha phương

Ðêm đến, nhìn trăng, trăng ngẩn ngơ
Dường không quen biết tự bao giờ
Con đường xa lộ thênh thang quá
Biển rộng mù sương chẳng bến bờ

Ðông sang gió lạnh thấm chăn đơn
Thao thức vàng thêm nỗi nhớ nhung
Tiếng quốc kêu sương mờ ải nhạn
Tiếng gà giục giã lúc tàn canh

Ly xứ thôi đành một kiếp đau
Vì đâu dân Việt phải cơ cầu
Ra đi chẳng nghĩ vì cơm áo
Chỉ muốn non sông rạng ánh màu

Bây giờ sông núi, ôi ngàn dặm
Thăm thẳm ngân hà chia cách xa
Ðất Việt ai về cho nhắn gửi
Tình em muôn thuở chẳng phôi pha …

NPNA


Nguyenphanan
#150 Posted : Monday, January 30, 2006 10:07:12 PM(UTC)
Nguyenphanan

Rank: Newbie

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 536
Points: 0

Lời cuối cho người

Tình yêu đó anh mang về cõi khác
Nén hương buồn, bia đá khóc rưng rưng
Ngày yêu nhau…ôi…tha thiết vô cùng
Giờ tất cả trả về…năm tháng cũ !

Anh nằm đây nghìn đời yên giấc ngủ
Với tình mình, thuở đó đẹp thơ ngây
Kỷ niệm còn chăng ? nỗi nhớ giăng đầy
Sao quên lãng một thời…yêu dấu đó…

Anh ra đi, để làm người thiên cổ
Thiên thu sầu, em khóc để ai nghe
Bóng cây xưa, chim tình ái không về
Hương khói tỏa, ngát mùi thơm vĩnh biệt…

Anh vô tình…có bao giờ hay biết
Em cúi đầu tưởng niệm bóng hình xưa
Lời thơ yêu…như kinh cầu tha tội
Vòng hoa buồn kết lại những nhung tơ
Chân dung xưa em muôn kiếp phụng thờ
Thôi anh nhé ! xin muôn đời…yên nghỉ !…

Nguyễn Phan Ngọc An
Nguyenphanan
#151 Posted : Monday, January 30, 2006 10:08:31 PM(UTC)
Nguyenphanan

Rank: Newbie

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 536
Points: 0

Lời buồn bên mộ vắng...


Trời tháng ba tiết Thanh Minh nắng ấm
Con về đây thăm mộ mẹ thương yêu
Cỏ xác xơ quanh mộ mẹ tiêu điều
Sương phủ trắng hoen mờ di ảnh mẹ...

Mẹ nằm đó cách con vài tất đất
Con quỳ đây mẹ nhìn thấy con không?
Mười năm qua con tan nát cõi lòng
Thân ly khách từng đêm thầm gạt lệ !

Ngày tháng ấy con đau buồn khôn kể
Hình vóc mẫu thân lịm giữa hôn mê
Con ôm mẹ con khóc ròng kể lể
Mẹ lặng im thoi thóp chút hơi tàn...

Sáu ngày qua dạ con trẻ hoang mang
Mẹ thiêm thiếp không một lần tỉnh lại
Những Bác sĩ nhìn con như ái ngại
Khiến tim con thêm quặn thắt từng cơn.

Con hoảng quá cấp thời xin phép họ
Chuyển mẹ ngay lên Chợ Rẫy Sài Gòn
Bác sĩ Diệp lắc đầu... không thể được
Muộn màng rồi đành vậy chị An ơi ...

Đúng lúc ấy mẹ của con mở mắt
Nhìn vào con mẹ hỏi: có chuyện chi ?
Lời nói nhẹ như từ trong cõi khác
Chưa kịp mừng mẹ đã vội ra đi !







Các bác sĩ nhồi tim hô hấp vội
Con điên cuồng ôm mẹ khóc gào lên
Nước mắt con rơi ướt dầm áo mẹ
Mẹ lạnh dần vào giấc ngủ triền miên...

Ôi nát tâm can...áo quan mẹ mặc
Giờ từ ly tiễn mẹ đến đồng hoang
Hố đất sâu vùi thân xác mẹ rồi
Con lảo đảo quay về tim uất nghẹn...

