Forum
»
Sinh Hoạt Phụ Nữ Việt
»
Thơ
»
Thơ NGUYỄN PHAN NGỌC AN
Rank: Newbie
Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC) Posts: 536 Points: 0
|
THU HOÀI VỌNG
Sáng nay, ngày cuối tuần Trời thu buồn giăng mây xám Cali Mưa lất phất gợi sầu thân viễn xứ Nơi cố hương thu có đợi người về...
Nửa vầng trăng khuyết nửa hồn thơ Xin gửi về ai chữ đợi chờ Hãy lắng nhịp tim nghe tiếng gọi Muôn năm đất mẹ vẫn hoài mơ
Thu ở trời tây vọng cố hương Bao đông trở giấc lạnh mù sương Lá vàng rơi rụng bay trong gió Ðể nhớ nhung về... để tiếc thương
Ta có vui gì nơi viễn phương Lệ rơi thấm gối những đêm trường Xa xôi muôn dặm ngàn sông núi Xác lá như hồn thu vấn vương
Vấn vương, vương vấn để lòng đau Ðất lạ, quê nhà xa cách nhau Xót dạ nhìn con vương khổ nạn Biết ai chia sớt nỗi u sầu
Tâm tư mẹ gởi vào trang giấy Xếp lại thành thơ gửi thế nhân Ghép lại thành văn lưu thế sự Chút tình tri ngộ với tri âm...
NPNA
|
|
|
|
Rank: Newbie
Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC) Posts: 536 Points: 0
|
TỰ TÌNH MÙA THU
Anh biết không... ngoài trời đang giông bão Cuối thu buồn cành nhớ lá xa bay Em ngồi đây hồi tưởng lại chuỗi ngày Hạnh phúc thăng hoa, địa đàng lối mộng
Anh đã đến thiên thai đường gió lộng Lưu Nguyễn ngàn xưa huyền thoại ước mơ Chuyện đào tiên nhân thế vẫn mong chờ Buổi hạnh ngộ chốn non bồng nước nhược
Gặp gỡ hôm nay, hẹn ngàn kiếp trước Sao vòng tay chưa ấm trọn tiền thân Còn hợp tan vui khổ với phong trần Thu lá rụng... để đông cành tê tái
Trời cao rộng cánh chim vui hồ hải Cuộc trùng phùng mờ mịt bóng tương lai Là trăm năm chỉ một giấc mộng dài Tình hư huyển thêm ngậm ngùi thương tiếc
Sẽ nhớ mãi ân tình xưa diễm tuyệt Ðời cho ta những ân sũng hoàng hoa Vẫn bên nhau dù ngàn dặm cách xa Hình bóng cũ mơ hồ... sương thu đọng
NPNA
|
|
|
|
Rank: Newbie
Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC) Posts: 536 Points: 0
|
HẬN SÔNG BA
Người nặng tình yêu cho đất nước Bao giờ quên được hận Sông Ba Chia ly bờ cõi sầu tan tác Nước Việt nghìn năm thấm lệ nhoà
Pleiku sương lạnh trời Tây Nguyên Chiến sĩ hiên ngang chẳng lụy phiền Cất bước oai hùng theo nhịp trống Một thời thanh sử ,,, dễ nào quên
Ngày ấy xông pha với Tiểu đoàn Máu đào loang đổ dòng Dakpla Chư Pao lệ nhỏ hờn ai oán Gởi sóng trùng dương nỗi xót xa
Ngồi đây mà nhớ mãi Hàm Rồng Vùng đất cơ đồ rạng núi sông Thung lũng hồng nửa đêm thức giấc Nghẹn ngào nhìn máu lệ pha hồng
Lòng dân ngậm nuốt đau hờn tủi Chỉ phút giây bình địa Củng Sơn Tướng lãnh chạy dài lên dốc núi Bỏ tàn quân thảm hại đau buồn
Sài Gòn đẹp mãi cho non nước Một thuở thanh bình ta ấm thân Cơn gió bạo cường tràn nỗi tức Mất rồi... dòng nước mát trong ngần
Ðịa danh muôn thuở đất Sài Gòn Xưng bá xưng hùng ngôi Ðế Vương Hòn ngọc viễn đông ngày ấy đã Ngậm ngùi đưa tiễn kẻ lên đường
Nỗi đau đã thấu chín từng mây Bỏ súng quy hàng buổi sáng nay Cả một đời sống cho nghiệp võ Ðể mang nỗi nhục tháng năm dài
Máu đào loang đỏ bên dòng nước Vũ trụ quay cuồng dưới ánh sao Hàng vạn sanh linh đang nuối tiếc Còn đâu lựu thắm với hoa đào
Quê hương rên xiết lời ai oán Một dãy sơn hà đẫm khói sương Tai họa ngày nay, ai biết được Tại trời hay tại lũ ma vương?
