Welcome Guest! To enable all features please Login or Register.

Notification

Icon
Error

5 Pages«<2345>
Dòng Nhạc Trịnh Công Sơn...
LeBienHoa
#61 Posted : Monday, June 5, 2006 3:47:07 AM(UTC)
LeBienHoa

Rank: Newbie

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 39
Points: 0

quote:
Gởi bởi Song Anh

quote:
Gởi bởi Phượng Các

[quote]Gởi bởi LeBienHoa

Chào Song Anh

he he...Sao SA lại...cố tình gài LBH vào ngõ bí thế nhỉ? LBH nào nói là...PC...già bao giò nào.


"Người già thì hay...sống với quá khứ vậy mà. Chị PC có chung cái ý nghĩ đó không nhỉ...",
Vậy chớ câu này của anh viết ở trên...phải hiểu làm sao...Question

Tongue

Thế thì...LBH đã hiểu vì sao mà SA thích nhung lòi trong nhạc TCS rồi. Và cũng hiểu tại sao...lại gía họa cho LBH (dù có đuọc an bò lá lốt thì đây cũng chả dám nói...nhu vậy). Một con chiên ngoan đạo đang tụng kinh...vạn tuế đấng tối cao mà mình dám phá đám thì thiệt là tu. đua mình vào chỗ chết , nhu báo chí nào đó dám vẽ tranh biếm họa đúc Mahomed hay Dan Brown dám giải mã Da Vinci vậy. Nhu chị Tonka nói mỗi nguòi có cái cách thuong thuc cho riêng minh , cũng nhu LBH nói truoc rồi...LBH chỉ nói thiệt vói cái tính mộc mạc của mình mà không sọ bị chê là...quê mùa không có trình độ thuỏng thúc , thật ra ông HCT cho ràng loi của TCS khong có sáo, rỗng tuếch...chú LBH thì lại thấy trái nguọc "Nay em đã khóc chiều mua đỉnh cao " "đuòng phuọng bay mù không lối vào" ...nghe nó thế nào ấy. Chác là em ngồi...trên đỉnh núi em khóc quá , mà ỏ trên đỉnh núi thì cây lá mọc chen chúc, vói lại mua rùng nũa , nhất định là mù mịt...không lối vào rồi (là rùng mà ). Lạ nũa là...xin mua dầy trên hai tay , LBH nghĩ chả xin thì mua cũng đầy , không nhũng đầy hai tay mà đầy cả nguòi nũa ấy chú....hehehe...SA có nghĩ nhu LBH không nhỉ. Hỏi thì hỏi vậy chú biết chác là...Không rồi. Dù sao LBH vẫn tôn trọng cái tín nguõng của SA. Chúc giũ vũng đuc tin của mình.



Song Anh
#62 Posted : Monday, June 5, 2006 4:43:49 AM(UTC)
Song Anh

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 1,004
Points: 18

quote:
Gởi bởi LeBienHoa
[....hehehe...SA có nghĩ nhu LBH không nhỉ. Hỏi thì hỏi vậy chú biết chác là...Không rồi. Dù sao LBH vẫn tôn trọng cái tín nguõng của SA. Chúc giũ vũng đuc tin của mình.


[/quote]

Phải công nhận là anh LBH...đọc kỷ các bài về TCS...mà S.A post lên đây...cho anh chị em cùng tham khảo bình luận...như anh đang làm vậy đó....Blush

"Thế thì...LBH đã hiểu vì sao mà SA thích nhung lòi trong nhạc TCS rồi. Và cũng hiểu tại sao...lại gía họa cho LBH (dù có đuọc an bò lá lốt thì đây cũng chả dám nói...nhu vậy). Một con chiên ngoan đạo đang tụng kinh...vạn tuế đấng tối cao mà mình dám phá đám thì thiệt là tu. đua mình vào chỗ chết , nhu báo chí nào đó dám vẽ tranh biếm họa đúc Mahomed hay Dan Brown dám giải mã Da Vinci vậy. Nhu chị Tonka nói mỗi nguòi có cái cách thuong thuc cho riêng minh , cũng nhu LBH nói truoc rồi...LBH chỉ nói thiệt vói cái tính mộc mạc của mình mà không sọ bị chê là...quê mùa không có trình độ thuỏng thúc , thật ra ông HCT cho ràng loi của TCS khong có sáo, rỗng tuếch...chú LBH thì lại thấy trái nguọc "Nay em đã khóc chiều mua đỉnh cao " "đuòng phuọng bay mù không lối vào" ...nghe nó thế nào ấy. Chác là em ngồi...trên đỉnh núi em khóc quá , mà ỏ trên đỉnh núi thì cây lá mọc chen chúc, vói lại mua rùng nũa , nhất định là mù mịt...không lối vào rồi (là rùng mà ). Lạ nũa là...xin mua dầy trên hai tay , LBH nghĩ chả xin thì mua cũng đầy , không nhũng đầy hai tay mà đầy cả nguòi nũa ấy chú....hehehe...SA có nghĩ nhu LBH không nhỉ. Hỏi thì hỏi vậy chú biết chác là...Không rồi. Dù sao LBH vẫn tôn trọng cái tín nguõng của SA. Chúc giũ vũng đuc tin của mình."

Những lời này là anh viết...

Nhưng mà S.A thách anh tìm ra một chữ hay một câu nào của S.A trong PNV hay bất cứ trang diễn đàn nào trên NET...cho thấy là S.A " tôn thờ " đến tín ngưỡng T.C.S...

ha ha ha....anh rút kết luận hơi vội vã về S.A rồi đó nha...Big SmileBig SmileBig Smile, hãy để cho tín ngưỡng của S.A yên...nhưng cũng cần bật mí với anh là không phải T.C.S...

Một nhân vật...mà nhiều người hâm mộ như vậy...tưởng ta cũng nên thử tìm hiểu nghiên cứu...để xem con người ấy như thế nào...để biết mà nêu lên những quan điểm của mình...dù là mình không đồng ý với tất cả những ai ái mộ nhạc TCS anh đồng ý chớ??? WinkBig Smile

Big SmileBig SmileBig Smilebeerchug

LeBienHoa
#63 Posted : Monday, June 5, 2006 5:51:43 AM(UTC)
LeBienHoa

Rank: Newbie

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 39
Points: 0

SA,
Có thể là LBH đã kết luận sai về...cái tín ngưỡng của SA. Thành thật nhận lỗi và xin lỗi , nhưng phàm một người lập lại nhiều lần lời vạn tuế tung hô đấng tối cao (dù chỉ lập lại lời của người khác) thì ta phải hiểu về họ thế nào đây? Nếu công bằng hơn một chút SA nên cho đăng vài bài , vài lời...chê bai "đấng tối cao" thì có thể LBH và nhiều người khác đã không sai lệch trong kết luận của mình về tín đồ SA. Đây SA đọc lại cái đoạn này nghe có...kinh thiên động địa không :

Khi nghe tin ông mất ca sĩ Khánh Ly đã phát biểu: "Ông Trịnh Công Sơn không của riêng ai. Ông là của tất cả mọi người. Ông yêu dân tộc và quê hương. Việc ông ở lại và nằm xuống trên quê hương là điều đúng. Từ ông, tôi đã thành danh, và quan trọng hơn là thành nhân. Sống cùng với tên tuổi của ông gần 40 năm với những lời ông dặn bảo phải sống giữa đời với một tấm lòng, và sống với người bằng sự tử tế. Ông là một nửa đời sống của tôi."

Lúc trước LBH cũng thích thích cái giọng khàn khàn , nhừa nhựa thuốc lào của KL lắm nhưng từ những ngày mà Bà ta tuyên bố vung vít về TCS thì LBH không còn thích giọng hát ấy nữa. Nghe bà phát biểu cứ y như là đời ta tốt đẹp nên người như hôm nay là nhờ ơn Bác và Đảng , còn bố mẹ...là đồ bỏ, vô dụng. Mà của đáng tội ta thử coi xem cái ông TCS trước năm 75 và ông TCS sau năm 75 có... giống nhau không? Có phải là...theo voi ăn bã mía hay không? Thế có xứng đáng với cái gọi là:
"những lời ông dặn bảo phải sống giữa đời với một tấm lòng , và sống với đời bằng sự tử tế.". Tấm lòng gì đây và sự tử tế gì đây?