Nhà ta đó nệm giường chăn chiếu ấm
Có còn đâu bóng dáng mẹ mỗi chiều
Nơi đồng hoang sương trắng phủ cô liêu
Dưới lòng đất thương mẹ hiền lạnh lẽo...

Mẹ âm cảnh con dương gian đôi nẻo
Mười năm dài con tê liệt óc tim
Đêm từng đêm nhớ mẹ biết đâu tìm ?
Nơi đất lạ mẹ ơi... con muốn chết ...

Con khổ lắm ...mẹ hiền ơi có biết ?
Từ kiếp nào nhân quả trả tội con
Đòi nợ con đến thân xác héo mòn
Sống chi nữa khi tinh thần suy sụp...

Mẹ biết đó...duyên phần con tủi cực
Nửa đời người ngậm trái đắng vì đâu ?
Nửa đời sau phong kín một phương sầu
Con không hiểu...con làm chi nên tội ?

Thượng Đế hỡi ! Sao người không cứu rổi
Một xác thân chưa tội lỗi bao giờ
Một hình hài chưa hoen lấm bùn nhơ
Nửa đời còn lại sầu dâng chất ngất...





Nơi đất khách một thân con lây lất
Ngày qua ngày gồng gánh nặng đôi vai
Chẳng con thơ khi đau yếu nay mai
Chẳng nhà cửa để có nơi thờ Mẹ...

Đã nhiều lúc con gục đầu gọi khẽ :
Cứu khổ cứu nạn, Bồ Tát Quan Âm
Cứu con thơ đi những bước sai lầm
Xui con trẻ biết tình thâm mẫu tử...

Hai mươi năm con sống đời cô lữ
Bước độc hành con mỏi mệt chồn chân
Nhìn thế nhân thêm ray rứt bội phần
Nghĩ về viễn ảnh lòng se thắt lại...

Con về đây với nỗi buồn tê tái
Dưới mộ phần chắc mẹ cũng xót xa
Mẹ con ta nay cách trở quan hà
Thiên niên vạn kỷ còn đâu gặp nữa !

Hoàng hôn phủ bóng đêm đen ngự trị
Con vẫn ngồi nức nở trước mộ bia
Mười năm qua tình mẫu tử chia lià
Xin gửi gió lời buồn vào huyệt lạnh...

Mẹ cũng như con, một đời bất hạnh
Gánh thương đau hận tủi mãi đeo mang
Chẳng vơi đi dù thác xuống suối vàng
Chỉ than thở cùng sương sa gió chướng.

Con vẫn hiểu cuộc đời trăm vạn hướng
Rủi may cũng là định số mà thôi
Con phải gượng vui mà sống với đời
Để còn được trở về thăm mộ Mẹ ...

Nguyễn Phan Ngọc An



Nguyenphanan
#152 Posted : Monday, February 6, 2006 1:24:05 PM(UTC)
Nguyenphanan

Rank: Newbie

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 536
Points: 0

MƯA BUỒN THÁNG SÁU

Gió lạnh từ đâu gió lạnh về
Ðể buồn len khắp nẻo sơn khê
Một màu mây bạc giăng giăng phủ
Tháng sáu mưa dầm dạ tái tê

Biến cố ngập lòng, ai có biết
Chữ tình như gió thoảng mây bay
Vời trông đã khuất chân trời mộng
Cơn bão giữa đời, ai có hay

Tháng sáu mưa dầm, dạ tái tê
Nhớ ai em giữ vẹn câu thề
Lữ khách chôn sầu nơi bến vắng
Cô phụ chập chùng cơn tỉnh mê

Tháng sáu mưa dầm dạ tái tê
Thương người cô lữ lạc đường quê
Cuối đời phiêu bạt thân ly khách
Tổ ấm tìm đâu … một nẻo về …

NPNA


Nguyenphanan
#153 Posted : Monday, February 6, 2006 1:25:17 PM(UTC)
Nguyenphanan

Rank: Newbie

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 536
Points: 0

MOTHER’S DAY NHỚ MẸ

Ta xa quê đã mười lăm năm chẳn
Mười tám năm bóng mẹ biết đâu tìm
Mother’s day về nghe buốt giá trong tim
Thương nhớ mẹ dòng lệ nhòa khóe mắt