Uất hờn đôi mắt hằn tia máu Ðêm vắng Sông Ba hiện bóng trơi Chẳng hẹn cùng nhau ngày gặp lại Còn may mắn đó... cũng do trời
Giang san là của người dân Việt Ðừng để ngậm hờn cho cố nhân Ðừng để Tổ Tiên niềm nuối tiếc Mấy ngàn năm hùng mạnh dân, quân
Ly hương nhớ lại thêm buồn tủi Thương những oan hồn thây chất thây Ba chục năm rồi, ai nhớ, hỏi Xương chồng như núi... tự xưa rày
Lời nguyền xin gửi lũ ma vương Một sáng cờ bay ngập phố phường Nước Việt reo vui mừng phụcquốc Ma vương nhục nhã, nép bên đường...
NPNA (viết qua tâm sự chiến sĩ)
|
|
|
|
Rank: Newbie
Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC) Posts: 536 Points: 0
|
BIẾT ÐẾN BAO GIỜ
Mùa đông tuyết lạnh ở phương này Nhớ nước thương nhà mắt lệ cay Nghĩ đến song thân nơi cát bụi Có ai hiểu thấu... nỗi đau này
Cũng đành lạnh lẽo như sương tuyết Phiêu dạt trời xa đẫm gió sương Mái tóc xanh xưa giờ điểm bạc Xứ người lau lệ khóc quê hương
Chúng ta tất cả người vong quốc Thảm họa cơ trời lạc bốn phương Từng mảnh hồn đau lià tổ ấm Gian nan phiêu bạt... lẽ vô thường
Bạn bè, thân quyến giờ xa lắc Biết đến bao giờ trở lại thăm Từ buổi chia tay rời đất mẹ Tuyết sương phủ mộ mẹ cha nằm
Ngân giang thăm thẳm nghìn xa cách Mẫu tử tình thâm phải cách chia Nhớ mái nhà xưa qua lối nhỏ Khói lam bàng bạc giữa sương khuya
Bây giờ lặng lẽ thân ly khách Xuân đến nghe lòng đẫm gió mưa Bao kẻ trắng đêm tràn nỗi nhớ Ðau lòng dân Việt... thảm thương chưa !
Hãy pha nỗi nhớ vào men rượu Cố nén trong tim giọt lệ khô Thầm ước như là ta đã được Chào xuân quê mẹ... thỏa mong chờ
NPNA
|
|
|
|
Rank: Newbie
Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC) Posts: 536 Points: 0
|
YÊU THẦM
Tình dấu trong tim, tình không dám tỏ Dẫu từng đêm ao ước được tao phùng Hơn nửa đời biết yêu là sẽ khổ Nhưng người ơi, sao ngăn được tim mình
Không gặp mặt từng giây nghe khắc khoải Thế nhưng khi gặp gỡ lại làm ngơ Thà chỉ riêng ta niềm đau ôm mãi Mộng sẽ không tròn, tình phải bơ vơ
Ðôi mắt đa tình nhìn ta thắm thiết Một lần thôi se sắt cả tâm can Một lần thôi để ta vừa chợt biết Chữ tình yêu sống dậy giữa hồn hoang
Ta ngụp lặn giữa biển đời sóng gió Trái tim yêu đã lạnh với thời gian Người từ đâu như vầng trăng sáng tỏ Cho ngọn lửa lòng bừng dậy... hoang mang
Ta sợ tình yêu, người ơi có biết Sâu thẳm trong hồn mơ ướcchung đôi Như tự cõi nào nghiệp duyên tiền kiếp Gặp một lần lưu luyến mãi không thôi
Ta sẽ tìm quên trong niềm câm lặng Bởi yêu thầm đâu dám tỏ người ơi Xin gửi tình ta theo mây trời lãng đãng Theo vết bụi hồng, theo gió chơi vơi...