Người chết rồi thật ra không nên...xúc phạm nữa. Nói những lời này mà lòng tôi đầy áy náy. Xin lỗi ông TCS , xin lỗi.
linhvang
#64 Posted : Monday, June 5, 2006 7:05:45 AM(UTC)
linhvang

Rank: Advanced Member

Groups: Moderator, Editors
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 4,933
Points: 1,248
Woman
Location: University Place, Washington State, USA

Thanks: 23 times
Was thanked: 45 time(s) in 43 post(s)
quote:
Gởi bởi Phượng Các


Nhiều lúc mình vắt tay lên trán mà có một phút suy tư, bên Mỹ chả có charge tiền mỗi lần vô restrooms công cộng, còn bên Pháp hay charge quá, cho nên bất kỳ chỗ nào toilet miễn phí là thiên hạ tranh thủ nhau đi, tính theo cái nhìn quy mô lại thì ra còn hao tiền cho xã hội hơn bên Mỹ!


Chị PC ơi,
Khi cần phải đi thì phải đi, chứ cái gì mà tranh thủ nhau đi. Nín như chị khi không có restroom miễn phí coi chừng bể bọng đái đá. Tongue Chị còn nhớ chuyện một cô dâu đã nín trên đường về nhà chồng không? Đến nơi rồi...bể... rồi...ngủm luôn! Chú rể chưa được xơ múi gì thì đã phải làm đám ma cho vợ! Big Smile
Từ Thụy
#65 Posted : Monday, June 5, 2006 9:21:28 AM(UTC)
Từ Thụy

Rank: Advanced Member

Groups: Moderator, Editors
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 1,394
Points: 39
Woman

Thanks: 2 times
Was thanked: 3 time(s) in 3 post(s)
Trong này các anh chị bàn luận sôi nổi quá Approve. Thụy xin được đóng tí ý kiến 2 xu nhé Tongue.

Phân tích nhạc Trịnh Công Sơn có lẽ đã có rất nhiều rồi, khen cũng có, chê cũng có (hôm nào Thụy kiếm ra bài chê nhạc TCS sẽ đưa vào cho anh LeBienHoa đọc). Thụy không có tài viết văn, đặc biệt là văn thuyết phục Shy nên chỉ dám đưa ra những ý kiến cá nhân của Thụy.

Một bài nhạc hay hoặc dở tuỳ theo cảm nhận cá nhân. Mà đã gọi là cảm nhận thì đó là một điều hết sức trừu tượng, chẳng có thể cân đo đong đếm, chẳng thể bảo ai đúng ai sai Cũng giống như bất cứ thể nhạc nào, không phải ai cũng thích cả. Loại nhạc được cho là hay của một người thì người khác lại nghe không vô. Chuyện này cũng là lẽ tự nhiên thôi. Do đó mà có nhiều phân loại trong âm nhạc. Nhạc VN có người chia ra nhạc sang, nhạc sến, nhạc mì ăn liền, v..v...

Riêng về nhạc TCS, người nghe thấy hay hoặc dở cũng vậy. Với Thụy, khi nghe Thụy không phân tích từng chữ một trong một câu hay một bài. Nếu làm điều này, sẽ thấy nhiều câu chẳng hiểu nghĩa ra làm sao cả. Nhạc TCS nên hiểu - và cảm nhận - cái ý của câu thì sẽ thấy hay hơn. Nói cách khác, không thể phân tích theo nghĩa đen của câu được, mà hãy dùng cái hình tượng hoặc những từ ngữ trong câu đó để hiểu cái ý của tác giả muốn nói lên điều gì. Một vài ví dụ có thể thấy trong các bài viết ở trên mà chị Song Anh đưa vào.

Cái hay khác mà Thụy thích trong nhạc TCS là cái hồn thơ được lồng trong nhạc. Các từ trong nhạc TCS thường không phải là những từ hay dùng trong văn nói.

Về việc tâng bốc quá sức nhạc TCS thì chuyện đó cũng thường thôi. Cách viết của mỗi người mỗi khác, có người tâng bốc lên tận mây xanh với những từ to lớn. Có người viết một cách khách quan trong việc khen chê. Tuỳ cái nhìn của tác giả mà cho là TCS là một thiên tài, hay một nhạc sĩ tài ba, v..v... Hẳn người đọc cũng có một nhận định riêng, đâu cần phải nghe theo các tác giả này. Bản thân Thụy thì nhìn TCS như một người nhạc sĩ tài ba, không là thần tượng, không là một đấng tối cao gì mà phải tôn thờ.

Còn về nhạc sĩ TCS và ca sĩ Khánh Ly, nghe như anh LeBienHoa nói thì anh có vẻ bất mãn nhỉ Wink. Mình đâu biết được mối liên hệ giữa KL và TCS ra sao, nên có thể đối với KL, câu nói của cô là không ngoa chút nào?!

Về chuyện nhạc sĩ TCS trước và sau 75 có giống nhau không thì Thụy xin được miễn bàn.
Tonka
#66 Posted : Monday, June 5, 2006 12:28:27 PM(UTC)
Tonka

Rank: Advanced Member

Groups: Administrators
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 9,643
Points: 1,524

Thanks: 95 times
Was thanked: 201 time(s) in 189 post(s)
Cooling Từ Thụy nói hay lắm Approve

Âm nhạc tự nó đã là một thứ ngôn ngữ quốc tế rồi. Ca từ của một bài nhạc hay dở như thế nào không quan trọng lắm, miễn sao đừng có những những từ khó nghe, có thể phát âm được, để cho những người như tk có cái gì để ư ử khi đi tắm hay làm cơm.... mà lắm khi cũng có thuộc từng câu từng chữ đâu chớ nhưng nhằm nhò gì Big Smile Hễ thấy thích thì là hay mà không thích thì ai khen cũng thấy dở ẹc Big SmileTongue
Phượng Các
#67 Posted : Monday, June 5, 2006 1:04:05 PM(UTC)
Phượng Các

Rank: Advanced Member

Groups: Administrators
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 18,432
Points: 19,233
Woman
Location: Golden State, USA

Was thanked: 646 time(s) in 606 post(s)
quote:
Gởi bởi linhvang

quote:
Gởi bởi Phượng Các


Nhiều lúc mình vắt tay lên trán mà có một phút suy tư, bên Mỹ chả có charge tiền mỗi lần vô restrooms công cộng, còn bên Pháp hay charge quá, cho nên bất kỳ chỗ nào toilet miễn phí là thiên hạ tranh thủ nhau đi, tính theo cái nhìn quy mô lại thì ra còn hao tiền cho xã hội hơn bên Mỹ!


Chị PC ơi,
Khi cần phải đi thì phải đi, chứ cái gì mà tranh thủ nhau đi. Nín như chị khi không có restroom miễn phí coi chừng bể bọng đái đá. Tongue Chị còn nhớ chuyện một cô dâu đã nín trên đường về nhà chồng không? Đến nơi rồi...bể... rồi...ngủm luôn! Chú rể chưa được xơ múi gì thì đã phải làm đám ma cho vợ! Big Smile


Chị ơi,
cái câu "tranh thủ nhau đi" là nhiều người nói lại đó, không phải nhận xét của riêng PC đâu. Ai mà để nín tới như cô dâu về nhà chồng trên kia. Ví dụ như khi mình đang ra khỏi trạm xe lửa, biết là lát nữa sẽ vô quán ăn là có chỗ đi rồi, thì tốn làm chi 50 penny để mà:

thưa bà thưa chị thưa ông
tôi đi xả nước trong lòng tôi ra

(thơ học từ chị Liêu)
Từ Thụy
#68 Posted : Monday, June 5, 2006 1:21:12 PM(UTC)
Từ Thụy

Rank: Advanced Member

Groups: Moderator, Editors
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 1,394
Points: 39
Woman

Thanks: 2 times
Was thanked: 3 time(s) in 3 post(s)
quote:
Gởi bởi Phượng Các

thưa bà thưa chị thưa ông
tôi đi xả nước trong lòng tôi ra

(thơ học từ chị Liêu)



Thưa đến chừng đó người thì:

Thưa bà thưa chị thưa ông
Thưa xong nước đã xả rong ra ngoài Big Smile
Từ Thụy
#69 Posted : Monday, June 5, 2006 1:24:58 PM(UTC)
Từ Thụy

Rank: Advanced Member

Groups: Moderator, Editors
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 1,394
Points: 39
Woman

Thanks: 2 times
Was thanked: 3 time(s) in 3 post(s)
quote:
Gởi bởi tonka
Hễ thấy thích thì là hay mà không thích thì ai khen cũng thấy dở ẹc Big SmileTongue


Thật ra thì nói gần nói xa hổng qua nói giống chị tonka Blush.