Ðêm cô lẻ giữa hạ nồng đất khách
Ngày bơ vơ dưới bóng nắng quê người
Mẹ còn đâu để an ủi riêng tôi
Nhìn hạnh phúc của người thêm tủi phận

Trời cho tôi, một kiếp người lận đận
Bàn tay gầy che dấu mãi niềm đau
Bóng nguyệt tàn năm tháng cũng trôi mau
Chỉ thoáng chốc, tóc bạc màu sương gió

Thương thân mẹ trải một đời khốn khó
Có bình yên nơi lòng đất quê hương
Có lạnh nhiều khi trời phủ tuyết sương
Ðêm rả rích tiếng côn trùng cô quạnh

Giờ nhớ mẹ nghe lòng thêm giá lạnh
Biết bao giờ đền đáp được ân sâu
Xót xa nhiều dáng mẹ biết tìm đâu
Mother’s day hỡi, đau lòng con nhớ mẹ !

NPNA







Nguyenphanan
#154 Posted : Monday, February 6, 2006 1:26:41 PM(UTC)
Nguyenphanan

Rank: Newbie

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 536
Points: 0

Thuyền trăng

Óng ánh một dòng sông nước bạc
Bên bờ…hàng liễu rũ chơi vơi
Trăng khuya chếch bóng trên đầu núi
Trầm bỗng trong ta…tiếng gọi mời…

Am hưởng hương tình vương đáy mắt
Thiếp buồn… từ độ biệt Kinh Kha
Thiếp buồn…nên để tàn nhan sắc
Vì tháng năm qua…mắt lệ nhòa !

Thuyền hỡi thuyền, trăng hỡi trăng
Đêm đêm đối bóng…biết chăng thuyền sầu ?
Bây giờ, trăng ở nơi đâu ?
Chàng nơi ải nhạn…thiếp đầu sông Tương
Thuyền trăng ôm mãi sầu thương
Tuổi thơ có kẻ…tơ vương đỉnh sầu !
Hai mươi năm, có đổi màu ?
Chỉ là bọt biển, dãi dầu hồn thơ
Trăng ơi ! Trăng khuất mây mờ
Để sầu chiếc bóng…bơ vơ lòng thuyền …

Nguyễn Phan Ngọc An
Nguyenphanan
#155 Posted : Monday, February 6, 2006 1:27:46 PM(UTC)
Nguyenphanan

Rank: Newbie

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 536
Points: 0

QUÂN VƯƠNG

Sáng nay nắng ấm trời trong
Khu vườn nở rộ hoa xuân muôn màu
Nhìn hoa vơi nhẹ nỗi sầu
Hành trình thân phận nhịp cầu đắng cay
Vờn hoa lòng bướm đắm say
Tung tăng vui thú lượn bay nhịp nhàng
Hoa hoa, bướm bướm mơ màng
Ngày xuân rộn rã bàng hoàng ý thơ
Người ơi, năm tháng mong chờ
Em về ôn lại những giờ đợi trông
Ngàn hoa vạn bướm phiêu bồng
Tình yêu nhân thế vô cùng vô biên
Làn môi, ánh mắt hư huyền
Nụ hôn vô tận qua miền viễn mơ
Vẫn mong chờ đến bao giờ
Thuyền ta về đến bến bờ ước mong
Bao giờ hết bước long đong
Vòng tay cung điện thỏa lòng vương phi
Người về chỉnh đốn triều nghi
Tấn phong hoàng hậu yêu vì lên ngôi
Mừng xuân mở hội nơi nơi
Lòng em phơi phới đón mời quân vương …

NPNA



Nguyenphanan
#156 Posted : Monday, February 6, 2006 1:29:55 PM(UTC)
Nguyenphanan

Rank: Newbie

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 536
Points: 0

MƯA NẮNG VÔ TÌNH

Có ai muốn biết cuộc đời tôi
Một chuyến xe hoa lạc bến đời
Xin hãy chờ tôi đôi phút nhé
Vọng tiếng chuông về cõi xa xôi