NPNA
|
|
|
|
Rank: Newbie
Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC) Posts: 536 Points: 0
|
TÂM SỰ NGƯỜI LƯU VONG
Một dịp tình cờ quen biết nhau Nhìn qua khóe mắt đượm u sầu Bao năm lưu lạc đời sương gió Ðất khách lưu vong thoáng nghẹn ngào
Anh kể tôi nghe chuyện chiến chinh Thời trai súng trận với điêu linh Có ai biết được phần may rủi Một phút sa cơ vướng tội tình
Mười năm quân báo, ôi kiêu hãnh Sắt thép nung sôi một tấm lòng Áo trận bao phen loang máu giặc Giữ từng tấc đất giải non sông
Hoa gấm còn đâu, hy vọng đâu Ngày tàn chiến cuộc, lụy thương sầu Tiền Giang, Mãnh Hổ, đòn thù độc Mộc Hoá, Vườn Ðào thân xác đau
Hào khí ngang trời dẫu thác đi Hiểm nguy sinh mạng có hề chi Lưỡi lam chúng cắt gân tay trái Máu đỏ tuôn dòng... hận khắc ghi
Mười năm trong chiếc áo tù binh Hỏa ngục chôn vùi cả tuổi tên Lịch sử sang trang lâm quốc nạn Kẻ còn, người mất giữa lênh đênh
Trở lại quê xưa một buổi chiều Ngỡ ngàng nhìn cảnh vật đìu hiu Ngôi nhà năm cũ đâu còn nữa Mái ấm rã rời theo nắng mưa
Rồi cũng một ngày giữa phố trưa Quê người anh nhớ chuyện xa xưa Lệ rơi thấm ướt bờ môi mặn Thương kiếp lưu vong, kiếp sống thừa
NPNA viết qua tâm sự một người
|
|
|
|
Rank: Newbie
Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC) Posts: 536 Points: 0
|
ÐÊM BA MƯƠI
Ðêm ba mươi, đêm dài như vô tận Chiến sĩ buồn dõi mắt phía trời xa Quê hương xưa thăm thẳm dãi ngân hà Trong tiềm thức niềm đau đang trổi dậy Chiến sĩ không quên bão giông ngày ấy Máu loang dòng trên chiến địa xông pha Vợ mất chồng và con lại mất cha Bao thảm cảnh quanh vòng khăn tang trắng Người chiến sĩ đâu quản gì mưa nắng Xã thân mình cho hạnh phúc muôn dân Có bao giờ vui hưởng được mùa xuân Giữa bất hạnh núi rừng pha máu đỏ Xác chiến hữu dập vùi qua lớp cỏ Cuối cuộc đời thê thảm chẳng người thân Chẳng khói hương bay cũng chẳng mộ phần Thân mục rữa tan dần vào cát bụi Còn nữa, đau thương chiến tranh dung rủi Hy sinh bao phần thân thể ngọc ngà Là ngọc là vàng quý giá của ông cha Nay bỏ lại trên chiến trường uất hận Nỗi khổ niềm đau dài như bất tận Biển đông buồn ôm xác vạn dân ta Máu lửa ngập trời, bão dậy can qua Còn thảm họa nào... cao hơn thế nhỉ
Ðêm ba mươi dài như bao thế kỷ Anh gục đầu nước mắt đọng rèm mi Là chiến binh anh dũng, có sợ gì Nay ứa lệ từ tâm linh uất nghẹn Nay anh khóc cho đời trai tủi thẹn Chí khí hùng chẳng giữ được non sông Ðể máu xương dân Việt phải chất chồng Cao như núi và sâu lòng biển cả
Ðêm ba mươi trắng đêm dài không ngủ Phút chạnh lòng, lệ rơi ướt vần thơ Tôi cũng như anh, lây lất kiếp bơ vơ Hoài cố xứ mà... tơ lòng đứt đoạn
NPNA viết cho chiến sĩ VNCH
|
|
|
|
Rank: Newbie
Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC) Posts: 536 Points: 0
|
TỪ MIỀN BIỂN SÓNG
Từ miền biển sóng em khôn lớn Cát trắng phơi mình theo tháng năm Mẹ dắt dìu em bao vất vả Bôn ba qua mấy cuộc thăng trầm
Em buồn cho vận nước đảo điên Và biển giận gào lên từng đợt sóng Giữa thâm u trong vô cùng tận Em thấy rồi giọt lệ biển rưng rưng Biển đâu muốn vùi chôn bao thế hệ Từng đêm đau trằn trọc với sao trời Ai hiểu được nỗi sầu cuả biển Thuyền xa khơi bỏ biển cô liêu Em bước đi xa biển một chiều Nghe biển khóc, lời tạ từ vẫy gọi Biển thương nhớ... ôi ngàn trùng diệu vợi Tiếng thì thầm ôm ấp những canh thâu Giờ cách xa nửa quả địa cầu...