Nghe nhạc giống như... ăn tô phở Big Smile. Hợp khẩu vị thì cho là ngon, còn không thì thấy dở ẹt dù ai nói ngả nói nghiêng Wink (hmm... ẹt này c hay t vậy chị PC? Question)
Phượng Các
#70 Posted : Monday, June 5, 2006 1:53:22 PM(UTC)
Phượng Các

Rank: Advanced Member

Groups: Administrators
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 18,432
Points: 19,233
Woman
Location: Golden State, USA

Was thanked: 646 time(s) in 606 post(s)
thấy thường hay viết là dở ẹt đó TT ơi,


Phượng Các
#71 Posted : Monday, June 5, 2006 6:05:26 PM(UTC)
Phượng Các

Rank: Advanced Member

Groups: Administrators
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 18,432
Points: 19,233
Woman
Location: Golden State, USA

Was thanked: 646 time(s) in 606 post(s)
quote:
Gởi bởi Từ Thụy
Thưa bà thưa chị thưa ông
Thưa xong nước đã xả rong ra ngoài Big Smile


Big Smile Cooling
Phượng Các
#72 Posted : Monday, June 5, 2006 6:25:30 PM(UTC)
Phượng Các

Rank: Advanced Member

Groups: Administrators
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 18,432
Points: 19,233
Woman
Location: Golden State, USA

Was thanked: 646 time(s) in 606 post(s)
quote:
Gởi bởi LeBienHoa
Người chết rồi thật ra không nên...xúc phạm nữa. Nói những lời này mà lòng tôi đầy áy náy. Xin lỗi ông TCS , xin lỗi.


Tôi nghĩ là bàn thảo phân tích về một tài năng thì sao lại gọi là xúc phạm? Vậy thì cả môn sử phải bỏ hết sao?

Việc thưởng ngoạn là tùy mỗi người, ở đây chỉ xin mạo muội đặt vấn đề, có khi nào ta tách rời được chính trị, tôn giáo, đạo đức... ra khỏi nghệ thuật được không? Nói cụ thể, tại sao ta lại phải thần tượng một nhạc sĩ hay ca sĩ đến độ đòi hỏi họ phải theo đúng tiêu chuẩn sống của cá nhân ta thì rồi mới chịu thưởng thức tác phẩm của họ?
Song Anh
#73 Posted : Monday, June 5, 2006 10:51:02 PM(UTC)
Song Anh

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 1,004
Points: 18


Anh LBH Smile,

Thú thật...S.A đọc đi đọc lại bài này...mà không khỏi bật cười đó...Big SmileBig SmileBig Smile, nhưng mong anh đừng hiểu lầm ý S.A vì đây không phải là những nụ cười châm biếm...mà cười về cái vụ anh một hai nằng nặc cứ cho "S.A là Tín đồ, là một con chiên ngoan đạo đang tụng kinh...vạn tuế đấng tối cao mà người chúng ta đang bàn luận ở đây là cố nhạc sĩ TCS..."...
Cho thấy một điều anh thuộc về nhóm "hăm dọa " chớ không phải về nhóm "hâm mộ" dòng nhạc TCS rồi... TongueBig Smile

S.A xin nhắc lại vài điều :

1/ Ở trên S.A đã viết là : "...anh rút kết luận hơi vội vã về S.A rồi đó nha..., hãy để cho tín ngưỡng của S.A .... không phải T.C.S...
Một nhân vật...mà nhiều người hâm mộ như vậy...[b]tưởng ta cũng nên thử tìm hiểu nghiên cứu...để xem con người ấy như thế nào...để biết mà nêu lên những quan điểm của mình...dù là mình không đồng ý với tất cả những ai ái mộ nhạc TCS anh đồng ý chớ???[/b]

2/ S.A chưa hề lên tiếng khen ngợi hay chê bai bài viết nào cả , cho đến giờ phút này chỉ biết lượm lặt một cách vô tư lự các bài trong chủ đề " Dòng nhạc Trịnh Công Sơn..." không dựa theo một tiêu chuẩn hay thứ tự nào hết từ ngày tháng cho đến tác giả các bài viết...mang về (mà như nhận xét của anh nêu ra ở đây...chỉ toàn là các bài "ca tụng "...cũng không sai tí nào....TongueBig Smile...nhưng đó chỉ là một sự ngẫu nhiên mà thôi...Blush) chia sẻ với các anh chị em ở đây để cùng nhau thảo luận và học hỏi...mà cũng như anh đã nêu ra ở trên...cho ta thấy là bất cứ cái gì cũng vậy...không bao giờ được thập toàn hết...ngay như cố nhạc sĩ TCS được bao người hâm mộ...cũng không nằm ngoài lệ đó...Smile

S.A là một người lớn lên ở xứ người...học sử , học điạ lý...và được hấp thụ cả nền văn minh của xứ người...nhưng trong thâm tâm của S.A...khi bước ra đường...nhìn lại chung quanh...tất cả...là của xứ người ta...nên háu hức tìm tòi...học hỏi những gì mình thu lượm được....để mà kể lại với đời sau...nguồn gốc cội rễ của mình...S.A không có thói quen " Vạn tuế tung hô" ai cả...lại càng không mơ hồ lập lại lời của người khác...ClownShocked..".anh LBH và nhiều người khác..(như anh viết ở trên )...một lần nữa đã lên án S.A...mà không có một cơ sở nào dẫn chứng nhé...WinkBig Smile,

Anh đừng giận những gì Cá KL nói...mà chém xuống thớt S.A nhá...S.A thật sự vô tội vạ mà...ShockedShockedShocked

S.A cũng lượm lặt được một số bài về Văn Hoá Ẫm Thực & Ngôn Ngữ...nữa...Thú thật với anh S.A mê "Ăn" , mê "Nói" thì có...chớ chưa có tín ngưỡng tôn thờ một người phàm nào cả... TongueBig Smile

Thành thật cám ơn những ý kiến của anh...vì nó cho phép S.A...mổ xẻ học hỏi một đề tài từ nhiều khía cạnh khác nhau...Blush

Chúc vui nha...
Coolingbeerchug



LeBienHoa
#74 Posted : Tuesday, June 6, 2006 12:19:22 AM(UTC)
LeBienHoa

Rank: Newbie

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 39
Points: 0

Chị Tonka ,
LBH hoàn tàn đồng ý với chị nếu chỉ thưởng thức trong phòng tắm và ngêu ngao ư ử khi nấu bếp thi....dòng nhạc...ok.

Chị Phuong Cac

LBH không vì tieu chuẩn đạo đức mà không thưởng thức tác phẩm.

người ngồi xuống mây ngang đầu
mong em qua bao nhiêu chiều
người nằm xuống nghe tiếng ru
cuộc đời đó có bao lâu mà hững hờ

Đây là câu cuối mà chi tương đắc. Nhưng chị thử nghe LBH phân tích nhá :

"người " đây chắc là một nhân vật nam , đang ngồi thiền trên một ngọn núi nào đó như một đạo sĩ vì có mây bay ngang đầu hihihi , nhưng hiểu bóng gío thì có lẽ tác gỉa muốn nói mây là những uẩn khúc gì đó về...tình yêu đang lởn vởn trong óc , và...ngồi thiền nhưng tâm không tịnh và nhân vật "người " này không hề hững hờ với cuộc đời vì đã từng "mong em qua bao nhiêu chiều" , rồi tiếp theo 2 câu sau "người nằm xuống nghe tiếng ru , cuộc đời đó có bao lâu mà hững hờ ". Hỏi chị nhá ý của tác giả nói ở đây là khuyên ai đừng hững hờ? Theo LBH thì nếu có "hững hờ" thì là nhân vật "em" thôi , vì mong em mãi mà em không tới, không nhập cuộc... Và nếu thế thì câu "người nằm xuống nghe tiếng ru" đã dùng không đúng sai bét phải sửa lại là..."EM nằm xuống....". Đấy nó cứ ấm ớ như vậy nên LBH không thưởng thức nổi mà thôi...