Tôi nhớ lại mùa thu năm ấy
Lá vàng rơi, xác lá ngập hồn tôi
Nắng như thương …
Cứ vấn vương bên mành cửa
Mưa như buồn rơi lệ suốt đêm thâu
Tôi vô tình có hay biết gì đâu
Mắt môi nhỏ đã sa vào biển lửa

Nắng … sao không nói
Mưa … sao không gọi
Cô bé ơi, kíp vội dừng chân
Cô còn quá trẻ
Bước cô đi …
Sẽ gặp lắm gian truân

Còn Thượng Ðế !
Sao ngài không lên tiếng
Phép nhiệm mầu đâu
Không biến chuyển cuộc đời tôi
Thượng Ðế làm ngơ để mắt tôi mờ
Ðôi chân nhỏ đạp bừa lên sỏi đá …

NPNA


Nguyenphanan
#157 Posted : Monday, February 6, 2006 1:32:17 PM(UTC)
Nguyenphanan

Rank: Newbie

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 536
Points: 0

MỘT KIẾP MONG MANH

Ta là ai … từ muôn trùng muôn kiếp
Là công nương, tiểu thiếp hay nô tỳ
Là hồn hoang chất chứa những sầu bi
Là đồ đệ bước đi tìm chân lý

Thượng Ðế ở đâu …
Phật Tổ nơi nào …
Mây giăng bủa chín tầng cao thăm thẳm
Hơn nửa kiếp nhân sinh ta thầm lặng
Bởi khổ sầu chất nặng cả đôi vai
Một gánh giang sơn một tấm hình hài
Mộng ước lớn với vòng tay nhỏ bé
Là nhi nữ của một thời son trẻ
Ta vẫn mơ chia xẻ với non sông
Làm rạng danh con cháu Lạc Hồng
Không hổ thẹn đã sống trong trời đất
Nuôi chí lớn với tấm lòng bất khuất
Lòng dặn lòng ôm ấp một ngày mai
Hoài bão cùng ta trên bước đường dài
Cho hy vọng không mang màu tê tái
Nhưng định mệnh đã gieo mầm oan trái
Thân phận bọt bèo sớm phải vương tơ
Ðể hồn hoang đau réo gọi từng giờ
Mơ ước đã mịt mờ theo gió bụi
Hận xuân xanh đã mang nhiều hờn tủi
Hận nửa đời chưa có một ngày vui …

NGUYỄN PHAN NGỌC AN

Nguyenphanan
#158 Posted : Thursday, February 9, 2006 11:04:39 PM(UTC)
Nguyenphanan

Rank: Newbie

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 536
Points: 0

NGƯỜI BỎ TA ÐI

Người bỏ ta đi quá vội vàng
Chẳng lời trăn trối chẳng than van
Ðể trăng buồn giữa sương thu lạnh
Và kẻ độc hành những nẻo hoang

Xa rồi ước vọng một chiều nao
Cánh cửa tình yêu mở lối vào
Ta có nhau rồi, chung lối mộng
Thuyền tình theo sóng nước trôi mau

Cuộc đời là một giấc phù du
Năm tháng gian truân chốn tội tù
Tưởng được đền bù nơi xứ lạ
Ai ngờ tang tóc phủ chiều thu

Ðông về buốt lạnh bước gian nan
Thêm nhớ thêm đau phận bẽ bàng
Thêm xót xa thương người bạc phận
Ðoạn đường chưa trọn … phải ly tan

Xuân về buồn quá cố nhân ơi
Sao bỏ ra đi chẳng một lời
Ðể kẻ dương gian sầu lẻ bóng
Người xa biền biệt chốn non đoài

Vắng bóng người rồi giữa thế gian
Còn ai tâm sự lúc đêm tàn
Vòng tay đâu nữa chuyền hơi ấm
Cô lẻ mình ta giữa tiết xuân …

NPNA


Nguyenphanan
#159 Posted : Thursday, February 9, 2006 11:06:17 PM(UTC)
Nguyenphanan