Có ai về thăm biển Nhắn dùm em đôi lời Từng đêm nơi chốn phương trời Nhớ quê, nhớ biển sầu vơi tấc lòng Một đời em mãi long đong Một đời biển vẫn chờ mong ngày về Từ miền biển sóng... em đi Trăm năm tình biển khắc ghi trong lòng Có ai về thăm biển Nhớ nhắn dùm...em nhớ biển hôm nay
NPNA
|
|
|
|
Rank: Newbie
Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC) Posts: 536 Points: 0
|
SẼ CÓ MỘT NGÀY
Sẽ có một ngày ta trở lại Núi sông hùng vĩ mượt màu xanh Dòng thác reo vui mừng khách lạ Muôn hoa đua nở rộ trên cành
Sẽ có một ngày tay xiết tay Mừng mừng tủi tủi rượu thơ say Tàn đêm thức trắng niềm tâm sự Thân phận ly hương những tháng ngày
Sẽ có một ngày ta với ta Ðồi cao vang dậy khúc hoan ca Chim muông cầm thú cùng vui hót Chào đón mùa xuân đẹp thái hòa
Sẽ có một ngày bao chiến binh Trở về đất mẹ giữa bình minh Thuyền xưa bến cũ dang tay đợi Lệ lá rưng rưng khóc chuyện tình
Chuyện tình của những kẻ ly hương Quên mất mùa xuân chốn dặm trường Bỏ ngỏ tim hồng nơi xứ lạnh Nhìn nhau bỡ ngỡ... tóc pha sương
Sẽ có một ngày con của mẹ Tìm về dòng máu chảy trong tim Thiết tha nguồn cội bao ngăn cách Dựng lại non sông kiến thái bình...
NPNA
|
|
|
|
Rank: Newbie
Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC) Posts: 536 Points: 0
|
CHỊ TÔI
Tôi có chị tuổi Dần mạng nữ Sớm lìa trần bạc mệnh không may Sanh con mới được hai ngày Người chồng tác tệ gái trai ngoài đường Chồng của chị thuộc phường đểu cáng Người miền Nam lại bạc như vôi Ngày xưa anh chị thành đôi Lúc anh làm lính nổi trôi mọi miền Chút tình cảm nối liền duyên nợ Lên xe hoa làm vợ họ Trần Chị tôi bạc số vô phần Ba lần sinh nở một thân một mình Chồng của chị bẩm sinh rất tệ Cứ tối ngày lê lết rượu chè Lại thêm cái tật cà kê Vợ nhà xinh đẹp lại mê vợ người Chị tần tảo bán buôn cơ cực Ðôi tay đầy sinh lực nuôi con Tưởng đâu mệnh số vuông tròn Lần sanh thứ bốn vì chồng mạng vong Ðêm thao thức chờ chồng mòn mỏi Sau hè nhà heo đói kêu vang Chồng về trời đã sáng băng Cằn nhằn vài tiếng chồng văng tục liền Chị té xấp trên miền đất lạnh Sanh hai hôm trong cảnh cô đơn Thương con chị nén tủi hờn Những mong qua khỏi những cơn đói lòng Con nhỏ dại chẳng mong giúp mẹ Chồng bê tha theo kẻ dâm loàn Ðói lòng tức giận đa đoan Chị tôi hồn xuống suối vàng bơ vơ Bỏ con dại mới vừa tuần tuổi Sau năm hôm nuối chút hơi tàn Chị đi chẳng tiếng thở than Miên man trong chốn bình an kiếp người Khi xác chị còn tươi lòng đất Cha mẹ tôi chồng chất não phiền Ba hôm hồn đã nào yên Chồng chị xin phép tục huyền một khi Ngay tối đó đem tình nhân đến Chuyện mây mưa chẳng nể hồn linh Chị tôi hiện bất thình lình Bẻ tay dâm phụ đoạn tình dâm phu...