Song Anh

Cám ơn SA đã đối thoại chân tình với LBH , nhưng LBH thấy SA đã và đang...nổi nóng vì thế cho nên LBH không tham gia chuyện trò về nhạc của ông TCS nữa...để tránh phiền lòng hàng xóm. Thôi thì ai thưởng thức sao tuỳ mỗi người...Như thế thì còn có gì nữa để bàn cãi phải không chị Tonka, chị PC (2 người mà LBH vẫn hâm mộ trong văn chương )

Chị Từ Thuỵ

Cám ơn chị đã tham gia. Cũng xin thưa với chị chả phải một mình LBH bất mãn khi nghe bà KL tuyên bố như thế . Phàm ai đã từng làm cha me , ai đã từng làm chồng , làm con...mà nghe người thân của mình tuyên bố như thế thì chắc cũng...chạnh lòng. Người PNV là người thế nào nhỉ? Là người tận tuỵ suốt đời yêu chồng thương con và lo lắng cho chồng con của mình. Lo đáp đền chữ hiếu đối với đấng sinh thành chứ phải không TT? Thế mà nửa cuộc đời người đàn bà đã giành cho người khác thế thì nửa cuộc đời này chồng con bỏ đi đâu , hay chỉ là những hình nộm mờ nhạt bên cạnh họ thôi.
Thường thì ai mới được coi là thương dân, thương nước...nếu không phải là người hy sinh cuộc đời mình đấu tranh cho hạnh phúc ấm no của dân. Ông nhạc sĩ...đã từng làm như vậy sao?
Ông nhạc sĩ này cũng không thể là của mọi người...ít nhất là không phải của LBH thế thì đã chả của mọi người được. Chúa cứu thế , Đức Phật Thích Ca...cũng còn chưa là của mọi người mà...Đây câu tuyên bố ấy...có ngoa không TT nhỉ?

Xin cám ơn mọi người và xin thành thật tạ lỗi khi đã mộ phạm vào thần thánh của các người.
Phượng Các
#75 Posted : Tuesday, June 6, 2006 2:21:26 AM(UTC)
Phượng Các

Rank: Advanced Member

Groups: Administrators
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 18,432
Points: 19,233
Woman
Location: Golden State, USA

Was thanked: 646 time(s) in 606 post(s)
quote:
Gởi bởi LeBienHoa
Đấy nó cứ ấm ớ như vậy nên LBH không thưởng thức nổi mà thôi...


Mà có ai đòi anh phải nghe nhạc ông ta hay không mà anh nghe kỹ quá vậy anh LBH ơi....Có nhiều gia đình khi lên xe đi chung thì người nào cũng dành mở cái lọai nhạc mà họ thích. Không biết các bạn có bị vụ này hay không chớ ngồi xe, đi đường xa mà phải nghe lọai nhạc mình không ưa thì là cả một cực hình.


Từ Thụy
#76 Posted : Tuesday, June 6, 2006 8:01:40 AM(UTC)
Từ Thụy

Rank: Advanced Member

Groups: Moderator, Editors
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 1,394
Points: 39
Woman

Thanks: 2 times
Was thanked: 3 time(s) in 3 post(s)
quote:
Gởi bởi LeBienHoa
Phàm ai đã từng làm cha me , ai đã từng làm chồng , làm con...mà nghe người thân của mình tuyên bố như thế thì chắc cũng...chạnh lòng.



Thưa anh, Thụy hiểu ý anh chứ, và biết tại sao anh bất mãn mà. Nhưng Thụy có nói là "có thể đối với KL" mà.

quote:
xin thành thật tạ lỗi khi đã mộ phạm vào thần thánh của các người.



Trời đất, có gì mà tạ lỗi. Đây chỉ là chuyện bàn tán, đưa lên quan điểm thôi mà. Vậy mới vui chứ. Mà anh LeBienHoa ạ, TCS không phải thần thánh của các người nào trong đây hết đâu nhé, Thụy nghĩ vậy á.

Một ngày vui nhé quý vị Smile.
Song Anh
#77 Posted : Tuesday, June 6, 2006 6:18:39 PM(UTC)
Song Anh

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 1,004
Points: 18

quote:
Gởi bởi LeBienHoa

Song Anh

Cám ơn SA đã đối thoại chân tình với LBH , nhưng LBH thấy SA đã và đang...nổi nóng vì thế cho nên LBH không tham gia chuyện trò về nhạc của ông TCS nữa...để tránh phiền lòng hàng xóm. Thôi thì ai thưởng thức sao tuỳ mỗi người...Như thế thì còn có gì nữa để bàn cãi phải không chị Tonka, chị PC (2 người mà LBH vẫn hâm mộ trong văn chương )


Xin cám ơn mọi người và xin thành thật tạ lỗi khi đã mộ phạm vào thần thánh của các người.



A...thì ra anh LBH là hàng xóm của S.A , vậy thì chào lại hàng xóm trước cái đã...beerchug,
Anh lầm rồi...có gì đâu mà phải nổi nóng...đề tài nào cũng vậy...từ một món ăn...đến film ảnh...nếu không có người chỉ chổ dở thì làm sao người người làm bếp hay người đạo diễn biết mà sửa sai...cũng như văn chương...cần một người bình luận văn chương nghiêm túc để mà ngày càng đưa ra những tác phẫm xuất sắc vậy...anh đồng ý không???

S.A rất hiểu tâm trạng của anh đối với dòng nhạc TCS Blush...vì cách đây không lâu...S.A cũng ngỡ ngàng vì một nhạc sĩ khác cũng rất nhiều người hâm mộ...mà những lời tuyên bố của chính người nhạc sĩ này...đã làm đau lòng rất nhiều người...giống như một câu chuyện xưa " Lời nói mất tiếng thanh liêm "vậy đó...

S.A tưởng chỉ có đàn bà con gái mới nhạy cảm thôi...không dè anh cũng mau hờn dử hén...Big Smile...S.A không ngại những lời nói thẳng nói thật...chỉ ngại những lời châm biếm , mĩa mai thôi...

Chúc anh vui...và tiếp tục góp ý xây dựng cho PNV ngày càng vui

beerchug

Song Anh
#78 Posted : Wednesday, July 19, 2006 1:09:54 AM(UTC)
Song Anh

Rank: Advanced Member

Groups: Registered
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 1,004
Points: 18

Trịnh Công Sơn và chiến tranh Việt Nam
Ban Mai


Mở đầu tập Ca khúc da vàng viết năm 1967, Trịnh Công Sơn bày tỏ nỗi đau thống thiết: “Tất cả đã bể, đã vỡ toang. Tiếng thét đã chìm xuống biển thành tiếng nói trầm tư, thành lời kêu uất về thân thế Việt Nam. Tiếng nói vang lên từ những hố bom đào lên cùng khắp. Ơi những bạn bè thân yêu đã chết từ đỉnh cao hay vực thẳm. Con người đã hóa thân làm vết thương. Cái chết hóa thân làm biểu tượng vô nghĩa. Đã biến hình đổi dạng từ những cơn hiểm họa cay nghiệt nhất của nhân loại. Lìa cha mẹ, anh em, bằng hữu yêu dấu vô cùng. Hãy kết hỏa châu làm đèn đãi ngộ quỷ dữ. Đốt đuốc cho người điên ấm phố mùa đông. Cả một hành trình hùng vĩ của giống nòi từ miền Triết Giang đổ về bây giờ như thế đó. Hỡi người yêu da vàng của tôi hãy duỗi tay thật dài về phía hố thẳm vốc lấy những hạt đất mềm mỏng đó mà hôn. Tôi sẽ làm người tiều phu đi nhặt từng cánh tay, bàn chân, từng đốt xương, sọ người vung vãi khắp nơi về làm củi đốt sáng cho đêm tìm lại dấu vết của một hành tinh Việt Nam da vàng bặt tăm. Ám khí dày đặc, làm sao thấy rõ mặt nhau. Hãy thử bắt đầu bằng tiếng hát như ca dao của tổ tiên ta ngày xưa đó”. ("Da vàng ca khúc" Trịnh Công Sơn) [1]