Rank: Newbie

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 536
Points: 0

Người chiến sĩ


Từ vô thỉ đến muôn đời muôn kiếp
Nhất tâm tu là trả nghiệp trần gian
Kẻ bần cùng cho đến bậc cao sang
Miếng chung đỉnh…ai không màng không đợi ?
Người trần tục lòng tham không biên giới
Lợi cho mình mặc thiên hạ hại thân
Tiếng dữ lành đồn đại khắp xa gần
Mua danh lợi tựa phù vân bọt biển
Rồi áo mão, cân đai rồi chinh chiến
Chiến sĩ gục đầu ca khúc biệt ly
Vĩnh biệt người thân nhẹ bước ra đi
Hồn sông núi nghe lặng thầm tức tưởi
Từ ghềnh đá, từ đèo cao dốc núi
Chốn rừng thiêng, sỏi đá vượt trùng dương
Bao gian nan thống khổ với đoạn trường
Người chiến sĩ phơi gan cùng tuế nguyệt
Khi lìa đời có mấy ai thương tiếc
Vành khăn xô tê liệt một thời xuân
Cha hận, mẹ buồn, vợ khóc, con than
Người chiến sĩ dọc ngang còn đâu nữa ?
Những chiến công vượt hầm chông đạn lửa
Anh Dũng Bội Tinh, Dương Liễu mạ vàng
Để làm chi cho kẻ mất giang san
Thêm tủi hổ cho hồn hoang nước Việt
Dưới mộ sâu người anh hùng có biết ?
Một nửa cơ đồ đẫm máu hiền nhân
Một nửa sanh linh rũ áo bụi trần
Còn một nửa…là tha nhân phiêu bạt
Họ đang sống với xa hoa đài các
Hay từng đêm…mưa lệ đổ từng cơn
Gởi niềm riêng trên đôi mắt căm hờn
Nuốt bể hận cho qua ngày đoạn tháng
Nhìn mái tóc vội pha màu sương trắng
Nét tinh anh, oai dũng có còn đâu !
Đoạn trường qua với cơ cực dãi dầu
Thêm nặng kiếp nơi thiên đàng tục lụy…
Thương các anh – lòng thi nhân chạnh nghĩ
Ví thân mình như chiến sĩ tài ba
Vượt chín tầng mây nơi hải đảo xa
Xin phép nhiệm mầu cứu nguy nhân loại
Tiền thân mãn kiếp còn đang khắc khoải
Dưới ngục môn kềm kẹp chốn a tỳ
Người dương gian mang mãi nỗi ai bi
Sầu viễn xứ, sầu cố hương đôi ngã
Cầu Phật Tổ xin cứu đời vất vả
Xin bình yên ngự trị khách ly hương
Trút bỏ đi bao buồn bã chán chường
Tu một kiếp cho tròn bao nhiêu kiếp …

NGUYỄN PHAN NGỌC AN
Nguyenphanan
#160 Posted : Thursday, February 9, 2006 11:07:32 PM(UTC)
Nguyenphanan

Rank: Newbie

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 536
Points: 0



Nhớ trăng xưa

Đêm nay ta đứng ngoài hiên lạnh
Chợt thấy vầng trăng…trăng mới lên
Trăng rọi phương người, sao lạnh lẽo
Mang mang một nỗi nhớ…không tên !
Trăng trải mười phương…ta đứng đây
Quê hương nỗi nhớ vẫn vơi đầy
Bao giờ tìm lại…trăng phương cũ
Rũ hết phong trần, với đắng cay !

Thuở ấy, người đem thơ tặng ta
Trong thơ ướt đẫm ánh trăng ngà
Thơ người trong sáng như vầng nguyệt
Nhưng có ngờ đâu…lại cách xa…

Mảnh tình…xin gửi lại trăng xưa
Chẳng trách tình…sao quá hững hờ
Dẫm gót sương khuya, mòn lối nhỏ
Tháng ngày còn lại…mấy vần thơ…

Nguyễn Phan Ngọc An
Users browsing this topic
Guest (34)
23 Pages«<678910>»
Forum Jump  
You cannot post new topics in this forum.
You cannot reply to topics in this forum.
You cannot delete your posts in this forum.
You cannot edit your posts in this forum.
You cannot create polls in this forum.
You cannot vote in polls in this forum.