Thơ của anh bài thơ con chữ Thơ của tôi nghẹn ứ tim gan Chị tôi một kiếp phũ phàng Chị anh vẫn mãi đoan trang với đời Tôi xúc cảm bài thơ anh viết Tặng chị anh gối chiếc phòng không Nhưng vui vì có người chồng Trọn ân trọn nghĩa dẫu không trọn đời Bài thơ tôi chẳng nên lời Chị tôi đâu nữa... lệ rơi dầm dề !
NPNA
|
|
|
|
Rank: Newbie
Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC) Posts: 536 Points: 0
|
NGƯỜI YÊU THẦN THÁNH
Với tay hái nhánh hoa đào Xẩy tay gió thổi lạc vào thiên thai Người yêu ngự tọa trên ngai Bao quanh thấp thoáng một vài tiên nương Dáng hoa từng đóa hải đường Dung nhan cốt cách phi thường trâm anh Vội vàng em nép bên mành Soi gương kẻ lại đôi vành môi nâu Má hồng mắc biếc còn đâu Da xưa thay sắc mái đầu điểm sương Ba mươi năm, kiếp đoạn trường Lòng riêng giữ mãi dư hương tình nồng Bao mùa hoa lá trổ bông Bao xuân trở giấc bao đông lạnh lùng Vẫn mong sắc thắm hồng nhung Thuyền Nam bến Bắc chung cùng giấc mơ Đàn lòng trổi nhẹ giây tơ Cung thương vương vấn vần thơ ngọt ngào Người yêu thần thánh ngôi cao Còn em trôi dạt lao đao bể trầm Bên mành cửa, gạt lệ thầm Người tiên, kẻ tục sắc cầm còn đâu Kiếp này lỡ mối duyên đầu Anh ơi... xin hẹn kiếp sau tương phùng
NPNA
|
|
|
|
Rank: Newbie
Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC) Posts: 536 Points: 0
|
QUA BỜ BẾN ĐỤC
Anh đến chi đây chốn bụi trần Tử sanh, sanh tử bể trầm luân Miếng cơm, manh áo mang cùm xích Quyền thế công hầu nát tấm thân
Em lỡ kiếp tằm trong bến đục Nhả tơ kéo kén trả cho đời Thuyền em lạc bến sông mê ấy Tách nhánh rong buồn vượt biển khơi
Về nơi gió cát mênh mông quá Để khách phong trần một kiếp đau Xuồng nhỏ chống chèo cơn bão lớn Phù sa sóng bạc... ngập tim sầu
Anh đến làm chi lỡ kiếp này Xích xiềng trói buộc cả đôi tay Trả vay, vay trả bao năm nữa Món nợ tiền thân mãi đọa đày
Trăm tuổi hồng ân trong cõi tạm Nghìn năm cực lạc chốn non bồng Dẫn dắt thuyền em qua bến đục Người yêu thần thánh... cõi hư không
NPNA
|
|
|
|
Rank: Newbie
Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC) Posts: 536 Points: 0
|
VẪN THƯƠNG MIỀN BIỂN SÓNG
Đêm trở giấc lặng người trong cô quạnh Xuân lại về buốt giá một niềm đau Được gì đâu mười lăm năm xứ lạnh Vẫn nhớ thương miền biển sóng dạt dào…
Cảm ơn người cho ta thời vụng dại Bên mái trường bên tà áo ngây thơ Tuổi về chiều nhắc ra thêm ngần ngại Còn chi đâu…quá khứ đã xa mờ…
Người lưu lạc ta một trời dong ruổi Thân ly hương đâu ấm nỗi đoạn trường Ta một kiếp làm người thơ không tuổi Nhưng thời gian tàn ác chẳng chịu nhường
Ta bây giờ sầu lên từng sợi tóc Bạc mắt môi và trắng cả tương lai Ta bây giờ hay buồn và hay khóc Thương mẹ cha lòng luống những ai hoài !