Trong ca khúc “Gia tài của Mẹ”, Trịnh Công Sơn đã chỉ cho chúng ta thấy đây là một cuộc chiến tranh “nội chiến”. Chính quan điểm này đã làm cho chính quyền cộng sản e ngại ông. Bởi vậy, trong giai đoạn đầu của thời hậu chiến, có người ở chiến khu đã tuyên bố khi về Sài Gòn sẽ “xử tử” Trịnh Công Sơn [2] . Cho đến ngày nay, quan điểm về tên gọi cuộc chiến vẫn là điều tranh cãi. Với tôi, tôi đồng cảm cùng suy nghĩ của Trịnh Công Sơn, bởi vì đứng trên góc nhìn dân tộc, cái chết nào cũng đau xót như nhau. Vì tất cả đều chung giòng máu Lạc Hồng. Đó chính là bi kịch của người dân Việt. Với trái tim nhạy cảm và nhân ái vô cùng, Trịnh Công Sơn đã nhận ra điều vô lý ấy. Trong bài nói chuyện “Trịnh Công Sơn vì hòa bình và tình yêu” do “Hội Văn hóa Trịnh Công Sơn” tổ chức tại Paris đêm 3-5-2003, giáo sư Cao Huy Thuần đặt câu hỏi: “Có cái gì nổi bật trong nhạc chống chiến tranh của Trịnh Công Sơn?” và khẳng định: “Chẳng có gì ngoài chữ tình” [3] . Đúng, nhạc chiến tranh của ông bắt nguồn từ tình yêu thương, nó là những bài tự tình dân tộc, ông nói hộ cho dân tộc thân phận khổ ải của kiếp người trong chiến tranh, là tiếng kêu thương tuyệt vọng của người dân trong cảnh thịt xương tan nát.

Ôi da vàng Việt Nam vỡ nát
Xương thịt đó thiêng liêng vô cùng

Khắp đất nước tràn đầy xác người:

Xác người nằm quanh đây, trong mưa lạnh này
Bên xác người già yếu, có xác còn thơ ngây
Xác nào là em tôi, dưới hố hầm này
Trong những vùng lửa cháy, bên những vồng ngô khoai
("Hát trên những xác người" - 1968)

Là một trí thức, ông ý thức được thân phận nhược tiểu của đất nước mình trong bối cảnh tranh giành ảnh hưởng của các thế lực quốc tế. Cảm nhận được nỗi đau mất mát ấy, cho nên dù đang ở trong cái thế chống đối nhau, tự trong thâm tâm của người dân Việt, họ vẫn thấy yêu nhau, gần nhau:

Tôi muốn yêu anh, yêu Việt Nam
Ngày gió lớn, tôi đi môi gọi thầm,
Gọi tên anh, tên Việt Nam,
Gần nhau trong tiếng nói da vàng.
("Tình ca của người mất trí" - 1967)

Có lúc ông nói thẳng ra:

Hai mươi năm là xác người Việt nằm
Làm sao ta giết hết những đứa con Việt Nam?
Xưa ta không thù hận
Vì đâu tay ta vấy máu?
("Tuổi trẻ Việt Nam" - 1969)

Cái bi thảm nhất là ở chỗ: tay của người Việt ít nhiều đều vấy máu anh em mình, người yêu của mình. Tự trong thâm tâm, họ là anh em, cha con, là người yêu của nhau, nhưng trên thực tế, họ chém giết nhau, nhìn nhau xa lạ. Nhưng khi người yêu đó: Bỏ xác trôi sông, chết ngoài ruộng đồng / Chết rừng mịt mùng, chết lạnh lùng / Mình cháy như than, chết cong queo / Chết vào lòng đèo, chết cạnh gầm cầu / Chết nghẹn ngào, mình không manh áo (Tình ca của người mất trí - 1967). Trong cuộc chiến tranh này, không ai ca khúc khải hoàn, không ai nằm chết trong vinh quang. Những người yêu đó đã:

Chết thật tình cờ, chết chẳng hẹn hò
Chết không hận thù, nằm chết như mơ

Trịnh Công Sơn cho rằng, đây là cái chết do một trận địa chấn, một cơn hồng thủy. Một cái chết không nằm trong dự tính của họ. Họ bị một thứ gông cùm xiềng xích vô hình xô đẩy họ vào mâu thuẫn, hận thù. Nhưng tận trong sâu xa nơi tâm hồn họ, họ không thấy sự mâu thuẫn, hận thù mà chỉ thấy một màu da thơm mùa lúa chín, thấy yêu nhau, thấy gần nhau trong tiếng nói Việt Nam. Như vậy thì quả dân tộc ta đang gặp một cơn đại nạn. Và triệu người đã chết bất đắc kỳ tử, chỉ là nạn nhân của một cuộc chiến tranh phát xuất từ đâu tới, chớ không phải từ trong lòng anh em Việt Nam, mà ngày nay có những quan điểm cho rằng đó là cuộc chiến tranh “uỷ nhiệm” của các nước lớn. Nói như Bửu Ý “… chiến tranh diễn ra không phải ở chiến trường, không phải do người cầm súng, nó diễn ra ở bàn tròn, ở trong lòng người, ở trong đầu óc những con người mua bán chiến tranh… Giữa một nền trời như vậy, thân phận con người là một vấn nạn, ta nên nói ngay: đây là một chủ đề tư tưởng, nếu không muốn nói là triết lý…” [4] . Những bài ca nổi tiếng trong giai đoạn này như “Tình ca của người mất trí”, “Ca dao mẹ”, “Gia tài của mẹ”, “Đi tìm quê hương” là những bài hát có ca từ rất buồn thảm, giai điệu blues dìu dặt, thở than, kể lể như tiếng khóc của một người đàn bà trong góc phòng tối, rồi bỗng nhiên nức nở, gào thét thảm thiết. Ông nói hộ những gì trong tâm hồn họ bị nổ ra vì quá đau khổ, u uất, vì không thể đè nén lại được nữa. Những ước mơ từ lâu họ không được quyền nói tới, phải được chôn sâu vào trong lòng, nay bỗng bùng lên trong tiếng hát của người mất trí [5] .

Không chỉ riêng Trịnh Công Sơn, hầu như người dân miền Nam nào cũng sống trong bi kịch ấy. Để minh chứng cho một thời đại đầy biến động này, chúng ta hãy đọc bài thơ của Nguyễn Bắc Sơn khi viết về bộ đội miền Bắc với một giọng thơ ngất ngưởng:

Kẻ thù ta ơi, những đứa xăm mình
Ăn muối đá và điên say chiến đấu
Ta vốn hiền khô, ta là lính cậu
Đi hành quân, rượu đế vẫn mang theo
Mang trong đầu những ý nghĩ trong veo
Xem chiến cuộc như tai trời ách nước
Ta bắn trúng ngươi, vì ngươi bạc phước
Chiến tranh này cũng chỉ một trò chơi
Vì căn phần ngươi xui khiến đó thôi
Suy nghĩ làm gì lao tâm khổ trí
Lũ chúng ta sống một đời vô vị
Nên chọn rừng sâu núi cả đánh nhau”...
(“Chiến tranh Việt Nam và tôi” - Nguyễn Bắc Sơn) [6]

“Những đứa xăm mình”, những con người ấy cũng một dòng máu như ta thôi. Trong lúc người lính Cộng hòa đã nhận ra cuộc chiến này “cũng chỉ một trò chơi” thì... phần đông “Kẻ thù ta ơi” đều “điên say chiến đấu”, đều tin chắc vào chính nghĩa của cuộc chém giết, đều hô hào cổ võ tàn sát một cách trịnh trọng. “Kẻ thù ta ơi” là một thế hệ tươi sáng, họ là những học sinh, sinh viên đầy nhiệt huyết, được đào tạo từ nhỏ về lòng yêu nước, yêu nước ở đây đồng nghĩa với ý thức của chủ nghĩa cộng sản về nhiệm vụ và sứ mệnh. Yêu nước ở đây đã gắn liền với một thể chế. Đây lại là một bi kịch khác. “Nhiệm vụ của ta là phải đấu tranh cho lẽ phải. Mà đã đấu tranh thì phải bỏ sức lực, phải suy nghĩ và phải hy sinh những quyền lợi cá nhân, có khi là cả cuộc đời mình, cho lẽ phải chiến thắng” (Nhật ký Đặng Thùy Trâm) [7] .