Nhớ khi xưa tung tăng vườn dậu tím Nhà của ta sát bên cạnh nhà người Mẹ của ta và mẹ người thân lắm Từng chắt chiu cho rạng mặt với đời…
Ta với người mẹ cha giờ đâu nữa ! Từng lời thơ là dòng lệ tuôn rơi Kỷ niệm xưa từ bao năm chất chứa Giờ bung ra như sóng vỗ trùng khơi…
Ta nhớ quá mẹ hiền bên bếp lửa Bữa cơm chiều phe phẩy quạt cho ta Xứ của mình nhà luôn luôn mở cửa Nhưng dường như cái nóng chẳng buông tha !
Nhưng ta vẫn một lòng yêu xứ biển Tình đậm đà như cá một dòng sông Tiếng reo vui khi hoàng hôn ẩn hiện Thuyền bập bềnh lướt sóng giữa trời trong…
Ta bây giờ chỉ muốn về quê cũ Sống an nhàn bên nấm mộ mẹ cha Săn sóc con ta mùa mưa nước lũ Sưởi nắng hồng tươi tốt những giàn hoa…
Ước mơ đó bao giờ ta thực hiện Sẽ một đời ấp ủ mãi không thôi Và tuổi trẻ từng đêm về hiện diện Trên mái đầu đã bạc trắng như vôi…
NPNA
|
|
|
|
Rank: Newbie
Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC) Posts: 536 Points: 0
|
TRĂNG THƠ HUYỀN ẢO
Biết người thơ có nhớ bóng trăng tà?
TRĂNG huyền ảo đưa người vào cõi mộng TRĂNG buông rèm cho gió thoảng nhẹ qua TRĂNG soi sáng cả bầu trời lồng lộng TRĂNG cho ta một nhân dáng ngọc ngà
Không có trăng ai sẽ thành thi sĩ Không có trăng ai hẹn biển thề non Không có trăng ai viết lời hoa mỹ Không có trăng ai hiểu tiếng tơ lòng
Ta cảm xúc tình trăng trong sáng quá Ta bâng khuâng bỡ ngỡ dưới trăng vàng Ta chợt thấy bên vầng trăng êm ả Ta được ru êm từ cõi thiên đàng
THƠ viết để xẻ chia niềm tâm sự THƠ dạt dào như gió quyện vào mây THƠ lãng đãng giữa bao la vần vũ THƠ là gì... mà say đắm ngất ngây
Xin được nói lời yêu thơ chân thật Xin gửi tâm tình tha thiết cùng trăng Xin trân trọng những dòng thơ tâm đắc Xin nguyện một đời chung một vầng trăng...
NPNA
|
|
|
|
Rank: Newbie
Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC) Posts: 536 Points: 0
|
GIẤC MƠ VỀ NGUỒN
Ba mươi năm mang tình lên đỉnh núi Hát cùng trăng đùa cợt với mây trôi Và đêm đêm hò hẹn với sao trời Ru giấc mộng trên ngàn hoa cỏ dại
Chàng hiện đến bên ta lời êm ái Giấc mơ hồng một thuở đã lên ngôi Hai cuộc đời cay đắng ngập bờ môi Chút tình muộn mong manh như bọt biển
Chàng biền biệt chẳng một lần đưa tiễn Giữa chiến chinh máu lửa ngập giang san Niềm tin yêu theo năm tháng điêu tàn Ta vẫn sống hồn nhiên trong ảo tưởng
Một phép lạ đưa bão giông chuyển hướng Thuyền quay về tìm tổ ấm năm xưa Đời phong ba vùi dập nắng cùng mưa Sông vẫn đợi trong héo mòn kỷ niệm
Sông vẫn hát bài tình ca ngọt lịm Thuyền nồng nàn điệp khúc trái tim yêu Mơ ước tương lai hạnh phúc chắt chiu Là giấc mộng về nguồn thành hiện thực …
NGUYỄN PHAN NGOC AN
|
|
|
|
Rank: Newbie
Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC) Posts: 536 Points: 0
|
MẢNH TRĂNG THƠ
Đêm nay trăng sáng lạ lùng Ngàn sao lấp lánh soi cùng thế gian Ta chợt thấy trong ngàn tinh tú Một tao nhân vui thú cùng trăng Bút hoa người vẽ tơ vàng Như trong huyền thoại chuyện nàng liêu trai Ta lỡ kiếp trang đài phiền muộn Lắm gian nan trong cuộc phong trần Dòng thơ mộc mạc đôi vần Xin tao nhân hãy một lần cảm thông Ôi ngà ngọc má hồng đâu nữa Ba mươi năm tựa cửa buồn trông Thời gian chồng chất, chất chồng Môi son đã nhạt, má hồng đã phai Sao tâm vẫn ai hoài tiếc nuối Trăng đã tàn trong buổi hoàng hôn Ai mang son trẻ vào hồn Dòng thơ huyền diệu cho lòng đơm hoa Lời tha thiết chan hòa ý sống Thơ tao nhân cảm động lòng ta Mai này năm tháng trôi qua Lời thơ không dễ nhạt nhoà trong tim …
Nguyễn Phan Ngọc An
|
|
|
|
Rank: Newbie
Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC) Posts: 536 Points: 0
|
TÂM SỰ VỚI THI NHÂN
Là nhà thơ ta nghĩ có tội gì Là thi sĩ chỉ là ru với gió Gởi tâm tư theo vọng ảo xa mờ Có ai nghèo hơn mấy gã văn thơ Nên suốt kiếp trắng tay là vậy Dẫu như thế từ đây, ta vẫn thấy Một hồn thơ dào dạt sóng vỗ bờ Một lòng thuyền chuyên chở vạn lời thơ Ý cao đẹp và tình người cao đẹp Ở thời buổi con người tâm hạn hẹp Sống tị hiềm, tham vọng với ganh đua Người làm thơ cho gió chuyển sang mùa Mang hơi ấm chở che mùa đơn lạnh Như ta đây, riêng một đời bất hạnh Chỉ vì ta là kẻ sống cho thơ Ba mươi năm ta đón nhận hững hờ Chẳng ai dám yêu người thơ với thẩn Người giỏi hơn ta, người không nhầm lẫn Dẫu thơ người, tư tưởng vượt ngàn khơi Người khôn hơn ta, người chẳng rong chơi Vào những chốn của trường văn trận bút Ta nông cạn bởi trong vài giây phút Nghĩ rằng thơ là chứa đựng bầu trời Có tình yêu không cần viết thành lời Có đầy cả hương hoa cùng vũ trụ Nhưng thực tế phũ phàng từng con chữ Thà lặng im mà hàm chứa ngàn sao Ta quý người tim vọng chẳng hư hao Xin hân hạnh đổi trao vài tâm sự …
NGUYỄN PHAN NGOC AN
|
|
|
|
Rank: Newbie
Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC) Posts: 536 Points: 0
|