Trong khi đó, ở chiến tuyến khác, trong bài “Nghinh địch hành” Hà Thúc Sinh viết:

Giao thừa đâu mà vội
Hãy khoan đã chú mày
Cứ đóng xa vài dặm
mà ăn uống cho say

Ta cũng người như chú
cũng nhỏ bé trong đời
có núi sông trong bụng
mà bất lực hôm nay
...
Vì nói thật cùng chú
Trăm năm có là bao
Binh đao sao biết được
Sinh tử ở nơi nào.”
(“Nghinh địch hành” - Hà Thúc Sinh)

Một người lính Cộng hòa nói với một bộ đội miền Bắc, như nói với anh em và quả thật họ là anh em cùng giống “da vàng mũi tẹt” mà ra. Ta đối với chú mà nói được lời như thế vì lòng ta đã tới độ nguội lạnh, không còn gì khuấy động nổi một cơn điên say nữa. Đao to búa lớn: vô ích. Danh từ cao đẹp: vô ích. Lý tưởng thiêng liêng: vô ích Eight Ball .

Cũng như bao người trí thức miền Nam khác, Trịnh Công Sơn đau đớn nhận ra điều ấy, những thảm cảnh mất mát mà ông thấy trong trái tim của ông. Cũng như dân tộc, chiến tranh của ông mang tính trừu tượng, trừu tượng trong cái nghĩa nồi da xáo thịt, ông không cần phân tích cái nồi đó thế nào, ai mang đến, ai đốt củi lửa. “Tắt một câu, trong dòng nhạc phản chiến của mình, Trịnh Công Sơn đã chẳng có một toan tính chính trị nào cả. Mà tất cả làm theo mệnh lệnh của con tim mình (…). Trái tim nhân ái, nhạy cảm, chỉ biết nói lên những cảm xúc nồng nhiệt của mình đối với quê hương, dân tộc, dù thiếu vắng một thái độ chính trị, nhưng trung thực. Nghĩa là tự đáy lòng mình thì mình nói” [9] .

Nhận định của Bửu Chỉ thật sâu sắc, tuy nhiên theo tôi, Trịnh Công Sơn không phải không có thái độ chính trị. Thái độ chọn lựa của ông đã thật rõ ràng. Ông dứt khoát không tham gia bên nào, vì đứng bên nào, ông cũng thấy trái tim mình nhói đau. Như một trò chơi, bạn bè thân của ông chia đều ở hai phía:

Ôi chinh chiến đã mang đi bạn bè
Ngựa hồng đã mỏi vó chết trên đồi quê hương
("Xin mặt trời ngủ yên" - 1964)

Người miền Nam thấy mình trong ca khúc “Cho một người nằm xuống”, Trịnh Công Sơn thương tiếc Lưu Kim Cương, một Đại tá Không quân Việt Nam Cộng Hòa tử nạn, là một người bạn hào hiệp của ông:

Anh nằm xuống cho hận thù vào lãng quên
Tiễn đưa nhau trong một ngày buồn
Đất ôm anh đưa về cội nguồn…
Những xót xa đành nói cùng hư không.
("Cho một người nằm xuống" - 1968)

Người miền Bắc lại bắt gặp mình khi ông chia sẻ nỗi đau:

Tôi mất trong chiến tranh này
Bao nhiêu bao nhiêu nụ cười
Em từ Hà Nội có bao giờ được yên vui…
(“Tôi đã mất” - 1970)

Rồi trưa ngày 30 tháng tư năm 1975, chiến tranh chấm dứt, người ta nghe tiếng ông hát “Nối vòng tay lớn” trên Đài phát thanh Sài Gòn. Người miền Nam sửng sốt và thấy bị tổn thương như bị phản bội khi mà trái tim họ vốn đã tan nát khi Sài Gòn thất thủ.

Giải thích hành động này ra sao?

Văn Cao mấy chục năm trời im hơi lặng tiếng, bỗng vỡ òa niềm vui với ca khúc “Mùa xuân đầu tiên” ở cùng thời điểm này. Phải chăng những nghệ sĩ lớn đều như vậy, như đứa trẻ chỉ biết ca lên niềm hân hoan của dân tộc trong ngày vui chung của đất nước, sau bao năm ngăn cách. Vẫn là niềm vui vượt trên mọi quan điểm chính trị. Và tôi tin rằng, đối với Trịnh Công Sơn, ông cũng sẽ làm điều đó nếu chiến thắng trong cuộc chiến 1975 trước đây thuộc về những người lính Cộng hòa.

Ở Việt Nam, cái logic tư duy của người Việt thường thấy là: không bên này là bên kia. Điều này cũng dễ hiểu vì thực tiễn lịch sử Việt Nam trong suốt nhiều thập kỷ đã đặt con người vào cách tư duy trên. Thái độ không thật sự bên nào của Trịnh Công Sơn, đã khiến ông rơi vào cái nhìn nghi ngờ từ cả hai phía.

Bên Cộng hòa có người đã cho ông là “hèn nhát”: “Trịnh Công Sơn, ông chỉ là một cây sậy, hơn thế nữa, là một cây sậy yếu hèn (cho dù có là “cây sậy biết suy nghĩ” tới đâu). Trong lớp vỏ của một cây sậy, của một thể chất yếu đuối, là một bản chất yếu đuối… Là cây sậy, ông khó mà đứng thẳng trước những trận gió ào ạt, những trận cuồng phong. Ông phải cúi rạp xuống. Là cây sậy, ông cũng tham sống sợ chết, cũng thích ăn ngon mặc đẹp, cũng run sợ trước bạo lực, cũng lo âu trước những nỗi bất an, những mối đe dọa rình rập…” [10] .

Người ta nói “ông phải cúi rạp xuống… cũng run sợ trước bạo lực…”. Thế nhưng, khi nghiên cứu cuộc đời và nội dung các sáng tác của ông (các bài viết và trên 300 ca khúc), tôi không hề bắt gặp điều đó. Thậm chí, Trịnh Công Sơn rất ý thức khi không sáng tác một ca khúc nào có ca từ ca ngợi lãnh đạo, lãnh tụ hay ca ngợi thể chế mình đang sống, dù trong thời chiến tranh hay sau thời hậu chiến. Đó là lòng tự trọng của người trí thức mà không phải ai ai cũng có được.

Bên cộng sản thì “gạt ông qua bên lề” vì thiếu vắng lập trường chính trị. Trịnh Công Sơn chênh vênh giữa hai “lằn đạn”… mặc kệ những phán xét, ông sống theo suy nghĩ của riêng mình. Tôi nghĩ rằng, thái độ kiên định lập trường sống và hoạt động nghệ thuật của riêng mình chính là bản lĩnh hiếm có của một nghệ sĩ lớn. Là một nghệ sĩ, ông dùng lời ca để hát lên thân phận con người trong chiến tranh, kêu gọi hòa bình và tình yêu thương. Hành động dấn thân với tư cách là người nghệ sĩ đấu tranh cho hòa bình, theo tôi là một chọn lựa dũng cảm, đầy tính nhân văn của một trí thức. Và hành động ở lại Việt Nam sau ngày 30 tháng Tư, thở cùng nhịp thở với đất nước, đau cùng nỗi đau của dân tộc là logic của một nhân cách lớn. Chính điều ấy đã làm ông trở thành một công dân “ngoại hạng”.

Và một nghịch lý đã xảy ra: Người dân bên nào cũng đều thích hát nhạc của ông, nhưng trớ trêu thay, chính quyền bên nào cũng đều ra sức cấm đoán.