Anh cho tôi vạn mùa Xuân Hỡi nầy người cựu chiến binh Nửa phần thân thể hy sinh cho đời Nửa phần còn lại tả tơi Sống như dở chết …bên trời quê hương Cho tôi gởi trọn tình thương Hòa niềm cảm phục vương vương trong lòng Đêm đêm bên ngọn đèn hồng Có vơi được chút bão lòng không anh ? Tôi… người thơ, rất chân thành Xin vài giây phút cùng anh tâm tình Hết đêm dài…đến bình minh Người ta còn có hành trình ước mơ Người ta còn đợi thời cơ Công danh, sự nghiệp bên bờ vinh quang Còn anh…một tấm thân tàn ! Hiến dâng tổ Quốc một phần chân tay Sống lây lất kiếp đọa đày Mỗi mùa Xuân đến …đắng cay ngập hồn Lệ lòng từng đợt trào tuôn Cắn răng nén chặt tủi hờn xác thân ! Quý trọng anh…đến vô ngần Xin cùng chia xẻ mùa Xuân với người Xin dâng anh, đóa hồng tươi Tình yêu tôi đó…hãy cười đi anh Xá chi cuộc sống hồng trần Anh cao cả…gấp…bội phần thế nhân Anh cho tôi vạn mùa Xuân Mùa Xuân trong mắt …mùa Xuân trong hồn Tình yêu anh, mãi trường tồn Dẫu bao nghìn kiếp, vẫn còn… yêu anh
NGUYỄN PHAN NGOC AN
|
|
|
|
Rank: Newbie
Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC) Posts: 536 Points: 0
|
GIẤC MƠ VỀ NGUỒN
Ba mươi năm mang tình lên đỉnh núi Hát cùng trăng đùa cợt với mây trôi Và đêm đêm hò hẹn với sao trời Ru giấc mộng trên ngàn hoa cỏ dại
Chàng hiện đến bên ta lời êm ái Giấc mơ hồng một thuở đã lên ngôi Hai cuộc đời cay đắng ngập bờ môi Chút tình muộn mong manh như bọt biển
Chàng biền biệt chẳng một lần đưa tiễn Giữa chiến chinh máu lửa ngập giang san Niềm tin yêu theo năm tháng điêu tàn Ta vẫn sống hồn nhiên trong ảo tưởng
Một phép lạ đưa bão giông chuyển hướng Thuyền quay về tìm tổ ấm năm xưa Đời phong ba vùi dập nắng cùng mưa Sông vẫn đợi trong héo mòn kỷ niệm
Sông vẫn hát bài tình ca ngọt lịm Thuyền nồng nàn điệp khúc trái tim yêu Mơ ước tương lai hạnh phúc chắt chiu Là giấc mộng về nguồn thành hiện thực …
NPNA
|
|
|
|
Rank: Newbie
Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC) Posts: 536 Points: 0
|
Yêu Thầm
Tình dấu trong tim, tình không dám tỏ Dẫu từng đêm ao ước được tao phùng Hơn nửa đời…biết yêu là sẽ khổ Nhưng người ơi…sao ngăn được tim mình…
Không gặp mặt từng giây nghe khắc khoải Thế nhưng khi…gặp gỡ lại làm ngơ Thà chỉ riêng ta niềm đau ôm mãi Mộng sẽ không tròn…tình phải bơ vơ !
Đôi mắt đa tình…nhìn ta thắm thiết Một lần thôi se sắt cả tâm can Một lần thôi để ta vừa chợt biết Chữ tình yêu sống dậy giữa hồn hoang…
Ta ngụp lặn giữa biển đời sóng gió Trái tim yêu đã lạnh với thời gian Người từ đâu…như vầng trăng sáng tỏ Cho ngọn lửa lòng bừng dậy…hoang mang…
Ta sợ tình yêu…người ơi có biết ? Sâu thẳm trong hồn mơ ước chung đôi Như tự cõi nào nghiệp duyên tiền kiếp Gặp một lần lưu luyến mãi không thôi !
Ta sẽ tìm quên trong niềm câm lặng Bởi yêu thầm đâu dám tỏ người ơi Xin gửi tình ta theo mây trời lãng đãng Theo vết bụi hồng, theo gió chơi vơi… NPNA
|
|
|
|
Forum
»
Sinh Hoạt Phụ Nữ Việt
»
Thơ
»
Thơ NGUYỄN PHAN NGỌC AN
Forum Jump
You cannot post new topics in this forum.
You cannot reply to topics in this forum.
You cannot delete your posts in this forum.
You cannot edit your posts in this forum.
You cannot create polls in this forum.
You cannot vote in polls in this forum.