Tại sao các chính quyền phải run sợ trước những lời ca phản chiến?

Vì quả thật, những gì Trịnh Công Sơn nói lên qua ca khúc của ông đều là nỗi lòng và mơ ước chung của mọi người dân nước Việt. Đó chính là tiếng nói của lương tâm con người. Năm trăm năm trước, Nguyễn Trãi cũng đã từng nói lên nỗi phẫn nộ và đau xót trước cảnh tàn hại do giặc Minh xâm lược gây ra: “…Dân chúng lưu ly, những nỗi lìa tan không kể xiết, binh sĩ đánh chác, luôn năm chết chóc đáng thương thay!”. (“Biểu Cầu Phong” - bài 21). Và trong “Bình Ngô đại cáo”, ông cũng nói lên thân phận con người bị giày xéo trong chiến tranh:

Nướng con đen trên ngọn lửa hung tàn
Vùi con đỏ xuống dưới hầm tai vạ…
Người bị ép xuống biển, dòng lưng mò ngọc, ngán thay cá mập thuồng luồng
Kẻ bị đem vào núi, đãi cát tìm vàng, khốn nỗi rừng sâu nước độc…
Nặng nề những nỗi phu phen,
Tan tác cả nghề canh cửi.

Lịch sử Việt Nam như chúng ta biết, là một đất nước luôn luôn bị chiến tranh giày xéo, nội chiến phân ly. Vì vậy, những người dân trong đất nước này từ bao đời phải luôn sống trong cảnh lầm than. Hết giặc nọ đến giặc kia trùng trùng bủa vây. Nhà đại thi hào Nguyễn Du cuối thế kỷ thứ 18 đầu thế kỷ 19, cũng nói lên nỗi thống khổ của người dân trong cảnh loạn lạc: Lần phố xin miếng ăn / Cách ấy đâu được mãi / Chết lăn rãnh đến nơi / Thịt da béo cầy sói (“Sở kiến hành”).

Trịnh Công Sơn, giữa thế kỷ 20 cũng nói lên bao cảnh thương tâm diễn ra hằng ngày trên một đất nước tang tóc chiến tranh.

Từng chuyến bay đêm, con thơ giật mình,
Hầm trú tan hoang, ôi da thịt vàng…
Hàng vạn tấn bom trút xuống đầu làng.
Cửa nhà Việt Nam cháy đỏ cuối thôn
("Đại bác ru đêm" - 1967)

Trong nỗi bi phẫn vì chiến tranh, Trịnh Công Sơn lên tiếng kêu gọi tranh đấu, đồng thời nói lên những khát khao hòa bình với những bài hát tiêu biểu như “Huế - Sài Gòn - Hà Nội”, “Nối vòng tay lớ”n, “Cánh đồng hòa bình”, “Ta phải thấy mặt trời”. Ca từ hùng hồn, mang tính đấu tranh thúc giục và đầy niềm tin về tương lai: Việt nam ơi / Còn bao lâu những con người ngồi nhớ thương nhau / Triệu chân em / Triệu chân anh / Hỡi ba miền vùng lên cách mạng (“Huế - Sài Gòn - Hà Nội” - 1969)

Hầu hết những ca từ mạnh mẽ hô hào đó, không phải là những hô hào chém giết, mà là hô hào chiến đấu cho hòa bình. Trịnh Công Sơn vẽ ra hình ảnh một đất nước sau chiến tranh rất huy hoàng:

Ta cùng lên đường
Đi xây lại Việt Nam
Bàn chân ta đi mau đi sâu vô tới rừng cao
Vác những cây rừng to
Về nơi đây ta xây dựng nhà
Dựng làng mới cho dân ta về
Dựng nhà mới cho miền quê
(“Dựng lại người dựng lại nhà” - 1968)

Ẩn đằng sau những ca từ cho một viễn cảnh thanh bình đó, vẫn là những dòng nước mắt, là nỗi ưu tư nhân thế, là tâm trạng đớn đau cùng cực của thân phận nhỏ bé của kiếp người. Vẫn là hạt bụi, vẫn là nỗi khắc khoải siêu hình trước cuộc nhân sinh. Chiến tranh, quê hương thân phận con người cuộn xoáy vào với nhau tạo thành một bi kịch. Rốt cuộc, thực chất cuộc đời ông là một kẻ suy ngẫm về kiếp người, một tên hát rong suốt đời lang thang, buồn bã. Chiến tranh cũng là bi kịch nhân sinh, như mọi bi kịch khác. Bởi vậy, có những lúc ông hô hào, reo ca đấu tranh cho hòa bình, thân phận ông cũng thế. Vẫn là một thân tượng buồn!

Vẫn là:

Trên đời người trổ nhánh hoang vu
Trên ngày đi mọc cành lá mù
Những tim đời đập lời hoang phế
… Dưới chân ngày cỏ xót xa đưa.
(“Cỏ xót xa đưa” - 1969)

Có lẽ từ bài đầu tiên đặt bút viết, Trịnh Công Sơn đã nghiệm ra được chân lý riêng của mình: cái khả năng to lớn sau cùng của ca khúc là mang đến cảm thông giữa mọi người bằng tiếng hát. Đó là sứ mệnh truyền đạt những âu lo, chờ đợi của con người khi đối diện với chính mình trước cuộc sống, cũng như thông điệp tình yêu và nhân ái đến với những tâm hồn yêu chuộng hòa bình và những con tim đang bị ngộ độc bởi ngòi thuốc nổ. Cuối cùng gì, thân phận ông cũng như một ngọn cỏ bên đường. Và chính ngọn cỏ bé nhỏ đó đã tạo thành một Trịnh Công Sơn khác, mang ông đi vào vĩnh cửu.

Khái quát tư tưởng của Trịnh Công Sơn, cụ Đào Duy Anh đã hạ một câu chí tình: “Cái anh Trịnh Công Sơn này lạ thật, anh ta muốn ôm hết những mâu thuẫn và khát vọng của đất nước vào mình” [11] .

Lần đầu tiên trong lịch sử Việt Nam, thân phận da vàng của một nước nhược tiểu được Trịnh Công Sơn đẩy đến tận cùng:

Người nô lệ da vàng ngủ quên
Ngủ quên trong căn nhà nhỏ
Đèn thắp thì mờ…
(“Đi tìm quê hương” - 1967)

Với cái nhìn tỉnh táo, Trịnh Công Sơn đã nhận ra thân phận nô lệ da vàng của người Việt trong chiến tranh. Ông luôn nhắc nhở chúng ta về một dòng giống Lạc Hồng trong bối cảnh tranh giành quyền lợi của các nước lớn. Bởi vì, người Việt sống nhưng không có chủ quyền trong tay, sinh mạng hoàn toàn phụ thuộc vào ngoại bang cả ở hai phía, giá trị làm người bị phủ nhận, thì khác gì một nô lệ. Trinh Công Sơn hỏi: Vậy thì tại sao lại có cảnh nội chiến? Đây là lời tố cáo:

Một ngàn năm đô hộ giặc Tàu
Một trăm năm nô lệ giặc Tây
Hai mươi năm nội chiến từng ngày
Gia tài của mẹ, một bọn lai căng,
Gia tài của mẹ, một lũ bội tình…
(“Gia tài của mẹ” - 1965)

Sự xuất hiện của hai chữ lai căng trong ca từ mang nhiều ý nghĩa quan trọng. Lai căng tức là từ bỏ con người văn hóa dân tộc của mình để biến thành một người khác. Lai căng là phụ thuộc ngoại bang từ bên này hay bên kia, bằng cách này hay cách khác. Bọn lai căng đó trở thành một lũ bội tình dân tộc, vì luôn luôn đứng sát với ngoại bang để bóc lột, mưu cầu quyền lợi, hãm hại đồng bào mình. Lời mẹ dặn con chớ quên màu da vàng, dặn con giữ gìn màu da vàng chính là một cách phản kháng tâm thức nô lệ, một hình thức chống lại những khuynh hướng lai căng đang đe dọa:

Dạy cho con tiếng nói thật thà
Mẹ mong con chớ quên màu da
Con chớ quên màu da nước Việt xưa
Mẹ trông con mau bước về nhà
Mẹ mong con lũ con đường xa
Ôi lũ con cùng cha quên hận thù
(“Gia tài của mẹ” - 1965)

Dân tộc của ông là trăm trứng nở ra trăm con trong huyền thoại lịch sử, cùng giống Con Rồng Cháu Tiên. Dân tộc của ông là thế: là tất cả mọi người, không phân biệt Nam-Bắc, không phân biệt giai cấp. Vì sao? Vì có người mẹ nào phân biệt con? Dân tộc, bởi vậy, mang hình ảnh bà Mẹ. Bà Mẹ đó luôn ăn năn - ăn năn cả đến việc đã sinh ra con, bởi vì sinh ra con để làm gì khi chúng sống một kiếp người đọa đày, thù hận?

Mẹ nhìn quê hương nghe con mình buồn giọt lệ ăn năn
Giọt lệ ăn năn đưa con về trần tủi nhục chung thân

Chiến tranh là tủi nhục của bà Mẹ, vì xương thịt nào cũng từ bà mà ra, xương thịt nào cũng là Việt Nam. Cùng là đứa con của Mẹ mà thôi.

Tại sao từ một cuộc kháng chiến chống Pháp ban đầu, vì lý tưởng chung của dân tộc – đánh đuổi ngoại xâm - lại đưa đất nước vào con đường chia cắt, đẩy thành một cuộc chiến tranh ý thức hệ cốt nhục tương tàn. Liệu có thứ triết thuyết hay chủ nghĩa cao cả nào có thể biện minh cho những quyết định lịch sử - đẩy anh em cùng giống Lạc Hồng lao vào cơn binh đao điên loạn này chăng? Vì lý tưởng hay vì cuồng vọng lợi quyền? Lịch sử mai sau rồi sẽ phán xét.

*


Nhạc phản chiến của Trịnh Công Sơn là thế? Có người tán thành, có người còn nghi ngại. Âu cũng là lẽ thường tình vì cách nghĩ của con người có bao giờ là như nhau. Nó luôn vận động và nhận chân lại những giá trị, lý giải lại những gì đã qua. Cuộc đời này mãi mãi là như vậy.

Nhưng cho dù là gì đi nữa, theo tôi, chắc không ai không thừa nhận Ca khúc da vàng của Trịnh Công Sơn bắt nguồn từ lòng yêu thương con người. Mà cái gốc tình yêu thương của ông chịu ảnh hưởng sâu đậm triết lý “Tứ hải giai huynh đệ”, là nhân loại một nhà, vượt qua những hệ tư tưởng nhỏ bé, những hệ lụy đời thường. Ông đã đứng lên trên tất cả mọi thiên kiến chính trị để nói lên nỗi đau của người dân da vàng, của người dân nước Việt.

Và phải chăng, vì viết theo “mệnh lệnh của con tim”, chứ không theo một thứ mệnh lệnh nào khác, mà người đời đã vinh danh ông là kẻ du ca bất khuất của Việt Nam.

Ông ca tụng tình yêu thương, ông chống bạo lực và chống chiến tranh. Phải chăng đó là những chủ đề không chỉ có tính thời sự cấp thiết mà còn luôn luôn là vấn đề lớn của nhân loại của muôn đời.

Cho đến ngày nay, sau 31 năm kết thúc chiến tranh, nhìn lại những chặng đường thăng trầm của đất nước, có lẽ đã đến lúc chúng ta dũng cảm nhìn nhận lại cuộc chiến đã qua và thân phận các ca khúc phản chiến của Trịnh Công Sơn.

Và chúng ta hãy tự hỏi: thân phận da vàng người Việt ngày nay đã thực sự thoát đời nô lệ ngoại bang chưa?

Hay vẫn còn đó nỗi niềm:

Ôi gian nan đời nước nhỏ
Sao đau thương nhiều lắm thế
(“Quê hương đau nặng” - 1971)

Chiến tranh hạt nhân, chiến tranh tôn giáo, chiến tranh giữa những hệ tư tưởng... nội chiến... ngay lúc này, chúng ta có thể nghe thấy tiếng bom nổ trong thành phố Baghdad, khủng bố ở Indonesia, India, ... cuộc chiến vẫn luôn chực chờ ở đâu đó và những ca từ kêu gọi hòa bình, yêu thương con người của Trịnh Công Sơn vẫn luôn mãi còn giá trị.

Việt Nam, tháng 7/2006

© 2006 talawas
________________________________________
[1]Trịnh Công Sơn, "Da vàng ca khúc", nguồn http://www.suutap.com
[2]Báo Người Việt - Hoa Kỳ, trong bài "Tiểu sử Trịnh Công Sơn", viết: "Trước đây tại Sài Gòn, Lê Hiếu Đằng, hiện nay là Tổng Thư ký Mặt trận Tổ quốc Sài Gòn, từng tuyên bố là khi nắm được chính quyền sẽ xử tử Trịnh Công Sơn về tội đã gọi chiến tranh Việt Nam là ‘nội chiến’ (trong câu hát ‘hai mươi năm nội chiến từng ngày’), thay vì phải gọi là ‘Chiến tranh chống Mỹ cứu nước’. Vì vậy, sau 30/4, Trịnh Công Sơn phải về Huế ngay khi Lê Hiếu Đằng vào Sài Gòn... Năm 1979 Nguyên Thủ tướng Võ Văn Kiệt đã đứng ra che chở ông, đánh tiếng gọi ông về lại Sài Gòn."
[3]Cao Huy Thuần, "Nhạc chống chiến tranh của Trịnh Công Sơn", http://www.tcs-home.org
[4]Bửu Ý, "Kẻ du ca về tình yêu, quê hương và thân phận", in trong tập Trịnh Công Sơn, rơi lệ ru người, NXB Phụ Nữ, 2003.
[5]Lê Trương, "Phong trào da vàng ca", http://www.suutap.com
[6]Võ Phiến, Tổng quan Văn học Miền Nam, nguồn http://www.tienve.org
[7]Đặng Thùy Trâm, Nhật ký, NXB Hội Nhà văn, Hà Nội, 2005
Eight BallVõ Phiến, Tổng quan Văn học Miền Nam, nguồn http://www.tienve.org
[9]Bửu Chỉ, "Về những ca khúc phản chiến của Trịnh Công Sơn", báo Diễn Đàn Forum, tr. 29, tháng 9/2001, Paris.
[10]Lê Hữu, "Ảo giác Trịnh Công Sơn", Báo Văn học số Tân Niên tháng 02-03/2004, Cali, Hoa Kỳ.
[11]Nguyễn Đắc Xuân, Có một thời như thế, NXB Văn học, 2003


Trích từ : http://www.talawas.org/
Tonka
#79 Posted : Friday, July 21, 2006 1:15:20 PM(UTC)
Tonka

Rank: Advanced Member

Groups: Administrators
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 9,643
Points: 1,524

Thanks: 95 times
Was thanked: 201 time(s) in 189 post(s)
Mấy hôm nay thấy tin tức nói về chiến tranh giữa Do Thái và nước láng giềng, dân chúng được lệnh di tản khẩn cấp, tự dưng nghĩ đến ông TCS và những ca khúc da vàng. Nói cho cùng thì người dân sẽ luôn luôn bị khốn khổ, không biết đến bao giờ mới có được cuộc sống thanh bình Dead
Song Ngư
#80 Posted : Saturday, October 7, 2006 9:24:14 PM(UTC)
Song Ngư

Rank: Member

Groups: Moderator
Joined: 6/24/2012(UTC)
Posts: 176
Points: 3

Was thanked: 1 time(s) in 1 post(s)
Một người Mỹ ở Sài gon, dạy tiếng Anh, rất yêu nhạc Trịnh: ông Rich Fuller. Xin giới thiệu link xem he trình diễn và phỏng vấn về nhạc Trịnh ở đây
http://www3.tuoitre.com....aspx?Playing=Media%3d334
Users browsing this topic
Guest (12)
5 Pages«<2345>
Forum Jump  
You cannot post new topics in this forum.
You cannot reply to topics in this forum.
You cannot delete your posts in this forum.
You cannot edit your posts in this forum.
You cannot create polls in this forum.
You cannot vote in polls in this forum.